Phần 20
Cuối cùng sau hơn 1 tiếng đi xe, Minh và Thảo đã tìm được địa chỉ của ông thầy lang mù, nằm cạnh một ngọn đồi nuôi bò sữa, ngôi nhà mái ngói đơn sơ nhưng khá rộng, bên ngoài có rất nhiều xe máy đỗ, chắc là xe của người đi khám. Minh tìm một chỗ đỗ xe ô tô, rồi cùng vợ khoác tay đi vào bên trong, thấy mọi người ngồi ở ngoài sân rất nhiều, phần lớn là những người lớn tuổi, nhìn thế này Minh không nghĩ hôm nay mình khám được, vì quá đông… Điều này càng khiến lời đồn về ông thầy lang là sự thật, khiến Minh cảm thấy rất tin tưởng vào lần chữa trị này…
Bỗng trên thềm có một bà già nhìn có vẻ như người làm cho ông thầy lang mù, vì bà ta ăn mặc khá giống sư trong chùa, bà ta nhìn thấy Minh và Thảo từ xa, thấy chiếc xe mà hai vợ chồng đi, bà ta liền chạy vào nhà, một lúc sau bà ta chạy ra với một chiếc loa trên tay.
– Loa loa loa! Chúng tôi xin thông báo, ngày hôm nay thầy không được khỏe nên ngày mai mọi người hãy đến khám! Trân trọng! – Vừa dứt loa đám đông ồ lên nói vào tai nhau, mặt mũi nhiều người xám xịt cau có lại, chắc họ phải chờ lâu lắm rồi còn nhận được thông báo này, chắc hẳn đang rất tức giận. Một lúc sau cả đám lũ lượt kéo về, rất nhanh cả sân chỉ còn lại những chiếc ghế nhựa cùng với Minh và Thảo.
– Thôi xong! Công cốc rồi! – Minh khoác vai Thảo cười.
– Chán nhỉ, mình lại về thôi anh, coi như đi dạo hihi… – Thảo và Minh định quay đi thì bà già kia chạy tới.
– Này này các cháu ơi!! Này này!!! – Bà già hớt hải chạy đến chỗ Minh và Thảo.
– Dạ bác! – Minh quay đầu lại.
– Các cháu đến khám đúng không, xin mời vào! Mời vào! – Bà già niềm nở mời Thảo và Minh vào nhà.
– Cháu tưởng… hôm nay thầy ốm ạ? – Thảo ngây ngô hỏi.
– Không không! Mời cô cậu vào trong! – Bà già vừa nói vừa chạy ra đóng cổng, rồi hồ hởi đưa Thảo Minh vào bên trong. Hai vợ chồng đi qua một gian nhà nhỏ, là nơi lấy số thứ tự, nhìn quanh khu nhà khả năng ông thầy lang mù đã làm nghề này từ rất lâu rồi, mùi của trầm hương thoang thoảng khắp nơi, khiến con người ta cảm thấy dễ chịu khi bước vào đây, điều này càng làm ông thầy lang càng trở nên uy tín và được tin tưởng hơn, từ cách bài trí cho đến không gian, mùi hương đều rất hoàn hảo. Bước qua gian nhà đó, Thảo và Minh đi đến một giếng trời, ở giữa là một khoảng sân vườn trông rất phong thủy, xung quanh là bốn gian phòng, nhìn khá giống kiến trúc bên Trung Quốc. Thấy bà già đứng ở một căn phòng lớn nhất đưa tay mời hai người vào.
Minh và Thảo bước vào bên trong, thấy một ông già gầy còm nhỏ nhắn đang ngồi trên một chiếc ghế gỗ ở giữa nhà, nhìn không cao lắm, ông ta mặc bộ quần áo chùa giản dị, tay cầm một cái gậy, mắt đeo kính đen, trên chiếc bàn bên cạnh ông là một ấm chè, xung quanh là các kệ chứa đầy các gói thuốc đông y, chắc hẳn đây là ông thầy lang mù rồi…
– Con chào thầy! – Cả hai vợ chồng lễ phép chào ông thầy lang. Ông thầy lang không nói gì, mặt vênh vênh lên trời quay về phía Thảo và Minh, cả hai vợ chồng im lặng, trông ông thầy lang này khá bí hiểm.
– Xem nào… một trai một gái còn khá trẻ, đúng không nào? – Bỗng ông thầy lên tiếng.
– Dạ con 30 vợ con 28 ạ… – Minh lễ phép trả lời.
– Các con ngồi đi… – Ông thầy lang vừa nói dứt câu, bà già kia đã lấy hai chiếc ghế đưa cho Minh và Thảo, bà ta chắc là phụ tá ở đây.
– Vâng, con cảm ơn thầy… – hai vợ chồng ngồi xuống trước mặt ông thầy lang, Thảo chụm hai chân lại vì nàng đang mặc chân váy, ở góc độ này nếu ông thầy kia mà không mù chắc hẳn sẽ nhìn thấy quần lót của Thảo.
– Khụ! Có phải các con đến tìm ta vì căn bệnh hiếm muộn? – Hai vợ chồng chưa nói gì mà ông thầy lang đã đoán được, khiến Thảo và Minh tròn mắt nhìn nhau.
– Dạ… tại sao… thầy biết ạ… – Minh rất bất ngờ, anh càng thêm có lòng tin về tài phép của ông thầy này.
– Khà khà! Các con không cần biết, ta đã đoán được từ lâu… – Ông thầy lang tỏ ra nguy hiểm, thực ra việc bà già phụ tá này đuổi tất cả mọi người đi chỉ mời đúng Thảo và Minh vào thăm khám đó đã là điều lạ lùng rồi, một trai một gái còn trẻ đến đây, chắc chắn không phải về những căn bệnh của người già như đau lưng thấp khớp, chỉ còn lý do duy nhất đó chính là hiếm muộn mà thôi, nếu như Minh và Thảo để ý thì không có lấy một người u40 ở ngoài sân, toàn từ u50 trở lên. Với kinh nghiệm lâu năm của mình thì việc ông thầy lang đoán được việc Minh Thảo tới đây là hết sức bình thường, chẳng qua hai vợ chồng lần đầu tiên gặp nên có hơi bỡ ngỡ bất ngờ một chút về “tài phép” của ông thầy lang này.
– Các cháu đến vì căn bệnh đó là đúng địa chỉ rồi đấy! Chưa một cặp vợ chồng nào mà thầy không chữa được cả! – Bà già đứng bên cạnh người nâng kẻ đỡ, điều này khiến Thảo cảm thấy có gì đó không ổn, nếu thực sự tài giỏi thì chẳng phải quảng cáo như thế. Còn riêng Minh vẫn đang mắt chữ o mồm chữ a thán phục. Tuy nhiên thấy chồng có niềm tin như vậy Thảo cũng không suy nghĩ gì nhiều, nàng tin tưởng tuyệt đối vào chồng mình…
– Vâng, bọn con đã dùng mọi phương pháp nuôi cấy khoa học đều không thành công, nghe tin thầy đã lâu, nay bọn con đến gặp thầy mong thầy giúp đỡ… Con có chút quà biếu thầy và cô… – Nói xong Minh cầm túi quà lên trong đó có sẵn phong bì. Bà già đứng cạnh mắt như cú vọ đã tia thấy cái phong bì, tươi cười đi tới.
– Ui dào, lần sau không phải quà cáp đâu, ở đây bọn cô làm theo tâm, cái tâm là cái quan trọng nhất, tích đức cho con cháu sau này cháu ạ… – Bà già nói vậy nhưng tay thì cầm vội túi quà cười cười và đi nhanh vào phòng trong.
– Dạ, con rất mong thầy nhiệt tình giúp đỡ, còn về chi phí tốn bao nhiêu cũng được ạ… – Minh nói.
– Cái đó tính sau, trước khi khám, ta hỏi các con vài câu tế nhị được không? – Ông thầy lang vênh vênh mặt quay đầu sang trái sang phải, đúng kiểu một người mù.
– Dạ được ạ…
– Cho ta hỏi các con đã tìm ra nguyên nhân chính chưa?
– Dạ… rồi ạ, tất cả là do con… – Minh ngại ngùng nói.
– Thế còn cô gái…
– Dạ, của con bình thường, tuy nhiên… – Thảo nhìn Minh lưỡng lự, Minh biết Thảo muốn hỏi ý kiến anh liền gật đầu một cái. Minh muốn nói rõ tường tận tình trạng của cả hai vợ chồng, không thiếu sót điều gì, để việc thăm khám diễn ra thuận lợi hơn.
– Tuy nhiên trứng của con lại không thể thụ tinh được ở trong môi trường ống nghiệm ạ, còn bác sĩ bảo thụ tinh theo kiểu truyền thống thì hoàn toàn bình thường…
– Được rồi, thầy đã hiểu, còn một câu hỏi cuối cùng… tần suất sinh hoạt của các con thế nào? – Ông thầy lang hỏi xong câu này, tay chân có hơi phản ứng nhẹ, hai bàn chân nhấc lên đập xuống đất, tay cầm chiếc gậy rung rung.
– Dạ… vì tính chất công việc, nên… bọn con 1 tuần… à không 1 tháng một lần, nhiều thì một tuần một lần ạ… – Minh nói nhỏ, vì anh tự cảm thấy xấu hổ khi nói ra điều yếu đuối nhất của mình. Thảo lườm Minh mỉm cười, thực ra nàng biết thừa Minh đang bốc phét, lấy đâu ra một tháng một lần, phải gọi là thi thoảng mới làm, có những khoảng thời gian 2 tháng Minh mới động vào người Thảo, vậy mà dám kêu một tuần một lần.
– Được rồi, đưa bàn tay của con cho thầy! – Ông thầy lang đưa tay ra, Minh liền ngồi lại gần và đưa tay cho ông thầy lang sờ nắn, ông đặt tay Minh lên đùi và bắt mạch, sau đó sờ xung quanh lòng bàn tay.
– Con tên gì? – Ông thầy vừa sờ tay Minh vừa hỏi.
– Dạ con tên Minh!
– Còn vợ con?
– Vợ con tên Thảo ạ!
– Được rồi Minh về chỗ ngồi đi, Thảo lên đây! – Nghe thấy vậy Thảo nhìn Minh, Minh nheo lông mày hất hất cái mặt ra hiệu “cứ nghe lời đi”. Thảo kéo ghế ngồi đối diện ông thầy lang.
– Con vén bụng lên! – Ông thầy lang mặt vênh vênh lên nói.
– Dạ… – Thảo lưỡng lự, quay lại nhìn chồng. Minh thấy vậy liền vội vàng lấy điện thoại ra ghi một tin nhắn cho Thảo. “Em cứ nghe lời thầy đi, thầy bị mù không thấy gì đâu”. Thấy chồng nhắn vậy Thảo từ từ cẩn trọng vén chiếc áo sơ mi ra khỏi chân váy, nàng vừa vén vừa lấm lét nhìn ông thầy lang, mặc dù biết ông mù nhưng nàng vẫn ngại, vùng bụng phẳng lỳ trắng tinh của Thảo hiện ra.
– Dạ con vén lên rồi ạ… – Thảo lí nhí trả lời. Ông thầy lang không nói gì, đưa tay từ từ đến, thấy ông ngồi thấp hơn mình vì ông không cao lắm, Thảo sợ ông sờ linh tinh, nàng liền chủ động cầm tay ông thầy lang đặt vào bụng mình. Tay ông thầy vừa đặt vào mặt Thảo đã đỏ lên vì ngại. Ông thầy lang sờ bụng trái rồi bụng phải, rồi sờ xuống vùng bụng dưới rốn và ấn vài cái khá đau, Thảo mím môi chịu đựng, nàng không dám phản ứng nhưng tay ông thầy sờ linh tinh quá… một lúc sau ông thầy rút tay lại.
– Thế này… cả hai con đều phải điều trị theo phương pháp châm cứu bấm huyệt, sau đó ta cho thuốc về uống, ta đảm bảo sau hai tháng các con sẽ có tin vui. – Ông thầy lang nói chắc như đinh đóng cột.
– Thật ạ? Chúng con đội ơn thầy! – Minh vui mừng nói.
– Thầy ơi… con tưởng chỉ cần điều trị cho anh Minh thôi chứ ạ? – Thảo nheo lông mày thắc mắc.
– Đúng! Nhưng ta thấy con cũng có một vài vấn đề nhỏ, nếu các con muốn nhanh có thai tốt nhất nên điều trị song hành cả hai người, vậy mới phát huy tối đa tác dụng của liệu trình. – Ông thầy lang giải thích.
– Em đừng hỏi nữa, nghe lời thầy đi! – Minh huých vai Thảo một cái rồi nói vào tai nàng.
– Nhưng mà… – Thảo lưỡng lự nhưng cuối cùng vẫn phải đặt niềm tin vào chồng.
– Con yên tâm, đối với Minh thầy sẽ dùng phương pháp trâm cứu kết hợp dùng thuốc, còn đối với Thảo, thầy sẽ dùng phương pháp bấm huyệt, thầy sẽ khai thông những huyệt đạo cần thiết cho con, khiến cơ thể hấp thu tối đa dưỡng chất từ Minh, nó sẽ bổ trợ rất nhiều cho sau này! – Ông thầy lang nói giọng khàn khàn giảng giải cho Thảo nghe.
– Vâng! Bọn con cảm ơn thầy, tất cả nhờ thầy! – Minh vui mừng nói, Thảo lườm Minh kiểu khó hiểu, ngày trước thì chối đây đẩy, nào là anh không mê tín, không tin tưởng được mấy phương pháp cổ hủ này… sao bây giờ hành động ngược lại vậy, thậm chí còn rất mê là đằng khác… Thảo cũng không biết nói gì lúc này, nàng cảm thấy không tin lắm vào ông thầy này nhưng bây giờ lao đã ném rồi, phải theo thôi… Chỉ hy vọng ông thầy lang này sẽ đem đến được kỳ tích cho vợ chồng nàng.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: https://gaigoi.city
Sau khi thống nhất, bà già trợ lý dẫn Thảo và Minh đi thay đồ, Thảo mặc một chiếc quần dài, áo cộc tay, kiểu chùa màu xám, vì Minh trâm cứu nên chỉ mặc mỗi chiếc quần đùi, sau đó ông thầy lang đưa Minh và Thảo vào một căn phòng, trong phòng này đã đốt sẵn một loại tinh dầu gì đó mùi khá nồng nhưng không hề đau đầu, nó đem lại một cảm giác rất thư thái, ánh sáng trong phòng này vừa đủ để nhìn thấy, không tối quá mà cũng không sáng quá, ở dưới đất có hai chiếc đệm, bà già trợ lý đứng một góc chờ để hỗ trợ ông thầy lang, còn Thảo được chỉ định nằm xuống trước, Minh ngồi ngay bên cạnh.
– Thảo vén áo lên con! Vén lên đến đây – Ông thầy lang ra hiệu và tự chỉ vào phần bụng của mình, Thảo lưỡng lự nhìn Minh, thấy Minh gật đầu nàng ưỡn người vén chiếc áo lên gần ngực, để lộ ra chiếc bụng phẳng lỳ của mình.
Ông thầy bắt đầu bấm vào các huyệt ở bụng, ông day một lúc rồi chuyển từ trái qua phải, tất cả đều bình thường cho đến khi Thảo cảm nhận được vài ngón tay của ông thầy lang đang lướt trên làn da mịn màng của mình một cách bất thường, Thảo liếc nhìn Minh, có lẽ Minh không thấy được điều đó, nhưng vì chồng ngồi cạnh nên Thảo cũng yên tâm hơn. Ông thầy dùng tay bóp nhẹ phần eo của Thảo, hai bàn tay già nua nhăn nheo nổi đầy gân của ông thầy rất uyển chuyển, nhìn rất có nghề, ông thầy vừa bóp vừa nhìn ra ngoài, chứ không nhìn xuống dưới, giống như những người mù khác.
– Bây giờ thầy sẽ ấn huyệt đản trung và nhũ căn… – Có lẽ đây là huyệt ở nơi nào đó nhạy cảm nên ông thầy mới thông báo trước.
– Vâng, thầy cứ bấm đi ạ – Thảo chưa kịp nói gì Minh đã nói trước, Thảo cau mày, nhưng nàng để ý thấy mặt Minh có vẻ hơi khác lạ, trong ánh sáng này Thảo vẫn nhìn thấy mặt Minh đỏ lên. Mùi hương càng lúc càng nồng, tuy nhiên nó đem lại cảm giác khoan khoái lạ thường, cơ thể Thảo cứ nâng nâng hưng phấn khó tả…
Được sự đồng ý của Minh ông thầy rờ tới phần áo của Thảo và tiếp tục vén lên, làm lộ một phần áo con khiến Thảo giật mình giữ lại áo, hành động đó cũng làm ông thầy giật mình. Sau đó Thảo liếc nhìn Minh rồi bỏ tay ra, nàng quên mất ông thầy này bị mù, đó chẳng qua là phản ứng bình thường của một cô gái thôi.
Ông thầy tiếp tục kéo áo Thảo lên và đưa ngón tay trỏ vào giữa ức, đó là huyệt đản trung, lúc này ngón tay của ông thầy lang già đang ở giữa hai bầu ngực to của Thảo, lúc này Thảo để ý thấy ông thầy có một chút phản ứng khi được chạm tay vào đó, ít nhiều ngón tay ông ta cũng cảm nhận được một chút mềm mại từ bộ ngực Thảo. Chưa dừng lại ở đó, ông giữ một lúc rồi rút ngón tay ra và men theo đường áo lót ông ta lại tiếp tục ấn huyệt nhũ căn ở ngay dưới ngực bên phải. Lúc này Thảo chắc chắn rằng ngón tay của ông ta đã chạm vào một phần ngực của nàng. Thảo lại ngước lên nhìn bất ngờ thấy đầu ông thầy lang như đang hướng mắt về phía ngực nàng, Thảo bắt đầu cảm giác như mình đang bị lợi dụng, nàng liếc lên nhìn Minh thấy Minh đang nhắm mắt xoay cổ xoay tay, lồng ngực Minh thở có vẻ mạnh hơn, bỗng Thảo cảm thấy ngón tay của ông thầy đưa lên cao hơn sau đó rụt lại luôn, chút nữa thì chạm vào đầu ti của nàng, bất chợt Thảo cũng tự cảm thấy cơ thể mình có phản ứng lại, đầu ti đáng lẽ sẽ không cương lên nhưng lúc này nó lại cứng đơ trong lớp áo con, từ nãy đến giờ Thảo thấy sợ, nhưng cái mùi hương này lại làm nàng cảm giác bình tĩnh trở lại, cao hứng hơn bình thường.
Tiếp đó ông thầy lại đưa tay xuống phần bụng của Thảo, nhưng lần này ông di xuống sâu hơn đi qua rốn một chút, ông day cật lực và giữ lại.
– Em đừng căng thẳng quá! – Minh vừa xoay tay vừa nhìn Thảo mỉm cười nói.
– Dạ… – Lồng ngực Thảo bắt đầu thở mạnh, Minh thấy vậy cứ nghĩ vợ đang hồi hộp liền an ủi.
– Con cứ thả lỏng, nhắm mắt vào… đừng gồng lên sẽ khó tìm huyệt… – Ông thầy lên tiếng.
– Dạ… vâng… – Nghe lời ông thầy Thảo thả lỏng cơ thể và nhắm mắt lại, công nhận đã thư thái hơn rất nhiều.
Ông thầy tiếp tục nhấn ngón cái bên tay trái giữ lại phần huyệt ở bụng dưới, một lúc sau ông giả vờ như vô tình đưa những ngón tay còn lại xòe ra đưa qua phần chun quần vào bên trong chạm xuống phần quần lót bên dưới, ông cứ để đó và làm động tác giả bên trên khiến Thảo nghĩ ông đang bấm huyệt thực chất ra ông đang lợi dụng điều đó để động chạm vào phần nhạy cảm của Thảo. Dù là kẻ mù cũng cảm nhận được đây là một cô gái cực kỳ xinh đẹp vì mùi hương và làn da giọng nói của nàng đều là tuyệt phẩm.
Thấy Thảo không phản ứng gì, ông giả vờ lấy ngón tay cái tiếp tục ấn vài cái và đi xuống dần, ông vén nhẹ chiếc quần của Thảo xuống, luồn những ngón tay còn lại vào trong, ông ngồi xổm tay phải đặt vào bụng Thảo, tay trái đang sờ phần bụng dưới, các ngón tay ông vờ như miết vào mu bướm Thảo một cách tình cờ, lần này Thảo giật mình co chân lên và mở mắt ra nhìn, thấy ông thầy đang há mồm ra, chiếc quần bên dưới cộm lên nhưng bị che lại bởi cái chân gầy còm của ông.
Thấy Thảo phản ứng ông liền rụt tay lại và ấn huyệt dần lên trên phần bụng sau đó thả ra, rồi ra hiệu cho Thảo nằm úp lại, Thảo vén áo xuống mặt nàng lúc này đã đỏ, nàng từ từ ngồi dậy xoay người rồi nằm úp xuống, bộ mông cong của nàng nhô lên tròn trịa nhìn rất kích dục.
Lần này ông tự tiện vén áo Thảo lên, nhưng biết kiểu gì cũng vậy Thảo chủ động nhấc bụng và tự vén lên trên để lộ ra tấm lưng ngọc ngà không vết muỗi cắn của mình.
– E hèm! – Bỗng ông thầy ra hiệu cho Minh, ông chỉ vào dây của áo lót. Minh hiểu ý nhưng lần này anh có phần lưỡng lự, anh nhìn vợ rồi từ từ cởi nút thắt áo con đằng sau lưng ra, Thảo cũng chẳng ý kiến gì, nàng chỉ cố gắng nằm sáp xuống dưới đệm để không quá lộ, Minh ném hai cái dây áo lót sang hai bên, một phần ngực tròn tròn của Thảo đang bị đè xuống lộ ra ngoài, tuy nhiên đây là ông thầy mù nên Minh cảm thấy yên tâm hơn.
Ông Thầy bắt đầu ấn vài huyệt linh tinh gần thắt lưng rồi hai bên sườn, sau đó ông nhổm người dậy xòe to hai bàn tay nắm vào hai bên hông Thảo. Minh ngồi im nhìn ông thầy ấn huyệt cho vợ mình, tuy nàng đang bị vén áo lên và lộ cả một phần ngực nhưng anh vẫn cố gắng đặt niềm tin vào ông thầy này, dù gì anh cũng đang ngồi đây nên chắc chắn sẽ không có vấn đề gì. Ông thầy nhổm người lên quỳ xuống đất cạnh bàn tay Thảo, ông dùng hai bàn tay mình áp vào lưng Thảo, hai ngón cái ấn ở sống lưng những ngón tay còn lại ôm sang hai bên sườn, ông Thầy bắt đầu ấn dần như đang massage chứ chẳng phải bấm huyệt, ông nhún người bấm dần lên trên, dần dần các ngón tay của ông đã chạm vào phần ngực lộ ra của Thảo, rất nhanh ông lại bấm xuống dưới rồi lại lên trên, cứ thế vài lần, giống như ông đang cố tình đụng chạm vào phần ngực mềm mại của Thảo vậy.
Một lúc sau, mùi hương càng lúc càng ngửi rõ hơn, Thảo bắt đầu cảm thấy cơ thể mình hưng phấn dần lên, những lần động chạm của ông thầy lang làm Thảo phản ứng mạnh, cơ thể nàng nóng rực, âm đạo bắt đầu rỉ nước, Thảo không hiểu sao cơ thể lại thay đổi nhanh đến vậy, tại sao lại phản ứng với bàn tay của ông thầy lang, nhưng cảm giác này nó rất sảng khoái, nàng giống như đang được massage chứ không phải bấm huyệt, cơ thể nàng càng lúc càng nặng trĩu…
– Thảo nằm đó, Minh sang đây thầy châm cứu… – bỗng ông thầy đứng lên đi sang đệm bên cạnh, cách đệm Thảo tầm hai mét, Minh uể oải nằm xuống, Thảo để ý lúc này mặt Minh đỏ ửng như say rượu. Ông thầy bắt đầu cắm kim xung quanh lưng Minh, ở mông rồi ở quanh bẹn đùi. Sau đó ông ra hiệu cho bà già trợ lý tiếp tục công việc, ông thầy lang đứng lên nói qua vài huyệt mà Minh và Thảo nghe chẳng hiểu gì, bà trợ lý gật gù rồi ngồi cạnh Minh nắm đầu anh và hướng vào bên trong… sau đó bắt đầu cắm kim vào phần huyệt cổ của Minh, bỗng Minh thấy cổ mình cứng đơ như bị tiêm thuốc tê, nhưng anh nghĩ do huyệt đạo nên nằm im, đồng thời cũng cảm thấy cơ thể khoan khoái lạ thường.
Lúc này ông thầy lang mù quay lại chỗ Thảo, ông đặt cạnh Thảo một bát tinh dầu lạ, nàng vẫn đang nằm úp quay mặt ra ngoài, Thảo không hề để ý cái bát tinh dầu đó, vì trong phòng này quá nhiều mùi lạ rồi. Từ lúc nãy đến giờ Thảo cảm thấy mình bắt đầu buồn ngủ, mùi hương càng lúc càng nồng. Ông thầy lang và bà trợ lý thỉnh thoảng nói với nhau vài câu rồi căn phòng lại trở nên im lặng. Thảo bắt đầu thấy ông thầy lang bóp và ấn phần đùi của mình, di qua di lại, đôi lúc Thảo còn cảm nhận được cả hai bàn tay ông tóm chặt vào đùi nàng, cũng khó hiểu vì có loại bấm huyệt kiểu này sao… Sau đó ông ta đưa tay lên mông Thảo và nhấn mạnh xuống, lúc này Thảo đã khá lơ mơ, nàng cảm giác như cả bàn tay ông Thầy đang đặt lên mông mình, bộ mông tròn trịa của Thảo đang bị ông thầy lang bóp nắn, tuy nhiên lúc này Thảo đang lịm dần như chìm vào giấc ngủ, nhưng trên cơ thể chỗ nào bị đụng chạm nàng cảm nhận được rất rõ.
Minh nằm bên này, cũng cảm thấy khá buồn ngủ, đầu anh đang quay vào trong và cảm giác cổ mình khá cứng không thể quay lại được, có lẽ vì mấy cái kim đang cắm trên cổ. Lúc này anh lại cảm thấy lo lắng, bên vợ mình hoàn toàn im lặng, anh muốn biết vợ mình đang làm gì, Minh định mở mồm nói nhưng không thể nói được, chân tay cũng như tê liệt vậy… Minh bắt đầu khó chịu muốn giật người lên nhưng không được.
– Cháu đừng lo, lúc nữa cô rút kim ra là cháu cử động được… – Thấy Minh cố gắng vùng vẫy bà trợ lý già liền giải thích. Minh nghe thấy vậy cũng yên tâm hơn, liền nằm im để bà trợ lý tiếp tục cắm kim.
Phía bên Thảo, cơ thể nàng lúc này cảm giác rất mệt mỏi, và buồn ngủ, chân tay dường như mất hết sức lực, nàng cảm thấy điều này không ổn chút nào… cùng với cảm giác đó, nàng thấy rất hưng phấn, cơ thể nàng đang phản ứng mạnh, nàng cảm nhận đầu ti mình cương cứng trong lớp áo lót… Bỗng Thảo cảm thấy có hai bàn tay lật nàng nằm ngửa dậy, trong tiềm thức lơ mơ, Thảo tự nghĩ chả nhẽ mình yếu đến mức không tự lật người được sao, lúc này Thảo đã chắc chắn rằng mình bị dính thuốc mê, người nàng rất yếu, nàng như chìm vào giấc ngủ nhưng những gì xảy ra với cơ thể nàng đều cảm nhận rất rõ… Bỗng trong tiềm thức Thảo giật mình nhớ đến cái áo lót, hình như đang bị tung lên, thôi chết rồi… Thảo muốn mở miệng gọi Minh nhưng không tài nào gọi được, trong ánh mắt trĩu nặng của mình Thảo thấy Minh nằm im bất động quay đầu vào phía trong… Đây giống như một cơn bóng đè vậy…
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: https://gaigoi.city
Minh không hiểu tại sao cơ thể mình bỗng nứng lên rất nhanh, dương vật anh lúc này đang cứng đơ lên rồi, Minh cảm thấy nó cộm cứng bên dưới khá đau vì bị ép xuống đệm nhưng không tài nào nhấc hông lên được…
– “Quái lạ… bà già kia đâu rồi” – một lúc rồi Minh không thấy bà trợ lý kia đâu, Minh không lơ mơ mê man như Thảo, có lẽ vì đang bị châm cứu, nhưng anh không tài nào quay đầu lại được, bên Thảo vang lên những tiếng sột soạt của quần áo… không còn nghe thấy tiếng bà già hay ông thầy lang nữa, cũng chẳng nghe thấy tiếng của vợ mình càng khiến Minh lo lắng, chẳng hiểu đang có chuyện gì xảy ra nữa…
– Ưm… – Bỗng một tiếng rên vang lên, đây là giọng của Thảo. Nỗi lo sợ của Minh bắt đầu tăng dần lên, người anh nóng rực, lượng máu lưu thông trong cơ thể bắt đầu đẩy nhanh lên não.
– Chụt… ưm… ưm… a~… – Tiếng rên của Thảo càng lúc càng nhiều, khiến Minh sắp phát điên lên rồi, chuyện gì xảy ra với vợ của mình… Tuy tò mò, nhưng có một sự hưng phấn đặc biệt đang tăng dần trong Minh, anh cảm thấy hứng với những suy nghĩ đang có trong đầu mình.
– Ưm… a… a… a… – Càng nghe thấy tiếng rên của Thảo, Minh càng hứng tình, chim anh cứng đơ. Tuy nhiên cùng với đó là cơn điên đang tăng dần, máu dồn lên não nhanh bất thường khiến các gân và mạch máu nổi lên, gương mặt đỏ ửng, gân mặt Minh nổi cộm to đùng, mồ hôi chảy ra rất nhiều từ cơ thể Minh.
– Chụt chụt chụt!!! Ưm ưm ưm a… – Tiếng chụt chụt và tiếng rên của Thảo càng lúc càng khiến Minh uất hận, tiếp theo đó là cơn ghen vô tiền khoáng hậu trong cuộc đời Minh từ khi gặp Thảo tới giờ… “bọn chúng mày đang làm gì bên đó” “lũ chết tiệt” “tao sẽ giết hết!!!” Không biết từ “bọn chúng mày” có bao gồm cả Thảo không nhưng lúc này Minh đang rất ức chế thần kinh và tức giận, anh dẫy dụa mãi không ra, chỉ khi mồ hôi đã chảy ướt đẫm xung quanh người, các đường gân trên cơ thể Minh nổi cộm to đùng khiến vài cây kim rơi xuống, máu ứa ra… rồi dần dần một vài cây kim ở tay Minh rơi ra, làm tay anh cử động được… Minh điên lên tóm lấy toàn bộ kim ở cổ nhổ ra, toàn thân đã cử động được Minh ngồi bật dậy nhìn ra chỗ vợ… Cảnh tượng trước mắt khiến lồng ngực Minh nghẹn lại như khó thở, mắt anh mở to đầy mạch máu đỏ ửng như con quái vật, hai hàm răng nghiến chặt, bàn tay nắm lại run bần bật…