Thần thám – Phần 95

Phần 95: Cố vấn đặc biệt
Vụ án “độ tài linh miêu” và “bánh bao nhân thịt người” xem như chính thức khép lại, Tôn lão hổ liền mở 1 đại hội vô cùng long trọng, tiến hành khen thưởng đối với những cá nhân tham gia vào 2 tổ chuyên án đó. Tôi với Vương Đại Lực mỗi đứa được thưởng tận 2 vạn tệ! Hoàng Tiểu Đào làm tổ trưởng tổ chuyên án cũng được tuyên dương đặc biệt, thâm chí còn được tặng 1 bộ huân chương chiến công hạng 2 nữa! Vương Viện Triều cũng được tăng 1 bậc, thoát kiếp cảnh sát hạng bét!
Trình thính trưởng thì lại có chút thưởng riêng khá đặc biệt dành cho tôi, ông ta nhờ Tôn lão hổ nói với tôi rằng, sau này chỉ cần tôi gặp khó khăn gì ở tỉnh đều có thể nhờ ông ta giải quyết thay! Để làm tin thì ông ta còn cho tôi cả số điện thoại cá nhân nữa, mà tôi tin chắc, số người biết được cái số điện thoại này không quá 20!

Hoàng Tiểu Đào bảo với tôi, nhẽ ra cái huân chương kia phải về tay tôi mới đúng, chỉ tiếc là tại tôi không có chính thức công tác trong ngành! Tôi cũng bảo là tôi chẳng quan tâm lắm, với tôi thì làm 1 chân tiểu cố vấn cũng tốt lắm rồi!

Để cho tôi tiện lợi hơn trong công việc sau này, Tôn lão hổ có trao cho tôi 1 cái phong bì, bên trong phong bì là 1 cái giấy chứng nhận của cục cảnh sát có ghi “Cục cảnh sát thành phố Nam Giang, cố vấn kỹ thuật đặc biệt: Tống Dương”, vô cùng chân chính xác thực, thừa sức đem hù mấy người thường.

Tôn lão hổ còn trêu tôi, nếu sợ cái này còn chưa đủ uy, thì để ông ta đến tiệm đồ chơi, mua cho tôi 1 khẩu súng nước mà đeo cho nó thêm phần chân thật!

Thế là tôi lại tạm thời được trở về với cuộc sống thường nhật của sinh viên, nhưng mà đối với tôi bây giờ cuộc sống sinh viên này vô cùng nhàm chán, nhàm chán đến độ việc tôi làm tốt nhất khi lên lớp là ngáp! Nhưng mà nói đúng ra tôi thất nghiệp cũng là 1 loại chuyện tốt, chứng tỏ công tác trị an ở Nam Giang đang rất tốt! Chỉ có điều thế thì nó lại chả có tí thú vị nào…

Hoàng Tiểu Đào thì vẫn cứ bận rộn như thế, có đôi khi chúng tôi vẫn nhắn tin cho nhau, kiểu như “cô có thích ăn rau muống chấm tương không?” Đôi khi cô ấy lại chủ động nhắn tin cho tôi “tiểu đệ đệ, sao tối nay không qua chỗ chị chơi?” Tôi cảm thấy, mối quan hệ của chúng tôi càng lúc càng thêm khăng khít, chỉ là trong 2 chúng tôi, vẫn chưa ai đủ can đảm để xé đi tấm màn ngăn cách sau cùng mà thôi! Có lẽ cô ấy quá bận, không có thời gian yêu đương, mà tôi lại là 1 thằng ngu chính hiệu trên tình trường, không biết làm sao để tiếp tục tiến tới! Nhưng mà nói đi nói lại, tôi đang rất hài lòng với mối quan hệ này rồi!

Có 1 hôm, Vương Đại Lực mượn điện thoại của tôi, bất ngờ nhìn thấy đống tin nhắn của tôi và Hoàng Tiểu Đào liền trợn mắt, há mồm: “A đm Tống Dương nhé! Anh không nghĩ mày khá thế đấy! Khai đi, từ lúc nào, dám tán tỉnh cả Tiểu Đào tỷ tỷ cơ đấy?”

Tôi giật lại điện thoại: “Con mẹ mày, sao lại đọc trộm tin nhắn của tao!”

“Đừng đánh trống lảng, vốn dĩ cho rằng mày vẫn cô đơn! Ai mà ngờ đã có tiểu tình nhân rồi! Mau mau khai hết ra cho anh, nếu không, anh gọi lão Đại với lão Nhị về đây, tam tiên hội thẩm chết cmm!” Vương Đại Lực nói.

“Ấy đừng, đừng! Tao nói là được chứ gì!” Gì chứ 2 thằng lão Đại với lão Nhị thì tôi còn lạ gì, loa đi trước người lả lướt theo sau! Chuyện của tôi với Hoàng Tiểu Đào mà để 2 thằng đó biết được, thì có lẽ chưa đến sáng mai cả cái trường này đã biết hết!

Tôi đành khai hết với Vương Đại Lực, sau đó nó vỗ vỗ vai tôi: “Khá lắm Tiểu Dương! Không nghĩ tới chú mày ngày thường nhìn thấy gái là đỏ mặt, nói cái gì cũng ấp úng mà lại lợi hại vậy! Lắm lúc vì nghĩ cho hạnh phúc mai sau của chú mà anh đây đêm quên ăn ngày quên ngủ đó! Ai mà nghĩ tới, mày lại lợi hại mà thu phục luôn được Tiểu Đào tỷ tỷ! Anh cũng cảm thấy hạnh phúc thay cho mày.”

“Mà không có vấn đề gì chứ? Tao tưởng mày cũng thích Tiểu Đào tỷ tỷ mà!” Tôi hỏi.

Vương Đại Lực cười haha: “Chú mày vẫn không thông đường lối chính sách của anh sao? Giang lưới khắp nơi, trọng điểm bồi dưỡng! Nếu bông hoa này đã có chậu, anh còn xông pha tới cướp làm gì? Chuyển mặt trận sang nơi khác! Nhưng mà mày cũng làm anh thất vọng đó, hóa ra luôn luôn lừa gạt tao, hại tao suốt ngày thể hiện trước mặt Tiểu Đào tỷ tỷ, hóa ra là tao tự mình đa tình!”

“Được rồi, đừng nói nữa! Tối nay mời mày uống rượu để chuộc tội, thế nào?” Tôi cười.

“Đêm này thì không được ròi! Anh đây có hẹn!” Vương Đại Lực lắc đầu.

Lúc này tôi mới để ý, thằng này mọi khi ăn mặc qua loa như cái bang, tự nhiên hôm nay lại ăn mặc chỉnh tề, đầu tóc vuốt keo cẩn thận, tôi hỏi: “Con mẹ mày, còn nói tao làm việc sau lưng mày. Khai ra ngay, mày phản bội tổ chức từ lúc nào? Con bé kia là ai? Học sinh lớp nào?”

“Thật ra là tao cũng không rõ lắm!” Vương Đại Lực mê man nói!

Nguyên lai là thế này, bạn của thằng này có quen 1 em gái đồng hương đang ở trong ký túc xá nữ! Hôm nay hội đồng hương mới tổ chức 1 buổi liên hoan gặp mặt đi ra ngoài ăn lẩu! Thế quái nào mà bạn thằng này lại có việc không đi được, thế là Vương Đại Lực mới được điền vào chỗ trống, thế là đi luôn, tiện thể biết đâu lại kiếm được bạn gái!

Mà mấy em gái kia đều là sinh viên năm 4, bằng tuổi bọn tôi luôn, đã thế cũng độc thân cả bọn, tôi có điểm không yên tâm: “Nữ sinh năm 4 mà lại còn độc thân! Liệu phẩm chất có tốt không?”

“Không nghe anh mày nói sao? Giăng lưới khắp nơi! Không đi thử thời vận, làm sao có lúc đào hoa nở rộ? Mà đúng rồi, tối nay mày muốn đi không? Dù sao cũng là bạn tao mà?” Vương Đại Lực nói.

“Thôi bỏ bỏ! Ngồi ăn cơm với tận 4 đứa con gái, tao không quen lắm!” Tôi từ chối.

“Vậy thì ở nhà, chờ tin tốt của anh!”

Chờ đến tối, Vương Đại Lực nhắn tin cho tôi: “Con mẹ nó! Có 1 em gái trông trẻ măng, đến tao cũng không dám tin là em ấy đang là sinh viên năm 4!”

Tôi nhắn lại: “Thế thì húp đi!”

“Đem nguyên khí của mày cho tao mượn! Mau!”

Thế là tôi nhắn cho nó 2 chữ “nguyên khí”.

Nó nhắn lại: “Đã nhận được! Hiện tại nguyên khí tràn đầy!” Cái thằng Vương Đại Lực này, cứ lúc nào tâm tình tốt thì đúng là mồm 5 miệng 10, xem ra chuyện này vô cùng hấp dẫn đây! Làm anh em của nó, tôi cũng cảm thấy hưng phấn lây.

Mà bữa cơm này của bọn nó có vẻ hơi lâu, đã 8h tối mà vẫn chưa thấy về, tôi nghĩ hay là thằng này đưa em kia đi dạo luôn rồi? Kết quả, nó nhắn tin cho tôi, xuất hiện tình địch, dám xun xoe em gái kia ngay trước mặt nó!

Tôi hỏi: “Cần tao tới trợ lực không?”

“Quán bar Ánh Dương! Càng nhanh càng tốt, hỏa lực của địch quá mạnh! Yêu cầu chi viện khẩn cấp!” Nó đáp lại.

Tôi lập tức thay quần áo lao ra cửa, không biết nó muốn tôi chi viện kiểu gì đây? Chẳng lẽ muốn tôi tán tỉnh thằng tình địch kia sao? Chịu, đành phải chờ thời mà ứng biến vậy!

Tôi rốt cục cũng đến được cái quán bar kia, nói là quán bar chứ bán đủ mọi thứ, từ sữa lắc đến nước ép trái cây đều có cả! Giá cả cũng khá là hợp túi tiền sinh viên, quá hợp cho mấy đôi trẻ yêu đương lui tới! Thế mà từ trước đến giờ tôi không biết…

Quán bar trang trí cũng khá đơn giản, không cầu kỳ lắm! Hiện tại đang có không ít học sinh, sinh viên ăn cơm xong đang ở chỗ này uống nước, từ mấy cái loa cũng đang phát ra bài nhạc gì đó mà tôi cũng không biết! Tôi đi 1 vòng mới nhìn thấy cái bàn của Vương Đại Lực, nó liền đứng dậy: “Ê Tống Dương! Sao lại tình cờ thế này?”

Tôi diễn theo nó: “Ăn tối xong ra đây làm ly nước thôi! Sao mày cũng lại ở đây?”

Bàn nó bây giờ đang có 3 người khác, 1 nữ sinh khuôn mặt vô cùng đáng yêu, mặt trái xoan, mắt to tròn, đang mặc 1 bộ đồ len màu vàng.

Bên cạnh cô ta là 1 cô khác, trang điểm vô cùng đậm, mặc 1 bộ váy liền áo màu hồng, dáng người trông cũng được, cô này tôi chấm 8 điểm! Cơ mà tẩy trang đi rồi thì chưa biết…

Cuối cùng là 1 thằng ăn mặc kiểu tây, có đeo kính, hình như là cố gắng làm ra vẻ người lớn, trên tay còn đang kẹp 1 điếu thuốc! Nhìn thấy điếu thuốc trên tay nó, tôi cảm thấy khá phản cảm!

Cô gái trang điểm đậm hỏi Vương Đại Lực: “Đại Lực! Tiểu soái ca này là bạn cùng lớp của cậu hả?”

Vương Đại Lực vỗ vỗ vai tôi: “Giới thiệu với mọi người 1 chút, huynh đệ thân thiết của tôi, Tống Dương!”

Tôi hướng bọn họ cười cười! Cô gái có vẻ mặt nữ sinh cũng cười cười đáp lại tôi, cô gái trang điểm đậm thì dùng cặp mắt si mê mà nhìn lại tôi, trong khi thằng cầm điếu thuốc thì khinh bỉ mà hừ 1 tiếng.

Vương Đại Lực lại giới thiệu 1 chút về 3 người kia, họ lần lượt là Hạ Manh Manh, Trương Diễm và Diệp Thi Văn.

Tôi nhỏ giọng hỏi Vương Đại Lực, đồng hương của nó là đứa nào, kẻo lát nữa lại vô ý ngộ thương! Thì nó bảo tôi là đồng hương của nó uống say quá nên có người đưa về rồi! Mấy người khác nữa cũng về hết, chỉ còn mấy người này đây thôi.

Vương Đại Lực kéo tôi ngồi xuống, thay tôi gọi luôn 1 lý đồ uống??? Trương Diễm vô cùng hứng thú với tôi, hỏi tôi liên tục, từ nghề nghiệp quê quán tới có bạn gái chưa? Tôi cảm thấy, con bé này cũng quá là dạn dĩ đi, cũng đành nhã nhặn trả lời 1 chút, nhưng sau khi nghe tôi nói đã có bạn gái thì cô ta liền hết hứng thú, quay ra nói chuyện với Vương Đại Lực.

Diệp Thi Văn hoàn toàn không để ý đến tôi, cứ tiếp tục nói chuyện với Hạ Manh Manh, đang nói cái gì mà thơ văn Lỗ Tấn gì gì đó ba hoa chích chòe, Hạ Manh Manh kia thì chẳng nói 1 lời, cứ cười cười ngồi nghe.

Trên bàn người nói người cười, nhìn ra vô cùng náo nhiệt, tôi liền phân tích 1 chút tình hình địch ta, Diệp Thi Văn cứ quấn lấy Hạ Manh Manh, Trương Diễm thì lại nhất định bám lấy Vương Đại Lực không chịu buông tha, làm cho Vương Đại Lực đang rơi vào thế bị động không biết làm sao! Nó hoàn toàn không có cơ hội nói với nữ thần của nó đến 1 câu!

Làm huynh đệ sống chết có nhau, bây giờ là lúc tôi nên lên sân khấu rồi!

To top
Đóng QC