Tuyết Dung – Phần 10

Phần 10
Tân hôn ngấu nghiến Dung rồi nhanh chóng chuyển xuống phần dưới, làm qua loa cặp vú rồi nhanh chóng bú mút cái chim non của Dung, tốc độ khá nhanh và cũng không thấy sự nhiệt tình, Dung chủ động tạo cảm hứng cho mình bằng cách tự bóp vú và xe xe đầu vú, Tân nằm ngửa ra, Dung hiểu ý liền chồm lên người Tân và liếm láp khắp cơ thể Tân, tới phần BJ con ku thì Dung nhận thấy ku của Tân khá nhỏ so với của thầy Bằng, đây là con ku thứ 2 mà Dung biết. Sau một lúc bú mút, Tân cảm thấy mình sắp không chịu được nữa nên vội vàng đẩy Dung ra, chồm người lên đầu giường lấy hộp bao cao su.
Dung: Gì vậy anh? Bcs hả?
Tân: Ừm, để an toàn em à, em không biết hả?
Dung: Dạ, lần đầu em thấy.
Tân: Mấy lần trước em không dùng bcs?
Dung (ngại ngùng khi Tân nói vậy): Ơ… ừm… dạ.
Tân mang bcs vào rồi đè ngửa Dung ra, quẹt quẹt con ku vào chim Dung rồi đâm mạnh vào, cảm giác con ku nhỏ chui vào không được thích nhiều như của thầy bằng, nhưng Dung vẫn cố gắng giả vờ rên rỉ để tạo cảm hứng cho Tân. Vì là dân chơi hàng trắng nên Tân cũng không có nhiều sức khỏe để làm mạnh, đẩy đưa trên người Dung được khoảng 5 phút thì Tân kéo Dung ngồi lên người mình, lúc này Dung là người chủ động nhún nhảy trên người Tân, Dung cảm thấy Tân co giật, con ku trong lồn Dung giật giật vài cái, cảm giác lần đầu như thế, Dung cảm thấy lạ lạ và cũng có hứng khởi, thì ra cảm giác con ku giật giật trong lồn là như thế. Dung cũng bắt đầu có cảm hứng, nhấp nhổm nhanh hơn, nhưng chỉ khoảng vài phút thì con ku của Tân xìu xuống, mêm èo. Dung tuột xuống khỏi người Tân năm ngửa ra giường giả vờ thở hổn hển. Tân cũng thở dốc, người toát mồ hôi.
Một lúc sau, Tân đứng lên đi về phía bàn ăn lấy lon bia uống 1 ngụm, ánh mắt Tân bắt gặp chiếc điện thoại, Tân ngồi xuống ghế và nói.
Tân: Em, anh muốn quen em đàng hoàng, lâu dài.
Dung: Dạ, em cũng muốn vậy.
Tân: Ừm, lúc nãy anh có xem tin nhắn điện thoại của em.
Dung: Dạ, có tin nhắn hả?
Tân: Ừm… thầy Bằng là ai?
Dung (tái mặt): Dạ… ừm… thầy là thầy em.
Tân: Thầy gì mà nhắn tin hẹn hò? Anh đoán đó là ông chú hôm bữa đi cùng em.
Dung: Dạ… tại em… em…
Tân: Anh nói em nghe, anh biết em bị lão ta dụ dỗ.
Dung (ngồi dậy và kéo tấm mền che người): Dạ… em không xứng đáng với anh…
Tân: Em khờ quá… đó là chuyện trước kia, anh không quan tâm, nhưng bây giờ nếu tụi mình quen nhau, em phải chấm dứt với ông ta. Em và ông ta chênh lệch quá.
Dung: Dạ, em sẽ chấm dứt ngay.
Tân: Ừm, anh xoá số điện thoại nha, ai lại để tên người yêu là thầy bao giờ. Điện thoại này là để anh gọi cho em và em gọi cho những ai cần thiết thôi.
Dung: Dạ.
Tân lấy điện thoại mở ra tính xóa số điện thoại, nhưng chợt nghĩ đến 1 việc, Tân gọi đến số điện thoại của thầy Bằng. Bên kia bắt máy rất nhanh.
Thầy B: Alo, tới đâu rồi vợ nhỏ?
Tân: Ai là vợ nhỏ ông?
Thầy B (hoảng hốt): Ơ… ai… ai vậy?
Tân: Tôi là bạn trai của Dung… thằng “Tân Của” đây, có nghe tên tôi chưa?
Thầy B: Ơ… có… có nghe…
Tân: Ừm, nè ông già, chơi thế đủ rồi nha… tránh xa Dung ra. Hiểu không?
Thầy B: Ờ… hiểu rồi… xin lỗi…
Tân: Ừm, đéo thích nói nhiều nha, chém chết mẹ ông à.
Thầy B: Ơ… hiểu.
Tân cúp máy, Dung ngồi trên giường mặt tái xanh không còn 1 giọt máu, run run… Tân xoá số điện thoại rồi đến bên cạnh Dung.
Tân: Em đừng sợ, anh lo cho em thôi mà.
Dung: Dạ.
Tân: 3 5 7 Em đi học thêm Toán đúng không?
Dung: Dạ.
Tân: Anh nhớ hết lịch học của em đó. Hihi… anh chở em đi học nhé.
Dung: Ơ… thôi anh… anh đưa em về trường lấy xe được rồi.
Tân: Thôi, trễ giờ học, anh chở em đi luôn.
Dung: Anh… anh đưa em qua… nhà thầy…
Tân: Ừm, thì qua nhà ông thầy Toán. Anh biết mà, đi cùng em mấy lần rồi, hôm nay mới chở em đi nè.
Dung nhận ra là tân không biết người đàn ông trong điện thoại là thầy Bằng, cũng không có nhớ được mặt của thầy Bằng hôm 2 thầy trò vào karaoke, có lẽ do trời tối. Biết vậy nên Dung đồng ý cho Tân chở đến nhà thầy Bằng.
Xe Tân dừng trước nhà thầy Bằng, Dung xuống xe rồi đi vào với tà áo dài ôm sát, Tân nhìn theo thích thú.
Tân: Em nè, học xong alo anh nhé, anh đi càfe.
Dung: Dạ anh.
Dung vào trong nhà, thầy B đứng ở cửa sổ nhìn ra thấy Tân chở Dung đến, đoán biết đây là kẻ vừa điện thoại cho mình.
Thầy B: Nó đó hả?
Dung: Dạ.
Thầy B: Sao nó đến đây? Nó có biết mặt thầy không?
Dung nhìn vẻ sợ sệt của thầy B thấy mắc cười, lườm yêu ông thầy rồi ghẹo.
Dung: Biết, nó đi kéo giang hồ đến chém thầy… à không, chém chồng già dâm tặc… hihi.
Thầy B: Giỡn hoài, giờ này còn giỡn được.
Dung: Hihi… anh đừng lo, nó không biết gì hết đâu, tại lúc nãy anh nhắn tin không đúng lúc. Nó gen đó, nhưng không biết người nhắn tin trong điện thoại là anh.
Thầy B: Ừm. Mà lúc đó đang ở đâu mà để nó đọc tin nhắn?
Dung: Em… em đang tắm…
Thầy B: Tắm hả… chơi xong rồi tắm hả?
Dung: Không… kỳ cục…
Thầy B: Vậy chứ sao?
Dung: Thì… đi nguyên ngày, dơ… nên đi tắm…
Thầy B: Tắm xong rồi sao?
Dung: Thì… chơi… vậy được chưa?
Thầy B: À… à… ghê ha… sướng rồi ha…
Dung: Sướng gì… của nó nhỏ xíu, mà làm không có thích gì hết.
Thầy B lại ghế ngồi, vẫn còn run, đốt điếu thuốc hút, Dung nhìn thầy B nhả khói thuốc, khẽ mỉm cười.
Dung: Anh yên tâm đi… em có cách dấu nó, không có sao.
Thầy B: Ừm, vẫn còn run nè… mà… còn có 1 tháng nữa là em ra trường rồi, lỡ có chuyện gì.
Dung: Ra trường thì vẫn gặp nhau được mà… em có cách sắp xếp.
Thầy B: Ừm, còn việc ngày mai có hẹn với mấy người bên Sở, chắc huỷ hẹn ha em.
Dung: Em không biết nữa… tùy anh thôi.
Thầy B: Ừm, để anh điện thoại huỷ hẹn.
Dung: Từ từ đi anh… đến tối em thu xếp được sẽ báo anh biết.
Thầy B: Ừm, anh cũng tụt hứng luôn.
Dung: Hihi… em thì không… làm với nó xong mới thấy anh chơi là thích nhất. Hihi.
Thầy B: Hê hê… dâm đãng quá nha… mấy thằng bạn a còn giỏi hơn anh nhiều, anh chỉ là đệ tử.
Dung: Vậy á? Hihi, giỏi hơn gì nè?
Thầy B: Thì… giỏi hơn… mai gặp đi rồi biết.
Dung: Vậy á? Có mấy ông?
Thầy B: 4 Ông.
Dung: Anh nữa là 5 hả?
Thầy B: Ừm, 5 anh em trên 1 chiếc xe tăng. Haha.
Dung: Hihi… đừng có mơ nhé, thấy ghê… 1 mình anh là em chịu không nổi rồi… giỡn xíu thôi… cái mặt hớn hở kìa…
Thầy B: Hì hì… thì giỡn… có gì đến tối em báo anh biết nha. Để hẹn lại với người ta.
Dung: Ừm, thì em đi vì việc của anh thôi đó nha. Đừng có tầm bậy mấy chuyện kia… giết chết à…
Dung lườm yêu ông thầy rồi đứng lên nhìn ra ngoài đường, tay bấm điện thoại.
Dung: Anh hả… anh đón em đi… thầy bệnh… dạ, em được nghỉ… dạ, thôi… thầy không cần đâu anh… đừng mua… alo…
Dung quay qua thầy Bằng nói: Nó mua cho thầy mấy hộp sữa, vì em nói thầy bệnh. Hihi.
Thầy B: Nó tốt ghê ha.
Dung: Dạ, chu đáo, tốt với em lắm. Nó mà chơi giỏi như thầy nữa là hoàn hảo. Hihi.
2 thầy trò nhìn nhau cười to, một lúc sau Tân đến nơi, Dung chạy ra lấy mấy hộp sữa đưa vào cho thầy Bằng, Tân không vào vì thấy ngại tiếp xúc với thầy cô. Dung để mấy hộp sữa lên bàn, trong khi thầy bằng vẫn ngồi ở ghế nhìn Dung tủm tỉm cười.
Dung: Cười cái gì… uống sữa đi nha… uống đi rồi ngày mai trả lại cho tụi sữa… ở dưới…
Thầy B: Hê hê… có mà… yên tâm, ngày mai có nhiều loại sữa cho em luôn.
Dung: Thôi nha, bỏ cái suy nghĩ đó đi nha… em về đó.
Dung bỏ đi ra ngoài rồi leo lên xe Tân phóng đi. Ông thầy nhìn theo thở phào nhẹ nhõm. Tân chở Dung về trường lấy xe rồi đi theo về tới đầu hẻm nhà Dung. Tân phóng xe về nhà chuẩn bị cho cữ hút tiếp theo, Dung vào nhà, vội vàng cắm sạc điện thoại 1 cách cẩn thận, thay đồ đi tắm rồi lăn ra giường nằm, 1 ngày đi nhiều và trải qua nhiều cảm xúc khiến cho Dung mệt, ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
6h tối, Mẹ Dung lên gọi xuống ăn cơm, Dung tỉnh dậy rửa mặt, ăn cơm rồi chạy lên phòng thật nhanh, rút sạc điện thoại. Có tin nhắn của Tân… “Ngày mai em làm gì? Có được ra khỏi nhà không?”… “Anh tính đi đâu hả?”… điện thoại đổ chuông, Dung bắt máy.
Dung: Alo… em nghe nè anh.
Tân: Nhớ em… muốn nghe giọng của em.
Dung: Hihi… em mới ngủ dậy, tính điện thoại cho anh nè.
Tân: Ừm… anh tính rủ em đi Vũng Tàu với đám bạn.
Dung: Ngày mai hả anh? Em ngại…
Tân: Ừm, ngại gì em, bạn trong công việc thôi.
Dung: Dạ, ngày mai em cũng tính đi học bù, hôm nay thầy bệnh nên nghỉ đó.
Tân: Ồ, vậy em đi học đi, gần cuối năm rồi, ráng tốt nghiệp nha.
Dung: Dạ. Vậy mai anh đi khi nào về?
Tân: Sáng thứ 2 anh về.
Dung: Dạ, vậy sáng thứ 2 em đi học một mình.
Tân: Ừm, ráng lên nha em, anh sẽ mua quà về cho em.
Dung: Dạ, em học bài đây, ngày mai đi công việc thuận lợi nhé anh.
Tân cúp máy rồi tươi cười, thật ra Tân cũng phân vân giữa việc giới thiệu Dung với đám bạn, vì ngày mai chỉ là cuộc hẹn đua xe ra Vũng Tàu, cáp kèo đua xe và hút hàng trắng, có Dung đi theo thì sợ Dung sẽ shock, nên việc Dung bận thì cũng là thuận lợi cho việc đi ăn chơi của Tân.
Dung cúp điện thoại rồi nhẩm số điện thoại của thầy Bằng rồi bấm số, đầu dây bên kia nghe máy.
Thầy B: Alo.
Dung (giả giọng đàn ông): Alo… có phải ông là người hay chơi con Dung?
Thầy B (nhận ra Dung giả giọng): Ừm, vì nó dâm quá, chơi cho nó bớt dâm.
Dung: Hừm, nó dâm lúc nào hả?
Thầy B: Dâm lúc ăn… chuối…
Dung: Vậy có muốn cho nó ăn chuối nữa không?
Thầy B: Qua đây mà ăn, luôn sẵn sàng.
Dung: Hihi… chồng già mất nết… nói vậy hoài…
Thầy B: Nói đúng mà. Hê hê.
Dung: Đúng con mắt á… ngày mai em đi được nha. 10h qua địa chỉ xyz phải không?
Thầy B: Ừm, an toàn không?
Dung: An toàn, ngày mai nó đi việc ở Vũng Tàu… em thì đi ngoại tình với chồng già. Hihi.
Thầy B: Hê hê… để anh điện thoại mấy thằng kia chuẩn bị súng ống ngay mai bắn cho hoành tráng.
Dung: Trời, không giỡn nha, em không thích vậy đâu, đàng hoàng thì em đến, không là em ở nhà.
Thầy B: Giỡn đó, ngày mai đến đúng giờ nha, vì công việc thôi. Mấy chuyện kia là không có đâu.
Dung: Ừm, em không nghĩ a có gan như vậy.
9h sáng hôm sau, Dung mặc 1 chiếc váy màu đen ngắn qua đầu gối, áo sơ mi voan mỏng lộ rõ áo ngực màu đen phía trong, khoác thêm chiếc áo gió xắn tay cao, nhìn rất xì teen, make up nhẹ rồi đứng soi gương chuẩn bị đi đến điểm hẹn. Dung đạp xe đến điểm giữ xe gần trường rồi đón 1 chiếc xe ôm đến điểm hẹn. Sớm hơn giờ hẹn 15p, điểm hẹn là 1 khu du lịch sinh thái nằm ven sông Saigon, Dung đi dạo 1 vòng ngắm cảnh, Dung ngồi nghỉ tai chiếc xích đu. Bỗng có 1 người đàn ông đến nói chuyện.
Ông Du: Chào cô bé, đi đâu 1 mình vậy?
Dung ngước lên nhìn, trước mắt Dung là 1 người đàn ông tầm tuổi thầy B, dáng cao, ốm người, ông ta đeo 1 cái máy chụp hình, áo khoác jean, nhìn khá là nghệ sĩ.
Dung: Dạ, chào chú. Con có hẹn với bạn.
Ông Du: Ờ, chào cưng, anh tên Du, nãy giờ anh chụp hình bé, vì bé xinh quá. Cho phép anh chụp vài kiểu nữa nha.
Dung: Ồ, ngại quá… con… à, em có gì đẹp đâu mà chụp.
Nói thế chứ Dung vẫn đứng lên theo chỉ dẫn của ong Du, tạo dáng chụp vài kiểu hình. Sau đó Dung và ông Du trao đổi số đt. Câu chuyện 2 người đang trở nên thân thiết hơn thì Dung có đt của thầy B. Dung vào ngồi vào 1 chiếc ghế khẽ chào mọi người. Thầy B giới thiệu mọi người, ông hòa đậm người, có bụng bia giống thầy B, ông Tuy dỏng cao, nhìn có vẻ già nhất nhóm, ông Tài thấp người nhất, da đen, nhưng nhìn có vẻ khỏe trẻ nhất nhóm. Còn thiếu 1 người đến trễ, đó là ông Du vừa lúc nãy chụp hình cho Dung. Khi ông Du đến dĩ nhiên là không phải giới thiệu vì cả 2 đều nhận ra nhau.
Vở kịch bắt đầu, cả đám nói về việc chuyển công tác của thầy B, làm khó dễ đủ kiểu, nhưng cả đám mắt luôn liếc lén nhìn vào khe hở tủ chiếc áo khoác của Dung, úp úp mở mở là bầu ngực trắng phau của cô gái.

To top
Đóng QC