Thụ tinh – Phần 6: Hồng nhan bạc phận

Phần 6: Hồng nhan bạc phận
Từ hôm nhìn thấy ông Vũ thủ dâm, Thảo luôn có một điều ám ảnh khó tả, và nhiều câu hỏi chưa có lời giải, tuy nhiên cái thói quen không mặc áo lót ở nhà vẫn không sửa được khi biết bố chồng vẫn còn nhiều ham muốn vậy, có lẽ một phần do Minh chồng nàng không ý kiến gì, và một phần nàng rất hiểu cơ thể mình, dù không mặc áo lót thì vẫn không lộ rõ như những cô gái khác.
Có một điều bây giờ Thảo mới để ý, gần đây bố chồng nàng hay mặc quần đùi trong nhà, thỉnh thoảng nàng thấy cái thứ đó lủng lẳng trong quần của ông, nhiều lúc Thảo tự cảm thấy bản thân hơi vô duyên khi cứ chú ý vào đó, nhưng chẳng phải nó đập vào mắt hay sao, hay đứa con gái nào cũng vậy… Thảo cũng nhận ra từ hôm thấy bố chồng thủ dâm, nàng hay để ý đến những thứ linh tinh của ông Vũ hơn, điều mà trước kia nàng chưa bao giờ để ý, mọi sinh hoạt với bố chồng đều diễn ra rất thoải mái, như bố con gái trong một nhà, chứ không giống như lúc này, xấu hổ với ái ngại sao á… Như ngay lúc này đây, Thảo vừa thay đồ để ra ngoài café với lũ bạn, đi ra khỏi phòng thấy ông Vũ ngồi xem tivi, mặc chiếc áo ba lỗ và chiếc quần đùi, cái bụng béo ưỡn ra, bên dưới chiếc quần đùi cộm bó sát lại nổi một cục to tướng. Thảo nghĩ không biết có nên góp ý cho bố chồng không, không góp ý thì ngại, mà góp ý thì không dám, Thảo đành mím môi cho qua.
– Con đi đâu đấy? – Ông Vũ tự dưng đứng dậy đi ra chỗ Thảo, nàng đang cúi người đi đôi giày búp bê ngẩng khuôn mặt xinh xắn lên nhìn ông Vũ.
– Dạ, con ra café với mấy đứa bạn, chúng nó hẹn mấy lần rồi con không đi, con sẽ về sớm ạ. – Thảo cười.
– Vậy con cầm túi rác này vứt hộ bố, cứ đi chơi thoải mái, bố ở nhà nấu cơm chờ. – Ông Vũ tỏ ra rất tốt bụng và không có gì khắt khe như những bố chồng khác.
– Dạ vâng, bố mang con vứt cho ạ. – Thảo thấy ông Vũ chạy đi lấy túi rác, mà cái thứ ở giữa quần cứ lủng lẳng đập qua đập lại rất rõ. Mặt Thảo có chút ửng đỏ.
– Đậy con vứt hộ bố, sạch lắm, toàn rác khô!
– Vâng! Con chào bố ạ. – Thảo cầm túi rác, bàn tay mịn màng của nàng khẽ chạm vào bàn tay thô ráp đen đen của ông Vũ khiến nàng hơi rùng mình nhẹ, lúc ông Vũ chạy lại nàng càng thấy rõ hơn cái chim ông Vũ quật qua lại như đuôi con chó đang vẫy mừng chủ về nhà, nó chưa cứng mà đã to vậy rồi. Thảo bước ra ngoài, nàng như nín thở, mắt mở to, đôi má ửng hồng, đôi môi đỏ hơi mỉm cười, nàng thở hắt ra ngoài đập đập vào ngực như vừa bước từ động xông hơi ra vậy, cảm thấy hồi hộp sao ấy.
20 phút sau Thảo đến quán cafe, hôm nay Linh bạn Thảo hẹn nàng ra ngồi nói chuyện chỉ là phụ, cái chính muốn tư vấn cho Thảo về vấn đề sinh sản. Linh làm ở khoa sinh sản tại bệnh viện, mẹ Linh là viện trưởng, trưởng khoa chuyên về những vấn đề hiếm muộn.
– Thảo ơi! Thảo!!! Ở đây, ở đây! – Từ xa có hai cô gái ngồi trong một góc khá kín đáo ở một quán café sang trọng.
– a!!! Cái Trang, mày cũng đến à? – Thảo vui vẻ đi tới bàn.
– Chả tao thì ai, chúng mày định đi mảnh hả? – Trang bĩu môi nhìn Thảo.
– Thôi con kia, mày gọi đồ đi, lúc nào cũng đến muộn. – Linh cau mày trách Thảo. Linh là một cô gái vô tư nhất trong ba đứa chơi thân, vô tư quá đôi lúc khá vô duyên và có phần hơi dâm đãng, kiểu khẩu dâm, tuy không xinh lắm nhưng được cái nhiệt tình hay nói về những vấn đề tế nhị, vì Linh đã trải qua quá nhiều khóa học về sinh sản, mấy chuyện tình dục đối với Linh quá đỗi bình thường.
– Tại tao phải đi đổ rác, bố chồng nhờ chả nhẽ lại từ chối à mày? – Thảo ngồi xuống mỉm cười.
– Ủa tao tưởng chúng mày ở riêng mà, lòi đâu ra ông bố chồng vậy? – Linh cầm cốc nước lên mút sụt cái rồi nói.
– Bố tao cãi nhau với mẹ nên chuyển sang nhà tao ở một thời gian…
– Có thoải mái không mày, tao sống cùng với gia đình chồng thấy đôi lúc hơi bất tiện. – Trang vắt hai chân lại với nhau, chiếc váy xẻ tà làm lộ bắp đùi trắng nõn.
– Bố chồng tao cũng thoải mái lắm, ăn uống mọi việc trong nhà ông lo hết, lúc nãy còn bảo tao đi thoải mái ấy mày ạ! – Thảo mỉm cười cầm cái menu mắt nhẹ nhàng đảo qua lại.
– Thoải mái đấy, phải mẹ chồng tao thì ối giời ơi luôn, 9h tối phải có mặt ở nhà rồi. – Linh cười với vẻ mặt kiểu “sao mày sướng thế”.
– Thì mày còn có con mà, về sớm là đúng rồi! Chị ơi cho em một sinh tố kem! – Thảo cười nói với nhân viên quán.
– Nhất mày, mà tao chưa gặp bố mẹ chồng mày bao giờ… – Trang thắc mắc.
– Cưới tao mày có đi đâu mà biết, cả mày nữa đấy Linh, suốt ngày đi du lịch thôi… – Thảo nhíu mày trách móc hai đứa bạn.
– Tụi tao gửi phong bì rồi còn gì, đợt đó đi châu âu, đặt tiền rồi ý, tại mày tổ chức cưới chả đúng ngày thì có.
– Ừ đúng đấy! Ha ha… – Trang và Linh cười phá lên nhằm che đi sự ngại ngùng của mình…
– Hai con hâm! – Tính Thảo hiền nên cũng chỉ cười cho qua.
– Cái con Thảo này càng ngày mày càng ngon ra nhờ, lấy chồng hợp mệnh thế ha ha – Linh nhìn từ trên xuống dưới Thảo cười nói.
– Ừ! Con này mặt đã xinh vú lại còn to! – Trang ngồi cạnh quay sang bóp vào ngực Thảo một cái.
– Con hâm này, lúc nào cũng đòi bóp của tao… – Thảo rụt người lại vì buồn.
– Ui to lắm mày ạ, không phải áo lót đâu. – Trang ngạc nhiên mở to mắt nhìn Linh cười.
– Nó to mà, tao biết từ trước khi nó lấy chồng cơ, lại còn tròn nữa, bọn tao hơi bị ghen tị với mày đấy! – Linh với Trang nhìn chằm chằm vào Thảo kiểu trầm trồ.
– Bọn mày như hâm ý, ở đây là quán café đó! – Thảo ôm ngực cười nhìn hai đứa bạn biến thái.
– Mày cho bọn tao bí kíp zú to xem nào, chân dài nha, trắng nha, mặt xinh baby nha, mẹ nó tao là gái còn mê nó nữa là bọn con trai! – Linh vẫn khen Thảo hết lời.
– Nó đẹp là đúng rồi, đã có em bé đâu… – Trang lỡ nói một câu khiến cả ba im lặng một chút, cũng may lúc đó con bé nhân viên phục vụ đem đồ tới.
– Em mời chị ạ! – Bé nhân viên đặt chiếc cốc xuống bàn “cộc”…
– Mày uống đi, chắc mày khát lắm rồi, con hâm này lần sau đến sớm một chút nha. – Trang thấy ngại quá bèn đánh trống lảng.
– Ừ! Mà bây giờ mày làm ở đâu rồi, tao thấy mày cứ viết stt lên facebook suốt. – Thảo cầm cốc lên đưa ngang miệng.
– Tao đang làm ngân hàng quốc tế, vừa xin được hihi – Trang nói rất tự tin vì vừa mua một con ô tô trả góp.
– Um vào được ngân hàng quốc tế tốt hơn Việt nhiều, mà cần vốn tiếng anh đó, khoản này mày giỏi rồi nhỉ.
– Ui dời, cần gì giỏi, nó mỹ nhân kế mấy ông sếp là được thăng chức chứ gì, mày không thấy nó vừa mua ô tô à. – Linh bô bô cái miệng.
– Tao trả góp thôi, ai bảo sếp mê tao ha ha – Trang cũng không ngại, vì đám bạn thân này cũng hiểu tính rồi nên không phải dấu.
– Vậy là giỏi rồi, chúc mừng mày nha! Hiihi.
– Cái con này, mày cũng có chút sắc đẹp đấy, không sợ anh chồng ghen à? – Linh bĩu môi.
– Tao có làm gì đâu mà ghen ô hô – Trang cười.
– Chẳng phải mày phải đi tiếp khách với ông sếp suốt còn.
– Đi tiếp chứ có làm gì đâu, mà chúng mày nhá, ông sếp tao già rồi mà cái đấy to như chim ngựa ấy… – Trang nói một câu mà tí nữa làm Thảo phì nước ra ngoài, Thảo tỏ ra bình thường nhưng thực ra nghe thấy chim to nàng có chút tò mò.
– To như cặc ngựa hả, chắc cũng 18cm là mấy, tao gặp suốt, đầy ông đẹp trai chim dài, tao sờ hết rồi. – Linh nói mặt tỉnh bơ.
– Không! Dài lắm, còn to nữa… cỡ chừng này… – Trang tả và đưa hai tay ra làm thước đo, khoảng cách hai bàn tay Trang phải tầm 22cm.
– Cái gì, chim voi chứ chim ngựa gì mày!!! – Linh giật mình.
– Đó còn chưa hết, ông ý còn già rồi cơ, tầm 60 tuổi, hình như thế… – Trang đỏ mặt nói.
– Đấy thế mà bảo không làm gì, mày chả bị ông ấy chịch rồi nên mới biết đúng không. – Linh cau mày nhìn Trang.
– Không mày điên à, tao bắt gặp ông ấy chơi con Ly phòng cho vay chỗ tao, nhìn thấy tao ông ấy giật mình rút chim ra mà… – Trang nói đúng sự thật. Thảo vẫn ngồi im nhâm nhi cốc sinh tố kem, nhưng thực ra đang rất lắng nghe.
– Mày giữ mình nhé, chứ bị con chim đó chơi vào thì nghiện không bỏ được đâu á. – Linh ngồi vắt chân nói rất nghiêm túc.
– Sời, còn lâu mới động được vào người tao, già khú đế rồi… – Trang nói chắc như đinh đóng cột.
– Ha ha con Thảo đỏ ửng mặt kìa, mày không nói gì nhưng tao biết thừa mày là đứa tẩm ngà tầm ngầm nhé haha – Linh quay sang chỉ tay vào Thảo và cười.
– Mày như hâm ý. – Thảo lè lưỡi với Linh và cúi mặt uống cốc sinh tố.
– Ha ha nhìn nó buồn cười thật, mày ngại gì, dâm ngầm còn ngại ha ha. – Trang vỗ nhẹ vào lưng Thảo.
– Thôi chúng mày nói chuyện khác đi, ở đây có người nghe thấy thì ngại lắm. – Thảo vẫn đỏ mặt, đặt cốc xuống bàn hai tay áp vào hai má kiểm tra.
– Ha ha nhìn mặt nó nghe chuyện mình đỏ cả lên buồn cười quá… – Linh vẫn trêu.
– Đỏ mặt càng xinh. – Thảo bĩu môi.
– Chim chồng mày có to như thế không? – Trang hỏi.
– Chắc chắn không rồi, hàng hiếm như vậy, chồng nó mà có thì nó chẳng đỏ mặt thế đâu ha ha. – Linh bắt thóp được Thảo.
– Thôi mà, bọn hâm này…
– Chắc chim chồng mày như cái ống mút thôi á ha ha ha!!! – Linh Trang nhìn Thảo buồn cười càng đùa dai.
– Ha ha, tao nói nhỏ cho mà nghe, chim to chơi sướng lắm, lên tiên luôn đấy. – Linh ghé gần lại chỗ Thảo nói thầm, tiêm nhiễm vào đầu Thảo mấy điều bậy bạ.
– ai chả biết, mà như kiểu mày được làm rồi ý mà biết rõ thế. – Thảo cười.
– Nhà tao đầy sex toy, toàn chim gia to tổ bố, có mượn không tao cho mượn. – Linh tự tin nói, về khoản này Thảo không thể chai mặt bằng Linh được nên chỉ biết thở dài.
– Vợ chồng mày bạo thật đấy, còn mua cả sextoy cơ, chắc thăng hoa lắm nhỉ. – Trang hỏi.
– Ừ! Lại chả, phê lắm mày ha ha, gì chứ cái đó thì khỏi phải hỏi, cứ to là phê mày ạ, thế cái Thảo đã thử bao giờ chưa mà bảo ai cũng biết – Linh bĩu môi trêu Thảo.
– Mày hâm à, tao có dùng sextoy bao giờ đâu, mà to quá làm gì, đau bỏ xừ…
– Thôi đi má, to lại quá sướng ý chứ, chẳng qua chưa được thử thôi, nghiện đó mày. – Trang dựa vào ghế cầm hạt hướng dương cắn.
– Ơ thế, mày thử ông sếp rồi à Trang? Ha ha ha – Linh quay sang Trang trêu.
– Dở à, lão già bỏ xừ, đẹp trai trẻ trẻ tí thì tao suy nghĩ haha!! – Trang cũng không ngại.
– Khiếp mày nói chuyện ý, mày không thấy có lỗi với chồng mày à? – Thảo nhíu mày nhìn Trang.
– Lỗi gì, ông chồng tao suốt ngày dỗi, cãi nhau với tao, chả biết cố tình hay gì, thỉnh thoảng lại ly thân, tao cũng chán lắm, như kiểu lão có bồ ý, tao chẳng thèm kiểm tra, vì tao cũng lẳng lơ mà ha ha ha!! – Trang hất tóc một cái vừa nói vừa cắn hướng dương.
– Thế thì trước sau mày cũng bị sếp mày đụ thôi con kia, cho lão đụ rồi về kể xem sướng thế nào nhé ha ha. – Linh cười ném hạt hướng dương vào Trang.
– Thôi xin mày, già không phải gu tao…
– Thì mày bảo mày lẳng lơ còn gì, sao không thử một cái hihi… – Thảo ôm mồm cười.
– Á hà thấy chưa Trang, mày thấy con Thảo ghê chưa, tầm ngầm mà đấm chết voi, thế mà từ nãy không nói câu nào. – Linh bĩu môi nhìn Thảo.
– Tao bảo không phải gu tao mà, nếu Thảo mày thích tao có thể giới thiệu cho mày, ha ha – Trang trêu Thảo.
– Thôi, tao với chồng tao vẫn yêu nhau lắm, tao chỉ cần chồng tao là đủ rồi nha… – Câu này Thảo nói hơi gượng gạo, thực ra chẳng ai biết hoàn cảnh của Thảo và Minh, chồng suốt ngày cúi mặt vào công việc có mấy khi đụng vào người nàng bao giờ, tuy nhiên tình yêu Thảo dành cho chồng thì vẫn vậy, nàng là con người hiểu chuyện, chồng nàng làm vậy tất cả cũng chỉ vì gia đình, vì Thảo nên phải đầu tắt mặt tối suốt ngày phấn đấu để lên vị trí cao hơn, việc không để ý đến nàng cũng là điều đương nhiên, nên Thảo cũng chưa bao giờ muốn trách cứ chồng vì mấy vấn đề đó.
– Biết bao nhiêu là đủ với cơ thể mày? Tao nghiên cứu nhiều năm rồi, đứa nào cơ thể càng đẹp càng có ham muốn cao nha haha… – Linh trêu.
– Ừ đấy, nhìn nó thế này mà bị ông sếp tao ấy ấy thì eo ơi… Hơi bệnh nha Linh! Ha ha – Trang nhìn Thảo đỏ mặt nói.
– Mày bệnh đó Trang, tự dưng tưởng tượng linh tinh… – Thảo lườm Trang cười.
– Ừ là mày nói mà, tao nói gì đâu? – Linh rướn mắt ngồi nhích lên.
– Thế dạo này công việc mày ổn chứ? – Trang ngại quay sang hỏi Thảo.
– Ừ, tao vẫn ổn, đi làm về nấu cơm chăm sóc gia đình, từ lúc có bố chồng tao cũng ít phải làm, ở nhà thỉnh thoảng xem tivi với ông ấy.
– Tao thấy chồng mày đi làm suốt nhờ, thỉnh thoảng gặp ông ý ngoài đường tao gọi còn không nghe thấy ý. – Linh tâm sự.
– Ừ, anh ấy nhiều lúc coi công việc hơn tao ý, ở nhà chán, nhưng may dạo này có ông bố chồng bầu bạn.
– Mày ở với bố chồng thế không bất tiện sao?
– Tao thấy bình thường, như bố của mình thôi, bố chồng tao già rồi, cũng tốt tính lắm, hiền toàn bị mẹ chồng tao bắt nạt.
– Con hâm này, bố chồng khác bố đẻ nha, nhiều ông dê lắm, mày cứ ở nhà một mình với ông ấy thế… – Linh cau mày nhìn Thảo.
– Ừ, không sao đâu mà, tao hiểu chứ… – Thảo cầm cốc sinh tố lên uống.
– Nhiều ông bệnh hoạn nhưng nhiều ông hiền chẳng dám làm gì đâu, nhưng điều quan trọng nhìn mày ngon thế này, đến con gái còn động lòng thì mấy ông bố chồng cũng chẳng kìm lòng được đâu, chẳng qua họ không thể hiện ra thôi con hâm ạ, đàn ông vẫn là đàn ông mà. – Trang nói mặt tỏ ra lo lắng.
– Ừm, tao hiểu tụi mày lo cho tao, nhưng còn anh Minh ở nhà mà, mà bố chồng tao đứng đắn chúng mày cứ nghĩ xấu về ông, lũ dở. – Thảo cười nói.
– Cái con này ngây thơ mày nhỉ ha ha – Linh nhìn Trang, cả hai đứa đều cười phá lên.
Cả ba một lúc sau chuyển chủ đề nói chuyện rôm rả, nhưng Thảo không thể phủ nhận những thứ mình vừa nghe có tác động đến tâm lý của nàng, những gì hai đứa bạn vừa kể nàng cũng đã được nhìn qua, không biết có to như cái Trang tả không nhưng chắc chắn của bố chồng nàng cũng không kém là mấy, và một điều quan trong cả ba đều không biết, người Trang kể và người Thảo nghĩ tới đều là một người… Chưa kể chúng nó đã nhồi nhét vào đầu Thảo nhiều thứ, bố chồng nàng vẫn thủ dâm thì chắc chắn vẫn còn háo sắc rồi…
Một lúc sau, Trang phải quay lại làm việc, lúc này còn mỗi Thảo và Linh, cả hai gọi thêm đồ và bắt đầu câu chuyện chính hôm nay.
– Thế nào rồi? Có tiến triển gì không? – Linh nhíu mày nhìn Thảo, trước đây Thảo đã một vài lần tâm sự với Linh về vấn đề khó có thai, mặc dù có Trang là bạn thân nhưng chuyện tế nhị này Thảo chỉ muốn tâm sự với Linh, vì Linh ít nhiều cũng là chuyên khoa.
– Vẫn thế ý, tao đã nghe theo lời mày rồi, nhưng vẫn không dính…
– Tao nói rồi, hôm nào đi khám đi, lên viện tao mới làm xét nghiệm các kiểu cho mày được, bảo cả ông Minh lên.
– Tao bảo ông ý mấy lần rồi, ông ý toàn né tránh, mà tính ông ý mày biết đó… – Thảo xị mặt nhìn ra cửa.
– Tao nghi có khi ông ấy đi khám rồi, kết quả không khả quan… – Linh mắt nhỏ mắt to nhìn Thảo.
– Hình như chưa khám đâu, do anh ý bận việc nhiều quá…
– Mày biết được à? Tao đã bảo cả hai vợ chồng lên tao khám cho, xét nghiệm tinh trùng, mày soi buồng trứng.
– …
– Tao biết tuổi này, mày muốn có con lắm rồi, nhưng mày xem, ông ấy thả bao lâu rồi chưa có, chắc chắn một trong hai người có vấn đề…
– Tao chẳng biết nhưng…
– Nhưng sao?
– Tinh trùng anh ý… tao cảm giác hơi ít… với lại… hôm tao bảo anh ấy bắn ra ngoài, tao thấy ít lắm, trong như nước ý… tao đọc trên mạng… thì… – Thảo ấp úng.
– Rõ ràng rồi còn gì! Không phải đọc trên mạng, tao nghe là hiểu, nói chúng mày lừa ông ý đến tao khám cho, hoặc lấy mẫu đem tao xét nghiệm cho!!
– Nhưng… nếu như một trong hai bọn tao… có vấn đề thì sao…
– Yên tâm, mày đang ở thế kỷ nào còn hỏi câu đó… Thời buổi này, có rất nhiều giải pháp, thụ tinh nhân tạo, thụ tinh trực tiếp… đấy là nếu chồng không đủ khả năng, còn nếu do mày thì can thiệp cấy trứng… ui dời nói chung nhiều kiểu, mày với chồng nên đi khám, kiểu gì tao cũng giúp mày có thằng cu mũm mĩm.
– Tao thích con gái cơ… – Thảo nhìn ra cửa suy nghĩ, ít nhiều lời nói của Linh cũng làm Thảo cảm thấy yên tâm hơn.
– Con hâm này, mày thích con nào cũng có nha, chi phí thì tao nói mày rồi đó…
– Tao biết, cũng may gia đình có chút kinh tế…
– Mày yên tâm, riêng mày tao làm giá chuẩn nhất không phải lo!
– Um… tao cảm ơn mày… nhưng…
– Nhưng sao???
– Nhỡ đâu, anh Minh hỏng… mà gia đình anh ấy…
– Tao hiểu, nhà họ muốn có người nối dõi, mà nhất định phải là tinh trùng của anh Minh đúng không…
– Ừ…
– Rõ ràng rồi, nhà nào chả vậy, chả ai muốn lấy tinh trùng người khác đâu, nhưng cũng có nhiều người mua tinh trùng của tây hay của giai đẹp cải thiện gen đó mày…
– Um, tao cũng đọc rồi, tao cũng chẳng muốn của người khác, kể cả cải thiện gen, nhất là nhà nội bên tao… mày biết rồi đó…
– Ừ, riêng mày chẳng cần phải cải thiện gen đâu, mày quá xinh rồi…
– Haizzz… Chán lắm… căn bản… anh ấy… ít động vào người tao quá… – Thảo bỗng tâm sự.
– Vậy hả… cái ông này… haizz… – Linh cũng bất ngờ về câu nói của Thảo, không ngờ ông Minh lại có vấn đề nặng vậy… Người đẹp như Thảo mà bỏ lỡ vậy chỉ có ngu mà thôi.
– Nhưng… mày không cảm thấy thiếu thốn à… – Linh hỏi dò Thảo, vì vấn đề có em bé một phần cũng phụ thuộc vào nhu cầu của cả hai.
– Tao quen rồi… anh ấy cũng bận nhiều việc quá, nên tao cũng hiểu… – Thảo mím môi nói.
– Suốt ngày công việc, thôi tao hiểu rồi, như tao nói, một là mày lấy mẫu tinh trùng ông Minh, hai là mày đưa ông Minh đến khám chỗ tao! – Linh nhìn Thảo nói.
– Ừ, để tao về thuyết phục ông ấy… có gì tao sẽ gọi cho mày…
– Nhớ đó, có gì cứ alo tao hoặc đến chỗ tao, tao tư vấn cho, chỗ bạn bè đừng ngại.
– Thôi giờ muộn rồi, tao cũng về đây… – Nói xong Thảo đứng dậy tính tiền nhưng Linh gàn lại.
– Mày dở à, về đi, tao trả cho, hôm nay tao mời, nói từ đầu rồi! – Thảo bĩu môi một cái rồi cười tươi đi ra cửa. Linh nhìn theo dáng bạn mình lắc đầu. “Đúng là hồng nhan bạc phận”…

To top
Đóng QC