Thụ tinh – Phần 58

Phần 58
7h sáng hôm sau…
Minh mở mắt dậy, lúc này anh đã gần như tỉnh rượu, chỉ thấy khát khô cả cổ, anh định ngồi dậy mà thấy người mình nặng trịch, hóa ra vợ anh vẫn đang ôm anh cả đêm qua không rời, Minh nhẹ nhàng cầm tay Thảo đặt ra chỗ khác, nằm thế này sẽ rất mỏi, Minh ngồi dậy dựa vào thành giường, bất chợt đau nhói tim khi nghĩ đến cảnh tượng hôm qua, anh nhìn vợ mình, cô ấy xinh quá… cho dù đang ngủ hay còn thức, lúc nào cũng nhìn xinh xắn dễ thương như vậy, càng nhìn Minh càng đau lòng, tại sao lại xảy ra việc ngày hôm qua cơ chứ?
Ông Phú bảo vệ… điều gì khiến hai người làm như vậy… Chẳng phải như thế này là cõng rắn vào nhà hay sao? Từ bao giờ mà hai người lại làm điều đó? Nó kéo dài bao lâu rồi? Một vạn câu hỏi hiện ra trong đầu Minh, anh cực kỳ muốn biết lý do nhưng anh không thể mở miệng ra hỏi vợ lúc này được, gia đình sẽ tan nát nếu như căng thẳng xảy ra… Một nỗi đau đang lớn dần trong Minh, càng suy nghĩ anh càng tuyệt vọng, càng bất lực… Anh rất thương vợ, anh không muốn vợ anh phải chịu giày vò khi bị anh tra hỏi, hay để cô ấy phải có cảm giác tội lỗi… Cảm xúc lúc tỉnh rượu đã khác hẳn lúc say… Minh đứng dậy, anh rời khỏi giường, anh diện một bộ vest đi làm, trong khi hôm nay anh được nghỉ, Minh xách chiếc cặp quen thuộc của mình và mở cửa.
– Anh… anh đi đâu sớm thế… ự… mấy giờ rồi nhỉ… trời ạ hơn 7h rồi…
Thảo ngồi dậy ngái ngủ, nàng không hề biết sự đau đớn, uất ức mà Minh đang phải chịu lúc này. Minh thậm chí còn không quay lại nhìn Thảo, anh cứ đứng ở cửa phòng.
– Anh… anh đi làm à? Anh chờ em một lát, em nấu ăn sáng đã, em làm nhanh thôi… anh ăn rồi hẵng đi…
Thảo ngồi dậy xỏ chiếc dép đi trong nhà, một tay thì dụi mắt, nàng vừa đứng dậy thì Minh đi ra ngoài không nói một câu nào, cũng không ngoái lại nhìn vợ mình. Minh phi thẳng ra ngoài cửa quên cả đánh răng rửa mặt, anh còn quên luôn cả đóng lại cửa ngoài. Thảo đứng ở phòng chẳng biết xảy ra chuyện gì, nàng vội vàng đi ra ngoài thì thấy Minh đã đi rồi, cửa còn không đóng… Ánh mắt Thảo trùng xuống… nàng nghĩ đến việc xảy ra hôm qua, anh ấy đang ghen sao… lúc này Thảo không có một câu trả lời nào hợp lý cho những câu hỏi tối hôm qua, phải chăng vì điều đó mà anh ấy nghi ngờ mình… Thảo chạy vào phòng cầm điện thoại gọi cho Minh nhưng Minh không bắt máy…
Minh phi xuống hầm để xe, tim anh quằn quại đau đớn, đôi mắt đỏ ngầu, với tâm trạng thế này anh không thể ở nhà thêm một giây phút nào, anh phải tự đưa mình đi thật xa Thảo, khi nào tâm trạng ổn định hơn anh mới dám về. Điều anh sợ nhất không phải chuyện tối qua, mà điều anh sợ nhất đó là làm tổn thương vợ mình, Minh là một người rất yêu vợ, với tâm trạng này chắc chắn rất có thể anh sẽ buông ra những lời cay đắng với Thảo…
Minh lái xe vòng vòng quanh hà nội, sau đó dừng lại ở một công viên và ngồi gặm nhấm nỗi đau một mình, cảm xúc nó cứ lẫn lộn với nhau, tức không được mà cứ tỏ ra bình thường mà sống cũng không xong, chẳng phải như thế này lại đúng ý mình sao… việc Thảo có lỡ phát sinh quan hệ với ai cũng nằm trong dự tính, và trước đó bản thân cũng tự nhủ rằng nếu có chuyện gì xảy ra cũng không nên trách cô ấy sao?
Tất cả đều do mình bắt đầu trước… nhưng… tại sao lại là ông Phú bảo vệ chứ? Không! Ông ta cũng là người mình chọn để làm việc đó mà… sao lại tức thế này cơ chứ? Hay vì do vợ mình lựa chọn ông ấy trước nên mới có cảm giác tức giận này… nhưng tại sao lại là ông Phú mà không phải chàng trai trẻ khỏe nào đó… do chim ông ấy to sao… hay do… lửa gần rơm lâu ngày cũng bén… Không! Từ trước đến nay, có bao giờ vợ mình có cảm giác với người lớn tuổi đâu…
– “TẠI SAO? TẠI SAO MỌI CHUYỆN LẠI NHƯ THẾ NÀY!!!”
Minh tự gào thét trong đầu mình, anh ôm đầu gục xuống chiếc ghế đá công viên, cảm giác bị chính người vợ mà mình hết lòng yêu thương và đặt hoàn toàn niềm tin lại đi lén lút làm trò đó với ông Phú bảo vệ… thực sự đau đớn mà… Trước đây, khi Minh mới biết Thảo, nàng là người khó chinh phục nhất, cũng là người xinh đẹp nóng bỏng nhất, giỏi giang nhất mà Minh từng gặp, thời đó có hàng trăm hàng tá người xếp hàng tán Thảo, từ những đại gia công tử nhà tỷ phú… cho đến những nhân vật tầm cỡ nhất… thời đó Thảo được ví như một siêu phẩm của thủ đô… nàng cực kỳ nổi tiếng khi mới chỉ học lớp 11… thậm chí rất nhiều kẻ ao ước chỉ cần được rủ Thảo đi chơi một lần thôi cũng được, nhưng không một ai lọt vào mắt xanh của nàng… Cuối cùng Minh xuất hiện một cách tình cờ và vì Minh là một người vui tính hòa nhã, lại cao to đẹp trai top trường, hai người thực sự rất hợp nhau cả về tính cách lẫn sở thích, Thảo luôn cảm nhận được sự ấm áp từ Minh, một trái tim chân thật, một tình yêu thuần khiết, Minh khác với tất cả những người còn lại, những đám người kia chỉ mang lại cho Thảo sự phiền toái và nghi ngờ, bởi vậy Thảo rất không thích xã hội bên ngoài, nàng cho đó là một thế giới đầy rẫy những nham hiểm, lòng tham, sự ích kỷ của con người, họ lừa lọc nhau để đạt được mục đích, vì vậy Thảo chọn ở bên Minh đơn giản bởi vì nàng cảm thấy yên bình… Và từ khi nhận lời yêu Minh, Thảo đã chủ động cắt đứt mọi nhân tố có thể khiến Minh ghen tức, nàng là một người như thế đó, nếu đã yêu thì sẽ yêu hết mình, luôn biết nghĩ cho người mình yêu. Thậm chí Thảo đã chủ động khóa cả facebook và instagram có hàng chục triệu follow chỉ để lui lại sống một cuộc sống yên bình, hạnh phúc với Minh. Đó cũng là mơ ước của nàng.
Thảo như một cô gái trưởng thành xinh đẹp nóng bỏng với body trên cả chuẩn mực, nhưng nàng rất ngây thơ, hiền lành và tốt bụng, nàng vẫn còn những tờ giấy trắng chưa được viết lên, và Minh biết mình là người có trách nhiệm phải viết tiếp những trang giấy trắng đó để… Thời đó, tình dục là một cái gì đó quá lạ lẫm, tò mò đối với Thảo, vì Minh là người đầu tiên và duy nhất được làm chuyện đó với nàng, thậm chí đến bàn tay của Thảo còn chưa một chàng trai nào được nắm qua chứ đừng nói là cơ thể bên trong… nhưng… đến thời điểm này anh đã viết lên đó những thứ gì? Anh không thể lường trước được sự việc nó lại ra nông nỗi này chỉ vì cái sở thích bệnh hoạn của mình… Nội tâm giằng xé, Minh nghĩ chính mình đã làm vấy bẩn con người thuần khiết của Thảo, anh đau đớn ôm đầu, anh thật khó có thể thoát khỏi vòng luẩn quẩn này…
Lúc này cũng khá muộn, Minh đứng dậy, anh đi đến một quán bar nhẹ nhàng và ngồi uống rượu một mình… khi mà trái tim nhỏ bé của anh không chịu được đau đớn giày vò thêm nữa, Minh liền nhấc điện thoại lên, anh gạt mấy chục cuộc gọi nhỡ của vợ, của mẹ mình và bấm số vị bác sĩ tâm lý, sau đó anh đã hẹn vị bác sĩ đến đây để tâm sự, lúc này anh cần một liều thuốc tinh thần mà chỉ có vị bác sĩ này mới giúp được…
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: https://gaigoi.city
Sau một tiếng ngồi lè nhè tâm sự với vị bác sĩ, Minh say rượu gục đầu xuống bàn khóc nức nở như đứa trẻ, cảm giác uất ức không thể giải thoát khiến Minh yếu lòng, anh quá bất lực lạng lõng giữa đống tơ vò… Vị bác sĩ trầm ngâm vắt chân khoanh tay ngồi nhìn Minh.
– Cuộc sống quá đầy đủ, nhàn hạ, hạnh phúc khiến người ta sinh ra đủ thứ sở thích quái đản kỳ dị… để rồi bây giờ lại chịu hệ lụy từ chính sở thích của mình… – Vị bác sĩ nhoẻn miệng cười rồi lắc đầu.
– Cháu phải làm sao bây giờ… – Minh nằm ra bàn nhìn chai rượu tây trước mắt mình.
– Cậu muốn quay lại như xưa, hay tiếp tục sống tiếp với mớ rắc rối này?
– Cháu không muốn… vợ mình chịu thiệt thòi… cháu muốn quay lại ngày xưa để bù đắp mọi thứ cho cô ấy… nhưng cháu… cháu bất lực quá… với kích thước dưới trung bình thế này, cháu tự hỏi phải làm sao để cô ấy vui? – Minh cầm chai rượu lên tu và cười một nụ cười chua chát tự ti.
– Ha ha! Chàng trai này! Dám làm dám chịu chứ! Đàn ông lên! Cậu không thấy mình đang giống một đứa con nít sao? Kích thước quan trọng sao? Quay lại sao? Ha ha! Ai quay lại được quá khứ cơ chứ! Tôi chỉ hỏi vậy thôi, chứ lúc này cậu chỉ còn một sự lựa chọn duy nhất… đó chính là… sống tiếp với đống tơ vò này và tự mình gỡ rồi mọi thứ, biến nhược điểm thành ưu điểm, cùng vợ tìm kiếm hạnh phúc trong cái thể giới mà do chính cậu tự tạo ra… hiểu chứ?
– Dạ… vâng…
Minh ngẫm nghĩ một lúc, thực ra đầu óc của anh lúc này chẳng nghĩ được gì vì men rượu ngoại đang ngấm vào người, nhưng chí ít vẫn cảm thấy lời của vị bác sĩ nói rất có lý… cùng vợ tìm kiếm hạnh phúc trong thế giới mà mình tạo ra sao…
– Cậu nên nhớ! Ai là người bắt đầu trò chơi này? Người ta bảo có chơi có chịu, hệ lụy tôi đã cảnh báo cậu từ đầu… đừng dừng lại, hay tiếp tục sống với chính con người thật của mình, đến một lúc nào đó cậu sẽ cảm thấy rất hạnh phúc và hài lòng với cuộc sống này, tuy nhiên để vợ cậu chiều theo cậu và cô ấy cũng thực sự hạnh phúc với điều đó thì phải do cách dẫn dắt của cậu có khéo léo hay không… hãy là con sư tử đầu đàn, đừng bị bất kể thứ gì dẫn dắt, chi phối mình… kể cả là cảm xúc của bản thân…
– Có lẽ vợ cậu không biết bản thân cô ấy là một người có nhu cầu khá cao, chính cậu có khi còn không biết mà cậu dám chơi cái trò đó… haizz… thật là một cô gái đáng thương, chắc cô ấy đã quá sức chịu đựng nên mới hành động như vậy! Tôi làm bác sĩ tâm lý bao nhiêu năm qua, tôi chưa gặp trường hợp nào như của nhà cậu, nếu vợ cậu là một người phụ nữ của gia đình và bất đắc dĩ phải đi quá giới hạn với người khác như vậy thì tôi chắc chắn cô ấy phải khổ tâm lắm, cậu có biết cậu là một người chồng tồi hay không… Nếu là đàn ông hãy tự mình đứng lên sửa đổi lỗi lầm này, cho dù có phải chịu thiệt thế nào đi nữa, hiểu không? – Vị bác sĩ nói thêm.
– Vâng! Cháu cảm ơn… cháu xin ghi nhớ… – Minh lại tiếp tục tu rượu, có lẽ lời nói của vị bác sĩ tâm lý có sự xoay chuyển rất lớn trong tâm trạng của Minh, anh cũng ngộ ra vài điều, và nghĩ đó là lối thoát duy nhất và tốt nhất lúc này rồi… Minh nhìn chai rượu và lịm dần…
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: https://gaigoi.city
Sáng hôm sau…
– Chụt chụt chụt…
Tiếng mút vang lên trong một căn phòng, Minh mở mắt dậy, thấy bên dưới thằng nhỏ của mình tê tê buồn buồn… đầu anh hơi nhức vì loại rượu tây hôm qua, nhưng… căn phòng này lạ quá… đây là đâu? Lúc này Minh mới giật mình nhìn xuống háng mình, có một người phụ nữ có lẽ hơn 30 tuổi đang quỳ dưới háng anh và cô ấy đang say sưa mút dương vật của anh như mút một chiếc kẹo.
– Sướng quá…
Minh gồng người… nhìn ở góc này trông cô ta cũng khá xinh đấy chứ… Minh mơ màng chưa biết chuyện gì xảy ra nhưng anh cảm thấy sướng quá, kỹ năng của cô ta thật điêu luyện.
– Tỉnh rồi hả?
Một giọng nói đàn ông làm Minh giật cả mình, anh quay lại mở to mắt nhìn người đang ngồi vắt chân trên một chiếc ghế và cầm cốc café ung dung uống chính là vị bác sĩ tâm lý của mình.
– BÁC! TẠI SAO… SAO CHÁU LẠI Ở ĐÂY! – Minh giật mình rụt người lại, cô gái kia cũng ngồi dậy mỉm cười nhìn Minh.
– Bình tĩnh! Hãy thư giãn đi nào… – Vị bác sĩ mỉm cười.
– Không! Cháu… sao cháu lại ở đây? – Minh luống cuống tìm điện thoại mình.
– Chàng trai! Đừng lo, cậu hoàn toàn yên tâm khi ở đây, hãy thư giãn một chút đi! – Vị bác sĩ nhìn cô gái dưới háng Minh, sau đó cô ta tiếp tục cúi xuống làm công việc của mình.
– A! Không! Ý cháu… không… ý cháu là… cháu… chưa chơi gái làng chơi bao giờ! – Minh từ chối khéo và đẩy đầu cô gái ra.
– Bậy nào! Vợ tôi đó! – Vị bác sĩ nói một câu mà như sét đánh ngang tai Minh.
– Cái… cái gì… vợ… ực… vợ của bác sĩ sao? – Minh trợn to mắt ngạc nhiên nhìn cô gái dưới háng mình cũng khá trẻ, có khi chỉ hơn mình vài tuổi.
– Em cứ nằm xuống đi, để chị giúp em thoải mái nhé!
Vợ của vị bác sĩ đẩy tay vào ngực Minh, mỉm cười và từ từ lột chiếc áo của mình xuống và cởi luôn áo lót. Vú của cô ta lộ ra trước mặt Minh, khiến anh đỏ mặt, ngực của cô ta không to lắm, nhưng cũng không đến nỗi bé, hai đầu vú hơi thâm nhưng nhìn chung vẫn khá săn chắc.
– A…
Minh không nói được gì khi vợ của vị bác sĩ lại ngậm chim anh và mút, vừa mút cô ta vừa liếc lên nhìn phản ứng của Minh.
– Đây là nhà tôi! Nên cậu hoàn toàn yên tâm, tối qua cậu say rượu, hai vợ chồng tôi đã đưa cậu về đây, cậu không nhớ gì sao? – Vị bác sĩ đặt cốc café xuống và cũng cởi chiếc quần ở nhà của mình ra.
– Cháu… cháu không… nhưng tại sao… đây là vợ của bác mà… – Minh vô cùng sốc, anh không biết sao vị bác sĩ lại làm như vậy, chưa kịp hỏi xong thì vợ của vị bác sĩ đã nhét bao cao su vào dương vật Minh, sau đó cô ta đứng dậy tốc chiếc váy lên và từ từ ngồi xuống. Vị bác sĩ cũng cởi quần sịp của mình và ngồi dựa vào ghế sóc lọ.
– A… ôi… – Tuy không nhìn thấy bên dưới của cô ta nhưng Minh cảm giác chim mình đang tiến vào một nơi nóng nóng nhớt nhớt, chắc chắn nó đã đi vào âm đạo của cô ấy rồi.
– Pạch! Pạch! Pạch! Pạch!
Vợ của vị bác sĩ ngồi trên người Minh nhún lên nhún xuống điên cuồng, cô ta nhắm tịt mắt rên rỉ, trông cô ta có vẻ đang rất thỏa mãn, vị bác sĩ cũng vậy, ông ta không ngừng sóc lọ và nhìn vợ mình cùng với một chàng trai trẻ khỏe, đẹp mã địt nhau trên chính chiếc giường ngủ của mình.
– A… Sướng… sướng quá anh yêu ơi… – Cô gái rên lên, cười và nhìn sang chồng mình.
– Anh cũng vậy…
Vị bác sĩ đứng dậy đi tới hôn vợ mình trong khi cô ta đang nhảy trên người Minh. Sau đó, vị bác sĩ đứng lên giường nhét chim vào mồm vợ mình, cô ta không hề từ chối mà mút một cách hăng say. Bỗng Minh nhìn cảnh tượng này giống với ham muốn của mình gần đây, khiến anh hưng phấn tột độ, anh đưa bàn tay to khỏe của mình xuống ôm mông cô gái, một tay đưa lên bóp ngực và hẩy hông đóng lên, cả ba người phối hợp với nhau rất nhịp nhàng.
Tầm năm phút sau, Minh xuất tinh ra chiếc bao cao su, vị bác sĩ cũng vậy, ông ta xuất hết vào mồm vợ mình, chưa hết, sau khi vợ ông ta đứng dậy, con chim Minh vừa rút ra khỏi bướm thì vị bác sĩ vật vợ mình xuống giường và mút bướm cô ta chùn chụt, cảnh tượng khiến Minh khá sốc. Một lúc sau, cả ba người nằm dài trên chiếc giường rộng lớn… Lúc sau vợ của vị bác sĩ ngồi dậy hôn chồng mình, hai người khóa môi hôn nhau điên dại, trông họ rất thỏa mãn.
– Em hạnh phúc lắm… em yêu anh!
– Anh cũng vậy… – Hai người tỏ ra tình tứ trước mặt Minh, khiến anh ngại ngùng ngồi dậy mặc quần áo. Vị bác sĩ thấy vậy liền hôn vào trán vợ và ngồi dậy chống tay vào hai bên đùi nhìn Minh.
– Cậu thấy sao? Sướng chứ? – Vị bác sĩ cười nói.
– Vâng… có ạ… nhưng… tại sao…
Minh đứng ở giường nhìn cô vợ của vị bác sĩ đang nằm trên giường mặt thỏa mãn cười mỉm với mình. Anh quá bất ngờ còn không để ý về việc mình vừa làm tình với một người phụ nữ khác.
– Cậu nghĩ… chỉ mình cậu bị cuckold sao? Ha ha ha!!! – Vị bác sĩ cười lớn, Minh cười nhạt gãi đầu gãi tai.
– Ngày hôm nay tôi muốn chứng minh cho cậu thấy, khi gia đình hòa hợp về mặt cảm xúc tâm lý xen lẫn sở thích thì nó hạnh phúc thế nào… – Nói xong vị bác sĩ cúi xuống hôn vợ mình và cả hai mỉm cười ngước lên nhìn Minh.
– Nhưng… làm thế nào mà… – Minh nhìn hai người trông rất tình tứ hạnh phúc, anh ao ước muốn thấy được ánh mắt hạnh phúc đó ở vợ mình.
– Cậu quên tôi là bác sĩ tâm lý sao? Trước đây vợ tôi cũng là một cô gái bình thường, tôi đã có những khoảng thời gian đấu tranh như cậu, tôi thấy một bản sao của mình ở cậu cho nên tôi mới đưa cậu về nhà, một phần vì cậu cũng cao to đẹp trai, trông rất uy tín và an toàn nữa, vợ tôi lại rất thích điều đó ha! Ha…
– Em tên Minh đúng không? Minh nên nhớ nè, khi em mới bắt đầu, cho dù có chuyện gì xảy ra cũng đừng nên nói những lời khó nghe với vợ em, nó sẽ phản tác dụng đó! Chị biết em sẽ hơi khó chịu, nhưng khi hai người vượt qua được rào cản của cảm xúc thẳm sâu bên trong mình, em tin chị đi, mọi thứ sẽ rất tuyệt vời, phải không chồng? – Vợ của vị bác sĩ nói, và quay sang hôn nhau với chồng trước mặt Minh.
– Dạ… thật là đáng ngưỡng mộ… em xin ghi nhớ lời chị…
Lồng ngực Minh thở mạnh, anh cảm giác mình như được thổi một làn gió mới vào tâm trạng lúc này, có lẽ cũng vì một phần anh vừa làm tình với người phụ nữ khác nên cảm thấy đã cân bằng được sự ghen tức khi vợ anh nằm với ông Phú bảo vệ… Lúc này Minh đã có thêm rất nhiều hy vọng. Mặt anh tràn đầy năng lượng và sự tự tin khi được cả hai vợ chồng vị bác sĩ tâm lý sử dụng liệu trình đặc biệt để giúp đỡ anh.
– Tôi thấy điện thoại cậu có nhiều cuộc gọi nhỡ lắm đó! – Vị bác sĩ mỉm cười lấy chiếc điện thoại dưới gối và đưa cho Minh.
– Ôi thôi chết… bây giờ cháu mới nhớ ra! – Minh vội vàng cầm điện thoại, anh nhìn thấy có cả trăm cuộc gọi nhỡ của cả bố mẹ anh, bố mẹ vợ và của Thảo, thậm chí còn có cả số của Linh gọi đến, trời ạ, chắc mọi người lo lắng cho mình lắm, biết phải giải thích thế nào đây… Minh lo lắng, anh cảm ơn và chào tạm biệt vợ chồng vị bác sĩ rồi nhanh chóng ra ngoài bắt taxi về.
Trên đường về Minh đã phải gọi điện và giải thích rất nhiều với hai bên bố mẹ, cũng may Minh là một người đáng tin tưởng nên không khó để giải thích, nhưng còn vợ anh… là người anh lo lắng nhất… tuy vậy anh lại cảm thấy cực kỳ hạnh phúc, cảm giác mọi người rất quan tâm đến mình… đây mới là gia đình thực sự chứ… Minh mỉm cười, tâm trạng anh rất thoải mái, anh phi về nhà ông Vũ bà Hiền vì tối qua vợ anh ở đó cả đêm với mẹ anh. Điều này càng làm Minh cảm thấy yêu vợ hơn, cô ấy thực sự quá đáng yêu mà… có lẽ sợ mình ghen nên không dám ở nhà với ông Phú đây…

Còn tiếp…
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website gaigoi.city, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.

To top
Đóng QC