Phần 4
Trước khi tên thủ lính chìm hẳn xuống đầm lầy, Asdeus kịp cắt đầu của hắn rồi giơ lên không trung gào lớn…
“Hạ vũ khí xuống, thủ lĩnh của các ngươi đã bị ta giết chết”
Tiếng hét như vang tận trời xanh, dù đang chém giết nhau thì cũng dừng lại để nhìn xem chuyện gì đã xảy ra…
“Oh, oh, ohhhhh, Asdeus sama muôn năm, ohhhhh…”
“Không thể nào, thủ lĩnh mà bị 1 tên nhóc mồm còn hôi sữa giết chết a, không thể nào, lừa người à”
Cả chiến trường, 2 vách núi đều vang lên tiếng reo hò, rên la, dù nhiều như vậy nhưng đa số chỉ 2 cung bậc cảm xúc thứ nhất cho đoàn quân lãnh chúa, vui sướng, tự hào, và tiếng cười tràn đầy hy vọng, còn lại là lũ cướp là tuyệt vọng, bàng hoàng, sợ hãi, khó tin.
Bây giờ cảm xúc của Asdeus như đang dâng trào trong suy nghĩ, bộ não rung động cả linh hồn, lần đầu tiên trong cả 2 cuộc đời, Asdeus biết được tự hào vô tận khi có được một thành tích vượt trội, lần đầu tiên nhận được sự sùng bái sùng kính…
Trong linh hồn của Asdeus đột nhiên một hào quang lóe sáng như một tạo vật thức tỉnh, đương nhiên Asdeus không hề biết, hay nói đúng hơn là chưa đủ tầm để biết…
Trên đường về lâu đài ở giữa lãnh địa…
Ros vừa cười mỉm vừa nhìn Asdeus một cách nghiền ngẫm rồi nói…
“Này Asdeus, nếu cháu lên làm lãnh chúa thì tốt quá nhỉ”
Nghe vậy, mắt của Asdeus chợt lóe sáng, đầu óc xoay chuyển rồi quay sang cười nói với bác Ros…
“Đâu thể vậy được bác Ros, lão ba của cháu đang làm việc rất tốt, ai cũng mong muốn người trong gia đình làm việc tốt và an toàn mà, vâng, nếu vẫn là ” người trong gia đình”
Asdeus cười một cách ẩn ý mà bác Zos cũng nhận ra nụ cười của đứa cháu mình, trên đường cả đoàn quân cười nói nào nhiệt, ai nấy đều khoe về thành tích và sự tự hào, sùng bái đối với cậu chủ nhỏ Asdeus…
Đương nhiên, chỉ có riêng 2 người Asdeus và Ros đều im lặng cả quãng đường đi về lãnh địa…
… Bạn đang đọc truyện Thế Lực Triệu Hoán Vô Hạn tại nguồn: https://gaigoi.city
Asdeus đứng cạnh Ros, nghe Ros trình bày về trận chiến…
“Thưa nam tước, trận chiến diễn ra tuy khó khăn nhưng nhờ cậu chủ Asdeus nên trận chiến chuyển bại thành thắng và Asdeus đã anh dũng một mình chém đầu tên thủ lĩnh”
Thay vì vui vẻ về trận chiến ông bà nội của Asdeus đều âm trầm nhìn cả 2 bác cháu Asdeus an toàn trở về, trong ánh mắt có chút ghét bỏ và thất vọng…
Riêng Rue thì ngu ngốc biểu hiện mọi thứ ra ngoài, ánh mắt tức giận, mồm thở đầy hơi nóng, miệng lẩm bẩm…
“Vie chết rồi, hắn chết rồi thì tiền sau này lấy đâu, sòng bạc như thế nào tiền của ta, tiền của ta…”
Sau khi thơ thẩn lẩm bẩm một hồi, Rue ngẩng đầu nhìn về Asdeus và Ros, muốn hét rồi cố kiềm lại…
“Các ngươi về an toàn là tốt rồi, rồi, rồi, cút ra ngoài nhanh, cuttttt”
Asdeus cùng Ros liếc mắt Rue, rồi cùng đi ra ngoài…
Ros có điều muốn nói, lại thôi rồi lại nhìn về Asdeus rồi nói…
“Khoảng 4000 tên cướp khỏe mạnh đang được bắt lại trong doanh trại cạnh tòa thành này”
Rồi lại đi trước khi đi xa thì để lại cho Asdeus lời nói…
“Asdeus à, dù thế nào đi nữa, bác luôn giúp đỡ cháu, luôn là đồng minh của cháu”
Asdeus không hề nhìn bác Ros mà hướng ánh mắt về tòa nhà mẹ đang bị nhốt rồi liếc về phòng khách nãy mới vào, rồi thì thầm nhỏ…
“Dù gì, cũng là người sinh ra ta, dù chưa bao giờ nhận ở thế giới này có cha mẹ ruột nhưng ít nhất hắn chưa chạm đến mức cuối cùng, ít nhất là vậy…”
Ánh mắt Asdeus chợt lạnh lẽo, rồi quay lại làm đứa trẻ bình thường và rời đi…
… Bạn đang đọc truyện Thế Lực Triệu Hoán Vô Hạn tại nguồn: https://gaigoi.city
Một thế giới toàn những ánh đèn, tòa nhà cao tầng, xe ô tô qua lai…
“Nhàm chán, quá nhàm chán…”
Một thanh niên ở trong phòng tối, đang chơi game, góc tường toàn là huy chương, bằng khen…
Đó là khi Asdeus hay Cường ở trước khi xuyên không…
Nơi này không có người thân, năm mà lên 15, khi mà nửa mơ, nửa thật, dường như hiện tại và ảo ảnh đều đan xen với nhau, trong mỗi giấc mơ Cường không thể xác nhận đó là thế giới hiện tại hay song song, hiện thực có phải là mơ? Hay giấc mơ chính là hiện thực mình đang sống…
Cuộc đời ấy luôn luôn tiếp diễn, dù mỗi lần mơ hay đời thực, đù khác nhau như thế nào thì đều cùng một diễn biến giống nhau đó là Cường là một tên luôn cắm mặt vào điện thoại và máy tính đọc tiểu thuyết, học thuyết và tất cả kiến thức liên quan đến hóa học, vật lí, sinh vật, vũ trụ… dù không chuyên sâu nhưng mỗi thứ đều biết một ít…
Luôn là thiên tài, một người không hề sợ vấn đề gì, cho đến khi tất cả người thân, bố mẹ và anh trai đều biến mất, dù mỗi giấc mơ, mỗi đời thực đều diễn ra khác nhau nhưng không thể thay đổi việc bố mẹ và anh trai biến mất, lúc thì 9 tuổi, lúc 20 tuổi, lúc 29 tuổi… Luôn diễn ra như thế, dù không ai biết được nguyên nhân, nhưng có thể khẳng định cả 3 người đều như không tồn tại, và kết quả ở mỗi giấc mơ, cuộc đời của Cường luôn dẫn đến vô hạn, không hồi kết.
Liên tục như vậy trong nhiều năm, làm Cường trở nên lãnh cảm, bình tĩnh ở mọi trường hợp, trở nên bình thường đến hơn cả bình thường, dù không có ai có thể khẳng định “bình thường là gì”
Mọi thứ đều chấm dứt khi câu nói “Khởi động thành công” trong linh hồn cậu…
Một trang giấy mới trong cuộc sống đầy “bình thường” của cậu chính thức bắt đầu…
Kẻ từ đó Cường hay Asdeus không còn những giấc mơ về cuộc đời, không còn cảm thấy cuộc sống quá “bình thường”
Mà mọi thứ cậu hướng đến dù luôn miệng nói “hào quang nhân vật chính” nhưng có ai biết được mọi thứ cậu phấn đấu là trở nên mạnh đến mức không ai có thể tổn thương người thân, và tìm được bố mẹ thật của mình, luôn vậy, mọi thứ trong giấc mơ khiến cậu bất lực dù biết trước tương lai…
Nhưng giờ, cậu có khả năng đả bại tương lai…
“Dù thế giới, hiện tại tương lai ngăn cản ta tìm bố mẹ mình, dù tình trang nào ta cũng sẽ luân hồi thế giới, giết chết tương lai, bẻ gãy quá khứ đưa mọi thứ đều hướng tới mục đích của chính mình, chắc chắn”
… Bạn đang đọc truyện Thế Lực Triệu Hoán Vô Hạn tại nguồn: https://gaigoi.city
2 tháng sau khi cuộc chinh phạt cướp kết thúc…
“Asdeus onil chan, nhìn xem bông hoa kỳ lạ này này, hihi haha, đẹp quá mất”
Em gái cùng cha khác mẹ của Asdeus đang kéo Asdeus ra khu vườn sau nha dạo chơi…
Săn nói luôn, em ấy tên Alicia.
Nếu ở thế giới trước thì lũ lolicon chắc chắn phát rồ vì em ấy, dù tôi không phải lolicon nhưng tôi vẫn rất yêu Alicia, mọi âm mưu nham hiểm của gia đình đều được chữa trị bởi nụ cười của Alicia…
Với mái tóc màu hồng mượt, làn gia như tuyết như ngọc kết hợp với đôi mắt ruby hồng sáng trong làm Alicia không khác gì một thiên thần thánh khiết nhưng đầy vẻ nữ tính dù chỉ mới 8 tuổi…
Nhắc đến Alicia thì không thể không nhắc đến mẹ hai của bọn tôi, mẹ Yukari…
Nếu Ritsuka là kết tinh của đoan trang, thùy mị, một người vợ giống in “Nadeshiko” như ở nhật bản thì Yukari lại là kết tinh của sự quyến rũ, lẳng lơ…
Với mái tóc nâu đậm cùng với làn da hơi trắng nhìn luôn ướt át, cặp đùi tiêu chuẩn cùng với đôi mắt hồng ngọc nhạt đủ để làm mọi người đàn ông ôm thân dưới mà nhìn lên.
Dù vẻ bề ngoài quyến rũ, dâm đãng lẳng lơ nhưng thực chất Yukari okaa san lại rất hiền lành, giữ mình, ngoài lão cha cùng với chồng trước thì Yukari luôn luôn giữ mình trong sạch…
Theo như lời kể từ nhóm người hầu đầu tiên thì ngay đêm đầu tiên giữa bạn trai và bà ấy thì lão cha đưa quân lính chém chết gã trên giường, khinh bỉ thay là dù cướp vợ người khác nhưng lại kết tội ên bạn trai là dám hãm hiếp vợ hắn…
Nghe người hầu bảo lúc quân lính đi vào, lão cha nhìn thấy hai người đang trên giường, phía dưới dì Yukari đang chảy máu…
Sau khi hỏi mọi người xung quanh cộng thêm người hầu thì biết thêm rất nhiều chuyện, không chỉ Yukari mà còn về mẹ tôi…
Hóa ra vì cứu ông ngoại, nên mới hiến thân cho lão cha, hay cả Yukari lẫn mẹ tôi đều là 2 người phụ nữ xinh đẹp nhất cả lãnh thổ, nó còn lan đến tận kinh thành khiến nhiều quý tộc như bá tước, tử tước cầu…
Đen đủi thay trước khi họ đến, lão cha của tôi đã sử dụng biện pháp hèn hạ bẩn thỉu để độc chiếm họ.
Và đó cũng là một trong những lý do chính mà lãnh thổ dù yếu kém nhưng vẫn không được viện trợ tài chính và quân đội.
Còn một điều thú vị nhất tôi biết được, lý do mà lão cha hay đi với những người phụ nữ khác là vì cảm giác tự ti đối với 2 người phụ nữ kia…
Và nghê từ những người hầu luôn túc trực ở phòng 2 người phụ nữ kể lại là 10 năm gần đầy mà số lần lão ấy và mẹ tôi làm với nhau chỉ có 5 lần, tính ra lão cũng khỏe thật chỉ 5 lần mà làm cho cả tôi cả Alicia ra đời, mà mỗi lần có 5 phút mới sợ…
[Hình như lão tìm những cô gái khác để tập luyện nhưng vẫn phế vật, hahaha]
… Bạn đang đọc truyện Thế Lực Triệu Hoán Vô Hạn tại nguồn: https://gaigoi.city
Những tháng ngày vui vẻ luôn qua rất nhanh, và một cơn ác mộng ập đến…
Đầu tiên xảy ra là, lão tính hãm hiếp Alicia…
Dù phản kháng mãnh liệt nhưng Alicia vẫn bị lột hết đồ và suýt chút nữa lão đã lấy được cái trinh trắng của em ấy…
May mắn thay, trước ngày hôm đó dì Yukari đi ngang qua và cứu em ấy một mạng…
Lần 2 xảy ra…
Lúc đó, bá tước của vùng đất đến nói chuyện về kinh tế như mọi năm, và lão để ý mẹ tôi, Risuka…
Ngay trước mặt tôi, lão Zoe đã đề nghị…
“Risuka, tối qua phòng ngài bá tước”
Một câu mệnh lệnh mà không cho phép phản kháng…
Mẹ tôi nhìn với khuôn mặt ngơ ngác, rồi run rẩy nói…
“Nhưng, anh à, em là vợ anh mà, tại sao lại vậy”
Ông nội tôi nhìn bằng ánh mắt khinh bỉ…
“Dù rất tốn tiền vì không cứu được cha của ngươi, nhưng ít ra ngươi chứng minh mình có giá trị đi”
Bà nội nói thêm cùng với nụ cười đểu…
“Giúp chồng mình công việc không phải tốt sao, dù gì cũng là vợ con trai ta mà, hia hia hia”
Rồi lão cha nhìn tôi với ánh mắt thù hận cùng với đểu giả, thầm nghĩ [con tiện nhân sinh ra loài súc vật như ngươi, cái thứ làm tao mất tiền để chơi bời, cho mày hối hận vì được sinh ra]
“Hình như nghe nói, ngài bá tước thích nhất là khi cùng cả con lẫn mẹ, và nhìn con trai của họ bị trói lại nhìn cảnh đó, cha mẹ, có nên làm theo hay không đây”
2 tên già như nhận ra điều gì rồi nhìn có vẻ nghiền ngẫm rồi nói…
“Không hổ là con trai ta, thông minh, Yukari, Alicia, theo Risuka nữa, dù gì các ngươi một bên bán mình vì tiền, một là đàn bà dơ bẩn bị vấy bẩn bởi tên đàn ông không phải chồng mình, nên đóng góp cho gia tộc không phải tốt hơn sao? Hihi haha, à, còn Asdeus, nhớ làm theo cha các ngươi nói, hiha hiha”
Nói xong cả 3 người đều cười thoải mái rồi thêm một câu…
“Dù gì thì không thể vết nhơ này trong lịch sử gia tộc, sau khi xong việc bọn ta sẽ cho các ngươi khoản tiền rồi, rời khỏi lâu đài, vì mang tội bị trục xuất nên sẽ có lính áp giải đấy, hi ka hi ka haha”
Lúc nói xong tên cha Zoe trong ánh mắt sát khí nổi lên rồi thầm nghĩ…
[2 Con điếm này lâu nay luôn kiêu ngạo, bây giờ ta để ngàn tên cướp trong khu vực nhân thân thể 2 ngươi làm đồ để bọn hắn trung thành làm việc, còn cho 2 ngươi làm món đồ chơi nữa chứ, kahakaha, à quên, Alicia nữa mà hahaa]
Asdeus nhìn cả 3 người, trong đó chú ý trong ánh mắt lão Zoe là sát khí, âm hiểm cùng nụ cười giảo đều. Mặt Asdeus băng lãnh lại rồi thầm nói:
“Ta đã cho các ngươi quá nhiều cơ hội, giờ, gia đình ta chỉ còn 3 người phụ nữ”