Vẽ tranh – Phần 26

Phần 26
Thời khắc bóc trần quần lót… lộn… bóc trần gương mặt mém thật của Cương cũng dần trôi qua. Cương mở lời:
“Thôi dọn dẹp đi, rồi làm gì làm…”
Mấy chị em khi nãy không phụ nấu ăn được, thì giờ chen vô dọn dẹp, rửa ráy… còn mấy cô nương Ý, Sương, Ngọc thì bâu vô cái ghế sofa trên phòng khách để coi mấy video của Cương làm bên Youtube. Còn Tuyền thì lườm Cương mấy bận, rồi lủi thủi đi vô phòng riêng. Cương thấy vậy, anh lẽo đẽo theo sau.
Đến cửa phòng Tuyền, em nó chui vô rồi tính đóng cửa nhanh lại, thì bị Cương chặn cửa hỏi:
“Sao vậy bà xã…”
Tuyền: “Hơ… Ai cho vô… Hông có bà xã bà xiếc nào ở đây hết…” – rồi em có đẩy cho cửa đóng lại.
Cương không nhượng bộ, anh đẩy mạnh từ từ vô. 2 Đứa không phải kéo co, mà như “đẩy đưa” thi đấu sức mạnh vậy. Cuối cùng đương nhiên, Cương lòn vô được phòng Tuyền. Em nó mặt giận mày chau mà bước xồng xộc vô giường. Cương đóng rồi khóa cửa lại (để ăn thịt em nó. He he…).
Bước vô chỗ giường của Tuyền, thấy em nằm sấp, đè ngực lên cái gối rồi ấn ấn gì đó trên đt. Miệng cứ hơi chu chu, zãnh zãnh lên nhìn muốn cắn cho đứt lìa. Nãy lúc nấu bếp xong, Tuyền thay loại không biết phải gọi là đồ không, vì thấy chỉ có mỗi cái áo thun mỏng, rộng và dài xuống gần nửa đùi, màu đen, và chả thấy cái quần đâu hết.
Cương chỉ thấy mỗi cặp mông em nó u lên 1 mảng lớn qua lớp áo, và rất tò mò xem bên trong có gì… Cương mò lại gần em nó, nằm nghiêng kế bên em nó, rồi nhướng mắt nhìn em rồi hỏi:
“Sao chui vô phòng rồi nằm mà mặt chù ụ dạ bà xã…” – tay Cương để lên lưng dưới Tuyền.
Tuyền giẫy giẫy nhẹ, rồi “Ưm… ưm…” và nhăn mặt như khó chịu.
Cương thấy là biết em nó chắc giận vì không khai báo y tế… lộn… khai báo danh tính Youtube cho em biết, nên mới vậy. Anh không nói thêm, mà đứng dậy, vòng ra sau cho khuất tầm mắt Tuyền. Cương lột hết đồ mình ra, thằng ku ngỏng lên, “phựt” 1 cái cứng ngắc, chĩa thẳng về hướng Tuyền đang nằm trên giường phía trước. Nhìn xuống mông em, thấy giữa háng có một khoảng tối kỳ bí do cái váy áo che đi. Sự tò mò không biết em có mặc quần hay không… làm Cương nứng dữ dội, dù sáng giờ bương đầu ngoài đường cực khổ.
Cương từ từ mò lại gần Tuyền như thú đang rình mồi. 2 Đầu gối và 2 tay anh chống qua 2 bên cơ thể Tuyền nhè nhẹ để em không biết. Anh bò từ từ tới khi thằng ku cứng ngắc, có rỉ chút nhờn, lơ lửng bên trên mông Tuyền. Chợt Cương hạ người xuống, đè chầm chậm cả thân người lên em nó. Vừa mới chạm lên cơ thể căng đầy của Tuyền, em hít sâu 1 hơi, rồi quay đầu lại nhìn ra phía sau. Em hơi giẫy nhẹ và nhựa nhựa:
“Anh… Hông mà…” – và em cố gồng người, ưỡn nhẹ người lên trên như đẩy cơ thể Cương xa ra.
Cương đâu có tha. Anh nhìn xuống thằng ku, dùng nó như một cái móc, trường xuống gần mép áo bên dưới, chỗ đang che lấy cặp mông to tròn của em nó… rồi nhích người lên cho thằng ku vén cái mép áo của Tuyền lên.
Ui… Tuyền có mặc quần… nhưng là cái quần lót trắng không trong suốt. Loại vải co giãn như mấy chị em thường hay mặc. Nhưng nó lại rất kích dục với Cương trong hoàn cảnh này.
Cương chợt lùi người lại, ưỡn và nhích người lên trước cho thằng ku đâm thẳng vào đáy quần lót của Tuyền ở dưới. Cảm giác tê cứng đầu ku và sự mềm mềm, ấm ấm từ cái quần lót xộc lên não anh. Cả hạ bộ và đùi anh có cảm giác nóng tê râm rang. Tuyền lại hít sâu 1 hơi, nhướn vai lên như hết hồn. Em nó lại quay xuống nhìn mé mé vai anh rồi cứ “Ưm… ưm… Anh… Đừng mà… Tránh ra mà…” và lắc người qua lại.
Cương đờ mặt ra vì thấy hơi sướng sướng. Anh rướn đầu lên sát bên hông má Tuyền, thằng ku cứ đâm đâm chầm chậm vô đáy quần lót em nó, và anh hỏi:
“Giận anh hả cưng…”
Tuyền: “Hoi mà… Đừng anh… Tránh ra mà…”
Thấy em không thèm khai ra, Cương quyết định tra tấn em nó. Anh hông lên sau gáy, làm em nó rụt cổ lại rồi “Ah…” nhẹ trong họng. Cương bú vào gáy của em như bú sữa, 2 tay chen vào giữa 2 bầu ngực to mềm, tròn dai của Tuyền với cái nệm, để mò tới chỗ 2 đầu ti đang nhô ra qua lớp vải… Cương kẹp ngón tay vào đó mà kéo nhẹ ti em ra trong lúc đang nắn bóp 2 bầu ngực tròn mềm đó. Tuyền thở mạnh hơn và ngưng bấm điện thoại, em vẫn “Hơ… hơ… hơ…” trong họng nghe như đang thở. Cương luồng 1 tay từ dưới áo, lòn vào trong để chạm trực tiếp làn da ngực mịn màng của 2 bầu vú mà xoa nặn y như lúc nãy. Bây giờ thì 1 tay ngoài và 1 tay trong áo, thay phiên nhau nâng niu lấy 2 bầu ngực của em.
Tuyền lúc này uốn éo hơi nhìu và mạnh hơn nữa. Đáy quần lót liên tục cạ qua cạ lại, chà lên chà xuống phần chóp đầu thằng ku. Cương không chịu nổi nữa. Anh lấy bàn tay nãy giờ bóp vú em bên ngoài áo, mà thọc xuống dưới để kéo tuột quần lót của Tuyền ra khỏi mông em. Tuyền “Ơ…” lên 1 cái và hơi quay đầu về sau, nhưng lại quay ngược lên trước mà không chống cự hay nói gì thêm. Lúc này, con bướm hồng hào và cái lỗ bé xíu đã lộ ra hoàn toàn. Đầu khấc của Cương cứ chọc và miết nhè nhẹ lên cái khe ướt bóng đó. Cái lỗ sinh dục của Tuyền cứ đóng lại, mở ra như đang nhai hay ngậm gì đó. Cương bắt đầu trường người tới lui dọc theo cơ thể của Tuyền. Cặp mông em bị đè lên, rồi cứ bị ép lên ép xuống, bẹc tới bẹc lui theo mỗi cái trượt của hông Cương. Thằng ku cứ lùi xa, rồi đâm đâm vào cái khe trơn ướt của Tuyền. Chắc chất dịch của 2 đứa đã chảy ra nhìu suốt từ nãy tới giờ… Cương vừa trường lên một cái, đầu khấc đâm vào gần phía dưới lỗ nhị của Tuyền, rồi chĩa hẳn xuống dưới, đâm thẳng và chui vô cái lỗ âm đạo nhỏ bé của em luôn. Cương “Ah…” lên vì sung sướng nhưng nghe như chỉ là tiếng thở mạnh. Còn Tuyền thì “Áh…” một tiếng dài thật dài, như đang ngân nga một bài hát vậy.
Cương bây giờ không trượt tới lui nữa, mà anh nhích nhẹ người lên cho thằng ku gần như chúi xéo xuống theo chìu trọng lực. Cương bắt đầu dập vào mông Tuyền một cách chậm rãi, để cảm nhận bên trong em. Mỗi cú dập xuống, anh thấy cái lỗ nới ra, nhưng mỗi khi rút lên, anh lại thấy cái lỗ như kẹp chặt vào thằng ku và mút mạnh, có trào ra một ít nước. Cương lúc này đã chống thẳng 2 tay lên để nhìn được bờ mông gợi dục của em nó… Anh bắt đầu tăng tốc. 2 chân gần như duỗi thẳng ra sau, dọc theo cặp chân trắng muốt của em. Cứ thằng ku mà đâm vào gần hết chiều dài của nó vô cái lỗ của em, là hạ bộ anh đập cái “bạch” vào 2 bờ mông em… làm nó tưng tưng, rung lắc và sóng sánh. Hình ảnh đó làm anh trở nên như điên loạn. Cương vừa dập liên tục vào mông Tuyền, vừa nhìn chăm chăm vào đó mà thích thú.
Theo thời gian, Cương thấy hơi mỏi, anh ngưng dập, co chân cho 2 đầu gối gần ngang 2 bên mông Tuyền. Và rồi lại tiếp tục đâm thằng nhỏ phủ đầy dâm thủy vào trong cái lỗ đỏ hồng nhoe nhoét nước của em. Cương nhích người tới lui, dọc theo cơ thể em nó để thằng ku chĩa ngang và thụt thẳng vào trong lỗ. Cương thở phì phò như trâu cày, còn Tuyền liên tục rên rỉ, “Ớ ớ ớ… á á… úm úm úm” vang vọng hết cả căn phòng.
Và rồi cơn sướng cũng đạt tới đỉnh điểm. Cương rên lên:
“Ra… ah… Ah… ah… Anh… Ra… ah ah ah…”
Tuyền vừa nghe, chợt zãnh mông lên cao vào cũng trượt người lên xuống nhanh hơn theo mỗi nhịp thụt ra vào của anh vô cái lỗ.
“Roẹt… roẹt… roẹt…” – Tiếng chất dịch từ 2 đứa phúng ra khỏi cái lỗ.
2 cơ thể gồng lên, ưỡn ra. Cương cố cong hạ bộ, ấn sâu vài cái vô cái lỗ của Tuyền và ép mạnh vào đó. Em nó hơi giật giật cặp mông to bự mà sóng sánh, mặt hơi ngửa lên trời và “Ah…” một tiếng thất thanh vào không gian.
Sau khoảng 5s, Cương tò mò, anh rút thằng ku ra khỏi cái lỗ nãy giờ bị đâm thụt tơi tả. Nhìn vào cái khe bướm và cái lỗ đỏ hồng của Tuyền, anh thấy chất dịch trắng dục nhanh chóng trào ra sau vài giây. Cái lỗ cứ mở ra và khép vào, thì chất dịch lại phụt ra hơi mạnh, phủ kính cả khe bướm và lỗ nhị bên trên cũng rất ướt bóng. Chất lỏng bị phụt ra, chảy nhiễu xuống nệm làm ướt cảm một mảng trên tấm drap nệm màu trắng.
Cương thấy em nó nằm thở, anh chồm lên, nằm bên cạnh và kéo em dựa lưng lên ngực mình trong khi đang nằm nghiêng. Và anh choàng tay qua, ôm lên 1 bên ngực của Tuyền. 2 Đứa nằm thở, nhìn vào trong bức tường trắng. Vài giây sau, em nó chu mông ra sau để ép lên thằng ku của anh, rồi co tay lên để ôm lên cái mu bàn tay mà anh đang ốp lên ngực em. Đoán chắc em nó chịu đèn rồi, Cương mới nói:
“Hết giận chưa bà xã… Thương lắm đó biết hông…”
Tuyền ngoáy mông, cạ lên thằng ku rồi nhựa nhựa cái giọng như ngáy ngủ:
“Hơ… Thương mà giấu người ta… Quen cả mấy tháng trời mà không nói người ta biết…”
Cương biết em ý gì rồi. Anh nói:
“Chồng giấu vợ hồi nào… Tại vợ có hỏi đâu mà nói. Nãy Ngọc la lên cho chị em biết, anh cũng có chối cãi gì đâu mà la giấu. Hả hả cái mặt này…” – anh lấy tay nhéo nhéo nhẹ lên ti của em nó.
Tuyền: “Ah… Anh này…” – rồi em nó xoay người lại, đối diện người anh. Em nhìn chăm chăm vô mặt anh, soi kỹ từng chi tiết, rồi gác ngón tay lên chóp mũi Cương mà nói:
“Lần sau có gì, mà không chịu kể em nghe… là em cho ở một mình luôn cho biết… Nghe hông…” – xong ẻm bặm môi lại kiểu đe dọa anh Cương.
Anh thấy em nó cũng còn hơi con nít, teen teen, nên anh dùng miệng, hút 2 bờ môi căng hồng của em để trừng trị. Tuyền lại dúi đầu vô ngực anh, vô tình cúi xuống, thấy thằng ku bị ướp dịch trắng bóc. Ẻm la lên:
“Ah… Ghê quá à… Sao của anh kỳ quá à…”
Cương nhìn xuống, biết em nó thấy gì, anh nói:
“Kỳ gì mà kỳ. Sản phẩm của 2 cái đâm vô nhau nó vậy đó…”
Tuyền đánh anh 1 cái, rồi la:
“Hoi ghê quá à… Của chồng ra đó, chứ em có biết gì đâu”
Cương: “Hớ… Nãy anh nhìn xuống, cái lỗ của em còn phụt ra 1 đống ướt cái nệm luôn chứ ở đó…”
Tuyền: “Hoi anh ghê quá à… Tại anh không đó! Hí hí…”
Cương: “Hông lẽ mốt anh quay phim lại cảnh đó rồi cho em coi, khỏi chối ha…”
Tuyền cười “Hm… hm…” rồi nói: “Anh biến thái… tự nhiên quay video người ta… Biến thái… Hm hm…”
Cương: “Em đợi đó… Ghét gì đâu a…”
Tuyền: “Ghét vậy nằm đây với tui chi zạ… Hả…” – Tuyền lại ngước mặt lên nhìn anh với vẻ tinh nghịch.
Cương “chụt” môi em 1 cái rồi nói: “Nằm để bơm cho em một bụng chứ làm cái gì… Hm hm…
Tuyền nhéo ti Cương trả thù, rồi dúi đầu vô cổ anh nói:
“Chắc tụi mình đẻ trước rồi cưới sau quá… Hm hm…”
Cương: “Uhm…”
Tuyền lại “chát” vô ngực anh cái rõ đau, xong nói:
“Hơ… Uhm uhm cái đầu anh… Ham lắm… Người ta chưa đâu vô đâu mà đòi đẻ… Hơ…”
Cương: “Đẻ đi… Anh nuôi cho… Hm hm…”
Tuyền: “Nói rồi đó nha… Bơm em 1 bụng rồi bỏ em… là em hông biết nói sao luôn á…” – em ngước lên nói rồi lườm lườm anh như cảnh cáo.
Cương: “Ngu gì bỏ cái mặt này… Còn phải chờ em đẻ rồi có sữa cho chồng con bú nữa chứ… Ha ha…”
Tuyền đập anh liên tục mấy cái vô ngực: “Sữa nè… sữa nè… Bú bú… Ghét… Giờ bú chưa đã hay sao mà đòi hành người ta tới đẻ luôn hả… hả…”
Cương: “Ai biểu vú đẹp chi… người ta muốn bú hoài luôn…”
Tuyền cười tủm tỉm xong đánh anh một cái nữa rồi tự bợ vú mình lên bóp bóp, xong nhìn Cương:
“Bộ anh thấy đẹp lắm hả… Hi hi…”
Cương không nói, mà cúi đầu xuống bú lên 2 đầu ti của Tuyền liên tục. Em rên “ah ah ah… Anh kỳ quá ah ah ah…”. Lát sau anh nhả miệng ra khỏi ngực em, xoa nhẹ ngón tay lên đầu ti em rồi nói:
“Em dễ thương vậy, ai chịu nổi… hả…”
Tuyền đỏ mặt cười tủm tỉm, rồi lôi đầu anh lên, hôn “chụt” lên môi anh. Xong em nó kéo người anh lại ôm, nằm nhắm mắt mà vẫn cười như hạnh phúc lắm vậy. Cuối cùng, 2 đứa cũng mệt mà nằm đó chợp mắt luôn. Còn mấy cái chỗ nhầy nhụa, ướt át ra sao cũng mặc kệ. Sung sướng là trên hết.
… Bạn đang đọc truyện Vẽ tranh tại nguồn: https://gaigoi.city
Ngủ được 1 lúc, Cương thức dậy. Anh nhìn quanh, vẫn cảnh tượng hồi nãy, vẫn bé Tuyền nằm kế bên. Nhưng anh lại nhớ ra là mình còn phải về nhà nữa.
Cương với tay xuống xoa nhẹ lên mông Tuyền, rồi chui cái mỏ vô hôn mút môi em nó. Tuyền cục cựa tỉnh dậy. Ngáp 1 tràng, nhìn như con mèo. Em nói với giọng ngáy ngủ:
“Hợ hợ… Người ta đang ngủ mà phá em hoài…”
Cương: “Chồng về nữa nè… Dậy mở cửa cho chồng ih…”
Tuyền lim dim rồi ụp tay lên má Cương, rồi cười mỉm. Em nói:
“Chồng ngủ lại luôn đi… hi hi…”
Cương: “Tự nhiên nhà của chị em em. Anh cứ chen vô ngủ hoài kỳ hông. Em mang tiếng nữa!”
Tuyền: “Hu hu… Làm cho em 1 bụng rồi giờ tính bỏ em đi luôn… Hu hu…”
Nhìn thấy con mén nó giả tạo, xạo thấy ớn, anh gằn giọng:
“Cắn chết em giờ… Dậy… nhanh…”
Xong anh kéo con mèo lười ngồi dậy. 2 Đứa mặc đồ lại coi cho được. Đi ra gần cửa phòng, em nó nhón chân lên, ôm cổ rồi hôn anh một cái. Cương cũng có cảm giác lưu luyến, nên vòng 2 tay ôm lên cặp mông tưng nảy và eo em nó để kéo lên rồi hôn đáp lại. Cuối cùng 2 đứa ra khỏi phòng.
Đi tới phòng khách, nhìn đồng hồ cũng hơn 23h00. Tuy trễ nhưng đối với đàn ông, con trai thì cũng chả sợ. Liếc qua nhìn vào chỗ ghế sofa, thấy Dung đang còn ngồi đó bấm điện thoại. Cương nói:
“Dung ơi… Em về nha…”
Dung ngước lên, cười nhẹ rồi “Ờ… em về…”.
Cương cũng không lạ với cách ứng xử kiệm lời của chị, nên anh dắt xe, đi ra chờ bé Tuyền mở cửa… đẩy xe ra ngoài, rồi 2 đứa hôn thêm cái nữa, và anh rồ ga chạy đi vào đoạn đường tối thui, chỉ có mỗi đèn xe anh là cháy sáng. Nhìn vào gương chiếu hậu, thấy bé Tuyền còn lưu luyến, nhìn theo hướng anh đang chạy.
Bỗng phía trước có 1 chiếc xe máy, không bật đèn, 1 người với thân hình hơi to bự như đàn ông đang chạy ngược chiều của anh, hướng về phía căn biệt thự…
… Bạn đang đọc truyện Vẽ tranh tại nguồn: https://gaigoi.city
… Cương nhìn thấy người hồi nãy chạy ngược qua, anh nghĩ “Giờ tối thui mà có người còn chạy vô đây… không biết bị ma dắt hay gì nữa. Ớn thiệt…”. Chạy tiếp một đoạn, không biết dài bao nhiêu, chỉ biết mới có 10s kể từ lúc thấy người kia. Chợt Cương có linh tính “Hình như có gì đó kỳ kỳ…”. Rồi hình ảnh thằng ăn trộm bữa trước đánh nhau với anh hiện ra trong đầu.
“Eeeeéc…”
Cương thắng xe lại làm người chồm lên trước một ít. Anh vòng xe, chạy thẳng về hướng ngôi nhà banh tưng với tốc độ gần 120km/h trong chưa tới 4s. Gần tới căn nhà banh tưng, Cương nheo mắt nhìn về hướng cánh cửa dẫn vào sân nhà. Anh thấy nó đang bị hé ra 1 khoảng lớn, rồi gần cái cửa có 1 chiếc xe… hình như cái xe hồi nãy của người anh đã thấy. Nó nằm ngã trên mặt đất luôn chứ không được dựng chống đàng hoàn nữa.
99% Cảm thấy có gì bất ổn. Cương slowmotion, gạt chống xe, tắt máy, rồi bước 2 chân xuống xe và nghĩ trong đầu “Làm vầy có Cool không ta…”. Rồi anh vừa tháo nón bảo hiểm ra là đã nghe trong nhà có tiếng la hét gì đó.
Cương vừa cầm nón bảo hiểm, vừa chạy tốc hành vô trong sân nhà… Mới tới cửa nhà, anh thấy Dung đang cầm cái chảo chiên cỡ nhỏ, đứng ngay mấy bậc cầu thang gần nền đất. Tuyền thì đứng sau Dung la hét:
“CƯỚP… MẤY CHỊ ƠI… CƯỚP…”
Dung: “ĐI RA… ĐI RA…”
Đối diện với 2 chị em là 1 thằng đàn ông nhìn còn bự hơn Cương, bụng cũng hơi bự… Cương đứng cách thằng đó chừng hơn 10m thì la lên:
“THẰNG KIA…”
Vừa nghe anh la xong, Dung chọi nguyên cái chảo vô người thằng ăn trộm, trúng ngay cổ tay của nó đang giơ lên đỡ đòn…
Cương bún chân, vọt lẹ tới hướng thằng đó, thì nó vừa rút cái gì đó ra, chắc là dao, rồi hét vô chỗ 2 chị em Dung – Tuyền:
“MẸ MÀY… CHỌI TAO HẢ…”
Rồi Dung như biết gì đó, chị quay người lại, đẩy Tuyền chạy lên lầu. Thằng kia dí theo sau, bị hụt chân úp mặt mấy lần.
Cương vồ tới phía cầu thang, nhưng vẫn còn cách thằng đó chừng 2m. Nó đã chạy trước Cương, nhìn lên phía lầu như muốn bắt 2 chị em cho bằng được.
Một lúc sau, khi Cương đã leo lên được tới lầu, anh đã thấy thằng trộm nó chụp được tay Dung, đứng ngay gần 2 cái cửa của 2 cái phòng lớn nhất trong căn nhà… Lúc Cương vừa chạy tới gần nó, cách nhau chừng 1m, thì nó đâm con dao nhìn rất nhỏ, đen đen, lủi về phía bụng của Dung.
Cương trợn mắt lên, không kịp suy nghĩ… chụp 2 tay lên cổ tay và bàn tay đang cầm con dao của thằng trộm để ghị nó lại… anh với nó đứng gồng. Dung thì cứ “Á… Á…” vì sợ, tay kia của chị đang bị thằng trộm nắm chặt. Cương nghe thấy tiếng mấy chị em còn lại cứ xồn xồn lên, chả biết nói gì vì anh đang tập trung vô vật thằng trộm.
Kiểu như gồng sức để đâm Dung không được, thằng đó nhanh chóng thả cổ tay Dung ra, rồi chụp lấy con dao đang trong lòng bàn tay còn lại của nó… Cương chưa kịp làm gì nữa, thì con dao đã chuyển sang bàn tay bên kia của thằng trộm cướp… Nó giơ lên rồi đâm xuống phía mặt của Cương.
Cương 1 tay vẫn nắm cổ tay kia của nó, tay còn lại anh giơ lên đỡ đòn. Xui sao:
“Phập”
Nguyên con dao đâm xuyên qua bàn tay Cương, cứa trúng vài ngón tay đang nắm lại của anh… Máu văng vô mặt anh 1 mảng… trúng ngay 1 bên mắt của Cương làm anh nhắm chặt con mắt đó lại.
Cương lúc này chả biết đau là gì… mà anh còn nổi điên lên.
Anh thúc mạnh đầu gối bằng hết sức bình sinh của con tinh tinh (không phải tinh trùng à)… trúng ngay hạ bộ thằng cướp.
“AH…” – thằng cướp la lên như bị thiến.
Cương không còn biết thằng cướp nó biểu cảm emoji kiểu gì sau khi bị dân MMA nghiệp dư tập tành, tặng cho món “giò chân hầm thuốc thốn”… Con dao vẫn còn dính và ghim trên bàn tay trái của Cương. Anh chả quan tâm, mà thụt thêm một gối ngay mặt nó… làm cho nó la “Ợ…” một cái rồi xụi người nằm một đống, ngã cái “bạch” lên sàn.
Do còn điên máu… Cương không biết có phải được thần tinh tinh hộ thể hay không, mà anh chỉ dùng 1 tay không bị thương của mình, nắm áo, kéo thằng cướp thảy nó xuống cầu thang zigzac bằng bê tông. Rồi anh đứng vừa thở, vừa nhìn nó.
Cương lúc này từ từ dịu lại, nghe văng vẳng quanh tai tiếng nói của mấy chị em đang xù xì gì đó… Cương quay qua nhìn thì thấy vài chị em đang bu quanh Dung, rồi vài người chạy lại chỗ anh… Cương không nhìn qua đó nữa, mà cúi xuống, giơ bàn tay lên… nhìn thấy nguyên con dao đang ghim xuyên qua bàn tay trái của anh, máu me bê bết trên tay anh, trên người anh và trên sàn lầu.
Cương lại nhìn xuống chỗ thằng cướp, thấy nó mặc nguyên bộ đồ đen, vải thun thì phải. Cương lò mò xuống… thì chợt có bàn tay níu ngay khủy tay anh lại… Nhìn lên… Tuyền đang rơm rớm nước mắt nắm khủy tay của anh. Rồi Ý và Ngọc thì đứng sau Tuyền với gương mặt hốt hoảng, sợ hãi mà nhìn Cương.
Anh gạt tay Tuyền ra… đi xuống.
Tới gần chỗ thằng cướp. Cương tiếp tục dùng 1 tay, lôi áo nó, kéo xuống từng bậc… từng bậc… cho tới khi lết được tới sàn tầng trệt. Rồi anh lại kéo tiếp cái thây to bự của nó từ từ… từ từ ra mút chỉ chỗ cây cột bê tông ở ngoài hiên, trong sân nhà.
Cương nhìn xung quanh, không thấy có sợi dây gì đâu hết. Anh liền lột áo mình ra. Cái áo tay dài kéo ra được toàn bộ, nhưng bị vướng lại chỗ con dao dính trên tay Cương… Anh không nghĩ ngợi hay đau đớn gì nhìu… mà dứt con dao ra khỏi tay mình… rồi ném nó ra xa anh chừng 10m.
Cương đã lột hết được cái áo tay dài của mình ra. Anh vòng 2 tay thằng cướp ra sau lưng, vòng qua luôn cây cột bê tông, rồi dùng cái áo thun của mình để cột 2 cổ tay thằng cướp cho dính cứng lại. Rồi anh lùi lại, ngồi bệt xuống… ngắm nhìn vẻ đẹp “màu mỡ” và “Thanh thót” như khỉ đột của thằng cướp.
Ánh sáng từ trong nhà rọi ra sân, anh nhìn thấy có nhìu cái bóng đang nhúc nhích như có người đứng sau lưng anh. Anh cũng chả thèm quay lại nhìn. Chỉ biết bây giờ, không còn tiếng la hét, hay kể cả tiếng kêu réo từ mấy chị em nữa.
Vài phút trôi qua. Một cơ thể con gái đang chầm chậm đi từ sau, rồi ngồi kế bên Cương… Là Tuyền.
Em nó lấy nước gì đó, nắm lấy cổ tay anh rồi rưới lên bàn tay anh. Nó rát tới nỗi anh phải la lên:
“Đồ quỷ sứ hà… Ahihi…” (lộn chủ đề… bỏ qua nha…)
Cương la: “Xiiiít…” – vì rát quá mà.
Tuyền chợt khựng lại như sợ anh đau. Rồi như chắc muốn trả thù anh hay ờ sao đó hông biết. Ẻm rưới sát khuẩn lên bàn tay anh cả chục bận hà. Làm đau thấy bà luôn. Nhưng hên là em nó không chơi ngu mà rưới lên đôi mắt của anh. Ẻm chỉ lấy băng gạc rồi quấn nhẹ nhàng lên tay anh.
Trong lúc đó thì mấy chị em bắt đầu tiến lại gần rồi ngồi 1 bầy xung quanh như mấy sư tỷ chuẩn bị truyền nội công cho Lộc Đỉnh Ký vậy… Giỡn vậy thôi, chứ có vài bàn tay của chị em nào đó, cứ vịnh lấy vai Cương, như cho anh biết là xung quanh anh, có người đang quan tâm.
Thấy màu mè hoa lá cành lâu vậy chứ, có mấy phút nữa thôi… thì thằng cướp dần tỉnh lại. Nó ngước lên thấy 1 đám người đang nhìn nó… Nó còn dữ dằn la lên:
“THẢ TAO RA CHƯA… HẢ… CHẾT MẸ TỤI BÂY VỚI TAO… THẢ RA…”
Cương sùng máu tập 2, đang tính ngồi dậy thụt cho 1 gối ngay mặt nữa, thì Ngọc lù lù bước tới. Ẻm cầm nguyên cái chảo, phang cái bốp vô mặt thằng cướp… làm cho cả đám, kể cả Cương nghe mà thốn dùm cho thằng đó… Rồi nó lại gục mặt, ngồi 1 đống đó múa cột mà không cần nhúc nhích.
Cương bỗng cảm thấy người như hơi sốt sốt. Mặt mày hơi bị gì đó làm cho choáng và mắt bị tối sầm lại. Rồi anh gục lên cái gì đó mềm mềm mà chả biết là gì… chỉ biết như từ từ bị cơn buồn ngủ ập tới… Và bụp… không biết trời trăng mây nước hay tiên nữ gì nữa luôn.
… Bạn đang đọc truyện Vẽ tranh tại nguồn: https://gaigoi.city
Lâu lâu thấy có gì đó xanh xanh, đỏ đỏ chóa vô mắt. Lâu lâu nghe tiếng hụ còi. Rồi lâu lâu nghe tiếng của rất nhiều người xung quanh…
Cương dần dần hé mắt, ánh sáng trắng của đèn làm anh hơi chói, phải mở mắt từ từ… Bỗng thấy có một cái gì đó to bự, đen đen đang che trước mặt…
“Ui… thằng cướp…” – anh chợt nghĩ trong đầu.
Cương mở mắt ra, vừa tính giơ tay tán chết bà thằng ăn trộm… thì oi thoi… Bé Tuyền…
Vẫn mặc cái áo mém không có quần như lúc chiều, nhưng gương mặt đang ngược sáng của em làm Cương thấy Tuyền như đẹp hẳn ra thấy rõ… Tính kéo em ôm hôn rồi đè ra… ai dè có thêm 2 cái bóng nữa xuất hiện… Là Ý với Huyền.
Nhìn quanh nhìn quẩn, Cương mới thấy mình đang nằm trong căn phòng mà có cái giường nữa ở kế bên, cách giường anh chừng hơn 2m. Rồi thấy dây nhợ gì đó đang thòng từ đâu đó ở trên, kéo xuống người của anh, dính vô tay anh.
Đương nhiên là đứa nào chắc trên núi xuống mới không biết đây là bệnh viện… Trong đầu anh nghĩ:
“Ủa… Sao ai lôi mình vô đây rồi mình không biết ta… Ủa… rồi thằng cướp đâu… Ủa…”
Bao nhiêu chữ “ủa” cứ lùa vô đầu Cương. Rồi anh bật ra một câu:
“Ủa… Sao mấy chị em ở đây…” – Vừa nói xong, tự nhiên thấy bàn tay hơi đau đau.
Cương nhìn xuống, thì thấy tay mình đã được dán miếng băng vệ sinh… à không… băng y tế ở mu và lòng bàn tay. Chưa kịp “ủa” cái nữa, thì Huyền nói:
“Làm gì mà mặt ngố vậy cưng… Ăn mấy mũi khâu… sướng hông… Hi hi…”
Huyền vừa nói xong thì bị Tuyền “chát” cái lên vai. Rồi ẻm nói:
“Nãy chồng làm em sợ lắm luôn đó… Tưởng chết rồi không… Tay máu me, rồi thêm con mắt nữa… Hên hông sao… chứ em tưởng anh bị đui luôn rồi đó… Hix…”
Thấy Tuyền với vẻ như lo lắng, muốn khóc, Ý thì nhìn anh mà mặt buồn buồn. Riêng bà Huyền dâm thì cười cười như chả coi anh ra cái con tinh trùng gì hết. Cương nổi máu điên tập 3 mà chửi:
“Có gì đâu… bị vậy đỡ hơn để nó làm gì mấy em nữa… rồi ai ăn hiếp anh nữa… Hm hm…”
Huyền: “Nãy mất máu mém chết chứ ở đó… Bác sĩ kêu cưng chỉ còn sống được có 72 tiếng… á lộn… 72 tuổi nữa chứ mà ỷ y hả…”
Cương bặm môi: “Tui tán zú bà bây giờ a…”
Huyền: “Tán đi… Nè… nè…” – Huyền ưỡn ưỡn bộ ngực mà trời cũng phải ngắm ra.
Tuyền: “Cái bà này… người ta vậy còn chọc cho chửi…”
Huyền: “Nó đòi hiếp chị kìa… Hiền gì đâu! Hé hé…”
Cương: “Anh hông sao mà… Ủa còn mấy người kia đâu rồi? Thằng kia sao…”
Huyền: “Ui… Lo gì cưng ơi… Mấy ông công an đang ngồi trong nhà lấy lời khai này kia nọ kìa…”
Cương: “Uhm! Tại em sợ có gì nữa hoi… Mà thoi, em khỏe rồi, đi về đi…”
Tuyền: “Về gì mà về! Giờ mới 2 giờ mấy sáng đó… Anh nằm đó! Mới truyền máu, giờ truyền nước biển nữa… Rồi sáng hẳn làm gì làm tiếp!”
Cương nhìn lên chai nước biển, thấy nó cũng gần sắp hết. Anh hỏi:
“Truyền chai này là xong đúng hông?”
Tuyền: “Em hông biết… Coi anh sao rồi bệnh viện mới truyền gì nữa nữa…”
Cương: “Vậy giờ mấy chị em về hả…”
Tuyền: “Em ở lại với chồng nè… Còn mấy người này chắc về!” – Ẻm chỉ chỉ qua Huyền với Ý.
Huyền la lên: “Người gì mà này… Chị cũng ở lại coi thằng ku của chị sao mới về chứ…”
Cương hỏi như xác nhận: “Vậy mấy người còn ở nhà hông biết có sao hông nữa…”
Huyền: “Ui thoi cưng khỏi lo… Nãy công an nó cho đi quần vòng vòng kiểm tra rồi… Kệ mấy đứa đó… Có gì trong nhà khóa cửa… Đố đứa nào vô được. Tại nãy con Tuyền chắc nó tiễn cưng xong, chưa kịp đóng cửa, rồi thằng kia nhào vô. Ai đỡ nổi.”
Cương: “Thôi được rồi… Để mốt bàn tiếp. Giờ mấy chị em ngủ lại luôn đi. Ý nữa nè… Chứ về giờ này… Trong nhà an toàn, chứ ngoài đường mà chạy, gặp mấy thằng giống vậy nữa… Em hông biết sao luôn đó… Ngủ đi…”
Tuyền chưa gì hớn hở: “Em lên nằm kế chòng nè… Hi hi…”
Huyền: “Hay ha… Tui tính qua đó nằm với thằng ku mà cô giành rồi ha…”
Tuyền: “Hơ… Ai cho chị nằm với chồng người ta… Chị nằm bên đó đi! Hi hi hi…”
Huyền: “Ui… Làm như tui ham lắm vậy… Hông nằm khi này… thì nằm lúc khác… Ha cưng ha… Hm hm…”
Cương cũng không biết nói gì hơn luôn. Xong anh cũng nói mọi người là chờ chút cho bình nước biển nó chảy hết, rồi nằm cho đỡ vướng. Chừng 3′ sau, Huyền cũng gọi về nhà hỏi thăm, Tuyền ngồi ôm Cương im re, bé Ý nhìn qua nhìn lại mấy anh chị… xong cũng tắt đèn, rồi Cương – Tuyền 1 giường… bên kia là 2 người còn lại.
Tuyền nằm ngang mặt Cương, rồi anh thì luồng tay dưới cổ em để duỗi thẳng ra. Em nó quay mặt vô Cương… với ánh sáng lờ mờ, thấy em nó nhìn chăm chăm vô mặt anh, rồi rướn đầu lên hôn môi anh nhẹ một cái… vô tình phát ra tiếng “chụt”. Em nó cười ra tiếng gió… xong nắm tay còn lại của Cương, úp lên bầu ngực mình rồi nhắm mắt ngủ với anh. 3 nàng tiên đang ngự trị và lan tỏa hơi ấm trong căn phòng có mở máy lạnh phà phà… Chợt Tuyền luồn tay vô, nắm lấy thằng ku, rồi để nguyên đó. Cương kéo mền lên đắp cho 2 đứa… và cũng từ từ chìm vô giấc ngủ.
Vừa tốn một mớ tinh… rồi thêm một đống máu… Sức nào chịu nổi… Ngủ luôn là đúng rồi… chứ còn dám mà “động dục” à…

To top
Đóng QC