Tình già – Phần 35

Phần 35
Lại nói về Thủy, từ sau lần khám thứ 2 tại bệnh viện đa khoa Thiên Ngọc, bản thân cô thấy cơ thể mình thay đổi rất nhiều, đặc biệt là vấn đề tình dục. Cũng phải thôi, cô như con chim non bắt đầu tập bay, biết vỗ cánh tung bay lên trời được một đoạn rồi lại muốn được bay cao, bay xa hơn nữa. Lần thứ 2 khám đó, Thủy chắc sẽ còn nhớ mãi trong cuộc đời mình, đó là đầu tiên cô biết được cực khoái là như thế nào, cái cảm giác nước trong cơ thể tụ lại một chỗ rồi được xả ra, cái cảm giác như bị chích điện nó tê rần từ xương cụt lên đến tận đỉnh đầu.
Cái cảm giác các ngón chân, ngón tay co rút lại giống như là bị chuột rút mà nhất thời khoảnh khắc đó không thể duỗi ra được, cái cảm giác đầu vú se cứng lại rồi nở ra như cảm giác căng sữa hồi Gia Bảo còn bú mẹ, và đặc biệt hơn cả đó là cảm giác ở lồn, ôi cô còn nhớ lúc ông bác sĩ làm những động tác móc lồn mãnh liệt, lồn cô giống như một miệng núi lửa nóng rực chỉ trực chờ phun trào, lại giống như có hàng ngàn hàng vạn mũi kim nhỏ li ti đâm liên tục vào từng tế bào ở trong lồn, trong tử cung, trong dạ con.
Đấy, mới chỉ có được thủ dâm cho cực khoái thôi mà Thủy đã ấn tượng, đã nhớ đến sâu sắc như vậy, không biết nếu được địt thật, tức là dùng một cái buồi bằng thịt bằng máu mà đâm thấu vào trong lồn rồi đạt cực khoái không biết cô sẽ như thế, sẽ nhớ đến đâu. Nhưng điều đó trong hiểu biết của Thủy lúc này chưa có vì bản thân cô chưa được trải nghiệm, chuyện đó còn ở tương lai.
Mới buổi tối ngày hôm qua đấy thôi, còn cách cữ địt của hai vợ chồng đến cả tuần nên Thủy không dám mở lời bảo Lưu địt. Mặc dù lúc đó, thú thực là cô tự thấy bản thân mình, hay chính xác hơn là cái bướm mình cần một cái gì đó chạm vào, cảm giác mơ hồ nửa muốn nửa không cứ thế mà giày vò Thủy. Lại nhớ đến lần trước cho Lưu địt, cô đã thay đổi nhiều nhưng chồng cô thì không, anh vẫn đơn giản chỉ là cầm buồi nhét vào lồn, dập mạnh, xuất tinh vào bao cao su, không hơn không kém, với anh chuyện địt chắc chỉ đơn giản như là người ta đói thì phải đút một cái gì đó vào bụng cho no mà thôi.
Thủy thở dài vắt tay lên trán suy nghĩ, theo như lời bác sĩ, thì chỉ cần trị liệu thêm 1 buổi nữa thôi, đó là vào 15h ngày mai là cô có thể trở thành một người phụ nữ bình thường như bao người phụ nữ khác rồi. Nhưng chuyện làm tình không phải chỉ có một phía, nó là sự hòa hợp, dung hòa và đồng điệu của cả nam và nữ, thiếu 1 coi như chẳng có gì.
Từ ngày cô bắt đầu quyết tâm chữa bệnh của mình nhằm cải thiện mối quan hệ với chồng, giữ anh thật bền thật chặt ở bên mình Thủy hoàn toàn không nghĩ đến vấn đề này, cô cứ nghĩ đơn giản nếu mình có ham muốn thì sẽ kéo Lưu theo được. Nhưng cô hoàn toàn nhầm, bệnh lý có thể dễ dàng mà chữa khỏi được, nhưng cái định kiến trong đầu mới là cái khó thay đổi. Và cô biết, để hoàn thành mục tiêu, sau lượt mình sẽ phải đến chồng. Nhưng làm thế nào để Lưu thay đổi được thì hiện tại lúc này Thủy chưa thể nghĩ ra.
3h kém 15′ Thủy đã có mặt ở bệnh viện đa khoa Thiên Ngọc, cô vẫn bịt kín cái khẩu trang, đeo kính râm che đi toàn bộ khuôn mặt. Đứng trước quầy lễ tân, Thủy nói:
– Chị là Trần Mai Trang, đến khám theo lịch hẹn từ hôm qua.
Vì đây là lần khám thứ 3 của Thủy nên cô lễ tân không cần nhìn mặt, chỉ nhìn cách đeo khẩu trang và kính râm là đã biết người đến là ai rồi. Cô đứng dậy lễ phép:
– Vâng, chị Trang. Mời chị lên phòng khám ạ. Bác sĩ đang đợi chị.
Một cô y tá nữa mặc áo màu trắng, quần dài dài màu trắng, quần lót màu trắng nốt dẫn Thủy vào thang máy rồi vào phòng khám đặc biệt. Vì không phải là lần đầu nên Thủy không bỡ ngỡ mà chủ động:
– Để chị thay đồ.
– “Vâng ạ!”, Nói xong, cô ý tá có cái quần lót trắng đưa cho Thủy một cái váy rộng dành cho bệnh nhân màu hồng.
Thủy cầm theo cái váy đi vào trong cái nhà vệ sinh ở ngay trong phòng khám. Cô từ từ cởi hết quần áo trên người mình ra. Trước tiên cô cởi áo ngoài sau đó cởi luôn áo vú. Khe khẽ nâng nâng bầu vú mình, Thủy ghì mặt nhìn xuống rồi nói thật khẽ: “Hình như núm vú mình cứng rồi, sao thế nhỉ?”.
Rồi đến cái quần vải dài, đôi chân thon thả, trắng muốt hiện ra. Trên người Thủy lúc này chỉ còn cái quần lót màu tím nhạt, định sẽ cởi nốt ra nhưng Thủy phát hiện thấy nó hình như hơi nhơm nhớp ở đáy quần thì phải, cô thò tay xuống háng chạm vào đáy quần lót, một chút nước gì đó dính dính vào đầu ngón tay cô. Đưa ngón tay đó lên ngang mặt, Thủy đẩy nhẹ cái kính râm lên trán rồi nhìn vào, cô giật mình đến thót một cái rồi nhủ thầm: “Dâm thủy đây mà, mình khỏi bệnh thật rồi sao. Nhưng mà có làm gì đâu mà thế nhỉ? Hay là mình đang… nứng?”
Thủy lắc đầu không cho là vậy, cô tự bào chữa cho bản thân rằng mình không thể nứng khi chuẩn bị được bác sĩ khám. Cô không phải không hiểu biết gì, không phải là không biết xâu chuỗi sự việc. Trên cả quãng đường đến đây, cô lần lượt điểm lại lần khám thứ nhất rồi lần khám thứ hai.
Lần thứ nhất chỉ là sự khởi đầu với sự mơn trớn bên ngoài, sang đến lần khám thứ hai, bác sĩ đã dùng tay trần để chọc vào bên trong lồn mình, rồi bác sĩ còn dùng chính cái lưỡi của ông ấy mà liếm, mà mút, mà bú lồn mình, chính cái lưỡi của bác sĩ còn đâm vào lồn mình một đoạn nữa mà. Tức là, từ lần thứ nhất sang lần thứ 2 đã thay đổi rất nhiều. Không biết lần thứ 3 này sẽ như thế nào, nhưng cô chắc chắn một điều rằng bác sĩ sẽ trị liệu cho cô bằng một cách thức mới, và cấp độ có thể cao hơn lần thứ 2. Có lẽ chính cái suy nghĩ ấy mới làm lồn Vân chảy nước.
Thủy cởi nốt quần lót rồi mặc chiếc váy bệnh nhân vào, sau đó cô ra giường khám bệnh rồi nằm lên trên đó. Thấy Thủy bước ra, cô y tá kéo rèm 2 bên và rèm che trước mặt cô lại, Thủy lại một mình trong cái không gian hình vuông màu xanh ấy, chỉ có từ bụng trở xuống là thò ra bên ngoài cái rèm trước mặt mà thôi.
– Chị đợi cho một lát, để em sang gọi bác sĩ.
– Ừ, cảm ơn em.
Cô y tá đi rồi, chỉ còn một mình Thủy trong phòng, tự dưng cô thấy mình hơi run run, cô không dám chắc bản thân mình đang gần như trần truồng nằm ở đây là để khám bệnh hay là vì một lý do nào khác. Cô không dám nghĩ rằng mình đang nằm đây là để đi tìm một thứ mà từ trước đến nay cô chưa từng được hưởng thụ, đó là những xúc cảm, những cảm giác của tình dục, những khám phá mới về một thế giới huyền ảo của con người, đó là tình dục.
Nghĩ đến đây thôi là Thủy nghe thấy tiếng mở cửa, chắc là của bác sĩ rồi. Cô hơi co co đầu ngón chân lại. Qua hai lần khám trước, Thủy mơ hồ vì giọng nói của bác sĩ rất là quen nhưng cô không thể nhớ ra đó là của ai, có lẽ lời nói qua chiếc khẩu trang có trệch đi làm cô có cảm giác quen thuộc đó thôi. Và lần này cũng thế, giọng nói ấy lại vang lên:
– Mấy ngày vừa rồi cháu thấy thế nào?
Vì ở trong không gian của riêng mình nên Thủy bỏ cái kính mắt ra, nhưng khẩu trang thì vẫn còn ở trên mồm, cô trả lời bác sĩ:
– Dạ, cháu thấy cũng tiến triển nhiều ạ.
Thủy nghe thấy tiếng chiếc ghế inox đặt ở dưới cuối giường khám, chắc là bác sĩ đang ngồi ở dưới chân cô, Thủy hơi hơi một chút đặt hai chân mình rộng ra, như có gì đó mách bảo cô làm như vậy.
– Tốt rồi. Nếu theo đúng phác đồ điều trị thì hôm nay sẽ là buổi trị liệu cuối cùng. Sau hôm nay bác tin cháu sẽ hoàn toàn bình thường.
– “Vâng ạ”, Thủy không dám nói với bác sĩ là cô đã trở nên bình thường rồi.
Rồi Thủy thấy hai bẹn đùi của mình có bàn tay của bác sĩ đặt vào rồi đẩy mạnh sang hai bên, cô thở dồn dập vì biết rằng ở tư thế này cái bướm trần của mình sẽ trọn vẹn đặt trong tầm mắt của bác sĩ, một chút rạo rực nho nhỏ, một chút nhíu nhíu bé xíu chỉ với suy nghĩ như vậy, rõ ràng là cơ thể cô đã trở nên mẫn cảm hơn rất nhiều.
Khi chân đã dang rộng ra hai bên, Thủy lại cảm giác thân dưới mình man mát, y như rằng, cái váy hồng rộng thùng thình đã được bác sĩ vén lên đến tận bụng rồi đụm thành một búi ở trên rốn. Thủy không nhìn thấy vị bác sĩ đang làm gì, nhưng cô khẳng định rằng bác sĩ đang nhìn chằm chằm vào lồn cô. Núm vú Thủy vừa nãy đã săn săn lại, giờ đây bắt đầu trở nên cứng hơn.
– Mai Trang, hôm nay là buổi trị liệu cuối cùng. Không giống với hai buổi trước, theo phác đồ điều trị thì buổi cuối cùng này, chính cháu sẽ phải là người tự trị liệu cho mình, bác chỉ là người hỗ trợ cháu mà thôi.
Thủy ngửa mặt lên trần nhà, tiếng nói trầm trầm của bác sĩ phát ra từ dưới lồn mình, cô khẳng định, mặt bác sĩ đang gần như là chạm vào lồn mình. Cô hơi cựa quậy cái hông để lồn mình di chuyển, đúng như phán đoán, mu lồn cô chạm vào cái gì đó, cô thấy lồn mình hơi dặm dặm.
– “Tự trị liệu? Là sao cháu không hiểu ạ”, Thủy yếu ớt trả lời.
– Là cháu phải tự làm theo những đòi hỏi của cơ thể mình một cách tự nhiên nhất. Cháu hãy thoát khỏi cháu ở hiện tại, đừng suy nghĩ nhiều đến bất kỳ vấn đề gì khác, chỉ làm theo bản năng, theo tiếng gọi của con tim thôi. Nói một cách nôm na, cháu muốn gì thì nói ra. Cháu hiểu ý bác không?
“Mình muốn gì ư?, Cơ thể mình đòi hỏi gì lúc này ư?”, Đó là những từ ngữ đang vang lên trong đầu của Thủy, cô ngay lập tức tự trả lời mình: “Mình đang nứng, hình như mình đang nứng, mình muốn đánh tan cơn nứng này”. Cô ấp úng trả lời cái khuôn mặt ở dưới lồn:
– Vâng cháu hiểu ạ.
– Trong đầu cháu đang nghĩ đến điều gì lúc này?
Theo phản xạ, Thủy trả lời ngay:
– Cháu nghĩ đến buổi trị liệu lần trước, lúc bác sĩ… liếm vào… bướm cháu.
– Vậy có phải là cháu muốn bác làm lại?
Hai người một bệnh nhân một bác sĩ tuy ở rất gần nhau nhưng lại như là đang ở hai thế giới hoàn toàn khác nhau, chính bức rèm là cái chia đôi thế giới của hai người. Thủy ỏn ẻn thú nhận:
– Vâng… ạ!
– Vậy cháu hãy nói đích xác điều cháu muốn đi. Phải nói ra đằng miệng, đó là một hình thức của giải phóng cơ thể. Nói đi cháu.
Thủy làm động tác gồng bướm, giống như là động tác nhịn đái, chỉ nghĩ đến từ mà cô sắp nói ra thôi đã làm cho cô như muốn phát điên lên rồi:
– “Cháu… muốn…”, Thủy ngập ngừng nói khe khẽ, lỗ lồn cô vẫn bịt chặt lại vì cú gồng vừa nãy, cô như đang lấy hơi, đang lấy đà để giải phóng cơ thể như lời bác sĩ vừa nói, rồi hết hơi, cô buông bỏ cái gồng lồn để mở cửa lỗ, đồng thời cũng mở luôn lời nói của mình, cô nói khá to: “BÁC LIẾM LỒN CHO CHÁU”.
Thủy vừa nói xong thì miệng cô rú lên: “A a a aaaaaaaaaaaaaaa”, vì ngay lập tức đầu lồn của cô bị miệng bác sĩ ngậm thật chặt, mút thật mạnh rồi kéo hẳn ra như muốn đứt. Chưa dừng ở đó, cái hột le dài bằng một đốt ngón tay của cô nằm hẳn trong cái miệng ẩm ướt, ấm ấm của bác sĩ còn được cái lưỡi vờn lên vờn xuống. Thủy xuýt chút nữa thì phọt cả đái, hài bàn tay cô bấu mạnh xuống giường để tìm điểm víu, nhưng vì không có ga nên bàn tay cô trượt lên tấm da phát ra những tiếng “rít rít rít” như thể hiện cái cảm giác trong người cô lúc này.
Nhả mạnh cái hột le sau khi dứt nó một phát bằng môi, vị bác sĩ nói bằng giọng thật của mình vì khẩu trang đang được ông kéo xuống để dưới cằm:
– Cảm giác của cháu lúc này thế nào. Nói ra đi.
Nhưng Thủy nào có nhận ra cái giọng nói thân thuộc mà cô đã nghe 6 năm trời ấy, cũng bởi lúc này đầu óc cô mụ mị cả đi, tâm trí cô chỉ tập trung vào điểm sướng ở cái đầu lồn mà thôi. Cô lắc đầu sang hai bên như phản đối một điều gì đó, miệng thì ú ớ rên rỉ những âm thanh hỗn tạp không có nghĩa gì:
– Sướng lắm bác sĩ ơi, cháu thấy sướng cái… đầu lồn. Nữa đi bác sĩ, tiếp đi. Lạ quá!!! Ư ư ư ư…
Thêm một đợt liếm hột le nữa, lần này bác sĩ không ngậm vào trong mồm mà ông kê miệng cạnh đấy rồi dùng lưỡi đánh vào nó, Thủy cảm nhận đến đâu thì nói ra miệng đến đó:
– Trời ơi, sao lại sướng thế này hả trời. Iiiiii iiiiiiiiiiii.
– “Tách tách tách”, liên tục những tiếng như vậy phát ra từ dưới lồn Thủy làm cô bàng hoàng, sửng sốt. Lần trước cô đã được bác sĩ liếm vào chỗ đấy rồi, nhưng lần này có khác nhiều, bác sĩ làm rất mạnh, rất nhanh và rất khác biệt. Cũng bởi vì lần trước chắc là có chút thăm dò phản ứng, thấy bệnh nhân chấp thuận nên lần này bác sĩ làm tới luôn.
Rời đầu lồn, bác sĩ rê lưỡi xuống dưới cửa lồn, lưỡi rê đến đâu, Thủy nhận biết đến đó vì cái lưỡi nham nhám kích thích vào những chỗ da thịt mỏng manh nhất, nhạy cảm nhất. Ngay cả khi nó đi qua cửa cái lỗ đái nhỏ bằng hạt đậu thôi Thủy cũng biết. Rồi đến khi đầu lưỡi dừng lại ở cửa lồn, là cô phản ứng tức thì. Không khó để cô biết chắc rằng lồn mình nhiều nước thế nào, không hiểu nước ở đâu ra mà nhiều đến như vậy, như từ những mạch ngầm nào đó trong cơ thể, tất cả đều dồn về một chỗ, đó là lồn.
– Bác liếm lồn cháu đi, liếm mạnh cho cháu sướng đi. Ui ui ui.
Không phụ sự kỳ vọng của bệnh nhận, mà đúng hơn bây giờ dùng từ bệnh nhân là không chính xác, chỉ đơn giản là một người phụ nữ, một người đàn bà, một con cái đang ngửa lồn cho một người đàn ông liếm liếm mà thôi, bác sĩ liếm rất mạnh vào phía ngoài cửa lồn, đánh lưỡi lên xuống phần cửa lồn, rồi bác sĩ còn dùng môi mình ngậm chặt vào mép thịt lồn bên phải, lá lồn bên trái, ngậm vào rồi nhay nhay, kéo kéo. Tất cả những hành động đó đều có tác động rất mãnh liệt đến cơ thể của Thủy. Cô uốn éo mông mình theo những động tác mút mát của mồm.
Lỗ âm đạo co bóp, mở ra khép vào theo nhịp thở rất nhanh ở trên ngực. Thủy thôi không bám tay xuống mặt giường bệnh nữa, cô không điều khiển đôi tay nhưng nó tự động bám lên đôi ngực, và cũng tự động bóp vú thật mạnh, bóp thật mạnh như để chia sẻ với cái lồn sự sung sướng.
– Vú, cháu đang bóp vú, cháu muốn được bóp vú. Vú cháu tê.
Ngay lập tức, có một đôi bàn tay thò lên trên vượt qua mu lồn Thủy men lên bụng rồi trườn vào trong cái váy chui lên cặp vú to đùng. Bàn tay ở dưới váy ấy đẩy đôi bàn tay đang úp ở bên ngoài ra và thay thế nó nắn bóp, nặn ra đủ các hình thù.
Dưới lồn bị liếm, vú bị bóp. Đối với người bình thường khác thì không nói làm gì, cũng bình thường thôi, chuyện thường ngày ở huyện nhà, nhưng với Thủy đó lại là một sự trải nghiệm vô cùng mới mẻ. Cô nhớ không nhầm thì ở nhà với Lưu, mỗi lần hai vợ chồng làm tình thì cô hầu như vẫn mặc áo, chỉ cởi quần thôi.
Mà Lưu hình như cũng chưa bao giờ bóp vú vợ kiểu như thế này thì phải, thỉnh thoảng cũng chỉ chạm vào vì vô tình. Cảm giác sung sướng nó mới dữ dội làm sao, cái cảm giác mới mẻ ấy làm Thủy thực sự đang không biết mình là ai, mình ở đây làm gì. Tất cả mọi suy nghĩ của cô lúc này chỉ tập trung vào lồn, vào vú vì những nơi đó nó thu hút mọi giác quan của cô.
– Cháu sướng, bác bóp vú cháu. Liếm lồn cháu. Sướng lồn. Sướng vú quá. Ư ư ư, chết mất thôi.
Một bàn tay rút ra khỏi vú mò mẫm sang bàn tay của Thủy rồi kéo xuống lồn, bác sĩ đang dùng hành động để hướng dẫn cho Thủy tự xoa đầu lồn. Thủy cảm nhận rất rõ đầu lồn mình giờ cũng cứng và dài như một cái dương vật mini. Đến chính cô chạm vào nó cũng làm cho nó tê rần, rưng rức. Tự nhiên thôi, Thủy dùng ngón trỏ và ngón cái tạo thành một cái kìm kẹp lấy phần đỉnh của cái đầu lồn. Chính đó, chính là cô đang tự thủ dâm cho mình, đang dùng chính bàn tay mình địt vào cái đầu lồn. Rồi cô còn tuốt xuống như sóc lọ cho hột le.
– Cháu đang làm gì thế này bác sĩ ơi. Cháu đang thủ dâm này. Ôi, thủ dâm mà sướng thế này sao, sao bao lâu nay cháu không biết.
Kích trùng kích, sướng trùng sướng, sướng đa điểm. Tất cả như vỡ oà. Lỗ lồn bị đầu lưỡi chọc vào một đoạn sâu đến vài centimet, râu cằm bác sĩ chạm vào khoảng giữa lỗ đít và lỗ lồn tạo cảm giác ngứa ngáy, bần thần, hột le bị tuốt, bị mân, bị đì, đầu vú bị ngón tay bác sĩ bóp ghì đến tấy cả lên. Tất cả những điều đó đến cùng một lúc như những cơn sóng biển lúc bão to cùng ập vào bờ, cộng thêm với tinh thần đang cực độ sung sướng đã làm nên đợt cực khoái đầu tiên của Thủy.
Ngón chân cô co lại miết xuống mặt giường, đôi tay cô đập đập xuống như vận động viên đấu vật xin thua, đầu lắc qua lắc lại, mồ hôi tứa ra làm ướt đẫm cả khuôn mặt, tóc tai bù xù vì đầu Thủy cứ đảo hết bên này sang bên kia. Cô nhổm hẳn mông như để ấn lồn mình chặt vào mặt bác sĩ hơn một chút nữa. Cô không phải là ú ớ, không phải là rên rỉ nữa mà là hét thật to. Cô không thể kiểm soát được mình nữa khi cơn cực khoái ào đến như một cơn sóng thần quét sạch hết mọi thứ:
– AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA. Địt… Địt… Lồn Sướng…
– Roẹt roẹt roẹt. Xè xè xè.
Bao nhiêu nước tích tụ Thủy phọt ra hết, bắn xối xả như đã nhịn đái quá lâu rồi. Trong lúc gay cấn như vậy, mồm bác sĩ vẫn bám chặt lấy lồn Thủy, lồn nâng lên mồm cũng nâng theo, lồn hạ xuống mồm cũng hạ theo, lồn giật giật mồm cũng giật giật theo. Ấy thế nên có khá nhiều nước từ lồn tuôn ra cũng bắn thẳng vào mồm bác sĩ. Bác sĩ nuốt “ực ực” thứ nước lồn thơm ngậy tinh khiết ấy vào trong bụng mình.
Thủy rơi mông đánh “bịch” một cái xuống mặt đệm. Ngực cô phập phồng vì thở dốc. Vậy là cơn sướng đầu tiên của ngày hôm nay đã đến, đến một cách mãnh liệt, một cách bất ngờ.

To top
Đóng QC