Thằng Tâm – Quyển 1 – Phần 265

Phần 265
Mọi người bàn xong thì cũng đã sẩm tối. Anh Hòa quyết ở lại bản đêm nay. Vì giờ về đến xe cũng tối rồi. Đường về gập ghềnh lại không có đèn đóm, đi vậy rất nguy hiểm.
Cả nhóm được bố trí ở một nhà Moong. Đây là nhà Moong to nhất bản rồi, chứa được hơn 20 người. Tâm được dẫn đi rửa ráy qua. Dòng nước mát lạnh được dẫn từ núi cao làm nó sảng khoái. Nó hớp từng hụm nước vào miệng, nhớ về nước giếng nhà nó.
Tâm quay lại thì mọi người đã ngồi vào mâm. Gà luộc thơm phức, rồi món zara với mấy loại thịt được nướng lên. Ngoài nhóm của nó thì còn có A Lăng Gương, trưởng bản và mấy người nữa. Mọi người ăn thịt, mời nhau rượu Tà Vạt. Vị rượu ngọt vào trong cổ họng thật dễ chịu.
Tâm chợt thấy bên mình có ngồi xuống một cô gái dân tộc. Nó hơi nhíu mày, bữa tiệc tưởng không có con gái. Nhưng nó chợt trố mắt ra, nào phải ai khác mà là dì. Dì vậy mà kiếm đâu ra bộ quần áo truyền thống của người nơi đây. Tâm như không dời mắt khỏi người dì. Cái váy quây ngang ngực để lộ ra làn da trắng mịn của dì. Vẻ đẹp của dì như được bộc lộ hết ra, không chỉ nó mà mấy người đàn ông khác cũng thế đều dán cặp mắt cú vọ vào.
Dì như không quan tâm đến những ánh nhìn đó, quay qua hỏi Tâm.
– Dì mặc bộ này được không.
– Đẹp lắm… nhưng không ổn.
– Sao lại không ổn.
– Vì ai cũng nhìn dì hết.
– Dì có muốn đâu. Trước đã đặt mấy bộ rồi, có bộ có tay nhưng giờ mới xong bộ này. Chúng ta phát triển du lịch sẽ phát triển cả nghề dệt cho đồng bào nơi đây. Dì thấy những bộ váy này khá đẹp, chắc nhiều người muốn mua về làm kỷ niệm.
– Em mà mặc mẫu những bộ này đi lại ở khu nghỉ dưỡng thì anh đảm bảo ai cũng muốn mua một bộ.
Anh Hòa từ đâu đã đi qua bên cạnh dì ngồi. Tâm hơi khó chịu khi ánh mắt anh không rời thân hình dì. Có lẽ có chút rượu vào, nhưng nó không muốn ai nhìn dì như vậy. Dì đã ăn nằm với nó, cái bản tính con đực của Tâm dường như muốn chiếm dì làm của riêng nó.
Dì vẫn như mọi khi, đôi khi làm người khác chú ý nhưng rất giỏi đánh lạc hướng. Chả mấy chốc anh Hòa lại phải cuốn theo những người đàn ông khác cùng uống rượu. Tâm cũng uống, nó thấy dì ăn mặc vậy có đôi chút khó chịu. Rõ ràng là trang phục nơi đây vậy, nó thấy con gái nơi đây mặc vậy thì thấy bình thường. Nhưng đến dì mặc thì nó lại không thích.
Mọi người cứ ăn uống, mãi khi dần có người ngả ra vì say thì mới dừng. Anh Sinh là người ngất đầu tiên. Anh tìm đến một góc nhà nằm quay ra đó. Chị Lý phải kiếm gối chăn đắp cho anh. Tâm thấy thế cũng dừng. Rượu vào làm nó cũng ngà ngà say. Nó đi ra góc nhắm mắt tĩnh dưỡng. Rượu nào thì cũng là rượu, nó uống nhiều cũng quen rồi.
Tâm nằm một lúc thì hé mắt dậy. Cẩm gọi facetime cho nó. Đó là việc thường lệ, nàng vẫn hay gọi để Tâm nói chuyện với con, để nàng nhìn ngắm Tâm cho đỡ nhớ. Tâm nói chuyện được mấy câu thì dừng, sóng 3g trên đây yếu lắm. Nó ngồi dậy, nhìn qua căn phòng một lượt. Tiệc đã tàn, mọi thứ có lẽ đã được dọn dẹp. Trong căn nhà Moong còn mỗi nó với vợ chồng anh Sinh. Tâm mở điện thoại lên dậy đi đái. Trong khu có đèn nhưng leo lét chỉ đủ để nhìn mọi thứ mờ mờ.
Trời đêm trên vùng cao mát lạnh. Chỉ vạch chim ra là đã lạnh sun rồi. Ngôi làng của người Cơ tu gồm những mái nhà được nối tiếp vòng quanh thành một vòng tròn lớn, với nhà gươl ở trung tâm. Xung quanh vẫn là núi rừng. Tâm đi ra sau đái một bãi thật khỏe khoắn. Nó định đi tắm qua dù biết nước nơi đây khá lạnh. Chợt nó nghe có tiếng người nói, giờ này mọi người dường như đi ngủ hết. Men theo tiếng nói, nó đi đến gần một chỗ dẫn nước từ núi về. Dòng nước vẫn chảy, nhưng nó để ý phía trước, nơi nó nhận ra giọng nói dì.
– Đêm muộn rồi, về thôi anh Hòa.
– Ở thêm chút nữa đi Sương, giờ về cũng ngủ chứ có gì đâu.
– Em cũng buồn ngủ rồi. Anh cũng ngủ đi, anh hơi say rồi.
– Anh chưa say, mà anh có say thì cũng chỉ say em thôi.
– Em thì có gì mà anh say. Về thôi anh… đừng… bỏ tay em ra…
– Anh không bỏ. Anh nhờ rượu mới dám làm chuyện này. Anh thích em lâu rồi Sương ơi. Chỉ vì trước em dính với thằng Tiến nên anh không dám thổ lộ. Giờ nó đi rồi, em có thể tiếp nhận anh không. Anh sẽ đem lại hạnh phúc cho em.
– Đừng anh… em không nghĩ tới chuyện ấy. Với cả anh có gia đình rồi… đừng làm vậy.
– Anh sống cùng cô ấy chỉ cho hết tình hết nghĩa, đợi con lớn hẳn là ly hôn thôi. Chứ bọn anh ly thân lâu rồi.
– Đừng anh… em không thích đâu… mình là đồng nghiệp vẫn hơn… anh mà làm vậy mất hay đấy…
Tâm đi lại gần, anh Hòa đang cố ôm lấy dì, dí cái mặt vào cổ dì. Dì ra sức dùng tay giữ đầu anh Hòa lại, tay còn lại che chắn khắp người. Nhưng đàn ông có cái miệng lại có hai tay, dì cứ rúm người lại tìm cách chống đỡ. Tâm nóng mặt, nó muốn tới đấm cho cái lão già già cứ thích làm nghé, ai cũng bắt gọi anh này một cú. Nhưng đêm lạnh làm đầu nó cũng không quá nóng. Lão này là cô Loan đưa về, cũng là kiến trúc sư của nhiều tòa khách sạn của công ty. Giờ nó đấm lão, có khi ảnh hưởng đến dì và cô. Nó thì chả sao, nhưng nó biết dì Sương và cô Loan luôn muốn xử lý mềm mỏng. Tâm đành giả vờ đi lại, cố tình va vào cái gì đấy rồi la ôi ối. Quả nhiên có tác dụng, anh Hòa đã dừng lại. Khi nó đứng dậy thì anh đã tách ra khỏi dì. Tâm vừa ôm chân vừa cười giả lả:
– Anh Hòa với dì chưa ngủ à. Em kiếm chỗ đi rửa mặt mãi mới thấy. Uống say quá giờ đi cứ va vấp ngã mấy lần.
– À… anh… đang nói chuyện với Sương bàn về thiết kế. Cũng muộn rồi, Sương có vào ngủ luôn không.
– Anh cứ vào trước đi. Em đứng chút rồi vào.
Anh Hòa có vẻ nuối tiếc cái cơ hội tuyệt vời bị bỏ lỡ. Anh còn muốn nói gì đó nhưng đành hậm hực đi vào. Tâm chả biết anh có bực nó không, nhưng nó còn chưa bực anh thì thôi. Tâm đi lại chỗ dì, dì đang sửa sang lại quần áo. Dì thấy nó nhìn thì liếc nó cười:
– Con không phải bị vấp té đúng không.
– Sao dì nói vậy. Con vừa bị ngã còn gì.
– Ngã gì mãi tới đây mới té. Dì thấy con uống rượu cũng được mà.
– Con say thật mà. Bực mình nên uống say.
– Ai làm con bực mình nào. Dì vừa nói vừa bật cười.
– Bực mình ai đó ăn mặc hớ hênh. Đó, kết quả thấy rõ rồi đó.
– Xí, chả kết quả gì. Chuyện này dì gặp đầy. Chẳng qua dì cố không muốn làm mất hòa khí thôi.
– Vậy mãi như thế sao.
– Biết làm thế nào được. Dì không kiếm được ông nào làm chồng nên ai cũng muốn bắt nạt.
Dì nói rồi đi. Tâm muốn nói gì đó nhưng họng nó như bị chặn. Thì đúng là thế, chú Tiến là bức bình phong cuối cùng của dì nhưng chú lại đã đi rồi. Nó thì không thể. Chưa kể việc nó vẫn là thằng trẻ trâu mới lớn, cách biệt tuổi tác quá lớn. Dì cũng không chấp nhận nó, không muốn làm bà vợ lẽ của nó. Tâm lủi thủi đi sau dì, nó cũng không biết nói sao. Con đường về chợt chán ngắt, cả hai kẻ trước người sau chả nói câu nào.
Tâm chợt dừng lại, nó thấy sai sai. Đây đâu phải đường về. Nó vội chạy tới giữ tay dì lại. Dì vùng tay khỏi tay nó. Tâm theo bản năng lại giữ chặt tay dì. Nó xoay dì lại. Trời đêm tối tăm, ánh trăng không đủ làm nó nhìn rõ. Nhưng nó cảm nhận thấy sự run rẩy của dì. Bàn tay Tâm khẽ đặt lên má dì, nó cảm thấy mặt dì hơi ươn ướt. Nó lặng lẽ lấy ngón tay lau đi dòng nước mắt trên má dì. Dì chợt khóc to lên, nức nở như muốn trút hết những nỗi niềm.
Tâm kéo dì vào lòng, ôm lấy người phụ nữ đang khóc lóc đầy thương tâm. Dì đẩy nó ra nhưng hai tay nó ôm chặt lấy dì. Dì cứ thế đánh nhưng Tâm mặc kệ. Dì dần thôi đánh, cứ khóc mãi làm ướt cả áo sơ mi lẫn áo lót trong của nó. Tiếng khóc dần nhỏ lại, Tâm vuốt ve nhẹ lưng dì, bàn tay cảm nhận làn da mịn màng nơi vai dì. Đã lâu lắm rồi nó không được động vào dì.
– Dì… con xin lỗi… con làm dì buồn…
– Con cũng biết thế cơ à… con là đồ đáng ghét…
– Uh… con là đồ đáng ghét… dì cứ đánh con đi cho đỡ ghét…
– Dì đánh con làm gì. Có đánh thì để Thảo nguyên nó đánh. Nó mới ghét con. Chứ nãy dì khóc chỉ vì tủi thân thôi chứ ghét gì con.
– Dì… con nhớ dì…
– Lại vậy nữa rồi. Hết ông già dê lại tới ông trẻ dê.
– Con nói thật mà… con nhớ dì…
– Nhớ thì làm gì… dì không dám với con nữa đâu… Thảo Nguyên nó biết rồi.
– Biết thì làm sao. Dì cũng cần được yêu thương chứ. Con có chút lợi dụng dì vì có vợ rồi còn dính với dì. Nhưng con cũng có tình cảm thật với dì…
– Thế cái Thảo Nguyên nhà dì thì sao.
– Cô ấy với con sao được. Con không thể một vợ một chồng với cô ấy.
– Thì dì cũng vậy… con sao bám vào dì… tính thấy dì cô đơn nên lợi dụng à…
– Con chỉ có chút lăng nhăng, nhưng con thương dì là thật. Con xin lỗi… con sai rồi…
Tâm bỏ dì ra, nó đi lại về nhà Moong. Cái tính đa mang của nó làm Tâm khổ, nó đã có những người khác, những vẫn muốn có cả dì.
– Này… đi đường này cơ mà.
Tâm đang đi thì dừng lại. Nó dường như quên việc bảo dì nhầm đường.
– Dì đi tiếp là vào rừng, làm vợ cho vua khỉ đấy. Đường này mới đúng là đường về.
Tâm cứ đi tiếp, nó chỉ hơi dừng lại để biết dì có đi theo không. Hai người lại kẻ trước người sau không nói câu gì, nhưng giờ là nó đi trước. Chợt tay nó bị túm lấy, dì giữ tay nó lại, giật giật tay nó:
– Này, dỗi dì rồi à.
– Đâu có. Dì nói đúng mà… con thật tham lam.
– Tham thì cũng tham rồi. Dì cũng đâu nói gì con.
Tâm hơi ngừng lại, nó chưa rõ nghĩa câu nói của dì. Tâm định hỏi thì đằng trước nó nghe thấy tiếng người nói. Phía trước là vòi dẫn nước, chả nhẽ có ai lại đi tắm rửa. Dì như cũng nhận ra, cả hai lặng lẽ tiến dần lại không gây tiếng động.
Đằng trước dần rõ hơn, có lẽ vì có cả ánh trăng lẫn ánh đèn từ xa rọi tới lờ mờ. Không nhìn thấy mặt nhưng nó nhận ra nhờ giọng nói.
– A Gương… bỏ tao ra đi… chồng tao biết.
– Nó ngủ rồi. Tao chuốc nó uống nhiều nhất sao tao không rõ. Nó ngủ sáng mai cũng không dậy được đâu.
– Mày sao làm thế… mày để tao về ngủ với chồng tao.
– Ngủ với nó làm gì… ngủ với tao đây này.
– Không… tao không muốn… đừng… đừng cởi ra…
– Để yên. Lần trước đến đây mày đi tắm, hở cả mông ra. Tao nhìn thấy thì mày còn cười, mày ưng tao rồi sao giờ lại vậy.
– Lúc đó… lúc đó tao không biết… thôi… đừng… A Gương… bỏ ra đi… aaa… uuu…
A Gương đã lột được cái quần kaki của chị Lý xuống. Nó đẩy chị Lý nằm xuống nền cỏ, cái khố của A Gương cũng bị nó tụt xuống đầu gối. Chị Lý dường như không chống cự nữa mà dang chân rộng ra. Chị khẽ rên lên, A lăng Gương đã nhét chim vào lồn chị. Người dân tộc chất phác nên không có nhiều tư thế đụ đéo như người dưới xuôi bị tiêm nhiễm đủ thứ. Nhưng nhìn A Lăng Gương hì hục trên người chị Lý thì dường như chị cũng thích lắm. Chân tay chị cứ quặp chặt lấy người hắn, miệng rên càng lúc càng rõ.
Tâm thấy nóng bừng người. Con đực của nó giờ cũng phát tác. Nó nhìn qua, thấy dì đang nhìn chăm chăm phía trước. Rồi dì cũng quay qua nhìn nó, trời đêm không cản trở những khát khao của cả hai nhìn về phía nhau. Tâm và dì không hẹn mà cùng vồ vào nhau. Hai cái miệng dính chặt vào nhau, cả hai điên cuồng hôn hít nhau, mút mát nhau. Cả hai dồn hết những thèm khát, nhớ nhung nhau vào những nụ hôn, cả hai cứ thế lôi dần nhau xa hơn cặp đang địt nhau kia, đi dần tới những tán cây có thể che khuất. Tay chân Tâm và dì cứ sờ soạng khắp người nhau như không biết chán. Tâm không e dè kéo cái váy dì lên, tay nó vuốt ve đùi non mịn màng của dì. Dì dang rộng chân ra, kéo cái tay nó vào háng dì. Tay Tâm chạm vào, đó là một mảnh trống trơn. Không lông, cũng không có quần lót. Tay nó cứ vuốt nhẹ dọc theo khe bướm, nước lồn theo đó cứ rỉ ra.
– Nước của dì ra nhiều quá. Dì sao không mặc quần.
– Dì bảo không mặc đợi con thì con có tin không.
– Tin… con tin… con thèm dì quá.
– Cái đồ ngốc. Quần đi cả ngày phải thay ra chứ. Dì không có mang quần lót thay. Nhưng mà… ưm… um… nút lưỡi ghê thế… umm… dì… cởi quần ra… có nghĩ tới con… dì muốn… con chim to của con… đâm vào trong dì… ưm… ummm… dì cần chim… không phải ngón tay… umm…
– Con muốn xem… bên trong nhiều nước thế nào. Dì thèm con thật à.
– Sao không… dì thèm lắm… mà cái Thảo Nguyên nó không cho… ôi chết mất… tay móc cũng sướng thế… cho vào dì đi…
– Con cho đây… Thảo Nguyên có ở đây con cũng cho vào. Con muốn địt dì… con muốn làm chồng dì… dì ơi con yêu dì…
– Yêu dì đi… dì cho con làm chồng dì đó… ư… ư…
Tâm không chờ đợi thêm nữa. Nó tụt hẳn cái quần đã bị dì kéo xuống dang dở ra khỏi chân. Con chim bung ra, tay nó cầm chim ấn vào khe háng dì. Dì giơ chân co lên, cái háng rộng rãi nhanh chóng bị mu nó dí vào. Tâm tìm nhanh chóng tới cửa động tiên của dì, con chim dần tách hai mép nhỏ ra đi vào. Dì bấu chặt cổ nó, quặp chân giữ vào hông nó. Tâm ấn dần con chim đi sâu vào cái lồn nóng hầm hập và chật chội. Chim đi càng sâu thì lồn co bóp càng lợi hại. Nó ấn một cái lút cán làm dì hơi rú lên. Chả làm sao, đằng kia chị Lý cũng đang rên to lắm.
Tâm đâm thật sâu vào trong dì rồi rút ra. Nó không đâm sâu nữa mà cứ chọc nông nông bên ngoài. Dì có vẻ khó chịu, chân quặp chặt mông nó ấn mạnh vào.
– Cho vào sâu đi Tâm… đừng làm thế dì khó chịu… địt dì mạnh đi.
– Con muốn dứ vậy… con trả thù dì… dì cứ tránh né con.
– Ai muốn vậy đâu… dì cũng nhớ con mà… con địt dì đi… đâm thủng lồn dì ra… đừng hành hạ dì nữa…
– Như thế này phải không… mạnh thế này phải không?
– Đúng rồi… địt mạnh đi… dì không chịu nổi nữa… dì nhớ con chim con quá…
– Dì chỉ nhớ chim, không nhớ con à…
– Con muốn thế nào… con biết dì nằm buồn ở nhà… dì sao không nhớ con… Dì nhớ những ngày về nhà thấy cơm đã chín… dì nhớ những ngày ôm con từ sau khi con rửa bát… ôi Tâm ơi… dì nhớ lắm… ư… ư… ư… dì cũng nhớ cái này… đâm mạnh quá… sướng quá…
– Con sẽ làm dì sướng… không chỉ đêm nay, còn nữa được không dì…
– Dì không biết… nhưng dì thực sự cũng muốn… dì chết mất… dì cũng nhớ… cũng nhớ con lắm… ư… u…
Những tiếng khóc nấc kèm tiếng rên rỉ. Sương khóc không hẳn vì sướng, mà còn vì những tình cảm đan xen lẫn lộn. Nàng thực sự nhớ nó, nhớ những đêm ân ái sướng đến rã rời. Nhớ những bữa ăn, dù đôi lúc không hợp miệng nhưng làm Sương thấy ấm áp. Sương thèm khát cái cuộc sống như vậy, dù tạm bợ cũng được. Như con người được ăn trái cấm, biết là gây nghiện nhưng vẫn thèm khát. Sương đôi lúc nghĩ muốn nhắm mắt đưa chân, giả vờ không biết cùng nó diễn tiếp vở diễn. Nàng muốn cái cuộc sống như thế, đi làm về không còn cô quạnh nữa. Đêm đêm sẽ có người làm Sương sung sướng đến tột đỉnh, làm người đàn bà trong nàng được thỏa mãn no nê. Nàng chỉ ngại con gái, vì nàng biết nó vẫn còn thích thằng Tâm. Đến nàng còn chết lên chết xuống với nó nói gì con nàng.
Nhưng giờ con gái hay con gì cũng bay khỏi đầu. Giờ Sương muốn được sướng, được Tâm địt cho nát cái lồn thèm khát này. Tay chân nàng cứ rã rời vì sướng khi nó cứ thúc cặc thật sâu vào trong lồn. Sự mạnh mẽ hùng hục của nó làm hông và mông Sương cứ tê đi. Một cảm giác ban đầu hơi khó chịu nhưng cứ lan dần khắp vùng xương chậu đến xuống hai đùi. Bỗng Sương bị nó dúi vào gốc cây, Tâm luồn tay giữ hai chân nàng rồi nhấc Sương lên. Sương đưa tay bịt miệng, vì lần này nó làm nàng không chịu nổi, chỉ muốn hét to lên vì sướng. Con cặc nó cứ nện phành phạch vào lồn nàng, đầu cặc đâm sâu quá, chọc vào cổ tử cung mạnh mẽ. Không có cảm giác đau đớn gì cả, Sương chỉ cảm thấy lồn cứ co bóp mạnh, sướng đến tê tái khi chim nó đâm vào cổ tử cung nàng. Nước lồn Sương cứ thế chảy ra, nàng còn cảm giác nước lồn đang chảy xuống mông và rơi xuống đất.
Sương quắp chặt tay giữ vào cổ Tâm. Nàng cảm giác đỉnh sóng sung sướng sắp tới. Tâm cũng như biết mà dập phành phạch vào lồn Sương. Nó cứ gầm gừ, làm Sương thấy phấn khích lạ. Nàng là con cái đang làm con đực sướng không chịu được. Nhưng chính Sương vậy mà không chịu được, xin thua trước. Nàng cứng người lại, trong lồn như xịt ra nước nhiều vô kể. Cái lồn cứ giật giật liên hồi bóp chặt lấy con cặc vẫn ra vào hùng hục.
Vách lồn giờ như dính chặt vào cặc Tâm, nó rút ra thì như phải kéo cả vách lồn Sương ra vậy. Nó cũng không chiu nổi nữa. Sự sung sướng tột cùng khi được địt dì, được chọc chim vào cái lồn khít như gái trinh của dì làm nó không chiu nổi. Vách lồn chợt siết lại, như hút chim nó vào thật sâu bên trong không thả ra. Tâm gầm lên, nó ấn thật mạnh những nhát cuối vào đáy lồn dì. Một tia, 2 tia, 3 tia… cứ thế phụt thật mạnh vào sâu trong lồn. Cả hai con người cứ thế thở hổn hển vì sướng.
Tâm vừa thở vừa cố nhìn vào mắt dì. Hai con người chỉ cảm nhận nhau theo cách riêng, vì trời không đủ sáng. Tâm mút nhẹ môi dì, thì thầm:
– Dì có sướng không.
– Rủn hết cả chân ra còn hỏi có sướng không.
– Con còn được làm thế này với dì không.
– Dì không biết… dì sợ…
– Dì sợ cái gì… con với Thảo Nguyên sẽ không có gì đâu…
– Dì sợ nó buồn thôi.
– Thế mình đừng để cô ấy biết.
– Chỉ thế là nhanh… con xui dì làm bậy…
– Có được không dì…
– Dì không biết… để xem… lúc nào được…
Tâm cười trong bụng. Dì đã chịu mà còn ngại. Lần sau có lẽ nó phải chủ động hơn nữa. Nó muốn chiếm người đàn bà tuyệt mỹ này cho riêng mình. Dì luôn là người tình tuyệt vời của nó, làm nó thèm khát muốn ăn dì mãi mà không chán.
Cả hai chợt quay mặt lại nơi phía xa, khi chị Lý rống to lên. Dường như tiếng sau còn to hơn tiếng trước, không hiểu có ai dậy nghe thấy không nữa.
– Gương ơi… chim mày sao cứng mãi thế… chết tao Gương ơi…
– Ai bảo mày đẹp… mày dâm lắm con người Kinh… mày làm tao sướng…
– Thế địt tao mạnh đi… chim mày cứng làm tao chết mất.
– Đừng có chết… lần sau lại lên đây tao làm mày sướng.
– Thế thì tao chắc ở luôn đây… đêm đêm địt tao Gương nhé…
– Lên đi… tao cũng thích địt mày Lý ơi… chim tao địt sướng hơn chồng mày phải không.
– Sướng lắm… còn phải hỏi sao… địt tao đi… tao cho mày địt suốt… tranh luôn của vợ mày.
– Tao mất vợ rồi… mày làm vợ tao nhé.
– Ư… ư… thế thì chết mất… tao cũng muốn làm vợ mày… địt tao ngày ngày nhé… ôi Gương ơi… địt em đi… em sướng quá… aaaaa…
Những tiếng rên, khóc, rống lên như bất tận. Tâm quay lại thấy dì đang bật cười, nó ngây ngô không hiểu.
– Thằng dân tộc ý chắc chim to và cứng lắm.
– Dì nói vậy là sao. Dì muốn giống chị Lý phải không. Tâm gằn giọng vì ghen.
– Muốn chứ sao không. Có con chim địt mãi thế kia thì sướng lắm.
– Vậy con cho dì thấy, thế nào là chim địt mãi không ra.
Tâm vằn mắt, tay xốc người dì lên. Con chim đã cứng lại khi nghe chị Lý rên giờ chọc mạnh vào lồn dì. Nó ghen, nó phải làm dì ngất lên ngất xuống mới đã. Dì như không thở nổi, tay cứ đập vào vai nhưng nó mặc. Nó mặc dì khóc nấc ra nhưng chim cứ nắc phầm phập vào trong lồn dì. Tay nó hạ dì thấp xuống nắc, con cặc cứ cọ mạnh vào điểm G. Nó thấy nước lồn dì cứ từng đợt xịt vào chim nó thật ấm.
– Tâm ơi… dừng đi… dì không chịu nổi nữa…
– Phải chịu… sẽ có con chim địt dì mãi… như dì muốn…
– Dì chỉ đùa thôi… tê hết lồn rồi… Tâm ơi… aaaaa… aaaaa… aaaa… miết vào đâu thế… sướng quá… chịu không nổi Tâm ơi…
– Phải chịu… Tâm địt cho dì chịu ở đây làm vợ con… cho con địt hằng đêm giống chi Lý.
– Ư… ư… ôi chết mất… không chịu đâu… Tâm ơi… ư… aaaaa… địt thế dì ngất mất…
– Dì có chịu làm vợ con không. Chịu thì con tha dì…
– Không… aaa… aaaa… đừng nắc nữa… Thảo Nguyên nó ghét dì mất… aaaa… aaaaa… ôi… ôi… ôi Tâm ơi… ôi… ôi… tha dì… dì đồng ý… aaa… đồng ý… dì làm vợ con… aaaaa… Tâm ơi… anh ơi… anh ơi… aaaaa… làm chồng em nhé… aaaaa… em ra anh ơi… aaaaa…
Bên kia chị Lý cũng vừa dứt tiếng hét. Tâm hài lòng nhìn dì rũ người ra. Tiếng dì gọi nó là chồng, dù chỉ trong lúc làm tình cũng làm Tâm thấy khoan khoái. Nó hôn nhẹ khắp mặt dì, thì thầm vào tai người đàn bà bao nhiêu thằng đàn ông thèm khát giờ đã gục trong tay nó:
– Mình về vợ nhé.
Dì ừ hứ trong miệng. Tâm rút chim ra, một đống nước lồn theo đó ộc xuống chân và mặt đất. Nó kéo váy cho dì xuống, bế ngang dì như công chúa. Tâm vui vẻ bước từng bước về nhà moong. Nó thấy thấp thoáng bóng A Lăng Gương đang lôi xềnh xệch chị Lý đi đâu mà không phải về chỗ anh Sinh đang ngủ.

To top
Đóng QC