Phần 9
Bên trong chòi, mẹ nằm trên người anh Vũ nghỉ ngơi sau trận tình cuồng nhiệt. Mẹ gối đầu lên khuôn ngực rắn rỏi của anh, mắt nhắm hờ đầy thỏa mãn. Bàn tay thô ráp của anh Vũ nhè nhẹ vuốt ve tấm lưng trần mịn màng của mẹ, thỉnh thoảng lại đưa xuống bóp mông mẹ. Họ nằm đó thủ thỉ tâm tình với nhau.
Anh Vũ hỏi: “Lúc nãy anh đứng nắc em sướng lắm sao mà rên lớn dữ vậy. Anh sợ người ngoài họ muốn nghe thấy luôn đó”. Mẹ xấu hổ giấu mặt vào ngực anh lí nhí nói: “Tại anh hết đó. Làm cái tư thế đó đút vào sâu bên trong người ta, mà còn làm nhanh và mạnh như thế, ai mà chịu nổi chứ”.
Anh Vũ lấy tay vuốt nhẹ tóc mẹ: “Mà lúc đó em có ra không?”. Mẹ lấy tay di di vẽ vẽ trên ngực anh, đáp: “Dạ có. Em sướng muốn rụng rời tay chân luôn. Không có anh bế chắc em té xuống đất luôn quá”.
Chợt mẹ nói tiếp: “Ui mà nãy giờ anh chưa rút ra nữa. Em cảm nhận anh bắn vào trong em nhiều lắm đó”. Anh Vũ cười hì hì: “Thì cả chục ngày nay anh để dành cho em mà. Giờ anh rút ra nè”.
Anh Vũ từ từ rút cặc ra, lồn mẹ đã bị con cặc vĩ đại của anh nong thành một cái lỗ tròn tròn xinh xinh mà chưa thể khép lại được ngay. Từ cái lỗ ấy, một dòng tinh dịch trắng đục sền sệt chảy xuống lên trên đám lông mu của anh Vũ.
“Nhiều ghê anh há. Thôi rửa ráy rồi em còn về nhà ngủ”, mẹ nói.
Anh Vũ đáp: “Về làm gì? Đêm nay ở lại đây ngủ với anh”. Mẹ ngập ngừng: “Sáng mai Nam thức dậy đi học không thấy em thì sao?”. Anh Vũ tiếp: “Em cứ nhắn tin bảo mẹ đi chợ sớm là được mà”. Mẹ cũng muốn được ở lâu hơn với người yêu nên chấp nhận cách làm này của anh Vũ.
Anh Vũ lấy cái áo lau sơ sơ rồi ẵm mẹ trên đôi tay rắn rỏi qua bên hông nhà, nơi có mấy lu nước sạch. Ngồi trong nhà kho tôi không thể thấy được họ mà chỉ có thể nghe âm thanh. Chợt tôi nghe tiếng mẹ nói: “Anh xối nước thôi để em tự rửa được mà”.
Anh Vũ dứt khoát đáp: “Không. Để anh rửa lồn cho em có sao đâu. Anh là người yêu em mà em ngại gì nữa”.
Rồi nghe tiếng nước xối róc rách và tiếng mẹ cười khúc khích: “Rửa thôi đừng có chọc lét nhột em”.
Lát sau anh Vũ lại ẵm mẹ vào nhà. Anh lấy khăn lau cho mẹ. Mẹ nhìn anh bằng ánh mắt đầy yêu thương. Vừa lau anh Vũ chợt nhìn lên bắt gặp, anh hỏi: “Gì đó, sao nhìn anh trân trối vậy?”.
Mẹ lấy hai bàn tay nhỏ nhắn xinh xinh giữ lấy khuôn mặt đẹp trai của anh Vũ, hôn lên trán anh và đáp: “Cảm ơn anh. Anh đã cho em biết thế nào là niềm sung sướng của một người phụ nữ. Thế nào là cảm giác được người đàn ông chăm sóc. Em yêu anh nhiều lắm”.
Anh Vũ hôn lên má mẹ và đáp: “Anh cũng yêu em”.
Rồi họ giăng mùng đi ngủ. Mẹ lại lấy cái váy ngủ mặc vào. Chợt mẹ nói: “Anh ơi có một cái gối vậy sao em nằm được?”. Anh Vũ gồng cánh tay nổi chuột rồi vỗ vỗ lên đó: “Cái gối này em nằm được chưa?”. Mẹ cười vui sướng: “Dạ được chứ”.
Thế rồi anh Vũ tắt đèn. Căn chòi chìm trong một màn đen kịt. Tôi không thể nhìn thấy được gì nữa nên chuẩn bị ra về thì lại nghe tiếng hai người nói chuyện, nên tôi nán lại một chút nữa.
Chợt tiếng nói chuyện im bặt. Rồi tôi nghe tiếng chùn chụt mút mát. Chắc là mẹ với anh Vũ lại hôn nhau rồi. Vì không thể thấy gì cả nên giờ đây tôi phải căng lỗ tai ra nghe ngóng.
Ư… ư tiếng mẹ lại rên khe khẽ. Mẹ nói: “Cái tay anh hư quá đi. Kêu người ta đi ngủ mà mới mấy phút đã lột hết quần áo của người ta nữa rồi”. Anh Vũ cười hì hì đáp: “Thì cởi hết ra ngủ mới sướng. Bộ em không thích trần truồng ngủ với anh sao?”.
Im lặng. Có tiếng bú mút nhè nhẹ, rồi to hơn. Mẹ vừa rên vừa nói: “Bú thôi nha anh đừng cắn. Lúc nãy anh cắn mấy lần làm em hơi rát”. À hóa ra anh Vũ đang bú vú mẹ. Tôi cảm thấy ức chế quá vì chỉ nghe âm thanh mà không thấy gì.
“Em chưa trả lời anh kìa em có thích trần truồng ôm anh ngủ không”. “Ưm… ưm dạ có. Lúc nào em cũng muốn được bên anh”. Lần này thì mẹ đáp lời.
Trong chòi lại im lặng, giờ đây chỉ còn tiếng nhóp nhép bú liếm và tiếng rên đầy khoái lạc của mẹ. Tôi đoán là anh Vũ lại vét máng cho mẹ rồi.
Một hồi, tiền bú liếm dừng lại, lại có tiếng mẹ cười khúc khích: “Cứng ngắc nóng hổi mà nãy giờ cứ cạ vào đùi người ta”. “Em cầm nó đi”, anh Vũ ra lệnh. “To ghê anh há”, mẹ đáp. “Em thích cặc anh không?”. “Dạ có, mà anh nói bậy”, mẹ thẹn thùng đáp.
Chợt anh Vũ nói: “Hạnh, ở trên giường thì em phải bậy hơn, dâm hơn thì anh mới càng thương biết không? Bây giờ em muốn anh đút cặc vào không? Em phải nói bậy và sau này cũng thế, ở bên anh không được ngại nữa”.
Mẹ ấp úng: “Nhưng trước giờ em có nói kiểu thế đâu?”.
“Vậy thì mới tập chứ, giờ mình chơi trò chơi nha, anh đặt tay anh hoặc tay em lên vị trí nào thì em phải nói, nói càng bậy anh càng hứng em biết không?”.
“Dạ để em thử”, mẹ ngoan ngoãn đáp lời anh Vũ.
Anh Vũ: Tay anh đang bóp cái gì đây?
Mẹ: Dạ ngực em.
Anh Vũ: Tục hơn chút.
Mẹ: Ừm anh đang bóp vú em, ngón tay anh se se lên cái đầu vú của em.
Mẹ đáp bạo dạn hơn, có lẽ việc vượt qua cái rào cản của chính bản thân này cũng làm mẹ hồi hộp và phấn khích.
Anh Vũ: Tay anh lại đang làm gì đây?
Mẹ: Tay anh đang vuốt ve chỗ ấy của em.
Anh Vũ nghiêm nghị nói: Như vậy anh không thích đâu, em có muốn làm anh vui không? Có muốn anh yêu em hơn không?
Mẹ: Dĩ nhiên là có. Em yêu anh mà.
Anh Vũ: Thế thì em không được mắc cỡ với anh nữa. Em đang trần truồng nằm với người yêu mà em ngại gì nữa?
Mẹ: Dạ, mẹ đuối lý đáp lại.
Anh Vũ: Tay anh đang ở đâu?
Lần này mẹ không dám né tránh nữa sợ anh Vũ la, mẹ lí nhí đáp: “Tay anh đang vuốt ve lồn em. Ngón tay anh miết bên ngoài rồi cho vào trong lồn em… Ư ưm… Ưm… ngón tay anh di chuyển ra vào lồn em liên tục.”
Anh Vũ: Đó, vậy mới ngoan. Lúc nãy anh dùng miệng làm chỗ này, là anh làm gì em?
Mẹ: Lúc nãy anh bú lồn em, anh cho lưỡi vào lồn em ngoáy ngoáy làm em sướng lắm.
Dù không thấy gì cả, tôi có thể hình dung gương mặt mẹ khi nói những lời này đỏ ửng lên vì mắc cỡ và vì hứng tình như thế nào. Mẹ đã dần vượt qua những lễ giáo mà trở nên dâm đãng hơn.
Anh Vũ: Tay em đang cầm cái gì đó? Nó như thế nào?
Mẹ: Dạ tay em đang cầm con cặc của anh. Nóng hổi, cứng ngắc.
Anh Vũ: Em đưa tay xuống dưới đi, đây là gì?
Mẹ: Đây là hai trứng dái của anh.
Anh Vũ: Giờ anh cầm ngón tay em miết lên chỗ này nhé, đây là gì?
Im lặng. Không biết anh Vũ đặt lên đâu mà mẹ im lặng một hồi mới ấp úng đáp.
Mẹ: Ngón tay của em đang đặt ở hậu…
E hèm! Anh Vũ đằng hắng một tiếng nhắc nhở mẹ. Mẹ liền cố gắng vượt qua ngại ngùng mà lí nhí đáp: “Ngón tay em đang đặt trên ưm… đặt trên lỗ đít của anh”.
Có tiếng hôn chùn chụt vang lên, là tiếng anh Vũ tán thưởng người yêu của mình đã tăng độ dâm lên: “Đó, như vậy anh mới thương. Sau này bên anh cứ nói chuyện như vậy, biết không?”
“Dạ”, mẹ vui vẻ đáp vì được người tình trẻ khen ngợi.
“Giờ em muốn anh làm gì nè?” – Anh Vũ đáp.
Có lẽ anh có được một cô học trò rất xuất sắc, nên mẹ đã không còn chút ngại ngần phụng phịu đáp lời anh:
“Nãy giờ hỏi em tùm lum. Giờ thưởng cho người ta đi. Em muốn anh đụ em. Em muốn anh đút con cặc nóng hổi của anh vào lồn em mà dập liên tục. Em muốn được anh ban cho niềm khoái lạc”.
Anh Vũ hài lòng: “Ngoan lắm”. Rồi tiếng hôn hít, mút mát lại vang lên, tiếng rên của mẹ, tiếng dập bành bạch của anh Vũ lại chiếm lấy căn chòi. Biết là ở lại cũng chẳng thấy được gì nên tôi đành lặng lẽ lủi thủi ra về.