Vẽ tranh – Phần 116

Phần 116
Cương như đang bị thử thách bởi con bé nhìu trò. Nhưng khổ cái nữa, là đầu anh đâu rướn tới nổi cái dây thun quần đang bọc lấy cặp mông to tròn trước mặt. Cứ thử vài lần, vừa chu răng ra, vòng cổ lên mà với lấy nhưng không được.
“Ựp… ựp ựp…” – họng Cương phát ra tiếng kêu.
Mông con bé tưng ngoe nguẩy vài cái, rồi hơi ngoảnh về sau nhưng không nhìn trực diện Cương…
“Gì zạ… Lâu quá zợ…” – nó chu mỏ ra.
“Hong tới nè…” – Cương.
“Hơ… Dở ẹc…” – Tuyền hất mặt lên, xong quay lên trước.
1 tay ẻm vòng ra sau, chọt 1 ngón rồi đẩy thun quần xuống như để tiếp sức cho thằng anh mưa của mình. Hành động đó lại làm Cương thấy thích, cảm giác như con bé muốn lắm, nhưng cố bày vẽ cho 2 đứa ức chế. Đúng là con gái, lúc nào người cũng thơm thơm… chả bù cho Cương toàn mùi hôi nách với hầm háng (giỡn vậy… chứ qua cái chỗ toàn đàn bà, con gái thì có dốt mới tự hạ nhục bản thân vì độ hôi).
Trong cái không gian sáng sủa nhờ ánh sáng tự nhiên rọi qua cửa sổ, kèm bóng đèn LED chói lóa và không khí mát lạnh… độ cứng của thằng ku và thằng anh tăng chóng mặt. Nhất là được một con nhỏ lý lắc vú ngồi lên người mà quậy.
“Cụp…” – Cương nhanh chóng cắn được mép thun quần của bé.
“Hừm hứm…” – Tuyền cười khoái chí.
Ẻm lại chống 2 bàn tay lên 2 đùi Cương, còn mắt đang nhìn gì thì có mỗi thằng ku mới thấy được, ăn thua nó có kể cho Cương biết hay không.
Cương dùng sức nặng của cái đầu mà kéo quần Tuyền xuống… Cái quần lót… không hề tồn tại trong lúc này, ngược lại là 2 hình mém tròn lộ ra trước mắt anh. Ngược sáng nên cũng chỉ thấy một cái lỗ be bé và cả một đường khe lấp ló ở dưới. Tuyền chợt nhổm cao mông lên như hỗ trợ. Chưa kịp ngắm nghía để save vào bộ nhớ tạm thì…
“Ứm… ứm ứm… On ỏ ày…” – Cương.
Anh bị bịt miệng bởi cái hẻm huyền bí đang ộp vào mặt. Nhỏ Tuyền chu mông ra, ngồi ngay lên mỏ Cương khiến anh muốn điếng cả người. Chóp mũi CƯơng không biết sao chọt ngay vào lỗ nhị con bé.
“Ửm… Hỉ hỉ hỉ…” – Tuyền vừa hí hửng, vừa ngoáy mông cho cái lỗ nhị xoa vào mũi Cương.
Cương không hề nghe mùi thủm hay hôi gì hết. Nói chung chắc con bé tẩy rửa kỹ dữ lắm nên mới được như vậy… hoặc có khi bản chất người bé không hôi. Cương cứ “ứm ứm…” và hơi giẫy nhẹ chân vì sợ ngộp. 1 hồi sau…
“Hờ… hờ… Hờ…” – Tuyền thở thành tiếng.
Cương sựng người lại để nghe cho rõ. Âm thanh rên rỉ của con gái là thứ thiền định, làm cho tâm hồn và TINH thần Cương trấn tĩnh và dịu nhẹ. Con bé vẫn ngoáy mông khắp mặt Cương khi cái quần còn chưa bị tuột hết. Chắc bị gì đó, nên ẻm quên luôn.
“Ưm hựm… Hựm… hựm… Anh… làm ớ gì zạ…” – Tuyền vừa chà mông vô mặt Cương, vừa hỏi.
Cương biết anh không cần trả lời. Anh gồng lưỡi lên làm nó xỉa thẳng ra, chạm vào chỗ hơi mặn mặn mà trơn trơn. Đó là con sò đã được nuôi hơn mấy chục năm của con bé.
“Ớh…” – Tuyền la nhẹ.
Em nó như mèo thấy cọc, bắt đầu nhổm mông lên xuống để cái khe kẹp ngang kẹp dọc, mút lấy đầu lưỡi bóng Cương giống kem que. Nước dãi Cương kèm chất dịch trong sò tiết ra nhầy nhụa, phát âm thanh nhộp nhẹp như ai đang nhai thức ăn… Tuyền cứ lên xuống thân người, còn Cương chỉ nằm hưởng kèm cái lưỡi chĩa lên. Đầu Tuyền gục gà gục gặc như đang bị ức chế gì đó, tiếng thở nghe thấy rõ như đang gym giết gì đó.
“Hứp…” – Cương giật nhẹ người.
Nhỏ tưng đột nhiên ngả người lên trước, liếm đầu thằng ku 1 cái bất ngờ, khiến thằng anh sốc điện. Em nó liếm kiểu thử mồi.
“Hứm hứm hứm…” – Tuyền cười khoái chí, đầu ngoảnh ra sau coi phản ứng của Cương.
“Làm gì zợ… Em có làm gì tâu…” – Tuyền chớp chớp mắt liên hồi như ẻm vô tội.
Cương nheo mắt cảnh cáo, Tuyền bặm môi cười cười, xong quay trở lại nhìn thằng cu trọc đầu đang ngước lên nhìn bà chị chuẩn bị nếm mình. Cương dần thấy đầu thằng ku lâu lâu bị cái lưỡi nhám liếm nhả lấy thằng ku. Cảm giác sôi sục, Cương gồng người chịu đựng, dù anh dư khả năng với lấy 2 cái tô thịt đang ép nhẹ lên bụng mình. Tính ra cảm giác muốn mà không được cũng thú vị, giống kiểu bị muỗi chích mà tay đang xắt ớt, không dám gãi vì sợ nóng da… tới lúc gãi được thì sư phê lòi tràn trề ra đó.
2 chân Cương nhíc lia lịa để phản ứng, còn hông liên tục ưỡn lên xuống để đáp lại từng cú đá lưỡi từ con nhỏ tưng. Nhột, thốn, mà vẫn muốn được tiếp tục như vậy. Tới nỗi Cương phải ngưng thưởng thức con sò trước mũi để mường tượng con bé kia đang làm gì thằng ku, để cho nó nãy giờ khóc sướt mướt, ướt cả đầu. Đang mơ màng tận hưởng chưa đâu vô đâu thì…
“Ưa… Ấy em ih… Ưa…” – Tuyền chợt trượt cái khe tới lui trên đầu lưỡi Cương.
Có 1 chuyện ăn sò mà còn làm không xong, hèn chi bị cô chủ nhỏ nhắc nhở. Giờ là hết chịu được rồi. Thằng ku giật giật mà nhả nước dãi ra. Cương cuối cùng cũng phải với tay lên, bấu vào cái eo có phần nhỏ hơn trước của em nó.
“Ớ… Làm gì zạ… Ai cho đụng… mà đụng zạ…” – Tuyền đọc chậm, rõ từng chữ như em bé học lớp 1.
Cương biết mình thua việc kiềm chế kích thích từ Tuyền tưng, anh đánh trống lảng.
“Làm gì… mà dạo này… ốm quá vậy…” – Cương đang bị con bé vuốt vuốt ở dưới nên nói không trôi chảy.
Tuyền bặm môi, quay lại nhìn Cương bằng 1 con mắt.
“Hứm… Mặp… mặp lắm ó… Hông có úm mà…” – Tuyền.
Cương không nói nữa, mà luồn tay luôn vô mép áo con bé, chạm vào làn da mát, mịn và đúng là bớt ngấn hơn trước của Tuyền.
“Hỉ hỉ hỉ hỉ… Nhột… anh làm gì dạ… nhột…” – Tuyền co 1 tay giữ tay Cương cho khỏi bấu.
“Ốm nè… Người ta sờ quài, làm gì không biết…” – Cương.
“Ah… Nhột… ốm đầu anh ớ… Người ta mụp mà…” – Tuyền chu mỏ ra nhìn Cương.
Do Tuyền hơi nghiêng người, nên Cương thấy lấp ló cái khối tròn tròn trước ngực ẻm. Nhỏ này đúng là lộ liễu, ở nhà ai cũng kín đáo, có mình nó dếnh cho cái áo y chang người ta mặc đi biển. Đã vậy giờ còn ở 1 mình với Cương nữa. Lỡ người ta nghĩ xấu cho 2 đứa vô số tội thì sao.
Tay Cương lại như con rắn, dù bị chụp lại bởi con bé, nhưng vẫn cố trườn lên phía trên.
“Ui… Bầu bầu, mềm mềm…” – Cương nghĩ trong đầu với cái miệng há hốc.
Anh chạm tới được “chân đồi” hùng vĩ khi đi từ đồng bằng lên.
“Ah…” – Tuyền hơi giật mình, làm như gái tơ á.
Cương chỉ rê mấy ngón tay ngoài lớp giáp trong của con gái, nhưng nhỏ Tuyền vẫn chằm chằm nhìn Cương với đôi mắt đờ đẫn kèm cái miệng há ra, rồi bặm môi lại, xong còn “ưm ưm” uốn éo nhẹ người. Tay em nó lại chống xuống nệm để trụ. Rồi Tuyền quay mặt lại lên trước, cúi đầu xuống nhìn vào cổ áo chỉ được hình thành từ 2 sợi dây vai nhỏ bé. Đồ kiểu gì mà lòi gần nửa vú, lắc nhẹ hay đi tưng tưng… chắc cũng đủ lực để lộ ra 2 núm hồng ở trong.
Cảm giác tê mọi giác quan trên cơ thể, là khi cứ nhích nhíc be bé để cảm nhận từng cm của 2 ngọn đồi trọc không cây, trụi lá. Cương cứ xoa vòng tròn, y như máy mài đang đánh bóng 2 vật tròn tròn. Ấn ngón tới đâu, da nhỏ tuyền trong lớp lót lại đàn hồi lên. Cương miết từ từ phía trước, rồi ra sau. Nhỏ Tuyền chắc nhột nên giật giật phản ứng lại. Không có gì sướng hơn chuyện được chạm vào viền đồ lót nữ khi nó đang ép chặt vào người cô gái vật chủ. Đụng chạm không biết bao lần, mà sao Cương không hề chán làn da, hơi ấm của con bé. Cuối cùng cũng đụng được khóa áo sau lưng. Cương cởi phăng ra làm dây nịt ngực bún lên trước. Kiểu như trái cây trước ngực con bé bị đè nén dữ lắm mới ra được vậy.
“Ah…” – làm gì đau đớn đâu mà ẻm cũng rên lên.
Cương càng khoái chí. 2 bàn tay, trong đó có 1 bên còn vết sẹo lớn nhưng vẫn lì lợm, bất chấp để xoa khắp mảng lưng cong cong, láng láng và dai dai của con nhỏ đang ngồi lên miệng mình. Nãy giờ cái lưỡi bị lãng quên, đơ cha nó rồi… chỉ còn thụt vào trong. Bây giờ nó lại chọc ra, đâm xuyên vào cái khe nhơn nhớt của Tuyền.
“Ah…” – Tuyền rên thêm cái nữa, hơi nghiêng đầu qua như muốn biết CƯơng đang làm gì.
Chưa kịp gì, con bé đã nhúng nhúng cả người, làm cặp mông đập nhẹ nhẹ vào mặt Cương. Còn anh thì ngửa lên ngửa xuống cho cái lưỡi quét tứ bề vào con sò trụi lông. Được 1 lúc…
“Ứm hựm… Ah… Ah…” – Tuyền đột nhiên rên lớn.
Nãy giờ em nó chụp cả bàn tay lên thằng ku xong để y vậy không nhúc nhích, trong khi thằng ku khóc lóc thảm thương mà không được chùi đi dòng lệ khóe môi. Do Cương bị cả 2 bầu mông che hết cha nó rồi, có biết cái thế sự của con bé đang biểu hiện gì ngoài âm thanh. Tiếng nhóp nhép khi cái lưỡi Cương chọc miết vào sò con bé. Đương nhiên là anh để nguyên mọi thứ, còn lại là do con bé tưng chuyển động tứ hướng.
“Ơ… hơ… hơ…” – những âm rên kéo dài của Tuyền.
Con nhỏ này lại bóp chặt cổ thằng ku một cách vô thức. Cương cảm thấy tức tức nhưng ai biểu làm con gái người ta phê quá chi.
“Ứm…” – Tuyền đột nhiên ngưng chuyển động.
Em nó gục đầu xuống như nghỉ 1 lúc. Chợt thả lỏng thằng ku ra. Ẻm loay hoay cái giống gì đó thần bí.
“Ui cái gì trời…” – Cương thốt lên trong đầu.
Con bé giờ ngồi hẳn lên ngực Cương. Anh không thể thấy gì phía trước ngoài cảm giác nhồn nhột đầu thằng ku. Người anh hơi ưỡn ẹo.
“Hửm hửm hửm… Im coi… Làm gì giẫy giẫy dạ… Hửm hửm hửm…” – Tuyền nhão nhão cái giọng.
Định thần 1 hồi, Cương nhận diện được con nhỏ quậy quọ này dám lấy tóc ẻm mà phết phết vào thằng nhỏ đang gân cổ ở dưới. Đã tưng mà còn nhìu trò. Nhưng mà cũng phải công nhận, cái giọng còn con nít của Tuyền, cộng cái thân hình phổng phao đang chạm trực tiếp lên người Cương bằng cặp mông trần… làm Cương không những không chống chế, mà còn khoái thấy bà cố tổ. Chứ nhìu anh thấy mấy em mặc đầm, váy mà lộ cặp chân trắng hồng, còn không có cơ hội ngắm lâu, chứ đừng nói chạm vào đâu đâu nữa. Vừa nghiền ngẫm mà cảm thấy bản thân hạnh phúc hơn rất rất nhìu anh chàng, ông già. Chuyện đó dẫn đến hành động mơn trớn hơn của Cương.
Anh bỏ qua lớp áo lót đã bị bung khóa, lòn hẳn vào da thịt của bầu ngực tròn đầy của Tuyền. Vừa ấm vừa dai. Con bé hít một hơi sâu để phản ứng, lưng cong nhẹ lên rồi hơi ngoảnh đầu ra sau, ngưng hành động quệt tóc vô dưa leo đỏ. Cả con sò ép mạnh lên ngực Cương, giống như ẻm thả toàn bộ trọng lực lên người anh. Trong hoàn cảnh sung sướng vậy thì mọi đau đớn dường như bị quên lãng, cho ra rìa.
“Hứm…” – Tuyền tự dưng hất mặt lên, quay mặt lên trước, rồi bạo lực quết tóc vào bản mặt thằng ku lia lịa.
Đáp lại sự trả thù không đội giường chung của nhỏ tưng, Cương mò cho tới khi kẹp 2 cặp ngón tay mình vào núm ti săn cứng, nhỏ bé của Tuyền, véo nhẹ cái.
“Ứm… Hợt hợt…” – Tuyền giật giật kèm tiếng rên như bất công lắm vậy.
Cứ 4 ngón kẹp ti, mấy cái còn lại ôm trọn vào bầu ngực mà bóp nhẹ, rồi nhả ra. Tuyền thở gấp, còn tay lại không tha cho thằng ku mà liên tục quệt tóc mình vào đó. Cương thấy cả hạ bộ và 2 đùi như có xung điện chạy vòng quanh, răng thấy ê ê không hiểu vì sao. Hành động con bé làm anh gần mất kiểm soát, tới nỗi nhanh miệng chu ra để ngoạm vào 2 bầu mông tròn trước mặt.
“Ah… Ah…” – Tuyền rên nhỏ, nhưng kéo dài.
Động tác “bú dưa” của Cương chắc cũng truyền điện từ vào con bé. Nó bắt đầu nhích mông tùm lum hướng, nhưng cố tình cho môi Cương cạ khắp chỗ đó không rời.
“Chụt chụt… Srụp srụp…” – nghe như vừa hôn cô nào, vừa húp cháo súp.
1 hồi sau…
“Ứm…” – tiếng rên nhỏ của bé tưng.
Cương bắt đầu thấy thằng ku ấm dần và trơn nhờn từ đầu… rồi thân… rồi xuống tận gốc.
Trong không khí hơi mát mát, tự dưng được sự nóng nhám bọc xung quanh… thằng ku ngay lập tức gật đầu khí thế trong miệng con bé. Hai đứa thi nhau “ựm” qua… “ứm” lại thỏ thẻ trong căn phòng. Thằng ku tạm thời dậy thì mà bự ra. Cương thấy bé tưng khựng lại xíu, như để cảm nhận cây dừa 2 trái đang nới rộng 2 môi em nó ra.
1 lút sau, Tuyền mới bắt đầu mút tiếp cái thân dừa dày cộm trong họng. Hoạt động thần thánh của con bé làm Cương cũng phải cục cựa, giẫy nhẹ vì hết đi từ cơn tê này, tới sự giật điện khác… còn hơn được mát xa.
“Quay qua đây nè bé…” – Cương nói giọng nhẹ như bông.
“Ửm…” – Tuyền quay mặt lại với nét mặt đờ đẩng, nhưng dễ thương một cách kỳ lạ.
Cương ấn nhẹ một bên đùi con bé lên, như ra hiệu cho ẻm xoay người lại, đối diện người nhau. Tuyền chuyển mình lại như hiểu ý.
“Chạch… Hm hm hm…” – con bé tưng bặm môi cười khoái chí khi kết thúc động tác xoay người bằng cú “giáng mông” bụng dưới Cương.
“Ực… Thốn nha…” – Cương gằn giọng trách yêu.
Tuyền tiếp tục vừa cười, vừa sà mặt xuống gần sát mặt Cương.
“Lè… Hm hm…” – ẻm liếm phớt qua môi Cương 1 cái.
Cương thấy nhột nhột, giả bộ bặm môi như hăm dọa con bé. Nó vẫn không sợ cái bản mặt cute như con gái của anh, mà liếm thêm mấy cái nữa. Và rồi thì 2 đứa cứ mơn trớn, chọc yêu nhau 1 lúc, cho tới khi…
“Ghét quá ò…” – Tuyền trong tư thế nằm ngửa trên thân Cương mà nói giọng nhõng nhẽo.
Thằng ku thì đang bị 2 môi sò kẹp vào giữa, y như cái bệ phóng vệ tinh của NASA chĩa lên trời. Tuyền vừa bặm môi, mắt lim dim nhắm mà hông thì xoay tròn để làm cái tên lửa đó ngả nghiêng đủ hướng. Cảm giác chỗ nhạy cảm của nhau đang cạ vào nhau, làm Cương tê cả vùng hông háng. Trong tình cảnh này, dù có hơi bị đè nghẹt thở, nhưng Cương cũng quên luôn nó. Làm một hồi, cảm giác nưng nứng, sung sướng tột độ mà ai cũng thèm muốn cũng tới. Sò con bé như một loài quái vật tí nị, trơn nhớt… vương người lên cao, rồi cắm đầu xuống để nuốt chửng cây dừa gân trong chưa tới 2s. Thằng ku bất ngờ trượt vào trong nơi sâu thẳm, nóng nhầy mà không hề có chút sợ hãi. Thật là dũng cảm…
“Hơ…” – Tuyền rên nhẹ như 1 cú bật hơi.
Cương nhìn, thấy mặt ẻm hơi nhăn, kiểu vẫn chưa quen với bộ rễ và thân dừa lớn hơn kích thước của 1 tháng trước đó. Vậy mà Cương không những không thương xót, mà còn phấn khích vì thấy cái vòi của mình làm cho người khác bị cái gì đó… cái đó của mình khiến con gái người ta bị đau thốn, nhưng vẫn thèm khát được Cương đâm vào cái lỗ nhỏ bé của mấy ẻm…
Và 2 đứa “bạn thân” khác giới cứ hì hụt làm những trò “rung động” theo bản năng mà không hề để ý tới không gian, thời gian hay người nào xung quanh. Nói vậy thôi, chứ cũng tém tém “giọng hét” lại để tránh mấy chị em nào đó nghe được (trừ Huyền dâm công chúa có nghe được cũng kệ tía chị). Mồ hôi làm mọi sự càng dâm và kích thích hơn. Bầu sữa nhỏ tưng cứ bung nảy 4 hướng, làm Cương phải chộp lại, bấu vào với 2 bàn tay trắng, kết hợp 4 ngón thay nhau kẹp nhả, xoa nắn 2 ti hồng đỏ của bé… trơn ướt như là bôi dầu massage. Tuyền bị kích dữ dội, tay quơ quào cấu nhéo, hết nệm giường, rồi da thịt Cương… tiện đâu vịnh đó, chứ giờ là như phê thuốc, mất nhận thức bởi hàng trăm cú đâm bạo lực bởi cây dừa gân 2 trái. Rồi thì nghiêng đầu qua nút môi lưỡi nhau, tay mò xuống háng mà xoa ấn, miệng rên rỉ (hầu như là Tuyền) đủ thứ tiếng. Hai đứa lại đổi đủ thế để Cương có thể ngắm được 360 độ cơ thể nhìn không bao giờ thấy chán của con nhỏ đáng ghét… Kết thúc sau hơn 30′.
“Ư… Ứm… ứm…” – Tuyền la nhẹ.
Con bé phản ứng khi Cương bơm toàn bộ tinh dừa của anh vào tận cổ họng con sò hồng đáng thương dường như bị sưng ụ lên (chắc tại no sữa). Cả 2 gồng mình cùng 1 lúc. Đứa thì muốn tống mạnh hết chất dịch trắng ra, đứa thì lại hút chất đó tới tận giọt cuối cùng.
“Roẹt… Roẹt roẹt…” – miệng sò sùi bọt trắng.
Nghe thấy thôi, Cương đang đè con bé ở thế truyền thống, liền nhổm người nhìn xuống để thấy cảnh “bội thực” của bé sò ham ăn, hóc uống. Người bé tưng hơi cong vài đợt, môi bặm lại mà mắt nhắm nghiền, chả biết thằng anh đang chằm chằm ngắm bé sò ở dưới. Hai tay bé tưng gồng cứng, bấu mạnh khuỷu tay Cương trong vô thức. Nhìn bé thấy tội gì đâu.
… Bạn đang đọc truyện Vẽ tranh tại nguồn: https://gaigoi.city
“Ey… Bị gì đó… Sao mặt nhìn đau khổ quá zạ…” – Cương chồm xuống, áp cả tấm thân vô người con bé để phà hơi bức xạ nhiệt.
Tuyền lim dim, từ từ mở cặp mắt long lanh ra. Vừa thấy bản mặt Cương bóng cách mặt ẻm có mấy cm…
“Uuuua… Ghét quá à…” – Tuyền chu cái mỏ lên, vòng tay kéo cổ Cương xuống, ụp vô cổ ẻm như cho ổng khỏi thấy cái mặt đỏ ửng của ẻm.
1 hồi sau…
“Tránh za… Nặng như trâu á… Đè đè người ta…” – Tuyền đẩy mạnh Cương qua 1 bên.
Ẻm bặm môi cười cười, lườm lườm cái mặt ngố của Cương như là ổng đang bị hụt hẫng. Rồi những hành động “hậu bơm hút sữa” của 2 đứa kéo dài suốt mấy chục phút đồng hồ, trước khi Cương nhổm dậy để đi ra ngoài, dù bản thân rất muốn nằm ngủ kế con nhỏ tưng đáng ghét. Điều lạ kỳ là cả tầng trệt không có một bóng người, ngược lại phía lầu 1 nghe cả nùi tiếng thình thịch bước chân, nhộn nhịp trên đó. Thôi… Cương tranh thủ cơ hội trốn luôn về nhà.

To top
Đóng QC