Uống nhầm thuốc – Phần 40

Phần 40
Dũng quay lại thấy My đang đơ ra nhưng trên mặt My đầy tinh dịch thì Dũng lại thấy khó chịu. Dũng bực tức đá thêm 2 phát vào mặt tên trộm.
“My không sao chứ? Là do Dũng đến muộn, để My phải chịu ủy khuất rồi” – Dũng nhẹ nhàng nói với My. Tay Dũng bận rộn cởi trói cho My, không những trói My bằng caravat mà tên trộm còn cẩn thận trói My bằng dây thừng.
“My không sao. May là Dũng đến kịp. Nếu không chắc tên kia đã hiếp dâm My rồi” – My khóc như mưa. My vừa nói vừa xoa những vết đỏ do dây thừng trói quá chặt gây ra. Dũng vội vàng cởi áo ra lau đi vệt nước mắt và tinh trùng đầy mặt My.
“Không sao. Dũng đã hạ đo ván hắn rồi. Đợi Dũng chút, Dũng phải trói nó lại, đề phòng bất chắc.” – Dũng an ủi My rồi cầm dây thừng ra trói tên trộm lại. Dũng trói tên trộm thành miếng giò luôn.
“My đi rửa mặt rồi mặc quần áo vào đi. Để Dũng băng đầu cho thằng này. Nhỡ nó chảy nhiều máu quá xong chết thì hỏng bét” – Dũng vội vàng nói.
“Ừ. Bông băng ở hộp thuốc ngoài phòng khách. Dũng ra lấy đi” – My đỏ mặt nói.
Dũng ra lấy bông băng vào phòng ngủ. Lột mũ trùm đầu của tên trộm ra thì Dũng ngẩn người. Tên trộm này Dũng không lạ, đây chính là thầy dạy võ đầu tiên của Dũng. Bảo sao tên đó lì đòn như vậy, hóa ra là cao thủ thật sự. Nhưng sao hắn ta lại đột nhập vào nhà ông Thắng giáo sư để ăn trộm chứ. Thôi kệ. Cứ băng đầu cho hắn rồi gọi hắn dậy đã. Băng đầu cho tên trộm xong thì My cũng đã mặc quần áo đi vào. Dũng đi lấy một ca nước rồi hất thẳng vào mặt ông thầy giáo dạy võ của hắn – ông Vũ.
Bị tạt nước vào mặt, tên Vũ tỉnh lại. Đầu hắn đau như búa bổ, hắn đang định thần lại những gì đang diễn ra trước mặt. Mở mắt ra hắn thấy thằng học trò của hắn đang ngồi trước mắt làm hắn tưởng bản thân hoa mắt nhìn nhầm.
“Tôi nên gọi ông là thầy hay là thằng đây?” – Dũng kênh kiệu nói. Dũng cũng không ngờ ông thầy mà nó kính trọng lại làm những việc đáng khinh như vậy.
“Là Dũng sao. Không ngờ tôi lại bại trong tay cậu. Trò đã giỏi hơn thầy rồi” – Vũ cảm khái.
“Hừ. Không phải lôi kéo quan hệ. Ông dạy tôi thì ông cầm tiền. Trước khi ông bị tôi bắt được thì tôi luôn kính trọng ông. Nhưng bây giờ thì tôi rất khinh thường ông. Ông hay dạy tôi cái gì võ đức võ điếc quần què gì đó. Bây giờ thì sao? Ông trộm cắp, hiếp dâm đủ cả. Ông không thấy thẹn với lương tâm à? Ông không thấy đau đầu lưỡi sao?” – Dũng xa xa chửi vào mặt Vũ.
“Tôi… tôi cũng là do hoàn cảnh bắt buộc. Tôi không làm không được. Bây giờ rơi vào tay cậu. Cậu xử lý sao thì xử” – Vũ nhắm mắt. Vũ nghĩ hắn đã chết chắc. Vũ biết thế lực và các mối quan hệ của ông Quân rất khủng khiếp. Dũng chỉ cần một câu thôi cũng có thể nhờ ông Quân xử lý Vũ ra bã.
“Hừ. Nếu ông thành thật thì may ra còn một cơ hội. Kể hết đầu đuôi xuôi ngược cho tôi nghe” – Dũng nói. Nếu không phải là thầy cũ của Dũng thì chắc chắn tên trộm còn ăn no đòn. Nhưng nghĩ đến “võ đức” mà ông thầy dạy mình thì Dũng thu hồi lại vài đòn cho Vũ.
“Tôi không thể nói. Nói ra vợ con tôi sẽ gặp nguy hiểm.” – Vũ lắc đầu khó xử.
“Ông không nói sao? Ông nói vậy thì chắc chắn sau lưng ông có người sai khiến. Kẻ nào mà làm ông khiếp sợ như vậy? Nhưng ông không nghĩ sao? Khi ông thất bại quay về thì liệu bọn chúng có tin là ông không tiết lộ gì với tôi hay không? Kể cả bọn chúng có tin là ông không nói gì đi chăng nữa nhưng ông thất bại thì vẫn bị xử lý thôi. Nếu như ông nói thật hết mọi thứ có khi… tôi có thể nhờ bố tôi giúp ông vượt qua được hiểm cảnh. Nhưng với điều kiện ông phải nói thật chi tiết, không được nói sai nửa câu” – Dũng chơi trò tâm lý chiến.
“Cậu… cậu nói thật sao? Nếu như cậu nói với bố cậu thì có lẽ có thể xử lý được. Nhưng làm sao để tôi có thể tin cậu?” – Vũ nói.
“Ông dạy tôi 9 năm mà ông không hiểu tôi sao. Thật ngu ngốc” – Dũng khinh thường nói.
“Được. Tôi sẽ nói. Tôi không cần gì nhiều. Tôi chỉ cần cậu đảm bảo an toàn cho gia đình tôi. Vợ tôi đang mang thai sắp đẻ…” – Vũ nghĩ nghĩ một chút rồi quyết định sẽ nói hết. Ít ra Dũng còn đáng tin hơn những kẻ man rợ kia.
“Tôi đảm bảo cả nhà ông sẽ bình an vô sự. Nói nhanh lên. Tôi sắp hết kiên nhẫn rồi” – Dũng vung tay nói.
“Được. Tôi nói. Chuyện là thế này. Trước tết khi cậu nghỉ học làm tôi phải chạy khắp nơi xin việc. Tôi xin được làm vệ sĩ của một ông chủ doanh nghiệp dược phẩm tư nhân. Trong một lần ông ta đi xuống xưởng sản xuất tôi tình cờ phát hiện ra ông ta đang chế tạo thuốc kích dục. Nhưng lúc đó do không cẩn thận nên tôi bị phát hiện. Vốn muốn tố cáo ông ta nhưng ông ta nói rằng nếu tôi hé răng nửa lời thì sẽ diệt khẩu tôi rồi tiền dâm hậu sát vợ tôi. Lúc đó tôi định phản kháng chạy đi thì một tên bảo vệ người châu Phi dí súng vào đầu tôi. Tôi đành chấp nhận im lặng và biết nếu tôi hé răng ra thì chắc chắn hắn sẽ xử lý gia đình tôi ngay lập tức. Nhưng cũng từ đó mà hắn cho tôi biết nhiều thứ hơn và giao cho tôi làm bảo vệ xưởng sản xuất thuốc kích dục cùng tên châu Phi kia. Đêm giao thừa hắn có đến nhà tôi chúc tết. Nhìn thấy vợ tôi xinh đẹp hắn liền bóp vú ngay trước mặt tôi. Nhưng đi cùng hắn là một tên vệ sĩ mới có mang theo súng nên tôi đành nhịn nhục. Vợ tôi uất ức mà bỏ đi. Tôi định chạy đuổi theo thì hắn nói có việc giao cho tôi vì thân thủ của tôi tốt nhất trong đám vệ sĩ của hắn. Hắn nói rằng nếu xong việc sẽ cho tôi 3 tỉ và buông tha cho vợ chồng tôi với điều kiện tôi không được hé răng. Vì lợi ích và cũng vì an toàn của vợ nên tôi đồng ý. Hắn bảo tôi vào nhà ông Thắng ăn trộm hết tài liệu về thuốc kích dục mãn tính. Ông Thắng đang đi cách ly, trong nhà chỉ có vợ của ông ta. Tôi thấy kèo cũng thơm nên nhận lời. Hắn còn tiết lộ, vụ làm ăn này là làm với bọn chuyên buôn người ở Trung Quốc, nếu tôi làm hỏng việc thì hắn cũng không đảm bảo được an toàn của gia đình tôi. Sau đó tôi theo dõi nhà này mấy hôm, thấy ông Thắng thật sự không có nhà thì tôi mới ra tay. Sự việc sau đó thì cậu đã biết rồi.” – Vũ kể chi tiết hết toàn bộ.
“Hừ. Hôm nay tôi mà đến chậm một chút thì có phải ông đã đạt được mục đích rồi đúng không. Tôi thật sự là nhìn nhầm người mà” – Dũng tức giận nói.
“Tôi… tôi đã nói hết rồi. Cậu phải giữ lời hứa” – Vũ vội vàng nói. Hắn ta thật sự sợ Dũng sẽ nuốt lời.
“Hừ. Tôi sẽ không nuốt lời. Nhưng món nợ mà ông bắt My bú cặc và bắn tinh đầy mặt My thì tính sao đây? Con mẹ nó chứ” – Dũng điên lên đấm một phát vào mặt Vũ. Cú đấm mạnh làm Vũ choáng váng, mắt hắn bắt đầu thâm lên.
“Xin cậu. Đừng đánh tôi nữa” – Vũ van xin.
“Đừng đánh này. Địt mẹ mày bắt người yêu tao bú cặc. Mày biết bố mày cay như nào không? Bây giờ tao bắt vợ mày bú cặc tao thì mày thấy sao?” – Dũng cho Vũ hai cái bạt tai như trời giáng.
“Thôi. Dũng đừng đánh nó nữa. Nhỡ nó chết ra đấy thì sao” – My thấy Dũng điên lên thì rất sợ hãi. Cô vội vàng kéo tay Dũng lại, nếu xảy ra án mạng thì sẽ khó giải quyết.
“Tôi… tôi sẽ cho cậu chơi vợ tôi một lần. Coi như là hòa. Được chứ?” – Vũ vội nghĩ ra cách giải quyết ngu ngốc.
“Con mẹ mày. Thằng khốn nạn. Vợ mày mà mày cũng lôi ra cho người khác chơi được?” – Lần này Dũng chửi nhưng không động tay động chân. Vì cách giải quyết của Vũ làm Dũng hứng chí. Sư mẫu của nó cũng rất đẹp. Trước đây nó còn trẻ con nên không để ý. Nhưng sau khi đã có kinh nghiệm tình dục thì Dũng thấy sư mẫu của nó cực kỳ hấp dẫn.
“Tôi… tôi” – Vũ cúi đầu nhưng không nói được gì.
“Tôi cái con mẹ mày. Ngậm mẹ cái miệng chó lại” – Dũng vội vàng quát như sợ Vũ sẽ đổi ý.
Dũng thấy Vũ im lặng thì cũng không tra hỏi nữa. Nó đang nghĩ cách giải quyết, trước mắt là cứ xem trong đống đồ Vũ lấy có cái gì đã. Dũng lục ba lô rồi lấy ra một đống tài liệu và một cái hộp nhựa. Trong hộp có khoảng hơn 20 ống thủy tinh như ống Philatop, trên các ống thủy tinh có nhãn mác phân loại đầy đủ vì ống nào cũng có công dụng riêng. Dũng mở tập tài liệu ra thì thấy đây là dự án mà ông Thắng giáo sư đang nghiên cứu. Trong đó có nhiều loại, có cả loại mà ông Quân đang uống cũng có loại mà đã tiêm vào người My. Dũng đọc tài liệu thì không hiểu lắm nhưng nó cũng hiểu sơ lược. Đây là toàn bộ tâm huyết của ông Thắng giáo sư, nó không biết xử lý ra sao. Dũng đành gọi My ra phòng khách.
“Việc này My định xử lý ra sao?” – Dũng hỏi My. Dũng chỉ là thằng trẻ con 15 tuổi, việc này nó không có kinh nghiệm giải quyết.
“Chắc chắn việc này phải nói với bố Dũng và anh Thắng thôi. Sự việc quá lớn, nếu giấu giếm thì dễ xảy ra hậu quả không ngờ tới” – My nói với Dũng. Việc này dính dáng đến cả bọn buôn người Trung Quốc nên My cũng không dám tự quyết.
“Được. Dũng sẽ nói với bố Dũng” – Dũng đứng dậy định gọi điện cho ông Quân thì lại tạm tắt điện thoại đi vào trong phòng ngủ.
“Tôi sẽ gọi cho bố tôi để giải quyết việc này. Tài liệu kia tôi sẽ giao y nguyên lại nhưng còn những ống thuốc kia tôi sẽ cầm. Việc của ông cần nói là trong lúc đánh nhau không cẩn thận đã làm vỡ hết những ống thuốc kia. Ông hiểu chứ? Nếu ông không sợ tôi lật mặt thì cứ thử chơi trò mách lẻo đi nhé!” – Dũng ngồi xổm xuống nói với Vũ.
“Tôi hiểu… Mọi việc theo ý cậu hết” – Vũ vội gật đầu.
“À. Còn nữa. Việc lúc nãy ông bảo cho tôi chơi vợ ông thì vẫn tính đấy nhé!” – Dũng nhắc lại.
“Sao cậu nói…” – Vũ nóng mặt nói. Lúc nãy là do vội vàng nghĩ cách xoa dịu Dũng nên Vũ nói bữa. Nhưng Vũ không ngờ thằng học trò tồ lại thật sự thích chơi vợ hắn.
“Im mồm. Ông không phải nói rằng mọi việc theo ý tôi sao” – Dũng nhăn mặt to tiếng.
“Được. Nhưng chỉ 1 lần thôi đó” – Vũ ngậm đắng nuốt cay nói.
“Vậy chứ. Em sẽ đảm bảo gia đình thầy được an toàn. Thậm chí còn ổn thỏa hơn trước” – Dũng nở nụ cười tươi như ánh mặt trời. Nó lật mặt hơn lật bàn tay.
“…” – Vũ câm lặng.

To top
Đóng QC