Phần 2
Lúc bác sĩ Tình đang khám bệnh ở Phụ Khoa thì ở bên khoa Nam học cũng không phải đang chơi. Cửa phòng khám khoa Nam học có rất nhiều bệnh nhân nam với đủ các tư thế nhưng tất cả có một điểm chung là cố gắng không để ai nhìn thấy khuôn mặt của mình. Kẻ thì cho tay lên úp vào khuôn mặt đang cúi gằm xuống, kẻ thì đang cố tình giơ tờ báo to tướng lên trước mặt, kẻ thì đeo khẩu trang kín mít, có một bệnh nhân còn không quản nắng nóng mà đội mũ bảo hiểm mới chết chứ.
Bên trong, bác sĩ chính của khoa Nam học cũng không còn trẻ nữa. Là bác sĩ Nguyễn Hoàng Oanh. Bác sĩ Oanh thì làm ở Thiên Ngọc đã được 3 năm rồi, một bác sĩ rất giỏi về chuyên môn, có uy tín trong việc khám và điều trị những bệnh liên quan đến sinh dục nam. Bác sĩ Oanh năm nay 58 tuổi, khi đến tuổi về hưu ở bệnh viện nhà nước, bác sĩ ngay lập tức được trải thảm đỏ về làm tại Thiên Ngọc.
Phòng khám bệnh của khoa Nam học cũng có chút khác biệt so với phòng khám Phụ Khoa, không có giá đỡ chân Inox mà chỉ là một cái giường bằng phẳng. Một bệnh nhân nam nhìn còn rất trẻ, khuôn mặt non nớt, chắc chỉ hơn 20 tuổi một chút thôi đang nằm thẳng băng trên chiếc giường, cậu ngượng ngùng lắm khi người khám cho mình là một bác sĩ nữ. Không rõ già hay trẻ vì bác sĩ đang đeo khẩu trang kín mít, nhưng nhìn vào khuôn ngực của bác sĩ thì đoán chắc rằng vú bác sĩ rất to khi cái áo blouse trắng đang căng mọng ra, mông cũng vậy. Chỉ nghĩ đến vậy thôi cũng làm thằng nhỏ đang cứng lên nần nần ở trong quần rồi.
Bác sĩ Oanh sau khi đọc qua thông tin của bệnh nhân ở tại bàn làm việc thì gật gù thầm nhủ trong đầu: “Vẫn còn khá trẻ mà mắc bệnh này rồi, ây za, bọn trẻ bây giờ thật là lắm bệnh lắm tật”. Nghĩ vậy xong bác sĩ qua chỗ giường bệnh nhân, ngồi ở một cái ghế kê cạnh giường, ngang với háng bệnh nhân. Bác sĩ nói:
– Cháu là Tùng, 22 tuổi phải không?
Tùng ngoảnh mặt về phía bác sĩ, khuôn mặt chẳng nhìn được vì bác sĩ Oanh đang đeo khẩu trang nên đành lấy khoảng ngực của bác sĩ làm điểm nhìn chính:
– Vâng ạ.
Bác sĩ Oanh vẫn chưa có động chạm gì tới bệnh nhân, nhưng bác sĩ đã để ý thấy đũng quần bệnh nhân động động, cũng chẳng lạ vì đã hơn 30 năm trong nghề, chuyện như vậy bác sĩ Oanh gặp gần như là hàng ngày:
– Cháu miêu tả lại cho cô nghe, tại sao cháu lại tự cho rằng cháu mắc bệnh xuất tinh sớm. Có rất nhiều cách hiểu về bệnh này, ranh giới giữa có bệnh và không phải là bệnh đôi khi không phân biệt được đâu.
Bị hỏi về vấn đề mà người đàn ông nào cũng tránh vì nó động vào niềm tự hào, Tùng bẽn lẽn:
– Cháu phải nói hết ạ?
Bác sĩ Oanh vỗ vỗ bàn tay có đeo găng tay cao su vào bắp tay của Tùng trấn an, với nghề bác sĩ Nam học, tâm bệnh có khi còn nhiều hơn là bệnh lý:
– Uh, cháu đừng ngại, phải kể hết cho cô thì mới có phương pháp điều trị chính xác được. Ở đây mọi thứ cháu kể chỉ mình cô biết, bệnh viện luôn bảo mật thông tin cho cháu. Cứ yên tâm.
Được sự động viên của bác sĩ, Tùng lấy hơi một cái rồi thỏ thẻ:
– Cháu cũng không biết thế có phải là xuất tinh sớm hay không? Nhưng thời gian gần đây mỗi lần gần gũi với bạn gái, lần nào lâu nhất chỉ được khoảng 1 phút là cháu xuất rồi. Có lần còn chưa kịp vào bên trong, mới chỉ chạm bên ngoài thôi là đã xuất.
Bác sĩ Oanh gật gù:
– Ồ vậy sao? Như vậy là không ổn rồi. Trung bình thời gian quan hệ tình dục tính từ lúc xâm nhập phải là từ 5 – 7 phút. Cháu như vậy là quá nhanh rồi. Trước khi khám bệnh cho cháu, cô muốn giải thích cho cháu về bệnh xuất tinh sớm, để từ đó cháu có hiểu biết về nó, phối hợp với bệnh viện để điều trị.
Thấy bác sĩ xưng là “cô”, Tùng đoán là tuổi cũng lớn rồi, bác sĩ lại rất từ tốn, ôn tồn làm Tùng yên tâm phần nào.
– Vâng ạ. Cháu cảm ơn.
Bác sĩ Oanh giảng giải những kiến thức y khoa cho bệnh nhân nghe:
– Bệnh lý xuất tinh sớm thông thường có 2 nhóm nguyên nhân gây ra. Nhóm thứ nhất là do yếu tố hoàn cảnh, ví dụ: Căng thẳng, mệt mỏi, ít được tiếp xúc với phụ nữ, thủ dâm quá nhiều, do lâu ngày không gặp được bạn tình, do bối cảnh quan hệ tình dục quá kích thích sẽ gây ra tình trạng xuất tinh sớm. Nhóm thứ hai tuy ít hơn nhưng cũng là nguyên nhân gây ra tình trạng trên, đó là do các bệnh lý từ dương vật. Ví dụ như: Viêm niệu đạo, viêm bao quy đầu, viêm tinh hoàn, viêm tuyến tiền liệt hoặc các dây thần kinh ở quy đầu quá nhạy cảm.
Bác sĩ nói một tràng, Tùng chăm chú lắng nghe để ứng nghiệm vào bản thân xem nguyên nhân là do đâu. Tùng gật gù. Bác sĩ Oanh tiếp tục:
– Trước tiên, cô sẽ khám dương vật cho cháu, để loại trừ các nguyên nhân từ bệnh lý. Cháu cởi quần ra đi.
Câu nói này bác sĩ Oanh nói gần như hàng ngày, vì vậy với bác sĩ mà nói thì nó bình thường như cân đường hộp sữa, còn với bệnh nhân Tùng thì không như vậy.
Tùng chậm rãi ngường ngùng dùng hai tay tụt cái quần xuống đến đầu gối thì dừng lại. Vì đeo khẩu trang nên Tùng không nhìn thấy bác sĩ Oanh đang tủm tỉm cười khi nhìn thấy dương vật Tùng đã cứng cứng lên một chút. Bác sĩ Oanh gặp cảnh này phải nói là thường như cơm bữa vậy, cũng bởi bà là một bác sĩ nữ, cũng không còn trẻ nữa nhưng với dáng người cao cao và đặc biệt cặp vú khá to nổi bật ở phần trước, cặp mông căng tròn núng nính trong chiếc quần vải mỏng đồng phục luôn làm cho các nam bệnh nhân có phản ứng sinh lý. Đó vừa là điều dở nhưng cũng thường là điều hay, bởi nếu khám dương vật thì nếu cứng lên một chút sẽ dễ dàng khám hơn khi các đường gân, các thể nang căng phồng sẽ dễ dàng cho việc chẩn đoán.
Tùng ngoảnh mặt đi chỗ khác không dám nhìn vào hành động của bác sĩ.
Bác sĩ Oanh chạm bàn tay có đeo găng tay cao su của mình vào dương vật Tùng, và đúng là Tùng có nhạy cảm hơn người thường một chút, dương vật ngúc ngắc động đậy trong lòng bàn tay bác sĩ Oanh. Cẩn thận săm soi từng chút một bên ngoài, từ đầu dương vật xuống đến thân dương vật, rồi gốc dương vật và cuối cùng là toàn bộ bìu dái. Bác sĩ Oanh còn cẩn thận nắn bóp từng viên tinh hoàn một xem có gì bất thường không. Cuối cùng bác sĩ Oanh vuốt một đường từ trên đầu dương vật xuống đến tận gốc buồi, mục đích là để nhìn rõ phần da dưới đầu dương vật xem có gì dị thường không. Và chỉ cần như vậy thôi là quá đủ để bệnh nhân Tùng rùng mình một cái, không kiềm chế nổi khi bàn tay bác sĩ vẫn đặt ở gốc dương vật.
– “Ôi, bác sĩ ơi, cháu cháu cháu… aaaaa”, Tùng xuất tinh, vài dòng tinh trùng nóng hổi phọt ra khỏi đầu dương vật bắn lên không trung.
Bác sĩ Oanh gặp trường hợp này quá nhiều trong thâm niên công tác của mình, nhất là đối với bệnh nhân khám và điều trị xuất tinh sớm. Ấy thế nên biểu hiện của bác sĩ Oanh hết sức bình thường, bác sĩ còn khuyến mại cho bệnh nhân vài cái tuốt lên tuốt xuống nữa để bệnh nhân xuất hết tinh trùng ra ngoài.
Tinh trùng phọt ra ngoài không nhiều lắm, dính nhớp nháp vào tay của bác sĩ:
– “Không sao, không sao, đừng ngại”, bác sĩ Oanh trấn an để bệnh nhân yên tâm rằng chuyện như vậy không phải là vấn đề với bác sĩ.
Lấy cái khăn ở bên cạnh, bác sĩ Oanh lau tay mình trước sau đó nhẹ nhàng lau hết tinh trùng còn vương vấn ở dương vật bệnh nhân. Bác sĩ kết luận:
– Nhìn bên ngoài thì không có biểu hiện gì bất thường, cháu có dương vật bình thường như bao nhiêu người khác, cả về chiều dài, đường kính lẫn độ to của tinh hoàn. Cô nghi ngờ cháu bị viêm nhiễm gì đó ở bên trong. Giờ cô chỉ định cháu đi siêu âm dương vật, sau khi có kết quả, cháu quay lại đây nhé.
Tùng không còn ngại khi vị bác sĩ lớn tuổi khả ái nói như vậy, kéo cái quần lên che dương vật giờ đã xìu đi một tí. Lồm cồm bò dậy, Tùng cất bước ra bàn làm việc của bác sĩ Oanh.
– Giấy chỉ định siêu âm đây, cháu ra ngoài có y tá hướng dẫn. Khi nào có kết quả cầm vào đây gặp cô.
– Vâng, cháu cảm ơn cô. Cô ơi, cháu có bị nặng không ạ, cháu lo lắm.
Nhìn khuôn mặt non nớt đáng thương của Tùng, bác sĩ Oanh kéo khẩu trang xuống. Tùng bất ngờ hơn nữa khi nhìn cô bác sĩ này rất đẹp, một vẻ đẹp mặn mà của người lớn tuổi, bác sĩ Oanh có sống mũi cao, trán rộng, lông mày thưa, đôi mắt to đượm buồn, đôi môi dầy, hàm răng trắng đều như hạt bắp. Nhìn vào khuôn mặt thôi cũng có thể đoán là bác sĩ có làn da rất trắng. Tùng chỉ đoán bác sĩ khoảng độ 50 tuổi là cùng, cậu không thể ngờ rằng bác sĩ Oanh đã 58 tuổi rồi chứ không còn trẻ nữa.
– Cháu đừng lo, ai cũng có vấn đề gì đó về sức khỏe cả. Cháu đi bệnh viện khám khi vừa phát hiện vấn đề là tốt lắm rồi. Giờ đi siêu âm để loại trừ thêm nguyên nhân viêm nhiễm bên trong đường sinh dục. Còn nếu không bị viêm nhiễm, không có bất thường về bệnh lý thì cô sẽ hướng dẫn cháu những kiến thức y khoa liên quan đến tình dục, kết hợp với thực hành thì sẽ dần dần khắc phục được bệnh xuất tinh sớm thôi. Cứ yên tâm. Bệnh viện Thiên Ngọc nếu nhận lời chữa trị cho cháu thì đảm bảo sẽ khỏi. Thế nhé.
Tùng thở phào một cái rồi gật đầu cảm ơn bác sĩ Oanh lần nữa, cậu cầm tờ giấy chỉ định siêu âm đi ra bên ngoài.
Cửa đóng lại, bác sĩ Oanh lần này cười không che giấu, bà nói thật nhỏ: “Thanh niên gì mà mới có chạm vào đã xuất tinh, không chữa bệnh này thì làm gì có cô nào chịu nổi. Hi hi hi”.
Nói xong, cũng giống như bác sĩ Tình, bác sĩ Oanh cũng với ra cửa gọi to:
– “Mời bệnh nhân khác vào khám”, nói xong, bác sĩ Oanh lại kéo khẩu trang lên mặt mình rồi thầm nghĩ: “Không biết có thằng tây nào vào khám không nhỉ?”.