Thằng Tâm – Quyển 1 – Phần 274

Phần 274
Phượng kéo Tâm đi. Bên ngoài đã có một chiếc Bentley hồng con bọ của nàng đợi sẵn. Nàng ngồi sang ghế bên, Tâm hiểu ý ngồi ghế lái. Nó gần đây đã có bằng lái ô tô, vì nhiều khi cũng phải dùng đến ô tô thật. Tâm lái xe mà thi thoảng không kìm được nhìn qua Phượng. Nàng hôm nay đẹp thật rực rỡ, như con chim Phượng bùng lên trong ánh lửa hấp dẫn mọi loài nhìn về vẻ đẹp của mình. Đôi chân dài như dài thêm ra khi nàng ngồi. Cái váy được kéo cao hơn, đôi chân nuột nà lộ ra nhiều hơn. Tâm không tự chủ thi thoảng nhìn về bầu ngực nàng với cái khe sâu ở giữa. Nó không biết sao mình không tự chủ được, có phải lần đầu nó thấy con gái mặc thế này đâu. Tâm cố tập trung vào tay lái đi về hướng Phượng chỉ.
Tâm dừng xe, đây là một căn biệt thự nhìn ra sông. Nhà được xây theo lối hiện đại với thật nhiều cửa kính. Phượng hướng dẫn Tâm lái thẳng xe vào nhà xe, bên ngoài cũng có kha khá ô tô đang đỗ. Tâm nhìn trong gara, nó thấy cái xe phantom quen thuộc của cô Loan.
– Đây là…
– Nhà em… anh chưa đến lần nào đúng không.
– Ừ… mà anh tưởng nhà em trong nội thành.
– Bố em mới xây năm ngoái, nhưng giấu đứng tên bà cô họ. Vì bố em vẫn đang làm việc, xây nhà to vậy không tiện.
Cả hai leo ra ngoài gara đi lên, trong vườn đã bày tiệc đứng chờ sẵn. Nó thậm chí thấy vài người quen từ cái đợt đi sinh nhật Thảo Nguyên. Đón chào nó là Nghĩa, anh đưa cho nó một ly rượu.
– Anh đang tưởng em gái đi đâu, hóa ra là đón chàng trai này.
– Đâu phải, em có việc. Tình cờ thấy anh Tâm vừa về nên bảo anh đến luôn thôi.
– Vậy à… thật là trùng hợp.
Phượng định nói gì nữa nhưng lũ bạn cả trai lẫn gái thấy nàng thì bu lại lôi đi. Cũng phải, đêm nay Phượng là trung tâm của bữa tiệc mà. Tâm nói chuyện ít câu với Nghĩa rồi chọn một góc đứng một mình. Nó cũng không quen ai mấy, và cũng không thích chốn đông người. Một phần nữa vì nó thấy mình hơi khang khác, có chút gì không hẳn là khó chịu, mà cứ bứt rứt trong người. Tâm thấy trong người như nóng lên, nó dường như thấy hơi khô cổ. Ánh mắt nó dường như mất tự chủ mà cứ nhìn vào chân đùi và ngực của mọi cô gái. Chết tiệt, không hiểu chuyện gì xảy ra.
Chợt vai nó bị vỗ nhẹ, nó quay sang thì thấy cô Loan đứng cạnh đó lúc nào không hay. Cô khẽ cười với nó rồi nhìn qua đám đông.
– Cháu về sớm hơn lịch nghỉ phép. Sao mà biết sinh nhật em nó thế.
– Cháu gặp Phượng ở văn phòng, Phượng mời cháu tiện qua sinh nhật luôn.
Nó thấy cô chợt nhìn nó bằng ánh mắt hơi khác lạ, nhưng nhanh chóng bình thường lại. Cô trầm ngâm, hững hờ lắc ly rượu trên tay.
– Cháu có thích con gái cô không.
– Sao cô hỏi thế.
– Thì trai tài, gái sắc… hấp dẫn nhau cũng là bình thường. Con gái cô chả phải cô nói, còn trên cả tuyệt vời.
– Cháu cũng nói với Phượng rồi, em mà thi hoa hậu chắc ít nhất cũng á hậu.
– Vậy là cháu cũng thích nó, phải không?
– Có, thích chứ. Nhưng cháu không định có ý gì với Phượng đâu. Gia cảnh của cháu chắc cô cũng điều tra qua rồi. Cháu có cuộc sống của cháu, và cũng không định lôi Phượng vào đó.
– Vậy… là không có gì thật à.
– Thật… 1000% luôn. Nếu có gì… là có với cô thôi.
Tâm liếc mắt xem đám đông đằng trước, tay nó khẽ đưa ra sau bóp nhẹ bờ mông cô. Cô hôm nay cũng mặc thật đẹp, bộ đầm dài gần đến gót thướt tha kín đáo, nhưng những đường may lại thật khít vào cơ thể nóng bỏng. Cái váy khoét thật sâu, ở sát gần thế này nó có thể nhìn thấy một bầu vú của cô lấp ló.
– Đừng Tâm… giờ đông lắm.
– Chả biết sao… tự nhiên cháu thèm quá.
Tay nó bóp mông cô càng mạnh. Cô gạt tay nó ra mà tay Tâm như sắt bóp chặt lấy mông cô. Tâm tiến sát vào phía sau cô, tay nó luồn ra phía trước luồn vào bên trong váy bóp lấy vú cô. Cô Loan gạt mạnh tay nó ra rồi nhìn về phía trước, Trần Hùng vậy mà đang đi cười nói với mấy lão già lạ lạ.
– Đừng làm nữa, sao hôm nay cháu lạ thế.
– Cháu không biết… nhưng cháu không kiềm chế được. Cô ơi… mình kiếm chỗ nào…
Loan quay lại nhìn thằng Tâm hẳn hoi. Mắt nó hơi lờ đờ và vằn đỏ. Trong con mắt đó đầy rẫy dục vọng thèm khát. Cái ánh mắt đó không phải của Tâm mà cô biết, mà là của con thú đang muốn động tình. Loan nhíu mày, trước giờ không khi nào nó thế này. Đó cũng không phải tính cách của nó. Trên giường thì nó như con thú, mạnh mẽ và bền bỉ làm Loan chết ngất, nhưng bên ngoài thì khác, khá hiền và tập trung công việc. Loan linh động đầu óc, chợt nàng nghĩ tới điều gì đó. Loan giữ tay nó đang bóp mông mình lại:
– Đợi cô, cô quay lại ngay.
Loan vội chạy ra quầy nước, mang theo một ly nước chanh leo và 1 thùng nhỏ nước đá. Loan chạy tới, chả nói chả rằng dội nước đá lên đầu nó. Tâm lạnh buốt, nó không hiểu sao cô làm vậy. Có vài người cũng chú ý đến hành động của Loan dành cho nó, nhưng nàng không quan tâm. Loan đưa ly nước chanh cho nó:
– Uống nhanh đi, xem thế nào.
Loan thấy nó ngửa cổ tu hết cả ly nước. Dường như xô nước đá có tác dụng, mắt nó đỡ đỏ và sự thèm khát dường như gần biến mất. Tâm nhìn Loan, nó khẽ gật đầu với nàng.
– Đỡ chút phải không. Đi viện với cô.
Loan chợt níu tay nó muốn kéo đi. Chợt chồng nàng và mấy người nữa thế nào đã tiến lại.
– Em định đi đâu đấy.
– Thằng bé hơi không ổn, em định đưa nó tới viện.
– Anh trông nó vẫn bình thường mà. Em giờ còn bao nhiêu khách sao nói đi là đi được.
– Em đi chút thôi, tiệc còn dài.
– Thôi, để anh bảo người đưa Tâm đi cho. Được chưa.
Trần Hùng cười ha hả, mấy người bên cạnh cũng vậy. Loan nhíu mày, nàng thấy có gì đó khác lạ. Dường như chồng nàng vẫn có ấn tượng không tốt chút nào về thằng Tâm, rồi sự việc hôm nay dường như có gì không đơn giản. Nàng không giải nghĩa được. Loan đang định tìm cách đưa nó đi viện, nàng không yên tâm để ai đó đưa Tâm đi.
Tâm khẽ cười, nó chợt giữ tay Trần Hùng đang vỗ trên vai nó. Chậu nước lạnh làm đầu nó hơi nguội đi, nhưng cảm giác bên trong vẫn hừng hực và sắp lớn dần lại. Nó biết nó đang bị gì. Vì chính nó đã chứng kiến thím nó bị chuốc thuốc, cũng nghe thím kể lại. Cái cảm giác của nó hơi khác, nhưng nó nghĩ có lẽ cũng thế.
– Không cần đâu cô. Cháu tự về được. Cháu đi ra gọi taxi, trong người vẫn không ổn lắm.
– Đừng, xe phantom cháu biết rồi. Bên trong vẫn có khóa, lấy luôn đi. Đợi taxi sợ lâu lắm.
Nó nhìn cô, thấy ánh mắt cô hướng ra phía cửa. Đang có mấy người đàn ông lạ đi ra ngoài cửa. Nó chợt linh tính thấy điều gì đó. Tâm quay lại gật đầu với cô rồi chạy nhanh xuống gara.
Bên trên Trần Hùng định chạy theo ngăn nó lại, mà bị tay Loan giữ lại.
– Anh định đi đâu.
– Anh xem thằng bé có bị sao không. Trông nó không ổn.
– Nó tự lo được, anh chăm lo mấy quan khách ở đây đi.
– Có được không, anh xuống xem nó thế nào thôi. Cái xe đó cũng hơn chục tỷ. Nó đang thế này đi xe nhỡ đâu tai nạn.
– Xe của em, em tự biết cách sử dụng. Đưa ai mượn không cần anh lo. Trước giờ anh đâu có quản mấy việc này. Đi vào thôi.
Trần Hùng có vẻ hơi khó chịu, nhưng rồi cũng đi theo Loan vào. Loan hơi khựng lại, nàng vừa thấy khóe môi chồng chợt nhếch lên cười. Cái nụ cười này bao năm nay sao Loan không rõ. Dường như có một nguy cơ gì đó làm Loan không yên. Loan nhìn ra cửa, chiếc phantom đã vút lao đi. Loan vội lấy điện thoại bấm số gọi Sương. Điện thoại kêu mãi Sương không bắt máy, Loan chỉ còn cách nhắn tin lại để Sương có gì còn hỗ trợ thằng Tâm.
Tâm phi xe như bay, đi con xe sang lần đầu đáng nhẽ ra nó phải chậm rãi cảm nhận. Nhưng giờ đầu óc đâu còn nghĩ đến chuyện đó. Tâm chỉ thấy cả người rực lên cảm giác nóng khát, rạo rực khó chịu. Bên trong quần con chim nó đã tự cứng lên làm nó phải kéo khóa quần xuống để con chim chọc ra ngoài. Bệnh viện chỉ còn hai khúc quanh nữa, nhưng chợt có hai chiếc xe dần áp sát xe nó. Đầu óc Tâm vẫn còn thanh tỉnh, nó cảm giác hai chiếc xe này đến vì nó. Tâm nhấn ga để xe phi thật nhanh, quả nhiên hai xe kia cũng lên nhanh theo. Nó biết nếu giờ đi chậm lại thì sẽ bị ép chặt lại.
Tâm không thể để bị giữ lại. Nó cảm giác đang có âm mưu nhằm vào nó, dù chả biết đó là gì và chả hiểu sao. Nó cũng không gây thù chuốc oán với ai gần đây cả. Cái cảm giác bứt rứt trong người ngày càng làm nó khó chịu không tập trung lái xe được. Trời đã về tối, nhiều nam thanh nữ tú phi ra đường dạo mát. Tâm không dừng mắt được nhìn chằm chằm vào những cặp đùi của các cô gái bên đường. Dù chỉ lướt qua nhưng càng làm nó thêm khó chịu tột độ. Hai chiếc xe đằng sau vẫn bám không rời dù Tâm cố ý để chúng không lên được.
Tâm đi qua cầu Hàn, nó muốn đến với dì. Dì sẽ là nguồn suối để nó giải cơn khát. Nhưng đi qua cầu thì xe cộ vắng hơn, hai chiếc xe kia tăng tốc mạnh lên, muốn ép chặt nó. Tâm lo lắng, nó sợ rằng nếu có đến trước khách sạn của dì thì chưa chắc chúng để nó yên trừ phi nó phi xe xuống hầm được. Chợt Tâm thấy đằng trước có một chiếc xe Transit 16 chỗ chạy lừ lừ ngược chiều. Nhưng nó làm Tâm chú ý vì nó đang leo dần qua dải ở giữa dù đi khá chậm. Như có một tia sáng lóe lên trong cái đầu ngày càng trì độn của nó, Tâm đánh tay lái thật nhanh ở khúc ngoặt. Nó nhìn qua kính, quả nhiên lại thêm một xe. Giờ đi đến chỗ dì có vẻ cũng không ổn. Bọn chúng có khi dám bắt người giữa đường lắm. Giờ không thấy có anh công an hay đồn công an nào. Có lẽ vì nó phi quá nhanh, có lẽ vì trước giờ nó cũng chả chú ý đồn công an ở đâu.
Tâm cố lôi trong quần ra cái điện thoại, nó vừa điều khiển xe thật nhanh vừa gọi điện cho thằng Mạnh. Thằng bé có tướng… giang hồ, đi đâu cũng vậy. Vào đây như cá gặp nước, dù rằng không theo băng nhóm nào nhưng cũng giao du được một đống đầu xanh đầu vàng như nó.
– Alo, em nghe anh.
– Mày đang ở đâu.
– Ở đâu nữa, em ở cùng ông già mà. Đang việc thế này đi đâu chơi nữa.
– Mày có thể gọi anh ít bạn không.
– Được, mà sao thế anh.
– Có mấy đứa đang bám theo anh.
– Anh về chỗ bố em đi, có đến hơn 40 anh em thợ ở đây, thằng nào dám vào.
– Mày cứ kiếm thêm ít anh em đi, nhớ mang hàng theo. 5′ Nữa tao đến.
– 5′ Không kịp anh ơi.
Không phải Tâm không muốn kéo dài thời gian gọi cứu viện mà giờ nó cảm thấy không chịu nổi nữa rồi. Giờ mà đàn ông chổng mông ra có khi nó cũng địt luôn bất kể. Tâm phi xe thẳng về phía khu chú Khá ở. Chiếc xe phi thẳng và dừng trước một công trường đang thi công khách sạn.
Tâm vừa xuống xe thì ba chiếc xe kia đã áp sát. Nó dùng hết sức chạy, cơ thể nóng bừng lên. Đằng trước nó đã thấy thằng Mạnh đang dẫn theo hơn chục anh em thợ xây chạy đến. Có cuốc xẻng đầy đủ. Tâm nhìn lại, từ trong ô tô lao ra hơn chục thằng đều cầm hàng nóng. Những người công nhân kia xây trát thì giỏi, chứ giờ giáp lá cà với bọn giang hồ sợ chỉ có đổ máu. Những thằng kia dường như quyết tâm bắt nó bằng được. Tâm vấp ngã ngay phía trước thằng Mạnh.
– Em đây anh, để em lo.
– Lui lại, lui dần lại phòng ngự. Chúng nó chuyên nghiệp, anh em đổ máu mất.
– Bố em đang dẫn nhóm sau tới rồi, phải đi gọi vì anh em tản mác ra đi ăn. Chúng ta có hơn 30 người cơ mà.
– Không ăn thua, lui dần lại cố thủ chỗ nào đấy.
Những người thợ xây cũng hơi rén. Tâm dù mắt hơi mờ đi nhưng có thể thấy được sự sợ sệt trên mặt họ. Có ai sẵn sàng cho những việc như thế này đâu. Những tên xã hội đen dần sáp lại, chúng vung dao lao vào những người thợ. Cuốc xẻng vung lên, mọi người lùi dần lại. Tâm chỉ sợ có thằng nào hung hãn vượt qua được những cuốc xẻng, hoặc ai đó rút chạy thì tất cả vỡ trận.
Thật may chú nó đã tới đằng sau, đem theo hơn chục anh em thợ nữa. Những người thợ bình tĩnh lại khi thấy có cứu binh. Chú nó đỡ lấy Tâm đã hơi loạng choạng, giữ cho nó khỏi ngã.
– Chú đây, để chú lo. Địt mẹ bọn nào dám động đến cháu tao.
Chú Khá hét to, vung con phứa lên, chắc là hàng của thằng Mạnh. Những thằng kia cũng hơi dừng lại, có lẽ để đánh giá tương quan lực lượng. Dù sao bên chú nó cũng đông gấp đôi.
– Bố, sao ít thế. Đáng nhẽ phải nhiều hơn nữa.
– Chúng nó đi chơi không gọi được. Thế này đủ khô máu rồi. Mày đưa anh Tâm về phía sau đi, nó bị sao lờ đờ thế.
– Con không biết, anh xuống xe là con thấy thế luôn.
Tâm không cảm nhận được nhiều, chỉ biết nó được 2 công nhân kẹp nách kéo ra phía sau. Nó lờ đờ, muốn túm lấy ai đó vật xuống, đàn ông đàn bà đều được tất. Nó phải cố gồng người chịu đựng, chỉ cần nó mở mắt ra sợ sẽ làm điều gì đó không kiểm soát được. Chợt một bàn tay vuốt ve trên má nó, Tâm mở bừng mắt và thấy… chị Hồng. Giây phút đó nó thật thanh tỉnh.
– Sao chị… lại ở đây.
– Chị qua thăm đứa em.
– Anh Giáp cũng qua à.
– Không, anh dạo này đi tìm nhà thuê để làm xưởng sắt, chị ở nhà buồn nên đi qua đây chơi.
Thật may vì chị đến. Thật may vì những nhóm thợ của nó và chú phần nhiều lôi từ quanh làng xã với nhau, thân quen họ hàng với nhau cũng đầy rẫy. Tâm không còn cần quan tâm gì nữa, nó vội vật chị ra, con chim cứng đơ chọc vào bụng chị.
– Chị còn muốn chuyện hồi tết không.
Tâm thều thào hỏi, nó cố gắng làm điều mà thực ra vô nghĩa, vì dù thế nào chị cũng sẽ vẫn chỉ có một kết cục.
– Em… em vẫn muốn à. Chị cũng muốn… mà không tìm được cơ hô… i… i… Immm… immmm… ưm… ummm…
Chị sao nói gì được nữa, tay nó giữ chặt chị, cái mặt nhanh áp xuống. Đôi môi khô nứt nẻ của nó đã ép chặt vào môi chị, xoắn chặt lấy lưỡi chị. Dường như chị Hồng chỉ đợi nó mở màn, lưỡi chị luồn vào thật sâu tìm lưỡi nó mà đá, hai cái lưỡi cứ vờn quanh nhau. Tâm đang lên cơn thèm cực độ, nó không cởi áo chị ra nữa mà xé. Cúc áo rơi tả tơi. Chị dường như không vì hành động thú tính của nó mà hoảng, thậm chí dường như chị thêm thích thú. Chị Hồng kéo áo vú lên, ấp cái vú nhanh chóng vào miệng nó. Tâm há miệng to ra, ngoạm lấy vú chị mà mút thật mạnh. Chị rên lên, người chị như giật giật lên khi vú bị nó đá lưỡi liên hồi.
Tâm chỉ giữ được thanh tỉnh đến thế. Nó lột nhanh quần mình ra, tay nhanh chóng tìm cách cởi quần chị. Cái quần sóc của chị được cởi nhanh ra, nó không đợi cởi nốt quần lót chị mà vạch chúng ra ấn chim vào.
– Từ từ em… cởi quần nốt đã…
– Không, để yên… em không chịu nổi nữa…
Tâm ấn mạnh con chim vào, lồn chị vẫn chưa ra nhiều nước. Nhưng nó kệ, giờ nó chỉ muốn địt địt địt để giải tỏa thân thể như sắp nổ tung ra. Chị dường như hơi đau khi con chim to của nó đâm vào thật mạnh. Vách lồn bị nong ra quá nhanh làm chị rên lên vì đau. Tâm giữ lấy cổ chân chị, con chim cứ thế dập thật lực. Giờ sức lực của nó tập trung toàn bộ cho việc địt. Cái lồn chị bị chim nó hãm hiếp thảm hại, con chim cứ thế nhấp liên hồi và cật lực. Cơ thể nó càng khó chịu, dường như đã quá muộn, thuốc đã ngấm sâu quá.
– Em bị sao thế, em bị mệt à. Hay dừng lại nhé.
– Không… làm mau… càng nhanh càng tốt… em bị uống thuốc kích dục… aaaaa… khó chịu quá… aaaaa… aaaaa…
Tâm cứ thế gào lên, nhưng nó dần cảm thấy khó có thể chịu đựng được. Hai chân chị bỗng quặp lấy hông nó. Chả hiểu sức lực và tư thế gì mà chị và nó lăn một vòng, giờ chị ngồi lên nó. Chị không để nó nhấp nữa mà nhún trên người nó. Tâm nhìn chị nhún, nó đã hiểu sao chị cần làm chuyện đó với nó đến vậy. Chị cứ nhấp nhổm thật nhanh, tay giữ trên ngực nó. Mông và lồn chị cứ dập pạch pạch liên hồi xuống chim nó, vách lồn như bóp chặt lấy con chim đến phọt sữa ra. Nó không biết anh Giáp làm ăn ra sao, chứ riêng nó mà gặp thế này có khi cũng không trụ được.
Chị Hồng nhún càng lúc càng nhanh, cả người như nhấc lên, cái lồn mút chặt thân cặc như muốn kéo nó lên, rồi cả người chị hạ xuống. Tâm có thể cảm thấy cái cảm giác sướng run khi đầu khấc nó bị hút mạnh vào đáy lồn chị.
– AAAAA… aaaaa… sướng quá… Tâm ơi… chị sướng quá… thế này mới là địt chứ… ông trời ơi… tôi mãn nguyện rồi… aaaaa… aaaaa…
Cả hai con người, một bị thuốc kích dục làm cho điên loạn, 1 người sinh ra chờ đợi cái giây phút địt nhau mãnh liệt thế này. Cả hai người cứ gầm gừ, đôi lúc hét lên vì sung sướng. Tâm cảm giác nó đã xuất một lần, nhưng con chim ngấm thuốc vẫn không xìu hẳn. Chị Hồng không hiểu có biết không nhưng lồn vẫn mút chặt chim nó, cả người hết ngồi thì lại nằm nhún, dập xuống chim nó.
Tâm dường như thấy chị hơi mệt, nó ôm chị rồi lật cả hai chị em lại. Giờ nó nằm lên chị, tay Tâm kéo chân chị gập lên cao, nó bắt đầu dập, dập như điên vào cái lồn chị. Chỉ có địt thật mạnh, thật nhanh nó mới thấy sướng khoái, sự bực tức điên loạn trong người mới không làm nó khó chịu.
– Dập mạnh đi Tâm… sướng lắm… chị đã biết em sẽ làm chị sướng mà… chị đợi cái giây phút này cả đời rồi.
– Sao chị biết em có thể làm chị sướng… anh Giáp không làm chị sướng à.
– Chị biết… vì chị là… con chó cái… aaaaa… địt mạnh thế… chọc vào tử cung chị… sướng… chị nói thật… chị là con chó cái… chị biết con đực nào… làm chị… sướng… aaaa… aaaaa…
– Con chó cái… chồng biết thì sao… chị không sợ à…
– Chị sinh ra chỉ chờ giây phút này… chị đêm nào cũng bứt rứt muốn tìm ai đó thật khỏe… để địt mình… aaaaa… aaaaa… địt mạnh như thế… đúng rồi… aaaaa… chị nói cho anh Giáp biết rồi… anh cho phép rồi… aaaaa…
– Thật không… em thấy anh ghen lắm… lúc ở bụi tre…
– Sao không ghen… aaaaa… thấy vợ mình thèm chim khác… không ghen mới lạ… aaaaa… aaaaa… làm gì thế… aaaaa… ôi ôi… ôi… địt đi… ôi… ôi… nắc địt mạnh chị đi… anh ơi em sướng quá… anh Giáp ơi… em tìm được đứa địt em rồi… anh Giáp ơi… aaaaa…
Tâm cầm lấy 2 cổ chân đẩy lên quá đầu chị. Nó cứ nhồi con chim thật mạnh liên tục chọc vào cổ tử cung chị. Vách lồn chị bị ép chặt, uốn cong lên. Con chim nhồi vào làm tất cả thần kinh quanh lồn và xương chậu đều bị kích thích cực độ. Gốc cặc Tâm đã trắng xóa, nước lồn chị cứ trào xịt ra khắp chim nó. Tâm địt không cần biết trời đất gì nữa, nó đang giải phóng ra bớt năng lượng bị kìm hãm nãy giờ. Tâm gầm lên đổ nằm lên chị. Không phải nó ra mà nó mỏi và mệt. Tâm cứ thế nằm trên người chị thở, mặc kệ cả người chị cứ co giật điên cuồng.

To top
Đóng QC