Thụ tinh – Phần 82

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.life, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Phần 82
– Hay… chúng ta… đổi địa điểm nhé! – Minh thở mạnh cười trừ, trong lòng anh bắt đầu hiểu bản thân mình đã sai từ đâu mà dẫn đến phản ứng này của vợ… Thảo không nói gì, mặt nàng lạnh te đứng dậy đi ra khỏi phòng và hướng về nhà vệ sinh, ông Phú thì nhanh nhảu mặc lại chiếc quần cũ kỹ của mình. Sau khi thanh toán tiền, cả ba người lên xe tìm một khách sạn gần đó. Sau khi thuê hai phòng cả ba người cùng nhau lên tầng 8, vì thuê hai phòng nên lễ tân và những người ở đó chẳng ai nghĩ ngờ gì về việc họ sắp làm… Một ông già trông khắc khổ, đen nhẻm gầy gò xấu xí… còn lại là một đôi uyên ương đẹp như trong phim bước ra. Họ chỉ tò mò không biết thân phận bác Phú như thế nào mà lại đi với hai người họ.
– Phòng đẹp quá… phòng này… có đắt không cháu? – Ông Phú bỏ dép ở ngoài và lấm la lấm lét đi vào trong ngó nghiêng xung quanh.
– Bác yên tâm, cháu trả xong hết rồi ạ, mà bác đi tắm qua đi he he… – Minh ghé đầu vào nói thầm với ông Phú, anh biết vợ mình ưa sạch sẽ, như vậy mới làm nàng cảm thấy có hứng thú… ông Phú nghe vậy gật gù rồi đi vào phòng vệ sinh.
– Thảo này! Anh có việc cần đi gấp, em và bác Phú ở đây nhé! – Minh chống nạnh nói, anh ngó quanh phòng đứng suy nghĩ một lúc… Mặt Minh lặng xuống, anh đi ra nói thầm vào tai Thảo “chỉ dùng tay thôi nhé… ở đây không có bao đâu…” Minh cười trừ, lúc này tự dưng cảm giác anh lại rất nửa vời, thực sự tâm lý của Minh không ổn định chút nào, chỉ là bỗng dưng lo cho vợ và có một chút ích kỷ và phải dặn dò Thảo không được làm tình với bác Phú… Thảo cau mày nhìn Minh đi ra cửa… không biết thực sự anh ấy muốn cái gì nữa… Thảo ngồi xuống giường, nàng thở dài khi nghĩ đến căn bệnh quái ác này của chồng… Hôm nay nàng cảm thấy rất buồn khi chồng mình xử sự như vậy… anh ấy lên cơn còn chẳng thèm để ý đến cảm xúc của mình… rồi lại dở mấy trò đến khách sạn, đẩy mình cùng một phòng với bác Phú… sau đó lại nhắc không được làm chuyện ấy… hmm… anh ấy nghĩ mình là ai mà phải nói như vậy chứ… chưa kể ngộ nhỡ anh ấy đẩy mình với một gã đàn ông nào và bị hắn ta hiếp thì sao? Tại sao anh ấy chỉ biết nghĩ cho bản thân như vậy… sao lại có con người kỳ lạ đến mức này cơ chứ… Thảo ngồi trên giường đung đưa đôi chân dài của mình mặt trầm tư suy nghĩ, nàng nhìn xuống những ngón chân thon dài trắng trẻo và thở dài nghĩ bố mẹ đẻ ra mình xinh đẹp đến từng ngón chân thế này, được ông trời ban cho vẻ bề ngoài hơn người… nhưng tại sao anh Minh lại không biết trân trọng cơ chứ…
Căn phòng trở nên im lặng, chỉ có tiếng xả nước trong phòng tắm, Thảo nhìn vào cửa phòng tắm và có chút hồi hộp, nhưng ngồi chờ thế này thật mất hết thể diện, Minh đã đưa nàng vào tình huống gì thế này… Chả lẽ anh ấy nghiêm túc thật hay sao, nhưng… anh ấy đâu có ở đây… làm sao mà thấy những điều này mà thỏa mãn cơ chứ… Bất chợt Thảo nghĩ đến chuyện lúc nãy anh ấy thuê hai phòng cạnh nhau… nghĩ có điều mờ ám ở đây, Thảo đứng dậy sờ vào những vách tường dán toàn loại giấy dán tường cao cấp… và nhìn ngó các vận dụng trong phòng thấy không có gì bất thường… nhưng… anh ấy chắc hẳn đã có cách gì đó, có khi anh ấy còn đang theo dõi mình ấy chứ… bằng âm thanh? Hay hình ảnh? Thảo cau mày suy nghĩ mãi mà không đoán được… nàng biết chồng nàng rất nhiều trò, anh ấy cũng rất thông minh, điều gì anh ấy mà thực sự muốn anh ấy sẽ làm bằng được mới thôi…
– “Cạch!” – Tiếng cửa phòng tắm mở ra… ông Phú khúm núm mặc cái quần đùi cũ và cái áo ba lỗ trắng đi ra… bên dưới gọi là chiếc quần đùi nhưng thực ra nó là quần lót trong của mấy ông già… lúc này nhìn chiếc quần vổng hẳn lên, chứng tỏ bác Phú đang rất hứng tình mà cứng lên rồi. Nhìn thấy Thảo bác Phú không nói gì, ông cúi mặt khép nép đi ra chiếc ghế nhỏ ngồi vì sợ Thảo nhìn thấy cái cục u trong quần mình. Thảo không nói gì, chỉ thấy gương mặt có phần lúng túng và đỏ dần lên, có lẽ nàng đã liếc thấy cái thứ đó rồi… Không gian bỗng im lặng không ai nói với ai câu gì…
– Hờ hờ… – Tiếng thở của Minh trong căn phòng bên cạnh, anh liếm lưỡi nuốt nước bọt liên tục, trên tay anh cầm chiếc điện thoại iphone đời mới nhất, bên trong đó là hình ảnh căn phòng bên kia. Lúc vào phòng Minh đã để cục sạc iphone ngụy trang camera của mình lên chiếc tab đầu giường cạnh chiếc đèn ngủ, chiếc camera mà anh đã mua từ trước cũng để thỏa mãn cơn bệnh hoạn của mình bằng cách lén lút rình rập Thảo, anh luôn mang nó theo xe ô tô sợ để ở nhà Thảo sẽ tưởng là cục sạc thật và làm hỏng. Ngay lúc đổi địa điểm, trong đầu Minh đã nẩy số rất nhanh và quyết định dùng chiêu trò này để thỏa mãn, không ngờ nó có tác dụng hơn anh tưởng, chỉ cần thấy vợ mình và ông Phú ngồi cùng nhau trong căn phòng Minh đã cứng lắm rồi, anh cởi hết quần áo nằm lên giường mân mê con cu nhỏ của mình để sẵn sàng sóc lọ. Anh không muốn để vợ cảm thấy khó chịu, anh muốn Thảo từ từ cảm nhận những điều đó một cách tự nhiên nhất… khiến vợ mình tự cảm giác và khám phá con cu khủng của ông Phú bảo vệ… như vậy nàng mới cảm thấy thoải mái được. Nhưng lần đầu tiên thế này anh không nghĩ vợ anh sẽ để cho ông Phú làm chuyện đó, vì cô ấy là một người khá bảo thủ trong chuyện tình dục, rồi sẽ ngồi im như búp bê thôi nếu như ông Phú không chủ động làm gì, tuy nhiên tính của ông Phú lại nhút nhát, ông ta sẽ chẳng dám làm gì vợ mình mất… Minh cảm thấy tình huống này thực sự thú vị mà, rồi ai sẽ là người phải chủ động đây. Minh mỉm cười, anh tự cảm thấy mình thật ngu ngốc khi xử sự như vậy trong nhà hàng, nếu muốn vợ và ông Phú phô diễn cảm xúc thật thì phải để họ riêng tư thế này mới phải…
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: https://truyensex.life
– Cháu dạo này có khỏe không?
– Bác… – Cả Thảo và ông Phú sau một hồi không nói gì thì bất ngờ cất giọng cùng một lúc làm cả hai càng thêm xấu hổ.
– Dạ… cháu khỏe ạ… – Thảo nói xong câu này thì cũng không nói được gì nữa, tại sao lúc này lại ngại đến thế chứ… không biết bằng cách nào nhưng Thảo luôn cảm giác mình đang bị theo dõi bởi chồng.
– Chuyện… vừa nãy… – Ông Phú lắp bắp.
– Cháu cố tình đó… tại anh Minh… anh ấy… cứ như hâm ý… – Thảo nhíu mày nhìn bác Phú nói. Bên kia Minh nghe thấy cũng thở phào, hóa ra là vậy, đúng như những gì anh nghĩ. Làm gì Thảo có thể tùy tiện làm hành động đó được… nhưng Thảo làm như vậy khiến Minh thực sự rất hưng phấn… đôi lúc anh cũng mong muốn những chuyện nằm ngoài dự tính, đặc biệt là những lần cô ấy chủ động… Kiểu như Thảo phải đấu tranh tư tưởng với ham muốn vì sợ mất hình tượng của mình vậy… Và Minh muốn cô ấy phải chịu thua vì cái tính bảo thủ của mình trong chuyện tình dục, muốn cô ấy phơi bầy ra ham muốn thực sự của mình…
– Thảo à… bác không hiểu sao… Minh nó lại như vậy… cháu đẹp như thế này… sao… nó… – Ông Phú hồi hộp quá không nói thành lời.
– Thực ra… anh ấy… bị bệnh bác ạ… – Thảo lưỡng lự giải thích cho bác Phú, dù gì cũng phải nói để bác ấy hiểu và cũng là giải thích cho hành động kỳ lạ của chồng mình.
– Bệnh? Bệnh sao? Minh bị bệnh gì vậy cháu… – Gương mặt ông Phú tỏ ra lo lắng, khiến Minh bên phòng bên kia cũng cảm thấy có chút ấm lòng khi mình không chọn nhầm người, thực sự bác ta cũng lo lắng cho mình đấy chứ.
– Anh ấy… có một căn bệnh… muốn nhìn thấy cháu… làm như vậy với người ta… gần gũi với… người đàn ông khác… – Thảo xấu hổ, nàng rất ngại khi để bác Phú biết điều này, nhưng Minh cũng đã dặn dò rằng cứ nói ra điều đó nếu cần thiết… Thảo nói xong nàng liếc xuống đũng quần của bác Phú và lại nhớ đến lúc mình ngồi lên chim bác ấy ở nhà hàng… Chồng nàng cho phép thì tại sao bản thân phải cứng nhắc cơ chứ…
– Cái gì… trên đời này… cũng có căn bệnh đó sao cháu? – Mặt ông Phú ngạc nhiên nhưng trông có vẻ rất hào hứng.
– Vâng… vì vậy anh ấy mới có những lời lẽ thô tục như hôm nay… cháu thực sự không muốn… nhưng… anh ấy… chịu thiệt nhiều rồi… cháu… cháu… muốn bù đắp cho anh ấy… bằng cách riêng của cháu… – Thảo ấp úng, nàng phải dãi bày những điều này cho bác Phú bởi vì bác ấy là một người đáng tin cậy, cũng là người rất thấu hiểu cho hoàn cảnh của người khác. Chắc bác ấy hiểu gia đình nàng không thiếu thốn bất kể thứ gì, nhất là Minh, anh ấy có tất cả nhưng chỉ duy nhất có cái sở thích bệnh hoạn mà không dám nói với ai… vì vậy nàng sẽ hy sinh một chút để giúp người chồng đáng thương của mình.
– Cháu… là một người vợ tốt… nhưng nếu cháu không muốn thì đừng làm cháu ạ… bác coi các cháu như một người bạn, những người bạn duy nhất của bác… nên bác rất tôn trọng các cháu… nếu như cháu… không thoải mái… đừng tự ép bản thân vào những điều không muốn… – Minh ở bên phòng bên kia nghe thấy ông Phú nổi vậy bỗng bật dậy tự cảm thấy sao có người lại ngu đến mức đó… sĩ diện hão… Minh cau mày nhìn chằm chằm vào điện thoại.
– Từ hôm đó… bác… – Ông Phú định nói thì Thảo mở to mắt nhìn bác Phú và ngắt lời.
– Cháu sẽ giúp bác! – Thảo thở mạnh sợ hãi khi suýt chút nữa thì bác Phú buột miệng nói ra chuyện gì đó có liên quan đến bí mật của hai người thì toi, nàng không chắc Minh có theo dõi hay không nhưng cẩn thận vẫn hơn.
– Thật… thật… sao… – Ông Phú giọng run run nhìn Thảo nuốt nước bọt. Minh ở bên phòng bên kia lại nằm xuống giường chuẩn bị tinh thần, anh không hề để ý đến câu nói dở của bác Phú, anh chỉ cảm thấy hưng phấn khi vợ mình chủ động đồng ý, nếu như sau khi nghe ông Phú sĩ diện nói vậy, nàng đứng dậy đi ra ngoài thì coi như là công cốc, nhưng nào ngờ nàng lại đồng ý, có phải do cô ấy nghe lời mình hay muốn thử cảm giác với cái thứ đó… Dù là lý do gì thì Minh vẫn muốn được nhìn thấy Thảo sung sướng, cho dù cảm thấy có một chút ghen tức. Nhưng thẳm sâu trong Minh vẫn cảm giác bản thân chưa thực sự hiểu vợ, nếu như cô ấy nói ra rằng cô ấy thích chim to thì lại dễ dàng, nhưng đằng này cô ấy chẳng nói gì, anh chỉ cảm nhận được từ phản ứng và hành động của Thảo… Nhưng Minh dám chắc rằng, sẽ được thấy Thảo thực sự lên đỉnh là như thế nào…
– Bác ngồi xuống đây… – Thảo nói nhẹ nhàng và ngồi dịch sang một bên. Ông Phú nuốt nước bọt từ từ đi tới giường, chim ông cửng rất to bên trong quần. Bất ngờ một tấm ảnh rơi ra từ quần ông Phú, Thảo liền cúi xuống nhặt thì hóa ra đó là bức ảnh nhỏ của mình, không biết bác Phú chụp từ lúc nào, nhưng đây là bức ảnh nàng mặc đồ legging tập gym, lúc này nàng đang ngồi trên chiếc xe đạp trong phòng gym, chiếc quần bó sát thấy cả mu bướm của mình. Thảo đỏ ửng mặt khi thấy bức ảnh… ông Phú giật mình lấy lại và đút nhanh vào túi quần, mặt ông đỏ lên như gấc.
– Cháu… nghe bác giải thích… bác… bác vì… vì nhớ cháu quá… nên… nên… – Ông Phú ấp úng, nhìn cái mồm móm mém cười trừ của ông Thảo vừa thấy buồn cười vừa thương, nàng không trách bác ấy, có lẽ bác ấy thích con gái mặc quần bó, với lại cũng nhiều lần để bác ấy nhìn thấy nơi nhạy cảm nên bức ảnh này cũng không có gì là quá đáng cả.
– Bác… bác… thực ra… bác mang nó theo… để… nếu được vào quán café… bác sẽ nhìn ảnh cháu… để… – Ông Phú vừa run vừa nói, thực sự ông Phú là một người rất nhát gan, chỉ cần vậy thôi mà đã run như cầy sấy rồi.
– Bác… làm vậy để làm gì ạ? – Thảo cảm thấy khó hiểu khi nghe bác Phú nói vậy, nàng không ngờ bác ấy đi cave còn định mang theo ảnh của mình, thực sự biến thái mà…
– Vì… vì bác nhớ cháu quá… bác chỉ muốn tưởng tượng đến cháu… – Ông Phú cúi mặt nói. Minh bên phòng bên kia cũng gật gù cười nghĩ hóa ra ông Phú già này cũng biến thái đấy chứ, ông ta có sạn với vợ mình, ấy vậy mà cứ làm như đứng đắn lắm, ôi những người già, họ toàn là những kẻ giả tạo… ha ha ha… Minh cười phá lên trong phòng.
– Hmm… sau bác không phải làm thế nữa đâu ạ… bác hứa với cháu đừng có đi ra mấy quán đó được không? – Thảo thở dài cảm thấy bác Phú thật đáng thương, nàng mím môi nói những lời rất nhẹ nhàng, ông Phú ngước mắt lên nhìn Thảo vì cứ ngỡ con bé sẽ trách và cảm thấy kinh tởm mình… nói xong Thảo ngồi dịch lên đầu giường… nàng có một chút rung động khi bác Phú suốt thời gian qua cũng luôn nhung nhớ mình… sau nhiều lần lén lút gần gũi với bác ấy, việc bác ấy có tình cảm với mình cũng là điều dễ hiểu, và bác ấy thực sự đáng thương khi chỉ dám tưởng tượng cùng với mình qua bức ảnh nhỏ bé đó… Lồng ngực Thảo thở mạnh khiến ngực nàng nâng cao rồi hạ xuống trông lại càng to.
– Bác… hứa! Bác xin thề… bác thề… ực… – Ông Phú thề thốt rồi nuốt nước bọt, ông hiểu ý Thảo, ông liền cởi quần xuống, con cu khủng bật tưng tưng ra trước mặt Thảo, nàng chỉ liếc nó và nhắm mắt ngại ngùng quay đi… Ông Phú nhanh nhảu vội vàng nhảy tót lên chiếc giường êm ái và nằm xuống, dương vật ông chọc thẳng cong tớn lên trời, nó to và dài khủng khiếp, bao quy đầu lột xuống để lộ phần đầu khấc đang chảy nước nhờn trong vắt… chứng tỏ ông Phú đã nứng lắm rồi.
Thảo thở mạnh, nàng thu một chân lên giường và từ từ đưa tay đến nắm vào dương vật nóng hổi của bác Phú. “OH!!!” Ông Phú run lên… Phía bên kia Minh nhìn thấy rất rõ, vì chiếc sạc đang quay đúng về phía Thảo và bác Phú, anh có thể nhìn rõ cách Thảo sóc lọ cho bác Phú thế nào… Chim Minh cửng cứng đơ, nhìn những ngón tay thon dài trắng trẻo của vợ mình đang nắm con cu to tướng đen nhẻm của ông già Phú mà Minh thấy sướng run cả người, nhìn cách vợ mình vụng về chăm sóc cho lão ta thực sự quá kích thích… Minh cảm thấy như thế này là vừa phải, không quá ghen tức… nếu như gần gũi nhiều hơn nữa không biết anh có chịu được không… Minh cảm thấy cũng khá kỳ lạ khi cảm giác với ông Lếnh khác hẳn ông Phú… như kiểu anh chưa sẵn sàng cho ông Phú được đặc quyền gần gũi với vợ mình… hoặc có thể do chim ông Phú quá to, anh sợ vợ anh nếu như nếm phải sẽ nghiện mất… và có khi sẽ không còn yêu anh nhiều như xưa nữa… có lẽ là lý do này rồi… Minh sóc nhẹ và nhìn vào màn hình điện thoại hồi hộp chờ đợi phản ứng tiếp theo của hai người.
Gương mặt Thảo đỏ ửng như say rượu, tay nàng bắt đầu sóc nhanh dần, nàng nhìn chằm chằm vào dương vật bác Phú, cũng khá lâu rồi nàng không nhìn thấy nó… Bên kia Minh cũng bắt đầu sóc nhanh dần theo tốc độ của vợ, anh không thấy vợ mình có nhiều phản ứng ngoài một gương mặt xinh xắn đỏ ửng, đáng nhẽ ra phải cảm thấy bất ngờ lắm khi nhìn thấy con quái vật cực đại của ông ta chứ, phải chăng do trước đây chăm sóc cho ông Phú cô ấy đã nhìn quen rồi?
– OH… Thảo! Thảo!!! Hờ hờ… – Hông ông Phú giật giật vì sướng, quá lâu rồi ông mới được bàn tay mịn màng xinh đẹp của Thảo cầm vào… thực sự con bé rất khéo léo mà… tim ông Phú đập nhanh hạnh phúc vì sự ân cần chăm sóc của Thảo…
Lúc này Minh mới để ý cách Thảo sóc lọ cho bác Phú trông rất nhẹ nhàng và càng lúc càng điêu luyện, không giống như lúc đầu rất vụng về… Một lúc sau, Thảo bỏ nốt chiếc dép đi trong phòng xuống, nàng thu đôi chân dài của mình lên giường và khép lại, mắt Thảo nhìn chằm chằm vào dương vật bác Phú, miệng nàng hơi hé ra và đưa tay lên vén tóc ra sau mang tai… nàng sóc nhanh khiến bộ ngực của của nàng nẩy lên theo nhịp…
– Hờ hờ… cháu… có mỏi tay không? – Ông Phú thở dốc và hỏi Thảo.
– Dạ… cũng hơi hơi ạ… bác sắp xong chưa ạ? – Thảo nhìn ông Phú rồi lại liếc mắt ra chỗ khác.
– Bác… sắp rồi… nếu cháu mỏi tay… cháu… dùng miệng được không… – Ông Phú đành liều đòi hỏi, vì dù gì con bé cũng thổi cho ông một lần rồi, lúc này nhìn vào khuôn miệng xinh xắn của Thảo mà ông không thể kìm lòng được.
– Dạ… – Thảo hơi nhíu mày lại vì bất ngờ khi nghe bác Phú yêu cầu mình làm vậy…
– Nếu… không được thì thôi… khà khà… – Ông Phú nhìn phản ứng của Thảo mà cười ngại. Bên kia Minh cau mày nghĩ lão già này đúng là gian xảo, dám yêu cầu vợ mình làm như vậy, ông nghĩ mình là ai chứ, đến tôi còn phải mất thời gian dài mới được nàng miễn cưỡng thổi cho.
– Nhưng… hmm… – Thảo ấp úng và thở dài một cái.
– Nhưng sao… cháu cứ nói đi… nếu cháu không thoải mái… chúng ta dừng nghỉ một chút cũng được… – Ông Phú cười ngại… ông liên tục đưa cái lưỡi ra liếm cái miệng móm mém của mình.
– Nhưng… bác không được nói với anh Minh đâu nhé… – Thảo xấu hổ nói, nàng đồng ý vì dù gì trước đây đã từng làm nhiều việc gần gũi với bác Phú rồi, lúc này nàng chỉ muốn làm nhanh một chút, nếu như thực sự chồng nàng đang theo dõi thì nàng cũng muốn biết anh ấy thực sự có chịu ghen, chịu giận mà bỏ được cái thói này hay không?
– Không!!! Bác không bao giờ nói, có chết bác cũng không!!! – Ông Phú nhanh nhảu nói làm cái miệng móm mém méo hẳn đi. Minh nằm phòng bên kia tim đập mạnh khó thở khi thấy vợ mình đã đồng ý thổi kèn cho bác Phú… tại sao cô ấy lại làm vậy? Ngày xưa chẳng phải anh rất khó khăn Thảo mới đồng ý thổi kèn cho hay sao… cô ấy khá bảo thủ về chuyện này, vì Thảo là một người rất sạch sẽ, tại sao… cô ấy muốn thổi cái thứ đó thật sao? Hay cô ấy tò mò? Cô ấy… thực sự thích kích thước của nó… vì to sao? Hay thực sự cô ấy muốn thử cái thứ đó… sao cô ấy lại chủ động làm điều đó cơ chứ… nhưng… tại sao… Bỗng dưng Minh đau nhói trong lòng khi thấy phản ứng của Thảo càng lúc như thể nàng càng yêu cái dương vật khủng của ông Phú bảo vệ vậy… Nhưng lúc này anh lại cực kỳ hưng phấn, cơ thể anh nứng kinh khủng, Minh vừa sóc vừa há hốc mồm nhìn vào màn hình điện thoại chờ đợi Thảo làm điều đó.
Thảo rướn người ra chiếc tab đầu giường, lấy một ít giấy ướt nhẹ nhàng lau sạch đầu khấc của bác Phú… Sau đó nàng vén tóc ra sau mang tai, nàng nhìn chằm chằm vào đầu khấc to như quả trứng vịt của bác Phú rồi từ từ cúi người xuống há đôi môi đỏ ra và “Chụt” nàng đưa khuôn miệng xinh xắn vào đầu khấc của bác Phú và mút chụt một cái, tiếng chụt vang lên trong chiếc điện thoại của Minh khiến tim anh như thắt lại nhưng anh cảm thấy hưng phấn tột đỉnh… tay anh sóc lia lịa, mồm há hốc nhìn vào màn hình điện thoại.
– Chụt… chụt… hơ hơ… ơ… ớ… ớ… Ôi!!! – Ông Phú ưỡn người kêu rên rỉ như ông già sắp chết, nhưng phản ứng đó của ông là vì quá sướng mà thôi, ông tê từ tận dái lên trên não, đã rất lâu rồi ông mới được sướng như thế này, bên dưới ông đang được cô gái xinh như nữ thần phục vụ, ân cần bú mút, điều mà chẳng một cô gái nào trên đời này sẽ làm cho ông… ông thở phì phò nghĩ đến cái miệng xinh xắn của Thảo, khoảng thời gian mới nhìn thấy Thảo ông đã mê mẩn đôi môi, nụ cười của con bé rồi, nó quá đỗi xinh đẹp… Ông Phú rên rỉ và nhìn xuống dưới, thấy mái tóc của Thảo đang che hết khuôn mặt nàng nhưng vẫn lộ ra vài điểm, làn da trắng mịn khiến ông càng thêm hưng phấn… tay ông đưa xuống run run định vén tóc Thảo.
– Ư… chụt… bác… – Thảo nhả ra và kéo lại tóc, nàng không muốn bác Phú nhìn thấy cảnh nàng mút chim cho bác ấy. Ông Phú gồng đít, ông đang hãm lại sự sung sướng này nếu không ông sẽ xuất mất, ông cảm giác mình sắp ra rồi… Ông nhắm mắt lại, không dám nhìn Thảo, không dám nhìn vào dáng ngồi của Thảo, chiếc váy ấy, đôi chân ấy, chiếc áo ấy, cánh tay thon nhỏ trắng mịn ấy, tất cả mọi thứ xinh xắn của Thảo đều làm ông thấy hưng phấn và rất dễ xuất tinh, ông đang cố gắng không để khoảnh khắc sung sướng này vụt qua quá nhanh vì sẽ chẳng biết khi nào được gặp lại Thảo nữa…
– Chụt… ưm… – Bỗng Thảo rên nhẹ một tiếng, nàng nhả đầu khấc bác Phú ra, cái đầu khấc to như quả trứng vịt ngoe nguẩy cạnh mặt nàng, Thảo nhìn nó với ánh mắt hơi trùng xuống và bất ngờ nàng khẽ lè lưỡi và liếm xung quanh đầu khấc ông Phú.
– Ô!!! Ô!!! ỐI!!! – Ông Phú ưỡn người rên to, hai tay ông nắm chặt ga giường vì sướng, không biết Thảo vừa làm gì mà ông tê cứng hết cả người. Thấy bác Phú quằn quại, Thảo tiếp tục liếm mút nhiều chỗ hơn khiến ông Phú sướng trợn cả mắt, run bắn cả người.
Phía bên kia Minh đã xuất ngay sau khi nhìn thấy Thảo làm như vậy, ánh mắt của anh buồn bã nhìn màn hình điện thoại, cảnh tượng đó, chắc chắn vợ anh đã mê mẩn dương vật của ông Phú rồi… ánh mắt ấy, sự chủ động bú liếm của cô ấy… Minh ôm ngực đau lòng… bởi vì bản thân anh còn chưa được vợ chăm sóc đến mức đó… cô ấy chưa bao giờ liếm như vậy cho anh… chưa bao giờ ân cần như vậy, chả lẽ sức hút của dương vật ông Phú lớn như vậy sao, khiến nàng có thể làm đến mức này… thật sự quá uất ức mà… nhưng… anh không biết làm gì bây giờ… chỉ biết đau đớn ngồi nhìn vợ và lão già bảo vệ thân mật với nhau… Cơn ghen nổi lên, uất hận và giận vợ đến tột cùng… Minh gầm gừ nghiến răng cót két nhưng không biết phải làm gì lúc này, đây là điều mình bắt cô ấy làm, chả nhẽ… lại đổ tội cho cô ấy sao… Minh như lạc trong đống tơ vò cảm xúc, anh điên cuồng vò đầu bứt tai.
– Ô!!! Cháu… làm gì… ô! Sướng quá… – Ông Phú rên lên và nhìn xuống thấy bàn tay trắng trẻo của Thảo đang nắm chặt dương vật và lè lưỡi liếm xung quanh nó… ông Phú không thể tin Thảo sẽ làm những điều phức tạp như vậy, không biết sao nhưng thấy sướng quá… Ông Phú ngửa đầu lên trời thở mạnh.
– Chụt… – Thảo liếm rồi lại há mồm và mút đầu khấc bác Phú, vì chim bác Phú dài nên nàng vừa mút vừa có thể dùng tay để sóc, sau đó lại liếm rồi mút, nàng cứ làm vậy vài lần… nàng ân cần chăm sóc dương vật bác Phú như những đứa cháu chăm sóc cho ông vậy, một phần Thảo muốn bác Phú ra nhanh hơn nên mới sử dụng kỹ năng này, điều này nàng chưa làm cho bất kể ai, Thảo cũng xấu hổ lắm nhưng nàng hiểu tính bác Phú, bác ấy cũng không để ý gì đâu… nếu như là ông Vũ thì nàng sợ bố chồng lại nghĩ mình là một đứa con hư hỏng…
– OH!!! OOH!!! Chụt… chụt… ưm… ưm… – Tiếng rên của ông Phú hòa cùng với tiếng mút của Thảo, trong cổ họng nàng khẽ rên nhẹ, nàng bắt đầu mút nhanh hơn cho bác Phú, đầu nàng nhấc lên hạ xuống khiến bộ tóc dài mượt mà của mình khẽ bay nhẹ lên… trước đây nàng mút cho chồng, Minh có nói kiểu này giống như được đút vào trong âm đạo của Phụ nữ nên rất dễ khiến đàn ông xuất tinh, nên thế nàng đã làm điều này với bác Phú… đầu nàng không ngừng lên xuống theo nhịp đều đặn, nàng vừa mút vừa sóc… căn phòng trở nên nóng bỏng hơn bởi cảnh tượng này.
Tầm một phút sau ông Phú bắt đầu hẩy hông vô thức, bàn tay nhăn nheo của ông nắm xuống ga giường, ông nghiến răng… ông biết mình sắp xuất rồi, không thể chịu thêm được nữa. Thảo thấy bác Phú có dấu hiệu nên nàng sóc nhanh hơn và mút mạnh hơn, nàng phải thật khéo léo bởi vì đầu khấc bác Phú có thể sẽ chọc vào cổ họng nàng. Bất chợt nàng thấy bác Phú thò tay vào trong váy sờ đùi mình, biết bác ấy làm vậy chỉ để có thêm cảm giác nên nàng mặc kệ mà tiếp tục mút… Ông Phú thấy Thảo không phản ứng, ông thò hẳn tay vào trong và sờ quần lót của Thảo. Mu bướm mềm mềm mịn mịn bởi chất liệu của chiếc quần lót đắt tiền khiến ông Phú sướng dồn rất nhiều tinh trùng lên trên đầu khấc… nhưng ông vẫn nén lại thêm được một lúc, bàn tay ông muốn luồn vào sâu nữa nhưng chân Thảo kẹp chặt quá.
– OH!!! OH… Ưm… ưm… – Thấy bác Phú vẫn “cứng đầu” quá không chịu xuất, Thảo bất ngờ thả lỏng chân và khẽ dạng ra, tay bác Phú luồn vào trong sờ hẳn vào bướm Thảo, bên dưới nàng vừa ấm vừa ướt, nước nhờn đã thấm ra quần lót của nàng rồi, chứng tỏ từ nãy đến giờ Thảo cũng rất hưng phấn. Tay ông Phú tham lam thò vào trong ấn vài cái và day day bên ngoài miệng âm đạo mềm mềm, ông được sờ vào bướm Thảo khiến ông như phát điên, ông hẩy hông rồi rên to OH!!! OH!!! OH!!! ÔI!!! BÁC RA!!! – Ông Phú hất mạnh hông khiến Thảo “ọe” một cái nhưng nàng vẫn cố gắng mút, nước mắt nàng chảy thành hai dòng xuống dưới cằm… Trước khi xuất ông còn báo hiệu trước cho Thảo để tránh xuất vào miệng nàng, nhưng có lẽ là không kịp, Thảo lúc này đã cảm thấy có dòng nước nóng đặc sệt bắn lên miệng.
– A!!! – Thảo vội vàng nhả ra và né sang một bên, gương mặt đỏ ửng như say rượu, tay nàng vẫn nắm chặt dương vật bác Phú, nàng mở to mắt nhìn đầu khấc bác Phú bắn tinh đặc sệt như núi lửa phun trào, người ông Phú giật giật, ông phụt tung tóe ra bụng mình và tay Thảo. Thấy vậy nàng tiếp tục sóc nhẹ cho bác Phú, điều này khiến bác Phú sướng run người, dương vật tê cứng buồn buồn khiến tinh trùng bắn ra nhiều hơn… Thảo biết sóc khi đàn ông xuất tinh sẽ khiến họ sướng hơn, nhưng rồi nàng lại nghĩ bác ấy xuất tinh là xong rồi mà mình lại muốn làm bác ấy sướng hơn sao? Nàng cũng không biết tại sao mình lại làm như vậy, nhưng nàng cảm giác thấy hưng phấn khi làm vậy… Thảo hé miệng ra thở và nhìn chằm chằm vào cái dương vật khủng đang giật trong tay mình, những dòng tinh trùng đặc sệt nóng hổi chảy ra bàn tay trắng mịn của Thảo.
Minh ngồi bên phòng bên kia, mắt anh đỏ rực uất ức vì không làm được gì lúc này, cảm giác sau khi thỏa mãn là một cảm giác cực kỳ nóng giận, ghen tuông, đắng cay đủ cả, cái cảnh Thảo dạng chân ra cho bác Phú sờ bướm khiến anh càng thêm đau đớn, chính Minh cũng không hiểu chính mình, tâm trang anh thay đổi liên tục, con tim nhỏ bé của anh liệu có chịu được?
Ông Phú xuất một lúc mới hết đống tinh trùng đặc sệt trong dương vật mình, khi những giọt tinh trùng cuối cùng được xuất, Thảo mới từ từ bỏ tay ra, bàn tay nàng dính đầy tinh trùng đặc sệt của ông Phú, nó rớt xuống những ngón tay thon nhỏ của Thảo, nàng vẩy nhẹ vài cái cho tinh trùng rơi ra bụng bác Phú và vơ vội vài tờ giấy ăn ở đầu giường rồi lau tay, sau đó nàng rút thêm vài tờ giấy và há mồm nhả một chút tinh trùng của bác Phú ở trong miệng ra… Lúc này bất chợt nàng mới để ý thấy chiếc sạc iphone để ở tab đầu giường bên cạnh cái đèn ngủ, kỳ lạ từ lúc vào đến giờ nàng không để ý đến nó, và đây cũng không phải sạc của nàng, có thể là của anh Minh… nhưng… Thảo lại suy nghĩ về việc Minh đâu có mang đồ gì lên đây… Lúc này nàng mới ngộ ra… tim đập nhanh xấu hổ, Thảo cầm chiếc sạc lên nhìn ngó xung quanh, nàng không thấy gì bất thường cả, sau đó lại để về chỗ cũ và hy vọng đây không phải là thiết bị theo dõi do chồng nàng để lại… nhưng dù đây đúng là chiếc camera do Minh để lại thì vẫn đúng ý Thảo, bởi vì nàng muốn Minh cảm nhận được cảm giác ghen tức là thế nào, điều mà suốt thời gian yêu nhau đến giờ Thảo chưa thấy Minh ghen…
– Bác… bác bỏ tay ra đi… – Thảo xấu hổ gạt tay bác Phú ra khỏi váy mình, ông Phú vẫn để tay trong đó, Thảo mải suy nghĩ về chiếc sạc iphone nên không chú ý đến tay bác Phú vẫn đang sờ bướm mình.
– Hờ… hờ… hờ… – Ông Phú bỏ tay ra và nằm thở, ông sướng đến nỗi không nói được lời nào. Lúc sau mới ngồi dậy lau dọn và mặc quần áo được.
5 phút sau… Thảo nhận được tin nhắn của Minh, nàng và bác Phú thu dọn đống giấy lau tinh trùng gọn gàng rồi đi ra khỏi phòng. Hai bác cháu đi được một đoạn thì gặp hai ông chú đi từ xa tới, trông có vẻ cũng ngoài 40 rồi, mặc dù Thảo đeo khẩu trang nhưng nàng vẫn cúi mặt xuống để né tránh, ông Phú cũng vậy, ông xấu hổ nép hẳn vào tường khi không có Minh đi cùng.
– Ê Anh ơi! Con bé kia xinh vãi cả l** anh ơi!! Nhìn nó ngon vãi l** – Vừa đi qua Thảo, nàng nghe thấy người trẻ hơn nói.
– Ừ Tao thấy rồi! Xinh vãi l** mày ơi! Địt cụ lão già hưởng ghê! – Thằng có tuổi quay lại nhìn, nó thấy bộ mông của Thảo cong lên sau lớp váy nứng quá liền quay lại và tiến nhanh đến chỗ Thảo.
– Bốp! – Một thằng đưa tay vỗ mông Thảo một cái.
– Ơ! Anh kia! Anh làm gì đó? – Thảo quay lại nhíu lông mày nói. Khi đứng gần thế này hai tên kia mới nhìn được đôi lông mày lá liễu và đôi mắt đẹp như thiên thần của Thảo, kể cả đeo khẩu trang chúng nó vẫn biết đây là một siêu phẩm rồi.
– Này! Đi chơi với bọn anh đi em! Bao tiền cũng được hehe! – Thằng già tiến lại gần Thảo nói.
– Các cậu… các cậu… chúng tôi không quen các cậu… – Bác Phú run run nói, trông chúng nó hung giữ nên ông Phú rất sợ, nhưng đi với Thảo cho dù có bỏ cái mạng già bác Phú vẫn quyết bảo vệ nàng đến cùng.
– Em! Kệ thằng già này! Đi với bọn anh! – Hai tên kia không quan tâm ông Phú nhỏ bé, hai thằng ép Thảo vào góc tường hành lang, một thằng đưa tay lên sờ vào tóc Thảo thì bất ngờ có một bàn tay chắc khỏe nắm kéo lại.
– Bộp! Bộp! Bụp bụp! BỐP! – Minh đứng sau kéo tóc một thằng, nắm cổ tay một thằng và kéo lại đấm túi bụi vào chúng nó, khiến chúng nó không biết chuyện gì đang xảy ra chỉ biết ôm mặt nằm dưới sàn.
– BỐP! BỐP! BỐP! Grừ!!! – Tiếng gầm phát ra từ cổ họng Minh, anh điên cuồng đấm hai tên sàm sỡ vợ mình, đôi mắt anh đỏ lừ long sòng sọc… có vẻ như anh đang dồn mọi uất ức, tức giận vừa rồi lên hai tên sở khanh không may mắn.
– Anh Minh! Đừng đánh nữa!!! Anh Minh! – Thảo không dám vào ôm Minh, nàng chỉ dám đứng ngoài vì trông Minh hung dữ quá, đây là lần đầu tiên Thảo thấy Minh thế này. Ông Phú thì đứng nép sau Thảo sợ hãi. Thảo bắt đầu khóc, nàng không thấy Minh trả lời, nàng thấy hai tên kia như gục hẳn rồi mà Minh vẫn không tha.
– ANH MINH!!! Huhu!! Em xin anh dừng lại đi!!! – Thảo hét lên… Lúc này Minh mới dừng lại, anh quay lại nhìn Thảo đôi mắt đỏ lòm khiến Thảo sợ hãi che miệng, má anh nổi cục lên nhìn là biết Minh đang nghiến răng. Anh quay lại thấy ông Phú nấp sau vợ mình và cái cách hai người đứng cạnh nhau khiến anh càng thêm bực bội.
– A!!! AAAAA – Minh lại gầm lên quay lại tiếp tục đấm hai tên kia đến mức hai tên đó nằm im lìm dưới sàn không nhúc nhích gì.
– ANH MINH!!! Em xin anh đừng đánh nữa, người ta mà chết anh đi tù đấy!!! EM XIN ANH!!! – Thảo khóc gọi Minh trong vô vọng và lao tới ôm Minh từ đằng sau, nàng phải cứu chồng ra khỏi cơn tức giận này nếu không hậu quả sẽ khó lường. Điều gì khiến anh nổi điên như vậy… Thảo đau lòng ôm chồng nhưng ngay lập tức bị ngã ra sàn, ông Phú vội vàng đến đỡ Thảo dậy.
– Này!!! ANH KIA! Dừng lại! – Cũng may lúc đó bảo vệ của khách sạn chạy lên, 3, 4 ông mới can được Minh, Thảo khóc nức nở không hiểu sao Minh lại như vậy.
– Hà! Hà! Thật là thoải mái! Hai thằng chó này chúng mày nghĩ chúng mày đủ tư cách chạm vào tóc vợ tao sao? Hà hà! – Minh thở hổn hển sau khi dồn sức, anh cười nói và nhìn hai tên nằm im bất động dưới đất… Phải bốn ông bảo vệ mới giữ được Minh… Lúc sau hai tên kia được đưa đi viện còn Minh cùng Thảo xuống phòng bảo vệ làm việc, bác Phú ra xe ngồi tránh người ta nghi ngờ dị nghị. Tầm một tiếng sau, Minh và Thảo cùng mấy đồng chí công an bước ra khỏi phòng bảo vệ, mọi việc đã được Minh dàn xếp ổn thỏa… Hai tên kia cũng chỉ bị thương ngoài da, tổn thương một chút không đáng kể… đó là kết luận của bệnh viện Bạch Mai, nơi Minh có ông anh chơi rất thân là trưởng khoa… mọi việc nóng giận đều phải trả giá bằng tiền mặt… câu này các thế hệ đi sau nói chớ có sai.
Sau khi hành hạ hai tên kém may mắn, Minh cảm thấy tinh thần mình được cải thiện rõ rệt, tuy nhiên đã để lại trong lòng Thảo một cảm giác sợ hãi và buồn bã khi Minh có những hành động côn đồ như vậy, còn ông Phú thì khỏi bàn, tính tình nhát gan, sau khi nhìn thấy Minh như vậy ông chỉ sợ nó cũng lao vào giết mình luôn vì vừa rồi mình đã tình tứ với vợ nó, nhưng cũng may thằng bé lúc này lại bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra… Minh hành động như vậy cũng chỉ vì do quá tức giận, anh tức giận chính bản thân mình và một phần cũng do ghen tuông khi Thảo chủ động làm nhiều việc như vậy với ông Phú mà chưa bao giờ làm vậy với anh, cảm giác thất bại của một thằng đàn ông là không hoàn toàn chiếm hữu được cô gái của mình… nhưng anh cũng rất khó chịu khi mình không thể nào chất vấn Thảo điều đó được, như vậy chẳng khác nào nhỏ mọn, và chỉ tự làm mình thêm nhục mà thôi… đó chính là điều anh rất khó chịu… nhưng đây là con đường anh chọn, anh đã lường trước mình sẽ phải chịu đựng những gì, nhưng không ngờ lại khó chịu đến thế này… Minh nuốt cục tức vào trong và dần cảm thấy hối hận vì hành động của mình đã vô tình làm tổn thương vợ…

To top
Đóng QC