Phần 77
Buồi chiều Dũng đã liên hệ vài nơi mà nó biết để tìm được mặt bằng phù hợp cho My nhưng đều không còn chỗ. Dũng thở dài, mảng bất động sản thật kiếm bộn, nhà xây bao nhiêu cũng không đủ, mọc lên toà nào là hết chỗ toà đó. Dũng nghĩ tới nghĩ lui cũng không biết đào đâu ra địa điểm để đặt trụ sở mới, đột nhiên Dũng nghĩ đến Kiều Linh – bà trùm ngành bất động sản sau khi ông Quân bán hết cổ phần.
Nghĩ là làm, Dũng nhấc điện thoại lên gọi cho Kiều Linh.
“Alo. Cô Linh đấy ạ? Cháu là Dũng con bố Quân. Hôm trước cháu có gặp cô ở pool… à… ở sinh nhật bác Hà đấy ạ” – Dũng niềm nở chào hỏi với Kiều Linh.
“Ồ… Dũng đấy à. Sao hôm nay lại có nhã hứng gọi điện cho cô thế này?” – Kiều Linh đỏng đảnh trả lời.
“Dạ. Cháu có chút việc muốn nhờ cô. Không biết giờ này cô có rảnh không ạ?” – Dũng hỏi.
“Cô vừa họp xong. Cô có rảnh. Cháu định mời cô đi chơiii sao?” – Kiều Linh đỏng đảnh trả lời. Chữ “chơi” kéo dài như đang mời gọi Dũng tới.
“À. Cháu… định mời cô đi ăn trưa” – Dũng lần đầu bị mơi như vậy làm nó bối rối.
“Ăn trưa không thôi hay sao?” – Kiều Linh lập lờ hỏi.
“Ăn trưa… cháu còn có chút việc nhờ cô nữa” – Dũng ngại ngùng trả lời.
“Thôi được rồi. Không trêu cháu nữa. Cô nhận lời đi ăn trưa với cháu. Không lẽ cháu còn ăn thịt được cô sao? Đến đón cô đi. Đi sớm một chút, chiều nay cô còn có việc” – Kiều Linh khúc khích trả lời.
“Ok cô! Một lát nữa cháu qua” – Dũng đáp gọn.
Nói chuyện điện thoại xong Dũng tức tốc lên phòng tìm một bộ quần áo lịch sự nhất, nhưng ngoại trừ bộ suit hôm trước đi pool party được ông Quân mua cho thì nó chả có bộ nào cả, đành phải mặc tạm vậy. Mặc quần áo và tự soi gương ngắm nhìn bản thân, Dũng cười vô thức, không ngờ mình đẹp trai đến vậy. Cao gần 1m9, thân hình cân đối chắc nịch, khuôn mặt nam tính sắc bén được thừa hưởng từ ông Quân, đôi mắt đưa tình nhờ lấy trộm từ Kim Phượng, quả thật Dũng trông như một Nam thần showbiz.
Dũng chuẩn bị bước đi thì nghe thấy tiếng Kim Phượng gọi.
“Đi đâu vậy con? Sắp đến giờ ăn trưa rồi?” – Kim Phượng hỏi.
“Con đi có chút việc. Đi tìm địa điểm để mở rộng thêm Trung tâm ngoại ngữ. Trưa nay con không ăn cơm nhà đâu” – Dũng quay lại trả lời.
“Vậy sao. Đi đứng cẩn thận nhé. Con không ăn cơm nhà thì mẹ rủ cô Huyền đi ăn vậy” – Kim Phượng chán nản.
“Vâng. Mẹ cũng nên đi chơi với bạn bè một chút cho khuây khỏa. Con đi đây”
Kim Phượng nhìn bóng lưng của Dũng mà trong lòng có cảm giác không yên là lạ.
Dũng lái chiếc Roll – Royce Dawn đến văn phòng của Kiều Linh cũng là văn phòng cũ của ông Quân. Đứng dưới sảnh Dũng gọi điện cho Kiều Linh, ngắm nhìn lại toà nhà mà ông Quân đổ mồ hôi sôi nước mắt không biết bao năm, đây là cơ đồ mà ông gây dựng lên nhưng đã rơi vào tay người khác. Dũng tự nhủ trong lòng phải lấy lại những gì đã mất.
Kiều Linh bước ra từ thang máy với một chiếc mini juyp khá ngắn, bên trên là một chiếc áo sơ mi trắng và một chiếc áo vest khoác ngoài. Kiều Linh toát lên đúng một vẻ của một nữ doanh nhân thành đạt cao quý mặc dù trên người Linh không có một vật trang sức gì ngoại trừ chiếc đồng hồ Richard Mille bạc tỷ. Kiều Linh bước ra tới sảnh đã nhìn thấy chiếc Roll – Royce Dawn của Dũng, nhìn thấy chàng trai đã làm nàng rung rinh từ lần đầu tiên gặp mặt tại bữa tiệc vừa rồi.
Dũng lịch sự bước xuống mở cửa cho Kiều Linh một cách lịch lãm nhất. Kiều Linh bước lên xe, Dũng cũng lên xe bắt đầu di chuyển.
“Cô muốn ăn gì để cháu đưa cô đi” – Dũng cười niềm nở.
“Cháu mời mà. Cháu đưa cô đi đâu thì cô theo đấy. Ở đâu cũng được” – Kiều Linh một lời hai ý.
“Vậy đi ăn cháo lòng tiết canh nhé” – Dũng bắt đầu bạo dạn hơn.
“Úi. Vậy kiếm chỗ nào dồi to dài một chút nhé” – Kiều Linh liếm môi dâm đãng nói.
“Cháu đầu hàng…” – Dũng đỏ mặt tía tai.
Kiều Linh chỉ cười mà không nói gì nữa. Dũng lái xe đến một nhà hàng Pháp nổi tiếng trong thành phố, nó đặt một phòng riêng để tiện cho việc gì thì cũng không biết được.
Hai cô cháu bước vào trong phòng, gọi đồ xong nhân viên ra ngoài hai người mới bắt đầu câu chuyện.
“Sao nào? Trai trẻ hôm nay mời bà cô già đi ăn là có ý gì đây?” – Kiều Linh nhấp nháy ánh mắt nói với Dũng.
“Ai nói cô già chứ? Cô còn hấp dẫn lắm. Trước cô cháu mình cứ ăn đã. Còn chưa ăn gì đã bàn việc thì không hay cho lắm” – Dũng cười nói.
Thức ăn được đưa lên, hai người bắt đầu tìm hiểu về nhau bằng những câu nói bâng quơ chả đi về đâu. Khi Kiều Linh đã ăn xong Dũng mới bàn chính sự.
“Cháu đang muốn mở rộng Trung tâm ngoại ngữ, chắc cô cũng biết cháu có một Trung tâm ngoại ngữ rồi. Giờ cháu muốn mở rộng thêm quy mô. Cháu cần 69 phòng, sức chứa 20 học viên.” – Dũng nghiêm túc nói.
“69 Phòng sao? Con số này sao cô cứ cảm thấy…” – Kiều Linh bỏ dở câu nói của Dũng.
“Ài… cháu là nói việc nghiêm túc đó” – Dũng hơi bất lực với bà cô này.
“Hihi. Cô đùa chút thôi. Quy mô của cháu không nhỏ. Nhưng theo cô biết cháu phải chia ra làm 3 khu vực khác nhau cho 3 loại ngôn ngữ đúng chứ?” – Kiều Linh cũng nghiêm túc hơn chút khi nói đến việc làm ăn.
“Đúng vậy.” – Dũng gật đầu.
“Quy mô như vậy cô chỉ có duy nhất một chỗ thôi. Cô sẽ cho cháu mượn 3 sàn ở toà Golden ngay quảng trường Trung tâm thành phố. Vị trí rất tốt đó, mỗi sàn là 2000m2, thừa đủ cho cháu bài trí phòng học và phòng nghỉ” – Kiều Linh đưa ra phương án duy nhất.
“Vậy cũng được. Giá thuê là bao nhiêu vậy cô?” – Dũng không nghĩ mà gật đầu luôn vì nó đã tìm cả buổi sáng mà không có chỗ nào cho thuê cả.
“Chỗ này vốn là bố cháu mở ra. Cô mua lại cổ phần của bố cháu là kiếm lợi lớn rồi. Cô sẽ không lấy phí thuê của cháu trong 3 năm. Nhưng cháu phải đáp ứng cô một việc” – Kiều Linh thần thần bí bí nói.
“Việc gì vậy cô?” – Dũng vui mừng khi nghe được miễn phí 3 năm. Mọi việc thuận lợi ngoài ý muốn.
“Hưmm… việc này bây giờ chưa nói được. Một thời gian nữa cô sẽ nói. Cháu chỉ cần nhớ là cháu nợ cô một việc thôi. Yên tâm, việc này chủ có lợi mà không có hại với cháu. Cháu làm xong việc này có khi lại càng muốn làm tiếp ý chứ” – Kiều Linh mỉm cười. Giờ đây Linh nào còn là một chủ tịch tập đoàn, nào đâu còn là Phu nhân của Bí thư Thành uỷ, đơn giản là một người phụ nữ dâm đãng.
“Được. Cháu đồng ý!” – Dũng chẳng sợ hãi mà trả lời. Trong lòng nó cũng đã đoán ra được Kiều Linh muốn gì, nếu đến lúc này còn không đoán được nữa thì chỉ là thằng ngu.
“Con trai bố Quân quả thật là khí phách” – Kiều Linh nói xong liền đưa cốc vang lên uống. Không biết vô tình hay cố ý mà rượu vang có sánh một chút ra áo trắng của nàng.
Dũng vội vàng cầm khăn tới lau cho Kiều Linh, điểm đáng chú ý là nơi bị ướt chính là bộ ngực đang phập phồng như muốn phá tan chiếc áo sơ mi nhỏ bé.
“Ừm… cháu làm gì vậy” – Kiều Linh rên nhẹ một tiếng hỏi.
“Cháu… cháu lau cho cô thôi” – Dũng nuốt nước bọt cái ực. Sự việc vô tình này làm cặc nó cứng lên.
“Ưm… bỏ tay ra đi. Cháu không cần lau đâu” – Kiều Linh đưa tay đẩy Dũng ra nhưng bàn tay nàng lại đẩy vào đúng con cặc cứng ngắc của Dũng.
“Hơ” – Dũng đứng hình mất 5 giây.
“Ôi. Cô xin lỗi nhé. Cháu có đau không?”
Kiều Linh mồm thì xin lỗi nhưng tay đã không nhịn được mà vuốt ve cái dương vật khổng lồ như cặc ngựa của Dũng.
“Cháu có đau. Cô xem hộ cháu đi” – Dũng cũng làm diễn viên theo Kiều Linh.
“Úi. Như vậy tiện không?”
“Tiện… tiện chứ” – Dũng vừa nói tay vừa tháo thắt lưng.
Dưới háng Kiều Linh râm ran ngứa ngáy, cửa mình của nàng đã bắt đầu có dấu hiệu ẩm ướt. Tay Kiều Linh không tự chủ mà kéo khóa quần của Dũng xuống, con cặc bật ra như một chiếc lò xo đứng vững trước mặt của nàng, tiện tay Kiều Linh liền vuốt ve vài cái.
“Hừmm… Đúng là một cậu bé hư hỏng” – Kiều Linh cười dâm nói với Dũng.
“Đâu có. Là do cô đẩy vào nên nó bị sưng lên đấy” – Dũng vẻ mặt vô tội nói.
“Gớm quá. Còn diễn nữa… Định cho cô ăn dồi thật đấy à?” – Kiều Linh cười dâm đãng.
“Vâng. Cháu mời cô ăn đấy. Cô ăn đi” – Dục vọng lên cao Dũng cũng không giữ ý chút gì nữa.
“Cháu mời thì cô ăn nhé”
Kiều Linh nói xong liền đưa đôi môi dày gợi cảm lên hôn nhẹ vào dương vật của Dũng. Dũng nhắm mắt ngửa đầu lên chuẩn bị hưởng thụ cơn sướng.
Bỗng nhiên, cửa phòng bật mở.
“Cạch”
Giang bước vào trong phòng riêng mà Dũng đặt thì thấy cảnh tượng Kiều Linh chuẩn bị đút cặc vào mồm.
“Ơ. Mẹ… còn thằng nhóc kia. Sao mẹ lại làm chuyện thế này?” – Giang bàng hoàng hỏi.
Kiều Linh giật thót, nàng vội vàng bỏ tay khỏi cặc của Dũng đứng dậy chỉnh trang lại quần áo. Dũng cũng giật mình không kém, nó vội vàng lấy tay nhét cái của nợ kia vào trong quần.
“Không… không như con nghĩ đâu… mẹ…” – Kiều Linh ấp úng trả lời.
“Trời ơi… con thật thất vọng về mẹ. Thằng nhóc kia còn kém cả tuổi con đó” – Giang hai mắt ửng hồng như muốn khóc nhưng vì thể diện của Kiều Linh nên cô vẫn phải đóng cửa lại.
“Không phải như con nghĩ đâu mà Giang” – Kiều Linh cũng như sắp khóc đến nơi.
“Mẹ nhắn cho con đến buổi chiều có việc là việc này sao? Con thật không ngờ” – Giang tức giận nói.
“Không phải. Mọi chuyện đều là sự cố. Con nghe mẹ giải thích” – Kiều Lĩnh bắt đầu lấy lại được bình tĩnh.
“Mẹ có gì để giải thích? Không phải hai năm rõ mười rồi sao?” – Giang gắt giọng. Cô biết Kiều Linh dâm đãng, cô cũng biết Kiều Linh thiếu thốn do ông Hà đã có tuổi nhưng cô không ngờ Kiều Linh lại ham muốn với một thằng nhóc kém cả tuổi của cô.
“Lỗi tại em. Là em đã bỏ thuốc kích dục vào trong cốc rượu vang của cô Linh” – Đúng vào giây phút quan trọng thì Dũng đứng ra nhận lỗi về phía mình.
“Hừ. Cậu định lừa ai? Cậu tưởng tôi là trẻ con sao?” – Giang không tin. Vì biểu hiện của Kiều Linh không giống như bị trúng thuốc kích dục.
“Đủ rồi. Chuyện này mẹ sẽ giải thích sau với con. Bây giờ đi về. Dũng cũng đi về đi. Cô tự về công ty được” – Kiều Linh cao giọng quát.
“Vậy cháu về trước” – Dũng hơi lưỡng lự một chút rồi cũng lựa chọn đi về trước.