Phần 17
Ngày hôm sau…
Ông Quân đang nằm nghỉ trên chiếc ghế sofa dài. Thằng Dũng thì hôm nay đã bắt đầu được nghỉ tết. Kim Phượng vẫn tiếp tục làm bà nội trợ dam dang như mọi ngày.
Nhưng có một điều khác biệt và điều đấy đến từ người phụ nữ duy nhất trong gia đình của ông Quân. Vâng, chính là cô Kim Phượng của chúng ta. Bà mẹ trẻ một con sở hữu cặp vú của Rara Anzai, cặp mông to bự căng mềm như của Maria Nagai, vòng eo của Ngọc Trinh, khuôn mặt dâm đãng như Linh Miu. Hôm nay Kim Phượng diện đồ quá táo bạo làm thằng Dũng và ông Quân chỉ ngây ngốc ngồi ở phòng khách để chiêm ngưỡng thân hình mà nhìn hơn chục năm nay vẫn chưa thấy chán. Càng nhìn càng chết mê chết mệt. Bên trên Kim Phượng mặc một chiếc yếm đào mỏng tang, đứng cách 10m cũng nhìn rõ từ núm vú cho đến sợi lông của nàng, chỉ cần một cử động hơi nhanh và mạnh một chút cũng làm lộ ra núm vú dựng đứng cao thẳng. Bên dưới cũng chỉ là chiếc quần lót mỏng đúng theo phong cách tàng hình. Nó hoàn toàn không che chắn được gì. Thằng Dũng tặc lưỡi nghĩ, bộ quần áo này sản xuất ra không phải để mặc mà là để cởi truồng. Nó khẳng định chắc nịch trong thâm tâm là như vậy. Kim Phượng vừa nấu cơm vừa như múa sexy cho ông Quân và thằng Dũng xem, sau hai lượt uống thuốc cặc ông đã có dấu hiệu của sự cương cứng nhưng nó vẫn còn cách sự cương cứng thật sự rất xa. Nhưng nay nhìn Kim Phượng trong bộ đồ đó làm ông Quân thật sự nứng cặc, nếu như không có thằng Dũng ở đây thì chắc chắn ông sẽ lao đến và bóp nát cặp vú lúng liếng làm ông xao xuyến kia. Đang nhìn chằm chặp thì tiếng của Kim Phượng vang lên:
– Dũng. Rảnh quá nên ngồi đấy à? Ra đây giúp mẹ nhặt rau đi. Nhanh lên…
Thằng Dũng vội vàng vứt luôn cái điện thoại xuống bàn rồi chạy vào bếp. Nhặt rau thì ít mà ngắm lồn ngắm vú thì nhiều. Có vài giọt nước bắn lên vú của Kim Phượng lại càng lộ rõ cặp vú ra bên ngoài. Vì chỗ nhặt rau khuất tầm nhìn so với chỗ ông Quân ngồi nên thằng Dũng cũng chả kiêng nể gì nữa mà ngắm nhìn mẹ nó chằm chặp. Thi thoảng mẹ nó đi về hướng khuất tầm nhìn của ông Quân thì nó lại thì thầm với Kim Phượng.
“Cho con bóp vú phát” – nhưng trong khi nói thì nó đã bóp vú nàng được hai phát rồi.
Thằng con mất dạy dám bóp vú nàng trong khi chồng nàng còn đang ngồi ngoài kia nhưng thằng Dũng bạo gan như vậy lại làm Kim Phượng nứng bạo. Dâm thuỷ của Phượng chảy dọc theo mép đùi xuống đầu gối rồi lại xuống đến mắt cá chân. Để lấp liếm đi những giọt dâm thuỷ, Kim Phượng đã như vô tình làm đổ cốc nước khi đang uống. Nước dính cái yếm mỏng manh vào vú, bây giờ đúng là nàng đã cởi truồng rồi. Cái quần lót chẳng có tác dụng phụ từ đầu kia đã bị nước lồn của nàng thấm đẫm từ lâu. Ngắm nhìn Kim Phượng dâm đãng lẳng lơ, thằng Dũng mồm miệng há hốc, nước dãi như sắp chảy ra đến nơi. Ông Quân thì chỉ biết ôm chim thôi, ông Quân bắt đầu hối tiếc sao ngày trước không địt nhiều thêm chút. Nhỡ có yếu sinh lý thì còn đỡ tiếc nuối.
Nhưng cuộc vui nào rồi cũng phải có lúc tàn, nấu cơm xong Kim Phượng liền lên ngay phòng để thay đồ. Chính bản thân Phượng cũng không thể kiểm soát được hành vi dâm đãng vừa rồi của mình! Lần này Kim Phượng đã kín đáo hơn, một chiếc áo hai dây bao phủ được nửa dưới của bầu vú còn nửa trên thì gần như phơi trần cho hai con sắc lang trong gia đình Phượng nhìn. Kim Phượng mặc một chiếc chân váy đen để che đi phần hạ bộ mặc dù bên trong nó là trống rỗng, chẳng có chiếc quần lót nào bên trọng cả.
Bữa cơm trôi qua trong tiếng nuốt nước bọt ừng ừng của ông Quân và thằng Dũng, có vẻ như hôm này “cơm rất ngon”. Mọi việc lại diễn ra như ngày hôm trước. Kim Phượng dọn mâm bát xong thì ra ngồi ghế sofa cho thằng Dũng “bóp vai”, ông Quân ngồi xem tivi bên cạnh thi thoảng nghe thấy tiếng rên của vợ nhưng cũng không làm ông chú ý. Ông Quân nghĩ “thằng này nhìn tồ tồ mà đấm bóp tốt phết”!
Thằng Dũng và Kim Phượng thì đang gần như chết chìm trong biển khoái lạc. Hai người gần như sắp lao vào nhau mặc kệ lão già nằm ở bên cạnh kia. Kim Phượng rên rỉ như không có gì, thi thoảng còn vang lên tiếng nhắc nhở của Kim Phượng:
– Bóp mạnh lên con, mẹ đang sướng…
– Đúng rồi. Chỗ đấy… mạnh lên… ơ… ơ…
– Đúng rồi. Day đi… đúng chỗ rồi đó…
– Ờhhm… ngắt mạnh vào…
– Mạnh tay lên… mẹ thoải mái… ơ… ơ…
Không thể chịu được tiếng rên rỉ như đang địt nhau của Kim Phượng, ông Quân đánh tiếng ho khan xong ông đứng dậy lên trên phòng. Kim Phượng thấy thế cũng bỏ ngỏ cơn nứng để theo ông Quân lên phòng.
Vừa vào đến cửa ông Quân đã đóng cửa cái “rầm”! Ông bóp lấy bóp để cặp vú của Kim Phượng mà thằng con trai ông vừa mới bóp xong. Bóp được chút thì ông lột áo của Kim Phượng ra, nhìn thấy đầy dấu tay ông Quân nảy sinh nghi ngờ liền hỏi:
– Dấu tay này là của ai?
Kim Phượng cũng giật thót nhưng vẫn trả lời:
– Cả ngày em ở nhà anh nhìn thấy, thằng Dũng nhìn thấy. Không phải của anh bóp thì của ai? Còn thích vẽ chuyện à?
Ông Quân cũng mới sực nhớ ra là từ tối hôm qua đến bây giờ Kim Phượng chưa ra khỏi nhà bước nào. Ông cười hối lỗi với Kim Phượng nhưng có vẻ như nàng không muốn làm lành.
“Tôi trung trinh với ông thế này mà ông còn nghi ngờ tôi. Ông bị bệnh tôi dùng mọi cách để giúp ông hồi phục. Tôi phải khoe hàng trước cả con trai tôi mà ông còn nghi ngờ tôi. Tôi nhục nhã lắm rồi. Ông đi mà ở một mình đi. Đừng làm phiền đến tôi nữa!” – Kim Phượng nước mắt ngắn nước mắt dài vùng vằng với ông Quân. Nàng chạy vào tủ quần áo, lôi cái vali ra định lấy đồ để đi. Ông Quân thấy Kim Phượng nổi đoá thì cũng không biết làm gì. Hơn chục năm nay ông với Kim Phượng đã cãi nhau to như này lần nào đâu. Ông Quân bí quá liền gọi thằng Dũng:
– Dũng. Mày lên giữ mẹ mày lại. Bà ấy đang đòi bỏ đi. Mang mẹ mày vào phòng mày. Đừng để bà ý đi ra ngoài…
Thằng Dũng nghe thấy Kim Phượng định bỏ nhà đi thì cũng vội vàng chạy lên. Thấy Kim Phượng vừa xách vali ra khỏi cửa phòng thì Dũng xông tới hét:
– Mẹ… mẹ bình tĩnh. Có gì từ từ nói. Sao phải nóng như vậy…
– Bố mày nghi ngờ tao. Tao ở nhà cả ngày có bước chân ra khỏi cửa đâu mà nghi ngờ tao? Ông ấy thì đi khắp năm châu bốn biển tao nào có nghi ngờ điều gì. Vợ chồng sống với nhau hơn chục năm mà còn không tin tưởng thì tao ở đây làm cái gì nữa. Huhu…
Thằng Dũng nghe vậy thì cười thầm trong bụng nhưng vẫn quay ra trách ông Quân.
– Lần này đúng là bố sai thật rồi. Thôi. Con đưa mẹ vào phòng con khuyên nhủ, đợi mẹ bình tĩnh thì bố tìm cơ hội để giải thích với mẹ…
– Ừ. Thôi được rồi. Con đưa mẹ vào phòng con nghỉ ngơi đi. Bố cũng thay đồ sang bác Thắng chút cho khuây khoả. Có thể mai bố mới về…
Kim Phượng đã đứng sẵn ở cửa phòng thằng Dũng chứ cũng chả cần nó phải dỗ nàng vào. Dũng lên nhìn thấy Kim Phượng thì bảo:
– Mẹ cứ bình tĩnh. Vào phòng con đã…
Nhưng Kim Phượng nào có bình tĩnh. Nàng tụt ngay quần thằng Dũng xuống, lôi con cặc 18cm của nó ra mà liếm mà mút, ông Quân đi ra đến cửa thì quên mất cái sạc điện thoại. Lúc đi lên thì ông nghe thấy tiếng “ô… ôhhh” như nghẹn ngào không nói ra được. Cũng đúng thôi, đang ngậm con cặc 18cm cứng ngắc nóng hổi trong mồm thì làm sao mà nói được cơ chứ. Thằng con trời đánh nó còn túm đầu Kim Phượng mà đụ như mồm của mẹ nó sinh ra là để cho nó đụ vậy. Ông Quân lăn tăn một hồi thì vẫn quyết định đi lên để lấy sạc điện thoại, khi ông bước lên tiếng chân vang vọng làm hai con người đang khẩu dâm với nhau giật mình loạng choạng bước vào phòng, ông lên đến nơi thì nghe thấy tiếng Kim Phượng:
– Bỏ ra… ọc… ọc… hừ…
– Nhóp nhép… nhóp nhép…
Tiếng kêu như nức nở nghẹn ngào… Ông Quân tính bước vào thì nghe thấy tiếng nấc lên của Kim Phượng. Ông lại vội giật mình sang phòng lấy sạc rồi đi xuống. Trong căn phòng dâm loạn thì Kim Phượng đang nếm nốt những giọt tinh trùng của thằng Dũng, đến giờ thì cơn dâm của nàng đã hạ hoả.
“Sao lúc nãy mẹ lại mắng bố ác thế?” – Thằng Dũng khó hiểu hỏi.
“Không mắng thế thì anh có được mẹ mút chim cho hay không? Mẹ đang nứng thì bị bố mày gọi lên. Mẹ tức lắm chứ, ông ấy thấy vết tay của mày bóp vú mẹ. Mẹ liền lấy cớ để gây sự luôn. Con trai của mẹ còn non và xanh lắm. Cần phải try hard nhiều!” – Kim Phượng cười lên dâm đãng. Ánh mắt lẳng lơ của nàng lại làm con cặc của Dũng cộm lên.
Trong lúc hai mẹ con đang nói chuyện thì ông Quân đã bắt taxi sang nhà ông Thắng giáo sư…