Phần 13
Anh Mỹ đen [Joker] lươn lẹo:
– Ôi, làn môi của em thơm quá Thảo Vy ơi! Nhoam! Ngoam… Hươ…
– … [Thảo Vy]… Ưm Aaa Ưm…
Anh đen tham lam nên hôn môi Thảo Vy ngấu nghiến dồn dập, bởi vì đây là lần đầu tiên trong đời một thằng đàn ông như anh ta được hưởng một thân hình phụ nữ xinh đẹp của tạo hóa trời cho ban xuống đến bên mình, nên anh rất trân trọng luyến tiếc không muốn rời khỏi cái thân hình ngà ngọc này, dẫu rằng cơ thể ấy không phải thuộc về anh mà là của người khác. Anh đen Joker thả lỏng hai bàn tay mình xuống dưới, sau đó anh dùng đôi bàn tay thô của mình bóp và nắn bộ mông mây mẩy của Thảo Vy, bàn tay của anh đen nó thay cho ý nghĩ của mình nên nó bóp nắn nót một lúc càng mạnh dần lên, thô bạo hơn và không còn thương hoa tiếc ngọc như buổi ban đầu, bởi đôi mông của người phụ nữ này nó đâu phải thuộc về anh, nên anh ta tranh thủ bóp nhanh nhất có thể.
Thảo Vy bây giờ thì ngơ ngác như con cừu non bé bỏng, một phần là do cơn dục vọng tích tụ kìm nén từ đêm hôm qua tới giờ nó còn len lỏi nên khiến tâm trí của cô không còn minh mẫn mà phân biệt đâu là người chồng mình hết mực yêu thương, và còn đâu là người đàn ông xa lạ mà mù quáng cho đôi bàn tay kia nó thám hiểm bộ mông và môi kề môi thế này. Cô biết bản thân mình thật hư đốn cũng tại vì ham muốn tình dục mạnh quá nên mới dễ bị sa ngã và thất thân với Phi Vũ, nên Thảo Vy cứ vậy mà cho anh Mỹ đen Joker này làm gì đó với mình trong hoàn cảnh cô nam quả nữ này đây. Cô hé mở đôi mắt nhìn vô khuôn mặt của anh, thế nhưng… vừa hé mắt nhìn thì Thảo Vy lại nhắm tịt lại liền bởi vì khuôn mặt của anh ta xấu quá, nó xấu hơn Phi Vũ chồng cô rất nhiều, cho dù là anh đen Joker có lợi thế trẻ tuổi hơn 20 tuổi so với chồng cô đi chăng nữa thì Phi Vũ vẫn hơn anh đen này về mọi mặt. Cũng bởi do cô đơn và thiếu thốn tình dục trầm trọng mà ra thôi, chứ nào ai có muốn phụ tình chồng mình, người đàn ông đầu ấp tay gối san sẻ yêu thương bao giờ. Thảo Vy thầm nghĩ:
“Mình muốn mở mắt để nhìn khuôn mặt người tình… người đàn ông trước mặt cho nó tình tứ mân mê mà không được, bởi vì anh ta xấu xí quá đi mất! Haizz… Chồng ơi… Phi Vũ ơi!!! Người đàn ông của em yêu thương đâu rồi sao không về đến bên em…”
Thảo Vy với anh Mỹ đen Joker quấn quýt hôn nhau, khóa môi nhau nhưng chưa có nút lưỡi bởi cô ấy chưa có cho anh ta làm điều đó, họ sờ soạng nhau rồi xoa bóp cơ thể cho nhau nhưng… đến lúc cao trào thì lại…
– Cốc cốc cốc! Cốc cốc cốc…
– … [Thảo Vy – Joker] im lặng…
Ở ngoài này thì anh nhân viên nhà trọ được sự ủy thác của ông chủ đến phòng của Thảo Vy để nhắn nhủ tin tức, bởi Phi Vũ có gửi lời nhắn đến người quản lý nhà trọ xin hãy chuyển dùm, và anh lại là người được ông chủ của mình kêu gọi và truyền tin. Anh nhân viên gõ ba tiếng “Cốc cốc cốc” lần một rồi tới lần hai nhưng bên trong phòng thì không có động tịnh hồi âm lại gì cả, nên anh tiếp tục gõ và kèm theo lời nhắn nhủ:
– Cốc cốc cốc! Cốc cốc cốc… Xin quý khách vui lòng mở cửa, bởi Phi Vũ chồng của quý khách có nhờ tôi chuyển lời đến quý khách ạ!
– Vâng! Xin anh hãy chờ chút ạ! Tôi sẽ ra ngay đây!
– … [Anh nhân viên]…
Thảo Vy nghe người bên ngoài nói là có lời nhắn từ Phi Vũ chồng mình thì cô chưng hửng không hiểu chuyện gì xảy ra với mình luôn, bởi cô đâu hiểu rằng chồng mình đã liên lạc với cô từ đêm hôm qua tới nay mà không được. Thảo Vy đẩy người anh đen Joker ra xa, cô định bước ra ngoài thì anh ta ngăn lại:
– Nè! Em ở lại đây đi, để anh ra đó cho. Bởi em chưa cài khuy áo nên ra sẽ bị phát hiện đó?
– Ơ, vậy mà em quên mất! Hi hi hi…
Nói xong thì Thảo Vy cài lại khuy áo và vô phòng lấy chiếc áo choàng bên ngoài vào, còn anh đen Joker thì đi ra mở cửa để nhận tin hay lời nhắn nhủ gì đó của Phi Vũ. Anh đen càu nhàu hỏi:
– Nè! Cái ông này, sao mà cứ phá đám tôi hoài vậy cha nội? Tôi đã đút lót tiền cho ông rồi mà, tới 20.000 yên Nhật chứ đâu phải ít mà ông cứ đi tới đi lui ở trước phòng này hoài vậy hả?
– Ấy chết! Ông cũng nói khẽ thôi, nếu cô ấy mà nghe thấy thì cũng không tốt cho ông đâu. Tôi thì dẫu quá bị ông chủ khiển trách nhắc nhở, còn ông thì lại mất toi một người phụ nữ xinh đẹp đó biết chưa?
– … [Anh đen] suy nghĩ… OH…
Hai người đàn ông đang tranh luận thì thào với nhau điều gì nghe không rõ ràng câu chữ, nên Thảo Vy với kinh nghiệm từng trải thì cô biết họ đang thông đồng việc gì xấu xa đây, nên mới lén lút nói to nói nhỏ và nhìn cái khuôn mặt thì có vẻ hơi gian xảo. Cô rón rén núp sau cánh cửa và nghe thì… TRỜI ƠI… khi nghe qua như sấm nổ qua tai…
– Tôi đến đây là vì chồng của cô ấy có nhờ tôi nhắn nhủ là anh ta về tới Việt Nam rồi, bảo cô ở lại nhớ giữ gìn sức khỏe và…
– Cạch! Cạch…
– VÀ CÒN CÁI GÌ NỮA HẢ?? NÓI MAU??
– … [Anh nhân viên với Joker]…
Anh nhân viên hú hồn hú vía với sự xuất hiện của Thảo Vy và sự quát tháo gào thét của cô ấy, nên anh co rúm người tay chân thì lóng ngóng đứng không còn vững nữa. Anh đen Joker thì cũng vậy chứ chẳng khác gì mấy so với anh nhân viên kia, anh đen nói:
– Thảo Vy ơi! Em bình tĩnh để cho anh này giải thích đã rồi tính nha!
– Vậy Phi Vũ chồng tôi nhờ anh nhắn nhủ gì nữa? Sao anh ấy không liên lạc với tôi qua điện thoại mà phải nhờ người chuyển lời nhắn chứ?
– Ơ, chuyện này là lỗi do cô mới đúng. Tại cô cứ mãi lo thủ… thủ… d… â… m… nên mới… Aaa…
– Suỵt! Nói gì vậy cha nội? Muốn chết hết cả đám sao cha…
– … [Thảo Vy]…
Anh nhân viên nói chưa tròn câu thì bị anh đen Joker dùng bàn tay bóp che kín miệng lại nên ú a ú ớ, chứ nếu bóp miệng chậm quá thì anh nhân viên này nói toẹt ra thì tiêu đời nhà ma luôn. Đến đây thì Thảo Vy mới ngờ ngợ nhớ ra về những hành động nông nổi và đáng trách của mình từ suốt đêm qua tới giờ, cô đã quá dễ dãi với bản thân mà cho người đàn ông xa lạ cùng chung dãy trọ này qua lại thân mật như vậy. Cô gươm gướm nước mắt vì Phi Vũ về Việt Nam mà không cho cô hay, thậm chí là còn không chịu đến đón cô về chung nữa…
“Chồng ơi! Sao anh lại đối xử với vợ mình như vậy hả anh? Anh có biết rằng là em rất nhớ anh không? Anh có biết rằng em rất thiếu thốn tình cảm không Phi Vũ? Anh về Việt Nam mà… ơ ưm… sao mình khờ quá vậy? Sao không lấy điện thoại ra xem thế nào nhỉ? Híc híc… Haizz…”
– TRỜI ƠI!! ÔNG GIẾT CHẾT CON RỒI!!
Thảo Vy kêu trời thật là to, bởi vì khi cô vô phòng lấy điện thoại thì màn hình nó tối thui do bị tắt nguồn. Cô run rẩy hai bàn tay bé nhỏ lần mò tìm phím nguồn để mở thì màn hình hiện sáng lên với lời của nhà sản xuất điện thoại “Viettel mang phong cách của bạn” sau đó thì…
– Tinh! Tinh… Tinh! Tinh… Tinh! Tinh…
Thảo Vy giờ thì mắt mờ vì những giọt nước mắt rơi rơi như cô vẫn cố gắng căng mắt ra để xem những dòng chữ hiện trên màn hình, ôi… một loạt tin nhắn nó kèm theo một tiếng chuông “Tinh! Tinh” vang dội lỗ tai. Thảo Vy đọc một tin nhắn đầu tiên trước:
“Vợ yêu ơi! Em ngủ chưa? Còn anh thì khó ngủ quá em ah! Ở nơi đây, trong căn phòng khách sạn sang trọng và sa hoa diễm lệ này nhưng anh thấy nó như cái nhà tù vậy, bởi thiếu vắng đi hình bóng của em. Do anh không gọi và liên lạc với em được nên anh mới gửi tin nhắn này, có lẽ em đã chìm vào trong giấc ngủ rồi, bởi đêm cũng quá khuya. Chúc vợ yêu ngủ ngon nhé!”
Thảo Vy khóc nức nở với những dòng tâm sự của Phi Vũ gửi tin nhắn cho mình, cô nghẹn ngào tự trách bản thân:
“Chồng ơi! Em hư đốn quá! Lúc đó em đang thủ dâm chứ có chìm vào trong giấc ngủ đâu anh. Anh thật lương thiện và luôn qua tâm em, vậy mà em… lại… Hươ… haizzz…”
Bây giờ thì Thảo Vy tìm đọc một tin nhắn cuối, tức là tin nhắn sang hôm nay, khi mở tin ra thì nước mắt của cô trào tuôn như suối nguồn bởi những dòng tâm sự của Phi Vũ chồng mình:
“Vợ yêu ơi! Sao anh gọi mãi mà em không có nghe máy vậy? Anh có nghe tiếng đổ chuông mà… sao em đi đâu? Sao đó anh gọi lại nữa thì em lại tắt nguồn điện thoại luôn là sao? Anh có việc gấp nên phải quay về Việt Nam gấp, bởi vì cháu nội của anh nó bị bệnh phải nhập viện rồi. Anh muốn gọi cho em để đón em về chung nhưng anh không có tài nào liên lạc được, thế nhưng lại có một tin nhắn của em gửi lại là: “Là em muốn ở lại đây vui chơi, anh xong việc khỏi hả đến đón em” Khi anh đọc xong thì anh lại khó hiểu và cũng muốn đi về nơi trọ mà em đang ở nhưng… thời gian không cho phép và anh phải về lại Việt Nam rồi. Khi em đọc tin nhắn này có thể là anh đang trên máy bay và có thể đã tới Việt Nam Quê Hương Tôi rồi đó. Anh chúc em có một kỳ nghỉ thật là vui vẻ nhé! Tạm biệt…
Thảo Vy khóc lóc gào thét: “Vui gì mà vui chứ ông xã… Không có anh ở đây thì vui sướng cái nỗi gì chứ!” Thảo Vy hướng mắt ra phía cửa chính, cô gào lên:
– JOKER, ANH ĐANG LÀM CÁI QUÁI GÌ THẾ HẢ?? HỪM… HỪM…