Phần 29
Thủy choàng mở mắt vì cảm giác ran rát ở bướm, nước có nhưng chưa thể gọi là đủ cho một trận làm tình thực thụ. Cô nhìn thấy Lưu rõ mồn một, anh đang hì hục thúc những cú như chày giã gạo trên sóc Bom Bo vào lồn cô. Cái rát ở bướm làm cô nhăn nhó mặt mũi như chực khóc, nhưng Thủy cố nén nhịn, cô biết hành trình này còn dài, còn gian khổ và nhiều thử thách. Và thử thách đầu tiên cô phải vượt qua đấy chính là bản thân mình. Mình phải thực sự tìm được cảm giác, chính mình phải được thăng hoa thì mới làm cho người bạn tình, là chồng thăng hoa được.
Thủy không khóc, nhưng nước mắt cứ tự động chảy ra theo phản xạ vô điều kiện từ cái đau ở lồn truyền lên. Lưu nhìn thấy, anh dừng lại nhịp địt, quan tâm hỏi vợ:
– Em đau à? Hay là mình dùng gel như mọi hôm đi.
Thủy lắc đầu nguầy nguậy:
– Không! Anh cứ làm đi, em chịu được.
Nhìn thấy nước mắt Thủy, Lưu thương:
– Không đau, sao em lại khóc?
Thủy lấy tay lau giọt nước mắt vừa lọt ra khóe mi chảy xuống mang tai:
– Em khóc vì đây là lần đầu tiên em và anh như thế này. Em khóc vì hạnh phúc đấy.
Lưu không tin lắm, anh biết vợ mình đang đau và đang cố chịu đựng, nhìn khuôn mặt kia không ai bảo là Thủy đang hạnh phúc cả:
– Tại sao em phải làm thế? Nói cho anh nghe đi.
– Vì em yêu anh, vì em yêu con, vì em yêu gia đình mình.
Câu trả lời của Thủy có phân nửa là nói dối, nhưng phân nửa còn lại là nói thật. Lưu đáp lại:
– Anh cũng yêu em.
Rồi Lưu lại tiếp tục hành trình địt của mình, đều đều rút ra địt vào, rút ra địt vào. Không hơn không kém, không thay đổi. 15 phút sau Lưu trân mình xuất toàn bộ tinh trùng vào chiếc bao cao su mà anh đã đeo lúc chuẩn bị đút buồi vào lồn vợ.
Nằm vật sang bên cạnh, Lưu thở dốc để lấy lại sức. Trong đầu Lưu đang trùng trùng lớp lớp những suy nghĩ vần vò khác nhau, đó là sự đấu tranh giữa những suy nghĩ cố hữu trong đầu và những cái anh nhận được trong cuộc sống này. Ở một khía cạnh nào đó nó đang ổn đối với anh, nhưng như có cái gì đó ở xa xôi lắm như hét lên với anh rằng không ổn tẹo nào. Anh có hạnh phúc với những gì vừa xảy ra không? Sự nhàm chán như một con robot được lập trình sẵn. “Không! Không! Mình là người, không phải máy móc”.
Chạm khẽ tay mình vào bàn tay vợ, Lưu nói trong tiếng thở dài:
– Anh không biết mình phải làm gì nữa em ạ.
Thủy mỉm cười âu yếm với chồng, với vợ chồng cô hôm nay cũng là một bước tiến lớn rồi:
– Em cũng thế. Cái gì không biết thì mình phải học, được không anh?
Lưu gật gù rồi chìm vào giấc ngủ. Thủy đứng dậy đi vào nhà vệ sinh rửa lồn. Cầm vòi nước xịt mạnh vào lồn, cô thất thần suy nghĩ: “Phải rồi, mình thật là ngốc, chẳng biết gì về chuyện này. Thôi thì cái gì không biết thì phải học vậy. Nhưng ai dậy cho mình mình đây? À đúng rồi! Người có thể dạy mình mà không ai biết chính là… bác sĩ”
… Bạn đang đọc truyện Tình già tại nguồn: htpss://gaigoi.city
Vài ngày nữa lại trôi qua, vào một buổi sáng đẹp trời, chúng ta đang theo chân bác sĩ Tình lúc đi làm buổi sáng. Bác sĩ vừa đi qua quầy lễ tân của bệnh viện đã bắt đầu ngày làm việc của mình thì một cô y tá đứng dậy chào:
– Cháu chào chú Tình, chú hôm nay không đi làm cùng cô Oanh à?
Chuyện ông Tình bà Oanh giờ đã trở thành đề tài nóng hổi, hấp dẫn ở bệnh viện rồi. Trong những câu chuyện của các cán bộ y bác sĩ bệnh viện lúc rảnh rỗi vẫn thường lôi ông bà ra để câu giờ. Quả đúng là chuyện của ông bà rất hấp dẫn cơ, nào là mấy tháng đầu thì ghét nhau ra mặt, như mặt giăng mặt giời, rồi thì hai người trở nên thân thân.
Dạo gần đây thỉnh thoảng còn nhìn thấy hai ông bà cùng lấy xe ra về, cùng đi một hướng. Rồi rất nhiều lần ông bà đến bệnh viện cùng một lúc. Họ đoán già đoán non ông bà đã trở thành một cặp rồi. Có người mạnh miệng còn phán đoán ông bà đã dọn về ở chung với nhau, chuyện hai người đi hai xe chỉ là để che mắt thiên hạ, chưa công khai mối tình già này mà thôi. Đấy, miệng lưỡi thiên hạ thật là đáng sợ, mặc dù lời đồn đoán không phải là không có căn cứ.
Bản thân ông bà Tình – Oanh cũng vậy, chính bản thân họ cũng chưa thể xác định chính xác tình cảm của hai người dành cho nhau được. Yêu thì chắc là chưa đến ngưỡng ấy, họ tự nói với chính bản thân mình rằng: “Già rồi còn yêu với đương gì”. Nhưng họ vẫn thường nghĩ về nhau, vẫn thường quan tâm đến nhau một cách âm thầm.
Trở lại với cuộc nói chuyện của ông Tình và cô y tá lễ tân. Ông Tình cười xòa, bọn trẻ trêu ông và bà đây mà, cũng chẳng to tát gì, ông còn muốn thế nữa là đằng khác:
– Cháu phải hỏi cô Oanh sao không đi cùng chú chứ. Nào có chuyện gì?
– À, cháu nhắc chú là hôm nay có lịch khám hẹn trước của bệnh nhân Trần Mai Trang.
Ông Tình chỉ sau vài giây suy nghĩ đã nhớ ra tên của bệnh nhân, cũng bởi bệnh nhân này quá đặc biệt. Yêu cầu khám đặc biệt không cho biết mặt, nhưng điều đặc biệt hơn cả chính là bệnh nhân có cái lồn cực đẹp, đẹp nhất trong tất cả cái lồn mà ông đã nhìn. Ông có hưng phấn trong lòng muốn được nhìn lại cái lồn ấy nhưng giả vờ như ông coi đó chỉ là một bệnh nhân bình thường:
– Mấy giờ nhỉ?
– Dạ 10 giờ ạ.
– Uh, chú biết rồi.
Nói xong ông Tình lên phòng khám của mình, nhưng trước đó ông muốn qua phòng bà Oanh một chút, nhìn thấy xe bà ở tầng hầm thì biết là bà đã đến trước ông rồi. Không hiểu sao hôm qua bà ông í ới điện thoại hỏi thăm ông câu nào.
Định gõ cửa phòng thì ông Tình dừng lại vì nghe tiếng bà Oanh từ bên trong phòng, hình như bà đang nói chuyện điện thoại và đang bực bội chuyện gì đó.
– “Chiều hôm qua tôi chờ các anh tới sửa mà sao không tới”
… Bạn đang đọc truyện Tình già tại nguồn: htpss://gaigoi.city
– ‘Bận sao không thông báo với tôi, đường nước trong nhà vệ sinh tôi hỏng không thể dùng được. Các anh biết tôi khổ sở thế nào không?
… Bạn đang đọc truyện Tình già tại nguồn: htpss://gaigoi.city
– Sao, hôm nay cũng bận, phải mai sao? Trời ơi là trời. Các anh làm ăn kiểu gì vậy’
Đấy là đoạn hội thoại mà ông Tình nghe lén được ở bên ngoài phòng bà Oanh. Ông đoán không lầm thì đường nước trong nhà vệ sinh nhà bà Oanh bị hỏng và giờ này vẫn chưa sửa được.
Ông Tình thì chưa bao giờ được bước chân vào nhà bà Oanh, chợt ông nảy ra một ý nghĩ vô cùng táo bạo và hết sức trẻ trâu. Ông tủm tỉm đi lên phòng khám của mình, vừa đi ông vừa nghĩ: “Hehehe, để xem nhà nàng có gì hay mà cứ giấu mãi nào”.
… Bạn đang đọc truyện Tình già tại nguồn: htpss://gaigoi.city
Chờ mãi cũng đến 10 giờ, cô ý tá vào báo với ông Tình là bệnh nhân Trần Mai Trang đã sẵn sàng ở bên phòng khám đặc biệt. Ông Tình đeo khẩu trang chuẩn bị khám bệnh, ông hồi hộp giống như cái hồi ngày xưa mới ra trường, lần đầu tiên được trực tiếp khám bệnh. Nhớ lại cái hồi ấy, cậu thanh niên trẻ chưa từng biết đến tình dục Đặng Trung Tình lần đầu tiên được nhìn thấy cái lồn bằng thịt thật của một bệnh nhân đã ngoài 50 tuổi. Hồi hộp y như bây giờ vậy.
Nhìn từ eo của bệnh nhân trở xuống giống như hôm nọ, mặc chiếc váy màu hồng dài đến bụng chân đang duỗi theo chiều dài của cái giường ngay lập tức ông bác sĩ Tình của chúng ta cửng cửng ở dương vật, ngay cái phần da thịt ở bắp chân thôi cũng đủ để ông nứng, không hiểu những phần nhạy cảm ở phía bên trên sẽ làm ông hứng thú như thế nào. Ông nói để bệnh nhân hiểu sự có mặt của mình:
– Cháu là Mai Trang phải không?
Thủy đeo chiếc khẩu trang dày giống như lần trước đi khám bệnh. Hôm nay cô không còn cảm giác hồi hộp giống như hôm nọ nữa, thay vào đó là cảm giác háo hức mong chờ một cái gì đó. Đúng, cô mong chờ được khám phá thêm những cảm xúc mới mẻ, thăng hoa mà cô mới chớm biết được. Thủy khẽ đáp:
– Vâng ạ.
Kéo chiếc ghế lại gần háng bệnh nhân, ông Tình không mang theo khay đựng dụng cụ của mình, bởi ông biết chúng không có tác dụng gì trong buổi khám bệnh ngày hôm nay. Chưa dám vén váy bệnh nhân lên vì sợ như vậy là hơi đường đột, ông hơi hơi cúi đầu xuống để tìm khe hở của chân váy nhưng không được, ông chỉ nhìn thấy phần mu nổi cộm lên của bệnh nhân mà thôi:
– Mấy hôm vừa rồi, cháu thấy có biểu hiện gì tích cực không?
Thủy nói khá rành rọt, qua lần nói chuyện trước, qua những gì cô đã trải qua với vị bác sĩ khả kính này từ lần khám trước, cô không còn ngại ngùng gì nữa cả, trước khi đến với buổi khám này, Thủy cũng xác định rõ tư tưởng là mình cần phải nói hết ra sự thật với bác sĩ để từ đó có được sự tư vấn một cách chính xác nhất nhằm cải thiện vấn đề quan hệ tình dục với chồng:
– Cháu thấy cũng có tiến triển ạ?
– Tiến triển như thế nào, nói cụ thể bác nghe xem nào?
Thủy kể lại vắn tắt kết quả của buổi làm tình với chồng cách đây mấy hôm:
– Cách đây mấy hôm, cháu và chồng có quan hệ tình dục. Đó là lần đầu tiên cháu không dùng gel bôi trơn. Mặc dù cháu vẫn còn đau nhưng cháu có cảm giác hình như cơ thể cháu bắt đầu có phản ứng. Hình như có rỉ ra một ít nước thì phải. Chỉ là… nó hơi ít thôi.
Đây có phải là bác sĩ và bệnh nhân đang khẩu dâm cho nhau không nữa, bác sĩ Tình gợi mở để bệnh nhân nói thêm:
– Mọi thứ phải dần dần cháu ạ, trong quan hệ tình dục, yếu tố tinh thần là quan trọng, ngoài ra cũng có một yếu tố khác cũng quan trọng không kém đấy chính là kỹ thuật. Bác hỏi khí không phải, cháu có thể kể cho bác hai vợ chồng cháu đã làm những gì không?
Thủy cũng hiểu ý của bác sĩ, cô cũng có nhận định giống như bác sĩ, đấy chính là vấn đề mà vợ chồng cô gặp phải ở đây chính là kỹ thuật, nhưng đó là kỹ thuật gì, phải làm như thế nào thì cô mù tịt và Lưu chồng cô cũng như vậy:
– Cháu cũng nghĩ vậy bác sĩ ạ. Chúng cháu làm đơn giản lắm, cháu nằm ngửa còn chồng cháu thì anh ấy… chỉ cầm dương vật… đút vào bên trong. Rồi anh ấy dập… và cuối cùng là xuất tinh thôi.
Ông Tình trớn mắt nghĩ về người chồng của bệnh nhân, nếu quả đúng như những gì bệnh nhân vừa nói thì thật là đáng tiếc, đáng tiếc cho chồng bệnh nhân sở hữu một bảo vật mà không biết tận dụng:
– Ồ, như vậy thì là không có kỹ thuật rồi.
Thủy bất giác đặt tay lên vú mình, hôm nay cô cũng cởi luôn cả áo lót ra:
– Vậy vợ chồng cháu phải làm như thế nào ạ?
Đáng lẽ ra, nếu là một cái lồn khác, bác sĩ Tình chỉ cần chỉ bảo bằng miệng thôi, nhưng đây lại là cái lồn đặc biệt, ông Tình muốn hơn thế:
– Thế này đi, để bác vừa làm nghiệp vụ kỹ thuật trị bệnh cho cháu vừa hướng dẫn cháu nhé. Việc này là để kích thích vùng âm hộ của cháu sản sinh ra nhiều dịch nhờn, vừa là để cho cháu các kiến thức về tình dục, cháu về hướng dẫn lại cho chồng.
Thủy bắt đầu có cảm giác một chút ở lồn, ở vú. Cô đang mong chờ điều kỳ diệu nào đó đến với cơ thể mình:
– Vâng ạ.
– Cháu kéo váy lên.
Thủy hơi nhổm mông rồi từ từ kéo phần chân váy lên rồi buộc túm lại ở trên bụng. Váy kéo lên đến đâu là làn da ở chân, ở đùi, ở bẹn, ở lồn, ở mu bướm của Thủy như bị phỏng đến đó vì những tia nhìn như muốn đốt cháy da thịt của bác sĩ Tình. Ô kìa, cái nước da trắng muốt như trứng gà bóc, sạch sẽ mịn màng không tì vết giống như làn da mông của một em bé hiện ra rồi kìa.
Cái mu lồn mới vồng làm sao, tô điểm trên đó là đám lông lồn mượt như nhung, thẳng tắp như vừa được duỗi chứ không loăn xoăn như của đa số đàn bà khác. Đầu lồn hồng hồng chưa nứng nhưng đã thò ra đúng như kiểu nó không bao giờ thụt vào thì phải. Hai mép lồn ôm trọn lấy cửa âm đạo như để che đậy đi cái động đi vào thiên đường.