Vẽ tranh – Phần 61

Phần 61
Hơn 21h00 gì rồi, Cương đang chạy trên con đường đầy xe qua lại, thì thấy tiếng chuông điện thoại nho nhỏ kêu lên, kèm cảm giác rung rung dưới đùi. Anh tấp xe vào lề, lôi điện thoại ra và nghĩ:
“Đừng nói nãy quên đồ gì bên nhà cô Vân nha… Bởi mới gọi lúc này… chứ đứa nào rảnh háng kêu điện thoại trong khi người ta đang chạy xe…”
Ồ… Thì ra đúng là có cha nội Lộc rãnh háng gọi Cương. Anh bắt máy lên:
“Alo… Gì đó ông…”
Lộc: “Hê hê hê… Mẹ tui nói ông tính dọn qua nhà tui ở hả…”
À… ra là vậy. Cương trả lời:
“Ờ… Tui kêu mẹ ông hỏi ông với ba ông cho tui ở ké mấy bữa để kiếm nhà mướn thôi. Hông ở luôn đâu…”
Lộc: “Trời… Ở luôn đi… cho vui… Há há há…”
Cương: “Ông khùng quá… Ở riết nhìn mặt chán…”
Lộc: “Ui… Chán gì chán… Nãy mẹ tui gọi ba tui, ổng ờ ờ là chịu rồi đó… Mai qua hả…”
Cương: “Ờ… Vậy hay rồi… Mai thứ 6 đúng hông… Mai tui có ít đồ à… Dọn mình tui được rồi…”
Lộc: “Hời ơi… Tưởng nhìu… tính qua phụ ông rinh nè…”
Cương: “Thôi lo ở nhà canh má đi… Mấy đó có gì đâu mà kéo cho cả band dọn nhà…”
Lộc: “Hà hà hà… Mai xong… mình tiệc một tăng đi… Ha…”
Cương: “Tiệc gì ông ơi… Cứ bình thường đi…”
Lộc: “Không có… Phải tiệc ông ơi… Mai… Trâm qua chơi đó… Há há…”
Cương: “Đu… Vậy luôn hả… Ẻm chịu qua nhà luôn…”
Lộc: “Chứ gì nữa… Ha ha… Ê… cần không tui rủ Thủy qua luôn…”
Cương: “Thôi khoang ông… Tui chưa biết sao… nhưng mà có cái này hay lắm… Mai qua tui kể cho… Hm hm…”
Lộc: “Thủy đó hả…”
Cương: “Ừa… Thủy đó… Mai kể cho. Giờ đang ngoài đường… Để về còn làm mấy cái nữa để mai dọn qua cho lẹ…”
Lộc: “Ghê vậy… Hm hm… Ờ vậy về đi… Nhớ mai kể tui nghe nha… He he he…”
Cương: “Uhm. Thú zị lắm đó… Thôi cúp máy đi…”
Lộc: “Hà há…” – rồi cúp máy.
Cương tắt điện thoại, cười phì 1 cái… xong nổ máy xe và chạy tiếp về căn biệt thự của mấy chị em… Vui thì cũng có vui… nhưng mà lo cũng lo chứ. Vì mình ở tạm nhà thằng bạn mà. Nhà nó thì anh có ở cả năm chắc cũng chả người nào nói gì… còn mừng nữa là đằng khác, tại nhà nó chủ yếu là 2 mẹ con ở nhà… ba nó đi công trình miết, tháng về được vài ngày. Có thêm 1 người nữa, mà người đáng tin tưởng (mỗi tội dâm) như Cương thì nhà nó còn cầu. Có điều là Cương thích ở 1 mình hơn, trừ khi vợ chồng hoặc người yêu thì may ra ở chung lâu dài được. Với lại ngại nhất cái vụ mình ở nhà bạn thân, nhưng đảm bảo nó không dám lấy tiền sòng phẳng như kiểu cho thuê nhà đâu, bởi ở tạm vậy thôi. Trừ khi nhà nó cho anh trả tiền trọ, điện nước kiểu sòng phẳng thì may ra dám ở. Nói chung, vẫn phải mất công đi kiếm nhà trọ nữa, công việc mệt còn hơn đi giao hàng.
Rồi thì cũng về tới động banh tưng có mấy chị em. Cũng gần 22h00, tính đứng chờ con mén đáng ghét với Ngọc luôn, nhưng nhìn đồng hồ thì nghĩ chắc 20′ nữa 2 chị em mới xuất hiện… thôi kêu cửa luôn. 1 bóng người đi ra, cô gái có dáng người thon thả, nhưng lấp ló bộ ngực chà bá lửa… chị Dung baby…
“Cương hả…” – Dung vừa mở cửa, vừa nói.
Cương: “Hông chị… Em vô kiếm chị Dung… Có chỉ ở đây hông…” – nay gan ha… dám chọc Dung LL luôn.
Nghe tiếng chị phì cười, rồi nói:
“Chắc hổng có đâu em… Qua chỗ khác kiếm nha… Hm hm…”
Cương: “Hưm… Chị này kỳ… Tên mình mà còn không biết nữa…”
Dung: “Hm hm… Thôi đi vô nè…” – chị mở cửa cho anh chạy vô sân.
Dung lại hỏi: “Sửa siết gì cho người ta xong chưa…”
Cương: “Dạ xong rồi… Tưởng cài lại hệ điều hành luôn… Nhưng mà nói chung cũng bị nhẹ nên lướt cái xong…”
Dung: “Chị cũng có biết chút chút mấy cái đó mà… Hm hm…”
Cương: “Wa… Vậy hả chị… Vậy là hay rồi… Đỡ ra tiệm mắc công nó chém…”
Dung: “Thì chị cũng làm trên máy suốt, cũng phải render này nọ… riết cũng biết biết chút thôi… Chứ không nhìu! Hm hm…”
Cương: “Thôi đi vô chị… Đứng đây muỗi chích… Lát mấy đứa kia về, em mở cửa cho…”
Dung: “Uhm. Vậy chị lên phòng nha… Ngủ ngon…”
Cương: “Dạ… Chị ngủ khỏe…”
Dung che miệng cười, rồi đi từ từ lên phòng. Cương chui vô phòng Tuyền mà tắm rửa sơ, xong mặc quần short với cái áo thun đi ra phòng khách bấm điện thoại cũng như để chờ 2 đứa lưng tưng kia về. Anh rãnh não quá, quyết định nhắn tin cho Thi:
“Ngủ chưa đó em…”
Cương chờ hơn 5′, không thấy bé trả lời, thôi đành nhắn tin chọc Trang:
“Chào Trang… Bạn đang có nhìu fan hâm mộ đang muốn nhắn tin làm quen. Hãy nhắn thả tim để chúng tôi chuyển thông điệp của bạn tới những người ấy…”
1′ Sau, bên kia nhắn lại:
“Ai đó… Giờ này nhắn tin làm gì vậy…”
Ha… biết mặt rồi, ăn nằm với nhau cả chục bận muốn đẻ con luôn… mà bày đặt xạo xạo “ai đó” ha. Cương lầy luôn:
“Mình bên cộng tác viên với bạn trước giờ để chạy dự án… Không biết mình à…”
Trang: “Cộng tác gì… Là sao… Mà làm gì giờ này nhắn tin hả… Ai vậy…”
Công nhận chị này chỉ nhây ghê luôn. Bữa nay thiếu “tinh” thần hay sao đó. Cương nhây lại:
“Ồ… Vậy nếu không muốn hợp tác với bên mình nữa, thì chúng ta hủy hợp đồng cộng tác luôn nha…”
Trang: “Hủy thì hủy đi… Khùng điên… giờ này đi nhắn tin làm phiền người khác…”
Cương tự dưng đọc xong… thấy sao chị này bữa nay kỳ kỳ ta… Bộ anh giỡn vậy mà cũng tỏ vẻ bực mình vậy trời. Cương liền bấm tin:
“Nay chị bị sao vậy…” – chưa kịp send đi thì thấy dòng tin bên kia nhắn tiếp.
“Cương hả… Chờ chút… Lát chị nhắn sau nha… Xin lỗi em…”
“U… Chuyện gì ta… Bộ đang bất mãn gì hay sao mà như vậy…” – Cương nghĩ trong đầu.
Anh không nhắn tiếp nữa, mà trong lòng lại thấy bất an, lo lo không biết có gì xảy ra cho Trang không. Giờ Thi mới nhắn lại cho anh:
“Nãy giờ em đang nghiên cứu làm đồ án… anh chưa ngủ hả…”
Cương: “Chưa em… Chăm quá ha… Em ngồi học chắc nhìn dễ thương lắm nè…”
Thi: “Không có đâu mà… Em nằm chứ đâu có ngồi đâu…” – gửi kèm cái emoji cười nheo mắt.
Cương: “Giờ anh mà nằm với em, chắc vui lắm nè…” – kèm emoji mặt gian xảo.
Thi: “Anh này… kỳ quá đi… Àh… Anh biết gì chưa…”
Cương: “Biết gì em… Mới biết em đang nằm học thoi á…”
Thi: “Anh này… Trêu em hoài…” – rồi nhắn tiếp:
“Chồng chị Trang về rồi đó… Nãy chiều em qua bên ấy… Thấy có chồng chị ấy, nên ngại… sau đó ngồi một chút rồi về chỗ trọ luôn.”
Cương: “U… Thiệt luôn hả… Trời, hèn chi nãy anh nhắn mà thấy cách nhắn tin hơi kỳ kỳ…”
Thi: “Ấy chết… Anh có nhắn gì yêu đương không đấy…”
Cương: “Hông em… Anh chọc chỉ… giả bộ nhắn kiểu đối tác làm ăn chat với nhau thôi… mà tự nhiên thấy trả lời hơi cộc cằn. Hông biết có khi nào ông kia đọc tin rồi nhắn không nữa…”
Thi: “Ấy ấy… Anh cẩn thận coi chừng là thật đấy…”
Cương: “Ừa… mà hông biết ai khiến sao đó… anh mới nhắn chọc chỉ như vậy. Chứ nhắn kiểu kia mà ai đọc được, là rắc rối à…”
Thi: “Anh liều lắm đấy… Rút kinh nghiệm nhé…”
Cương: “Ừa… Giờ nhắn tin chọc em nè… Hi hi…”
Thi: “Ghét anh lắm ấy… Trêu em hoài…”
Cương: “Dễ thương nên bị chọc thoi… Hi hi…”
Thi gửi anh cái emoji mặt đỏ tức giận. Cương nhắn:
“Làm gì đỏ mặt vậy… Nóng hả… Để anh qua ôm ngủ cho mát nha…”
Thi: “Anh hâm quá! Đánh anh bây giờ…”
Cương: “Để anh qua cho đánh nè…”
Thi: “Thôi đi… Sớm không qua… Giờ qua… kỳ chết…”
Cương: “Hm hm… Dễ thương quá à…”
Thi gửi emoji hình nắm đấm như muốn thụt vào mặt Cương. Anh chỉ phì cười vì thấy Thi bây giờ dám hung dữ với anh… càng làm bé dễ thương hơn. Anh nhắn:
“Mai ăn gì không, anh mua cho nè…”
Thi: “Thôi anh… Mua cho em hoài… Em ngại lắm…”
Cương: “Chứ em đói, xỉu rồi… anh buồn sao… Muốn anh buồn hông…”
Thi: “Em làm gì đến nỗi xỉu anh… không sao đâu mà…”
Cương: “Đi em… Ăn đi anh thương nhìu nè…”
Thi: “Hi hi… Bộ anh thương em thật á…”
Cương: “Ưm… Muốn đã thương em nằm 1 đống…”
Thi: “Thấy không… Cứ đòi đánh em hoài mà thương á…”
Cương: “Đánh nhẹ, nhưng mà em cũng rên nữa đó… Hi hi hi…”
Thi: “Anh này… kỳ lắm nha… Đánh anh giờ…”
Cương: “Uhm. Muốn ăn gì nói đi… Mốt anh qua nhà cho đánh…”
Thi: “Anh cũng nhây lắm ấy… Vậy mai… mua cho em bún chả được không anh… Lâu rồi em chưa được ăn. Nhưng mà nhỡ đắc quá… anh mua em phở cũng được…”
Cương: “Uhm. Nói rồi đó… Mai mua là không có từ chối à… không anh cắn cho biết…”
Thi: “Hi hi… Anh nghịch lắm ấy… cảm ơn anh nhiều…” – kèm emoji hôn ra trái tim.
Cương thấy mà hơi nóng trong người, mặt đỏ ửng vì muốn xông vào phòng trọ ẻm mà cắn cho la làng cho biết. Chợt tin nhắn Trang tới:
“Ui… Xin lỗi em… Chồng chị nay về… Nãy chị đang để mở video xong ổng mới đọc được tin nhắn của em đó. Mà làm gì nhắn chị trễ vậy…”
Cương dè chừng, sợ chồng Trang lại giả dạng để nhắn tin, anh đáp:
“Hôm bữa chị Trang có ký hợp đồng với bên em, vô tình đâm phải cây bút làm tay em bị thương. Bây giờ hủy hợp đồng… Yêu cầu chị đền bù vết thương mà chị đã gây ra.”
Trang: “Ủa… Đâm bút gì em… Là sao… Bữa em nói bị ăn cướp gì đâm mà… Còn hợp đồng gì nữa… chị với 2 đứa có ký kết gì đâu mà đòi hủy…”
Câu chuyện về cánh tay của anh, ngoài hội banh tưng, Lộc và mấy cô gái kia ra… chỉ có Trang và Thi biết thôi. Vậy là đúng Trang đang nhắn rồi… Anh nhắn lại:
“Ôi trời ơi… Em thử coi phải chồng chị hay chị nhắn thôi mà. Trời…”
Trang: “Hi hi hi… Em này… Cũng ranh ma lắm ha…”
Cương: “Mà ổng đâu rồi sao chị còn dám nhắn em nữa…”
Trang: “Nãy cầm điện thoại chị bấm là chị chửi cho 1 tăng rồi. Giờ đang tắm đó…”
Cương: “Nhớ chị nên tính hỏi thăm có tiền chưa hoi… Hi hi hi…”
Trang: “Ồ… Tốt quá ha… Nhớ tui mà nhắc tiền ha… Tình cảm dữ…”
Cương: “Hi hi… Chị dữ lên… dễ thương quá à…”
Trang: “Hoi đừng có nịnh nữa. Coi đồng tiền hơn đồng nghiệp mà…”
Cương: “Hi hi… Tiền tiền cái gì… Tại lo chị với bé kia… sợ chưa có tiền rồi lo lắng thôi. Chứ bên kia trả cho mình… khỏi chia cho em cũng được chứ ở đó…”
Trang: “Giàu quá ha… không thèm lấy tiền luôn…”

To top
Đóng QC