Phần 25: Ngoại truyện
Mình sẽ bắt đầu vào những năm mình học cấp 2. Bắt đầu từ lớp 5, mình học bên trường IPS nên khi lên lớp 6, mình được tuyển thẳng lên cấp 2 là ASS (sau này đổi tên thành AHS) mà không cần thi. Lúc này 1 cơ sở Pastuer chỉ có mỗi khối 6, và lúc vào học mình không có chức vụ gì hết.
Mình với K. M học chung, lúc này cả 2 ghét nhau lắm. K. M được gvcn cho làm lớp phó học tập do K. M học rất siêng. K. M tì mình hoài, nhất là mấy giờ kt bài tập. Và khi vào học chính thức, lớp trưởng hiện tại chuyển cơ sở qua Nguyễn Trọng Tuyển, thế là gvcn chọn thằng già đầu nhất lớp làm lớp trưởng, và không ai khác đó chính là mình vì mình sinh 93 trong khi ai cũng 94.
Đây cũng là lúc tên tuổi mình bắt đầu nổi lên, đến khi cơ sở Pastuer bị phá và cơ sở Cao Thắng mới xây xong, cái danh “anh K” vẫn được lưu truyền. Mình cũng thuộc dạng đầu gấu trong trường, lớp 6 lãnh đạo lớp chống lại gvcn, được mời xuống văn phòng làm việc như cơm bữa. Cuối năm đánh nhau với thằng bạn thân, nó bị bầm nguyên con mắt phải, cả 2 bị mời phụ huynh. Lúc gặp mẹ thằng bạn, mẹ nó nói “Ah, thì ra đây là anh K, nghe danh lâu rồi, giờ mới được gặp mặt”.
Và đến lớp 7, K. M thành bạn gái từ lúc nào mình cũng không nhớ lý do nữa. Buổi sáng thì học chương trình của bộ, còn buổi chiều thì học chương trình tiếng anh, và cũng là lúc mình gặp P. Anh. Lúc quen K. M, mình khá là mất dạy, K. M hay cho mình đồ ăn, kẹo, mình đem đi cho gái hết. Lúc K. M phát hiện, mình cũng chẳng thèm xin lỗi, cứ để vậy. Còn P. Anh thì đang có 1 thằng nào đó, và mình là nguyên nhân làm cho 2 người chia tay vì mình với P. Anh chơi rất thân. K. M cứ ghen hoài, riết mình phát ngán.
Trong thời gian quen K. M, mình chỉ muốn mang tiếng là có bạn gái để lấy le với tụi bạn. Và lên lớp 8, cơ sở Cao Thắng (CT) xây xong, K. M chuyển qua CT, mình mới bắt đầu thấy tiếc nên bỏ tình cảm ra quen K. M 1 cách nghiêm túc. Và buổi chiều mình với P. Anh vẫn học chung. P. Anh cũng quen thằng bạn thân mình, nhưng mà do mình với P. Anh chơi quá thân. Mình với P. Anh khi rảnh thường tâm sự với nhau. Mình hay P. Anh bị nhức đầu thì thay phiên nhau xoa đầu cho nhau. Thằng bạn thân thấy vậy chịu không được nên chia tay. Mình với P. Anh bị giáo viên cảnh cáo là thân mật quá mức.
Quay lại K. M, mấy ngày gần thi HK1 hay HK2, K. M hay qua nhà mình ôn bài, mình với K. M công khai quen nhau. Mẹ mình thương K. M lắm, coi như con dâu luôn vậy mặc dù là cả 2 còn nhỏ. Còn ba mình thì lại thích P. Anh vì lúc ra về, thấy mình với P. Anh hay chơi chung. Đến lúc cuối năm lớp 8, K. M báo mình là tháng 6 qua Mỹ du học. Mình thấy nản lắm nhưng vẫn tiếp tục quen vì thương K. M thật lòng.
Và tháng 7, mình đi du học bên Sing 1 tháng, giả nai và quen được Y. Anh, 1 hot girl bên cơ sở Cộng Hòa. Ai ngờ quen trúng con phò, lợi dụng không. Mới đầu không biết, mình nói với K. M là mình thích người khác rồi, mình bỏ lại K. M khi K. M đang rất cần sự quan tâm của mình vì mới qua Mỹ được 1 tháng. Mình làm lơ nỗi buồn của K. M, đi vui vẻ với Y. Anh. Sau này mình mới biết K. M tốt với mình như thế nào. Và rồi quen Y. Anh được 3 tuần, Y. Anh bỏ mình đi theo thằng nào bên Cộng Hòa. Lúc này, mình bị depress vì không qua ngu khi chia tay K. M đi quen 1 con phò.
Vào lớp 9, mình với P. Anh học chung buổi sáng. Mình vẫn là lớp trưởng, 4 năm liên tục, từ 6 đến 9. Mình tuy quậy, nhưng chịu học, nên ai làm gvcn cũng thương mình hết. Mà lớp 9 mình cũng khá ngang, kêu tất cả đám con trai xuống đá banh và bị bà cô bắt. Mình bị kỷ luật trước lớp. Mình có tình cảm với P. Anh nhưng không dám tiến tới vì biết P. Anh có bạn trai rồi. Sau này P. Anh chia tay, P. Anh khóc sung mắt mà vào lớp không dám nhận. Mình biết nên muốn tán P. Anh lắm nhưng lại sợ tạch nên thôi luôn. Mình kêu thằng bạn thân tên Q. B mà mình gọi quen là Sĩ Diện vì nó rất sĩ diện. Vào mấy ngày gần thi, mình với với Sĩ Diện nói chuyện.
Mình: Ê Diện, em kêu con L (vk của Diện), giới thiệu anh con nào đi.
Diện: Uh, để có gì thi xong, đi chơi chung rồi em kêu nó giới thiệu.
Và thế rồi con L, giới thiệu T. V cho mình. TV sn 96, nhỏ tuổi nhưng suy nghĩ rất chững chạc, phát triển sớm nên nhìn khá hot, cũng thuộc dạng được nhiều người theo bên CT. Lúc này, mình với T. V quen nhau hạnh phúc lắm. Ngày nào T. V cũng lấy điện thoại bàn gọi di động cùa mình, lúc này làm gì có viber này nọ.
Quen nhau được 3 tháng, T. V bị mẹ phát hiện là xài điện thoại quá nhiều, tiền điện thoại đến 2tr mà toàn gọi vào số mình. Và thế là bị phát hiện, mẹ của T. V đòi gặp ba mẹ mình. Ba mẹ mình cũng ok luôn nhưng mà mẹ T. V bị phớt lờ, không gặp, chỉ hỏi thông tin của mình và cảnh cáo T. V, không cho T. V quen nữa và xài điện thoại bàn. Mình thì có dư 2 cái điện thoại với cái sim khuyến mãi và biết P. Anh đi rước thằng em bên CT nên mình nhờ P. Anh đưa cho T. V Mình với T. V tiếp tục quen nhau. Mình thương T. V lắm.
Đến tháng 7, mình với T. V đặt kế hoạch là đi du học Úc 1 tháng. Ai ngờ, mẹ T. V bắt T. V đi England. Thế là vỡ kế hoạch. Và đó cũng là nguyên nhân mình với T. V chia tay. 1 Thằng nào đó trong đoàn đi England kua đổ T. V. Còn mình thì đi Úc, đi được 1 tuần. T. V gọi mình nói là chia tay, ngay ngày anni 6 tháng. Mình cũng đồng ý vì mình không thích miễn cưỡng mặc dù còn thương. Đó cũng là lý do sau này mình tạch mấy kiểu chia tay ngay mấy ngày anni. Nhưng mình còn đỡ, Diện với con L chia tay ngay mùng 1 tết mới ghê.
Lúc này mình buồn quá, đi chung đoàn Việt Nam có đoàn Indo nữa. Và đoàn mình có anh kia tên D, anh này rất giàu. Anh D thách mình là quen đại 1 nhỏ nào bên đoàn Indo xong rồi cháo lưỡi, cho mình 200 AUD liền. Mình liều mạng nhận liền, và cũng kua được 1 em Indo trong vòng 2 ngày và cháo lưỡi. Thế là được 200 AUD. Đến khi về Việt Nam, mình biết K. M về Việt Nam chơi. Mình bỏ con Indo liền. Mình tán lại K. M vì mình muốn quên đi hình bóng của T. V. Cũng vất vả lắm, K. M mới đổ vì K. M vẫn còn tình cảm với mình. Nhưng chỉ được 3 tháng là chia tay. Mình nhận ra mình quen K. M chỉ là muốn có người thay thế T. V. Và mình đã tổn thương K. M đến 2 lần. Từ đó, mình hứa với lòng mình là không bao giờ được tổn thương đến K. M nữa. Và cuối cùng, những ngày gần chia tay với chị, mình đã kiếm K. M để tâm sự.
Lúc học lớp 10, mình chuyển qua VAS. Mình có vào thăm gvcn cũ thì biết tin P. Anh đã đi du học. Đến lớp 11, P. Anh về chơi, mình cũng có gặp 1 lần. Và cũng bắt đầu tán P. Anh. Cũng khá dễ đổ vì P. Anh cũng có tình cảm với mình mặc dù chưa rõ rang. 1 Hôm, mình với P. Anh nói chuyện.
P. Anh: Anh, em có chuyện này muốn nói với anh.
Mình: Em nói đi.
P. Anh: Anh có biết là hồi lớp 9, em thích anh lắm không?
Mình: Lúc đó, anh cũng thích em nhưng lại không dám nói vì biết lúc đó em đang quen anh nào đó bên trường Ngôi Sao.
P. Anh: Em với thằng đó chia tay từ đầu lớp 9 rồi.
Mình: Uh
P. Anh: Sao lúc đó anh không nói em?
Mình: Anh có dám nói đâu?
P. Anh: Anh có biết là lúc anh kêu thằng Sĩ Diện giới thiệu anh quen con nào bên CT, em bực lắm không?
Mình: Anh xin lỗi.
P. Anh: Chưa hết, lúc bữa mới nghĩ noel xong, anh vào lớp nói chuyện với Sĩ Diện khoe là quen được T. V. Đầu óc em như quay cuồng, lúc đó tối nào em cũng buồn. Điểm thì xuống, chắc anh cũng thấy rõ rồi.
Mình: Vậy sao trước khi anh quen T. V, em không nói anh?
P. Anh: Anh nghĩ sao? Em là con gái mà em đi tỏ tình với anh, anh thích em thì ok rồi. Lỡ lúc đó anh không thích em thì quê chết.
Mính: Uh.
P. Anh: Lúc anh kêu em giúp anh đưa điện thoại cho T. V, em ghét anh lắm đó. Nhưng vì biết anh với T. V đang gặp khó khăn với nhìn anh lúc đó thảm lắm. Em không muốn anh buồn thêm nữa nên em mới chịu giúp.
Mình: P. Anh à, anh xin lỗi vì những chuyện anh gây ra hồi lớp 9. Lúc đó anh thật sự không biết phải làm gì hết. Cho anh cơ hội để bù đáp được không?
P. Anh: Uh, em cho anh cơ hội đó.
Và rồi mình với P. Anh chính thức quen nhau. Quen P. Anh mình có cảm giác an toàn lắm vì mình biết tính P. Anh, cho đến lúc P. Anh về Canada học tiếp, mình vẫn yên tâm. P. Anh đi đâu chỉ báo mình 1 tiếng là xong. Trước Valentine 2 ngày, P. Anh để in relationship with ai đó, mình vào chọc, P. Anh giận hết 1 ngày. Vào Valentine, mình phải đi học nên không có nói chuyện yahoo với P. Anh. Lúc đó mình xài cái N96 làm gì mà lên Yahoo hoài được. P. Anh trách mình là không thương này nọ. Và cuối cùng chia tay, P. Anh đã quen 1 người khác. Sau đó, lâu lâu P. Anh cũng email mình là trách tại sao lúc đó lại làm vậy. Mình cũng buồn và bực nên trách lại P. Anh và từ lúc đó mình với P. Anh không nói chuyện nữa. Sau này mình với P. Anh thành bạn thân phải nói là tri kỷ luôn. Chuyện gì cũng tâm sự với nhau hết + thêm cách xưng hô rất thân mật là “ honey” với “babe”.
Những ngày mình chia tay, K. M với P. Anh đã động viên mình nhiều lắm, có lẽ nhiều nhất là K. M với L. N. Những ngày mình bị đụng xe, tâm trạng với cảm xúc mình bị rối lên, K. M nói chuyện với mình nhiều lắm. Có 1 hôm, đang nói chuyện skype, đột nhiên mình không chịu được nữa, đã khóc thành tiếng.
K. M: Anh khóc à?
Mình: Uh. Anh srr. Anh tự nhiên không kiềm chế được nữa.
K. M: Anh cũng chịu đựng quá lâu rồi. Anh khóc ra thoải mái hơn đó.
Mình: Con trai mà khóc thì yếu đuối lắm.
K. M: Lưu Đức Hoa cũng có bài “Đàn ông khóc không phải tội” mà. Anh sợ gì nữa. ( K. M là fan của Lưu Đức Hoa)
Mình im lặng, lúc này nước mắt cứ chảy liên hồi.
K. M: Anh cứ khóc đi, khóc ra hết thoải mái lắm. Anh đừng cố kiềm chế nữa.
Đêm đó, K. M cứ im lặng nghe mình khóc rồi khuyên mình nảy nọ. Mình thật sự biết ơn K. M lắm. Trong đời mình, mình nợ K. M đến 3 lời xin lỗi.
Cái luật nhân quả nó kinh khủng lắm, mình đã tổn thương K. M 2 lần, em Indo 1 lần. Sau này bị cắm sừng lại liên tục, hết Y. Anh, T. V (P. Anh mình không tính) rồi đến chị. Vì vậy mình mong là sau khi bị chị cắm xong lần này, mình đã trả xong hết những gì mình đã gây ra.
Mấy bro cũng vậy nhé, hãy cẩn thận với những việc mình làm. Cái luật nhân quả không có bỏ sót ai hết.
— Hết —
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website gaigoi.city, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.