Phần 5
Sau khi ra ngoài, theo lời lão Zoe và 2 tên già thì cả 4 phải chuẩn bị quần áo, tắm rửa sạch sẽ để phục vụ tên bá tước…
Risuka, Yukari trầm mặc, đôi mắt áng nước cùng với đắng cay không nói nên lời, sau đó là tuyệt vọng liếc 2 đứa con của mình cùng với sự thương cảm rồi cùng chung một ý nghĩ…
“Lỗi của mẹ vì sinh con ở gia đình này, đừng lo, dù làm gì đi nữa thì con đều sẽ có mẹ bồi bên người, dù chết đi nữa”
2 người mẹ tuyệt vọng cùng ý nghĩ tự sát cùng đứa con để những đứa trẻ thơ không phải gánh chịu ký ức đau thương mà rời khỏi thế giới…
Alicia thì ôm chặt anh trai mình cùng ánh mắt ngấn nước, đôi môi run rẩy, nghẹn ngào nói…
“Asdeus onilchan, Yukari okaa san, con sợ”
Asdeus nhìn tình cảnh trước mặt, khuôn mặt băng lãnh biến thành lạnh lùng, đôi mắt hững hờ trở nên tàn bạo rồi nghĩ…
[Gia đình mình giờ chỉ còn Risuka, Yukari, Alicia, cả thế giới đều gói gọn ở nơi này, việc quái gì phải quan tâm những tên khác, cản đường ta, sẽ bị giết sạch, khinh thường gia đình ta chém nát]
Nhìn thấy lần đầu tiên, dù Yukari cùng Risuka đều mạnh mẽ bị sỉ nhục, mắng chửi cũng chưa bao giờ rơi một giọt lệ, mà bây giờ 3 người phụ nữ quan trọng nhất cuộc đời Asdeus đều rơi lệ ngay trước mắt hắn, bây giờ, dòng họ ROSEWEN đi đến tàn lụi, bay giờ một thứ gì đó được thức tỉnh…
Asdeus dùng tay lau từng giọt nước mắt cho Risuka cùng Yukari, rồi nhìn 2 đôi mắt với ánh mắt rực lửa, chợt bảo…
“Risuka okaa san, Yukari obaa san, 2 người tin con chứ”
Đối mặt với ánh mắt ấy, nhiệt độ cơ thể của 2 người phụ nữ trưởng thành tăng lên, nỗi sợ hãi tuyệt vọng được thay đổi bằng hy vọng, ấm áp, như tìm được một cái cây che gió chắn bão vững chãi…
Bây giờ cả người lần đầu trái tim rung động mạnh mẽ, hơn cả tình yêu của người thân, hơn cả mối tình đầu giang dở, bây giờ trong mắt của 2 người chỉ có hình bóng đứa bé chưa tròn 11 tuổi…
Dù nhỏ bé nhưng an toàn, dù non nớt nhưng tin cậy.
Lần đầu tiên, cả 2 người phụ nữ biết đến tình yêu đích thực…
[Asdeus chan, kun, hóa ra luôn như thế này ư], điều 2 người phụ nữ dù không biết vì sao nhưng vẫn luôn tin tưởng thân hình nhỏ bé ấy mà không thốt nên câu…
“Ư, Ừ… uôn, luôn luôn”
Ngay khi không ai chú ý thì một khuôn mặt bé bỏng với mái tóc màu hồng, bây giờ nhìn người con trai trước mặt với khuôn mặt dần đỏ, ánh mắt màu hồng sáng chói, trái tim đập từng nhịp nhanh và ngày càng mạnh, say mê…
“Asdeus onil chan luôn đẹp trai như vậy à”
Ngay bây giờ, 3 người phụ nữ, khác vẻ ngoài nhưng ánh mắt bên trong luôn cùng một hình bóng…
“Mê dại”
… Bạn đang đọc truyện Thế Lực Triệu Hoán Vô Hạn tại nguồn: https://gaigoi.city
“Bác Zos, bá luôn luôn sẽ là đồng minh của cháu chứ?”
Asdeus đứng trước nhà Zos, khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt lạnh lẽo, nhìn Zos, hỏi một cách vô cảm…
Zos bừng tỉnh khỏi giấc ngủ vì cháu trai gọi rồi lại giật mình nhìn ánh mắt của nó, dần dần, Zos thoát khỏi tình cảnh đơ người, rồi nhìn lại đứa cháu mình, nghiêm túc hỏi…
“Cháu đã quyết định?”
Asdeus lãnh tĩnh trả lời…
“Ừ”
Zos nghiêm mặt rồi quỳ xuống…
“Zos ROSEWEN thề luôn theo lãnh chúa ROSEWEN, ASDEUS ROSEWEN”
Ánh trăng soi rọi mọi góc phố, nhưng lại là hình ảnh đối lập giữa thiên nhiên và con người…
Asdeus thu lại vẻ lạnh lùng mà nhìn Asdeus một cách trìu mến, chưa như gia đình nhưng cũng là cách nhìn với gần bằng…
“Cháu cảm ơn bác, đi thôi”
… Bạn đang đọc truyện Thế Lực Triệu Hoán Vô Hạn tại nguồn: https://gaigoi.city
Đêm trăng bây giờ soi sáng mọi thứ, không, phải nói tiệc trăng máu soi sáng mọi thứ…
Lúc mọi người đang yên giấc mà không ngờ đến khi tỉnh dậy là 1 cuộc sống mới đang đón chờ họ…
… Bạn đang đọc truyện Thế Lực Triệu Hoán Vô Hạn tại nguồn: https://gaigoi.city
Sau chỉ 30 phút cuộc thảo luận giữa gia đình nhà ROSEWEN, tất cả lính canh tường thành đã được thay đổi bằng 2000 tên đạo tặc…
2000 tên này được Asdeus và Ros lựa chọn kỹ càng bằng những tiêu chí:
Khỏe mạnh, khôn ngoan, chưa giết người, và đều là những người vì hoàn cảnh bức bách mới đi cướp, số còn lại biến thành nô lệ khổ sai…
2000 tên qua nhiều tháng huấn luyện với bài tập Asdeus ứng dụng cho lính đặc công hiện đại, bây giờ 2000 người thừa sức chống trả đội quân gấp 2 lần họ, ánh mắt sắc bến, hiên ngang, thân thủ nhanh nhẹn, giết người dứt khoát…
Trong một căn phòng, một tên đàn ông to cao nhưng béo ú đang ăn hoa quả nói to…
“Tên Zoe ngu ngốc nói đưa vợ hắn đến mà sao giờ không đến, đúng là tên phế vật”
Vừa nói hắn vừa quát nhăn mặt đá nữ hầu đang rót nước bên cạnh…
Chợt, xoẹt, hấn bị chém, đúng vậy bị 4 tên trùm mặt chém…
“AAAAA, các ngươi các ngươi là ai, có sát thủ, có sát thủ, lính canh đâu”
Tên bá tước vừa hô vừa hét đau đớn…
“Không có ai đâu ngài bá tước tôn kính, hahaha”
Zoe vừa nói vừa cười…
Tên bá tước không hiểu, với bộ óc ngu si thì càng không thể hiểu được…
“Ngươi biết ta là ai không Zoe, người nhà ta sẽ chém chết ngươi nếu động vào ta, khôn hồn thả ta ra ít ra còn cho ngươi chết nhẹ nhàng”
Đầu óc tên ngu này không thể hiểu nối mà nói như vậy…
… Bạn đang đọc truyện Thế Lực Triệu Hoán Vô Hạn tại nguồn: https://gaigoi.city
“AAAAA, đau quá cha mẹ ơi”
Lúc này tên bá tước lại hét thêm, nước mắt nước mũi chảy ra ngoài rồi nhìn Zoe…
“Tại sao, tại sao, ta sẽ cho ngươi nhiều đất, nhiều nô lệ, nhiều đàn bà, thả ta đi Zoe, vì sao ngươi làm chuyện này, ngươi không biết đang phạm phải tội chết à”
Vừa nói xong thì chính Zoe tự tay chém vào ngay chim hắn rồi đạp nên chỗ vừa chém, nhìn con lợn đang gào thét vì đau đớn rồi cười hung ác nói…
“Ngươi dám động đến vợ tao nên bị như thế này, dám động đến vợ của ta, thì chỉ có chết thôi, còn, giết ngươi thì sao? Ngươi nghĩ ta tự nhiên mời ngươi đến lãnh địa rồi ra tay với ngươi sao??”
Tên béo thất thần, rồi hét lớn…
“Tên nào xúi giục ngươi, chết tiệt, em trai ta, em họ ta, con ta hay vợ ta, chết tiệt”
Zoe cười mỉm như đạt mục đích rồi nói…
“Không liên quan đến ngươi, dù gì cũng là kẻ sắp chết, đừng lo ta sẽ đưa con trai ta theo ngươi”
Chợt Zoe cười mỉm rồi nói…
“Dù gì nó cũng là người duy nhất đứng ra bảo vệ ngươi cơ mà, rồi, tạm biệt”
“Choang”, cửa sổ vỡ ra một thanh kiếm chém bay 2 kiếm của 2 tên sát thủ cùng tiếng hống…
“DỪNG LẠI”
… Bạn đang đọc truyện Thế Lực Triệu Hoán Vô Hạn tại nguồn: https://gaigoi.city
10 phút trước, ngay trước phòng khách…
Zoe “haha, sau ngày hôm nay, chúng ta lại có thêm một khoản tiền lớn đủ ăn chơi rồi kaka, dù hơi tiếc vì ném bỏ 2 con đàn bà đó”
Ông già nói “tiếc gì 2 con đàn bà, dù gì kiếm đâu chả có”
Bà già tiếp lời “1 đứa bán thân, 1 đứa mất trinh thì có gì mà tiếc, phải ghê tởm 2 tạp chủng đi lại dạo đùa trước mặt làm ta thấy thêm ghê tởm, chết đáng lắm”
3 người nói về cái chết của người thân một cách dễ dàng, còn không tiếc lời để mạt sát 2 đứa trẻ nhỏ…
Bỗng một tiếng vui đùa của trẻ thơ vang lên…
“Vậy à, vậy thì cảm ơn, ông bà thêm cha nữa, nhé”
3 người hoàn hồn lại chợt run người vì tiếng nói không cảm xúc…
“Ai, lính đâu, cận vệ đâu rồi”
Tiếng nói trẻ non lại vang lên, tiếng nói cũng vừa hướng về đám người ăn mặc rách nát nhưng trang bị vũ khí chỉnh tề…
“Chúng gọi các ngươi kìa, lên đi”
Đám người quỳ xuống trước mặt đứa trẻ, nói với sự kính cẩn đầy long trung thành…
“Không dám, cậu chủ Asdeus mới là chủ nhân của tôi”
Trước kia, dù không suy nghĩ quá nhiều nhưng Asdeus thừa hiểu, những người bên cạnh thủ hộ mình mới là điều quan trọng nhất trong thời kỳ này…
Vì thế Asdeus luôn cố gắng tỏ ra tốt nhất, đối xử tốt với cảnh vệ trong lâu đài cũng như các người lính trong lâu đài, thỉnh thoảng trộm một số tiền của Zoe cho những người lính lo cho gia đình họ…
Vậy nên trong lòng những người lính thì Zoe bỗng chốc bị đánh giá thấp đến không tin nổi đối với Asdeus, đương nhiên những người lính này chứ không phải lũ người hầu chỉ biết ra oai với người ngoài lâu đài vì được ăn no và có công việc ổn định…
Cho nên chỉ cần tiếng hô khởi dậy của Asdeus liền dễ dàng tận trung, chỉ với cú hích nhỏ của Zos, họ sẵn sàng chết vì Asdeus…
Đám lính nói “Vì nam tước Zoe suýt giết chết bá tước, cho nên phải bắt sống”
Đúng vậy, cú hích của Zos là tung thông tin sai lệch cho đám lính, để họ tin không còn lối sống để chọn ngọn cỏ duy nhất cứu mạng…
Asdeus nhìn 3 người như 3 cục rác rồi ra lệnh…
“Phanh thây 2 tên già, rồi cho tắm nước muối đến chết, còn Zoe giữ lại, tự ta thẩm vấn, các ngươi lui ra”
Zoe cùng 2 ông bà lão chợt hét lên…
“Các ngươi làm gì, ta là lãnh chúa, thả ta ra, ta sẽ chém giết các ngươi, thả ra”
Vì đám lĩnh cũng như người dân đều chịu đủ thứ bóc lột, đủ thứ hãm luật của 3 người này, như là cướp vợ, như cướp tiền tăng thuế… Giờ, ai cũng háo hức hành hạ 2 tên già này, chỉ tiếc không thể làm luôn tên còn lại…
2 tên già nhìn đám lính lại gần với nụ cười vui sướng cùng lạnh lùng, chợt hét lên…
“Đừng lại gần đây, Asdeus, chúng ta là ông bà của ngươi cơ mà, thả ta ra, xin ngươi, ta sẽ cho ngươi mọi thứ, đừng mà”
Tiếng thét văng vẳng đến khi bị kéo đi xa, rồi lại tiếng hét khác thay thế, thay vì uy nghi như thường ngày thì bây giờ là đau đớn, xin tha. 2 con quái vật hình người đang bị giống như 2 tên đó làm vì sở thích quái đản với những người khác…
Trong tòa nhà, Zoe nước mắt nước mũi tùm lum, vừa nghe tiếng hét của cha mẹ mình vừa run bần bật nói…
“Asdeus, ta là cha ngươi mà, tha cho chúng ta, đi ta sẽ đối xử tốt với các ngươi sau này mà”
Zoe nhìn ánh mắt Asdeus vẫn giữ vẻ lạnh lùng thì giật thột nói tiếp…
“Ngươi không suy nghĩ cho mẹ, dì và em gái ngươi à, họ sẽ đau khổ nếu ta chết đấy, chúng ta là gia đình mà”
Với ánh mắt của Zoe thì Asdeus vẫn nhìn lại rồi nở nụ cười châm chọc, cúi đầu, giơ lên một viên xu lắc qua lại trước mắt Zoe đến khi hắn ngơ ngác, rồi nói…
“Trước không, giờ vẫn không, ta, ở thế giới này gia đình bây giờ vẫn chỉ có 3 người phụ nữ mà thôi”
… Bạn đang đọc truyện Thế Lực Triệu Hoán Vô Hạn tại nguồn: https://gaigoi.city
Đó là khi màn kịch bắt đầu, màn kịch đẫm máu trong lâu đài nhưng lại mang ánh sáng mới chi hang vạn người dân trong lãnh địa…
“Choeng”
“DỪNG TAY LẠI”
Asdeus xuất hiện với thân hình đẫm máu, đứng chắn giữa bá tước và Zoe…
Đúng vậy, màn kịch của Asdeus đề ra, vì sao Zoe lại bị như vậy?
Rất đơn giản là trúng phải thôi miên của Asdeus học từ thế giới kia cùng với cần sa và một số loại thuốc làm người khác mụ mị…
Đương nhiên nó không đơn giản như thế nhưng vì Zoe chỉ là 1 tên phế vật với HP H, có khi còn thấp hơn người bình thường…
Sau một trận kịch chiến và sự bạo phát “bất chợt” của Asdeus đã chém phăng một tay của Zoe, rồi gần như ngã xuống…
Tên bá tước thấy Asdeus như một vị anh hùng giáng xuống cứu chính mình, nước mắt nước mũi ôm tay Asdeus khóc rồng, trong mắt đầy vẻ nhiệt tình, biết…
“Cảm ơn ngươi, tí nữa ta chết rồi, cảm cảm ơn”
Từ khi cha mẹ sinh ra đến giờ, lần đầu tiên bá tước biết đến sợ hãi như vậy, trong mắt hấn tên trẻ nhỏ này như một anh hùng, không khác gì đấng sinh thành của hắn…
Asdeus vẻ mặt mệt mỏi, khó nhọc cười nói…
“Không có việc gì thưa bá tước, ta đã rất ngưỡng mộ ngài từ lâu, nên không thể để người như ngài mất đi. Nó là sự thiệt thòi của thế giới”
Ánh mắt bá tước như sáng ra, giống hệt như nhìn thấy tri kỷ, bạn thân, người bạn chí cốt vậy…
“Asdeus san, đừng gọi ta là ” ngài ” xin gọi ta như bình thường là được rồi, bạn của ta”
Tên béo ngu này nhìn Asdeus như tri kỷ làm Asdeus cũng bất ngờ nhưng cười với nụ cười “chân thành” nhất rồi, đập tay lại với nhau hủy thôi miên của Zoe…
“Không dám thưa ngài, giờ xử Zoe như thế nào bây giờ?”
Bá tước cầm kiếm chém tứ chi Zoe không nghe Zoe hét những câu…
“Không phải ta ” ” là tên Asdeus lên kế hoạch ” ” tất cả do hắn, bá tước greyarth tin ta ” ” t ta luôn trung thành với ngài mà ” ” tha mạng”
Không một câu nào lọt tai bá tước Greyarth, đang chém thỏa thích rồi nhớ cơn đau dưới hang cùng toàn thân mới dùng lại ngồi xuống thở hổn hển vì cái thân cục mịch hoạt động nãy giờ…
“Giết hắn, ha hà hà, Giết hắn, dùng cách tàn bạo nhất giết hắn, đừng lo, ta sẽ nói với bệ hạ”
Rồi nhìn Asdeus với ánh mắt nhìn bạn thân của mình cùng sự biết ơn rồi nói:
“Bạn của ta à, vì Zoe, tội của hắn sẵn sàng giết cả tộc, vì ngươi cùng là trong tộc của hắn, ngươi xử lý như thế nào, ta theo thế đấy”
Nghe vậy Asdeus liền giả vờ trầm tư rồi nói…
“Thưa ngài, theo ngài sẽ giết sạch người mang họ ROSEWEN phải không?”
Bá tước Greyarth cười nói…
“Đúng vậy, vì ngươi là bạn ta, ta cũng sẽ có thể nói cách khác cho quốc vương, tùy ngươi ý thế nào, ta theo ngươi”
Asdeus nghe vậy chợt nói…
“Xin ngài nói đức vua đây chỉ là ý của mình Zoe và cha mẹ hắn, không liên quan người còn lại trong tộc, lỗi lần này là cả gia tộc lỗi lầm, nên xin quốc vương xóa dòng họ ROSEWEN tất cả công lao, không đảm nhiệm chức lãnh chúa”
Bá tước nghe vậy chợt hoảng hồn rồi cười…
“Được rồi, đừng lo bạn của ta, mọi thứ sẽ luôn tốt đẹp với ngươi, haha”
Bá tước cười sảng khoái rồi được trị liệu…
Khi bá tước đi. Zos hiện ra sau lưng nói với Asdeus…
“Cháu cũng bị thương nặng đấy, không sao chứ?”
Asdeus bình thản nói…
“Cháu không sao”