Thụ tinh – Phần 89

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.life, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Phần 89
Cuối cùng buổi khai mạc cuộc thi hoa khôi lớn nhất từ trước đến nay của ngành ngân hàng cũng được diễn ra, toàn bộ thí sinh và người đại diện lần lượt xuất hiện trên sân khấu, cuối cùng tâm điểm của cả buổi lại đổ dồn về Thảo và ông Vũ, ông Vũ cũng là một nhân vật có tiếng nói trong ngành, chính vì ông ta nổi tiếng nên mọi người mới xì xào to nhỏ về việc ông ta có một nhân viên đẹp như Thảo, một số người bàn tán nhau về quan hệ của hai người là bố chồng con dâu… Rất nhiều thông tin của Thảo được ưu tiên khai thác trong đợt thi hoa khôi lần này của đám săn tin… nàng là một quả boom lớn của cuộc thi năm nay, là một nhân tố bí ẩn mà bất cứ ai nhìn thấy cũng tò mò muốn biết thân phận thực sự của nàng là ai, vì là một người sống hướng nội nên hầu như đám nhà báo rất khó để tiếp cận thông tin của Thảo.
Sau hai tiếng khai mạc, cuộc thi đầu tiên của vòng loại cũng diễn ra, lần đầu tiên trong lịch sử có người được điểm tối đa trong cuộc thi vòng loại, đó chính là Thảo, nó là một cú sốc của toàn bộ thí sinh ở đó khi mà nàng đã chinh phục được những giám khảo khó tính nhất… đám nhà báo thì tranh nhau săn tin về một gương mặt hoàn toàn mới, nàng đã để lại ấn tượng cực kỳ sâu sắc đối với toàn bộ người xem trực tiếp lẫn trên truyền hình… Về phía Thảo nàng chẳng mấy ngạc nhiên vì nàng đã quá quen với những cuộc thi thế này rồi, phần thi này không khó nhưng có rất nhiều thí sinh đã không được chọn.
Vì là cuộc thi lớn nhất từ trước đến nay, đánh một dấu mốc quan trọng của từng đơn vị với ánh mắt bạn bè quốc tế nên giám khảo rất khắt khe nghiêm túc, họ có những yêu cầu cao chót vót như những giám khảo tại cuộc thi hoa hậu thế giới vậy và nội dung thi cũng rất khác biệt so với những năm còn lại, nhất là phần thi áo tắm đã được loại bỏ, thay vào đó là phần thi trang phục tự do.
Buổi chiều, tiếp đến là cuộc thi trang phục tự do, rất nhiều thí sinh chọn những trang phục hở hang, thậm chí là mặc đồ bikini khi mà ban tổ chức đã cấm, chẳng khác gì một buổi chào hàng với các đại gia… Tuy nhiên chỉ duy nhất một mình Thảo lên đồ một cách lạ lùng nhất, nàng mặc một bộ đồ đi chơi dạo phố thường ngày và một bộ hay mặc ở nhà, trang phục ấy của Thảo toát lên sự tự do, năng động của một phụ nữ thời hiện đại, cũng như nét đẹp quyến rũ, gần gũi của một người phụ nữ đảm đang trong gia đình, với gương mặt xinh xắn dễ thương, chiều cao lý tưởng cùng với ba vòng chuẩn không thừa một cm, nhất là với bộ mông cong quyến rũ và bộ ngực to… Thảo đã chinh phục được toàn bộ khán giả cũng như ban giám khảo khó tính, tuy lên đồ khác lạ so với tất cả các thí sinh còn lại, nhưng Thảo đã khiến ban giám khảo mỉm cười thú vị và có chút kinh ngạc vì cô gái này thực sự rất tự tin vào sắc đẹp của mình, cô ấy biết rõ bản thân hơn tất thẩy mọi thí sinh ở đây… có lẽ mặc dù ngồi ở cương vị nào, là nhân vật thế nào thì cũng không dấu nổi ánh mắt si tình khi nhìn Thảo, có anh hùng nào thoát khỏi ải mỹ nhân… đến nữ giới trong khán phòng còn bị thuyết phục… tất cả mọi người như bị hút hồn bởi vẻ đẹp thuần khiết nhưng cũng rất sexy của Thảo, nàng đem đến cho mọi người một sự hưng phấn kỳ lạ.
Sau một ngày thi, Thảo đang là cô gái có số điểm cao chót vót bỏ xa tất cả các thí sinh còn lại, thật đáng buồn cho cô gái đội vương miện kỳ trước, vì cô ta chỉ xếp thứ ba, một ánh mắt ghen tị, một sự ghen ăn tức ở không hề nhỏ khi năm nay, năm quan trọng nhất lại có sự xuất hiện của Thảo, nàng đã chiếm chọn toàn bộ Spotlight của cả cuộc thi khiến toàn bộ thí sinh cùng với người đại diện của họ lo lắng đứng ngồi không yên.
Cả nhà bước ra ngoài trước sự bảo vệ của đội ekip, bởi vì đám nhà báo đang vây quanh Thảo sau ngày thi thứ nhất, thực sự rất phiền toái, cũng may đội ekip mà ông Vũ chuẩn bị cũng vì một vài lý do như thế này, ông Vũ và bà Hiền thì dễ dàng lên con siêu xe phía trước, còn phía sau Thảo và Linh khá vất vả để lên được chiếc xe.
– Thảo ơi!!! Thảo!!! – Bỗng từ xa có một tiếng gọi lớn, Thảo liếc nhìn về phía đó thì thấy một bóng dáng quen quen nhưng chưa nhận ra đó là ai, bởi vì đám đông nhốn nháo quá… Chưa kịp quay lại nhìn lần nữa thì chiếc xe lao vút đi.
– Chị ơi! Chị cho bọn em đi một vòng thành phố được không ạ, em muốn ngắm cảnh thành phố Nha Trang một chút ạ! – Thảo lễ phép nói với chị tài xế của khách sạn.
– Ừ! Tất nhiên là được rồi em! – Nói xong chị tài xế mỉm cười chuyển hướng, mở cửa kính Thảo hít một hơi dài, không khí nơi đây thật trong lành, mát mẻ, hòa cùng mùi thơm đặc trưng của biển, cảm giác thật thư thái, thực sự nàng không hợp với mấy cuộc thi thế này, nó thực sự ồn ào và phiền phức. Với tài năng và ngoại hình này Thảo thừa sức có thể làm một idol của Việt Nam, nàng sẽ nổi tiếng rất nhanh nếu muốn, mỗi tội nàng là một cô gái sống hướng nội, chỉ muốn có một gia đình hạnh phúc, sống như những người bình thường… Nói xong Thảo xoa bụng mình, nàng mím môi suy nghĩ… không biết… tối qua có đậu hay không…
– Ha ha! Dành vị trí đầu bảng sau ngày thi đầu tiên mà trông mày mệt mỏi thế! – Linh ngồi bên cạnh nói và nhìn về một hướng với Thảo.
– Hì! Tao không hợp với những chỗ đông người, nên thấy hơi khó thở… – Thảo quay lại mỉm cười một cái.
– Khổ thân bạn tao… Thôi ngoan mấy ngày nữa là xong thôi, tối về bơm thêm vài… – Linh chưa kịp nói xong thì Thảo quay lại bịt mồm Linh lại và mở to mắt cau mày. Nàng sợ Linh nói ra điều gì liên quan đến quan hệ của nàng và bố Vũ thì chết. Thấy mình lỡ mồm, Linh gật gật rồi nhìn lên tài xế và đập tay vào ngực vài cái. Hai chị em lượn một vòng thành phố rồi quay trở về khách sạn, vừa bước xuống xe, Thảo lại nghe thấy tiếng gọi từ phía xa.
– Thảo ơi!!! Thảo ơi!!! Tớ đợi cậu nãy giờ!!! – Có một người béo béo đeo balo ục ịch chạy từ phía xa tới.
– HẢ!!! Lâm lợn!!! Sao cậu lại ở đây? – Thảo mở to mắt ngạc nhiên khi thấy Lâm lợn bạn học cùng mình hồi cấp ba.
– Á!!! Thằng Lâm lợn, sao mày lại ở đây? Thằng lợn này!!! – Linh xuống sau cũng giật mình khi thấy Lâm lợn xuất hiện ở đây.
– Tớ… nghe nói cậu thi hoa khôi ở đây… nên… he he – Lâm lợn gãi đầu gãi tai nói, nhìn cái mặt biến thái của nó trông xấu tệ, người vừa béo vừa lùn, Lâm lợn chỉ đứng đến gáy Thảo nếu nàng bỏ guốc ra, còn lúc này trông nó chỉ cao đến ngực nàng.
– Sao mày lại biết Thảo thi hoa khôi ở đây? Chuyện này nội bộ ngành ngân hàng sao mày biết được? Khai mau! – Linh quát xa xả vào mặt Lâm lợn, cơ bản từ hồi học cấp ba Linh đã rất ghét Lâm lợn chỉ vì nó là thẳng hay đi quay lén phòng vệ sinh nữ. Nhìn cái tướng thì không thể mê nổi, lúc nào cũng chỉ cười hề hề như thằng thiểu năng, người thì béo ục ịch, da thì ngăm đen xấu xấu bẩn bẩn.
– Ở ngoài đường người ta dán đầy băng dôn sao tớ không biết được… với lại mẹ tớ bảo lần này con dâu ông Vũ tổng giám đốc ngân hàng quốc tế sẽ tham gia… thì chỉ có Thảo thôi chứ hề hề! – Lâm lợn cau mày nói với Linh sau đó nó quay sang Thảo cười. Linh cứng họng vì mẹ Lâm lợn cũng làm trong ngành ngân hàng, tuy bà ấy nghỉ hưu rồi nhưng chí ít cũng làm sếp, chuyện rò rỉ thông tin này cũng là lẽ thường.
– Vậy cậu đến đây lâu chưa? – Thảo mỉm cười nhẹ nhàng nói với Lâm lợn, nàng biết Lâm lợn là một đứa say mê mình nhưng chưa bao giờ nàng coi thường tình cảm đó của nó.
– Tớ… tớ mới đến sáng nay, xong bắt thẳng taxi đến địa điểm thi để… để… xem cậu thi… – Lâm lợn đỏ mặt khi được nói chuyện với Thảo, cô ấy lúc nào cũng nói chuyện nhẹ nhàng và tôn trọng nó khiến Lâm lợn càng say mê Thảo.
– Hì! Cảm ơn cậu đã luôn ủng hộ tớ! – Thảo mỉm cười, nàng nói như vậy cũng có lý do, vì trước đến nay từ hồi học cấp hai đến giờ chưa một cuộc thi nào của nàng mà vắng mặt Lâm lợn, lần nào nó cũng đem hoa đến chúc mừng Thảo, ngày hôm nay cũng vậy, mặc dù bạn bè nàng không biết nhưng bằng một cách nào đó Lâm lợn lại xuất hiện ở đây khiến Thảo có một chút vui trong lòng.
– Mà cái thằng biến thái này! Mày đi đâu cũng vác cái ba lô to như tổ chảng thế hả? – Linh cau mày đá vào ba lô Lâm lợn vài cái.
– Không! Tại… tại tớ sáng nay mới xuống đến đây nên chưa tìm được chỗ nghỉ… tất cả phòng ở đây đều cháy cả… nên… – Lâm lợn ấp úng, rồi hếch mông hất cái balo lên lưng trông tội tội.
– Cậu chưa tìm được phòng nghỉ sao? – Thảo nhíu mày đồng cảm vì Lâm lợn lúc này lấm la lấm lét trông thật đáng thương.
– Mày đừng tin nó Thảo, nhà thằng này cũng đại gia lắm, làm gì mà không thuê được phòng! – Linh bám vào tay Thảo, vì cô biết rõ tính bạn mình.
– Tớ thề! Sáng nay tớ còn thuê người hỏi hết quanh khu thành phố mà không kiếm được phòng nào… Mới hôm qua tớ nghe tin Thảo sẽ thi nên tớ không kịp chuẩn bị gì mà vội vàng bay vào đây… cũng không ngờ ở đây lại cháy phòng đến thế… – Lâm lợn mặt buồn rười rượi nói.
– Chắc cậu ấy nói đúng đấy, bố Vũ cũng bảo thời gian này kiếm phòng rất khó mà… – Thảo nói nhỏ với Linh.
– Không có phòng thì kệ mày chứ, liên quan gì đến bọn tao! – Linh bĩu môi lườm Lâm lợn, thực sự Linh là một cô gái rất có định kiến với Lâm lợn, lúc nào gặp là chửi nó như kẻ thù nên Lâm lợn chẳng thích Linh tí nào.
– Thì tớ có bảo liên quan đâu, tớ đến đây chỉ muốn xem Thảo thôi chứ chẳng phải đến để ngủ! Tối tớ ra bến xe bus ngủ thiếu gì chỗ! Xì! – Lâm lợn vênh mặt lên cãi Linh.
– Cái thằng lợn này! Mày lại đòi trả treo với bà à! – Linh trừng mắt và dơ tay lên với Lâm lợn khiến Lâm lợn nhắm tịt mắt dơ cái tay béo múp lên đỡ trông đến tội.
– Thôi! Hai người này cứ như nước với lửa ấy, mà mày cũng đừng bắt nạt cậu ấy nữa… theo tớ thì thế này, đằng nào mình cũng là bạn học cùng lớp, hôm nay Lâm cứ ngủ cùng phòng bọn tớ đi! Rồi mai đi kiếm phòng cũng được, ngày mai chắc sẽ có thôi… Hihi… – Thảo nói khiến cả Lâm lợn lẫn Linh trợn tròn mắt, một người thì sướng một người thì phát rồ lên.
– Mày điên à Thảo? Cho cái thằng lợn này ở chung phòng! Mày bị điên à!!! – Linh cầm vào vai Thảo lay đi lay lại.
– Ơ thì chả lẽ lại để bạn ấy ngủ ở ngoài đường sao? – Thảo nhíu lông mày nói.
– Trời ơi!!! Mày tốt cũng tốt nó vừa thôi, mày không nhớ ngày xưa nó là thằng hay quay trộm tụi mình đi vệ sinh à? Há!!! – Linh thực sự hết thuốc chữa với bạn mình, mặc dù biết tính Thảo như vậy và cũng đoán Thảo sẽ để cho nó ở cùng một hôm nhưng không ngờ Thảo nói thật. Linh như phát rồ lên với quyết định này của Thảo. Trông Thảo chẳng có chút nào lo lắng và đề phòng với tên biến thái này nhưng Linh lại rất để ý đến nó.
– Chuyện cũ rồi thì mày nên bỏ qua cho người ta đi… bây giờ lớn rồi chứ có phải trẻ con nữa đâu… Dù gì phòng mình cũng rộng mà, cậu ấy ở ngoài phòng khách thì cũng không liên quan đến mình, đúng không? Hihi… – Với đức tính của Thảo, Lâm lợn lại là bạn cũ, nàng sẽ giúp bạn mình mà không suy nghĩ gì, nàng sẽ không nỡ lòng để Lâm lợn ngủ ngoài đường được, dù gì cậu ấy cũng đến đây vì mình.
– Huh! Lớn gì chứ, tuổi này rồi còn ở nhà bám váy mẹ… Mày mà bén mảng vào phòng tao sẽ đập mày đó nghe chưa! – Linh cau mày, thôi thì nghĩ đơn giản cũng làm phúc một chút, tự nhiên đang yên đang lành có thêm thằng tay sai cũng tốt… nghĩ xong Linh dơ nắm đấm lên dọa Lâm lợn.
– Cảm ơn các cậu! Tớ hứa chỉ ngủ ở đây một đêm thôi! Tớ sẽ thuê người tìm hộ phòng, có một cái tớ đi ra liền… – Mặt Lâm lợn sướng thấy rõ, tim nó đập nhanh, mũi nó he lên tận não cảm giác như sắp chảy máu cam ra đến nơi rồi, nó chỉ cần nghĩ đến việc được ở cùng Thảo là nó sướng đến phát điên, tâm trạng cao hứng không thể diễn tả nổi.
– À! Nhưng mà… chuyện này bí mật đó, đừng để anh Minh hay bố chồng tớ biết, sẽ không hay… – Thảo nói với cả Lâm lợn và Linh.
– Ừ! Tao biết rồi, tao đâu có ngu, lộ ra chỉ có thằng lợn kia thôi!
– Tớ hứa, tớ chỉ ở trong phòng, nghe lời bọn cậu! Tớ không đi đâu hết! – Lâm lợn dơ tay lên thề, nó nuốt nước bọt khi lén nhìn cơ thể Thảo. Lúc sau nó vác balo theo sau, mắt nó không ngừng nhìn vào bộ mông to của Thảo đang đi ở phía trước. Bản tính dâm dê đê tiện vẫn nằm trong máu của nó không thể thay đổi được.
– Trên tầng này chỉ có hai phòng, một của tớ và một phòng của bố mẹ chồng ở đằng xa xa kia, nên cậu đừng đi ra hành lang nha, nhỡ đâu gặp bố mẹ tớ thì chết… – Thảo chỉ về phía xa và mở cửa, cả ba người nhanh chóng đi vào trong, mặc dù Lâm lợn cũng khá nhiều tiền và đã từng ở nhiều khách sạn năm sao nhưng căn phòng này thực sự rất xa hoa lộng lẫy, mắt nó mở to nhìn lên trần nhà và nhìn nội thất xung quanh phòng, sau đó nó được Linh đá vài cái vào mông và chỉ định ngồi ở phòng khách không được đi đâu xa quá phòng vệ sinh.

To top
Đóng QC