Vẽ tranh – Phần 41

Phần 41
Từ nhà Lộc qua bên khúc đường có động banh tưng chừng vài km, Cương chạy chừng 15′ là tới. Đoạn đường chỗ khu biệt thự thì nó trống, tiếng xe vang ầm hết cả một khu dù là pô zin. Cương cũng không dám chạy quá 100km/h vì cái tay còn chưa lành… lỡ té nữa thấy bà luôn. Ngừng ngay trước cửa động của mấy trái banh… Cương tắt máy xe rồi giơ tay bấm chuông. 1 cô gái đi ra với cái đầu nghiêng nghiêng như tò mò, không biết thằng đưng nào mới sáng sớm làm ồn không gian yên tĩnh của chị em. Vừa mở cửa ra… Minh châu công chúa… Thấy cái là chị tròn mắt hỏi:
“Ủa… Cương hả… Ủa… Xe đâu ra đây…”
Cương giỡn giỡn: “Hồi tối đi chơi, tậu xe về chạy chở chị đi á… Ha ha ha…”
Minh: “Hả… Cái gì… Là sao…”
Cương thấy cái mặt ngố của chị cứ nghệt ra như chả biết gì, anh lắc đầu:
“Thoi mở cửa em vô… mệt chị quá…”
Minh: “Ơ ơ cái thằng này… Đâu ra mà tối đi rồi giờ về lòi ra cái xe này đây… Mà sao tay vậy… vẫn còn chạy được… hay quá ha…”
Cương: “Có nhiều cái kỳ bí mà con người không giải thích được chị ui… Thôi tránh ra… em dắt vô…”
Đang tính dắt cái xe hơn 200kg vô, ở đâu, nào là con mén Tuyền nè, rồi Sương nè, rồi Ý, Huyền… có luôn Dung với Ngọc ở đâu lòi ra nữa. Cả đám chị em chưa ai kịp thấy được bản mặt Cương, thì đã nghe cái họng Huyền dâm công chúa đi trước:
“Cái gì đê… cái gì đê… Làm gì mà bà Minh bả đứng với ai nãy giờ ta…”
Minh im re nhìn qua nhìn lại. Bỗng con mén la lên:
“Ah… Chồng em về… chồng em về… Ha ha ha…”
Cả đám, ai cũng dòm anh… rồi dòm dòm chiếc xe như mấy người cảnh sát biên giới đang soi ma túy.
“Wa… Anh ở đâu moi ra cái xe bự quá dạ…” – Sương lên tiếng.
Cương: “Mới mua hồi khuya đó em… Hm hm…”
Sương: “Ủa… Khuya mà cũng bán đồ nữa hả anh… Gì ngộ vậy…”
“Chồng đi đâu mua xe dạ…” – con mén đã tiếp cận vào bên mạng sườn của Cương để mà ôm hai tay vào eo để tấn công anh.
Cương: “Đi lên thiên đường nè… Hm hm hm…”
“Thằng… ăn nói bậy bạ… Đi đâu tối giờ đó…” – Huyền kêu lên.
Cương: “Em đi với thằng bạn, xong cướp xe mang về đó… Hm hm hm…”
Minh: “Đù… Hèn chi… ở cả đêm luôn… Thằng này mê trai bây… Má… mua xe chở trai đi chơi… Thiệt luôn chứ…”
Những chị em biết sự thật của Cương và những người chưa, đều nghe rồi cười ha hả. Ngọc la:
“Trù ui… Anh bị tay vậy mà còn chạy được… ghê quá ha…”
Minh chen vô: “Thì nói nó mê trai mà… quên hết đau đớn… nhìu khi đau… còn sướng nữa… Há há há…”
Ai nấy đều che miệng lại mà tủm tỉm. Cương lại dùng chiêu bẻ lái:
“Bà xã ngồi lên, anh chở 1 vòng nè…”
Tuyền: “Hoi… Người ta hỏng thích xe… Thích ngồi lên chồng à…”
Minh: “Con này… Nó có trai rồi, thèm bây đâu mà đòi ngồi lên nhúng xuống…”
Tuyền: “Hơ… kệ em… Miễn thấy chồng là được rồi… Hớ…”
Cương: “Ghét… Vậy hoi Ý lên hông…”
Ý với Sương lắc đầu, rồi anh lại: “Minh với Huyền lên hông…”
2 người đó cũng lắc đầu, Minh thòng 1 câu:
“Xía… Ngồi với trai mới sướng, chứ ngồi với chị chi… Đúng hông…” – bả nói kiểu móc meo.
Anh bạo gan hỏi: “Dung lên hông chị…”
Dung cũng cười cười, rồi lắc đầu 1 cái. Anh quay qua nhìn Ngọc:
“Ủa… mà sao nay Ngọc dậy sớm ta…”
Ngọc: “Trời ơi… Em đang ngủ trong phòng, mà tự dưng nghe “ùn ùn… ùn ùn…” lớn như gì. Sao ngủ nổi… thôi thức ra coi ai…”
Huyền: “Con này nó ghiền moto lắm. Thôi cho nó đi vòng đi…”
Cương: “Vậy còn không biết nhảy lên…”
Ngọc tí ta tí tởn, cười muốn ngoác lên mang tai mà leo lên xe. Cương nhích nhẹ ga 1 cái, em hơi ngửa ra sau, rồi vịnh nhanh vào vai Cương. Minh kêu:
“Con này dở… Ngồi xe này là phải… zãnh cái mông lên, tì hai cái kia vô lưng thằng Cương… Vậy mới đúng chất… Ha ha ha…”
Huyền: “Bà này… Để con người ta tự nhiên… Lộ quá… thằng Cương nó thích giờ á… Há há há…”
Minh: “Há há há… Em thấy chưa… mấy chị tạo điều kiện cho không muốn… Đây toàn đào đẹp không hông chịu… đòi đi với trai… Xời…”
Cương lắc đầu, rồi rồ nhẹ ga chạy đi. Cố tình cho Ngọc đỡ mắc cỡ trước bàn banh thiên hạ.
Được một đoạn thấy động banh đã khuất khỏi tầm mắt, bỗng thấy Ngọc trường người lên mà áo 2 bầu ngực săn mẩy vào lưng Cương, 2 tay vòng lên eo anh. Cương thấy ấm áp muốn rên người. Ngọc hỏi:
“Ủa anh đi với trai thiệt hả…”
Cương: “Uhm. Đi với thằng bạn chung nhóm hồi còn đi học. Trễ quá nên không về được, đi ngủ nhờ… rồi sáng ra nó cho mượn xe chạy về.”
Ngọc: “Mà tay anh vậy, giờ có đau không mà chạy hay zạ…”
“Cũng đau, nhưng mà ít bóp côn, nên chạy tạm được thôi…” – Cương trả lời.
Ngọc: “Hình như xe có Quickshift gì đó phải hông… Dễ chạy…”
Cương: “Ù… em cũng biết rành quá ha… Ừa có đó, bởi anh rảnh được tay này.”
Ngọc: “Thì em cũng thích moto mà… Bữa hứa tập em chạy đó… nhớ hông…”
Cương: “Nhớ chứ… Mà khi nào anh lành được chút rồi chỉ em… Ha…”
Ngọc: “Uhm.”
Bỗng anh thấy tay em không biết vô tình hay cố ý, mà tuột xuống ngay cục u dưới quầng mình. Xong thấy em hơi co co ngón tay như muốn bóp vào nó. Cương nói:
“Muốn bóp thì mốt anh cho bóp… Giờ chạy mà đụng đụng là anh phân tâm… té cả đám á…”
Ngọc “chát” vô lưng anh một cái:
“Hơ… Bóp đầu bóp… người ta nựng chứ bộ… Tự nhiên sáng sớm lạnh lạnh, gió lùa lùa… ôm anh cái thấy ấm ấm…”
Cương: “Rồi muốn ấy ấy đúng hông…”
Ngọc: “Quánh chết anh nè… Bậy bạ… Dâm tà…” – yeah… Lại “bốp” thêm cái nữa vô lưng Cương. Còn mặt em nó có đổ không, thì có mỗi mấy con ruồi bay ngược chiều lại mới thấy.
Cương từ từ giảm tốc độ khi thấy bàn tay em nó đã luồng hẳn vào trong quần Cương, cầm lấy thằng nhỏ mà nắn lên nắn xuống… khiến nó càng cứng và bự hơn… Chắc do đoạn đường vừa vắng, tướng ngồi anh thì khom xuống kiểu sportbike, mà cái xe lại có phần chắn gió… nên em nó tự tin là không có ai thấy được, mới dám làm như vậy. Ngực em càng ép mạnh hơn vào lưng Cương, cảm thấy người em hơi uốn éo làm cho 2 bầu ngực cứ xoa đều lên lưng Cương. Anh thả tay ga ra, xe vẫn chầm chậm tiến về trước theo quán tính, bàn tay phải vuốt lên cái đùi trắng hồng của Ngọc khi em đang mặc áo thun trắng và cái quần ngắn tới háng như lúc trước. Mới cảm nhận được làn da mịn màng, có phần săn cứng của đùi em nó, thì em nó kêu:
“Anh chạy đi… Để té giờ…”
Cương cũng thấy hơi nguy hiểm, nên chụp lại tay ga, rồi chạy thêm đoạn nữa. Sau đó vòng xe lại. Ngọc vẫn làm những động tác kích thích đó, và còn ép tay còn lại lên bụng anh mà sờ lấy những múi cơ cục cục như hột bắp khổng lồ. Đến khi gần thấy cái cây quen thuộc trong động banh tưng dần hiện ra, em nó mới nhổm người thẳng dậy, và chỉ vịnh 2 tay lên vai anh để không ai nói gì nếu bắt gặp.
Nhìn thấy dàn chào của mấy chị em đang đứng ở cửa, Cương chạy từ từ và chở thẳng Ngọc vô trong sân. Em nó nhảy cái “cạch” xuống đất.
“Đu… Hotgirl đi moto nha… Đâu chụp hình cái coi…” – Minh vừa nói, vừa chạm 4 ngón trỏ vài cái ra giả bộ tạo khung hình máy ảnh rồi đứng ngắm ngắm… Ngọc cũng giả như đang được chụp hình mà đứng tạo dáng này kia kế chiếc xe. Cương đã leo xuống và đi vào trong nhà để điểm danh với con mén Tuyền, sẵn vô phòng em nó thay đồ luôn… chứ mặc từ trưa hôm qua tới giờ rồi. Hám gái riết rồi ở dơ luôn.
Tuyền lẽo đẽo theo Cương vô phòng, mới đóng cửa lại, em nó đã ôm anh cứng ngắc như chưa gặp được từ nhiều năm trước vậy.
“Ghét chồng… Bỏ em 1 mình nuôi con… Chồng bỏ em… Hu hu hu…” – bả khóc mà nhìn giả tạo thấy rõ.
Cương: “Cái gì… Con nào mà nuôi…”
Tuyền: “Hix… Con này nè… U hu hu…” – ẻm kéo tay Cương rồi kê vô khe bướm mình.
Cương thấy em nó đáng ghét quá, nên móc vô trong đó vài cái. Vậy đó, mà nín luôn. Nhưng đời đâu như mơ. Cương ngưng móc bướm em nó dưới cái đầm cute mọi hôm hay mặc, rồi nói:
“Hơ… Người ta mới về mà đòi bú sữa voi à…”
Tuyền cười khoái chí, vòng tay lên mà bóp vào thằng ku bên ngoài cái quần:
“Hơ… Sữa còn hông mà dám quảng cáo vậy… hửm… hửm…”
“Bộ tưởng anh đi chơi trai thiệt sao mà hỏi còn hông? Hửm…” – Cương hỏi lại.
“Ai biết cái vòi này… Hửm… hửm… Hư lắm nha… Dám bỏ chị đi chơi với voi khác nha… Hí hí hí…” – ẻm cười tinh nghịch.
“Ghét chưa… Ghét chưa… Đợi đấy… Chiều nay voi đi chơi với sò đây…” – Cương cảnh báo.
Tuyền: “Sò nào dạ… Đâu đâu… nó đâu…”
Cương: “Hông biết nữa… Hình như nó đâu đó ở trong phòng này nè…”
Tuyền: “U vậy đó hở… Um… um… Vậy chiều 2 tụi mình đi kiếm nó cho voi chơi nha…” – bả nói mà mặt ngây thơ cuội thấy gúm.
Cương: “Uhm. Vậy giờ mình kiếm đồ cho voi ăn đi, rồi chìu voi chơi với sò nguyên bữa luôn. Chịu hơm…”
Tuyền: “Hà hà hà… Ghét chòng quá à… Mới về mà đòi chơi òi… Hơ…”
Cương: “Bậy à… bậy lắm luôn à… Mà chơi trò gì ha…”
Tuyền: “Thôi tắm ròi đi ăn ih… Đứng nói một hồi… em hiếp anh luôn giờ… Hà hà hà hà…”
Cương không nói nữa, mà lui cui lấy quần áo mới trong phòng em nó, rồi đi ngang, “bốp” cái vô bờ mông căng đét của em. Em “Ơ…” lên cái, rồi Cương lẹ lẹ lướt vô nhà tắm, đóng cửa lại né cơn thịnh nộ của Tuyền đòi hiếp dâm anh. Lát đi ra, Cương thấy em ngồi bấm điện thoại, mặt căn thẳng thấy ớn, còn chu chu cái mỏ hết bên này, tới bên kia như suy nghĩ phải bấm gì vậy. Cương hỏi:
“Làm gì chu mỏ vậy vợ tưng…”
Tuyền: “Hơ… Người ta có tưng gì đâu…”
Cương sà xuống kế bên, kê cằm lên vai em, ụp bàn tay lên bầu vú tưng mẩy của em mà nói:
“Này tưng tưng nè… Hm hm hm…”
Em quay mặt qua, cắn nhẹ răng lên má anh cái:
“Muốn em cho tưng liền giờ luôn hông… Hả…” – em nói với giọng thì thầm mà rất kích thích.
Cương: “Chiều anh cho tưng tới nóc luôn chứ ở đó… Hoi… đi ra ngoài ăn nè…”
Tuyền: “Uhm. Để em thay đồ nữa… Hay… chồng thay đồ cho em đi… Hị hị hị…”
Cương nãy mới thay cho con bé Thủy rồi, giờ lại được con bé nghịch ngợm này kêu làm nữa… khoái sao không khoái. Anh nói:
“Lấy đồ đi… anh thay cho…”
Em nó “ha ha ha…”, hí ha hí hửng chạy vô mà soạn ra một mớ đồ. Bữa nay chơi mạnh luôn. Ẻm đưa cho Cương một bộ lót đen, nhìu hoa văn. Cái áo ngực có 2 phần vải che hình tam giác, đen mà trong suốt, dính với mấy sợi dây để cột mỏng như cọng rơm. Rồi lại thẩy ra thêm cái quần lót cũng vải ren mỏng bản hẹp để che 1 ít mông và 1 ít mu bướm, mép lót quanh bụng dính với một sợi dây cũng mỏng manh, chạy bọc quanh hông… Trời ơi… Cương muốn cố nhịn tới trưa… mà em nó chơi trò khiêu khích cực mạnh như vậy… ai chịu nổi. Rồi ẻm còn cười “Hi hí…” nữa chứ.
“Em mặc này tới trường đó hả?” – Cương hỏi.
Tuyền: “Mặc gì mà mặc… Người ta mang theo lưới đó… Để về là tranh thủ quăng lưới, bắt sò… chứ không nó chạy mất ờ sao… Hí hí hí…”
Cương: “Ghét con bé này ghê luôn…”
Tuyền: “Chồng… Cột lưới vô cho em đi…”
Cương hết đường để nói. Anh cắn môi cắn lưỡi mà cởi cái đầm cute của em rồi mặc cho em nó “cái lưới bắt sò” mà ẻm kêu. Tuyền đứng quay lưng về phía Cương mà cười tủm tỉm. Cương lụm cái lưới 2 mảnh trên giường lên, từ từ chồng lên trước 2 bầu ngực em nó, kéo sợ dây ra sau mà cột ở lưng em. Rồi lại với tay lên trước mà kéo 2 sợi còn lại để cột sau gáy em nó. Tiếp đến, anh cầm cái lưới bắt sò còn lại mà cúi xuống để dưới bàn chân Tuyền. Em bước 2 chân vào, rồi Cương từ từ kéo nó lên cho tới khi cái lưới yên vị trên vùng tam giác đỏ và hông của Tuyền.
Khi em xoay người lại thì oi thoi. Thấy cả ti cả núm, ở dưới thấy mờ mờ cái khe hồng đỏ của em. Y như em xé cái mùng chắn muỗi của người ta rồi cột lên người vậy. Cương không để mắc mưu em nó… đi học quan trọng hơn. Anh chả thèm làm gì hết (hoặc do muốn làm lắm, mà tại giữ mặt mũi hoi). Tuyền kêu:
“Hơ… Chồng biến thái… Tránh ra cho em mặc đồ… Hm hm hm…”
Cương sau khi thay đồ cho bản thân rồi, thì cũng bước khỏi phòng, ngồi chờ ở bếp nhìn mấy chị em ngoài sân nhoi loi 1 đám. Sáng sớm mà vậy đó… Lát sau Tuyền đi ra, ở trong ăn mặc sexy bao nhiu, thì bên ngoài ăn mặc nghiêm chỉnh bấy nhiu. Ẻm chơi mặc nguyên cái quần tây đen, với cái áo thun cổ cao, tay dài màu kem, kèm thêm mấy đường sọc dọc… chân mang cao gót đen. Tóc bữa nay lại cột lên kiêu đuôi ngựa nữa, làm nổi bật cái mặt tròn đầy của em. Tổng thể của Tuyền, nhìn vừa sang chảnh, vừa nhìn là muốn bắt cóc, rồi đè lên giường mà… (tự điền vô chỗ trống)
Cương há miệng, đơ càng, chưa kịp nói gì thì…
“Chồng… Làm gì nhìn em dữ vậy… Hm hm hm…” – vừa nói, vừa sà vô lòng Cương mà ngồi lên đùi.
Cương: “Hớ… Đang rình bắt sò…”
Tuyền vừa nghe là dúi đầu vô cổ Cương:
“Um… hựm… hựm hựm… hựm… Ghét chồng quá à…” – vừa nói vừa đánh vô ngực Cương, rồi ngã người về sau hỏi:
“Đi ăn chưa…”
Cương: “Bà xã chở hả… Hm hm…”
Tuyền: “Hooooi… Hỏng chịu… Nãy chồng chạy xe được mà… Chở vợ ih… Hm hm hm…”
Thấy em nó nhõng nhẽo trong dáng vẻ sexy như vậy… ai mà chịu nổi. Cương kêu:
“Chở té là rách áo… Thiên hạ dòm ráng chịu à nha…”
Tuyền: “Hơ… Muốn viện cớ để ôm người ta đúng hông…” – mỏ chu chu mà nói kiểu nhựa nhựa.
Cương: “Ôm cho vợ lủng đít chứ bộ… He he he…”
Tuyền: “Hong… Vậy không thèm chở… Chồng chở ih… em ơ… em cho chồng… lủng lưng luôn… He he he…”
Cương: “Vậy đi xe nào…”
Tuyền: “Xe nào cũng được… Hi hi hi…”
Cương nắm tay em nó mà dung dăng dung dẻ, đi ra sân. Chưa kịp gì là:
“Đu… Coi hai hót boi hót gơ kìa mấy đứa” – Huyền la lên.
Ngọc: “Wà… Ai đẹp quá ta… Hị hị hị…”
2 Đứa vẫn đang đứng trong hiên nhà, Tuyền bặm môi như mắc cỡ. Sương:
“Nay làm gì mà ăn bận dễ thương quá dạ Tuyền… Hm hm…”
Cương thấy Tuyền đỏ mặt, không nói được, anh phụ vô:
“2 Đứa đi kiếm trai… Vậy mới dễ chứ…”
Mấy người kia cười, kể cả Dung. Còn bà Minh:
“Con Tuyền còn được… chứ em có rồi… Kiếm gì nữa… Ha ka ka ka…”
Cương chả thèm nói nữa, chỉ loay hoay ngồi lên xe mượn của Lộc, rồi đề máy lên đặng vọt ra khỏi cửa. Chứ nặng thấy bà, dắt tay chắc phụt máu. Huyền la:
“Chạy được không đó… Làm sao để 2 đứa quấn vải, nằm 1 chỗ là khỏi ai nuôi à nha…”
Sương cũng thêm vô: “Ừa… anh được không đó… Bị vậy còn ráng chạy nữa…”
Cương: “Anh bớt bớt rồi em. Với chạy sẵn trả xe người ta.”
Minh: “Đu… Hóa ra xe mượn a… Xời ơi… Làm tưởng…” – Bả tỏ vẻ mặt khinh địch.
Cương: “Trai cho mượn xe chạy chứ gì đâu… Thấy không… thấy người ta xịn không… Hm hm hm…”
Minh: “Ờ… trai trai… Mốt dắt nó về ra mắt chị em nghe cưng… Ha ha ha…”
Cương không nói gì. Tuyền lưng tưng chạy tới chỗ Cương, em đang leo lên xe, thì Ngọc bợ mông Tuyền lên:
“Ngồi được không… đó đó… rồi rồi…” – Ngọc nói.
Minh: “Đó… đúng rồi… Zãnh cái mông lên… ờ… Ờ… Vậy mới ra dáng… Hì hì hì…”
Tuyền chưa kịp ai kêu, em nó đã vòng tay ôm vào người Cương, làm anh cảm thấy nóng vì biết cái gì êm êm đáng ép vào lưng mình. Minh:
“Chò ôi… Coi nó kìa… Người ta có trai rồi mà nó cứ xà nẹo xà nẹo… Sướng không Cương…”
Cương không trả lời, mà Ngọc lên tiếng:
“Thôi đi bà ơi… cho người ta đi đi…”
Cương quay lại hỏi nhỏ Tuyền:
“Xong chưa em…”
Tuyền: “Ròi chồng… Hị hị hị…”
Cương rồi máy xe, chạy đi. Sương với Ngọc, Huyền la lên: “Cẩn thận đó nha…”
Cuối cùng, 2 đứa cũng thoát khỏi đám chị em loi nhoi, tưng tưng trong động. Cương thấy rất thích thú khi ngồi trên chiếc xe cũng gọi là đẹp, nhưng cái sướng nhất là đang có 1 người đẹp ngồi đằng sau mà ôm sát vào người mình, và tới lúc nào đó… anh sẽ được cùng em nó hì hụt “đi bắt sò”.

To top
Đóng QC