Phần 50: Bác Phú bảo vệ… kẻ may mắn nhất
– Anh… – Thảo giật mình quay người ra. Minh bất ngờ khi thấy vợ đang ngồi ở ghế cạnh giường, một cánh tay của bác Phú đặt trên đùi vợ mình, còn Thảo đang dùng tay bôi một thứ gì lên đó lên cánh tay bác Phú. Nàng đang mặc một chiếc váy cũng khá dài nhưng nó đang bị vén lên và cánh tay của ông Phú đang đặt lên phần đùi bị hở ra của vợ mình, Minh khá nóng mặt khi nhìn thấy vậy, trong cơ thể anh run lên, tim đập mạnh… Thấy Minh Thảo nhìn chằm chằm vào mắt chồng và từ từ kéo chiếc váy xuống.
– Bác… đau tay quá… bác nhờ Thảo bôi thuốc, về đêm tay bác nó nhức lắm khó cử động… – Ông Phú giật mình khi thấy Minh bất ngờ xông vào, ông liền vội vàng giải thích, lưỡi xoắn lại giọng run run.
– Bác bị sao thế ạ? – Nghe ông Phú nói vậy cơn ghen của Minh bỗng hạ nhiệt, nhưng anh vẫn thấy hơi khó chịu một chút vì hình ảnh vợ kéo váy xuống khi thấy mình bước vào trong, với lại lúc nãy đi ngủ nàng mặc quần đùi cơ mà, sao bây giờ lại thay váy vậy…
– Lúc nãy bác Phú nhắn tin cho em bảo nhức tay, tay khó cử động, đây là thuốc bác sĩ dặn nếu có triệu chứng đó thì bôi lên hai cánh tay… – Thảo lúng túng nói và không dám nhìn vào mắt Minh, Minh lúc này lại để ý thấy bàn tay ông Phú đặt ngay dưới bộ ngực to không áo lót của vợ mình, với sức nặng của bộ ngực, chỉ cần Thảo cúi người xuống một chút là có thể chạm vào rồi.
– Vậy à, hay do bác nằm sai tư thế? – Minh tiến lại gần hơn.
– Có lẽ thế, bác đang ngủ tự dưng nó buốt rồi nhức quá… – Ông Phú nhăn nhó nói.
– Đấy, nếu như bác ở một mình thì ai sẽ giúp bác? – Thảo nói và không nhìn Minh, tự dưng Thảo nhớ đến chuyện lúc nãy, vì chồng mặc kệ cảm xúc của mình nên Thảo vẫn thấy giận.
– Khà khà! Bác cảm ơn hai cháu nhiều, lúc nãy nó đau mà hai cánh tay bác cứng đơ, phải khó khăn lắm bác mới nhắn được cho cháu Thảo… – Ông Phú cười nói.
– Lúc em vào phòng, hai tay bác ấy cứ dơ lên cứng đơ khó cử động, đỏ hết lên, em xoa thuốc được một lúc thì đỡ rồi, em xin lỗi vì làm anh thức giấc…
Thảo vừa nói vừa thoa đều thuốc trên cánh tay ông Phú, có vẻ như nàng đang vẫn khá là uất ức chuyện lúc nãy, nhưng Thảo lại không giống các cô gái khác, nàng không cố tình làm chuyện này để trêu tức chồng làm chồng ghen, nàng thức dậy đêm hôm chỉ vì lòng thương hại dành cho bác Phú.
– Không sao, anh dậy đi vệ sinh thôi mà… Mà có khi bác Phú bị chuột rút cũng nên, vừa tháo bột xong bác phải cẩn thận, cháu thấy nhiều người không cẩn thận còn bị tật phải đi nắn lại xương đó…
Minh đứng khoanh tay nhìn, thấy vợ mình ân cần chăm sóc ông Phú anh thấy có chút ghen, nhưng lại thấy thương vợ hơn, đã không được thỏa mãn, đêm hôm phải sang đây để chăm sóc người ốm thế này… Việc nàng giận dỗi cũng là điều đương nhiên.
– Ừ! Bác cảm ơn cháu, bác sẽ chú ý hơn!
– Em có cần anh giúp gì không? Em mệt thì về phòng nghỉ đi, anh đổi ca cho em…
Minh đứng ra đằng sau vợ nói, anh nhìn xuống gương mặt đang giận mình thấy đáng yêu quá, vợ mình lúc nào cũng xinh kể cả là tức giận… Minh mỉm cười, anh nhìn sang ông Phú, anh thầm ghen tị với ông ấy, được người vợ xinh đẹp của mình chăm sóc thế này, chắc trong mơ ông ta cũng không mơ thấy thật… bỗng Minh nhìn xuống bên dưới thấy cái chăn của ông Phú đang nhô cao lên, chắc chắn ông ấy đang cửng rồi, có khi nào… trong đầu ông ta cũng có sạn với vợ mình… điều này có lẽ Thảo không biết… Cũng đúng thôi, vợ mình nóng bỏng thế này cơ mà, ai mà không có sạn cơ chứ… Minh vừa nghĩ vừa nhìn xuống bộ ngực to của vợ, hai đầu ti hơi nhô lên sau lớp áo phông…
– Anh về phòng ngủ đi, mai anh còn đi làm mà, một lúc nữa tay bác Phú đỡ em về phòng sau… – Thảo nói nhẹ nhàng nhưng vẫn không quay lại nhìn Minh.
– Ừ! Thôi anh về phòng đây, có gì cứ gọi anh, bác nghỉ ngơi giữ sức nha bác!
Minh chào rồi quay ra ngoài. Anh về phòng nhưng vẫn rất muốn biết bên kia hai người sẽ làm gì, ông Phú này mà được chạm vào cơ thể vợ mình chắc ông ta sẽ sướng điên lên mà chết mất… hmm mà một lão già nhỏ bé như vậy sao có con cu khủng khiếp vậy nhỉ… nếu như… cái thứ đó mà chui vào người vợ mình, cô ấy sẽ rất sướng đây… Minh lại bắt đầu nghĩ linh tinh, chim anh cửng lên khi nghĩ đến cảnh tượng đó, lúc này anh chỉ ước gì có cái camera bên đó… bỗng dưng Minh nảy ra một ý tưởng lớn, để thỏa mãn điều này, ngày mai có khi anh sẽ đi nghiên cứu mấy loại camera giấu kín để lắp trong nhà… nhưng nếu bị Thảo phát hiện chắc anh sẽ bị đuổi ra khỏi nhà mất…
Sau khi về phòng Minh không tài nào ngủ nổi khi nghĩ đến cảnh lúc nãy, nếu như lúc đó vợ mình đang làm gì với bác Phú chắc hẳn sẽ rất sốc, trớ trêu là điều đó lại làm Minh rất hưng phấn, nhưng chắc chắn Thảo sẽ không như vậy, Minh là người hiểu rất rõ ràng… Nhưng dù cho Thảo có chung thủy đến thế nào thì nếu như với cái cách mình đối xử với vợ như hiện tại thì Minh nghĩ trước sau cũng không thể nói trước được điều gì, vì anh quá hiểu vợ nên anh dám chắc một điều như vậy, có thể tần suất làm tình của Minh và Thảo rất ít nhưng những lần đó xem phản ứng của nàng, anh biết chắc chắn nàng cũng giống các cô gái khác và thậm chí còn có nhu cầu khá cao nữa… Nếu như anh không làm vợ mình thỏa mãn, và rồi sau này cô ấy có lỡ làm điều gì đi quá giới hạn anh chắc chắn sẽ không trách nàng dù chỉ một câu… đó là điều Minh đã lường trước và chấp nhận.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: https://gaigoi.city
– Bác phải cẩn thận đó, thời gian này bác nên giữ gìn sức khỏe thì hơn ạ… – Thảo nhìn bác Phú nhíu lông mày nói.
– Bác… bác sợ Minh nó biết bác vừa làm gì thì chết, cháu giữ bí mật cho bác nhé, xin cháu đừng kể cho chồng cháu… – Sau khi Minh về phòng được năm phút, ông Phú và Thảo mới dám nói chuyện.
– Vâng, cháu biết mà, tất nhiên bí mật này cháu sẽ không nói ra với ai nên bác đừng lo, nhưng bác đừng cố làm điều đó nữa…
– Bác xin lỗi, tại bác… tất cả tại bác, bác là một lão khọm già háo sắc không đáng được mọi người tôn trọng và chăm sóc thế này… – Ông Phú buồn rầu nói.
– Bác đừng nói vậy, đó là nhu cầu của mỗi con người, chẳng qua do bác cũng có tuổi và tay bác đang bị thương, bác không nên cử động mạnh như vậy… – Thảo vừa nói vừa xoa nhẹ nhàng vùng cánh tay cho ông Phú.
– Tại… cứ mỗi đêm, nó cứ cứng lên, bác không chịu được mới tự làm một chút, ai ngờ cánh tay nó lại đau dữ dội đến vậy… – Ông Phú nhăn mặt, ông xấu hổ lắm vì lúc đi ngủ, ông đã lén lút tự thủ dâm một mình trong phòng, cuối cùng do gồng tay quá sức mới dẫn đến bị chấn thương như thế này.
– Đó! Thế nên bác phải nghe lời cháu nha! Không thì còn lâu mới khỏi được… – Thảo mỉm cười nhìn bác Phú, nhu cầu bác ấy đúng là cao thật, tay bị gãy vừa mới khỏi mà đã sung sức vậy rồi.
– Nhưng… bác không cho nó ra thì bác không thể ngủ nổi… cháu ơi… cháu… – Ông Phú nhìn Thảo ánh mắt cầu xin.
– Hmm… bây giờ không được, anh Minh vừa sang, cháu không giúp bác được đâu…
Thảo thở dài, nàng đỏ mặt nhìn xuống dưới chỗ chiếc chăn nhô cao lên, nàng thừa hiểu bác Phú muốn nói gì. Lúc nãy vì sợ thuốc sẽ dây ra làm bẩn chiếc váy nên nàng đã vén nó lên, ai ngờ bị chồng nhìn thấy chắc anh ấy sẽ không để ý đâu… mà lỡ có để ý thì mặc kệ ai bảo bỏ rơi mình cơ chứ… Cơ thể nàng vẫn rạo rực từ nãy, nàng nhìn xuống dưới và cũng rất muốn cầm vào đó, vì dù gì trên viện cũng giúp bác Phú rồi, giữa hai bác cháu đã không còn xa lạ như trước, nhưng rào cản ngay lúc này đó là Minh, Thảo rất sợ Minh lại sang một lần nữa nên lần này nàng vẫn rất do dự.
– Hay là… cháu cứ ngồi đó, bác sẽ tự làm, nhỡ Minh nó có sang thì bác sẽ kéo lại chăn… được không cháu… – Những suy nghĩ táo bạo và có phần đòi hỏi bắt đầu xuất hiện trong ông Phú. Tuy ông là người hiền lành tốt tính, nhưng khi ở cạnh với một mỹ nhân như Thảo và càng tiếp xúc với Thảo, lại càng thấy con bé ngoan ngoãn dễ bảo, làm ông vô tình khiến mình trở thành kẻ lợi dụng… sắc dục đã làm mờ con mắt nhân từ trong ông.
– Hmm… bác không sợ sao… – Thảo mím môi nhìn bác Phú hỏi.
– Bác có… nhưng… cháu mở cửa ra, bác có thể nghe được tiếng chân của Minh, cháu tin bác được không?
Ông Phú nài nỉ, vừa nói ông vừa lật chiếc chăn mùa hè ra dương vật ông cũng hiện ra trước mắt Thảo, nó vẫn to và dài như vậy, thậm chí lúc này Thảo còn nhìn thấy đường gân của nó đang uốn quanh chiếc dương vật phập phồng dũng mãnh… Sau đó ông Phú cố đưa chiếc tay đang nhức của mình xuống và nắm vào thân dương vật rồi sóc.
– Trời ạ… liệu có kéo kịp không đây…
Thảo thở dài rồi đứng lên đi ra cửa, nàng khẽ mở ra, nàng nhìn sang phòng ngủ của mình thấy không có động tĩnh gì, cơ thể nàng vẫn đang rất rạo rực, lén lút thế này làm Thảo vừa sợ vừa hưng phấn… ông Phú nhìn theo dáng Thảo, con bé có một chiều cao đáng nể thật, mặc dù chiếc váy xòe dài quá đầu gối nhưng phần bắp chân con bé vẫn thon và dài quá, vòng eo nhỏ, bộ mông to cong lên trong chiếc váy làm ông nuốt nước bọt ừng ực, ông vừa sóc vừa nhìn chằm chằm vào đó.
– Bác nhanh lên đó… – Thảo quay lại ngồi xuống ghế, ở góc này nàng có thể nhìn ra chiếc cửa gỗ trắng có in ánh sáng của phòng khách lên đó, nhỡ Minh có bước tới nàng vẫn sẽ nhìn thấy, trước đây nàng đã dùng cách này khi chiều bố chồng ở đây, nên cũng khá yên tâm để trông cho bác Phú…
Ông Phú không nói gì, ông chỉ quay sang Thảo nhìn chằm chằm vào cơ thể con bé và sóc. Thấy vậy Thảo cũng khá ngại nhưng biết rằng để im cho bác Phú nhìn bác ấy còn dễ xuất ra hơn, nàng mím môi và ngồi thẳng lưng, hai bên má ửng đỏ, đôi mắt ngại ngùng lén nhìn dương vật bác Phú, nàng ngồi ưỡn ngực ra phía trước, hai tay đặt dưới đùi, đầu ti của Thảo nhô ra ngoài chiếc áo phông, có lẽ do cơ thể đang hưng phấn nên đầu ti mới nổi lên như vậy, bên dưới âm đạo nàng cũng đã rỉ nước nhờn… Mắt ông Phú như con hổ đói săn mồi nhìn không chớp mắt vào bộ ngực to của Thảo, nó đang ưỡn lên nhìn kích thích vô cùng, mồm ông há hốc hở ra hàm răng đen nhẻm xấu xí không đều nhau, những dòng nước dãi bóng loáng chảy xuống cằm, đây là lần ông nhìn rõ hình dạng ngực Thảo đến vậy.
– Hờ hờ hờ…
Ông Phú thở gấp, thi thoảng ông dừng lại một chút, có lẽ vì tay đau, nhưng ông không kêu một tiếng nào, mắt ông vẫn dán chặt vào ngực Thảo. Thấy bác Phú say mê với vòng một của mình quá, khiến Thảo vừa cảm thấy ngại vừa thấy tự hào hưng phấn, lồng ngực nàng thở mạnh hơn… Trớ trêu thay lúc tối chồng nàng đã kích thích nàng đến mức ướt hết quần lót rồi lại bỏ mặc nàng, đến đêm không ngủ được, bác Phú lại kêu đau tay, đến giờ lại ngồi xem bác ấy thủ dâm nữa… thực sự rất khó chịu mà… hai đầu ti nàng cương cứng ngứa ngáy, đã vậy còn bị bác Phú bảo vệ nhìn, cái cảm giác này vừa xấu hổ vừa hưng phấn lạ thường…
– Thảo ơi… – Bỗng ông Phú dừng lại, có lẽ tay ông đang khá đau.
– Dạ… – Thảo quay sang nhìn.
– Cháu… cháu có thể chiều bác vén chiếc váy lên một chút được không… bác biết là bác đòi hỏi quá đáng… nhưng… đã rất lâu rồi bác chưa nhìn thấy đôi chân nào đẹp thế này… – Ông Phú nhăn mặt nói, bàn tay thì run lên, có vẻ đang khá đau…
– Dạ… đùi ấy ạ… Nếu là đùi thì được ạ… – Thảo ấp úng, nàng đỏ ửng mặt, rồi từ từ vén chiếc váy mình lên lộ ra phần đùi trắng mịn thon thả không một vết xước nhỏ, trông nó cực kỳ cân đối với cơ thể nàng.
– Bác đội ơn cháu rất nhiều… trời ơi! Nó đẹp quá…
Nói xong ông Phú lại đưa bàn tay run rẩy của mình xuống và sóc, mắt ông liếc khắp cơ thể của Thảo. Mặc dù rất sướng nhưng ông vẫn chưa thể xuất vì có lẽ ông hơi đau tay, điều này cũng làm giảm phần nào hưng phấn và cường độ xuất tinh của ông.
– Thảo ơi… – Ông Phú tiếp tục gọi.
– Dạ… bác đau tay ạ? Bác đừng cố quá nha… – Thảo đã nhìn thấy điều khác thường ở bác Phú, dưới ánh đèn màu vàng nhạt nàng thấy cánh tay của bác Phú có vẻ sẫm lại.
– Không! Bác chịu được… cháu có thể… vén… váy cao lên một chút được không… – Ông Phú ấp úng đòi hỏi.
– Cao lên ấy ạ… hmm…
Thảo mím môi, lông mày nhíu lại, nàng biết bác ấy muốn nhìn cái gì, thật là xấu hổ nếu như để người khác nhìn thấy quần lót, nhưng ngay lúc này trong cơ thể dạt dào sự hưng phấn Thảo, nàng nửa muốn nửa không, nhưng rồi sau đó nhìn vào gương mặt khắc khổ của bác Phú, nghĩ những gì bác đã trải qua, những gì phải chịu đựng nàng lại thương hại và từ từ cầm vào chiếc váy và vén lên đến bụng, đôi chân dài mỹ miều cùng với chiếc quần lót trắng tinh khôi hiện ra trước mắt ông Phú…
Mắt ông Phú mở to hau háu dán vào quần lót của Thảo, ông chu môi lại, ông ngỏng cả đầu lên để nhìn như kiểu nếu không chớp cơ hội này thì sẽ không bao giờ được nhìn thêm lần nào nữa. Tay ông Phú gồng nổi cả gân sóc lia lịa, ông chưa bao giờ nhìn thấy đôi chân nào đẹp như của cháu Thảo, nó vừa dài vừa trắng lại cực kỳ cân đối không chút mỡ thừa, phía bên trên chiếc quần lót đang ôm lại vùng cấm địa của con bé, nó căng lên bó sát vào mu bướm… thực sự Thảo có một cơ thể quá đẹp… Đây giống như cảnh tiên vậy, nó in sâu vào tâm trí của ông Phú.
Thảo nhắm tịt mắt, nàng rất xấu hổ khi bác Phú cứ nhìn chằm chằm vào đó, nhưng nghĩ đi nghĩ lại nàng làm điều này giống như một dạng từ thiện cho bác ấy, nghĩ bác ấy cũng tội, tuổi đã cao mà nhu cầu tình dục lại cao quá, bác ấy đã sống khổ sở suốt mấy chục năm nay, còn chưa được động chạm vào người phụ nữ từ rất lâu rồi, bản chất hiền lành chất phác, lại rất tốt bụng nữa… chính vì vậy, bác ấy mới bị người khác coi thường…
Thảo mím môi, nàng phải nghĩ bây giờ như đang mặc bikini trước mặt người khác thôi không phải ngại… Thảo tự an ủi bản thân mình để đỡ xấu hổ, nàng từ từ mở mắt ra thì thấy bác Phú nhổm cả người lên để nhìn rồi, nàng vừa sợ vừa cảm thấy hưng phấn, vì cái ánh mắt khao khát điên dại kia như muốn được chiếm lấy cơ thể mình vậy… Thật là táo bạo… chưa bao giờ Thảo thấy bác Phú thế này… Có lẽ vì bác ấy đã quá si mê mà đánh mất nhân tính… Liệu có ổn không? Lỡ như bác ấy… đè mình ra thì sao… trời ạ… chắc không có chuyện đó đâu… Nhưng nếu làm quá sức… sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe lắm… Nghĩ vậy Thảo thấy vừa sợ vừa lo nên nàng kéo lại váy trước sự ngỡ ngàng của ông Phú, ông liếm nước rãi quanh mồm mình rồi chóp chép cái miệng, tay cũng không sóc nữa, ông cúi mặt xuống liếc nhìn Thảo, thấy con bé dứt khoát nên ông cũng không dám ý kiến gì.
– Bác sắp xong chưa ạ… – Thảo ân cần hỏi, hai má nàng đã ửng đỏ như say rượu vì cảnh tượng vừa rồi.
– Bác… sắp rồi, nhưng tay bác hơi đau… cháu giúp bác được không? – Ông Phú bóp tay mặt nhăn như khỉ ăn ớt, ông đang cố tình đòi hỏi Thảo, thời điểm này ông Phú đã không còn là chính mình nữa rồi. Có lẽ lúc này dù có bán rẻ lương tâm ông cũng phải mặt dày và bỏ hết liêm sỉ để xin xỏ Thảo, để lợi dụng lòng tốt của con bé…
– Thôi được rồi, bác nằm xuống đi, để cháu giúp bác một chút… – Thảo nhìn đồng hồ, đã 10 phút trôi qua, nàng không thể ở bên này quá lâu được. Nàng kéo ghế lại sát giường, ông Phú rất bất ngờ khi con bé lại chấp nhận điều này, không suy nghĩ nhiều, ông vội vàng dịch người ra mép giường, lúc này ông ở rất gần Thảo.
Thảo mím môi, nàng rụt rè từ từ đưa tay nắm vào dương vật nóng hổi của bác Phú và sóc nhẹ, tim nàng đập mạnh, miệng nàng hé ra thở và nhìn chằm chằm vào đó… nó to quá… nó đang phập phồng gân guốc trong bàn tay nàng, càng tuốt Thảo càng cảm thấy khó chịu trong cơ thể, cái cảm giác thiếu thốn đến cực hạn này đang giày vò tra tấn nàng từng giây từng phút, nếu đây là của chồng nàng thì nàng đã đưa nó vào miệng rồi… thực sự… thực sự trông nó rất hấp dẫn, nó rất mạnh mẽ… chẳng giống của một ông già gần 70 tuổi gì cả… Thảo càng lúc càng thở mạnh…
– HƠ! Sướng quá… – Ông Phú rùng mình, tay của Thảo mát quá khiến ông tê hết cả dái, làm dịu đi con cu nóng hổi nhức nhối của mình, chân ông gồng cứng lên vì sướng.
– Bác nói bé thôi… bác không sợ anh Minh nghe thấy sao? – Thảo khẽ nói, đôi môi đỏ mấp máy, gương mặt đỏ ửng, ánh mắt quyến rũ, lông mày nhíu lại… nhìn Thảo thực sự rất xinh đẹp lúc này. Còn chưa kể bộ ngực to đồ sộ của nàng rung lên theo nhịp sóc. Vẻ đẹp này đúng không phải của người bình thường mà…
– Ừ ừ… bác quên mất… bác sẽ nhanh thôi…
Ông Phú nhắm mắt tận hưởng bàn tay mịn màng của Thảo, nàng sóc từ từ nhưng cực kỳ sướng, dường như nàng là người khéo léo nhất trong chuyện này vậy, những ngón tay thon dài của nàng mân mê nhẹ nhàng từ từ xung quanh thân dương vật của bác Phú bảo vệ, chim bác Phú cũng rất bự và dài, thậm chí hai bàn tay của Thảo cầm vào cùng một lúc cũng được.
– Hồ hồ hồ hồ…
Ông Phú thở lúc mạnh lúc nhẹ, vì vừa sợ Minh nghe thấy và cũng vì sướng quá mà không nhịn được nên kêu to. Có lẽ cả cuộc đời khổ sở của ông đến thời điểm này mới được cảm nhận sự sung sướng để mê đến mức này, nó sướng hơn tất cả những lần ông sóc lọ cộng lại, đôi lúc chỉ cần thế này thôi ông chết luôn cũng được, trước đây ông Phú đã nghĩ như vậy đấy, nhưng bây giờ càng lúc ánh mắt ông càng vẩn đục, càng được Thảo chiều ham muốn của ông lại càng cao…
– Thảo ơi… Cháu cho phép bác nói điều này được không…
Ông Phú mở mắt ra hỏi, ông thấy Thảo đang nhìn chằm chằm vào dương vật mình, ánh mắt của con bé, cách nó thở, có phải nó đang thích không… không! Chắc chắn không đâu! Một tiểu thư như con bé sao lại thích cái thứ bẩn thỉu đó của mình cơ chứ, con bé chỉ đang giúp đỡ mình làm điều này thôi… đừng suy nghĩ tầm bậy nữa… – Ông Phú mở to mắt nhìn Thảo suy nghĩ.
– Dạ… Việc gì vậy ạ, bác cứ nói đi… – Thảo giật mình quay lại nhìn bác Phú, nàng vừa sóc vừa lắng nghe.
– Nếu… có gì sai… mong cháu đừng giận bác… – Ông Phú tuy gan đã to bằng trời nhưng vẫn cảm thấy hổ thẹn mà không dám nhìn vào mắt Thảo.
– Vâng… bác cứ nói đi ạ! – Thảo tò mò.
– Cháu… cháu có thể… – Vừa nói ông Phú vừa lấy chiếc điện thoại của mình dưới gối và bật một video lên đưa cho Thảo xem… Trong video là cảnh một cô gái đang thổi kèn cho một ông già.
– … – Thảo không nói được gì, nàng nhìn vào điện thoại xem mà giật mình, nàng đưa tay lên che miệng, tay còn lại vẫn đang nắm chặt dương vật bác Phú.
– Trời ạ, sao bác lại thích cái này… – Thảo quá bối rối nên ngây thơ nói.
– Bác… từ lúc sinh ra đến giờ bác chưa từng được ai làm điều này, bác… bác muốn thử nó trước khi xuống mồ… được không cháu… nếu không thì cũng không sao… cháu coi như là chưa nghe thấy gì… được không? – Ông Phú rào trước đón sau, ông rất can đảm khi dám đòi hỏi Thảo một chuyện trên trời thế này.
– … – Thảo không nói gì, nàng nhìn ra hướng khác, lông mày hơi nhíu lại, ánh mắt có chút khổ tâm.
– Bác xin cháu đấy, bác cầu xin cháu… hãy ban cho bác ân huệ một lần… cả đời bác xin ghi lòng tạc dạ, đến chết cũng không bao giờ quên!!!
Ông Phú nhìn Thảo van xin, gương mặt tỏ ra khổ sở. Thảo vẫn không nói gì, nàng liếc xuống dương vật bác Phú và lại nhìn ra hướng khác nhưng lần này nhắm mắt lại, có lẽ nội tâm của nàng đang rất rối bời, sự thực cái thứ đó rất cuốn hút nàng, nhưng nếu như nàng làm điều đó chẳng phải rất có lỗi với chồng hay sao, với lại… bác Phú sẽ nghĩ gì về nàng khi bản thân quá dễ dãi như vậy…
– Phải thú nhận với cháu… bác… thực ra bác tập gym không phải để khỏe mạnh, mà để bác… ép cơ… bác muốn gập người xuống… để tự ngậm lấy chim mình… bác rất khao khát được biết cái cảm giác đó nó như thế nào… bác thật xấu hổ khi phải nói ra như vậy… xin cháu hãy thương tình cho lão già này… sụt sịt… – Ông Phú giọng khổ sở tâm sự, thậm chí ông còn cố gắng giả vờ cảm động khóc lóc.
– Bác… thật là bác tập gym chỉ để làm điều đó… – Thảo quá bất ngờ với điều bác Phú vừa nói, nàng quay lại nhìn gương mặt khổ sở của bác Phú, không ngờ trên đời lại có người đáng thương đến vậy, Thảo bắt đầu lưỡng lự.
– Thật là xấu hổ, thật là nhục nhã… xin cháu đừng nói điều này ra với ai, kể cả với Minh, được không? – Ông Phú nhăn mặt nhắm mắt, không hiểu thế nào ông lại dặn ra được giọt nước mắt để thuyết phục cháu Thảo.
– Vâng! Cháu sẽ không nói với ai đâu ạ… nhưng… thực sự bác chưa từng được ai làm điều đó, kể cả bác gái ạ? – Thảo vẫn chưa tin lắm.
– Ừ! Bác thề, như bác kể với cháu đó, vợ bác nào có làm gì, nằm im như khúc gỗ chỉ để sinh con đẻ cái… Thảo! Bác xin cháu! Chỉ cần một lần thôi, mút một cái thôi cũng được, bác xin cháu đấy… – Ông Phú cầm vào cánh tay Thảo van xin.
– Suỵt! Bác nói bé thôi… – Thảo đưa một ngón tay lên miệng, và không gạt tay bác Phú ra, mặc kệ bàn tay thô ráp nhăn nheo đang nắm vào cánh tay mịn màng của mình.
– Ừ bác xin lỗi… được không cháu, một cái thôi… chỉ một cái thôi… – Ông Phú nài nỉ, ông được sờ vào cánh tay mịn màng của Thảo mà con bé không phản ứng gì, điều này khiến ông cảm giác như được trở lại thời trẻ xưa, được sờ vào tay của Thảo là một niềm hạnh phúc vô bờ bến của ông Phú.
– Vậy chỉ một cái thôi đấy, và… bác phải hứa… hãy quên chuyện này đi, điều này coi như chưa từng xảy ra giữa cháu và bác được không? – Thảo giao kèo, nàng không muốn tình bạn của nàng và bác Phú đi quá xa, nhưng ngay lúc này, với cơ thể hưng phấn rạo rực, việc nàng luôn phải tự kìm nén cảm xúc của mình từ nãy đến giờ cũng là quá giỏi rồi.
– Bác hứa… bác hứa… bác sẽ quên hết… không nhớ gì… không nhớ gì… – Ông Phú hưng phấn, mặt ngẩn ra chờ đợi.
Thảo kéo ghế xuống dưới một chút, rồi với lấy chiếc khăn ướt ở đầu giường lau sạch sẽ đầu dương vật, tay phải nàng nắm dương vật bác Phú, lồng ngực thở mạnh, có lẽ đây là cái dương vật thứ ba được nàng làm điều này, sau chồng và ông Vũ bố chồng nàng. Thảo vén tóc mình qua sau tai, nàng quay đầu lại nhìn vào cánh cửa trắng, bên ngoài vẫn không có động tĩnh gì. Nàng đã yên tâm hơn mà quay lại nhìn xuống đầu dương vật bác Phú, nhìn nó to cũng chẳng kém gì của bố chồng nàng, ở đầu dương vật ông Phú chảy ra rất nhiều dịch trắng trong nhờn nhờn, thấy vậy Thảo lại lấy khăn ướt lau sạch sẽ rồi từ từ cúi xuống, nàng hồi hộp còn hơn cả bác Phú, có lẽ điều này sẽ làm bác ấy rất sướng, cả bản thân nàng cũng vậy, càng nghĩ âm đạo Thảo càng ngứa ngáy… trong giây phút nàng vẫn đấu tranh tư tưởng, nội tâm giằng xé… “Mình sẽ làm điều này sao, thật sự sẽ làm sao… Mình có quá điên rồ không… nhưng thực sự mình chịu hết nổi rồi… tất cả là tại anh… Anh Minh… em xin lỗi…” Cuối cùng Thảo lấy hết can đảm, nàng há to miệng và ngậm vào đầu khấc bác Phú và mút một cái… “chụt”…
– Á! Hơ… hơ… – Ông Phú kêu lên, đầu ông ngửa lên trần nhà, phía trên trần nhà như có hàng trăm cô tiên nhỏ bay lượn khắp nơi, đầu óc ông quay cuồng, hai chân ông gồng cứng lên run bần bật, hai cánh tay ông như được tiêm liều thuốc giảm đau cực mạnh, tay phải ông nắm chặt ga giường run lẩy bẩy như người đang tụt huyết áp, tay trái tóm vào đầu gối Thảo run run. Đít ông khép chặt lại hơi ưỡn hông lên… Chưa bao giờ trong cuộc đời ông Phú được sướng thế này… cái cảm giác này thì quên làm sao được cơ chứ… đã vậy người mút chim cho mình lại là cháu Thảo, một nữ thần xinh đẹp nhất mà ông từng được thấy trong cuộc đời.
– “Con bé làm thật… đây là mơ sao, cảm giác này… sướng quá… vậy là mình sắp chết sao… hóa ra đây là cảm giác được mút chim sao? Không thể diễn tả được cảm giác sung sướng này nữa…” – Ông Phú run lẩy bẩy, ông nghiến răng nhắm tịt mắt quằn quại khi Thảo vừa chỉ mút một cái.
Mút xong, Thảo ngẩng lên nhìn phản ứng của bác Phú, đôi mắt to của nàng hơi khép lại rồi, lồng ngực thở gấp, hai đầu ti cương lên chọc ra bên ngoài chiếc áo ngủ, mặt nàng đỏ như gấc, nhìn Thảo như bị uống thuốc kích dục vậy, tự dưng bàn tay trái của nàng không tự chủ được mà đưa lên một bên ngực mình bóp nhẹ… khiến nàng nhắm tịt mắt rên nhẹ trong cổ họng, sau đó mới giật mình bỏ tay ra.
Lúc này bác Phú ngửa đầu ánh mắt thất thần nhìn lên trần nhà, mồm há hốc như cái xác khô… Trong Thảo lúc này đang cực kỳ hưng phấn, việc mút chim bác Phú nó như một ngòi nổ cho cảm xúc của nàng… Thảo quay xuống nhìn dương vật bác Phú, khuôn miệng xinh xắn của nàng lại khẽ há ra, đôi môi đỏ mím lại để nuốt nước bọt rồi tiếp tục mở ra… nàng đưa tay đến tiếp tục sóc nhẹ cho bác Phú, nước bọt của nàng làm ướt cả đầu khấc rồi… Sóc được một lúc thấy người bác Phú vẫn run lên bần bật, nàng nhìn xuống, lúc này có lẽ Thảo đã không còn tự chủ được nữa, ánh mắt đã dại đi, không biết trong nàng đang suy nghĩ gì, nhưng nàng đã tiếp tục cúi xuống mút đầu khấc của bác Phú thêm một cái nữa, rồi một cái nữa… càng lúc càng sâu… tiếp tục một cái nữa, nàng đã nhắm mắt lại, có lẽ nàng đã chịu hết nổi rồi…
Vì chim bác Phú rất dài và cong nên tay phải của Thảo sóc bên dưới còn bên trên đầu khấc đang được nàng ngậm hết ở trong miệng mình và mút, không thể chịu đựng thêm được nữa, Thảo đưa tay trái của mình lên bí mật bóp một bên ngực không để bác Phú nhìn thấy.
– Hô… hô… hô… – Ông Phú như bị điểm huyệt, ông vẫn ngửa đầu lên trần nhà, mắt mở to, mồm há hốc chảy dãi như phê đá. Hai chân gồng lên giãy dụa không ngừng. Có lẽ đến tuổi này ông Phú mới biết thế nào là đỉnh cao của sự sung sướng là gì.
– Ưm ưm… ưm… – Thảo vừa bóp ngực mình vừa mút chim cho bác Phú, đầu nàng nhấc lên hạ xuống nhịp nhàng, mái tóc dài của nàng xõa ra bụng bác Phú.
– Ooiiii… A… – Ông Phú cúi mặt xuống nhìn Thảo, ông nghiến răng, ông không muốn xuất tinh, nhưng có lẽ chẳng chịu được nữa rồi, chưa đầy hai phút ông đã chuẩn bị out… Nhưng lúc này ông không tài nào lên tiếng được, họng ông cứng lại, chưa bao giờ ông thấy cảm giác nó sướng đến mức thế này, thật là đáng sợ…
Dù gì cũng sắp xuất rồi, bây giờ mới để ý thấy bàn tay mình đặt ở đầu gối Thảo mà con bé không nói gì, ông liều mạng luồn tay trái xuống đùi Thảo, mịn quá… mềm quá… Ông vừa sờ ông vừa nhắm mắt và cố gắng không xuất, vì Thảo đang ngầm đồng ý cho ông sờ đùi, điều này thực sự ngoài sức tưởng tượng của ông… Với bản tính cơ bản của con người là tham lam, ông Phú đánh liều thò hẳn vào trong váy, ông sờ khắp đùi Thảo, rồi điều gì đến cũng đến, nó quệt qua quần lót, ông đã cảm nhận được sự mềm mại của bướm con bé, thấy Thảo không nói gì, đầu ông không nghĩ được gì vì đầu dưới đang bị Thảo ngậm rồi, ông vô thức đưa bàn tay mình xuống mu bướm Thảo và sờ.
– A… – Bị chạm vào vùng cấm, không những nàng không gạt tay ra mà rên lên một tiếng và tiếp tục mút mạnh hơn… những âm thanh kích thích bí mật vang lên, đủ nhỏ để phòng bên kia không nghe thấy gì.
– Hờ hờ… Th… Thảo… bác… r… ra… – Ông Phú vừa nói vừa đặt bốn ngón tay úp vào mu bướm của Thảo sờ… “mềm quá… ấm quá” vừa mới ấn vào, ông Phú không chịu được đã ngay lập tức xuất tinh ào ạt ra miệng của Thảo.
– Ưm… ưm… – Thảo cảm thấy có gì đó bắn rất mạnh vào họng mình, chắc chắn là tinh trùng rồi, nàng không rút kịp, mà lúc này mà rút ra nó sẽ bắn hết ra người mất, nên nàng cố gắng ngậm thêm một chút và liếc xung quanh tìm cái gì đó để hứng. “Ưm ưm…”
– Ô Ô Ô Ô!!! Sướng… quá… hơ hơ…
Ông Phú gồng cứng cả mặt, hông hất lên vài cái, hai chân ông cứng đơ rung bần bật, ông bắn tinh rất nhiều vào miệng Thảo, Thảo chỉ biết “ưm ưm…” và dùng tay ấn hông bác Phú xuống, để bác không hẩy hông nữa vì dương vật đang chọc vào họng nàng… ông Phú cực kỳ bất ngờ khi con bé vẫn đang ngậm chim mình, đầu óc ông quay cuồng choáng váng khi được xuất trong miệng Thảo, nó còn sướng hơn gấp tỷ lần tưởng tượng của ông.
– Cạch… – Bỗng tiếng động mở cửa bên phòng ngủ của hai vợ chồng vang lên khiến ông Phú và Thảo giật mình. Thảo vội vàng mím môi ngồi thẳng dậy, trong miệng vẫn ngậm tinh trùng của bác Phú, sau đó rất nhanh nàng chùm chăn lại cho bác Phú, dương vật bác Phú cứng đơ, thậm chí vẫn còn đang xuất tinh, lượng tinh trùng rất nhiều, chiếc chăn chắc chắn đã dính đầy tinh trùng rồi.
– Vợ ơi… – Tiếng của Minh bước tới cửa phòng. Không kịp rồi, Thảo giật mình quay lại nhìn Minh, mắt nàng mở to, hai má phồng lên, miệng mím chặt. Thảo đứng nhìn Minh không nói được câu nào.
– Em xong chưa, bác đỡ chưa bác, nếu cần để anh đổi ca cho, nhìn em cũng mệt rồi… – Minh nhìn ông Phú thấy lạ, nhìn ông có vẻ đang thở gấp như một ông già sắp chết. Vợ mình cũng vậy, sao hai má lại đỏ ửng thế kia, còn phồng mồm trợn mép lên nữa… nhìn đáng yêu quá…
– Bác đỡ rồi… khà khà… – Ông Phú rất nhanh đóng kịch, mặc dù mồm đang thở hổn hển.
– Em có sao không, sao cứ phồng mồm lên thế? – Minh nhìn vợ cười, vì nhìn Thảo phồng má lên rất đáng yêu.
– Ư… ư…
Thảo ú ớ mắt mở to nhìn Minh như muốn nói điều gì, nàng đang rất sợ, chẳng hiểu sao chân tay không di chuyển nổi. Tự dưng một giọt tinh trùng chảy xuống môi nàng, Thảo vội vàng lấy tay lau đi, trước sự ngỡ ngàng khó hiểu của Minh, sau đó thì… “ỰC” Nàng đã nuốt toàn bộ tinh trùng của bác Phú xuống, mặt Thảo tái lại xanh lét vì kinh dị, chưa bao giờ nàng nuốt tinh trùng của ai kể cả chồng… Cơn buồn nôn bắt đầu ập đến.
– Em có sao không, nhìn em xanh sao quá… – Minh đi tới chỗ Thảo lo lắng.
– Em… không… ọe!!! – Thảo ôm miệng chạy ra toilet, nàng cố nôn mà chẳng nôn được gì, đó chỉ là cảm giác mà thôi… Thảo rửa mặt, nàng nhìn mình trong gương, đôi mắt mở to rồi nheo lại, hai tay đập vào má, nhắm tịt mắt lắc đầu. “Trời ơi!! Sao lại thế… trời ơi… kinh quá…” Thảo đặt tay lên ngực nuốt nước bọt, sau đó nàng mất hẳn 10 phút để đánh răng miệng.
– Em có sao không? Hay có bầu rồi… – Minh đứng ngoài toilet nhìn Thảo cười nói.
– Không, em tự dưng mệt xong buồn nôn… – Thảo không dám nhìn Minh, nàng nhắm mắt lại và rửa qua mặt.
– Triệu chứng này dễ có em bé lắm, mai anh mua que thử nha! – Minh vui mừng nói, vì mải suy nghĩ đến đứa trẻ nên Minh không có thắc mắc mấy chuyện lúc nãy.
– Hmm… vâng… – Nghĩ đi nghĩ lại thì cũng giống nên Thảo đành miễn cưỡng đồng ý, cũng may lúc nãy nếu như chậm một giây thôi có lẽ mọi chuyện đã bại lộ, Thảo cau mày, nàng không hiểu sao bản thân mình lại dám liều lĩnh như vậy chứ… chuyện nuốt tinh trùng bác Phú cũng nằm ngoài ý muốn của nàng.
Ông Phú nằm trong phòng cuối cùng cũng lấy lại được bình tĩnh, ông vừa sướng vừa sợ, hai cảm giác lẫn lộn, ông không biết mình sẽ trẻ ra vì sướng hay già đi vì sợ đây… Lúc nãy do quá sướng, đầu óc quay cuồng quá nhiều đã khiến máu cam chảy ra từ mũi ông Phú, ông lấy khăn lau và khệ nệ ngồi dậy dọn dẹp mọi thứ… hai cánh tay của ông sau lúc đó đã cảm thấy hơi nhức rồi, nhưng không dọn lúc này để sáng mai càng dễ bị phát hiện.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: https://gaigoi.city
Sáng sớm hôm sau Minh tung tăng xuống tầng dưới mua que thử thai lên, nhưng kết quả là một vạch khiến anh có chút buồn, nhưng là một người có năng lượng tích cực Minh mau chóng quên việc đó. Sau khi cả nhà ăn sáng, Minh đi làm, Thảo dọn dẹp nhà cửa, ông Phú thì chui vào trong phòng, cả Thảo và ông Phú đều không nói gì mấy, cả hai đang rất ngại nhau, và như thỏa thuận cả hai bác cháu đều coi chuyện hôm qua như chưa từng xảy ra.
– Tinh tong… – Đang chuẩn bị nấu cơm thì có người bấm chuông. Thảo nhìn đồng hồ và thắc mắc ai sẽ đến vào giờ này?
– Ai đấy ạ? – Thảo đi ra ngó vào lỗ tròn trên cửa.
– A… – Thảo giật mình quay người lại, đập tay vào ngực, mắt mở to nhìn xuống đất, vẻ mặt bất ngờ và lo lắng, sau đó lồng ngực nàng lại thở mạnh, bàn tay run rẩy nắm vào tay nắm cửa…