Phần 23
Mình bay qua Cali từ trưa 15/3/13 và ở lại cho đến 22/3/13. Mấy ngày đầu không có gì đế nói vì cũng là đi chơi rồi về nhà nấu ăn chung. Nên mình xin lướt đến 18/3/13 vì ngày này mình với chị xảy ra cãi nhau lớn. Đoạn spring này mình cũng kể sơ qua thôi, chủ yếu là mình muốn lướt đến ngày 4/4/13
Đó là hôm thứ 2, sáng mình với chị dậy, cà 2 quấn lấy nhau hun hít gần 1 tiếng mới chịu đi đánh rang, hơi dơ xíu. Sau đó cả 2 đi ăn sáng, mình lái xe. Ăn sáng xong thì chị đi làm tóc. Sau đó rồi đi spa trên Brookhurst. Đến nơi thì chị nói chắc 2 tiếng mới xong, kêu mình đi lòng vòng rùi quay lại. Mình cũng chẳng biết đi đâu nên ghé vào quán Starbuck. Ngồi chơi game với lướt gaigoi.city được 1 tiếng thì thấy chán nên đi ra chợ Albertson phía sau đi 1 vòng. Nhìn lại đồng hồ thì vẫn còn hơi sớm. Mà thui chắc đến tiệm spa đợi chị luôn. Hix, giờ mới biết nỗi khổ cùa những người ck đợi vk đi làm đẹp.
Xong xuôi hết thì 2 đứa đi mall ở gần Jamboree ngay exit của free 405 San Diego, mình cũng chẳng nhớ tên nữa, gần 1 năm mình chưa xuống Cali rồi. Đi lòng vòng, chị kêu mình lựa cái áo khoác, chị tặng sinh nhật trước. Cũng có nhiều áo đẹp lắm, chị lựa cho mình luôn, nhưng mà mình không muốn chị mua tặng mình, nên mình nói là không có cái nào vừa ý hết. Hix, sao mà nỡ xài tiền của bạn gái mình. Rồi chị cũng tự mua cho mình cái do mình chọn.
Đến tối, 2 đứa đi ăn ở Black Angus steakhouse trên Brookhurst luôn. Vừa ngồi xuống thì chị xin đi vệ sinh. Rồi mình cũng gọi món này vì mình tính là bữa nay mình trả. Vừa ăn vừa nói chuyện với chị rất vui, lâu lâu mình chọc chị vào câu. Xong hết thì mình kêu tính tiền, thì bỗng nhiên nhỏ phục vụ (PV) đem cái bánh cookie có ngọn nến ở giữa ra.
PV: Here is your dessert, it’s free of charge.
Mình ngỡ ngàng: Wow, I don’t think I had ordered anh cookie cake.
PV nhỏ ngạc nhiên nhìn mình: Are you sure? Rồi qua nhìn chị.
Mình nhìn chị, chị thì gật đầu thì mình mới hiểu chuyện. Mình nói với PV: Oh, sure, of course. It’s surprise from my girlfriend. Thanks.
Cả đám phục vụ hát happy birthday cho mình, có mấy khách xung quanh cũng quay sang bàn mình hát theo nữa.
Mình: Em làm anh bất ngờ lắm á. Cảm ơn em nhiều lắm.
Chị: Hihi, không có chi, anh có thích không?
Mình: Anh thích lắm, lần đầu tiên cho đời luôn á. Nãy em đi vệ sinh là vì cái này à?
Chị: Uh huh, chứ em có mắc đi vệ sinh đâu, nãy đi rồi.
Mình: Anh yêu em.
Chị đỏ mặt: Em yêu anh.
Mình: Để anh trả nha.
Chị: Em trả rùi.
Mình: Hả? Hồi nào? Sáng anh có nói là anh trả bữa nay mà?
Chị: Coi như em đãi sinh nhật cho anh đi, đừng đưa lại cho em (chị biết mình tính đưa tiền lại cho chị)
Mình: M ơi, mốt đừng vậy nữa nha. Anh nói anh trả là để anh trả.
Cả 2 đi về, dự định là đi xem phim vì có vé free. Đang đi nửa chừng thì chị nói là muốn rước 3 con chó về nhà chơi. Mình cũng uh. Từ đầy bắt đầu mâu thuẫn. Đến gần nhà bạn chị, chị kêu mình xuống xe.
Chị: Anh, anh xuống ở đây nha.
Mình: (WTF), sao đi đến đó luôn?
Chị: Em không muốn bạn em thấy anh, em không có cho tụi nó biết là anh đang ở chung với em.
Mình cũng bực rồi: Uh
Mình xuống xe, đợi ở đầu đường gần 15’. Thấy chị với nhỏ Vân nói chuyện, rồi cái người con trai nói chuyện nữa, chắc là bồ nhỏ Vân. Trong lòng bực không tả, WTF, quen nhau mà không công khai ra, mình đến chơi thì có sao đâu, có gặp nhau thì nói là mình ở Torrance với cô mình có sao đâu, cần gì phải giấu như thế này. Chưa nói là cái khu phố gì mà tối thui, không có 1 cột đèn nữa, đứng đợi mà cứ sợ bị cướp. Sau đó chị quay về rước mình.
Mình: Em làm anh bực lắm á.
Chị: Em có làm gì mà anh bực?
Mình: Tự nhiên em bỏ anh giữa đường vậy?
Chị: Em không muốn con Vân biết là anh ở chung với em. Với lại hôm trước em củng bỏ anh ở đây có sao đâu?
Mình: Hôm đó là buổi sáng, nhưng giờ là buổi tối, gần 11 giờ rồi. Tối thui, lỡ anh bị cướp thì sao? Với lại em có thể nói là mới đi chơi về, giờ chở anh về khách sạn mà.
Chị: Lúc đó em không có nghĩ ra. Tự nhiên như vậy à?
Mình: Anh không bực mới lạ á, tự nhiên em bỏ anh giữa đường vậy có tôn trọng anh không?
Chị: Ok, em sorry.
Rồi cả 2 im cho đến lúc về, cũng không đi xem phim vì có 3 con chó trong phòng không ai coi. Đến giữa đêm thì chị đòi chia tay. Mình cũng năn nỉ là do mình nóng tính rồi làm hòa. Đến 21/3/13, chị đòi chia tay thêm lần nữa, chị nói là không quen quen người nhỏ tuổi hơn này nọ, khác tôn giáo. Mình cũng choáng váng, rồi cũng năn nỉ này nọ. Chị cũng cho cơ hội. Rồi 22/3/13, ngày mình về Vegas, thì trưa mình với chị xxx xong, chị đòi chia tay nữa. WTF, nữa hả? Rồi cũng năn nỉ gãy lưỡi chị mới quên đi.
Thật sự mà nói thì tình cảm của mình với chị bắt đầu rạn nứt từ chuyện spring break này. Có lẽ giờ mình mới biết yêu là 1 chuyện, sống chung với nhau mới biết được hết tính cách của nhau. Vì chị còn kẹt vụ hôn nhân giả với thàng em họ nên chị không thể công khai hết. Hix, ước gì mình có thể hiểu được cái cảm giác đó. Những người làm hôn thú giả để qua Mỹ thật sự gặp nhiều khó khăn trong tình cảm lắm, phải làm vk hoặc ck với 1 người mà mình không quen. Dù là hình thức nhưng lại không được công khai yêu người khác trong thời đợi nhập quốc tịch. Điển hình là mình với chị vậy. Phải đợi xong hết rồi ly hôn với được công khai.