Uống nhầm thuốc – Phần 92

Phần 92
Hai chiếc Ford Transit nhanh chóng di chuyển khi ông Trung và Trinh lên xe.
Dũng cũng lập tức di chuyển theo sau chiếc xe, nó luôn giữ khoảng cách khoảng 50m, Dũng nói vào chiếc mic.
“Tôi đang di chuyển trên đường Hoàng Sa. Có vẻ như bọn nó đi ra ngoại thành!”
Dũng nói rồi tập trung theo sau hai chiếc ô tô, để tránh bị phát hiện, Dũng luôn tắt đèn khi bám sau nhưng một điều Dũng không thể ngờ được là nó đã đi vào phạm vi phá sóng nên điện thoại đã bị ngắt từ lâu.
Vũ thấy Dũng tắt máy cũng liên tục gọi điện nhưng đều báo thuê bao ngoài vùng phủ sóng, biết chuyện chẳng lành nên Vũ đành phải chia ra hai đội để tìm kiếm tung tích của Dũng. Thậm chí Vũ còn bố trí thêm vài anh em chạy xe máy tìm trên mọi nẻo đường.
Dũng vẫn theo sau chiếc xe tới khu ngoại ô thành phố. Hai chiếc Transit rẽ vào một công trình bỏ hoang đã lâu, xung quanh công trình đều có một lớp hàng rào bao quanh.
Vì trước cổng có hai người canh gác nên Dũng không thể đi theo ô tô vào tận nơi mà phải vứt xe ở bãi cỏ bên ngoài. Nó men theo bãi cỏ để tới được mép hàng rào.
Dũng ngó vào trong, có vẻ như ngoại trừ ở cổng ra thì bên trong không có ai gác cả nhưng nếu nhảy hàng rào vào thì chắc chắn sẽ gây ra tiếng động. Dũng tiếp tục men theo hàng rào để tìm xem có lối vào nào hay không.
Dũng đi được quá nửa vòng hàng rào thì phát hiện ra có một lỗ đủ cho một người chui vào. Nó lập tức nằm xuống để bò vào trong.
Bên trong quang cảnh hoang sơ, khắp nơi là sắt thép, vật liệu xây dựng vứt ngổn ngang, toàn bộ đã rỉ sét theo năm tháng.
Ở trong toà nhà chỉ có tầng hai là đang sáng điện, dựa theo phán đoán của nó chắc hẳn là ông Trung đã bị áp giải lên tầng hai. Nhưng theo kế hoạch của bọn chúng thì phải nhốt ông Trung và Trinh vào một căn phòng biệt lập để ép uống thuốc, từ lúc uống đến khi có công hiệu chắc chắn phải tốn một khoảng thời gian nên Dũng vẫn bình tĩnh nhìn quanh để lập phương án tác chiến.
Dũng nói nhỏ vào mic…
“Tôi đang ở một khu công trình bỏ hoang, nhưng không biết đây là phía nào, chỉ biết men theo đường Hoàng Sa ra ngoại ô, đi khoảng 10km nữa là tới. Anh cho anh em tìm rồi đi”
Dũng nói xong vẫn không thấy hồi âm từ Vũ. Nó đang định mở điện thoại ra để kiểm tra đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân từ trên tầng 2 đi xuống. Dũng vội vàng nín thở, nằm ép xuống mặt đất, vì công trình mới dựng lên khung mà chưa xây tường nên nó không có chỗ để lẩn trốn, chỉ còn cách nằm sát xuống mặt đất.
Trên tầng đi xuống 4 tên đầu trọc lốc, đeo vòng bạc to đùng lủng lẳng ở trước cổ. Tên đi đầu nói với 3 tên còn lại.
“Thằng ôn này cứng phết! Bị tóm rồi mà vẫn bình thản như thường”
Một tên đi sau cũng gật đầu nói.
“Thì nó lên được Chủ tịch thành phố cơ mà. Nghe nói trước đây cũng từ bên công an sang. Không phải dạng vừa. Nhưng lát nữa thì sẽ ngoan như cún thôi. Haha”
“Con mẹ nó. Phí thật. Con bé ngon như thế mà để ông già nó hưởng” – một tên khác chửi thề.
Bốn tên đứng dưới tầng 1 cứ đứng nói chuyện với nhau làm Dũng sốt ruột. Thuốc kích dục không cho Dũng nhiều thời gian, giải cứu chậm thì chắc chắn mọi chuyện hỏng bét. Bây giờ nó còn thân lâm hiểm cảnh, không thể chờ được nữa.
Dũng nhìn lại xác nhận bốn tên này không có vũ khí liền quyết định liều lĩnh. Nó nhẹ nhàng nhặt hai hòn gạch vỡ bên cạnh, nhân lúc bốn tên mất cảnh giác nó lập tức vung tay ném mạnh hai hòn gạch vào người bọn chúng.
“Cộp cộp” hai tiếng gạch va vào đầu vang lên. Lập tức hai tên không bị ném vào giật mình nhảy ra chỗ khác hô lớn.
“Địt mẹ nó. Có trộm. Anh em đâu… có người trong này”
Dũng ném xong hai viên gạch cũng rút baton từ trong túi ra, vừa chạy lao đến hai tên còn lại chưa dính gạch. Dũng sau khi được tăng cường thân thể đã trở nên vô cùng mạnh mẽ. Không đợi đồng bọn của mấy tên kia xuống đã vung gậy hạ gục hai tên chưa dính gạch. Cả bốn tên lập tức nằm ôm đầu máu chảy be bét. Trên tầng lục tục từng tiếng hô đi kèm tiếng chân chạy xuống.
Dũng lại nhặt hai hòn gạch ném tứ tung vào lối cầu thang, hai tên chạy đầu ăn gạch vào thẳng lồng ngực cũng lập tức khuỵu xuống.
“Mẹ nó! Mình còn hơn cả Lý Tầm Hoan”
Dũng cũng không đợi mấy tên kia hết bàng hoàng, tay nó vớ được cái gì là ném cái đấy. Có vài tên đi trước chuột bạch đã bị hạ gục nên mấy tên đi sau không dám tiến lên mà tử thủ ở bên trên.
Đúng lúc này thì hai tên gác cửa bên ngoài cũng cầm phóng lợn chạy vào. Dũng giật mình khi nhìn hai con phóng lợn sáng loáng, cỡ này mà xiên vào người thì chắc chắn là chết.
Không đợi Dũng suy nghĩ, hai tên gác cổng lao vào. Dũng vung baton lên gạt hai con phóng lợn ra, tiếp theo là hai cú đạp như trời giáng hạ knock out hạ tên gác cổng. Trong khi Dũng hạ gục hai tên gác cổng thì đám người trên tầng cũng đã chạy xuống.
Hơn chục người đứng vây Dũng theo hình cánh quạt, lúc nãy Dũng đã hạ gục 6 người mà vẫn còn hơn chục tên nữa. Dũng toát mồ hôi khi nhìn hơn chục tên đứng trước mặt, trên cầu thang còn hai người đứng đó, là hai tên hôm trước Dũng nghe lén trong ngõ.
Tên cầm đầu giơ khẩu hoa cải lên chỉ vào người Dũng.
“Mày là thằng đéo nào? Cút ngay”
Dũng toát mồ hôi như mưa khi nhìn thấy cả hàng nóng. Nó thầm nghĩ “Bỏ mẹ rồi. Bọn nó có cả hàng nóng, hay thôi đéo cứu nữa?”
Nhưng không đợi Dũng nghĩ ngợi, tên cầm đầu bóp cò súng “Đoàng” một tiếng.
Dũng giật mình khi nghe tiếng súng, nó nhảy ngược ra sau nhưng vẫn trong phạm vi sát thương, có hai mảnh đạn đã dính vào bả vai của nó.
Như một con thủ bị thương, Dũng ném cái baton vào tên cầm đầu, tên này phản ứng cũng nhanh nhẹn lập tức đưa súng lên đỡ, kết quả là đỡ được baton đến nhưng nòng súng cũng đã bị biến dạng. Hắn tức giận hết lên với đàn em.
“Địt mẹ! Giết nó cho tao”
Hơn chục tên lăm lăm phóng lợn với mã tấu lao vào người Dũng. Nó hơi lùi lại tìm kiếm vũ khí, may mắn mỉm cười với Dũng lần hai. Nó nhặt được một thanh thép phi 16 dài hơn 2m.
Dũng như Triệu Tử Long xông thẳng vào trận hình đám côn đồ, lấy kỹ năng học bổng pháp từ ngày trước, Dũng múa côn hạ gục từng tên.
Bất kỳ ai chỉ cần bị thanh thép đập phải lập tức mất sức chiến đấu, không gãy chân gãy tay thì cũng rạn xương, với đám côn đồ quanh năm nhậu nhẹt hút chích thì đấy là vết thương chí mạng. Chỉ còn hai thằng bé nhất trong đội hình trụ lại vì bọn nó… không dám lên. Dũng được thế xông tới, một tên trong đó khua loạn phóng lợn, Dũng đã quất gậy vào thân phóng lợn nhưng mũi dao lại lia vào một đường trên vai trái.
Dũng lại gầm lên một tiếng, hai gậy xử lý hai thằng nhóc con. Máu từ vết đạn đã chảy ướt hết vai phải của nó, vai trái cũng đã dần chảy máu nhuộm lại màu áo từ xanh sang đỏ.
Tên cầm đầu hốt hoảng nhìn sang tên bên cạnh.
“Chú cầm chân nó. Anh chạy lên lấy súng.”
Tên còn lại cũng gật đầu, hắn biết chỉ có biện pháp đấy mới hạ được Dũng, thằng này không phải người thường.
Hắn lập tức nhảy tới trước mặt Dũng, tay hắn cầm hai chiếc gậy sắt dài chừng gần 1m.
“Mày cũng khá đấy! Nhưng võ giời thì cũng không đấu lại súng đâu. Tao khuyên mày nên về đi thì hơn”
Dũng đang định nói mấy lời chợt nhớ tới mục đích của tên này là cầm chân nó. Nó không bị trúng kế của hắn, thanh thép dài 2m vung lên như Tôn Ngộ Không vung gậy Như Ý.
Đối thủ của Dũng cũng không phải dạng vừa, hắn đã học Arnis hơn 20 năm từ ông thầy người Philippines. Nhưng sức của Dũng không phải sức người có thể chịu được, cộng thêm với máu điên khi bị thương làm sức sát thương của nó lại tăng lên nhiều hơn.
Tên kia đỡ được vài gậy hai tay đã run lên bần bật, hắn không thể chịu được những đòn tấn công chỉ nhanh và mạnh nhưng không có kỹ thuật của Dũng, hắn nghĩ “Bắt buộc phải áp sát, đứng xa bất lợi”.
Nghĩ là làm, hắn né tránh đòn tấn công của Dũng và lao vào áp sát. Nụ cười tự tin hiện lên trên mặt của hắn, nhưng nụ cười chưa tắt thì Dũng đã vứt luôn gậy và cho hắn ăn một cái cùi chỏ vỡ mồm.
“Hộc”
Một đòn cùi chỏ làm hắn choáng váng, nôn ra cả máu, mũi cũng đã xuất huyết, đầu óc choáng váng.
Dũng bồi thêm một cú đạp làm cho tên võ gậy ngất hẳn. Chỉ còn một tên cuối cùng, Dũng lao nhanh lên tầng hai.
Đúng lúc Dũng lao lên cũng là lúc tên kia chạy tới cầu thang, lần này là 1 khẩu K54. Tên kia nhìn thấy Dũng thì hoảng loạn xả đạn.
“Pằng! Pằng! Pằng”
Liên tiếp 3 phát súng không trúng mục tiêu. Dũng cũng hết hồn khi nhìn viên đạn bay sượt mặt, may không lên nhanh hơn 0,1s. Không thì bây giờ người đã có thêm vài lỗ.
Dũng không dám lỗ mãng xông lên nữa, nó quyết định tìm cái gì đó để viễn trình kích, chứ tay không mà đấu với súng thì chỉ có bốc ruốc sớm.
Dũng chạy xuống tìm được hai mảnh sắt dài hẹp, đủ tiêu chuẩn làm phi tiêu. Nhưng bây giờ mà thò đầu lên thì chưa kịp ném đã ăn đạn rồi. Nó lập tức tìm đường lên khác, công trình lớn như vậy chắc chắn không chỉ có một đường lên tầng 2.
Dũng chạy quanh một hồi nhưng quả thực không tìm thấy lối lên khác nữa. Tên cầm đầu sau khoảng thời gian giảm sóc đã lấy lại tinh thần, hắn biết chỉ có một được lên nên vẫn cố thủ ở trước lối lên cầu thang, Dũng chỉ cần xuất hiện chắc chắn sẽ ăn đạn.
Dũng nhìn thấy mấy tên đã ngất, Dũng lập tức nảy ra ý tưởng.
Nó xách hai tên bé nhất như xách gà, đến gần lối lên. Tay trái nó nắm cổ một đứa che trước người, tay phải cầm một tên ném vào cửa.
Đúng như dự tính của Dũng, tên cầm đầu vừa nhìn bóng người đi lên lập tức nổ vài phát súng, hắn ta đang định thả lỏng thì chợt nhìn cái xác không phải là Dũng mà chính là đàn em của mình.
Hắn chưa ra khỏi cơn bàng hoàng thì Dũng đã xách cổ một tên chạy lên, vừa xác định được vị trí của tên cầm đầu Dũng liền ném người trong tay vào tên cầm đầu.
Tiếng súng lại đùng đoàng thêm hai phát, nhưng lúc này Dũng đã lách sang một bên, nó chạy nhanh tới và cho tên cầm đầu một cú xông phi.
“Bịch” – tên cầm đầu ngã lăn ra đất, súng cũng đã văng khỏi tay.
Dũng chạy tới bồi cho hắn vài nhát đấm ngang mồm, cú nào cú đấy như búa tạ giáng vào mặt.
Tên cầm đầu một câu cũng không kịp nó đã bị đấm thành đầu heo.
“Con mẹ mày! Bắn tao nữa đi! Nữa đi…”
Mỗi một chữ “nữa đi” là một cú đấm giáng thẳng vào mặt.
Dũng mệt mỏi nằm vật ra đất, lần đầu tiên nó xử lý hơn 20 người, thật không thể tin nổi.
Dũng đang vô thức nhắm mắt nằm nghỉ thì nó nghe thấy tiếng rên của Trinh.
“Ư… aaaa… con không chịu được nữa. Bố… ưmmm… chơi con đi”
“Không được! Bố con mình không thể như vậy. Hình như có người đến cứu, con phải cố chịu” – tiếng ông Trung ồm ồm nói với Trinh…
… Bạn đang đọc truyện Uống nhầm thuốc tại nguồn: https://gaigoi.city
Dũng như được tiếp thêm sức mạnh, nó nhìn thấy một căn phòng ở gần cuối đã bị khóa cửa. Nó mò chìa khóa trên người tên cầm đầu nhưng không thấy, nó đành lấy một thanh sắt tới bẻ khóa ra. Cửa vừa mở nó đã thấy ông Trung và Trinh trong tình trạng quần áo xộc xệch, ông Trung đang dùng chân cố gắng đẩy Trinh ra ngoài.
“Cháu tới cứu hai người đây” – Dũng lập tức mở lời nói để tránh ông Trung hiểu nhầm.
“Cậu trai trẻ… mau… cậu mau giúp con gái tôi. Nó không thể chịu được nữa, tôi không thể giúp được nó, tôi sẽ ra ngoài”
Ông Trung vừa nói dứt câu liền lập tức chạy ra ngoài, ông là một người có đạo đức, ông không thể làm ra một việc trái với luân thường đạo lý với con gái mình.
Dũng cũng ngơ ngác nhìn ông Trung chạy như gặp ma ra ngoài nhưng chẳng đợi Dũng ngơ ngác thêm Trinh đã lao vào Dũng như hổ đói.
Quần áo Trinh vốn đã không còn mấy mảnh vải trên người làm Dũng nhìn mà nuốt nước bọt, mới 17 tuổi mà đã ngon nghẻ như này rồi.
Trinh vô cùng xinh đẹp, khuôn mặt trứng ngỗng hoàn hảo kết hợp với ngũ quan vô cùng tinh tế. Đôi mắt trong veo, đuôi mắt dài làm toát lên từng nét hút hồn, cặp môi hơi dày một chút tăng thêm nét gợi cảm, sống mũi cao mà thẳng lại càng tô thêm sự hoàn hảo cho của khuôn mặt Trinh.
Thân hình của Trinh cũng rất bốc lửa, cặp vú to với khuôn ngực hoàn hảo của tuổi trẻ làm cặp vú lại càng căng mọng hơn, vòng eo mong manh chuẩn siêu mẫu, mông Trinh cũng rất tròn và vểnh.
Để xét về khuôn mặt Trinh là người xinh nhất mà Dũng từng gặp, nhưng để xếp vào thân hình bốc lửa thì Trinh chỉ kém mỗi Kim Phượng mà thôi.
Dũng không được chiêm ngưỡng quá nhiều đã bị Trinh đẩy ngã xuống giường, giờ Dũng mới nhìn kỹ được căn phòng. Quái lạ, sao ở trong cái công trình bỏ hoang lại có căn phòng như của con gái thế này?
Trong lúc Dũng mải miết suy nghĩ thì Trinh đã kéo khóa quần của Dũng xuống lộ ra dương vật to khủng nhưng vẫn chưa cương cứng hết cỡ của Dũng.
Thuốc kích dục cộng thêm với mùi dương vật của nam giới làm Trinh rực hết cả người. Trinh nhịn không được liền đưa cái dương vật nửa cứng nửa mềm đó vào trong miệng mà bú mút, nàng bú cặc Dũng vô cùng trúc trắc do lần đầu làm chuyện này.
Dũng cảm nhận được dương vật của mình đi vào một nơi vừa ấm vừa mềm lại vừa trơn ướt liền nhổm hông lên theo bản năng. Đầu khấc dương vật liền chui tọt vào cổ họng của Trinh làm nàng bị nghẹn.
Trinh mút không được bao lâu thì đã không thể nhịn thêm, nàng ngồi xổm dậy, háng dạng rộng ra, tay cầm dương vật đã cứng ngắc của Dũng chầm chậm đưa vào trong cơ thể.
“Á…”
Trinh kêu thét lên một tiếng đau đớn, cửa mình của nàng tiết ra từng giọt dâm thuỷ kèm theo máu. Đúng vậy, đó là máu trinh. Trinh còn trinh.
Dũng giật mình khi thấy dưới háng mình thấp thoáng có một màu đỏ máu, đây là lần đầu tiên nó được phá trinh một cô gái.
Sau vài giây làm quen với dương vật của Dũng, nhờ sự thôi thúc của thuốc kích dục Trinh bắt đầu cử động, nàng ấn hông xuống để con cặc đâm sâu vào trong.
Trinh rên lên từng hồi, dương vật đi đến đâu Trinh thấy sướng đến đó, mặt nàng nhăn lại vì cảm giác vừa đau vừa sướng. Trinh cảm thấy đầu khấc đã chạm tới tử cung mà vẫn còn thừa lại một quãng bên ngoài, nàng thấy sướng quá, cảm giác lấp đầy âm đạo thật dễ nghiện.
Trinh liên tục nhịp nhàng nhấp nhô trên người của Dũng, dù cho đây là lần đầu làm tình nhưng Trinh cũng đã có kinh nghiệm qua sách vở và phim sex.
Dũng dần cảm thấy thoát lực sau trận đại chiến vừa rồi nên nó mặc kệ để cho Trinh muốn làm gì thì làm.
Dương vật Dũng to như cái chày liên tục hiện ra rồi lại ẩn mình vào trong âm đạo của Trinh, nàng cúi đầu xuống nhìn đến sướng cả hai con mắt.
Trinh càng nhấp nhổm lại càng cảm thấy sướng khoái, cổ họng nàng liên tục phát ra từng tiếng rên rỉ.
“Ư… ư… ưmmm”
Trinh liên hồi rong ruổi nhấp nhanh, cảm giác thống khoái tràn ngập trong đại não của nàng. Bỗng nhiên, Trinh co giật từng hồi, người Trinh co rúm lại gục xuống người Dũng, âm đạo chảy ra từ đợt dâm thuỷ ướt hết cả háng của nàng và Dũng.
Dũng đa mê man trong cảm giác sướng bỗng nhiên bị dừng lại. Theo bản năng hông nó đẩy lên, dương vật thúc vào tử cung làm Trinh lại cao trào thêm một lần nữa, dâm thuỷ dầm dề chảy ra từng giọt.
Cú thúc của Dũng như tiếp thêm năng lượng cho Trinh. Hai tay Trinh chống lên ngực của Dũng, thân người nàng uốn éo miết hai mép lồn xuống tận gốc cặc. Thành vách thịt non âm đạo đang siết chặt lấy con cặc của Dũng. Trinh sàng mông liên tục như một con cái khát tình, cặp vú to của nàng rung rinh trước mắt Dũng. Dù rất đau đớn nhưng Dũng vẫn không kìm được mà đưa hai tay lên bóp chặt đôi thỏ nhỏ trước mặt mình.
Dũng cảm thấy mình sắp lên đỉnh, háng nó liên tục hẩy lên kết hợp với nhịp nhấp xuống của Trinh.
“Phạch phạch… phạch”
Từng tiếng dâm đãng vang khắp căn phòng đầy màu hồng, dương vật và âm đạo va vào nhau phát ra những âm thanh nguyên thuỷ nhất, kích thích nhất mà loài người có thể tạo ra được.
“Em tới nữa rồiiiii… ớ… ớ” – Trinh hú dài một tiếng.
Từng múi cơ lồn ép mạnh vào cặc Dũng như máy ép hoa quả. Dũng cũng rùng mình một cái. Dâm thuỷ và tinh trùng ào ạt xả ra từ hai người.
Dũng xuất tinh xong toàn thân mỏi mệt xụi lơ, nó mất máu quá nhiều lại thêm một hiệp với Trinh nữa đã rút đi toàn bộ sức lực của nó.
Trinh vội vàng mặc quần áo, chạy ra ngoài tìm kiếm ông Trung. Ông Trung đang nằm ườn ra trên chiếc ghế tựa chắc hẳn của tên cầm đầu, mặt ông tím tái hết lại do độc tố của thuốc kích dục gây ra khi không làm tình. Trinh hoảng sợ chạy đến bên ông Trung hỏi han.
“Bố… bố có sao không? Bố đừng dọa con”
Ông Trung mở mắt nhìn Trinh yếu ớt nói.
“Con mau tìm điện thoại gọi cấp cứu. Bố sắp không chịu được nữa”

To top
Đóng QC