Thiên đường – Phần 14: Bù đắp

Phần 14: Bù đắp
Xong xuôi vấn đề nhạy cảm thì cơ thể cũng nhẹ nhõm hơn hẳn, thế là bây giờ đã có thể tập trung vào việc học được rồi! Linh tranh thủ lúc vẫn còn đang lâng lâng vầy liền lấy ngay mấy bài toán đội tuyển ra làm, cảm giác dễ chịu vô tình lại khiến học thấy vào đầu hơn hẳn, không ngờ hành động hư đốn này cũng có kha khá tác dụng đấy chứ…
Tròn 2 tuần kể từ ngày thứ 2 đáng quên đó, cảm xúc của Linh cũng đã hoàn toàn ổn định trở lại, bắt đầu nói chuyện cười đùa vui vẻ như bình thường. Tuy nhiên, có vẻ sau sự kiện lần đó đã khiến tính cách của em ít nhiều bị ảnh hưởng. Từ một cô bé hiền lành hay cười giờ Linh đã trông chín chắn, nghiêm túc và lạnh lùng hơn trước một chút. Không mấy ai đủ nhạy bén để nhận thấy chút ít sự thay đổi đó, chỉ có Hoàng và mấy đứa bạn thân của Linh là có tí cảm nhận ngờ ngợ. Nhất là Hoàng, có lẽ vì thường xuyên để ý nhìn lén em trong giờ học và còn là bạn từ hồi cấp 1 hoặc giống như là cậu đã từng nghĩ, giữa 2 người có thần giao cách cảm gì đó, nên cậu mới có thể nhìn ra những sự thay đổi nhỏ nhặt thông qua cách ứng xử của em, và dưới góc nhìn của Hoàng thì Linh phần nào có vẻ “ngầu” hơn trước, điều này lại càng làm cho cậu cảm thấy vô vọng về mối tình đơn phương của mình. Còn về phía Lâm lz, sau 1 tuần quan sát và thấy Linh vui vẻ lại như vậy thì bây giờ hắn cũng đã có thể thở phào nhẹ nhõm, dần trở lại với bản tính chúa hề như ngày xưa…
Vài ngày sau, 7h10p sáng thứ 5…
Lâm lz và lũ bạn trời đánh đang ngồi bốc phét với nhau, cũng lâu rồi mới lại thấy hắn hớn hở mà tán dóc nhiệt tình đến như vậy.
– Dạo này bạn Lâm có vẻ hơi trầm nhỉ? Hay đang tĩnh tâm tu luyện đèn sách chờ ngày vươn lên đứng đầu lớp à =)))
– Ngu lắm không biết à? Bạn Lâm phải chăm học thì mới có cơ hội tán đổ Khánh Linh yêu dấu chứ!
– Anh Lâm đã ra tay thì em nào mà chả đổ như rạ =))))))))))!!!
Trước mấy câu cười cợt vẩn của bọn bạn, Lâm lz chỉ biết nhếch mép cười:
– Hờ hờ, xàm lz! – “Mấy thằng nhõi con chúng mày thì tuổi gì để so với tao! Bố mày đã được nếm thử cái mà đến cả trong mơ chắc chúng mày cũng không chạm đến được đâu!” – Lâm lz nghĩ trong đầu với vẻ mặt khinh bỉ.
– Mà sao dạo này không thấy mày mời bé Linh đi chơi nữa? Mua mấy đồ linh tinh hết tiền rồi à?
– À nói cái đấy mới nhớ! Thế rốt cục là bố mày trúng bao nhiêu tiền mà mày được cho tiêu như rác thế?
Lâm lz bình thản đáp:
– Có nhiêu đâu, thấy bố tao bảo giải độc đắc 70 tỷ của Vietlott!
– Cái djt 70 tỷ??? – Cả lũ ồ lên thảng thốt…
– Xong rồi bố tao lên đây có mua 2 căn nhà. 1 căn ở chỗ trung tâm phố Phụng Minh đang cho thuê, còn lại là căn ở ngay gần trường này mà tao hay dẫn lớp mình đến liên hoan các thứ í. Căn đấy thì chưa hoàn thiện chắc phải mấy tháng nữa mới xong nên bố tao để tao làm gì thì làm. Còn căn kia cho thuê giá cao nên hàng tháng cũng lãi lời này nọ!
– Ghê thật! Giàu càng thêm giàu! Thế mày tiêu hoang vậy thì đang còn bao nhiêu tiền mừng tuổi? Chắc tiêu gần hết rồi à =)))
– Mừng tuổi? Mỗi tháng mẹ tao cho tao 5 triệu tiền ăn vặt đấy mấy con lợn ạ! Cộng thêm tiền mừng tuổi với thỉnh thoảng xin xỏ vớ vẩn gì giờ bố mày tiết kiệm được gần 40 triệu rồi!
– 4… 40 triệu??? Vãi cả lz thật đấy!
Đang bàn tán xôn xao thì cô chủ nhiệm vào lớp, cả lớp đứng nghiêm lên chào, cô vẫy tay cho ngồi xuống.
Sau khi đã ổn thỏa thì cô bắt đầu thông báo:
– Vì sắp tới đợt thi học sinh giỏi cấp tỉnh rồi nên bắt đầu từ tuần sau là sẽ không học theo lịch bình thường mà chuyển hết thời gian sang các lớp đội tuyển các em nhé! Chắc các thầy cô tuyển cũng thông báo rồi nhỉ? Cả lớp luyện thi (cái lớp dành cho mấy thằng không có đội tuyển của Lâm lz, gọi là luyện thi cho oai chứ thật ra như là lớp trông trẻ) cũng phải đi học đấy nhé! Ai vắng là thầy cô sẽ ghi vào sổ đầu bài đấy nên đừng anh nào có ý định trốn học đi chơi!
Cô ngừng một lúc rồi lại tiếp tục:
– À thứ 7 là 20/11 nên mai các em không phải học nhé! Sáng mai 7 rưỡi lớp tập chung đến dọn vệ sinh, chiều thì 2 giờ đến chuẩn bị sân khấu các thứ với thầy cô! Tại mình lớp 9 lớn nhất trường nên phải làm mấy cái này! Làm xong thầy cô có thưởng bánh kẹo cho yên tâm!
Nói xong cô rút điện thoại ra có việc gì đó, còn cả lớp thì lại bắt đầu tiếp tục xôn xao bàn tán. Chỗ thì nhảy múa vui vẻ vì mai không phải học, chỗ thì (chỗ mấy lũ con trai là chính) than giời than đất vì biết kiểu gì cũng phải gánh mấy việc nặng nhọc cho bọn con gái…
Tiếng chuông điện thoại vang lên, cô vừa đưa điện thoại lên tai vừa đưa giẻ lau bảng cho Linh đang ngồi ngay trước bàn giáo viên và bảo:
– Giặt lại hộ cô cái… Ơi em đây ạ… vâng vâng đúng rồi ạ anh chuyển hộ em đến trường THCS TVB ạ…
Linh đón lấy cái giẻ lau bảng và như một nhẫn giả đi ra khỏi lớp. Vì lớp đang ồn ào đứa nào cũng bận nói chuyện nên không ai để ý, ngoại trừ Lâm lz. Bằng ánh mắt biến thái nhạy bén hắn đã ngay lập tức phát hiện Linh vừa âm thầm rời đi, bèn viện cớ với lũ bạn:
– Thôi để ý xem cô có bảo gì nữa không nhé tao đi vệ sinh cái đã!
… Bạn đang đọc truyện Thiên đường tại nguồn: https://gaigoi.city
Hắn nhanh chóng tiến ra nhà vệ sinh chỗ Linh đang giặt giẻ lau bảng. Tầm giờ này tất cả học sinh đều đang ở trong lớp nghe thầy cô thông báo nên hiện tại ở đây chỉ có hắn và Linh. Để ý thấy hắn tiến tới, Linh có hơi bất ngờ nhưng ngay sau đó cũng kịp bình tĩnh lại và làm bộ không quan tâm đến. Thấy vậy, Lâm lz liền mở lời trước:
– Tôi có chuyện muốn nói với bà!
Linh tắt vòi nước, vắt sạch cái khăn, rồi vừa bước qua mặt hắn vừa nói với giọng lạnh lùng:
– Tao không có gì để nói với mày!
– Bà không sợ tôi đem chuyện đấy đi kể lung tung à?
Câu nói này cuối cùng đã khiến Linh chịu dừng lại, hắn tiếp tục:
– Có thể bà không biết nhưng hôm đấy lúc bà về là 4h55 phút, phim vẫn còn chưa hết, nên theo hợp đồng thế nào chắc bà còn nhớ chứ?
Linh nghe xong liền tức giận quay phắt người lại trừng mắt nhìn thẳng vào hắn:
– Rác rưởi! Đến giờ mà mày còn nói được mấy câu đấy à???
Hắn cũng nhìn thẳng vào mắt Linh, từ tốn đáp:
– Phải nói vậy thì bà mới chịu nhìn tôi để nói chuyện nhỉ? Bà yên tâm đi tôi không có ý định đấy đâu, với cả chuyện của tôi với bà tôi cũng thề sẽ không bao giờ để cho ai biết! Dù gì thì nếu lộ ra thì bà cũng có thể kiện tôi tội gì đó mặc dù lúc đấy tôi cũng không dùng vũ lực ép buộc bà hay gì cả…
Thấy Linh đã đỡ giận và vẫn đang kiên nhẫn nghe hắn liền tiếp tục:
– Tôi chỉ muốn bù đắp một chút gì đó cho bà thôi! Đã như vậy rồi thì tôi cũng thấy có lỗi và áy này lắm! Lúc đấy tôi thật là cũng thấy như kiểu không làm chủ được bản thân ấy nên mới vậy, bà cũng thế mà đúng không… Thôi thì cũng đã lỡ rồi mà cứ vậy cho qua thì tôi thấy tiếc cho bà quá! Nên là… 10 triệu, bà nghĩ thế nào?
Nghe đến đây Linh đứng hình mất một lúc, 10 triệu ư, đấy đâu phải là con số nhỏ.
– Bà thấy thế nào? Chỉ cần… bà chỉ cần làm cho tôi ra như lúc xem phim ấy bà nhớ đúng không? Lúc mà bà tự cầm lấy cái đấy rồi ấy ấy ý, có vài chục giây là tôi ra rồi! Dù gì thì mình cũng làm một lần rồi, chỉ cần vậy là 10 triệu…
Chưa để hắn nói hết câu Linh đã thả lại một câu chửi rồi quay lưng bỏ đi:
– Cái loại biến thái kinh tởm!
Hắn vội gọi với theo để nói nốt mấy lời cuối:
– Bà cứ suy nghĩ đi nhé! Đồng ý thì 6h40 sáng mai gặp ở nhà Hồng Thái (căn nhà mà hắn dùng để tổ chức tiệc cho cả lớp, đã được nhắc đến ở trên, vì ở trên đường Hồng Thái nên được gọi như vậy)! Nếu được thì bà chỉ cần nhắn cho tôi chữ C thôi là được…
Bóng lưng Linh khuất xa dần để lại hắn 1 mình ngẩn ngơ ở cửa nhà vệ sinh, sau vài cái chẹp miệng thì lại đành quay trở về lớp…

To top
Đóng QC