Thế Lực Triệu Hoán Vô Hạn – Phần 2

Phần 2
2 năm sau…
Trong 2 năm này Asdeus đều ở trong thư viện học thêm về tất cả kiến thức về thế giới vì Asdeus biết kiến thức là vũ khí mạnh nhất…
“Ta là nhân vật chính, ta phải biết nhiều hơn để sử dụng, tưởng tượng xem hình ảnh các em gái nhìn ta với ánh mắt ánh sao đầy ngưỡng mộ khi nói một đống thứ về hóa học, vật lý, toán học, kakaka”
Đúng vậy 2 năm này Asdeus không chỉ học về kiến thức ở thế giới này mà còn vận dụng trí nhớ và cố gắng học hết kiến thức ở lúc trước, không biết IQ ở Asdeus cao hay trí nhớ tốt mà nhớ 1 biết 10 từ 1 suy 3, rất nhanh đã nhớ hết tất cả kiến thức, không chỉ nhớ hết mà còn suy luận đến những tầng thứ cao hơn mà Asdeus chưa được dạy ở quá khứ…
Nếu ở thế giới trước, Asdeus phải được gọi là toàn năng thiên tài, nhưng ở thế giới này thì… bị khinh thường dù là con của lãnh chúa, và cay đắng hơn chính cha của mình khinh thường chính mình.
Qua những năm qua Asdeus hiểu vì sao lão lại khinh thường mình và hay rẻ mạt mẹ của mình, rất đơn giản vì màu tóc đen.
Không thể không khẳng định Asdeus là một người được gọi là điển trai “Công nhận hình dáng ta ở thế giới này giống thế giới cũ gần đến 100%, chỉ có gầy hơn và da mịn hơn”
Đương nhiên Asdeus không hề nói xạo ở cả 2 thế giới Asdeus đều gọi à điển trai, nhưng, ở thế giới này Asdeus có một khuôn mặt điển trai, dù mới 7 tuổi thế nhưng đã cao gần đến 1m6, dù ở thư viện nhưng vẫn động rất tốt, cơ thể nhìn không gầy không béo, phải gọi là chắc chắn, điểm thu hút ở Asdeus bây giờ nhất là đôi mắt đen đầy trí tuệ cùng sự tự tin. Nếu ném vào thế giới trước Asdeus có thể tự tin làm nam thần nhỏ tuổi rồi…
Vì biết thế giới này toàn quái vật nên Asdeus không hề giảm luyện tập Asdeus thường nói…
“Dù ta có hào quang nhân vật chính (tự nhận), nhưng ta không ngu ngốc đến nỗi không làm mà vẫn có ăn, nhân vật chính có rất nhiều loại, loại ăn hành rồi mạnh lên, loại may mắn đến ngu ngốc. Ta khác biệt, ta không muốn phải hối hận, ta phải mạnh đến mọi người ngưỡng vọng, mạnh đến kẻ địch nghe tên ta phải run sợ, sát phạt”
Đấy là lý do Asdeus đang luyện tập hàng ngày…
Vào một buổi đêm, Asdeus đã biết vì sao ông bố lại khinh thường Asdeus cũng như mẹ. Asdeus đi tập đêm như bình thường lúc đi qua phòng mẹ, Asdues thấy…
Rue “ta ra, ta ra, dừng lại…”
Đúng vậy cha Asdeus đang sex với mẹ nhưng cái Asdeus thấy chỉ là một người đàn ông cầu xin người đàn bà tóc nâu vàng với bộ ngực lớn ngừng nhấp, Asdeus thấy từ đầu đến cuối và hiểu…
“Lão già có con cu có 10cm, nhấp được 3 nhấp thế lo được ai”
Dù khó tin nhưng Asdeus dù mới 7 tuổi chưa dậy thì nhưng con cu đã đến 12cm dù chưa dậy thì đi nữa, Asdeus càng bất ngờ hơn về khả năng của mình, dù quay tay bao lần cũng không ra được cũng chẳng mềm được, đó cũng là một trong những lý do vì sao Asdeus tập luyện như điên, để mệt gần chết đến không suy nghĩ linh tinh…
Rue “con điếm này, đúng là lỗi của tao khi lấy mày về, vừa dâm vừa biến thái” lão chửi vợ lão như bào chữa cho yếu sinh lý của mình, rồi đi ra khỏi phòng…
Risuka lẳng lặng nhìn lão rồi mặc đồ, nhìn lão rời đi lâu rồi mới nói…
“Mới vào phòng chưa được 5 phút đã đi ra”
Rồi Risuka mới vào phòng tắm, trộm lấy bức ảnh được làm tư tinh thể, hình ảnh Asdeus không mặc áo, cầm kiếm vung qua…
“Con của mẹ là nhất, yêu con, yêu con, yêu con…”
Vừa nói, mắt của Risuka như thành hình trái tim rồi đưa tay dần xuống, và chỉ nghe thấy tiếng rên…
Lúc Risuka vào phòng tắm thì Asdeus đã đi về phòng mình với khuôn mặt khinh thường…
“Tên béo vô dụng, đã yếu còn ra gió, phế vật”
… Bạn đang đọc truyện Thế Lực Triệu Hoán Vô Hạn tại nguồn: https://gaigoi.city
Hằng ngày nhìn cảnh người mẹ của mình bị lão bố và ông bà sỉ nhục sai đủ thứ việc như dọn nhà xí, cho ngựa ăn, và rồi một ngày lão bố tát mẹ cùng với ông ba mỗi người một tát chỉ vì mẹ tôi phản đối họ đưa tôi ra chiến trường đánh nhau với đạo tặc, lũ cướp. Nhưng bà thất bại, sau khi bị đánh đập thì được người hầu nhốt vào phòng, và chính mắt Asdeus thấy những nụ cười khinh bỉ, kể cả lũ người hầu.
Ánh mắt của Asdeus sắc bén lạ thường, không ai biết cậu nhóc 9 tuổi bây giờ đang nghĩ gì…
Sáng ngày hôm sau, đúng lúc Asdeus tròn 10 tuổi, Asdeus được lên chiến trường và cũng lần đầu tiên nhìn thấy chỉ số của mình…
NAME: ASDEUS…
STR: H…
SPE: H…
HP: G…
MAG: H…
Sắn nói, dù mỗi người max POINT là 100, nhưng chỉ có nhưng định thạch cấp độ mới khám phá được…
“Hừm, giống như mình suy nghĩ, dù tập luyện như thế nào thì cũng chỉ khỏe hơn người thường rất ít, dù vậy thật bất ngờ với sinh lực của mình đã cấp G, thường cấp G là những người sinh lý mạnh, ừm, sự tự hào của đàn ông”
Asdeus nhìn lên trời với bộ mặt dê xồm…
“Hôm nào phải đi trải nghiệm, kakaka, dù sao tích lũy kinh nghiệm 26 năm thì phải thử 1 lần chứ hehe”
Asdeus lại giở ra nụ cười hèn mọn mà các maid cùng với nữ quân sĩ phải tránh ra xa, lúc này Asdeus mới phát hiện người xung quanh rồi để ý đến biểu cảm của mình…
“Hic, a, hẹn gặp lại sau, tạm biệt”
Dù sao cũng không quen nói chuyện với người lạ cũng như khác phái nên Asdeus chỉ ngại ngùng ba chân bốn cẳng chạy đi…
… Bạn đang đọc truyện Thế Lực Triệu Hoán Vô Hạn tại nguồn: https://gaigoi.city
Trên cánh đồng rộng lớn, một đoàn binh sĩ với trang bị nghèo nàn, giáp vải, kiếm gỉ, ngựa ốm yếu đang hành quân, qua một đoạn đường thăm hỏi tôi mới biết chuyến đi này là cho cuộc đánh với lũ cướp, người chỉ huy chuyến đi này là bác tôi Zos, tuy nhìn gian manh nhưng thực ra ông lại là người rất tốt, thể hiện trình độ ngoại giao xuất sắc, vì cái lão cha vô dụng nên cái lãnh địa này một mực đi xuống, nếu để bác Zos thì mọi chuyện đã trở nên khác rồi, ý tôi là tốt hơn một chút.
“Bác Zos, dạo này khỏe không”
Asdeus cưỡi ngựa đi bên cạnh người đàn ông trung niên hói đầu chào hỏi bằng một nụ cười…
Zos “Ừm, khỏe, dạo này cuộc sống thế nào, hay là qua sống với nhà bác, dù không xa hoa như lâu đài nhưng cũng đủ tiện nghi”
Bác Zos hỏi với vẻ mặt quan tâm, từ khi vợ bị giết, bác Zos không hề chịu đựng cảnh một thằng ngu lãnh đạo cùng với sự ưng thuận của bố mẹ mình cũng như rất quan tâm về sự cực khổ của mẹ con Asdeus. Nhất là ông bác này rất thích Asdeus, vừa thông minh, khôn ngoan không như thằng trẻ trâu con mình, dù tuổi gần bằng nhau…
Asdeus chợt nhìn đội quân với thâm ý…
“Bác Zos, vì sao bác phải tự mình lãnh đội để xử lý mấy tên cướp này, đáng lẽ nên sai những hiệp sĩ đi chứ?”
“Vì đây là lệnh của nam tước nên bác phải chấp hành, nam tước còn dặn là nên đưa cháu theo để làm quen với chiến trường” bác Zos trả lời…
Asdeus lại nhìn đội quân với đôi mắt lóe sáng…
“Vậy sao, đưa đội quân mới huấn luyện 2 ngày với số tuổi này… sao, hô”
Cả đội hành quân đến một vùng hai bên là 2 dốc toàn cây chỉ có một đoạn đường độc đạo xuyên qua, 2 dốc dốc chỉ cao hơn đoạn đường chính tầm 2m rất dễ để mai phục nên kế hoạch đề ra là mai phục ở nơi này.
Đang đi tìm nơi để mai phục. Chợt…
Phốc, Phốc, cục cục. Rất nhiều mũi tên đá đang bắn xuống nơi đội quân, cả đám người quần áo lôi thôi, thô thiển cưỡi ngựa với số lượng trên dưới 10000 người phi về phía đội quân 2000, đi đến đâu chém đến đấy cùng với nụ cười hoảng loạn…
“Ki hahaha, giết chúng anh em, chém đầu chủ tướng của nó cùng với 1 thằng nhóc, GIẾT SẠCH”
Một tên râu xồm xuề đang lãnh đạo chém giết cùng cái giọng nói ôm ồm the thé đầy ghê tởm…
Cả đội quân vì tập hợp của những người dân già lứa tuổi 50, 60, nên rất dễ dàng hoảng loạn và bị chém chết dễ dàng…
“Oa, a a, cứu, đừng…”
“Tôi còn vợ con ở nhà… a”
“Cha mẹ ơi, cứu con… đừng lại đây… á”
Những tiếng thét rên la trong đau đớn cùng với tiếng cười man rợ đan xen lẫn nhau, máu chảy, đầu rơi, bộ phận cơ thể có thể nhìn khắp nơi kết hợp những điều đó tạo nên một tu la trường thu nhỏ đầy đáng sợ…
Lúc này trong đội quân chinh phạt chỉ Asdeus là đang tỉnh táo và bình tĩnh nhất…
“Lũ cướp biết trước và mai phục sao, hô hô, ồ”
Asdeus lại lần nữa cười với nụ cười đầy hàm ý, rồi nở nụ cười trêu chọc gọi người bên cạnh mình…
“Bác zos, bác zos, zos san, moshi moshi, alo”
Như tỉnh lại từ ác mộng bác Zos như ngẩn người than thở vài câu, rồi lại nhìn sang bên cạnh đứa cháu đang cười với mình…
“Hóa ra là vậy, âm mưu này, sẵn sàng giết chết cả người thân của mình sao, đây là ý của tên ngu ấy hay là…”
Rồi chợt Zos cười lớn, ánh mắt sắc lại cùng nụ cười gan dạ…
“Hahaha, được rồi, Asdeus, đi sau ta, ta cam đoan đưa cháu về đến nơi an toàn, dù phải cho đi cái mạng già này”
Bác Zos cầm cây thương, dù là quan văn nhưng cầm thương rất chắc chắn, cố ra dáng người biết chiến đấu, ít nhất có thể tự hào với STR G chuẩn bị phi ngựa ra trận chém giết mở đường lui…
Chợt, một giọng nói như đang cười, non nớt vang lên…
“Bác Zos, cháu có một yêu cầu”
… Bạn đang đọc truyện Thế Lực Triệu Hoán Vô Hạn tại nguồn: https://gaigoi.city
Lúc này nhìn chiến trường như tu la trường, và cay đắng thay bên đang chết dần là phe của mình, dù biết được cảnh này sẽ diễn ra nhưng Asdeus, một thanh niên ở xã hội hiện đại cũng khó thể chịu được…
Asdeus như muốn nôn cả ruột ra ngoài nhưng lạ kỳ thay nhìn cảnh máu me, bộ phận cơ thể rơi rớt khắp nơi cũng không thể đưa cái gì trong cơ thể ra ngoài, lạ hơn nữa đầu não của Asdeus đều nhìn chuyện này rất bình tĩnh, ánh mặt hững hờ, khuôn mặt bình thản nhưng trong suy nghĩ thì hoảng loạn, sợ hãi, ghê tởm và… hứng thú…
“Tởm quá, sợ quá, muốn chạy trốn quá, nhưng, để sinh tồn ở thế giới này, ta phải làm quen, quen dần sống với nó mới leo lên, dù biết chuyện này đang xảy ra nhưng, bị người khác gài bẫy đúng là không vui tí nào”
Asdeus cười lạnh với vẻ mặt âm trầm, cười vì bị mai phục, cười vì bị ám toán và cười vì… sự đáng thương của lũ cướp này…
Vì nhìn thấy đoàn người đi giết cướp đầy mỏng manh này làm Asdeus trở nên nghi hoặc cùng với sau khi hỏi bác Ros, Asdeus đã chắc chắn hơn và không ai ngu ngốc mà khi biết điều sẽ xảy ra mà không chuẩn bị…

To top
Đóng QC