Thụ tinh – Phần 81

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.life, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Phần 81
Nhà trọ của bác Phú nằm cách đó không xa nhưng ở trong một con ngõ nhỏ không tiện vào nên cả ba đã ra ngoài ăn quán.
– Mới đầu… họ cũng đối xử tốt với bác… bác không hiểu sao lương của bác ở đây cao hơn những người bảo vệ khác rất nhiều… rồi dần dần họ cảm thấy bác không xứng với số lương đó rồi bắt bác làm việc nhiều hơn… việc gì bác cũng phải làm từ cọ toilet… khà! Khà! Nhưng không sao, chuyện bé tí khà khà… – Ông Phú ngồi trong quán ăn tâm sự với Minh và Thảo, ông cố gắng cười nhưng thực sự nhìn nét mặt ông rất khổ và đáng thương, già rồi còn bị người ta ngược đãi như vậy.
– Vậy… họ có làm gì quá đáng… như… đánh đập không bác? – Minh tức giận hỏi.
– Không có cháu ạ… nhưng không sao… bác vẫn chịu được khà khà… không làm thì không ở đâu nhận bác… bác cũng có tuổi rồi… – Ông Phú nhìn xuống đất cười với đôi mắt đượm buồn.
– Bác làm tận 15 tiếng một ngày… bảo sao trông bác gầy hơn trước nhiều… hôm nay bác ăn nhiều lên nhé! Bữa hôm nay cháu mời ha ha – Minh cười nói. Thảo không nói gì, nàng chỉ nhìn bác Phú và chồng nói chuyện, hai đôi lông mày lá liễu nhíu lại, trong lòng Thảo đang rất thương bác Phú, sao số phận bác ấy lại khổ như vậy, ở chung cư làm có phải tốt không sao lại chuyển ra nơi này để rồi bị người ta ngược đãi.
– Khà khà… cảm ơn cháu… các cháu giúp bác nhiều thế này bác không có gì trả ơn hai cháu… khà khà… – Ông Phú cười ngại và nhìn xung quanh nhà hàng này, trông sang trọng cỡ này thì một tháng lương của ông chắc cũng không đủ trả.
– Có gì đâu mà trả ơn bác! Bác cứ thoải mái đi! – Minh cười mắt dâm dê nhìn vợ mình và bác Phú. Việc Minh đối xử tốt với ông Phú thế này âu cũng nằm trong kế hoạch của anh, con người anh càng lúc càng trở nên bệnh hoạn biến thái hơn nhiều.
– Sao bác lại chuyển ra đây ạ? Ở chung cư có gì không thoải mái sao ạ? – Thảo nhìn bác Phú với ánh mắt thương cảm nói.
– Bác… muốn về lắm… nhưng… không hiểu sao bác lại bị chuyển ra đây, thậm chí người ta còn sắp xếp cho bác một căn phòng nhỏ để ở không thiếu cái gì… ti vi… tủ lạnh… có cả điều hòa… mà mấy thứ đó… bác… dùng không quen… khà khà… – Ông Phú gãi đầu gãi tai.
– Ai chuyển bác đi vậy? – Minh hỏi.
– Bác không biết… các sếp bắt đi đâu bác phải đi thôi… khà khà… và… còn cấm bác không được tiết lộ chuyện này… nếu không sẽ đuổi việc bác… tịch thu chỗ ở của bác… nên bác… – Ông Phú cúi mặt không dám nói tiếp.
– Cháu hiểu rồi… – Minh nhíu mày lại, anh nói xong thì đồ ăn cũng được chuyển lên. Thảo cau mày suy nghĩ… nàng đã đoán ra ai đứng sau chuyện này… bởi vì không công ty nào có thể sắp xếp chỗ ở cho nhân viên đầy đủ như vậy, một công việc lương cao, một chỗ ở tốt có lẽ… để bác Phú không muốn quay lại chung cư… Tuy không chắc chắn nhưng nàng nghĩ mọi việc có liên quan đến bố Vũ… Sau những phân tích chưa thực sự rõ ràng, cảm giác của một người con gái đã cho nàng biết điều đó.
Trong bữa cơm mọi người nói chuyện vui vẻ, Minh và Thảo cũng khéo léo không nói đến những chuyện khiến bác Phú xấu hổ mà họ chỉ ôn lại những chuyện cũ… Cuối cùng tâm trạng Minh cũng phấn khởi cao hứng, anh gọi rượu ra để uống, đến lúc hai bác cháu đã say ngà ngà thì Minh bắt đầu trông dâm dê hơn, táo bạo hơn, có vẻ như việc uống rượu nằm trong ý đồ của anh, mọi thứ trở nên dễ dàng hơn khi trong người có chút men say… đó cũng là lý do anh chọn một phòng Vip riêng.
– Này em! Anh cần bàn chuyện công việc với đối tác! Em ra ngoài khóa cửa lại, đứng bên ngoài khi nào anh gõ cửa mới được vào nhé! Tuyệt đối không cho ai vào nghe chưa? – Minh đứng dậy típ cho cô bé phục vụ một triệu.
– Dạ! Ôi anh hào phóng quá… em cảm ơn anh ạ, anh yên tâm em sẽ chờ ở ngoài không đi đâu và cũng không cho ai làm phiền đâu ạ. – Cô bé Phục vụ cười tít mắt, nhanh nhảu như vậy có lẽ cô bé cũng có khá nhiều kinh nghiệm.
– À này! Trong này có camera không em? – Minh gọi với lại.
– Dạ không ạ, đây là phòng vip hoàn toàn riêng tư, anh yên tâm ạ, các công ty cũng hay thuê phòng bên em để họp hành nên anh yên tâm, anh cứ chốt trong lại, có gì anh cứ gõ cửa ạ em sẽ chờ bên ngoài!
– Ừ! Tốt! Rất tốt! Thưởng thêm cho em một tờ! – Minh rút thêm một tờ 500k nữa đưa cho cô bé nhân viên khiến con bé cười không nhặt được mồm vui vẻ ra ngoài đứng.
– Tạch! Nhà hàng này khéo léo chu đáo quá bác Phú nhỉ, thế này có mà các sếp tha hồ đút lót nhau ha ha! – Minh mặt đỏ tây tây rượu nhìn ngó quanh căn phòng.
– Khà khà! Mấy chuyện đó bác không biết… phận bác nghèo đã bao giờ biết đến hai chữ đút lót khà khà! Nhưng… bác không hiểu… sao chúng ta lại đóng cửa phòng… – Ông Phú ấp úng.
– Đúng rồi đó… sao anh phải làm như vậy? – Thảo nhíu mày nhìn Minh, nàng có lẽ cũng đã đoán được ý đồ của Minh… đúng là ông chồng hết thuốc chữa… Mặc dù ngày trước đã có những lúc nàng không tự chủ được mà đi quá giới hạn với bác Phú… đó là một bí mật động trời và rất có thể nó sẽ xảy ra trong tương lai vì Thảo không thể quên được những cảm xúc mà bác Phú đem lại cho nàng… nhưng việc để người khác tự điều khiển mình thế này khiến Thảo không thoải mái… nhưng rồi nàng lại nghĩ đến những thiệt thòi của chồng đã phải chịu vì mình, vì gia đình, nàng lại thấy thương chồng… Thảo mím môi liếc nhìn bác Phú hai má nàng đỏ lên…
– Ui dời… anh thích riêng tư một chút, em không thấy người ta đi ra đi vào nhiều hay sao? Ai cũng nhìn vào phòng… cũng tại em xinh đó he he – Minh tặc lưỡi một cái rồi khen vợ, cái mặt biến thái thấy rõ.
Căn phòng lúc sau bỗng trở nên im lặng vì sự ái ngại của mọi người, Thảo nhìn xuống đĩa hoa quả, nàng không nói gì, gương mặt ửng hồng vì bị Minh ép uống vài chén rượu và cũng vì suy nghĩ đến việc… chồng… sẽ ép nàng với bác Phú… Ngồi với chồng nàng cảm thấy yên tâm đấy, nhưng chẳng biết anh ấy sẽ dở trò gì nữa, với lại rượu say thế kia không biết bác Phú có buột miệng nói ra điều gì không.
Chưa bao giờ Thảo ở trong tình huống thế này, thực sự xấu hổ khi nghĩ đến chuyện anh Minh sẽ làm điều gì đó… ngay trước mặt anh ấy sao… ở nơi này? Trước đây với thằng Cu ở trong nhà còn đỡ, với lại thằng bé bị thiểu năng nên chắc gì nó đã nhớ… nhưng… bác Phú… mặc dù cũng có quan hệ với bác ấy rồi… nhưng… bản thân nàng biết phải làm sao đây, thật là xấu hổ… anh ấy thực sự muốn thấy vợ mình cùng với người khác sao… cái thứ đó… thực sự quá to mà… hmm… biết phản ứng thế nào khiến anh không nghi ngờ… mình sẽ không chịu được mất… Biết bao nhiêu suy nghĩ khuấy đảo tâm hồn nhỏ bé của Thảo.
– Hôm nay bác hồi xuân hay sao mà tìm quán café trá hình đó vậy? – Minh cười nói nhìn bác Phú.
– Bác… khà khà… bác… xấu hổ quá… thật có duyên với các cháu… mong các cháu thông cảm… cho cái thân già này… – Ông Phú móm mém cười, gãi đầu gãi tai… Bị chúng nó bắt gặp vài lần rồi đúng là kẻ bần hèn không có liêm sỉ mà, lúc này bản thân còn cảm thấy thoải mái ư? Ông Phú cười ngại tự trách bản thân.
– Ui dời! Có sao đâu bác! Nhu cầu của con người thôi! Cháu sau này về già chỉ cần được sung mãn như bác là hạnh phúc rồi ha ha – Minh cười hô hố, có lẽ vì một phần anh cũng khá say rồi nên rất cao hứng.
– Bác có biết ở những nơi đó có rất nhiều bệnh tật không ạ? Bác không sợ sao? – Bỗng Thảo cau mày nói, nàng nhìn bác Phú như đang trách móc vậy. Minh cũng ngạc nhiên nhưng cũng chỉ nghĩ vợ mình lo lắng cho bác ấy thôi, nhưng có cần nghiêm túc như vậy không?
– Không! Không! Cháu nghe bác giải thích… Bác muốn vào đó… chỉ để… để… họ… thỏa mãn bằng tay… – Ông Phú xấu hổ cứng cả mặt, ông nhanh nhảu giải thích cho Thảo, sợ Thảo hiểu lầm sẽ xa lánh mình vì điều đó.
– Với lại… họ đâu có cho bác vào… mặc dù bác cũng đến vài lần… họ toàn đuổi bác đi như các cháu thấy… bác xin… xin thề… bác chưa bao giờ đụng chạm vào… gái làng chơi… – Ông Phú liếc lên nhìn Thảo với ánh mắt đáng thương.
– Ui dào! Có gì đâu bác nhỉ kể cả là chuyện ấy đeo bao vào là xong! He he – Minh nói rồi nhìn Thảo.
– Anh nói vậy mà nghe được à? Thật là…
– Thì bác ấy nói chỉ làm bằng tay đó thôi! Nhưng họ có cho vào đâu! – Minh bênh bác Phú.
– Bằng tay cũng chứng tỏ có ý muốn ra đó! – Thảo cau mày nói rồi khoanh tay quay mặt đi chỗ khác giận dỗi.
– Ơ! Lạ thật! Em cứ như là con gái bác ấy nhỉ? Giận dỗi như thật! Ha ha! – Minh cười to vì cảm thấy thú vị. Không hiểu sao vợ mình lại có phản ứng đáng yêu thế này, cứ như giận chồng ấy… Lúc sau căn phòng bỗng trở nên im lặng, Minh cười nhạt dần, linh cảm cho anh thấy có gì đó hơi khó nghĩ một chút, Thảo cũng vậy, bỗng nhiên nàng bỏ tay lên bàn và quay lại cầm điện thoại.
– Bác… đi vệ sinh đã! Khà khà! – Nói xong ông Phú đứng dậy, Minh cũng đứng dậy mở cửa và nhờ cô bé bên ngoài dẫn bác Phú đi.
– Sao anh lại nói những lời như vậy? Bác ấy lớn tuổi rồi, anh phải biết tôn trọng người già chứ! – Thảo cau mày lườm Minh.
– Ui dào! Có mà sướng bò xừ ra ấy, em biết tính bác ấy hay sao? Nhu cầu của người già có khi còn cao hơn đấy! – Minh ngồi xuống cạnh Thảo.
– Cao hơn nhưng anh cũng phải biết cách nói chứ, câu từ của anh nghe chợ búa lắm…
– Bác ấy khổ nhỉ? Em có thương bác ấy không? – Minh nói vào tai Thảo rồi mút một cái khiến Thảo rùng mình, mắt nhìn xuống bàn, lúc này trái tim nàng có chút hồi hộp, có thể một phần cũng do tác dụng của rượu nên khiến Thảo nhanh chóng rạo rực.
– Tất nhiên… là có… đừng! Buồn em… – Thảo rụt cổ lại tránh né.
– Hay giúp bác ấy tí được không em? – Tim Minh đập thình thịch rồi đưa tay xuống bóp ngực Thảo, anh nhào nặn thành đường tròn.
– Anh hâm à… anh nói nhăng quậy gì thế… – Thảo gạt tay Minh ra.
– Ủa? Vậy bác Lếnh thì được, còn bác Phú thân thiết hơn lại không được sao? – Minh ngó đầu ra nhìn vào mắt Thảo. Thảo liếc nhìn Minh rồi cau mày nhìn ra chỗ khác vì không nói được gì.
– Anh cho phép mà… với lại… anh muốn thế… anh xin em đấy… bác ấy sạch mà… anh tin bác ấy chưa từng động tay vào cave bao giờ… – Minh ra sức thuyết phục vợ trong khi Thảo vẫn không nói câu nào, Minh vừa nói vừa bóp ngực Thảo và nhìn khắp cơ thể siêu phẩm của vợ mình, nghĩ bác Phú mà được sờ vào cơ thể này chắc bác ấy sướng đến chết chứ đùa, rồi phản ứng của Thảo khi bị cái thứ khủng khiếp đó đi vào trong trông phản ứng đáng yêu của nàng sẽ thế nào… có còn cứng rắn bảo thủ như thường ngày nữa không… Càng tưởng tượng Minh càng hưng phấn và muốn điều đó xảy ra.
– Cộc cộc! Bác đây! – Tiếng nói của bác Phú bên ngoài cửa. Minh lại đứng dậy đi ra mở, lần này anh ngồi cạnh bác Phú, miệng nhoẻn cười nhìn Thảo, anh nuốt nước bọt một cái lấy tinh thần rồi nói.
– Bác Phú này… nếu bác không chê… cháu sẽ nhờ vợ cháu giúp bác bằng tay… – Minh nói nhỏ vào tai ông Phú, như một tia sét đánh ngang tai, ông Phú trợn to mắt nhìn Minh và quay sang nhìn Thảo, cái mồm móm mém của ông há hốc… cùng với gương mặt già nua trông như quả táo héo.
– Cái… cái gì… sao… cháu… đừng đùa bác được không? Bác biết cháu say… nhưng… cháu đừng đùa như vậy… – Ông Phú vẫn hết sức ngạc nhiên hộc mắt mở to hết cỡ nhìn Minh.
– Bác không thích sao… cháu cho phép mà… – Minh tặc lưỡi cười nói và nhìn sang Thảo, thấy ánh mắt của Thảo trùng xuống đang lườm mình chằm chằm, Minh thấy khá sợ ánh mắt đó nhưng anh vẫn cười cười cợt cợt trông rất lấc cấc.
– Bác… bác… – Ông Phú ấp úng.
– Bác không thích thì thôi vậy… cháu cũng không dám ép bác… – Minh có vẻ ngồi dịch ra một chút và chờ phản ứng của bác Phú.
– Không! Ý bác là… bác có… có! Nhưng ở đây… – Ông Phú nuốt nước bọt nhìn Minh, ông không hiểu sao thằng Minh lại như thế này, có phải chăng nó đang say rượu? Hay nó có chơi loại ma túy nào không?
– Anh Minh! Anh nói gì với bác Phú vậy… – Thảo nghe câu được câu không nhưng theo như phản ứng của bác Phú chắc chắn nàng đã đoán ra chồng mình nói gì với bác ấy.
– Em giúp bác ý tý, bằng tay thôi mà… – Minh vội vàng đi sang chỗ Thảo nói vào tai nàng.
– Cái gì… Anh… – Thảo nhíu đôi lông mày nói không thành lời, nhưng có vẻ như nàng đang cố gắng nói gì đó với Minh bằng ánh mắt, nàng hết mở to mắt rồi nhìn xuống, liếc sang, môi thì mím lại. Minh say ngà ngà nên chẳng thể hiểu nổi ý vợ lúc này.
Mặc dù ông Phú đã từng nhiều lần gần gũi với Thảo, nhưng ông không ngờ hôm nay Minh nó lại đẩy vợ nó đến với ông thế này, đây có phải là mơ không? Lần trước đi ăn quán với nó, nó cũng có ý như thế này, ông tưởng Minh đùa, nhưng hôm nay thằng bé lại thẳng thắn như vậy… nó điên rồi sao… Nhưng cho dù chồng con bé có cho phép thì ông vẫn không thoải mái vì có chút sợ hãi không được tự nhiên khi có Minh ở đây.
– Bác có muốn không, vợ cháu đồng ý rồi đó he he, bác không quyết nhanh vợ cháu đổi ý rồi đây này… – Minh cười nói với bác Phú, thực sự anh đã quá say rồi, anh không hề để ý đến ánh mắt khó chịu của Thảo, Thảo khá tức khi chồng cư xử thô lỗ thế này, chẳng qua Minh vừa nhắc đến bác Lếnh nên nàng không dám nói gì… nhưng thực sự lúc này Minh đang tỏ ra mình là một người hết sức vô duyên, không có chút tinh tế nào.
– Ừ… bác… có! Bác có! – Ông Phú tính tình chân chất quê mùa sợ sẽ bị vụt mất cơ hội này nên vội vàng tụt quần xuống, con chim khủng bung ra, lông dái đen xì không rậm mấy, có vẻ như ông đang bị căng thẳng nên chim không thể cửng to hẳn, nhưng nó vẫn rất khủng khiếp. Nó đã khiến Minh và Thảo mở to mắt, mặc dù đã thấy và biết kích thước của nó rồi nhưng cả hai vẫn rất choáng, trông nó chẳng cân đối với cơ thể gầy bé của bác Phú chút nào.
Minh há hốc mồm cười và nhìn Thảo, thấy nàng đang trùng mắt xuống lườm, ánh mắt Thảo có vẻ như đang tức giận, nhưng có một chút bối rối khi nhìn thấy dương vật của bác Phú… gương mặt nàng đỏ ửng trông rất đáng yêu. Mặc dù cũng hồi hộp đấy nhưng Thảo rất ghét Minh sai khiến mình thế này.
– Vợ… giúp bác ấy một chút đi, anh xin em đấy… anh muốn thấy em làm điều đó ở đây… – Minh nói và định đưa tay bóp ngực Thảo thì bị nàng gạt tay ra kêu “bộp” một cái.
– Anh chắc chứ? Sẽ không hối hận chứ… – Thảo nhìn Minh ánh mắt nghiêm túc. Minh cảm thấy hơi sợ áp lực từ ánh mắt này, nhưng vì rượu nên anh lại có thêm dũng khí gật đầu một cái rồi cười nhe nhởn.
Thảo không nói gì, nàng đứng dậy đi ra chỗ bác Phú… ông Phú ngồi thở phì phò hồi hộp nhìn theo Thảo đi sang chỗ mình. Bất ngờ Thảo vén váy, đôi chân dài trắng mịn hiện ra, nàng dạng chân bước cùng với chiếc giày búp bê qua và ngồi lên đùi bác Phú trước sự chứng kiến của Minh. Nụ cười của Minh tắt dần khi nhìn vợ mình làm vậy.
Bên dưới dương vật bác Phú nhanh chóng cửng to hết cỡ khi cảm giác được âm đạo mềm mềm âm ấm của Thảo ngồi vào, chỉ cách một lớp quần lót. Thảo khẽ nhắm mắt, mím môi lại để không bật tiếng rên ra ngoài khi nàng cảm nhận được con quái vật đang to lên rất nhanh bên dưới âm đạo mình, nước nhờn bên trong chảy ra cũng nhanh như cách dương vật bác Phú cửng lên… Thảo xấu hổ khi bên dưới âm đạo nàng lại nhạy cảm ngay trước mặt chồng mình như vậy.
Lúc này mặt bác Phú cũng đang chạm vào ngực Thảo sau hai lớp áo, đôi mắt ông Phú mở to, cái mồm móm mém há ra thở… Hai tay Thảo đặt lên đôi vai gầy của bác Phú và bám bàn tay vào sau ghế, nàng ngồi ở đó không dám cử động, nàng hành động như vậy cũng vì muốn trả đũa Minh, vì anh vừa rồi đã tỏ ra hết sức lỗ mãng, lần đầu tiên trong đời Thảo cảm thấy khó chịu về chồng mình như vậy, nên thế nàng muốn cho chồng thấy một bài học, muốn cho anh ấy thấy ghen tuông là thế nào. Nàng định lấy độc trị độc nhưng không ngờ cơ thể nàng lại nhạy cảm như vậy, khi nàng ngồi lên và cảm nhận được con quái vật của bác Phú thì cơ thể nàng hưng phấn kỳ lạ, nó to quá, nó cong lên như ôm chặt vào âm đạo nàng như người yêu lâu ngày không gặp đang âu yếm nhau vậy.
Minh há hốc mồm đứng im như mất hồn… anh mở to mắt nhìn vợ mình đang ngồi lên người bác Phú, chắc chắn dương vật của bác ấy đang cọ vào bướm Thảo, vì bất ngờ quá cảm xúc của anh như vỡ tung, tim anh bơm lên quá nhiều máu nên đập rất nhanh, nhanh đến mức có chút nhói nhẹ. Lúc này anh chỉ nhìn thấy chiếc váy xòe của vợ mình đang che hết hạ bộ của hai người, chuyện gì… đang xảy ra bên trong… Chưa kịp hoàn hồn thì Minh thấy bác Phú cầm vào mông vợ mình, hai cẳng chân bắt đầu di chuyển vụng về, chiếc quần dài thì bùng nhùng nằm dưới đất… Ánh mắt Minh dại đi đỏ lòm, anh không thể lý giải tại sao vợ mình lại hành động như thế này… phải chăng cô ấy cố tình làm vậy để trêu tức mình… Minh cũng khá thông minh khi nghĩ được như vậy… Lúc sau anh mới lấy lại được bình tĩnh và đi nhanh tới chỗ hai người.
– Từ đã… từ đã… em… – Minh nắm vào vai Thảo kéo ra. Thảo nhắm mắt, môi nàng bặm một cái và bước chân xuống đất, đôi giày búp bê có đế đập xuống sàn kêu “cộp” một cái… hai dòng nước mắt chảy xuống hai bên khóe mắt, mắt nàng vẫn nhắm tịt, có thể nàng đang cảm thấy ấm ức khó chịu, cái cảm xúc này nửa muốn nửa không, công thêm việc chồng nàng cứ đẩy nàng đến với người khác càng làm Thảo không kìm nổi nước mắt… Thảo bước ra khỏi người bác Phú, để lại một con chim khủng vừa to vừa cong đang cửng cứng như hòn đá, nó cong tớn lên một cách dũng mãnh. Với kích thước này khiến Minh thêm lần nữa choáng váng… “vợ mình vừa ngồi lên đó sao?” “Đã đút vào chưa?” “Chưa! Chắc chắn là chưa, vì không thể dễ dàng như vậy được, với lại vợ mình vẫn mặc quần lót mà…” – Nghĩ đến đây Minh bất ngờ vén váy vợ từ phía sau, chiếc quần lót ren màu trắng vẫn đang ôm lấy bộ mông to cong vút của Thảo, điều này khiến Minh thở phào nhẹ nhõm.
– Mặt anh sao vậy? Em tưởng anh muốn điều đó… – Thảo mở đổi mắt ướt ra cau mày nhìn Minh, nàng nhìn cái bộ dạng này của Minh càng cảm thấy tức giận.
– Không… anh muốn… em làm bằng tay… – Minh thở mạnh và nói trong vô thức vì anh đang cảm thấy sợ khi nhìn thấy nước mắt của Thảo, con người hiền dịu hàng ngày đâu rồi… tại sao khóc mà trông vừa xinh vừa đáng sợ thế này… Minh đưa tay lau mồ hôi trên trán… suy nghĩ không biết mình đã quá lố bịch hay không…
Bác Phú ngồi nhìn Minh Thảo nói chuyện mà còn thấy sợ lây, không ngờ hai đứa lại “điên” đến vậy, khó hiểu nhất là Minh, ở thời của ông làm gì có ai như thế này, cũng làm gì có thuật ngữ Cuckold. Đây là lần đầu tiên ông thấy một con người kỳ lạ như Minh. Ông nhìn sang Thảo thì thấy con bé vẫn đang nhìn chồng nó chằm chằm, ánh mắt chứa chan rất nhiều sự tức giận, sau đó bất chợt ông thấy Thảo thở dài cau mày đi tới chỗ mình… Thảo ngồi sang ghế bên cạnh và chủ động cầm vào chim bác Phú, nàng nắm lại và sóc. Minh nhíu mày há mồm bất ngờ khi thấy vợ mình đang sóc lọ cho bác Phú trong khi cô ấy đang giận như vậy, thật là khó hiểu, tuy hơi sợ nhưng do hiểu tính Thảo nên Minh xuề xòa bỏ qua cảm giác ấy mà trong người cảm thấy khoan khoái nhanh chóng, anh đi ra bên cạnh và ngồi xuống. Bỗng Thảo dừng lại, cả Thảo và bác Phú đều nhìn Minh, có vẻ như hai người không được thoải mái.
– Hay… chúng ta… đổi địa điểm nhé! – Minh thở mạnh cười trừ, trong lòng anh bắt đầu hiểu bản thân mình đã sai từ đâu mà dẫn đến phản ứng này của vợ…

To top
Đóng QC