Thụ tinh – Phần 46

Phần 46
Đêm bệnh viện…
Thảo bước ra khỏi phòng vệ sinh thấy dương vật bác Phú vẫn không chịu bé xuống, nàng đứng khoanh tay nhíu mày cười nụ cười bất lực với bác Phú. Ông Phú biết mình do sướng quá nên xuất hơi nhanh, cơn hưng phấn vẫn còn nhiều nên con cu ông không thể xuống được, ông cũng chỉ biết cười ngại nhìn Thảo.
– Bác… Sao bác lại cười, bác có biết cháu mỏi tay lắm không? – Thảo ngồi xuống giường của mình dậm chân một cái nhìn rất đáng yêu.
– Bác… xin lỗi… bình thường nó sẽ bé xuống… có lẽ do bác… ra nhanh quá… bác xin lỗi… cháu ngủ đi, cứ kệ bác khà khà!! – Ông Phú cười ngại, ông không thể mặt dày tiếp tục nhờ Thảo giúp, như thế này đã là quá ngoài sức tưởng tượng của ông rồi… Ai ngờ con bé lại dùng tay giúp mình thủ dâm cơ chứ, một kẻ như mình thật không xứng, trước đây nghĩ đến việc tiếp xúc gần một cô gái xinh đẹp như con bé còn không dám, nay lại thành ra như thế này… con bé quả thật rất tốt bụng, nhưng việc này có hơi quá không, hay còn lý do nào khác…
– Hmm… – Thảo lại thở dài nhìn cái của nợ của bác Phú đang cong cứng lên như hình lưỡi liềm, ánh mắt nàng trùng xuống, nàng tiếp tục thở dài thêm lần nữa và đứng dậy. Trong ánh sáng của tivi nhìn dáng Thảo đẹp đến hút hồn, ba vòng chuẩn hơn người mẫu, vòng nào ra vòng đấy, mập mờ đôi chân dài trắng muốt, bộ ngực to tròn nẩy lên theo chuyện động của cơ thể, khuôn mặt trái xoan, đôi môi đỏ tươi, làn da trắng cùng với hai má ửng hồng như say rượu, đôi mắt to hơi khép lại giống đang buồn ngủ nhưng nhìn rất quyến rũ, cùng với đức tính hiền lành dễ bảo, Thảo như một nữ thần có thật đứng trước mặt ông Phú bảo vệ.
– Cháu cứ đi ngủ đi, muộn rồi… cứ kệ bác khà khà… – Ông Phú nhìn Thảo cười nói, giọng ông hơi run, ông nhìn Thảo chằm chằm… lời nói của ông thật mâu thuẫn khi ông vẫn dán mắt vào bộ ngực to không áo lót của Thảo, lần này ông nhìn khá rõ đầu ti của con bé lồi lên… tròn quá… đẹp quá… và ngực cũng rất to nữa… Ông Phú lẩm nhẩm trong đầu…
– Cháu mà kệ bác, bác sẽ ngủ được sao, rồi ảnh hưởng đến sức khỏe, bác sĩ lại trách cháu thì ai sẽ là người chịu trách nhiệm… – Thảo đứng chống tay. Thực ra những điều nàng làm cho bác Phú đều xuất phát từ lòng thương hại, nàng biết bác ấy sẽ không dám đòi hỏi, nhưng với tình trạng hiện giờ nếu nàng không chủ động giúp thì chắc chắn bác ấy sẽ phải chịu sự giày vò này, sự khó chịu khi không được thỏa mãn, điều này nàng hiểu rất rõ nó như thế nào. Thảo là một cô gái hiền lành biết thông cảm và chia sẻ, việc này âu cũng do tính cách của nàng tạo nên hoàn cảnh éo le hiện tại.
Khi một cô gái không cảm nhận được sự quan tâm từ người chồng, tự khác họ sẽ sinh ra một tâm lý thoải mái, phóng túng hơn trong những mối quan hệ khi không bị chồng kiểm soát. Gia đình Thảo còn nghiêm trọng hơn khi Minh luôn thờ ơ với nàng về chuyện giường chiếu, cho dù Thảo là cô gái thủy chung son sắc thì cũng đâu thể chịu sự giày vò này quá lâu, con người chứ đâu phải cục đá… Nếu như những gia đình khác đổ vỡ vì lý do tình dục không đáp ứng được cho người vợ và vợ anh ta đi tìm những mối quan hệ khác bên ngoài, một chàng trai khác, hay một ông đại gia nào đó… Tất cả những con người ấy đều không phải những mối quan hệ an toàn, vì nó dễ bị phát hiện. Tuy nhiên Thảo là một người thông minh, nàng không có tình cảm với bất kể một người đàn ông nào ngoài Minh, thậm chí nàng còn không có một người bạn nào là nam, đơn giản vì nàng không hứng thú… nhưng chuyện tình dục lại khác… ở mối quan hệ với bố chồng, mặc dù nàng đã rất cố để không phát sinh quan hệ, tuy nhiên cơ thể nàng lại hành động ngược lại với lý trí, một phần lớn khi nàng đồng ý làm chuyện đó, chính là sự an toàn đến từ ông Vũ, nàng chắc chắn rằng bố chồng nàng sẽ không để lộ chuyện này ra… Và một phần rất lớn để quyết tâm là vì thụ tinh để có một đứa con, cũng một phần do cơ thể nàng phản ứng lại rất mạnh và nó muốn được thỏa mãn sau từng ấy thời gian bị bởi rơi…
Thảo đứng nhìn bác Phú bảo vệ và thở dài, nhìn vẻ mặt khắc khổ của bác và nhìn xuống cái dương vật to dài và cong tớn của bác ở trước mặt mình, việc nàng thủ dâm cho bác là một ngoại lệ vì bác Phú cũng là mối quan hệ rất an toàn đối với Thảo.
– Nhưng… bác… vậy bác xin đội ơn cháu, xin cháu hãy giúp bác… – Mặt ông Phú cười ngại, các nếp nhăn nhúm lại với nhau, gương mặt đen nhẻm xấu xí của ông đang cầu xin Thảo một cách ngại ngùng.
– Một lần nữa thôi đấy nhé, bác mà vẫn to lên thì cháu mặc kệ bác đó… – Thảo đỏ ửng mặt, nàng từ từ ngồi xuống giường nhìn dương vật bác Phú và nhìn gương mặt già nua của bác ấy mà không nghĩ cái thứ này nó lại to và dài đến vậy, thật khó tin mà, cứ như lắp của một thanh niên trẻ khỏe vào vậy… nhìn như vậy mà mấy chục năm rồi bác ấy chưa được làm chuyện đó sao? Thật đáng thương…
– Bác Phú… – Thảo lưỡng lự và gọi bác Phú.
– Hở? Bác đây? Sao vậy cháu… bác xin lỗi, tại bác làm cháu khó xử… – Ông Phú nhìn phản ứng của Thảo ông cũng ngại lắm, ông không cần biết Thảo sẽ nói gì, cứ xin lỗi trước cho chắc, ông Phú sợ nhất là Thảo sẽ giận mình.
– Không… ý cháu là… chuyện này bác phải giữ bí mật nha… – Thảo vừa nói vừa dơ dơ cái tay lên làm động tác sóc lọ nhìn rất ngây ngô đáng yêu.
– Ô! Hô hô hô… cháu thật là… tất nhiên là giữ bí mật rồi, cháu là cành vàng lá ngọc con nhà gia giáo, là cục vàng cục bạc của cháu Minh, đương nhiên… Ôi dào… cháu đừng lo, dù cho bác có chết… bác cũng không nói chuyện này ra… – Ông Phú vừa nói vừa nhìn thẳng vào mắt Thảo.
– Vâng… cháu cũng vậy, ngoắc tay… À! Cháu quên hihi… – Thảo ôm miệng cười tít mắt vì thấy hai cánh tay bác Phú bị bó bột cứng đơ làm sao có thể ngoắc tay với nàng được.
– Khà khà!! Cứ tưởng chuyện gì khà khà!! – Ông Phú cười sảng khoái. Thảo mím môi cười, nàng há miệng ra lấy một hơi và đưa tay cầm vào dương vật bác Phú. Giống như bố chồng nàng, Thảo biết lần thứ hai này sẽ ra lâu hơn nên nàng đang xác định sẽ phải mỏi tay một chút, đã không giúp thì thôi, giúp phải giúp đến cùng.
– Tinh tinh tinh tinh!!! – Bỗng tiếng chuông điện thoại reo lên làm cả hai người giật mình. Hai bác cháu mở to mắt nhìn nhau. Sau đó Thảo vội vàng quay lại giường mình lấy điện thoại, hóa ra là Minh gọi.
– Alo… vâng, em đây… – Thảo cầm máy nghe điện, nàng nhìn sang bác Phú thấy mặt bác đang hoang mang tột độ.
– Mở video ấy ạ… vâng… – Thảo hơi lưỡng lự, nàng nói xong trèo lên giường nằm và quay camera ngược với chiều của bác Phú.
– Em ngủ chưa? Em đang làm gì đó? – Tiếng của Minh vọng ra làm ông Phú sợ hãi, ông lấy chân khều khều cái chăn muốn che lại dương vật mình.
– Em chuẩn bị ngủ… anh ngủ chưa? – Thấy tiếng to sợ bác Phú nghe thấy, Thảo giữ ý lấy tai nghe trong túi và cắm vào nghe.
– Anh sắp, nhớ em quá… sao mặt em đỏ thế… – Minh hỏi khiến Thảo hơi giật mình, nàng đưa bàn tay thon của mình lên ôm má.
– Em… em vừa chăm sóc da… – Tim Thảo đập thình thịch, nàng rất ngại khi suốt ngày phải nói dối chồng kiểu này. Ông Phú nằm bên kia nhìn Thảo nói chuyện mà cũng run, thậm chí ông còn nhìn thấy Thảo vừa lia điện thoại một vòng, phải chăng chồng con bé đang kiểm tra. 15 phút trôi qua rồi, thấy Thảo vẫn đang nói chuyện, phần lớn là trả lời câu hỏi thì đúng hơn, chim ông Phú cũng teo đi từ lúc nào không hay, ông dần dần lịm chìm vào giấc ngủ.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: https://gaigoi.city
– Bác Phú ơi! Bác Phú… – Thảo đứng cạnh giường lay nhẹ vào vai ông Phú.
– Hở? – Ông Phú mắt nhắm mắt mở nhìn Thảo, ông nheo mắt lại vì ánh sáng ngoài cửa sổ hắt vào.
– Cháu về nha, lát nữa đến giờ hành chính, bác sĩ sẽ đến thăm khám và giúp bác ăn uống, nên tầm chiều muộn cháu lại vào nha! Hihi – Thảo cười nói, ông Phú gật gù, ông lại nhìn ra ngoài cửa sổ, trời đã sáng lúc nào không biết, tự nhiên ông cảm thấy tiếc hùi hụi khi tối qua ngủ quên mất. Nếu không sẽ được con bé sóc lọ thêm lần nữa, mặt ông ngắn tũn nhìn Thảo.
– À, bác đã dậy luôn chưa, để cháu đưa bác đi vệ sinh rồi cháu về cũng được ạ…
– Cảm ơn cháu nhiều, khà khà… cháu cứ về đi, bác vẫn buồn ngủ quá, cho bác ngủ thêm một chút… – Ông Phú cười nói và nhắm mắt lại vờ ngủ, thực ra ông tỉnh rồi, nhưng không muốn làm phiền Thảo nhiều, vì con bé nhiệt tình quá, nếu không giả vờ ngủ chắc chắn nó sẽ lôi mình đi vệ sinh thật, rồi cửng lên thì ai giúp, nên sáng ra tâm phải thật tịnh khi gặp Thảo.
– Vâng, vậy bác ngủ đi, cháu xin lỗi vì gọi bác dậy hihi, cháu về đây ạ… – Thảo nói xong mỉm cười đi ra khỏi phòng và nhẹ nhàng đóng lại cửa.
Ông Phú nhìn ra cửa mỉm cười, một nụ cười hạnh phúc, không ngờ trên đời lại có người con gái tốt với ông đến vậy, cô gái này là thần tiên chứ không phải người nữa rồi. Cuộc đời ông nếm trải bao nhiêu đắng cay ngọt bùi, đến gần cuối đời mới gặp được một tri kỷ tuyệt vời thế này, có lẽ thời điểm này nếu cuộc đời có chấm dứt ông cũng mãn nguyện rồi.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: https://gaigoi.city
Buổi trưa Minh đi làm về thấy vợ đang ngồi xem tivi ăn bimbim, cơm canh nóng hổi đã bày sẵn trên bàn, Minh mỉm cười lại gần chỗ vợ rồi rúc vào bộ ngực to của nàng.
– Gì thế, anh làm gì có lỗi hay sao mà cư xử lạ nha… – Thảo nhéo má Minh một cái rồi cong mi mắt lên lườm.
– Nhớ vợ quá… hít hà hít hà, ngực thơm thế… he he, à kể cho anh nghe hôm qua em ở viện với bác Phú em làm gì đi. – Minh dụi dụi đầu vào ngực Thảo và ngước lên nhìn nàng như một đứa trẻ.
– Anh thay quần áo đi, rồi mình cùng ăn cơm, chuyện ở viện thì có gì đâu anh… – Thảo tiếp tục đưa bim bim vào miệng nhai rộp rộp.
– Ai bảo không có gì… vợ anh lên viện ngủ với người đàn ông khác mà không có gì à… – Minh cười nhăn nhở.
– Anh ghen à? – Thảo không nhai nữa, một bên má phồng lên vì ngậm bimbim, nàng cau mày mím môi đưa mắt xuống nhìn Minh, trông Thảo lúc này vừa xinh vừa đáng sợ.
– Anh… sao lại ghen với bác bảo vệ cơ chứ he he… – Minh cười cợt, thực ra anh đang muốn hỏi dò chuyện tối qua xem vợ với bác Phú đã làm những gì để thỏa mãn sự tò mò của căn bệnh cuckold.
– Anh phải nói là bác Phú, bác Phú nghe chưa, anh nói bảo vệ khác nào đang khinh thường công việc của bác ấy… hừm! – Thảo nhéo má Minh.
– Ai da đau anh, mới không ngủ ở nhà một ngày mà hung dữ quá… – Minh ôm má cười, bình thường vợ anh hiền lắm, chả nhẽ hôm nay lại đến ngày?
– Ai bảo anh tối quá cứ gọi hỏi linh tinh, em chẳng ngủ được…
– Thì anh tò mò mà, em ý nhỉ… he he…
– Anh tò mò gì chứ, em lên viện để trông và chăm sóc bác ấy mà, anh đừng quên bác ấy là ân nhân của em đó… – Thảo đẩy đầu Minh ra khỏi ngực mình.
– Thì… bác ấy bị gãy hai tay như vậy, anh cũng có quyền hỏi thăm chứ, ví dụ như là lúc em… đưa bác ấy đi vệ sinh thì thế nào… – Minh nhìn Thảo với vẻ mặt đắc ý.
– Anh ý… trời ạ… – Thảo tự dưng ôm mặt, sau đó là hai má ửng hồng lên nhìn rất đáng yêu.
– Đấy! Đấy! Biết ngay mà, nhìn cái mặt này là biết có gì mà… khai mau! – Minh cười nói rồi sau đó lao đến cù vào eo Thảo.
– Anh… đừng em buồn… – Thảo nhăn mặt dãy dụa.
– Thế kể cho anh, em đưa bác ấy đi vệ sinh thế nào? – Minh vẫn gặng hỏi.
– Anh thực sự muốn biết? – Thảo nhìn vào mắt Minh cười, nửa đùa nửa thật.
– Muốn chứ… anh phải biết vợ mình đã làm gì khi không có anh ở đó chứ… – Minh hồi hộp lắng nghe.
– Em đưa bác ấy đi vệ sinh cá nhân như các hộ lý đã làm, giống chăm sóc một người già đó, cũng bình thường… – Thảo nhìn lên trần nhà nghĩ và nói.
– Ý anh là lúc bác ấy đi đái thì em giúp kiểu gì, bác ấy bị bó bột hai tay mà… – Minh hồi hộp, sau đó anh nhìn vào cánh tay không chút mỡ thừa và bàn tay thon dài của vợ, rồi nhìn khắp người nàng.
– Em… anh Minh, sao anh nhìn em ghê thế? – Thảo thấy ánh mắt chồng giống một kẻ háo sắc, nàng hơi ngại…
– Đến nhìn em cũng không cho anh nhìn sao? – Minh xị mặt.
– Không, nhưng ánh mắt của anh ý, nhìn dâm dê… – Thảo cầm vạt áo kéo lại che đi ngực mình như muốn nói Minh không khác gì kẻ biến thái.
– Thôi anh không nhìn, không nhìn, em kể đi…
– Cái này thì… em sẽ không dấu anh, nhưng em nói trước, anh không được ghen. – Thảo ôm má Minh nhìn thẳng vào mắt anh.
– Anh không ghen, chắc chắn không ghen… em kể đi… – Minh nghe vậy càng nóng lòng hồi hộp.
– Em xin lỗi… vì… em phải cầm vào cái đó… – Nói xong Thảo xấu hổ đỏ ửng mặt.
Mặc dù cũng đoán được vợ sẽ phải cầm vào chim bác Phú, nhưng Minh vẫn hơi bàng hoàng khi nghe vợ nói vậy, nhưng sau đó là cơn hưng phấn dồn lên làm Minh hơi nóng mặt, anh nuốt nước bọt, môi khô lại, trong một vài giây anh đã tưởng tượng cảnh vợ mình cầm chim cho bác Phú để giúp bác đi đái, bàn tay đẹp tuyệt trần của vợ mình, hôm qua đã sờ vào chim một ông già… đây là sự thật sao… nhưng sao cảm giác tuyệt vậy… vậy là ngoài chim mình, vợ mình đã thấy chim bác Phú rồi, không biết cảm giác của cô ấy thế nào nhỉ…
– Anh MINH!!! – Thảo gọi to và đập vào vai chồng.
– HÁ? Đau thế… sao em đánh anh? – Minh ôm vai nhăn mặt.
– Sao anh ngơ ra thế? – Thảo nheo lông mày nói.
– Anh… anh thấy bác Phú thật đáng thương… nhưng cho anh hỏi thêm một câu… he he… – Minh nhe răng ra cười, anh rất tò mò về một việc.
– Sao em cảm thấy anh rất hứng thú về việc này nhỉ? Anh hỏi đi! – Thảo nhìn chồng, chắc lại hỏi mấy câu linh tinh.
– He he… em nhìn thấy chim bác ấy chưa… to không? – Minh hỏi và hất cằm một cái khiến Thảo lè lưỡi ra vì độ kinh dị của chồng mình.
– Eo! – Thảo chỉ eo một cái, nàng cảm thấy chồng mình càng ngày càng quái dị, nhưng rồi chợt nhớ ra chuyện cái Linh nói về căn bệnh cuckold. Phải chăng anh ấy tò mò vì căn bệnh này? Anh ấy lại hứng thú với kích thước của người khác sao, lạ thật…
– Anh chỉ tò mò thôi, vì anh chưa thấy chim người già bao giờ, chắc bằng này hả? – Minh cười khểnh và dơ ngón út lên.
– Hmm… sao anh cứ khinh thường người ta vậy, của bác ấy xuất chúng hơn anh nhiều! – Thảo nói xong đứng dậy nhìn Minh cười tủm tỉm, thực ra nàng đang muốn trêu Minh một chút nhưng chẳng thể nhịn nổi cười khi nhìn gương mặt ngắn tũn của anh ấy.
– Điêu, bác ấy già vậy rồi… phải teo lại chứ – Minh bĩu môi, anh cảm thấy ái ngại cực kỳ nên chỉ nói được câu đó, xong sau đó là cảm giác hơi nhục nhã và hưng phấn tột độ, nếu thực sự như vợ mình nói thì chẳng phải cô ấy sẽ thấy rất choáng ngợp sao, không biết cô ấy có quan tâm đến kích thước không, có hưng phấn không nhưng cô ấy cũng là một người có nhu cầu và thiếu thốn điều đó. Minh tự khẳng định với bản thân đó là cái chim thứ hai trong đời Thảo nhìn thấy của đàn ông.
– Vậy là anh khinh người già? – Thảo lại trêu Minh thêm câu nữa, nhưng vẫn không nhịn được cười nên hơi mỉm một chút.
– Anh đâu có khinh, nhưng nhìn bác ấy bé người thế thì đào đâu ra có con cu xuất chúng được haha! – Minh ngửa ra ghế sofa cười đắc ý.
– Em đùa thôi, em đâu để ý, nhìn anh kìa, ghen là cái chắc nhưng cố tỏ ra mình ổn đúng không hihi! – Thảo cười mỉm ngồi xuống ghế, đăm chiêu nhìn xuống bàn, nàng cảm thấy mình có hơi quá khi trêu chồng như vậy rồi, có một chút hối hận, nhưng những câu nói vừa rồi cũng vì một phần Thảo muốn tiếp tục xác định căn bệnh cuckold kia có thực sự như vậy không… và thấy Minh cười nhưng người anh có vẻ hơi nóng lên, mặt với tai cũng đỏ, cử chỉ có chút luống cuống rạo rực. Thảo cũng đọc khá kỹ về căn bệnh này, triệu chứng và cách nhận biết của giai đoạn đầu giống hệt Minh.
– Anh không ghen! Bình thường, anh biết bác ấy là ân nhân của nhà mình nên dù em có làm gì thì anh cũng tin em đã suy nghĩ thật kỹ rồi mới quyết định, vợ của anh đâu phải người tùy tiện làm những điều đó, phải không nào? – Minh quay sang vợ cười.
– Tùy tiện làm điều đó là điều gì? – Thảo cấu tay Minh.
– Là… là… ai da đau anh… là đưa bác ấy đi tè, rồi kiểu gì cũng cầm cho bác ấy… đau anh… – Minh co rúm người tránh né.
– Hmm… anh còn trêu em nữa em còn cấu chỗ khác đó… – Nói xong Thảo đưa tay xuống định búng chim Minh một cái nhưng ai dè sờ trúng con chim đang cửng của chồng, Thảo mở to mắt môi chúm chím sắp bật cười đến nơi rồi thì Minh giữ tay Thảo, cau mày lại vào lao tới ôm Thảo đè nàng xuống ghế sofa.
– A!!! Anh Minh! Haha… đừng cù em nữa… ha ha… anh Minh! – Thảo dãy dụa trong bất lực vì Minh khỏe quá. Minh thì quá xấu hổ nên anh không nói gì chỉ cắm đầu vào cù vợ.
– A!!! Anh MINH!!! A… – Thảo dẫy dụa, tự dưng không thấy Minh cù nữa, chỉ thấy anh thò tay vào trong áo và bóp ngực mình, thấy vậy Thảo để im, vì lâu lắm rồi nàng không được làm tình, lúc nào cơ thể nàng cũng sẵn sàng để làm điều đó. Tim Thảo đập mạnh, lồng ngực nhanh chóng thở gấp, bên dưới âm đạo cũng đã rỉ nước nhờn ra ngoài, hai chân chủ động dạng ra để chồng ngồi vào giữa. Minh vừa đưa tay xuống mu bướm vợ thì Thảo đã rên lên một tiếng, nàng không thể tự chủ được vì bản thân đã hưng phấn lắm rồi, nàng chỉ muốn làm tình với chồng ngay lập tức, Thảo ôm đầu và sờ mái tóc óng mượt của Minh, một tay nàng đưa xuống sờ những cơ bắp rắn rỏi trên vai chồng, Thảo mím môi chờ đợi…
– Chuyện em nói hàng của bác Phú khủng là đùa hay là thật đó? – Minh đang mân mê vợ thì bất ngờ ngẩng đầu lên hỏi.
– Anh hâm à, sao tự dưng vẫn hỏi câu đó thế? – Thảo cau mày, câu hỏi của Minh làm Thảo mất hứng.
– Thì anh tò mò thôi he he… – Minh ngồi dậy, vừa rồi anh cũng muốn làm tình với vợ lắm, nhưng lại nghĩ đến kế hoạch của mình nên anh đã dừng lại.
– Ơ… anh làm gì đó? – Tự dưng thấy Minh ngồi dậy, Thảo cảm thấy rất tức giận, tại sao chồng lại dừng lại, cứ tưởng anh ấy sẽ làm… lâu lắm rồi mà… cảm giác sự hưng phấn trỗi dậy thì bị dập tắt ngay lập tức vì mấy câu hỏi ngớ ngẩn.
– Anh làm gì đâu? Sao em hỏi vậy? – Minh biết vợ mình đang giận nhưng anh vẫn cố tình.
– Không có gì! – Mặt Thảo cau có chỉnh lại quần áo rồi ngồi dậy. Cảm giác này… thật khó chịu… mặc dù Thảo là một cô gái hiền dịu nhưng nàng vẫn không thể chịu được sự uất ức này mà nói trống không với chồng.
– Thảo ơi! Chuyện em nói, có thật không? – Minh vẫn cố đấm ăn xôi liều mạng hỏi trong khi vợ đang giận.
– Thật! Là thật đó! Anh vừa lòng chưa? – Thảo đứng dậy vùng vằng đi ra bếp, cô gái dịu dàng hàng ngày đã trở nên khó ở với Minh.
– Anh không tin he he… tối nay em quay lại video anh mới tin… – Minh hồi hộp khi nghe câu trả lời, căn bệnh kia đã gần như làm biến đổi con người Minh, anh còn không biết đâu là giới hạn nữa.
– Thật hết thuốc chữa với anh… hmm… – Thảo ra bàn ăn ngồi, nàng ôm đầu suy nghĩ, tự dưng mình có thái độ không tốt với chồng, chẳng qua anh ấy bị như vậy cũng vì căn bệnh đó thôi, mình nổi giận vô cớ… trước đây anh ấy còn lạnh nhạt hơn rất nhiều mà mình vẫn chịu được, vậy mà hôm nay sao mình lại cư xử như vậy… chưa kể những thiệt thòi mà anh ấy đã phải chịu khi mình làm chuyện đó với bố chồng, nghĩ đi nghĩ lại mình mới là người có lỗi… Bỗng Thảo cảm thấy hối hận nên đã điều chỉnh lại cảm xúc và mỉm cười trở lại… Tuy vậy cơn hưng phấn vẫn còn đó, chỉ là nàng đang giấu cảm xúc mà thôi.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: https://gaigoi.city
Buổi chiều… Thảo ngồi trên sofa nhìn ra ngoài cửa sổ, đồ ăn mọi thứ nàng đã chuẩn bị cho Minh xong để chuẩn bị vào viện trông bác Phú. Nghĩ đến việc hôm qua thủ dâm cho bác ấy mà Thảo lại thấy xấu hổ, không ngờ bác Phú lại có cái dương vật cong đến vậy, đã thế lại còn rất dài và cũng khá to nữa… hmm tại sao mình cứ nghĩ mãi đến điều đó, thật là điên rồ, tâm trí này, nó bị sao rồi… hmm…
Thảo đỏ mặt, nàng dơ hai bàn tay thon dài của mình lên không trung ngay trước mắt và gang tay ra như đang đo thứ gì đó, cả hai bàn tay đều gang dài ra như nhau, phải chăng nàng đang đo kích thước của bố chồng và bác Phú bảo vệ… Ngay sau đó nàng rụt tay lại xấu hổ, rồi chợt nhớ đến cuộc nói chuyện của cái Trang và Linh tranh luận về việc chim to và chim cong cái nào sẽ sướng hơn… Nếu đã tò mò đến vậy, Thảo liền gọi điện sang Singapore cho Linh.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: https://gaigoi.city
– Linh à, mày đang làm gì đó…
– Tao đang trong giờ học, sao đó, sao mày gọi giờ này?
– Mày đang bận à?
– Ừ, tao đang học, để tí nữa tao gọi cho nha…
– Thôi, tao hỏi nhanh thôi, lát nữa tao đi có việc rồi ý…
– Ừ! Thế hỏi đi…
– Mà tao hỏi mày cái này, nhưng đừng cười tao nha… – Thảo hơi ngại nhưng cái Linh là bạn thân nhất của nàng, nó là đứa cũng rất kín miệng nên việc gì Thảo cũng tâm sự với Linh mà không cần phải đề phòng.
– Giời ạ, mày còn phải nói à, cái gì mày hỏi chả buồn cười ha ha ha ha!!!
– Tao chỉ tò mò… chuyện đợt nọ mày với cái Trang tranh luận với nhau về… cu to với cu cong cái nào thích hơn ấy… – Thảo đỏ mặt, mặc dù Linh không ở đây.
– Thì tất nhiên là chim cong rồi, vừa cong vừa dài vừa to thì càng phê, tao vẫn giữ quan điểm của mình, con Trang có biết gì đâu cứ cãi tao, tao là bác sĩ hẳn hoi chứ đâu phải tay mơ, mà tại sao mày lại hỏi thế? – Linh tò mò.
– À thì… như mày biết đấy, chuyện chăn gối, lúc nào tao chả hỏi mày, nhiều cái tao vẫn còn non lắm…
– Con này, mày lại phải lòng thằng chim cong nào đúng không? Đừng có mà vớ vẩn nghe chưa! – Linh lo lắng.
– KHÔNG! Mày điên à, mày biết tính tao mà, tao không bao giờ ngoại tình, chẳng ai thay thế anh Minh được, sao mày lại nghi ngờ tao, con hâm này…
– Ha ha tao trêu, mày thì tao quá hiểu rồi, tao chỉ hơi thắc mắc, gần đây mày có vẻ để ý hơn về cảm giác yêu trên giường nhỉ… Thế tình hình chuyện mày với anh Minh thế nào…
– Hmm vẫn thế mày ạ, tao quen rồi…
– Thế sao mày còn hỏi cong với to, á à… ha ha… hay là mày định bắt chiếc tao mua sex toy đó hừm! Cái ông Minh này thật là tồi tệ đó ha ha!!! – Linh cười rất to ở đầu dây bên kia.
– Mày… đúng thật là… hmm…
– Ha ha! Không phải ngại, tao hiểu mà, nhà tao đầy, anh nhà tao cũng có nói gì đâu, mày cứ mua về mà dùng, ông Minh đảm bảo không ý kiến ý cò… – Linh rất hiểu tình trạng chăn gối của nhà Thảo nên việc Thảo muốn mua sextoy Linh hoàn toàn hưởng ứng, nếu Minh không đáp ứng được thì còn mỗi cách đó để giữ lửa tình yêu thôi.
– Thế sao mày biết cong thích hơn to… – Thảo tò mò hỏi, nàng chẳng hiểu sao mình lại muốn biết rõ điều đó đến vậy, cứ như ai đang sai khiến nàng làm điều này. Thảo chắc chắn hỏi không phải để mua sextoy, nhưng để cái Linh nó đỡ hỏi nhiều thì Thảo coi như phải hùa theo nó.
– Đúng là tồ mà, đây nhá, ví dụ khi mày ngứa tai, mày lấy một ngón tay đưa vào tai để làm giảm cơn ngứa đúng không?
– Ừm…
– Khi mày chỉ để thẳng ngón tay chọc ra chọc vào thì mày có hết ngứa không?
– Phải ngoáy nữa chứ! – Thảo ngây thơ nói.
– ĐẤY! Mày muốn thỏa mãn cơn ngứa của mày, mày phải cong ngón tay lại và ngoáy khắp nơi đúng không nào, phê hơn cứ chọc ra chọc vào nhiều, hiểu chưa con ngốc kia! Ha ha!! – Linh cười nói.
– Ừ ha… tao hiểu rồi… hmm… ra vậy…
– Thế nào, hay quất cả hai đi, mỗi cái sướng một kiểu đó mày haha…
– Á! Anh Minh về, tao ngại lắm, Thế nha, mà mày đừng nói chuyện này cho ai nghe đó…
– Rồi rồi, mày còn phải lo, cần địa chỉ mua sextoy không tao gửi cho!
– Thôi tao tắt đây, thế nha! – Nói xong Thảo vội vàng tắt máy, vừa kịp lúc Minh mở cửa ra.
– Em vừa nói chuyện với ai vậy? – Minh vừa cởi giày vừa nói.
– Em vừa gọi cho cái Linh buôn chuyện ấy mà, cơm em chuẩn bị xong rồi, em vào viện đây, anh ăn uống đi rồi ngủ sớm nha… – Thảo đứng dậy, nàng đi ra chỗ Minh hơi rướn người lên hôn vào má anh.
– Ừm… mà… em nhớ quay video cho anh nhé, hehe… – Minh vẫn xin xỏ vụ quay video, anh nhe nhởn nhìn vợ cười.
– … – Thảo không nói gì, nàng chỉ thở dài một cái rồi xách túi ra cửa. Minh đứng nhìn theo dáng vợ, không biết mình đòi hỏi vậy có quá đáng không, khi mà vợ tận tụy chăm sóc ân nhân cứu mạng thì mình lại đòi hỏi chuyện không đâu. Chắc cô ấy sẽ không phiền đâu chứ… có suy nghĩ gì không nhỉ… Minh mỉm cười nhìn bộ mông to của vợ mình đi khuất anh mới vào nhà.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: https://gaigoi.city
21h30 tối, Thảo và bác Phú ngồi xem tivi, nàng đang gọt táo cho bác Phú ăn. Từ lúc đến nàng đã thay bộ ngủ pijama, bên dưới là quần đùi có họa tiết ren ở ống quần nhìn khá sexy, bên trên là chiếc áo pijama có cúc cài cũng là họa tiết ren trang trí ở phần cổ áo chữ V, nếu nhìn kỹ sẽ thấy bộ ngực trắng trẻo của Thảo phía trong lấp ló ở phần ren… để giữ ý tứ hơn nàng vẫn đang mặc áo lót.
– A… – Thảo “a” và đưa miếng táo đến gần mồm ông Phú. Thấy vậy ông Phú há miệng ra cắn miếng táo rộp. Lúc này ông Phú chẳng khác gì ông vua già được con gái cưng phục vụ.
– Cảm ơn cháu nhiều, bác không biết phải diễn tả cảm xúc của mình khi được cháu chăm sóc… – Ông Phú mỉm cười nói.
– Cháu mới phải cảm ơn bác nên bác đừng áy náy nữa, đây là việc cháu phải làm… hihi nào “A!!!” – Thảo lại đưa thêm miếng táo nữa vào mồm ông Phú, vừa được ăn táo vừa được ngửi mùi thơm từ cơ thể con bé. Ở gần thế này ông Phú mới nhìn thấy da mặt tuyệt đẹp của Thảo, nhìn chẳng khác gì da em bé, trắng nõn nà không một vết lỗ chân lông, đôi môi đỏ nổi bật trên nền da trắng, đôi môi mà bất kể ai nhìn thấy cũng đều muốn ngửi mùi thơm trong đó… nếu được hôn vào đó chắc chắn sẽ rất tuyệt… con bé đúng là tuyệt phẩm giai nhân, bất kể các nét trên khuôn mặt hay cơ thể đều rất hoàn mỹ, nó tạo nên một tổng thể cực kỳ hài hòa và choáng ngợp khi lần đầu gặp mặt… đơn giản vì con bé quá đỗi xinh đẹp…
– Kể ra cũng tình cờ… cái ngày đầu tiên bác gặp cháu, là lúc cháu chuyển nhà đến, chắc cháu cũng chẳng để ý khà khà… Lúc đó bác cũng giật mình khi lần đầu được nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như cháu… – Ông Phú vừa ăn táo vừa nói, nhìn ông rất tự hào khi bản thân mình quen được Thảo.
– Thật ạ… hihi cháu không để ý thật, cũng lâu rồi bác nhờ… – Thảo cười tít mắt khi được khen, nàng lại lấy một miếng táo bón cho ông Phú.
– Bác ấn tượng là bác nhớ lắm, lúc đó bác còn nói với đồng nghiệp rằng, không biết bố mẹ con bé là ai mà khéo đẻ quá, con bé xinh đáo để… cao ráo… Khà khà!!! Đó bác nói vậy…
– Dạ… Bố cháu mở công ty, còn mẹ cháu là giáo viên ạ hihi, bố mẹ cháu cũng đẹp đôi lắm, khi nào có dịp mời bác đến nhà cháu chơi nha! – Tuy suốt ngày được người khác khen ngợi nhưng nàng vẫn thấy rất thích.
– Bác rất vinh dự nếu được gặp ông bà bên đó… khà khà… rồi nhớ cái lần đầu tiên bác và cháu nói chuyện với nhau… lúc đó cháu ngồi ở ghế đá, nhìn cháu có vẻ buồn… chưa tiếp xúc với cháu bao giờ nhưng bác nghĩ cháu cũng không khó gần nên mạo muội đến để hỏi han…
– À… lúc đó cháu cũng nhớ ạ, hôm đó cháu có chút chuyện nên cũng hơi buồn, may có bác đến an ủi hihi… – Thảo chợt nhớ ra đó là lần nàng rất suy sụp vì áp lực con cái, rồi nhiều chuyện khác dồn tới nên mới buồn bã như vậy, đó cũng là lần đầu nàng với bác Phú làm quen… rồi sau đó nàng mới đi đến quyết định dùng cách thụ tinh nhân tạo.
– Khà khà!! Lúc đó nói chuyện với cháu bác thấy cháu là người rất dễ mến, rồi bác cháu cùng thể dục tập gym, nói chuyện cũng nhiều, bác chẳng biết từ bao giờ hai bác cháu mình lại thân thế này khà khà!!! Bác quen được cháu đúng là phúc phận cả đời của bác…
– Bác đừng nói thế, nói chuyện với bác cháu thấy vui, mà cháu cũng ít bạn lắm ạ, nên chẳng phải ai cháu cũng nói chuyện hợp… – Sợ bác Phú tự ti về gia cảnh nên Thảo phải rất cẩn thận lời nói của mình.
– A… a… ưm… ưm… – Bỗng trên tivi phát ra tiếng rên rỉ, cả Thảo và ông Phú giật mình ngẩng mặt lên thì bộ phim đang xem chiếu cảnh giường chiếu của hai diễn viên khiến hai bác cháu đỏ mặt.
– Eo ơi… điều khiển đâu bác, để cháu chuyển kênh nha… – Thảo xấu hổ ngó nghiêng linh tinh tìm điều khiển, nàng rướn người vào bên trong, qua người bác Phú lật cả gối lên, Thảo vô tình để ngực mình gần chạm vào người bác Phú, nằm dưới giường, ông Phú nhìn thấy khe áo của Thảo đang bị hạ xuống, bên trong là bộ ngực to đang được chiếc áo lót mỏng màu hồng ôm lại, không còn gì kích thích hơn cảnh tượng này, chim ông Phú lại độn lên trong quần.
– Bác không để ý, ban chiều bác sĩ bật lên cho bác, không biết để đâu, cháu thử xem trong ngăn kéo cạnh giường xem… – Mặt ông Phú phấn khởi vì vừa được nhìn ngực con bé, nếu lúc đó con bé không mặc áo lót như hôm qua thì có phải đã nhìn thấy toàn bộ ngực nó không… Càng nghĩ chim ông Phú càng cửng to hơn.
Thảo đứng dậy, cúi người mở các ngăn kéo tìm điều khiển, ông Vũ quay đầu sang phải tiếp tục nhìn vào trong cổ áo Thảo, đẹp quá, ngực con bé trắng và mịn quá… Bỗng ông Vũ nghĩ đến cảnh Minh bóp ngực Thảo khiến ông hưng phấn tột độ, trong tích tắc, có một suy nghĩ bậy bạ vụt qua đầu khiến ông muốn chạm vào đó…
– A! Thấy rồi… bác thích xem kênh nào ạ… – Thảo ngồi xuống ghế cạnh đó và nhìn lên tivi hỏi.
– Bác… bác thích xem kênh này… cháu cho bác xem nốt được không? Nếu cháu khó chịu thì chuyển kênh thể thao cũng được khà khà!! – Ông Phú lấy can đảm xin Thảo để lại kênh này, và muốn xem phản ứng của con bé ra sao vì lúc nãy thấy Thảo luống cuống khi thấy cảnh nóng đó, con bé là lá ngọc cành vàng chắc chẳng bao giờ xem mấy loại phim thế này bao giờ…
– Dạ… không… bác cứ xem đi ạ… – Thảo đành chiều theo bác Phú, vì đây cũng chỉ là phim tình cảm 18+ bình thường, nàng còn một lần xem phim sex với Minh rồi cơ, chứ mấy phim này quá bình thường, nhưng Thảo nghĩ có khi bác Phú chất phác chưa xem thể loại này bao giờ nên nàng để bác xem thoải mái… Cả hai người đều đánh giá thấp đối phương về thể loại phim ảnh…
Nhưng chẳng hiểu thế nào lúc nãy tự nhiên lại tìm điều khiển để chuyển kênh làm gì cơ chứ, có lẽ do bản thân hơi nhạy cảm vì đang ngồi cạnh bác Phú… Nàng đặt điều khiển lên bàn lấy điện thoại ra xem tin tức để cho bác Phú thoải mái. Được một lúc trên màn ảnh lại có tiếng rên rỉ của nữ giới, Thảo liếc lên nhìn, nàng nhìn kênh tivi này lạ lắm, chẳng hiểu sao ở bệnh viện họ lắp truyền hình gì mà có kênh phim 18+ người lớn này, nhỡ đâu gia đình có trẻ con lỡ bấm vào thì biết làm sao…
Cơ thể Thảo bỗng rạo rực khi trên màn ảnh liên tục xuất hiện cảnh giường chiếu, tuy không rõ như phim sex nhưng cũng để hở ngực của diễn viên nữ, nhìn hai diễn viên cuốn lấy nhau làm tình khiến lồng ngực Thảo thở mạnh, nàng xấu hổ khi bác Phú ngồi cạnh, tuy muốn xem đấy nhưng cũng chỉ dám liếc lên một chút rồi cúi mặt xuống điện thoại.
– Tinh tinh… – Tiếng tin nhắn của Minh gửi đến. “Nhớ quay cho anh xem đó (icon mặt cười)”. Thảo đọc tin nhắn rồi mím môi liếc sang chỗ bác Phú, chợt thấy cái chăn của bác đã chọc thẳng lên trời như ngọn núi rồi, không biết bác Phú đã cửng lên từ lúc nào.
– Trời… – Tự dưng bác Phú kêu lên, Thảo ngẩng lên màn hình tivi thì thấy cô gái đang cúi đầu làm động tác thổi kèn cho chàng trai kia, tuy không thấy dương vật nhưng chắc chắn họ đang làm điều đó…
– Phim này bậy quá… bác xin lỗi cháu… cháu chuyển kênh đi cũng được… – Ông Phú ngại nói.
– Dạ… vâng… – Thảo cầm điều khiển tivi lên bấm vài cái không được. Nàng vỗ điều khiển vào tay cũng không có tín hiệu.
– Sao người ta lại làm vậy cháu nhỉ… – Ông Phú hỏi một câu khiến Thảo xấu hổ, chẳng biết phải nói thế nào.
– Chuyến đó ạ… – Tự dưng bác Phú hỏi thế khiến nàng ngạc nhiên, ở tuổi này rồi còn hỏi điều đó, chả nhẽ bác ấy đang cố tình giả vờ không biết, hay bác ấy không biết thật… không phải như vậy chứ… làm gì bác ấy chưa từng thử qua…
– Làm thế này bẩn lắm cháu nhỉ… – Ông Phú tiếp tục hỏi, người ông cũng hưng phấn lắm rồi, tinh trùng dồn lên não khiến ông còn chẳng biết mình đang nói gì, càng lúc ông càng to gan hỏi Thảo mấy chuyện tế nhị.
– Cháu… cũng chẳng rõ nữa… cháu tưởng đàn ông thích được làm như vậy… – Thực sự nàng không lường trước được chuyện bác Phú sẽ hỏi mình mấy câu tế nhị thế này, vì bình thường bác ăn nói lịch sự và nhã nhặn lắm, nhưng không hiểu sao Thảo chẳng thấy khó chịu, có lẽ một phần vì mối quan hệ này đã gần gũi hơn trước rất nhiều… nàng chỉ thấy rất xấu hổ và bị thụ động khiến bản thân tự trả lời linh tinh… “thích cái gì cơ chứ… trời ơi!!! Sao mình lại nói vậy” khuôn mặt Thảo ngại ngùng đỏ ửng nhìn càng thêm xinh.
– Bác không biết… bác chưa được làm vậy… – Ông Phú lắp bắp trả lời… mấy câu chuyện tục tĩu khi ông nói chuyện mấy bà bán rau bán cà ngoài chợ toàn bị mấy bà ấy coi là vô duyên sở khanh thì lúc này Thảo lại bất ngờ trả lời khiến ông Phú sướng rơn trong lòng.
– Chả lẽ vợ chồng bác không làm sao… – Thảo nắm bàn tay lại và đặt lên ngực, nàng sợ bác Phú thấy mình thở quá mạnh sẽ gây hiểu lầm… Thực sự chưa bao giờ nói chuyện như thế này với bác Phú, nhưng điều gì đó khiến nàng không thấy phiền, nàng cũng không hiểu sao mình rất hay bị dẫn dắt vào những câu chuyện tế nhị thế này…
– Ôi dào… ngày xưa ở quê họ hủ tục lạc hậu lắm cháu, tư tưởng bảo thủ nên vợ chồng bác chỉ có nghĩa vụ sinh đẻ thôi chứ không mãnh liệt như các cháu bây giờ… nên bác và bác gái chỉ làm xong thì thôi… – Ông Phú tâm sự.
– Thật ạ… – Thảo ôm má rồi liếc lên tivi… hóa ra cuộc đời bác Phú lại khổ hơn nàng nghĩ, đến chuyện tình dục cũng bị hạn chế rất nhiều, có lẽ lời bác ấy nói là thật, vì nhìn tướng chất phác, thật thà, khắc khổ của bác không có gì giống dối trá, một người thôn quê điển hình, nên khi lên thủ đô ở xã hội hiện đại này bác ấy khó hòa đồng được cũng đúng.
– Hôm qua cháu có nói vợ chồng cháu… vì bận bịu công việc… nên ít quan tâm đến nhau… bác xin lỗi nếu bác có hơi tọc mạch… nhưng tại sao lại như vậy? – Được Thảo hưởng ứng mấy chuyện này, nên ông Phú đã thoải mái tự tin hơn không còn ngại ngùng.
– Vâng… anh Minh cũng vì gia đình nên dành thời gian cho công việc nhiều hơn ạ, cháu cũng quen rồi… nhưng nhiều lúc hơi buồn một chút ạ… – Thảo tâm sự, nàng là người hiền lành biết chia sẻ nên khi nghe về chuyện gia đình bác Phú nàng cũng không ngần ngại tâm sự chuyện gia đình mình.
– Liệu có phải do chuyện giường chiếu… nên Minh nó mới ít chăm sóc cháu… – Ông Phú hồi hộp, tim đập nhanh.
– Chắc không phải đâu ạ, do anh ấy bận quá… vì chuyện gì anh ấy yêu cầu cháu cũng chiều nên cháu nghĩ không phải do chuyện đó đâu ạ…
– Kể cả chuyện đó sao cháu… – Ông Phú nhìn lên tivi cảnh người phụ nữ đang thổi kèn cho chàng trai… càng nói chuyện này với Thảo ông càng hưng phấn, chim ông đã cứng lắm rồi, ông cũng mặc kệ nó đang động đậy trong chăn trước mặt Thảo.
– Tất nhiên ạ… – Thảo nhìn tivi ôm hai má ửng hồng, nàng không nghĩ những chuyện lại này khiến cơ thể rạo rực đến vậy… mặc dù cũng tâm sự nhiều chuyện với bác Phú rồi, nhưng thế này có phải hơi quá không?
– Thằng Minh sướng thật, lấy được cháu làm vợ, cả đời bác chỉ yêu mỗi một người là vợ bác mà bà ấy chẳng chiều bác như vậy, đến giờ… bác vẫn chưa được cảm nhận… điều đó… Xin lỗi cháu… bác nói hơi quá rồi… – Ông Phú xấu hổ vì buột miệng nói, ông sợ Thảo sẽ giận khi ông nói mấy điều này…
– Dạ… bác hay xin lỗi thế ạ, nếu cháu không vui cháu đã không nói chuyện với bác rồi hihi… – Thảo cười nói…
– Phải xin lỗi chứ khà khà!! Nếu cháu giận bác, thì bác đâu còn người bạn nào nữa…
– Hì… bác đừng suy nghĩ nhiều quá, à mà cháu có một thắc mắc, ở độ tuổi như bác hiếm thấy có ai vẫn còn nhu cầu như bác đó… chẳng bù cho anh Minh nhà cháu… – Thảo bĩu môi nhìn lên tivi.
– Khà khà… bác cũng chẳng rõ lắm, trước đây khi vợ bác mất, bác đã rất suy sụp mà quên bẫng đi chuyện đó một thời gian dài, sau một lần có ông bạn cho bác xem video người mẫu áo tắm, lúc đó bác mới tự dưng nhớ lại chuyện đó… từ đó về sau, ngày nào bác cũng… thủ dâm… hôm qua may có cháu, nếu không bác sẽ không biết phải làm sao…
– Dạ… – Thảo mím môi nhìn dương vật bác Phú. “Bác ấy nói thế này, chả lẽ bác ấy có ý muốn mình làm thêm lần nữa sao… dựng đứng lên thế kia rồi…”
– Còn về Minh nhà cháu có lẽ bác nghĩ nó đang quá tập chung vào công việc, hoặc cháu chưa khai thác được sở thích thực sự của nó… – Ông Phú nói và nhìn sang Thảo, thấy con bé vừa liếc vào chim mình, ông hồi hộp, không biết sao con bé thi thoảng lại nhìn xuống dưới đó, ông không dám khẳng định một điều gì lúc này, nhưng những phản ứng này… không biết con bé đang suy nghĩ gì, ông Phú muốn nói nhiều lắm, muốn thăm dò nhiều lắm, nhưng mà gan ông vẫn chưa đủ lớn.
– Sở thích thật sự ạ… – Thảo như ngợ ra điều gì đó, nàng ôm má nhìn lên tivi.
– Ừ! Ai cũng có một sở thích riêng cháu ạ, khà khà!! Như bác đây, bác thích phụ nữ mặc đồ bó sát chẳng hạn… khà khà! – Ông Phú cười sảng khoái, nửa đùa nửa thật.
– … – Thảo không nói gì, hóa ra sở thích quan trọng đến vậy, bảo sao bác Phú nhiều lần chụp lén mình mỗi khi tập gym, và bác ấy thủ dâm với nó… lạ thật, nhìn kín đáo vậy mà cũng có hứng thú sao… Thảo khẽ liếc xuống cơ thể mình và cảm thấy rất tự hào…
– A… a… a… – Trên tivi lại chiếu đến một cảnh nóng, hai người trai gái lao vào cuốn lấy nhau, người phụ nữ tiếp tục làm động tác mút khiến Thảo và bác Phú lại xấu hổ nhưng vẫn lén nhìn vào đó…
– Nhìn chàng trai đó… trông anh ta sướng đến vậy… không biết cảm giác thế nào nhỉ… – Ông Phú nói và nuốt nước bọt. Thảo không nói gì, nàng chống một tay lên cằm nhìn tivi, lồng ngực thở mạnh, đôi lúc liếc qua nhìn bác Phú, thấy bác rất chăm chú há hốc mồm ra nhìn cảnh nóng này, nhìn bác ấy mê mẩn như đứa trẻ con, bên dưới chiếc chăn nhô cao lên không ngừng động đậy, hai bàn tay thì bó bột cứng đơ… nhìn vừa đáng thương vừa buồn cười.
– Nhìn kìa cháu, cả cô gái đó… sao cô ta trông thỏa mãn vậy… – Ông Phú vừa nói vừa nhìn qua Thảo, nàng giật mình khi thấy bác Phú gọi…

To top
Đóng QC