Trái ngang – Phần 32

Phần 32
Tôi bắt trước trong phim nhổ ít nước bọt vào đó rồi lấy ngón tay trọc vào cho trơn chu. Chỉnh con cặc đúng chỗ rồi từ từ nhét vào. Nhưng nhét mãi con cặc không vào được vì cứ vừa đút vào là mông mẹ lại hóp vào như kiểu sợ tiêm. Tôi thấy vậy lại đút ngón tay vào để cho cái lỗ được giãn nở ra thêm chút rồi giữ mông mẹ thật chặt để cho cặc vào. Buồi tôi to nên hơi khó, kiên trì mãi mới đi vào được tí thì mẹ đã kêu:
– Aaa… đau lắm con ạ!
– Từ từ mẹ! Đang vào rồi… từ từ mẹ sẽ hết đau.
Thấy nếu cứ nhẹ nhàng thì không thể đút sâu vào được nên tôi quyết định phải mạnh hơn tí nữa… và tôi hẩy mông hơi mạnh chút… con cặc tiến sâu thêm một chút thì mẹ kêu lên:
– Á… đau thế con. Nhẹ thôi…
Biết là mẹ sẽ đau nên tôi không dí vào nữa, rút ra từ từ rồi lại nhẹ nhàng đút vào cho cái lỗ đít quen với con cặc của tôi. Thực sự tôi thấy chơi cái lỗ này vất vả quá mà chẳng thấy sướng gì, tôi cứ địt từ từ nhưng con cặc cũng chỉ mới vào được một nửa mà như có cảm giác đã chạm tới đáy rồi. Lúc này mẹ cũng đã hết đau, bà chỉ rên ư ử trong cổ họng… chứ không rên la sướng như lúc nãy. Tôi thấy địt cái lỗ này không phải là khít, mà là quá khít, khít đến nỗi rút ra đút vào cũng thấy khó… mà chẳng thấy cảm giác đâu. Đang hì hục thì thấy một dòng nước hơi vàng vàng toát ra, tôi rút cặc ra thì đúng lúc mẹ nói:
– Địt lỗ kia đi con. Lỗ này thốn lắm!
Tôi cho con cặc xuống lỗ dưới thì vừa hẩy mông cái con cặc đã chui tọt vào trong. Phải nói lồn mẹ tôi cũng thuộc dạng to, thảo nào chú Dũng cặc bé mẹ không có cảm giác là đúng thôi. Cặc tôi không dài nhưng to, thế mà địt cái lồn này nhiều khi còn thấy hơi… rỗng huống chi cặc bé. Tôi trèo hẳn lên giường, hai chân để hai bên mông mẹ rồi địt như hai con chó địt nhau mà tôi hay được xem lúc còn bé. Vừa địt hai tay tôi thò xuống hai bên vú đang đung đưa, mẹ chắc được tôi địt kiểu này nên bà sướng:
– Đấy… ui… đã cái lồn thế con ơi…
– Con cũng sướng hết cái đầu buồi rồi đây này. Sướng thế này con ra mất mẹ ơi!
– Từ từ đã… mẹ đang sướng… địt chậm lại đi không ra mất bây giờ…
Tôi sướng không nghe theo bản năng, không nghe theo mẹ… tôi dập nhanh hơn… như đang phi tốc độ để về đích… và.
– Aaaaaa… con bắn vào trong lồn mẹ đây… con sướng không kìm được nữa rồi… mẹ… ơi…
– Bắn hết vào trong đi… mẹ thích…
Tôi gục xuống lưng mẹ thở phì phò, mồ hôi nhễ nhại rồi rút chim ra nằm lăn ra giường vì sướng, mẹ vẫn chổng mông để tinh trùng tôi chảy xuống, bà trêu:
– Đang sướng thì ra… làm chồng em mà yếu thế à?
– Hihi… được rồi vợ… tí nữa anh sẽ địt tiếp cho vợ sướng lên đỉnh nhé.
– Trêu thế thôi, thế là em sướng lắm rồi con trai của em ạ. Vào tắm rồi mình đi ngủ đi. Mai nhớ mà trả bài đấy nhé.
Mẹ: Tí nữa bác Khánh đến chơi con ạ.
Tôi: Sao hôm nay là ngày thường mà bác ấy lại đến chơi vậy?
Mẹ: Con hỏi mẹ thì mẹ biết hỏi ai?
Tôi: Chắc nhớ mẹ quá mà.
Mẹ: Chắc thế!
Khi mẹ nấu cơm xong thì bác Khánh cũng vừa đến nơi. Trong suốt bữa ăn, thấy bác tình tứ với mẹ lắm, nhưng cái làm tôi hơi ghen, hơi buồn chính là mẹ. Mẹ cũng ăn nói ngọt lịm với bác, cũng có vẻ quan tâm và chia sẻ chuyện của bác nhiều lắm. Hình như có mặt tôi trong nhà nên bác Khánh không dám khều tay khều chân với mẹ, ra vẻ là người đàn ông lịch lãm.
Ăn cơm xong mẹ rửa bát, tôi đi đánh răng, lúc đi ra tôi hơi bị ngứa mắt khi bác Khánh đứng sau lưng mẹ như vừa bóp mông, thấy tôi bác rụt tay lại trở vờ ra ghế ngồi như không có chuyện gì xảy ra. Mẹ có vẻ ngại tôi, bà không nói gì, thỉnh thoảng nhìn tôi cười như có lệ. Thấy mình như người thừa trong nhà, là vật cản của hai người, tôi hơi dỗi và tự kỉ nên đi ra ngoài cho 2 người được thoải mái.
Mẹ: Giờ này còn đi đâu nữa hả con?
Tôi: Con ra ngoài đi dạo chút cho thoáng. Trong nhà bí bách quá!
Khánh: Ra ngoài một mình nếu vào quán xá thì cẩn thận đừng gây gổ nhé cháu. Nhiều thằng đầu trọc ghét châu á mình lắm đấy.
Tôi: Vâng cháu biết rồi ạ. Bác ở lại chơi nói chuyện với mẹ cháu nhé… tôi thấy ghê tởm cái giọng giả tạo của tôi đến thế. Không thích nhưng vẫn phải ăn nói lễ phép.
Mẹ: Đi tí rồi về ngủ con nhé.
Tôi: Vâng… lại cả mẹ nữa, cũng giả tạo ghê gớm. Chắc cũng muốn tôi đi lâu lâu lại còn bày đặt bảo tôi về sớm.
Tôi thả bộ trên đường rợp bóng cây xanh, tôi cứ đi mà chẳng biết đi đâu. Cái đầu tôi như muốn nổ tung, tôi cũng không biết là tôi muốn gì nữa. Tôi đã hứa lòng mình là không được ghen tuông ích kỉ nếu như mẹ tìm được một người đàn ông chăm lo cho mẹ rồi, nhưng tôi không thể không ghen. Dừng lại một quán bia, tôi bước vào gọi một cốc bia, tôi ngồi mà cái mặt buồn xị ra đến nỗi em nhân viên cũng phải hỏi “mày có chuyện buồn à”. Cứ nghĩ đến giờ này chắc hai cơ thể trần chuồng đang quấn lấy nhau trên giường làm tôi lại… uống… lại hút, hút hết điếu này đến điếu khác. Tôi ngồi đấy không biết bao lâu, cũng chẳng quan tâm đã mấy giờ, tôi chẳng muốn về nhà, tôi sợ về nhìn thấy cảnh hai người tình tứ là tôi sẽ không chịu đựng nổi.
Tôi ngồi không biết đã uống mấy cốc rồi, cũng không để ý mấy giờ, cũng không biết đã nghĩ cái gì… chỉ thấy sao buồn thế, muốn về Vn luôn ngày mai. Tôi đã quyết định thời gian này chắc phải để mẹ được riêng tư tìm hạnh phúc cho riêng mình, tôi phải xa mẹ 1 thời gian, nếu ở cùng nhau như này thì tôi không thể cầm lòng được. Quyết định là như vậy rồi thì đt của tôi có tin nhắn từ mẹ “con đang ở đâu đấy? Con về nhà luôn đi, định để mẹ ngủ một mình à?”
Đọc đi đọc lại tin nhắn của mẹ, tôi nghĩ bác Khánh đã về chứ không ngủ lại đấy như tôi nghĩ. Mới đây thôi tôi còn giận mẹ lắm, chẳng thấy quan tâm nhắn tin hay gọi điện cho tôi để hỏi tôi như nào, nhưng bây giờ đọc cái tin nhắn của mẹ, tôi lại thấy một chút ấm lòng, thấy yêu mẹ và muốn chạy về thật nhanh để gặp mẹ.
Trên đường về, tôi đã đinh ninh là sẽ không cười, không nói chuyện với mẹ cho bõ ghét, tôi sẽ ngủ trên ghế salon quen thuộc của tôi. Nhưng khi về đến nhà, vừa mở cửa ra thì mẹ đã chạy lại ôm tôi, mẹ úp mặt vào ngực tôi, hình như mẹ đang khóc, phải một lúc tôi mới thấy mẹ lên tiếng:
Mẹ: Tưởng con đi không về mẹ lo quá.
Tôi: Con tưởng có bác Khánh ở đây rồi thì mẹ còn lo gì cho con nữa.
Mẹ: Mẹ biết con buồn, mẹ biết con không thích nên mẹ bảo bác ấy về rồi.
Tôi: Nhà bác ấy ở xa thế, bây giờ lại muộn rồi sao mẹ không để bác ấy ngủ ở đây mai về… giọng tôi ra vẻ hờn hờn.
Mẹ: Mẹ không quan tâm. Ai bảo mò xuống. Con đang ghen đấy à?
Tôi: Có gì đâu mà ghen.
Mẹ: Không ghen mà cái mặt xị ra từ tối.
Tôi: Thấy mẹ quan tâm tình tứ với người ta thì làm sao vui được.
Mẹ: Mẹ xin lỗi. Nhưng xã giao thì phải thế chứ. Người ta lặn lội gần 100 cây số xuống đây mà mình thờ ơ thì ngại chết đi được.
Tôi: Thế mẹ với bác ấy vừa nãy có gì chưa?
Thấy tôi hỏi câu đấy, mẹ không trả lời, lại úp mặt vào ngực tôi, tôi lại ghen nên nói cái giọng đanh đá như đàn bà:
Tôi: Chắc rồi chứ gì? Không có chuyện gì mới là lạ. Có không?
Mẹ gật gật cái đầu rồi dơm dớm nước mắt, bà thủ thỉ:
Mẹ: Nhưng mẹ thấy nhớ con!
Tôi ghét nhất là nhìn thấy phụ nữ khóc. Nhìn họ khóc là tôi lại yếu lòng, cái giận dỗi cũng tiêu tan ngay tức khắc. Tôi xoa lưng mẹ rồi nâng mặt mẹ lên tìm môi hôn. Thế là hai mẹ con tôi lại chìm trong những chiếc hôn. Lần này chúng tôi hôn hơi lâu, cứ đứng vậy giữa nhà hôn nhau. Khi con cặc của tôi đội lên trong chiếc quần bò trọc vào háng mẹ thì mẹ dứt nụ hôn đang đến đoạn cao trào ra, mẹ thủ thỉ cái câu mà tôi nghe không thể không sướng lên được:
– Vào trong phòng địt em đi anh!

To top
Đóng QC