Phần 9
Sáng thứ 7, Dung đạp xe đến gửi tại 1 địa điểm giữ xe kế bên trường, lúc này Tân cũng đã đến, Dung mặc bộ áo dài ôm sát lộ ra những đường cong tuyệt đẹp, khiến Tân thích thú nhìn thèm thuồng, trong đấu Tân nghĩ… “Hôm nay phải lột bộ áo dài kia ra mới được…”… Dung cười tươi với Tân rồi leo lên chiếc Spacy sành điệu. Dung ngồi cong mông phía sau khiến cho những người đàn ông ngoài đường nhìn như muốn xuyên thấu lớp vải mỏng của chiếc quần dài.
Tân: Lần đầu anh thấy em đi bộ với áo dài. Đẹp quá.
Dung: Hihi… cảm ơn nha. Đi chơi mà mặc áo dài, anh có ngại không đó?
Tân: Không, đẹp mà em.
Dung: Dạ.
Tân: Em muốn đi đâu?
Dung: Em không biết. Hôm nay em là của anh, anh đưa em đi đâu thì em đi đó.
Tân: Haha… hứa nha… đi đâu cũng đi phải không?
Dung: Dạ, đừng đem bán em là được.
Tân: Ngu gì bán? Hê hê…
Dung: Dạ, để ăn cho sướng anh ha.
Tân cười lớn và thầm nghĩ trong đầu… “Ngon rồi, nhỏ này cũng thuộc dạn nứng lồn rồi đây…” Dung vòng tay ôm lấy hông Tân, cặp vú dựa sát vào lưng Tân, khiến cho Tân càng thêm phấn chấn khẳng định hôm nay sẽ chơi được nhỏ này. Tân vừa ly dị vợ, thỉnh thoảng tới cơn thèm thì cũng đi chơi gái, nhưng Tân thuộc dạng không có nhu cầu cao, một phần do ảnh hưởng của việc chơi hàng trắng (Heroin), chính vì là con nhà giàu, tiền bạc dư thừa nên cũng thuộc dạng ăn chơi có số, vợ con nói không nghe nên đành chia tay.
Lần đầu nhìn thấy Dung, Tân đã bị hớp hồn vì vẻ đẹp của Dung, đến hôm nay thì trong đầu Tân vẫn có ý nghĩ là kua Dung và chịch xong rồi thôi, không một chút tình cảm gì. Tân chở Dung vào 1 quán cafe ven sông lộng gió. Sau khi ngồi uống nước nói chuyện vài câu thì Tân đến xe mở cốp ra đem đến cho Dung 1 hộp quà.
Tân: Anh tặng em nè.
Dung: Ôi, sao lại tặng em? Hôm nay là ngày gì đâu mà tặng quà.
Tân: Quà kỷ niệm lần đầu mình đi chơi chung.
Dung: À, cảm ơn anh. Em mở ra được không?
Tân: Được, em mở ra đi.
Dung mở hộp quà thì trong đó có 1 chiếc điện thoại Nokia, Dung quá bất ngờ với món quà rất sành điệu này.
Dung: Trời đất, anh tặng em hả? Mắc tiền lắm đó.
Tân: Ừm, chuyện nhỏ mà, nó gọi được rồi đó, anh đã mua sim cho em.
Tân lấy điện thoại ra gọi vào số của Dung, thấy Dung luống cuống không biết sử dụng, Tân bắt đầu si mê vẻ đẹp hồn nhiên của cô bé này, ngây ngô và đáng yêu. Tân tận tình chỉ cho Dung cách sử dụng điện thoại, chỉ vài phút sau là Dung biết sử dụng. Đối với một cô gái học sinh như Dung thì chiếc điện thoại di động rất là to lớn, vì ngày ấy điện thoại di động chỉ dành cho những người giàu có sử dụng. Ngồi trò chuyện, càng lúc Tân càng thấy Dung đáng yêu, những suy nghĩ chơi bời qua đường trong suy nghĩ của Tân nhỏ dần đi.
Gần đến giờ trưa, Tân chở Dung vào 1 quán ăn, cũng gần sắp tới cữ (hút heroin) của Tân, trong người cũng bắt đầu khó chịu, nước mắt nước mũi cũng bắt đầu ướt ướt, Tân khui 2 chai bia rồi rót cho Dung 1 ly.
Tân: Em uống đi.
Dung: Em không biết uống.
Tân: Cứ uống đi em, không sao đâu. 1 chai không say đâu.
Dung nghe lời và uống 1 ngụm, thấy đắng đắng nhưng không khó uống lắm, Dung làm 1 hơi hết nửa ly. Cả 2 ngồi ăn uống khoảng 30 phút, Tân nhận ra cữ hút hàng trắng của mình đã tới, không thể chịu được nữa, khó chịu. Dung nhận thấy Tân có biểu hiện khác thường.
Dung: Anh, anh sao vậy?
Tân: Chắc anh trúng gió.
Dung: Em cũng nghĩ vậy, em đưa anh đi bệnh viện nhé.
Tân: Không, không cần đâu, em gọi tính tiền rồi chở anh về nhà nhé.
Dung: Dạ.
Tính tiền xong, Dung vội vã đưa Tân ra xe chạy về quán karaoke, đám nhân viên quá quen với hình ảnh Tân như vậy nên biết cần phải làm gì. Dũng xuống xe và đi nhanh vào phòng, thằng nhân viên dẫn xe vào để lại một mình Dung đứng chưng hửng ở trước cổng karaoke. Một con nhỏ nhân viên thấy vậy nên ra mới Dung vào phòng làm việc của Tân ngồi chờ, ngồi trong phòng ông chủ sang trọng, trên tay cầm chiếc điện thoại di động, Dung thấy mình thật sang trọng, rất ra dáng bà chủ. Bất chợt Dung nghĩ đến thầy B, Dung nhớ số đúng 1 số điện thoại thầy B vì cũng chỉ có thầy B là có điện thoại di động. Dung bấm số và hồi hộp chờ bên kia alo, cuộc điện thoại đầu tiên gọi bằng điện thoại di động. Thầy B bắt máy.
Thầy B: Alo, Bằng xin nghe ạ.
Dung: Alo… hihi… đoán xem ai nè.
Thầy B: Ai vậy? Không đoán được.
Dung: Thầy, em nè… Dung.
Thầy B: Hê hê… Dung nào? Nhiều người tên Dung mà.
Dung: Em… Dung nè, không nhận ra thiệt hả?
Thầy B: Ừm, phải Dung thích mút ku tui không?
Dung: Thích cái đầu anh đó, nói bậy… đang ở đâu mà nói bậy quá zạy?
Thầy B: Đang ở nhà, không có ai nên thoải mái, em về rồi hả?
Dung: Không, em đang ở chỗ karaoke của bạn em nè, em gọi anh bằng đtdđ đó, anh ấy mới mua cho em.
Thầy B: Ồ, nó giàu dzữ ha.
Dung: Dạ, cũng thích.
Thầy B: Sáng giờ nó làm gì chưa?
Dung: Chưa… hihi… hỏi kỳ…
Thầy B: Ừm, chưa thì về đây đi… tui chơi…
Dung: Hứ… đang hứng nè… hihi… nhưng không có xe về vì đi chung xe. Mấy giờ cô về?
Thầy B: Cô đi về bên nhà rồi, bên nhà có đám, chắc tối mới về.
Dung: Dạ, vậy xíu nữa còn thời gian thì em qua. Anh lưu số của em nè.
Thầy B: Ừm. Để anh lưu lại.
Bất ngờ Tân đi vào phòng, Dung luống cuống tắt điện thoại… “em… em cúp máy nha…”
Tân: Em nói chuyện điện thoại hả?
Dung: Dạ.
Tân: Sử dụng quen chưa?
Dung: Da, quen rồi.
Tân: Chắc em gọi cho… chú em.
Dung… Không… không phải chú hôm trước đâu… em… em gọi cho thầy em.
Tân: Ừm, anh hỏi chơi thôi, em không cần căng quá vậy. Hihi… em lên phòng anh chơi, anh nói tụi nhỏ làm ít đồ ăn rồi.
Dung: Dạ.
Dung đi theo Tân lên tầng 3 của quán karaoke, 1 căn phòng rộng lớn, có gắn máy điều hòa, có 1 bộ bàn ăn nhỏ dành cho 2 người, 1 góc trong phòng là chiếc giường rộng lớn. Dung quan sát căn phòng rồi kéo tà áo dài qua 1 bên ngồi xuống chiếc ghế tại bàn ăn. Tân khui 2 lon bia rồi gắp đồ ăn cho Dung.
Tân: Em ăn đi.
Dung: Anh có sao không? Có đỡ chưa?
Tân: Không sao. Anh uống thuốc là hết ngay. Em ăn đi.
Dung: Em, em không muốn ăn, thấy no rồi.
Tân: Anh cũng vậy, hay là mình uống nhé.
Tân và Dung cụng ly rồi uống 1 hơi hết gần li bia. Tân đứng lên và tiến lại phía Dung, cúi xuống kê miệng vào hôn lên môi Dung, ngay lập tức Dung đáp lại nụ hôn 1 cách nhiệt tình, Cả hai bắt đầu cuồng nhiệt hơn, Tân kéo Dung lại chiếc giường nằm ngửa ra, tân vừa hôn vừa mò các nút trên áo dài cởi ra thật nhanh, Dung cũng đáp lại bằng cách cởi nhanh chiếc áo thun trên người Tân ra, kéo khóa quần Tân ra và lôi con ku Tân ra bắt đầu vuốt ve, Dung khá thất vọng vì ku của Tân nhỏ hơn so với thầy Bằng, mà nó cũng không được cứng nữa, tân cởi áo ngực Dung ra và bắt đầu bú mút, bóp nắn, Tân mò xuống chim Dung, tìm khóa quần để mở thì Dung ngăn lại.
Dung: Anh, em phải đi tắm, sáng giờ đi ngoài đường…
Tân đồng ý buông Dung ra, Dung nhanh chân chạy vào nhà tắm.
Tân: Dầu gội và khăn tắm của anh có trong đó.
Dung: Dạ, em có thấy.
Tân cởi nốt chiếc quần còn đang dính trên chân mình và nằm ngửa ra giường khoan khoái, vì sắp được chơi con nhỏ xinh đẹp và đúng gu của mình. Bất ngờ điện thoại của Dung đổ chuông tin nhắn, tiếng nước chảy trong nhà tắm khá to nên Dung không nghe thấy tiếng chuông, Tân tò mò đi lại phía điện thoại nhìn vào màn hình… Thầy Bằng: ‘Em đi tới đâu rồi? Thèm quá rồi nè, nhanh lên. ‘
Tân đoán ra thầy Bằng chính là ông chú hôm trước, Tân mở điện thoại và nhắn lại: “Em đang đi, thèm gì vậy?”…
Tin nhắn trả lời: “Thèm chơi học trò dâm đãng. Hihi”…
Tân nhắn lại… “Anh chờ em xíu”…
Tân để điện thoại xuống vị trí cũ và lên giường nằm. Dung trần truồng bước ra, cặp vú to tròn, núm vú hồng hồng, chùm lông đen tuyền ngay chim… Tân ngắm nhìn rồi vội vàng kéo Dung đè xuống giường.