Thu – Phần 17

Phần 17
Cái tin tôi có bồ chẳng mấy chốc lan ra toàn trường và tạo thành một cơn địa chấn khủng khiếp không thua gì một vụ nổ bom nguyên tử. Không ai có thể ngờ rằng một con bé lớp 10 mới chân ướt chân ráo bước vô ngôi trường cấp ba này lại có thể quen được một anh chàng thuộc dạng nổi tiếng bậc nhất ở trường và có rất nhiều nữ sinh thuộc cả ba khối: Mười, mười một, mười hai để ý thương thầm. Không ít người trong số đó là con nhà giàu có thuộc dạng tiểu thư lá ngọc cành vàng chứ không phải một đứa nhan sắc chỉ ở mức thường thường bậc trung mà gia cảnh thì thuộc dạng nghèo kiết xác như tôi.
Quen nhau một thời gian tôi mới biết Đông Phong chính là lớp trưởng lớp 12A1 là cái lớp tập trung toàn những người học từ giỏi đến siêu giỏi. Ngoài việc anh là thủ lĩnh của lớp này thì anh còn là bí thư đoàn trường và là MC dẫn chương trình cho các lễ hội do nhà trường tổ chức như lễ khai giảng, lễ mừng ngày nhà giáo Việt Nam 20. 11… v. V. Thật không khó để hiểu lý do vì sao Đông Phong được nhiều cô gái để mắt. Nhưng cũng thật khó hiểu chẳng biết vì sao một cô gái chẳng có gì nổi bật như tôi lại được chàng hotboy của trường để mắt tới.
Thời gian cứ thế trôi qua, một tháng, hai tháng rồi ba tháng…
Ngày nào cũng vậy, cứ sáng sớm là anh đứng đợi sẵn ở ngã tư để cùng tôi đi học. Buổi trưa anh đưa tôi về đến ngã tư rồi mỗi đứa lại rẽ về một hướng khác nhau trong sự tiếc nuối và buồn bã dù thời gian chúng tôi ở gần bên nhau không phải là ít.
Dù thời gian hai đứa ở bên nhau không phải là ít, nhưng hai đứa chỉ thể hiện tình cảm qua từng cử chỉ thân mật, qua từng ánh mắt chan chứa tình cảm, qua những món quà nhỏ nhỏ và qua những bài thơ tình ngọt ngào và lãng mạn… chứ hai đứa chưa chính thức nói tiếng yêu thương với nhau. Lý do chính có lẽ vì chúng tôi chưa có được một khung cảnh thật sự thích hợp để Đông Phong tỏ tình với tôi dù trong lòng hai đứa đều mong muốn điều này. Hôm nào cũng kè nhau đi học, vô trường thì xuống căn tin mới đi chung, ra về thì lại kè kè nhau… chẳng lẽ đang chạy ngoài đường hai đứa thắng xe lại rồi Đông Phong nói với tôi là “anh yêu em”? Tỏ tình trong hoàn cảnh như vậy thiệt không thích hợp chút nào hết.
Tôi nghĩ sẽ có người thắc mắc tại sao Đông Phong không tỏ tình với tôi ở quán kem hay những lúc đi chơi riêng vào chiều thứ bảy… Lý do là vầy, thật ra không phải tôi và anh không có những giây phút riêng tư nhưng giây phút riêng tư của chúng tôi hình như lúc nào cũng có người bên cạnh. Không phải khách của quán này thì khách của quán kia, không phải người đi đường thì cũng là học sinh cùng trường, cùng xã… v. V. Nói chung hai đứa đi chơi riêng với nhau cũng nhiều nhưng chưa có nơi nào mà ở đó chỉ có hai đứa với nhau để anh ấy tỏ tình.
Nhiều khi chính tôi cũng không hiểu vì sao quen nhau đã lâu rồi mà Đông Phong vẫn chưa ngỏ lời yêu mình để chính thức xác nhận mối quan hệ này. Với một người có xu hướng sống hướng ngoại như anh thì thiếu gì cơ hội để anh nói lời yêu thương chứ đâu nhất thiết phải là một nơi chỉ có hai đứa thì mới nói được. Những gì anh ấy suy nghĩ trong đầu thật sự tôi không thể nào hiểu hết được.
Bởi vậy tôi vẫn chờ đợi một ngày anh sẽ nói những lời yêu thương ngọt ngào với mình chứ tôi là con gái không thể nào chủ động trong chuyện đó được. Ở đời trâu đi tìm cột chứ có bao giờ cột lại tự ý đi tìm trâu đâu.
Thế nhưng trong khi Đông Phong vẫn chưa hề nói lời yêu thương với tôi dù hôm nào tôi và anh cũng dính chặt nhau như hình với bóng thì có một chuyện bất ngờ xảy ra và gây ảnh hưởng không nhỏ đến mối tình đầu đầy thơ mộng của hai đứa. Đó là sự xuất hiện của… ba tôi!
Trong suốt thời gian hơn ba tháng chúng tôi quen nhau, ngoài đường ai rõ, thì ở nhà ba má tôi hầu như không hay biết gì về việc tôi có bạn trai. Bởi tôi chưa bao giờ kể về mối quan hệ này với gia đình, trong lòng tôi vẫn lo sợ ba tôi sẽ không chấp nhận cho tôi có người yêu. Và nỗi lo sợ mơ hồ ấy đã trở thành sự thật vào một buổi chiều cuối tuần khi Đông Phong đưa tôi về tận nhà sau buổi đi chơi riêng thật vui vẻ và hạnh phúc. Bình thường anh chỉ đưa tới ngã tư rồi mạnh ai nấy về nhưng hôm nay anh lại có ý định đưa tôi về tận nhà để biết nhà cửa mai mốt có gì còn lui tới mặc dù tôi đã tìm mọi cách để ngăn cản nhưng không được.
Cực chẳng đã tôi phải chấp nhận để cho anh chạy kè kè theo bên cạnh về tận nhà mà trong lòng run sợ không biết mọi chuyện sẽ êm xuôi hay sóng gió ba đào sẽ nổi lên bất tử. Tôi chỉ mong cho ba không có ở nhà lúc này.
Lúc về tới cổng, tôi nháy mắt ra hiệu cho Đông Phong quanh xe lại khi tới nhà rồi nhưng không biết anh không hiểu ý, hay hiểu mà vẫn bình tĩnh tự tin nên thản nhiên đứng lại bên cạnh tôi mà nói lời tạm biệt.
Trong lúc hai đứa vẫn còn đứng xì xào to nhỏ trước cổng nhà thì ba tôi không biết đi nhậu ở đâu cũng vừa về tới. Thấy tôi đứng đó với Đông Phong liền nạt lớn:
– Thu! Mày làm cái gì ở trước cổng nhà vậy hả? Học hành không lo học… mới ba lớn mà bày đặt bồ bịch hẹn hò rồi hả? Thằng này là thằng nào???
Nhìn vẻ mặt đỏ phừng phừng và nồng nặc mùi rượu của ba làm mặt mũi tôi xanh mét như tàu lá chuối nên lắp bắp chẳng tiếng:
– Dạ… ba… bạ… bạnnn conn!
Đông Phong vòng tay lễ phép chào hỏi ba tôi dù ông nhìn anh với ánh mắt hình viên đạn không có chút cảm tình nào.
– Dạ… con chào bác!
Ba tôi vô duyên vô cớ sừng sộ với anh:
– Không có bác chú anh em gì ở đây hết! Cậu về đi… từ nay cấm cậu không được bén mảng tới đây nữa… cũng không được tán tỉnh con Thu nhà này… nghe chưa?!
Tôi kêu lên thảng thốt vì không hiểu sao ba lại có phản ứng dữ dội và đuổi thẳng mặt Đông Phong như thế. Tôi nghĩ một khi ba biết tôi có bạn trai thì chỉ la mắng vài câu, kiểu như còn nhỏ phải lo học rồi sau này ra trường muốn yêu đương gì cũng được, chứ đâu có hung hăng như thể muốn ăn thịt Đông Phong như thế này.
– Kìa… baaa…
Đông Phong cũng kêu lên giọng ngỡ ngàng:
– Dạ… thưa bác…
Ba tôi gầm lên như con hổ dữ bị thương:
– Tui không cần cậu thưa gửi gì hết! Cậu về đi! Còn con Thu vô nhà cúi xuống cho tao! Bữa nay tao sẽ cho mày biết tay!!!
Nói rồi ba mở cổng đẩy xe máy vô rồi quay trở ra đứng chống nạnh trợn mắt nhìn tôi:
– Bây giờ mày có vô nhà hay không hả!? Hay mày muốn tao lấy dao phay cạo trọc đầu mày giữa đường hả Thu?
Tới lúc này tôi không còn hồn vía gì nữa mà đứng bên cạnh Đông Phong. Chưa bao giờ tôi thấy ba hung dữ và thô bạo đến như thế, dù ba cũng nhiều lần nhậu say xỉn về nhà rồi kiếm chuyện chửi mắng, đánh đập má nhưng đâu có quá trời quá đất như hôm nay.
– Thôi… anh về đi anh…
Vừa năn nỉ Đông Phong tôi vừa run rẩy dắt xe vô nhà ngoan ngoãn như chú cún con cụp đuôi trước mặt ông chủ. Có lẽ anh thấy ở lại chẳng những không khiến ba tôi nguôi giận mà còn làm cho tình hình thêm tồi tệ nên đành quay xe trở về với vẻ mặt đầy lo lắng cho tôi trước cơn thịnh nộ của ba.
Những người hàng xóm nghe tiếng la hét thì cũng hiếu kỳ bu lại xem chuyện gì xảy ra, tới chừng biết là ba tôi đang làm loạn cả xóm thì ai nấy lắc đầu ngao ngán rồi đi vô nhà đóng cửa lại hết vì không muốn dây dưa với thằng cha thuộc dạng Chí Phèo như ba tôi.
Nghe tiếng ba tôi la lối om sòm ngoài cổng, má đang lui cui nấu nướng trong bếp lật đật chạy ra vừa lúc hai cha con đi vô nhà. Thấy vẻ mặt hầm hầm của ba, má tôi hốt hoảng hỏi giọng lo lắng pha lẫn ngạc nhiên:
– Trời ơi! Có chuyện gì vậy ông?
Rồi má quay sang nhìn tôi rồi hỏi thật nhanh:
– Thu… có chuyện gì vậy con? Nói cho má nghe coi!
Tôi mếu máo trả lời mà mặt mày tái mét vì run sợ:
– Dạ… con hổng biết nữa má… hu hu hu…
Má quay qua nhìn ba, giọng má chùng xuống như van xin ba:
– Ông ơi ông! Có chuyện gì từ từ rồi dạy con ông ơi… ông đừng làm cho con nó sợ… tội nghiệp nó nghe ông!
Ba tôi hừ mũi:
– Bà biết cái gì mà nói! Nó dắt trai về tận cổng nhà kìa… Đúng là con hư tại mẹ!
Nghe ba nói xong má liền quay qua nắm bả vai tôi lắc mạnh:
– Có phải vậy không hả Thu? Có phải là con có bồ rồi hay không… hả… hả?
Tôi run rẩy nhìn má rồi sè sẹ gật đầu. Thấy tôi xác nhận đúng như lời ba nói, má ôm đầu kêu trời rồi nhìn tôi giọng oán trách nhưng cũng đầy xót xa:
– Thu ơi là Thu! Má đã dặn con không biết bao nhiêu lần rồi hả Thu? Má đã nói là ba con khó tính lắm… con còn nhỏ phải lo học hành chứ không được cặp bồ cặp bịch… sao con không nghe lời má hả Thu? Trời ơi!!!
Trong lúc má tôi than trời trách đất thì ba đi vòng xuống nhà dưới khóa cửa từ bên trong rồi đi lên nhà trên đứng chống nạnh nhìn hai má con. Đoạn, ba lấy ổ khóa bóp luôn cửa cổng hàng rào rồi bước tới nắm tay tôi lôi tuột vô phòng khách. Má thấy vẻ mặt của ba thì thừa biết thế nào tôi cũng no đòn chuyến này nên chạy theo định năn nỉ nhưng ba đã đẩy ra ngoài rồi đóng cửa, bấm chốt lại.
– Bà ở ngoài không được vô đây! Để tôi dạy dỗ nó!
Tôi luýnh quýnh vừa nhìn má để cầu cứu vừa van xin ba:
– Ba ơi… con biết lỗi rồi… ba tha cho con lần này đi ba… mai mốt con không…
Nhưng tôi chưa kịp nói hết câu thì đã nghe tiếng ổ khóa bấm cái “tách” một tiếng khô khan như bức tường ngăn cách tôi với má. Từ bên ngoài tôi chỉ nghe tiếng đập cửa rầm rầm chứ không nghe được tiếng má nói gì hết dù tôi biết má đang kêu gào thảm thiết chứ không phải thản nhiên đứng nhìn tôi gặp nạn. Sau này lớn lên tôi mới biết ngôi nhà đã được ba cho xây cách âm, nếu đóng cửa rồi thì ở bên trong có la hét cỡ nào những người ở ngoài cũng không nghe thấy gì. Mà không phải chỉ có như thế! Ngôi nhà đã cách âm mà căn phòng của ba còn trang bị thêm một lớp cách âm nữa. Nếu vô phòng ba mà đóng cửa lại nữa thì coi như có bị thọc huyết heo thì ở ngoài cũng không ai hay biết gì.
Sau khi khóa hết cửa nẻo, ba kéo tôi vô phòng của ba rồi khóa luôn cửa phòng lại.
Tôi sợ hãi nhìn ba:
– Ba… ba muốn làm gì vậy ba?
Ba nhào tới ôm chầm tôi chặt cứng rồi hét lên đầy giận dữ:
– Bộ một mình ba không đủ hay sao mà con còn kiếm thằng khác nữa hả?
Tôi ngước mặt lên nhìn ba tỏ vẻ ngạc nhiên:
– Ủa… ba nói vậy là sao hả ba?
Không nói không rằng ba tôi tuột luôn cái quần xuống tới mắt cá rồi hẩy hẩy con cu to bằng trái chuối sứ trước mặt tôi vẻ khiêu khích. Nhìn hành động của ba tôi chợt hiểu vì sao ba lại có thái độ hung hãn và thô bạo với hai đứa tôi như thế. Ba tưởng tôi có người yêu là vì cần cái thứ mắc dịch này. Ba đâu biết tình yêu là những thứ thật ngọt ngào và lãng mạn chứ không phải trần tục thô thiển như thế này. Đành rằng trong tình yêu thì phải đi kèm theo tình dục nhưng không thể vì tình dục mà làm vẩn đục tình yêu.
– Ba… connnn… connn không muốn chuyện này đâu baaa!
Vừa nói tôi vừa dùng hết sức cố gắng đẩy ba ra khỏi người tôi nhưng không được. Sức một đứa con gái yếu đuối như tôi làm sao có thể bì được một người đàn ông độ tuổi bốn mươi khỏe mạnh như con trâu nước. Ba đẩy tôi ngã ra giường rồi nằm dài lên trên. Hai tay ba chộp vào hai bầu vú tôi và xoa bóp một cách thô bạo. Phía dưới con cu cứng như đá của ba liên tục chọt vào cái mu căng phồng trong khi tôi cố gắng uốn éo người để tránh né cái khúc thịt khốn kiếp kia.
– Ba… con lớn rồi! Ba đừng làm vậy nữa… con không muốn đâu ba!
– Con càng lớn thì ba lại càng muốn làm nhiều hơn nữa Thu à! Ba nuôi con lớn thì ba phải được hưởng… con phải là vợ của ba chứ không được quen thằng nào hết!
Miệng ba gằn từng tiếng trong khi bàn tay ba đã tháo hết nút chiếc áo sơ mi trắng tôi đang mặc rồi vạch ra hai bên. Ba thò tay xuống phía dưới lưng tháo luôn chiếc khóa áo ngực rồi lật nó lên trên. Cái miệng râu ria lởm chởm cùng cái lưỡi nham nháp nóng ran của ba cứ liếm láp hết vùng cổ rồi sang lỗ tai và ngậm hai bầu vú tôi mà nút chùn chụt như thằng Hoạch bú sữa má.
Cái lưỡi quái quỷ kia cứ như con ốc sên hết bò xung quanh bầu vú lại chầm chậm trèo lên trên đỉnh rồi đá cái núm vú tanh tách làm tôi khó chịu và ngứa ngáy tận lỗ tiểu. Trên người từng chiếc lông tay lông chân dựng đứng cả lên khi ba vừa nút vú vừa cắn nhè nhẹ cái đầu vú đã săn cứng và đỏ hồng nhỏ như đầu đũa. Cái miệng hôi rượu nồng nặc cứ rà rà trên mặt tôi và liếm những nhát dài như quét vôi bức tường vừa trát xi măng khiến tôi sởn gai ốc.
Ba nằm đè lên người tôi, con cu khốn kiếp cứ nhè vào cái mu non phồng nhô cao như cái mu rùa của tôi mà chọt vô rồi ấn ấn, day day. Rồi ba đột ngột tụt người xuống dưới và úp mặt vào háng tôi mà hôn hít một cách thèm khát. Tôi không hiểu lý do tại sao tôi với má người nào cũng có chim có vú vậy mà ba cứ nhằm tôi mà đè ra bú liếm trong khi má là vợ của ba thì ba lại không thèm đụng tới? Thật khó hiểu!
Ba hết cạp con chim lại rà cái miệng nóng hổi xuống đùi non rồi lui xuống đầu gối. Ba nằm hai chân tôi dang rộng ra hình chữ V rồi lấy ngón tay cái miết lên miết xuống cái khe chim đã bị sưng húp lên vì cái miệng và bàn tay ma quỷ của ba.
Ba cầm bàn chân tôi lên rồi liếm dọc từ mặt sau đầu gối xuống bắp chuối và liếm dài xuống gót chân. Cái lưỡi ôn dịch cứ liếm láp xung quanh mu bàn chân rồi ba há miệng cắn mấy ngón chân tôi và mút luôn mấy ngón chân thon nhỏ làm tôi thấy rờn rợn trong da thịt, bên trong cái khe chim thì nước nhờn ứa ra dầm dề như khe suối được khơi đúng mạch ngầm vậy.
Tôi nghe ba nói “con phải là vợ của ba…” thì thất kinh hồn vía, cứ tưởng ba chỉ đè ra làm bậy lúc hứng ẩu mà thôi… ai dè bây giờ ba mới tiết lộ là ba muốn sở hữu luôn thân thể này. Không! Tôi không thể nào làm vợ của ba được… Tôi yêu Đông Phong… Tôi chỉ muốn làm vợ một mình anh ấy mà thôi!

To top
Đóng QC