Phần 1: Ông Vũ
– Cạch! – Ông Vũ chọc đôi đũa vào bát và gắp thức ăn cho mọi người.
– Ăn đi con, ăn nhiều vào rồi đẻ cho bố một thằng cu kháu khỉnh nhé. – Ông vũ nhìn Thảo mỉm cười trìu mến.
– Ui dào, ông lo thân ông đi, tối qua đi đâu về muộn tôi còn chưa hỏi đấy. – Bà Hiền lườm ông Vũ nói.
– Dạ con cảm ơn bố! – Thảo ngẩng lên nhìn ông Vũ cười tít mắt, rồi quay sang nhìn chồng.
– Bọn con đang kế hoạch bố ạ, dạo này công việc cũng bộn bề nên con chưa nghĩ đến đẻ em bé. – Minh vừa ăn vừa nói, không thèm nhìn Thảo, đôi mắt của Thảo khẽ nhìn xuống bát cơm và không nói gì.
– Cái ông này, việc đẻ con là của chúng nó chứ có phải ông đẻ đâu mà ông lo, chúng nó còn trẻ đẻ lúc nào mà chả được. – Bà Hiền thấy vậy liền nói chen vào.
– Khà khà! Bố là bố nhắc vui vậy chứ mẹ các con nói đúng, có lúc nào cũng được ha! Thôi ăn đi kẻo nguội. – Thấy vậy ông Vũ liền chữa quê, ông Vũ năm nay 60 tuổi, hơn bà Hiền hai tuổi, ông đang làm Giám Đốc một chi nhánh ngân hàng, sắp đến tuổi nghỉ hưu. Còn con trai ông tên Đức Minh, lại không thích làm trong môi trường Ngân hàng, anh đang làm cho một công ty nước ngoài, Đức Minh là một người thông minh, nhiệt huyết trong công việc, sự nghiệp của anh chắc chắn sẽ thăng tiến cao, ngược lại đối với gia đình có lẽ con người nghiện việc như anh đang đặt công ty mình cao hơn vị trí gia đình một chút, tuy nhiên anh lại là một người rất yêu vợ, anh hiểu rõ vợ mình hơn hiểu bản thân, biết vợ chịu thiệt thòi nên Minh rất chiều vợ, Thảo không thiếu gì về vật chất tuy nhiên đó có phải là điều nàng cần?
Về phần Thảo,nàng 28 tuổi, người đúng như tên, con nhà có giáo dục, bố mẹ là gia đình cơ bản giàu có ở Tỉnh Quảng Ninh, khi nàng tốt nghiệp đại học, nàng được mời về làm giáo viên một trường THPT danh tiếng tại Hà Nội nên nàng không thể bỏ lỡ cơ hội hiếm có này, xa gia đình bố mẹ, nàng quyết định lập nghiệp ở đất Hà Thành phồn hoa nhộn nhịp. Là một cô gái nết na, ngoan ngoãn, hiền lành, từ lúc học cấp 3 đến lúc thi đại học cho đến lúc đỗ ngạch giáo viên tại trường, chưa một ai có thể đứng ngang hàng với Thảo về nhan sắc và phẩm giá. Mọi người từ học sinh cho đến đồng nghiệp bạn bè ai nấy đều rất yêu quý Thảo. Ngoài những đức tính tốt đẹp, Thảo có chiều cao 1m68, nàng sở hữu một đôi chân dài miên man, thẳng tưng, đẹp như được nặn ra vậy, cùng một vòng ngực to tròn như những nữ chính trong truyện người lớn Hàn Quốc, vòng eo thon nhỏ, điều đó làm nên sự quyến rũ chết người từ nàng.
Trước khi lấy Minh, ít ai có thể làm nàng cảm thấy rung động, số ít còn lại thì không thể bén duyên với nàng quá một tuần vì tên nào cũng có ý định chịch nàng khi còn chưa nên cơm cháo gì, một số khác không dám trèo cao mặc dù biết nàng vẫn chưa có mảnh tình vắt vai. Chỉ duy nhất có Minh, một chàng trai hơn nàng hai tuổi, duyên phận thế nào lại đưa hai người đến với nhau bằng một lần tham gia triển lãm công ty Minh, năm ấy Thảo mới 25 tuổi, Thảo đã bị Minh thu hút không bởi vẻ đẹp trai vì Minh không có đẹp trai, mà vì một tấm lòng nhiệt huyết với công việc, Thảo đã đứng nhìn Minh hàng giờ khi nghe Minh thuyết trình về những công nghệ của công ty mình, nhìn cái cách anh tận tụy đam mê với công việc, điều đó làm Thảo bị thu hút, đương nhiên Minh cũng đã bị quyến rũ bởi thân hình nóng bỏng và gương mặt xinh đẹp của Thảo, cả hai đến với nhau tình cờ như vậy đó. Trong thời gian yêu nhau, cả hai đã rất hạnh phúc, tuy gặp ít nhưng yêu nhiều, Thảo càng lúc càng say mê cái cách mà Minh dành thời gian cho công việc, Thảo coi đó là nét đẹp hiếm có của một người đàn ông, tuy anh không để ý đến mình nhưng Thảo vẫn không cảm thấy buồn lòng. Sau cái đêm liên hoan công ty Minh và Thảo lần đầu tiên làm chuyện đó, Minh đã lấy đi thứ quý giá nhất của Thảo, điều đó làm hai người càng yêu nhau sâu đậm hơn. Minh là một con người phải nói rất lạ, nếu như sau lần đó, được chiêm ngưỡng cơ thể đẹp như tranh vẽ của Thảo thì anh ít nhiều sẽ bị “nghiện”. Nhưng không, sau lần đó công việc vẫn cuốn hút anh hơn cơ thể của người yêu mình. Về phần Thảo, lần đầu tiên nàng được trải nghiệm chuyện ấy, đối với nàng mà nói, nàng cảm thấy cũng khá bình thường, cũng không ghê gớm như bạn thân của nàng kể, lúc ấy vì tình yêu mà nàng đã trao thân gửi phận cho người mà nàng yêu thương, nàng không hề thấy hối hận.
2 năm sau khi yêu nhau, Thảo và Minh đã đi đến hôn nhân. Hai gia đình môn đăng hộ đối, Thảo được coi như cục vàng ở nhà thì bố mẹ Minh cũng coi Thảo như cục ngọc trong gia đình, hết lòng yêu thương Thảo, ông Vũ bà Hiền đã tặng hai vợ chồng một căn trung cư làm của hồi môn, còn bên gia đình Thảo đã tặng cho vợ chồng nàng một con xe ô tô Mercedes.
1 năm sau khi cưới nhau, tất cả mọi thứ đều vô cùng đẹp, không thiếu thứ gì chỉ thiếu một mụn con, nàng và Minh đã thả cửa một năm nay mà không có dấu hiệu gì, hai bên gia đình, nhất là ông Vũ và bà Hiền đã nhiều lúc nhắc đến vấn đề này mà Thảo không biết trả lời ra sao, tính tình hiền lành nàng lại tự đổi cho bản thân mình không tốt, nên nàng tự cảm thấy áp lực, tự cảm thấy mình đã phụ lòng bố mẹ hai bên. Bản thân nàng lúc này là lứa tuổi đẹp để có một đứa con kháu khỉnh, đôi lúc đi shopping cùng Minh, Thảo hay đến cửa hàng đồ sơ sinh và ngắm nhìn rất lâu, nàng luôn nở một nụ cười xinh mỗi khi nhìn thấy đồ trẻ con, nhưng Minh đã thiếu tinh tế khi không biết vợ mình đang rất muốn có em bé, tuy nhiên, không phải vậy, Minh hiểu rất rõ vợ, Minh rất buồn mỗi lần nhìn thấy vợ như vậy, anh đều lảng tránh vì Minh biết người gây ra lỗi này là mình, cách đây 2 năm Minh đã để ý rất nhiều lần tinh trùng của mình khi bắn lên chiếc bụng phẳng lỳ của Thảo nó có màu trong như nước, điều này khiến anh lo lắng, vì tinh trùng thường rất đặc, nhất là một người như Minh một thời gian dài không động vào phụ nữ thì nó phải nhiều và đặc lắm. Minh đã trốn Thảo đi khám và kết quả đã khiến anh ngỡ ngàng, anh bị vô sinh bệnh lý… Từ đó về sau càng ngày Minh càng yêu Thảo hơn, việc cưới xin Minh đã suy nghĩ rất nhiều về tương lai của vợ, nhưng vì quá yêu nàng nên anh đã quyết định lấy Thảo, dù gì thì bây giờ công nghệ khoa học tiên tiến rồi, vẫn còn nước còn tát.
Tuy nhiên gần đây, Minh cảm thấy khá áp lực về việc bố mẹ cứ nhắc nhiều về vấn đề con cái, cũng phải thôi một năm cưới nhau chưa có gì các cụ cũng lo lắm chứ, biết vậy nên Minh chỉ lôi lý do công việc ra chống chế.
– Con mời bố mẹ ăn cam ạ. – Thảo đặt đĩa cam lên bàn, sau khi mọi người đã dùng bữa xong. Hôm nay ngày nghỉ Thảo và Minh đến nhà bố mẹ ăn cơm, tuần nào cũng vậy, vì chung cư của hai vợ chồng cũng không cách xa nhà ông Vũ bà Hiền là mấy.
– Ừ, bố cảm ơn, con cứ để bát đấy lát dọn, ngồi đây ăn cam đi con. – Ông Vũ nhìn Thảo nói, hôm nay dậy muộn nên Thảo chỉ mặc mỗi chiếc áo lót vào trong và vẫn bận bộ ngủ đến nhà bố mẹ chồng, ông Vũ bà Hiền tính tình thoải mái nên Thảo cũng không lo về vấn đề ăn mặc. Thậm chí ngược lại ông Vũ bà Hiền còn thích là đằng khác, nhìn con bé ăn mặc thế này cảm giác như nó đang sống trong nhà của mình vậy, hai ông bà có mỗi Minh con một, mặc dù ao ước chúng nó sống cùng mình đấy nhưng vì là người mẹ tâm lý nên bà Hiền đã bảo ông Vũ mua cho chúng nó một căn chung cư để sống riêng thời gian đầu, có gì sau này chúng nó dọn về ở cũng không muộn.
– Bố mẹ ăn đi ạ, con dọn rửa một lát con ra ăn ạ, hihi. – Thảo mỉm cười dọn đống bát lạch cạch lạch cạch, bộ ngực to rung lên trong lớp áo ngủ pijama làm ông Vũ ngồi xỉa răng chẹp chẹp cái miệng chân vắt chéo tỏ rõ sự mất bình tĩnh, vì ngay trước mặt ông là bộ ngực của cô con dâu xinh đẹp chứ không phải ngực của bà Hiền nhăn nheo già cỗi.
– Để đó mẹ rửa cùng cho nhanh rồi ra mà nghỉ. – Vừa nói bà Hiền cũng đứng lên dọn cùng Thảo.
– Thôi mẹ để con dọn cho. – Thảo mỉm cười nói, thực ra nàng cũng thích đấy nhưng con dâu ai lại để mẹ chồng phải làm.
– Con bé này, không phải khách sáo. – Bà Hiền lườm yêu rồi bấu vào eo Thảo một cái, Thảo rụt người lại vì buồn. Hai mẹ con cười cười nói nói đứng rửa bát với nhau. Ông Vũ ngồi ở bàn ăn cam, thấy thằng Minh đi ra ngoài ông liền quay đầu lại nhìn vào bộ mông cong mẩy của con dâu, nếu nhìn kỹ còn hằn cả viền quần lót ra ngoài chiếc quần pijama, size chiếc quần vừa khít với bộ mông to của Thảo ôm sát lại cong vút, nàng có một đôi chân dài nên ống quần chỉ dài tới cổ chân nàng còn cách mắt cá chân tầm 5cm làm lộ ra bàn chân trắng tinh ngọc ngà của Thảo không một chút chai sần.
“Mông to thế này mà không đẻ được thì vô lý…” – Ông Vũ thầm nghĩ, xong ông nhìn sang mông bà Hiền, lép kẹp bùng nhùng vải quần nhìn mà ông nheo cả mắt cau cả mày. Ông liếc sang trái sang phải nhìn mông của vợ và con dâu. Một bên gái 28 thời kỳ của sự ham muốn tình dục, mơn mởn nhìn chỉ muốn vỗ cho cái, một bên thì xập xệ, chán chẳng muốn nói chỉ biết thở dài.
– Này ông Vũ, sao hôm qua ông về muộn thế? – Bà Hiền bỗng dưng hỏi.
– À tôi… hôm qua tôi phải tiễn đối tác ra sân bay… – Ông Vũ đang mải ngắm mông con dâu thì giật mình.
– Say khướt! Lần sau để mấy bạn nhân viên đưa, ông giám đốc đưa làm gì, lần sau còn về muộn nữa đừng trách tôi.
– Hihi mẹ nghiêm khắc với bố quá… có thể đây là đối tác quan trọng nên bố mới đích thân tiễn ra sân bay thì sao mẹ hihi… – Thảo đứng cạnh mỉm cười.
– Hứ! Cái ông này á con, ông dê lắm, có khi lại đi tí tởn với mấy con bé nào. – Bà Hiền bĩu môi.
– Cái bà này, sao bà lại nói thế trước mặt cái Thảo, con đừng nghe bà ấy. Hừm! – Giọng ông Vũ giận dỗi, nhưng ông vui vì con dâu ông vừa nói đỡ cho ông, con bé thật là tinh tế.
– Hihi, không sao đâu ạ, nhìn bố mẹ hạnh phúc quá, chẳng bù cho bố mẹ con, chẳng ai nói với ai câu gì đâu ạ.
– Ông bà thông gia mẹ thấy cũng tình cảm lắm chứ, ít nói nhưng làm nhiều con ạ, chẳng bù cho ai – Bà Hiền bĩu môi.
– Rồi tôi thua bà rồi, sau tôi sẽ về sớm! Hừ! – Ông Vũ đành chịu thua vợ chạy ra phòng khách ngồi, ông lấy tay lau mồ hôi và nghĩ đến tối hôm qua…
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: https://gaigoi.city
– Cháu cảm ơn chú, chú lại đích thân đưa cháu về nhà thế này… – Ngồi cạnh ghế lái ông Vũ là một cô gái cũng trạc tuổi con dâu ông.
– Chú thấy liên hoan xong ai nấy đều về nhà, mỗi cháu đứng chờ bạn hay sao? – Ông Vũ liếc ngang thấy bộ đùi trắng của con bé tên Trang, là nhân viên mới vào làm ngân hàng ông.
– Dạ, cháu chờ chồng đón, nhưng ông ấy đi với bạn rồi, cũng may có chú… – Trang nhìn ông Vũ cười mỉm, tuy gương mặt không xinh bằng con dâu ông nhưng Trang có làn da trắng không kém Thảo.
– Ô cháu có chồng rồi à, mà cháu năm nay bao nhiêu tuổi rồi? – Ông Vũ hỏi dò, ông lái xe đưa Trang đi lòng vòng khắp nơi.
– Cháu năm nay 28 ạ, ơ cháu tưởng chú là người duyệt hồ sơ của cháu chứ ạ. – Trang nhìn ông Vũ ngạc nhiên.
– Chú chỉ duyệt hồ sơ của mấy bạn xinh xinh thôi khà khà!! – Ông Vũ cố tình để lộ bản tính của mình.
– Chú ý nhờ, thế chú thấy cháu không xinh à? – Trang đập nhẹ vào tay ông Vũ vờ giận dỗi, vừa mới quen biết được hai tuần nhưng Trang lại tỏ ra rất thân thiết với ông Vũ. Ở Ngân hàng ông Vũ đáng tuổi bác của rất nhiều người nhưng ông Vũ chỉ cho phép nhân viên gọi mình bằng chú, như vậy sẽ vớt vát lại được một chút gì đó, vì ông ghét bị coi là người già.
– Khà khà!! Chú đùa đấy, cháu xinh lắm! – Ông Vũ nói xong câu đó bỗng dưng cả xe im bặt.
– Thế trước khi vào Ngân hàng chú làm thì cháu đã làm ở những đâu rồi? – Thấy ái ngại ông Vũ liền hỏi, với kinh nghiệm của một giám đốc thì ông không thiếu câu hỏi dành cho Trang.
– Dạ cháu làm ngân hàng ở quận Thanh Xuân nhưng không hợp với giám đốc ở đó ạ. – Trang tâm sự.
– Ơ sao lại không hợp hả cháu? – Ông Vũ cũng tò mò vì Trang cũng vừa nói đến người cùng cấp với mình.
– Bác ấy dê lắm ạ… – Trang nói lí nhí.
– Khà khà khà!!! Trời ạ, hóa ra là vậy, nhưng chú… cũng dê lắm đó! – Ông Vũ liền rào trước đón sau.
– Cháu không thấy thế, cháu thấy chú hiền lành, dễ gần, hòa đồng với mọi người lắm ạ. – Trang khen ông Vũ nức nở.
– Khà khà! Cháu khéo ăn nói thật đó…
– Ring ring ring!!! Dạ alo… – Trang cầm máy nghe điện thoại, ông Vũ lại liếc nhìn xuống chiếc váy zip màu sữa đang bị vén lên của Trang, cặp đùi nó khá trắng, nhưng nhìn ngực có vẻ hơi nhỏ.
– Kệ anh ấy đi, con không quan tâm. – Nói xong Trang tắt máy.
– Sao thế cháu? – Ông Vũ hỏi.
– Chồng cháu…
– Sao thế, chú đưa cháu về có tiện không?
– Không sao đâu ạ, bọn cháu ly thân rồi… – Vừa nói Trang vừa nhìn ra cửa sổ.
– Vậy à… chuyện vợ chồng cháu chú không tham gia nhưng cháu ạ, ta không hợp với người ấy thì có nhiều cách giải quyết, tốt nhất nên dứt khoát để đem lại hạnh phúc riêng cho nhau, cháu hiểu chứ. – Ông Vũ an ủi, có thể là những lời nói bình thường nhưng nó phát ra từ địa vị giám đốc thì nó cũng khác người thường, điều đó khiến Trang dễ được an ủi hơn.
– anh ấy yêu bao nhiêu người rồi ạ, yêu nhiều lắm, như kiểu thoát khỏi cháu là một gánh nặng…
– Tại sao là gánh nặng được, một người xinh đẹp như cháu phải là diễm phúc mới phải…
– Hihi chú ý nhờ… – Trang mỉm cười.
– Khà khà… – Ông Vũ cười.
– Chú Vũ… – Bỗng Trang nói nhỏ nhẹ.
– Sao cháu, sắp đến nhà cháu rồi!
– Cháu vừa nhắn tin cho mẹ, tối nay… cháu ngủ nhà bạn… – Trang liếc nhìn ông Vũ cười, vì trước khi vào làm nàng đã nghe rất nhiều điều tiếng về ông Vũ, không biết nàng có ý đồ gì đây.
– Vậy… nhà bạn cháu ở đâu? – Ông Vũ cảm thấy lộc sắp tới.
– Thực ra chú cứ đưa cháu đi vòng vòng thế này suốt đêm được không… – Trang quay mặt ra cửa không nhìn ông Vũ.
– … – Ông Vũ im lặng không nói gì, ông biết con bé này đang có ý đồ với mình, chắc nó muốn thăng tiến đây mà, nếu vậy cũng chỉ giống những đứa con gái bình thường khác. Nhưng mỡ dâng miệng mèo thì tội gì không húp…
– Được chứ, mai cũng là ngày nghỉ, vậy cháu đói không? – Ông Vũ nói và nhìn chằm chằm vào đùi Trang.
– Cháu không… cháu thấy mệt thôi… – Trang nhắm mắt lại. Ông Vũ nhìn biết cá đã vô lưới rồi, ông cười thầm. Ông Vũ tự hào về chức vụ của mình. Ở ngân hàng ông là một người sếp tài giỏi, quyết đoán, tuy nhiên… ông còn được mấy bà trưởng phòng đặt cho biệt danh Fuck guy. Tuy mọi người có biết nhiều điều tiếng về ông Vũ nhưng không ai dám hé răng một lời, vì số lương mà ông Vũ trả cho họ cao hơn những ngân hàng khác gần gấp đôi, vì tài giỏi nên dù chỉ là một giám đốc chi nhánh nhưng mỗi khi ông Vũ đề xuất điều gì lên Tổng công ty cũng đều được duyệt, đó cũng là thế mạnh của ông Vũ, nên ông có thể hô mưa gọi gió, một tay che cả bầu trời được. Không biết bà Hiền đã bị ông Vũ cắm cho bao nhiêu chiếc sừng rồi.
– Hay… chú cháu mình đi vài vòng nữa rồi, chú có ông bạn làm khách sạn, chú đưa cháu về đó nghỉ nhé, nghỉ ngơi đi, hôm nay cháu uống cũng nhiều… – Ông Vũ không ngại đề xuất vấn đề nhạy cảm vì với kinh nghiệm của mình ông biết tỏng hết rồi.
Trang không nói gì, là tín hiệu đèn xanh, ông Vũ liền phi xe thẳng tới khách sạn chứ không đi lòng vòng nữa, một khách sạn 5 sao tiêu chuẩn quốc tế, ông Vũ đi thẳng xe xuống hầm và đưa cho Trang một chiếc chìa khóa.
– Cháu lên nghỉ đi! – Ông Vũ cười nói, nét mặt già nua ở tuổi 60 hiện rõ hai chữ sở khanh.
– Chú đã thuê phòng đâu… – Trang cầm key phòng trong ngạc nhiên, chẳng nhẽ… ông ta đã thuê phòng trước.
– Thì đây là khách sạn của bạn chú mà, lúc nào chú chả có chìa khóa. – Ông Vũ cười thầm, đây là cái chìa khóa ông thuê theo tháng ở đây, không biết bao cô gái đã lên cái phòng đó rồi.
– Dạ… – Trang mở cửa xe từ từ.
– Cháu lên nghỉ nhé, chú về đây! – Ông Vũ cười nói với ra.
– Vâng… – Mắt Trang mở to, nàng cũng không biết nói gì nữa, chỉ rất ngạc nhiên vì ông Vũ không đòi lên phòng.
– À! Trang ơi!!! – Trang đi được vài bước tới thang máy thì nghe giọng ông Vũ gọi với ra.
– “Biết ngay mà” – Trang trùng mắt xuống cười mỉm. Quay ra đã thấy ông Vũ đỗ xe gọn gàng rồi, nàng lại càng buồn cười “tưởng thế nào”.
– Cho chú lên đi vệ sinh nhờ với! – Ông vũ lệ khệ chạy đến với cái bụng béo, nhìn ông Vũ thấp hơn Trang một chút vì Trang đang đi guốc.
– Dạ… “văn chung của bọn đàn ông” – Trang vừa cười thầm vừa nghĩ. Sau đó nàng cùng ông Vũ đi vào thang máy.
Vừa vào phòng ông Vũ thấy Trang lao luôn vào toilet, một lúc sau ông nghe thấy tiếng nước chảy, chắc con bé đang tắm. Ông Vũ cười thầm “chủ động thế này chắc hàng họ bét nhè chè cháo rồi”.
– “Cạch!” Tiếng cửa phòng vệ sinh, ông Vũ thò tay vào trong quần kéo con cu của mình chổng hướng 12h, ông Vũ rất tự hào về thằng nhỏ của mình, biết bao cô gái trẻ chết mê chết mệt vì nó, đơn giản vì nó vừa to vừa dài, tầm 20cm lúc cương gì đó, phần thân dầy như cổ tay, mỗi tội đầu chim nhúm lại một chỗ như trẻ con chưa lột bao quy đầu, bầy nhầy toàn da lúc cương lên nhìn như đầu viên đạn, thực ra không phải chim ông chưa lột bao quy đầu mà do cấu tạo của chim ông Vũ là vậy.
– Ơ chú chưa về ạ? – Trang bước ra ngoài hỏi một câu rất hồn nhiên, nàng choàng một chiếc áo choàng tắm màu trắng quanh ngực.
– Chú chưa kịp đi vệ sinh cháu đã vào phòng còn gì. – Ông Vũ cười.
– Ơ! Cháu quên hihi… – Trang đi qua người ông Vũ, một làn hương thơm phảng phất khiến ông Vũ cửng lên một cái. Ông Vũ chui vào phòng vệ sinh, ông không đi vệ sinh mà ông lôi con cu ra sục rửa sạch sẽ. Lúc bước ra ngoài ông chỉ mặc mỗi chiếc quần sịp, cởi trần chiếc bụng béo của ông nẩy tưng tưng theo bước chân.
– a!!! Chú! Chú Vũ… Sao chú không mặc gì? – Trang vờ ngạc nhiên nhưng nàng lại cười thầm trong bụng. “Đúng là đàn ông giống nhau, giám đốc hay người thường thì cũng chỉ thế mà thôi”. Nhưng khi nàng liếc xuống cái ụ quần lót của ông Vũ thì nàng chuyển từ cười thầm sang sợ hãi, cả đời nàng chưa nhìn thấy con cu nào to đến vậy, cái ụ to như ụ đất, hằn lên trong quần cái dương vật to tổ bố của ông Vũ, đây là con trăn chứ con chim gì…
– Ơ… chú… – Bị Trang làm bối rối, bình thường mấy con “gà” của ông Vũ sẽ chẳng nói gì mà tự động dâng hiến, nhưng hôm nay Trang lại hỏi một câu làm ông Vũ thật khó trả lời.
– Cháu tưởng… chú đi vệ sinh… rồi chú về ạ… – Trang vẫn bị cuốn hút bởi cái dương vật của ông Vũ, nhưng ý định của nàng hôm nay không phải vào đây chịch với ông già 60 tuổi này, trước đây cũng vì bị gạ địt bởi ông giám đốc ngân hàng cũ nên nàng mới nghỉ việc. Ngày hôm nay Trang chỉ muốn chăn dắt ông Vũ một chút, ai ngờ ông ấy lại mạnh rạn đến vậy, khác hẳn với tính cách ngày thường của ông.
– Thì chú… Chú… – Ông Vũ không biết nói gì, chưa bao giờ ông ngại thế này, ông đi đến chiếc giường và ngồi xuống, chiếc đệm lõm hẳn xuống do sức nặng của ông.
– Hay… chú đưa cháu về được không… cháu xin chú… – Trang bắt đầu mất kiểm soát tình thế, nàng bắt đầu có chút sợ hãi, nàng nhìn mặt ông Vũ càng lúc càng thấy không ổn, có lẽ ông nứng lắm rồi.
– Thực ra… chú thấy cháu rất giống… vợ chú ngày xưa… hôm nay cháu có thể… – Vừa nói ông Vũ vừa tiến đến nắm vào tay Trang và kéo lại giường.
– a!!! Không!!! Chú Vũ!! Cháu xin chú… a!!! – Do ông Vũ khỏe hơn nên chiếc khăn tắm tuột ra để lộ thân hình cũng không đến nỗi như ông Vũ tưởng, trắng tinh không tì vết, nhưng con bé vẫn mặc quần lót và chiếc áo lót không dây, ông Vũ cứ tưởng nó đã cởi hết ra, chẳng lẽ… ông Vũ cảm thấy điều không ổn. Trang bị kéo nằm xuống giường, nàng cau mày nhìn ông Vũ.
– “Bỉ ổi, đàn ông là những sinh vật bỉ ổi, lôi cả vợ ra làm lý do cho những điều vô đạo đức này…” Trang thầm nghĩ nhưng nàng không biết rằng chính nàng là người đã bày trò này ra trước. Thực ra nàng chỉ muốn chơi đùa với ông Vũ một chút, đá đưa để lấy ít lộc từ ông nhưng không ngờ mọi việc lại xảy ra như thế này, khác gì gà chui đầu vào rọ.
Bỗng nhiên ông Vũ đứng dậy nhìn Trang. Trang rất sợ khi thấy ánh mắt này của ông Vũ, nàng cúi mặt xuống tránh né. Là một CEO ông Vũ nhận ra ngay đây giống như một cái bẫy nên rất quyết đoán nén cục nứng vào trong.
– Chuyện này cháu không được nói với bất kỳ ai! Cháu ngủ đi… – Nói xong ông Vũ quay người đi vào toilet mặc quần áo và đi ra ngoài. Trang nằm thở phào nhẹ nhõm, nàng không biết đây có phải một khởi đầu thuận lợi cho mình hay không, nàng cảm thấy không ổn chút nào, mình vừa trêu tức một người đứng đầu ngân hàng. Nếu như hôm nay nàng đồng ý trao thân thì có lẽ ông Vũ sẽ chỉ coi nàng là một con đĩ rẻ tiền, còn nếu không thì có lẽ nàng lại phải chuyển ngân hàng khác mà thôi…
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: https://gaigoi.city
Sáng thứ 2.
Cháu chào chú… ừ cháu… chú ạ… ừ… Chú đi làm sớm thế… ừ chào cháu… – Ông Vũ đi từ hầm để xe lên đến văn phòng mà không biết phải ừ bao nhiêu lần, nhưng ông vốn là người dễ gần hòa đồng nên ai nấy cũng quý mến.
– Cháu chào chú! – Đang đứng ở khu chăm sóc khách hàng là Trang, cô bé hôm thứ 7 ông Vũ đưa về. Ông Vũ đứng lại nhìn Trang cười, khiến Trang vô cùng ái ngại, ông Vũ lướt mắt nhìn con bé hôm nay mặc bộ đồng phục ngân hàng đẹp quá, chiếc váy zip đen bó sát vào đùi, phần mông cong cong lượn sóng theo bộ đồng phục, ngực nó hôm nay nhìn có vẻ to, hình như là size áo lót to thôi… Ông Vũ nghĩ thầm và đi thẳng lên cầu thang.
– alo! anh à, em đang đi làm… lát nữa em gọi nha… – Ông Vũ quay lại thấy Trang vừa nghe điện vừa nhìn về phía mình, nhìn thấy ánh mắt ông Vũ Trang liền quay mặt đi và tắt điện thoại. Ông Vũ vừa đi vừa nghĩ “hôm nọ rõ ràng nó bảo với mình nó với chồng ly thân… con bé này… không trung thực…”.
Ngồi văn phòng đung đưa chiếc ghế giám đốc, ông Vũ nghĩ lại hôm thứ 7 mà thấy tưng tức, lại được bộ mông cô con dâu cứ quanh quẩn trong đầu từ hôm đó đến giờ, lần nào cũng vậy, con dâu với con trai ông chủ nhật sang chơi thì y như răng đến tận giữa tuần ông mới hết nhung nhớ cơ thể con dâu ông.
– Cạch! Tít! Tít! alo! Gọi Ly lên phòng chú bảo!
– anh cho gọi em? Hi hi – Ngoài cửa phòng là một cô gái cũng tầm 30 tuổi, dáng cao ngực nở mông cong đi guốc tóc hơi vàng bước vào văn phòng ông Vũ. Đây là Ly nhân viên tư vấn, cô luôn là chỗ “xả” của ông Vũ, ngoại hình ưa nhìn, nghiệp vụ thì kém, chỉ được cái đong đưa là giỏi, làm tình cũng thuộc dạng khéo nên rất được lòng ông Vũ.
– Phải đóng cửa lại mới gọi là anh chứ, anh đã nhắc em bao lần rồi. – Ông Vũ nằm ườn ra ghế nhắm mắt thở dài.
– Không có ai đâu anh, mà anh sao vậy, con bé nào lại không làm anh vui à? Hihi – Ly đã quá hiểu thái độ ông Vũ nên chỉ cần nhìn qua là Ly hiểu.
– anh mệt lắm… Em massage cho anh một chút… – Ly vừa bước tới, ông Vũ ngay lập tức luồn tay vào trong chiếc váy zip công sở của Ly và bóp chặt một bên mông.
– ai da, sao hôm nay anh mạnh bạo thế? Làm nhanh nhé, em còn xuống làm việc… – Vừa nói Ly vừa dùng một tay nắn nhẹ dương vật ông Vũ, Ly từ từ kéo dương vật to như cổ tay của ông Vũ ra ngoài và sóc. Ông Vũ đưa tay cởi từng chiếc cúc sơ mi của Ly, bộ ngực Ly bật ra khỏi chiếc áo, ngực Ly tuy to nhưng mà xệ như mấy bà u40. Ly định trèo lên người ông Vũ thì bị ông Vũ kéo ra chiếc ghế sofa thường dùng để tiếp khách.
– Ưm… anh nói đi, con bé nào lại từ chối một siêu phẩm thế này… – Ly nằm xuống vừa nói vừa cầm dương vật 20cm của ông Vũ, một tay vén chiếc quần lót ra và đưa vào. Ông Vũ hẩy người một cái, tuy dương vật ông to nhưng cái hà thiên lộn của Ly nuốt gọn không chừa tí nào, vẫn khít đó, khít vì chim ông to thôi chứ nhỏ đi một chút thì cái âm đạo này đút vừa lon cô ca là chuyện bình thường.
– a! Em sướng quá… nhanh lên anh… em còn làm việc… – Ly vẫn sướng như lần đầu bị phá trinh, nàng ta tự nhủ “mẹ già 60 tuổi rồi mà chim to khủng khiếp, mình đã chơi biết bao nhiêu thằng từ dài đến cong từ to đến nhỏ mà ông già này lúc nào cũng làm mình sướng…”
– Pạch! Pạch! Pạch… Cộc cộc cộc! Chú Vũ ơi! Cháu… – Cánh cửa văn phòng mở toang ra. Đứng ngoài là Trang.
– aaaaa!!! – Trang ôm mồm hét lên trong sự bất ngờ và sợ hãi của Ly và ông Vũ. Ông Vũ vội vàng rút dương vật ra tuột ót một cái vẩy lên vẩy xuống dính đầy dâm thủy của Ly bóng nhẫy ngoe nguẩy trước mặt Trang. Trang đứng hình chỉ biết ôm miệng há hốc mồm, làm rơi cả tập hồ sơ cầm trên tay.
Ly vội vàng thu quần áo lại, còn ông Vũ cau mày lườm Ly ngụ ý “tại sao không khóa cửa”. Lúc đó Trang mới hết bàng hoàng, nàng ngồi xuống nhặt hồ sơ chiếc váy zip lộ ra chiếc quần lót trước mặt ông Vũ, ông Vũ đang gồng mình cố gắng nhẹ nhàng mặc lại quần áo, tác phong của một giám đốc phải khác người thường.
Trang thu tập hồ sơ xong vội vàng chạy xuống tầng dưới, Trang rất lo lắng, chuyện vừa rồi thật quá sức tưởng tượng, lần đầu tiên thấy một ông giám đốc bê tha dâm đãng đến vậy, có lẽ nàng tránh vỏ dưa gặp phải cụ của vỏ dừa mất rồi. Mặt nàng bỗng đỏ ửng lên như người bị sốt cao, nhớ đến cảnh tượng lúc ấy, cu cu khủng ấy, tại sao nó lại to đến thế, cả đời Trang chưa nhìn thấy con cu nào to đến vậy, đã thế còn của một người 60 tuổi nữa, thật không thể tưởng tượng nổi…
Ông Vũ ngồi phịch xuống bàn làm việc ôm đầu, chuyện vừa rồi chưa xảy ra một lần nào trong cuộc đời Fuck guy của ông, không biết sẽ đối mặt với con bé Trang thế nào đây, ông Vũ ôm mặt suy nghĩ… “nó có phải cố tình trêu đùa mình không? Hay nó có ý đồ gì… Con bé phiền phức… có lẽ… phải trừng phạt nó thôi…” Vừa nghĩ ông Vũ vừa xoa xoa tay vào cái ụ quần đang cương lên mà chưa được thỏa mãn.