Tình già – Phần 64

Phần 64
Đêm khuya thanh vắng, ở khu điều trị này cũng đã ít người qua lại hơn hẳn ban ngày, dãy hành lang vắng bóng người qua, đèn trần cũng được tắt bớt để nhường không gian im ắng cho các bệnh nhân nghỉ ngơi.
Tiếng điều hòa kêu ‘ro ro’ phả những làn hơi mát xuống bên dưới, Vân nằm đang nằm ở trên một chiếc giường gấp cạnh giường của bố. Chẳng hiểu sao điều hòa thì mát vậy mà người cô nóng. Phải rồi. Vân đang nứng lồn.
Ánh đèn điện mờ mờ thôi nhưng cũng đủ để Vân nhìn rõ mọi thứ xung quanh, rón rén đi ra phía cửa rồi bấm cái ‘tạch’, vậy là cửa phòng bệnh đã được khóa trong. Vân lần trở về giường, nơi bố chồng cô đang nằm, gió điều hòa làm phất phơ bay vạt chiếc áo ngủ mà cô vừa mới thay.
Chạm nhẹ vào tay bố, Vân lay lay, nói thật khẽ như chỉ sợ ai nghe thấy:
– Bố ơi… bố ngủ chưa?
Ông Tình nào đã ngủ được, ngủ cả chiều nay rồi nên giờ ông đang thức chong chong, cứ nhắm mắt để đấy thôi. Ông đang nhớ bà! Chập tối nhắn tin cho bà: “Anh nhớ em!” Mà đến giờ này vẫn chưa thấy có tín hiệu trả lời.
Nghe tiếng động, hé mắt ra nhìn thì thấy cô con dâu khiêu gợi đang như một kẻ ăn trộm ra cửa chốt trong. Biết là chuyện gì đến sẽ phải đến, ông hít một hơi thở sâu rồi thầm nghĩ: “Ốm đau thế này mà nó cũng không tha”.
– Bố chưa? Có chuyện gì vậy con.
Vân thấy bố trả lời thì nằm xuôi xuống luôn cạnh bố, cô dùi đầu vào nách bố rồi không kiêng dè gì mà gác một chân lên háng bố, bụng chân cô chạm vào khúc củi, nó ấm ấm và cứng cứng làm Vân thích thú:
– Hồi sáng bố bảo… để tối. Hihihihhihihi.
Cũng đã hơn tháng rồi ông Tình chưa địt lại Vân, còn nhớ lần đầu tiên là Vân mút buồi cho ông xuất tinh, lần thứ 2 là vào ngày sinh nhật ông, hôm đó ông đã địt và xuất tinh vào lồn nó. Vòng tay ôm lấy con ghì nó vào lòng, vú nó ốp vào mạng sườn ông, êm êm, mịn mịn, man mát:
– Nhưng bố đang ốm.
Thấy bố lấy lý do để thoái thác nghĩa vụ làm cha chồng, Vân mò tay xuống bụng rồi vượt qua dây chun quần mà vồ lấy cái dương vật nóng hổi, cứng ngắc, cô bóp nó một cái thật chặt để cảm nhận hơi ấm rồi sóc nhẹ nhàng:
– Bố ốm, nhưng cái này khỏe.
Trong đêm tối, tiếng nói bé tí cũng trở nên to đùng to đoàng, rõ ràng là ông Tình kiềm chế họng hết sức để nói khẽ nhưng Vân vẫn nghe rõ mồn một:
– Nứng rồi à?
Đỏ bừng mặt vì bị bố bắt lõn, Vân nhẹ nhàng trườn hẳn lên người bố, bầu ngực no tròn căng tức của cô chịn vào ngực bố, dưới mu lồn cô cộm lên vì buồi bố chạm vào. Miệng cô ở bên tai bố thì thầm:
– Suốt từ sáng cơ, ai bảo bố cho con… sờ buồi mà… không cho… địt. Bây giờ… con bắt đền.
Vòng hai tay mình lên ôm trọn lấy tấm lưng con rồi ghì mạnh để ngực con dâu ốp sát vào ngực mình hơn chút nữa, ôi cái hương vị đàn bà, cái thân thể đàn bà luôn luôn là thứ vũ khí vô cùng sắc bén đánh gục bất kỳ người đàn ông nào:
– Vậy thì… tới đi.
– Hihihihihi.
Cười xong, Vân lồm cồm đứng dậy, hai chân ở hai bên hông bố, cô từ từ cởi từng cúc áo, khi chiếc cúc cuối cùng được tháo ra, vạt áo bung sang hai bên để lộ cặp vú căng mọng, mũm mĩm ra ngoài. Trong ánh đèn mờ, trông nó huyền ảo hơn vài phần.
Rồi chiếc quần dài và quần lót cũng được Vân cởi ra một lượt. Chùm lông lồn rậm rạp mọc trên bờ mu múp nổi vồng hiện ra. Vân đã hoàn toàn trần truồng đứng trên người bố chồng, ngay trên chiếc giường bệnh.
Như một kẻ nghiện tình, Vân uốn éo trườn xuống quỳ ở giữa hai chân bố, cô không khó khăn chút nào đã lột được cái quần sọc bệnh viện của bố ra. Dương vật bố hùng dũng chỉa thẳng lên trời như thách thức nữ thần tình dục ở ngay bên cạnh.
Lấy lưỡi liếm môi một cái cho ướt, lập tức Vân há miệng ra đút buồi bố vào mồm và mút lấy mút để, mút như chưa bao giờ được mút, miệng Vân gần như không còn một chỗ trống nào vì buồi quá to, quá dài.
– Soạp, soạp, soạp, buồi bố to quá. Đầy mồm con rồi.
Nằm im tận hưởng con dâu mút buồi. Ông Tình nghĩ ngợi linh tinh. Cả cuộc đời ông vất vả nuôi con, những tưởng cứ vậy đơn thân lủi thủi một mình mà sống nốt quãng đời còn lại. Nhưng có lẽ ông trời cũng xót thương cho hoàn cảnh ông mà muốn bù đắp cho ông cái gì đó. Lúc mình trộm nghĩ đã già thì cũng là lúc ông được hưởng những chén rượu tình, mà những chén rượu này lại đậm đà, lại nặng độ làm ông chuếnh choáng say.
Chén rượu thứ nhất là loại Nữ Nhi Hồng đệ nhất tửu, loại rượu có lẽ chỉ tồn tại trong những giai thoại về anh hùng và giai nhân. Rượu này lại được đựng trong chén Phỉ Thúy vô cùng khác biệt. Người dâng nó cho ông uống là cô con dâu lạnh lùng băng giá đến cao sang.
Chén rượu thứ hai là loại Vodka Nga nồng độ cồn cao, thử thách người uống rượu. Loại rượu này, ai không có tửu lượng cao sẽ chắc không nuốt nổi vào cổ bởi thứ cồn nóng đến cháy họng. Nhưng ai đủ sức uống được mới cảm nhận được vị ngon của nó. Ly rượu này đang ở dưới háng ông.
Chén thứ ba khác hai chén trên, là thứ rượu quê, chưng cất theo phương pháp cổ truyền, rượu làm từ gạo nếp cái hoa vàng, ủ men lá. Rồi được hạ thổ nhiều năm mới mang lên rót ra chén mời chàng uống. Thứ rượu này khi động vào lưỡi thấy vị ngọt, khi nuốt vào họng thấy vị cay, khi trôi vào cơ thể mới thấy độ nặng của rượu. Thứ rượu làm người ta say lúc nào không hay. Không biết chén rượu này ông còn được uống nữa không?
Ông Tình chợt tỉnh những suy nghĩ lung tung về rượu của mình vì miệng ông đã bị lồn Vân ấp vào, cái lồn dâm dấp nước cọ vào miệng ông làm nước lồn tràn sang khoang miệng. Vậy là ông hé môi ra ngậm lấy nó và húp nước, không có rượu ông lấy nước lồn thay. Dâm thủy có phải là một loại rượu không? Xét ở nhiều góc độ khác nhau thì cũng chính là một loại rượu.
Thứ nhất rượu và dâm thủy đều là nước.
Thứ nữa đều có nguyên lý lên men, vi sinh vật. Dâm thủy nếu để lâu trong lồn cũng tạo thành thứ vị chua chua giống rượu vang.
Thứ nữa nữa là đều làm cho người ta say, đều làm cho kẻ uống hưng phấn. Nếu rượu làm cho người ta say rượu thì dâm thủy làm cho người ta say tình.
Nhẹ nhàng ở bên ngoài nhưng mãnh liệt ở bên trong. Hai bố con một già một trẻ không nói với nhau câu gì, họ đều miệt mài làm công việc của mình. Trong nhiều sách kinh doanh, sách khởi nghiệp, sách kỹ năng sống nhan nhản bày bán khắp nơi đều quanh đi quẩn lại dạy con người ta một bí quyết sống, đó là đam mê. Làm gì cũng cần có niềm đam mê, có đam mê tự khắc sẽ gặt hái thành quả. Có lẽ ông Tình và Vân đã đọc qua sách này, Vân bú buồi bằng tất cả nhiệt huyết, bằng tất cả hăng say. Còn ông Tình cũng vậy, lồn ở tận miệng, ông cũng dùng tất cả kỹ năng, sức khỏe ít ỏi của mình để liếm lồn.
Những tiếng xụp xoạp, oác oác, ọc ọc, pập pập liên tục phát ra như một bản giao hưởng nhiều nhạc công, nhiều nhạc cụ tạo thành một bản hòa âm phối khí vô cùng đặc sắc.
Quay ngược đầu trở lại với cái lồn ướt đẫm, Vân thương bố lắm, bố đang ốm nên cô không muốn bố phải vất vả lao lực:
– Hôm nay bố nằm nhé. Mọi việc để con.
Chữ ‘để con’ vừa rời khoang miệng mồm cũng là lúc miệng lồn đón đầu buồi chui trở vào trong. Vì đây không phải là phòng cách âm nên Vân không rú lên thống khoái, cô thở hổn hển vì bị thiếu hơi, vừa rồi cô phải nhịn thở để âm đạo giãn ra hòng cho buồi chui vào:
– Vào rồi, bố nằm im để… con địt.
Người phụ nữ đồng bằng bắc bộ ta bao đời nay đều sống vì lúa vì gạo, một năm hai vụ lúa một vụ màu là biết bao công đoạn, bao công sức chăm bẵm cây lúa từ khi làm đất, reo mạ, cày cấy, tưới tiêu, bón phân, gặt, đập, sàng, sảy, phơi mới thành hạt thóc hạt gạo. Vân có lẽ mô phỏng cảnh thiếu nữ thôn quê hay sao ấy, cô đập mông mình xuống háng bố, cô sàng mông mình, cô hảy hẩy mông. V. V.
Khi cưỡi ngựa xuôi chán, Vân lại cưỡi ngựa ngược, cô vẫn giữ buồi trong lồn mà quay mông lại rồi tiếp tục sàng, tiếp tục sẩy, tiếp tục dập.
Những tiếng ư ử, iiiiiiii, aaaa mà Vân phải kìm nén lắm mới làm cho nhỏ nhất có thể, Vân thích hét lắm, thích rên lắm mỗi khi làm tình. Nó làm cho cô như thoát tục mà đến một thế giới khác, cái thế giới chỉ trần và truồng, chỉ có buồi và lồn, chỉ có địt và đụ.
Một nửa tiếng sau thì ông Tình và con dâu cùng lên đỉnh một lúc, nước lồn Vân xả xuống, tinh trùng ông Tình phọt lên. Thêm một nửa Vân được tận hưởng màn đái tinh, đã trở thành thương hiệu của bố chồng.
Không gian yên ắng trở lại, Vân nép mình bên bố, hai bố con trần truồng dịt lấy nhau, Vân khen bố, câu khen này cô nói lần này là lần thứ 3:
– Bố bắn tinh thật là bá đạo!
Ông Tình thở dài một cái, vừa rồi sướng nhưng sướng xong thì những cấn cái trong đầu lại trở về:
– Con có hối hận không?
Vân quả quyết, cô vẫn thế, không bao giờ hối hận việc mình đã làm. Cô và bố chồng địt nhau, người khác nghĩ thì đó là chuyện trái với luân thường đạo lý, nhưng cô nghĩ khác, việc làm của cô là quang minh chính đại chẳng phải trốn chồng. Cô thích, bố thích, chồng không cản, vậy là được:
– Con á, con không. Không bao giờ con hối hận vì đã như thế này với bố. Con nói thật đấy. Mà bố này… nếu sau này bố có lấy vợ… thì bố cũng đừng… quên… con nhé. Thỉnh thoảng bố về… với con.
– “Uh”, ông Tình chỉ đáp gọn lỏn.
– À bố ơi, thế còn chuyện hôm nọ con hỏi ý kiến bố ấy, bố có quyết định chưa ạ? Anh Phong cứ hỏi con mãi.
Chưa nhớ là chuyện gì, ông Tình hỏi lại:
– Chuyện gì?
Vân dí cái háng vẫn ướt đẫm vào một bên hông bố:
– Chuyện bố và anh Phong cùng… địt con ấy.
Nói về chuyện này, không phải là ông Tình không suy nghĩ đến, nhiều lúc ông cũng muốn thử chuyện quan hệ tình dục theo kiểu này. Sách vở nói đến cũng nhiều, hồi xưa đã có rồi, hai nam một nữ, một nữ hai nam thậm chí là nhiều hơn thế. Có thoáng ông cũng muốn mình thử vì tò mò, xem thực tế nó ra làm sao. Nhưng nhiều hơn trong suy nghĩ của ông vẫn là từ “không nên”, ông không muốn mình trượt theo những sở thích khác lạ của các con, rồi không kiểm soát được tình hình.
Ông chốt:
– Không săm lốp gì hết. Cứ thế này là được rồi.

To top
Đóng QC