Phần 2
Thùy Dương bị ép lên phòng cùng với Ngọc, tên Hành khóa trái bên ngoài phòng. Thùy Dương thẫn thờ ngồi sát góc phòng. Mắt nàng nhìn căng phòng, trang trí màu hồng, điệu đà phong cách thiếu nữ mới lớn. Ngọc gục mặt lên hai đầu gối, vai cô bé run run, cô khóc vì xấu hổ, áy náy, không dám đối diện với Thùy Dương.
– Luận bị chúng làm gì? Tuấn và Nam đâu? – Chợt giọng Thùy Dương trầm trầm hỏi.
– Anh Luận.. Anh Luận thảm lắm chị ơi! Em, Tuấn, Nam và anh Luận bị ép lên một chiếc xe ngay đêm đó, chạy thẳng một mạch vào Sài Gòn. Bọn em không dám chống cự, bọn chúng có súng. Bọn chúng biết nhà em không có người, chúng kéo đến nhà em. Chúng dường như rất ghét anh Luận, ảnh bị đánh không ra hình người nữa. Chúng trói cả ba người ở phòng kế bên. Chúng… luân phiên cưỡng hiếp em suốt mấy ngày.
Ngọc nhìn lên chiếc giường màu hồng, nhàu nát với ánh mắt sợ hãi.
– Bọn chúng có mấy người?
Thùy Dương căm giận nghe câu chuyện của Ngọc, nàng đoán lờ mờ thảm cảnh của Luận có thể liên quan đến mình.
– Hành, còn hai thằng nữa. Bọn chúng đi mua thức ăn rồi. Sáng nay có người gọi cho Hành, báo cho hắn số điện thoại của chị! Nó ép em gọi. Em không đồng ý, nó bảo gã kia chặt ngón tay anh Luận… Hu hu.. Ảnh đau đến mức ngất xỉu.. Em .. Em…
Ngọc sà vào lòng Thùy Dương khóc nức nở.
– Em xin lỗi chị. Chị ơi, em thề là em không muốn. Nhưng em sợ lắm, em sợ hắn…
Ngọc khóc nức nở trong ngực nàng.
Tay Thùy Dương đưa lên vuốt mái tóc của Ngọc, nó rối tung, nhiều chỗ bết lại đóng khô cứng như bị dính chất dơ.
– Em đừng khóc nữa. Chị không giận em đâu.
Thùy Dương ôm đầu Ngọc vào lòng.
– Mình phải cố gắng sống để vượt qua chuyện này. Dù thế nào cũng phải sống. – giọng nàng trầm xuống.
– Sao em lại để mình dơ như vậy chứ? Để chị tẩy rửa, gội đầu cho em nhé.
– Không, không.. Em cố tình như thế. Em muốn chúng ghê tởm em. Không chạm vào em nữa. – Ngọc bừng tỉnh, xua tay liên tục.
– Không được. Em thấy chúng thế nào? Chúng không chạm vào em nữa thật sao? Hay hành hạ em thô bạo hơn?
Ngọc cúi đầu suy nghĩ, dường như hai ngày nay, nàng bị đối xử thô bạo hơn thật. Chúng chẳng thèm cưỡng đoạt cô nữa, mà chỉ bắt cô dùng miệng giải quyết sinh lý cho chúng. Miệng cô ê ẩm, mỏi nhừ, tinh trùng bị ép nuốt vào nhiều đến mức đến bữa cũng không thấy đói.
Hai chị em dìu nhau vào phòng tắm. Khi nhìn thấy cơ thể Ngọc, Thùy Dương ứa nước mắt, dấu vết trên cơ thể cô bé tố cáo những hành động thú vật của ba gã đàn ông suốt mấy ngày qua. Vết bầm tím khắp nơi, núm vú và hạ thể bầm đen những dấu răng cắn. Thùy Dương không tưởng tượng được Ngọc đã sống trong địa ngục trần gian này như thế nào.
Thùy Dương dịu dàng gội đầu cho Ngọc, tẩy rữa khắp thân thể Ngọc, bàn tay nàng nhẹ nhàng xoa dịu những vết bầm trên cơ thể cô bé.
– Hai gã kia tên gì? Có mặt trong buổi tiệc đêm đó không ?
Thùy Dương vừa tắm cho mình, vừa hỏi.
– Một tên cao ốm, hôm đó ngồi kế bên em, tên Thuận. Còn một thằng già nữa thì em không biết tên, gần bốn mươi tuổi rồi, mắt hí, gò má cao. Hắn rất bệnh hoạn, là hắn đã cắn khắp cả người em. Em muốn giết hắn, dù bị bắt ở tù em cũng muốn giết hắn.
Mắt Ngọc rưng rưng, nỗi thống khổ của cô đã quá mức chịu đựng.
– Chúng dường như rất căm thù chị. Chị biết không ? – Ngọc chợt nhớ.
– Chị biết. Chị xâm nhập vào phòng riêng của ông Cung, cha hắn, lắp thiết bị truyền tải thông tin về cục cảnh sát. Do chị đã làm liên lụy em.
Thùy Dương thở dài.
– Chị… Chị là cảnh sát.
Ngọc há hốc miệng.
– Không. Chị mà là cảnh sát thì tên Hành không mềm xương với chị sao?
Thùy Dương buồn cười.
– Chị giúp họ để cứu chồng mình thôi.
Thùy Dương kể vắn tắt cho Ngọc nghe, cô bé tròn mắt hâm mộ. Đúng là con nít, thoáng chốc cô đã quên khuấy chuyện mình bị bắt làm nô lệ tình dục mấy ngày nay.
– Chị có kế hoạch gì không?
Ngọc vô tình xem Thùy Dương như điểm tựa của mình.
– Trong hoàn cảnh này, chị em mình phải nương tựa nhau. Đừng nên kháng cự bọn chúng. Vì kết quả chỉ có chọc chúng điên tiết hơn, thô bạo hơn với mình.
– Nhưng… – Ngọc phân vân.
…
Hành ngồi trên ghế salon, dương vật hắn lòng thòng ướt đẫm giữa hai chân. Tay hắn cầm chiếc Iphone của mình, ngón tay lia qua lia lại trên màn hình, thích thú cười một mình. Hắn đang xem lại tác phẩm của mình, những hình ảnh hắn hành hạ Thùy Dương.
Chợt Hành nhìn thấy chiếc bóp tay của Thùy Dương bị vứt lăn lóc giữa phòng khách, bên đống những mảnh váy và đồ lót bị xé vụn của Thùy Dương. Hắn vùng người bật dậy, chạy đến, nhặt chiếc ví lên.
Hắn đổ dốc chiếc ví lên bàn, các vật phẩm cá nhân son phấn của Thùy Dương văng tung tóe khắp nơi và cả chiếc điện thoại của nàng rơi xuống mặt bàn. Hành cầm chiếc điện thoại của Thùy Dương vào tay, hắn mở màn hình. Trên màn hình khóa của điện thoại là ảnh chụp Thùy Dương ngồi trong vòng tay Thế Toàn, hai người nở nụ cười rạng rỡ hạnh phúc.
Mắt Hành lóe sáng, răng hắn nghiến lại phát ra tiếng kèn kẹt. Hiện giờ hắn đã mất tất cả, cha hắn lưu vong nơi xứ người, tài sản gia đình bị quản thúc. Bản thân hắn sắp phải đưa ra quyết định cuối cùng, hoặc sang Trung Quốc với cha mình, hoặc ở lại Việt Nam trở thành một kẻ đầu đường xó chợ. Tất cả như một cơn ác mộng, đều là do ả đàn bà này ban tặng cho hắn. Hắn không cam tâm, nhưng hắn biết mọi chuyện đều đã quá muộn để thay đổi.
Nhìn hình ảnh hạnh phúc tươi cười của vợ chồng Thùy Dương, Hành căm hận đến run rẩy. Gã muốn trả thù, những cách trả thù kinh khủng nhất được hắn nghĩ đến trong đầu. Nhưng hắn chỉ muốn cách trả thù chậm rãi nhất, tổn thương đau đớn nhất cho Thùy Dương.
Mắt Hành chợt lóe lên, ngón tay hắn lướt trên màn hình điện thoại, hắn dễ dàng tìm thấy số điện thoại chồng Thùy Dương, lưu trong danh bạ dưới tên My Darling, có cả email của anh ***1979.
Hành mỉm cười nhìn màn hình điện thoại của mình, email sent. Hắn biết mình sẽ không cần chờ lâu.
Đúng như hắn dự đoán, năm phút sau, điện thoại Thùy Dương reo lên liên tục, số của Thế Toàn. Gã nhìn thích thú, khuôn mặt mỉm cười của Thế Toàn hiện trên màn hình, Hành không nhấc máy. Sau một lúc, máy điện thoại của Thùy Dương nhận được một tin nhắn từ Thế Toàn.
“Xin đừng tổn hại vợ tôi! Các anh muốn bao nhiêu tiền tôi đều đáp ứng. Tôi cam đoan đáp ứng bất cứ yêu cầu gì!”
Hành bật cười ha hả, rồi chợt nghẹn lại, mặt đỏ bừng. Tiền ư? Chỉ ba ngày trước, tiền đối với hắn chỉ là rác rưởi, muốn đốt, muốn xé bao nhiêu cũng được, nhưng giờ đây, nhìn số tiền còn lại trong tay mình vơi dần, hắn thấy lòng mình đau đớn.
“Mày cứ chờ đi! Tao sẽ thưởng thức vợ mày từ từ. Tao sẽ gửi cho mày những tấm hình khác đẹp hơn!”
Thế Toàn đọc dòng tin nhắn đến từ máy vợ mình mà tim anh như thắt lại. Trên màn hình laptop trước mặt anh là hình ảnh Thùy Dương không mảnh vải che thân, bị hành hạ đau đớn tủi nhục, nước mắt nàng dàn dụa chảy tràn cả gương mặt. Thế Toàn nghiến răng tức giận đến run rẩy, tay anh nắm chặt đến mức có thể nghe các khớp xương phát ra tiếng răn rắc. Buổi chiều hôm nay, ngồi trong văn phòng anh đã cảm thấy bất an, anh gọi về điện thoại nhà liên tục nhưng Thùy Dương không có ở nhà, đang định gọi di động cho nàng thì email của anh nhận được thư từ một tài khoản lạ.
Thế Toàn vò đầu bức tai, anh đã nhắn lại liên tục bốn tin khác, xin chuộc lại vợ mình, nhưng hắn dứt khoát không trả lời. Máy điện thoại của Thùy Dương đã bị tắt. Anh đành gửi lại các tin nhắn đó theo địa chỉ email mà mình nhận được, vẫn không có hồi âm.
…
Bất chợt, cánh cửa phòng tắm bật mở, hai gã đàn ông mỉm cười bước vào.
Gã đàn ông bên trái, hay phù hợp hơn là một cậu bé, chính là tên Thuận cao gầy mà Thùy Dương đã gặp trong buổi tiệc.
Thùy Dương tròn mắt nhìn gã đàn ông bên phải, nàng mãi mãi không bao giờ quên gương mặt của hắn. Gò má cao, mắt ti hí, răng hô vàng ám khói thuốc. Gã chính là tên quản giáo Bình đã sàm sỡ nàng với các lý do bẩn thỉu.
Gã trốn vào Nam theo Hành, rõ ràng gã đang sợ những chứng cứ bất lợi của mình trong máy ông Cung bị lộ ra.
– Cô em, còn nhớ anh không ?
Mắt hắn lóe sáng nhìn thân thể trần truồng của nàng.
Hai gã hau háu nhìn cơ thể Thùy Dương, gã không giấu diếm sự thèm thuồng của mình đối với nàng.
Thùy Dương hít một hơi sâu, nàng đứng thẳng người lên, phô bày hết những đường cong cơ thể và làn da trắng mịn không tì vết của mình.
– Các anh muốn tôi ư? Vậy thì đến đây đi. – Thùy Dương nói.
Bình thoáng ngạc nhiên vì biểu hiện của nàng, nhưng gã chỉ nhếch mép lên cười, tay cởi quần áo của mình.
Hai gã bước thẳng tới, dương vật nửa cương, đung đưa theo bước chân. Thùy Dương nhắm mắt lại, cơ thể nàng run rẩy. Dù biết mình không có khả năng chống cự, nhưng cứ như thế chấp nhận cho những người đàn ông lại chiếm đoạt mình. Nàng thật sự không cam tâm.
Bình vồ lấy nai bầu vú căng tròn của Thùy Dương, miệng hắn há rộng hết cỡ như muốn nhét hết da thịt nàng vào miệng, một tay hắn nhào bóp vú còn lại của nàng không thương tiếc. Thùy Dương gồng cứng cả người, hai tay nàng bấu vào bên đùi mình đau muốn bật máu. Nàng cảm nhận chiếc lưỡi nhám sờn trắng nhơ bẩn của Bình đang rà quét từng ly da thịt trên ngực mình. Nàng rùng mình, da gà nổi sờn lên khắp thân thể.
– Ha ha, thích rồi hả? Mày là một con đàn bà dâm đãng. Tao biết mà.
Bình thích thú, giọng gã làu bàu khó khăn thoát ra khỏi miệng bị trám gần kín bởi núm vú của Thùy Dương, tay gã không ngừng vuốt ve làm cả lông tơ của nàng cũng muốn dựng lên.
Thuận ôm vòng lấy eo Thùy Dương, tay vòng lên trên, mân mê hai bầu vú nàng. Gã cúi xuống hôn một bên cổ nàng, mút lấy dái tai. Lưỡi hắn liếm bên má nàng, bàn tay nầng cằm nàng quay qua phía hắn, ép buộc đôi môi nàng đón nhận lưỡi của hắn. Thùy Dương nhăn mặt, miệng nàng không mở ra, hắn chỉ có thể ngấu nghiến đôi môi nhỏ xinh xắn của nàng.
Chợt Thùy Dương run nhẹ. Bàn tay của Bình đã xâm nhập vị trí mẫn cảm nhất của nàng, ngón tay hắn như chơi đùa với hai mép thịt đỏ mộng của Thùy Dương. Một, hai rồi ba ngón khẽ luồn vào người nàng. Thùy Dương run rẩy. Hơi thở nàng nặng nề hơn.
Gã Bình thích thú nhìn đôi lông mày cong vút của Thùy Dương nhíu lại, mắt nàng nhắm chặt. Những ngón tay hắn không ngừng móc liên tục trong người Thùy Dương, mắt không ngừng quan sát nét mặt nàng. Cơ thể Thùy Dương run mạnh hơn, làn da nàng đỏ bừng lên, hai đầu gối muốn nhũng xuống, âm hộ nàng nóng bừng, nhòe nhoẹt nước nhờn.
– Ha ha.. Tao nói rồi. Mày là con đĩ dâm đãng.
Bình không ngừng thóa mạ nàng, tay gã không ngừng móc sâu vào người nàng, một dòng nước trong chảy dài theo cánh tay hắn.
Thùy Dương mím chặt môi, uất ức, nước mắt nàng chảy dài bên khóe mắt, lập tức bị Thuận le lưỡi liếm sạch.
Bình bắt Thùy Dương chống tay lên thành bồn tắm. Nàng nhắm mắt chấp nhập, hai bàn tay nhỏ bấu chặt vào thành gạch men. Gã Bình chậm rãi đút dương vật vào trong nàng. Gã thưởng thức triệt để từng thớ thịt Thùy Dương run rẩy theo dương vật gã sâu dần vào người nàng. Bất chợt gã nhấp hết vào trong.
– Ah…
Thùy Dương bật la lên.