Thiên đường – Phần 41: Sự thật

Phần 41: Sự thật
– Thế giờ như nào đây nhỉ?
– Bọn mày chắc cũng từng đến đây hết rồi nhỉ?
– Rồi!! Lần trước tao đến một lần với… rồi… – Con Hoa xớn xác vừa hớn hở nói được vài câu thì bỗng ú ớ hạ giọng xuống rồi im bặt, xong bất giác liếc nhanh sang Hoàng một cái.
– Được rồi thế chắc ai cũng rõ hết cách chơi rồi đúng không? Vậy giờ thế này nhé! Xem nào, 1 2 3… 8 đứa, giờ tao mua cho mỗi đứa 3 vé, vị chi là, à ờ… hai mươi… ờ… 24 vé. Chơi gì thì chơi hết 3 trò xong đi ăn, còn muốn uống nước hay ăn vặt gì thì tự bỏ tiền ra! Riêng Linh vì hôm nay là sinh nhật nên sẽ được cộng 100k để mua nước niếc gì thì mua, ok chưa!
Nói rồi, Lâm lz rút thẳng tờ 100 ngàn ra đưa cho Linh trước con mắt trầm trồ của mọi người, riêng Hoàng thì là một ánh nhìn mang tia lửa điện, nãy tới giờ cậu vẫn dùng nó để chăm chăm quan sát chiếc giày mà Lâm lz đang đeo. Lần này, nhìn thấy cảnh Linh rón rén đón lấy tờ 100k của thằng béo lại càng làm cậu cảm thấy chiếc giày mà mình thấy hồi trưa chắc chắn là của nó.
– Ác thật tiền tươi luôn!
– Giá sinh nhật tao mà nó được một nửa như vầy!
– Vậy thì giá mà mày được bằng một nửa của Linh.
– Ngonn! Tý mua tôi chai nước Linh nhé! Khát khô cả họng rồi nè!
… Bạn đang đọc truyện Thiên đường tại nguồn: https://gaigoi.city
Một lúc sau, Lâm lz trở ra từ quầy với một xấp vé dày cộp trên tay rồi phát cho từng người. Xong xuôi, cả bọn liền kéo nhau ngay vào trong. Đứa thì đòi chơi tàu lượn, kẻ sợ độ cao thì lại đòi chơi nhà ma, người sợ ma thì lại muốn chơi đu quay… mỗi đứa một ý, thế là sau hồi tranh luận thì quyết định tản ra thành các nhóm khác nhau.
– Hoa đi chơi tàu lượn với tao! – Con Minh hào hứng.
– Thôi tao sợ độ cao lắm không chơi được!
– Chẹp! Sợ với chả hãi. Vậy Linh bà đi với tôi nhé!
– Hở? À thôi tôi không đi được đâu!
– Linh nó đang mệt mà mày còn rủ đi tàu lượn.
– Đệt vậy mấy thằng con trai có đứa nào đi tàu lượn không? Hay con trai lớp mình toàn mấy đứa nhát cáy…
– Nhát? Đi thì đi sợ con m gì?
– Lâm béo đi thôi!
– Hả? À tao không chơi đâu, tao chỉ mua vé cho bọn mày thôi chứ có mua cho tao đâu, mấy trò này tao chơi chán rồi…
– Không sao tao chia 1 vé của tao cho mày!
Từ chối mãi không được, cuối cùng thì Lâm lz cũng bị kéo vào một nhóm 4 đứa gồm hắn, con Minh và 2 thằng con trai khác tách đoàn đi tới chỗ chơi tàu lượn. Bây giờ chỉ còn lại Linh, Hoa, Hoàng và 2 bạn nữ khác. Một trong 2 người cũng liền nhanh chóng lên tiếng:
– Hình như chỗ sau nhà phao mới mở cái vòng đu quay đẹp lắm! Ra đấy chụp ảnh đăng face đi!
– Nghe được đấy nhỉ, Linh, Hoa đi không?
Linh chỉ khẽ cười rồi đáp lại:
– Mấy bà cứ đi đi, tôi ra kia mua ít nước rồi ngồi bờ hồ nghỉ tí, lát tôi lại!
Nói rồi, em nhẹ nhàng vẫy tay chào và quay lưng đi mất, để lại Hoàng vẫn đứng đấy ngơ ngác nhìn theo.
– Vậy bà đi không Hoa?
– Hả? À, thôi chắc tôi không…
– Hoa nó không đi đâu thôi mình đi đi! – Một trong 2 bạn nữ kia lên tiếng và vừa cười khúc khích vừa kéo bạn còn lại đi – Để 2 bạn ý đi với nhau hihi…
Hoa nghe xong ngượng tím mặt chỉ biết khua tay đập với theo và lắp bắp:
– Linh… linh tinh… đi thì đi đi còn nói vớ vẩn nữa…
Đợi 2 bạn kia rời đi cô mới dám lén quay sang nhìn Hoàng, cậu thì vẫn đang thẫn thờ nhìn theo bóng Linh đang khuất dần sau hàng cây ven hồ.
– Hoàng!
– À, hả? – Hoàng giật mình quay lại.
– Vậy ra chơi nốt cái trò lần trước tôi với ông thua đi! Lần này chắc chắn phải thắng lại!
– À tôi…
– À iếc gì nữa đi nào!
Chưa kịp nói hết câu thì Hoàng đã bị Hoa kéo đi tới trò gắp gấu bông. Vậy là giờ chính thức mỗi người đã có một chỗ chơi dành cho riêng mình…
Tại khu tàu lượn siêu tốc, về phần hình ảnh thì không được rõ lắm, chỉ có mấy tiếng la hét thất thanh là dễ dàng có thể nghe được.
Cách đó không xa, ở ngay cạnh nhà phao là một trạm đu quay khá đẹp với đủ loại thú cưỡi rực rỡ sắc màu, và có cả 2 bạn nữ đang ngồi cùng trên một con thiên nga rồi tạo dáng chụp ảnh các thứ các kiểu.
Tiến về phía hồ trung tâm hơn chút, ở gần chỗ nhà ma là vài cái máy trò chơi như cưỡi ngựa, đua xe, sàn nhảy, gắp gấu… Ở đây thì Hoa cũng vừa kịp kéo Hoàng tới và đang loay hoay đút vé vào để chơi.
– 1 Vé được 3 lượt, cố lên Hoàng, con gấu trúc vẫn còn kìa!
Hoàng nhìn qua thì có vẻ không hào hứng lắm. Trong đầu cậu bây giờ chỉ có những suy nghĩ về chuyện trưa nay, liệu có thực sự là lúc đó thằng Lâm đang ở trong nhà Linh hay không? Nếu có thì tại sao? Và ở trong đó… làm gì???
Với hàng tá những dấu hỏi như vậy thì cậu gần như chẳng có chút để tâm nào vào việc mình đang làm, nên đã nhanh chóng gắp xịt 2 lần liên tiếp trước sự tiếc rẻ của Hoa.
– Không sao còn lần nữa! Cố lên, cố lên!!
Cùng với tiếng cổ vũ nhiệt tình, chiếc tay gắp từ từ kéo ra phía trên con gấu trúc bông, rồi “cạch”, và bằng một cách thần kỳ nào đó, Hoàng đã gắp trúng nó mặc cho cậu gần như còn chẳng biết mình đang làm gì.
– Yayy!
Một tiếng hét lớn làm Hoàng giật mình trở về với thực tại, và ngay bên cạnh là con Hoa đang nhảy tưng tưng lên vì vui sướng.
– Gắp được thật rồi! Tuyệt vời ông mặt trời! Ông đỉnh vãi!!
Đến khi con gấu bông rơi xuống chỗ nhận quà thì Hoàng mới kịp nhận ra mọi chuyện. Cầm món quà trên tay, đột nhiên cậu lại cảm thấy gì đó phấn khởi.
– Vậy… con gấu này…
Hoa ấp úng bằng giọng điệu chờ đợi, nhưng chẳng thấy Hoàng phản ứng gì, chỉ nhìn chăm chăm vào con gấu trên tay, rồi bất giác ngó nhanh về phía bờ hồ một cái. Khoảnh khắc này, dường như Hoa cũng phần nào hiểu được những tâm tư của cậu, liền suy nghĩ một lúc rồi hỏi thử:
– Hay là… nay sinh nhật Linh, mình tặng cho nó thì sao nhỉ…
Hoàng lập tức quay lại, nhìn Hoa với đôi mắt sáng rực:
– À, ừ, tôi nghĩ… vậy cũng được đấy!
Nhận được câu trả lời này, có vẻ Hoa cũng không mấy bất ngờ. Sắc mặt cô lập tức không còn vẻ vui tươi như trước nữa mà dần trở nên chán trường. Cô cứ nhìn thẳng vào mắt Hoàng làm cậu khá ngại, rồi bất chợt lên tiếng:
– Ông… ông thích con Linh lắm nhỉ?
– Gì… bà… bà nói gì vậy?
– Cái này thì ai chả biết, vì cũng đâu phải có mình ông, thằng nào trong lớp, không, thằng nào trong cái trường mình mà chả thích…
Hoàng chỉ mấp máy môi, im lặng không biết trả lời sao. Hoa thì sau vài cái thở dài, lại tiếp tục nói:
– Ông cứ cố gắng làm gì cũng không được gì đâu. Cỡ nó thì sau phải tìm mấy đứa hot boy nổi tiếng, không thì cũng phải kiểu siêu giàu…
Nghe đến đây, Hoàng tự nhiên có chút khó chịu, chắc là vì lại nhớ đến chuyện thằng Lâm, liền lập tức ngắt câu:
– Được rồi… không phải chuyện của bà…
Hoa được đà càng kháy mạnh hơn:
– Nó không thích ông đâu, trước nó có nói với tôi rồi! Có cố mãi thì cũng chỉ vậy thôi, sao ông cứ phải khổ thế làm gì, trong khi tôi…
– Thôi! – Giọng Hoàng đột nhiên trở nên hằn học, bầu không khí cũng có vẻ dần căng thẳng hơn…
Cách khu máy trò chơi không xa là bờ hồ, nơi Linh đang ngồi trên ghế đá ở đó, khuôn mặt ngẩn ngơ, đôi mắt xa xăm nhìn vô định suy nghĩ về sự đời. Sau một lúc vất vưởng như mất hồn thì Linh mới chịu đứng dậy và đi làm gì đó, có lẽ phần lớn là vì chán.
“Haizz, giờ làm gì nhỉ? À, ra chỗ đu quay…”
Em lảo đảo lật đật bắt đầu di chuyển ra khỏi bờ hồ tiến dần vào khu trò chơi. Nhưng vừa mới đi được vài bước thì bất chợt ở phía xa xa, 2 hình bóng quen thuộc đột xuất hiện và nhanh chóng lướt qua, đó là Hoàng và Hoa. Hoàng thì hình như đang có vẻ bước đi một cách rất quyết đoán, còn Hoa thì lon ton chạy đằng sau. Thấy 2 người có vẻ hơi kỳ lạ, Linh liền lập tức đuổi theo ngay.
Vừa đi tới một chỗ vắng người, Hoa vội bứt lên giữ tay Hoàng lại, mặt lộ rõ vẻ hối lỗi:
– Đợi đã Hoàng… Tôi… tôi xin lỗi, ông đừng giận! Chỉ là tôi…
– Hoa! – Giọng Hoàng đã hạ xuống nhẹ nhàng hơn so với vừa nãy, nhưng trên khuôn mặt lại lộ rõ vẻ nghiêm túc – Lần trước không phải tôi nói rồi sao? À, hình như cũng là ở đây, ngay chỗ này này, trùng hợp nhỉ? Vậy giờ tôi sẽ nói lại một lần nữa, và cũng sẽ là lần cuối… Tôi không thích bà, nên bà cũng đừng như vậy nữa!
– Tại sao? Lần trước ông bảo mới học cấp 2 chưa muốn yêu đương, nhưng rốt cục vẫn là thích con Linh đến thế?
– Tôi… cái đấy không liên quan! Tôi cũng không biết là tại sao, chỉ là không có tình cảm mà thôi… Nên là, mình cứ là bạn như bình thường đi là tốt nhất, nếu sau này có duyên thì…
Nói tới đây, Hoàng đột ngột dừng lại, buồn bã nhìn Hoa lần cuối rồi dứt khoát quay lưng bỏ đi, để lại cô thất vọng đứng im tại chỗ như người mất hồn. Còn ở phía sau bức tường bên cạnh, Linh cũng đã ở đó từ lúc nào, và nhìn vào biểu cảm khuôn mặt thì, có vẻ như em đã nghe hết toàn bộ câu chuyện…
Hoàng sau khi bỏ đi, cậu cứ lang thang vô định một lúc mà cũng đã tới khu tàu lượn siêu tốc. Nhìn chiếc tàu chạy lên chạy xuống, bỗng nhiên Hoàng nghĩ ra gì đó, nhanh chóng tiến vào bên trong.
Sau khi đi loanh quanh một hồi thì cũng thật trùng hợp thay, cậu đã nhìn thầy Lâm lz đang đứng ở góc quan sát. Hắn sau một lượt bị ép đi ké vé của mấy đứa kia thì cũng được buông tha cho ở dưới đợi. Thấy vậy, Hoàng vội vã chạy đến làm hắn hơi ngạc nhiên…
– Ê! Tao có chuyện muốn nói với mày!
– ???

To top
Đóng QC