Thần thám – Phần 74

Phần 74: Theo đuổi tôi?
Chỉ 1 lát sau đồ ăn đã được dọn lên, Tôn lão hổ quả là rất hào phòng, dùng tiền túi đãi tiệc, cả 1 bàn toàn sơn hào hải vị! Thế nhưng tôi lại cứ như đang ăn cỏ? Không hề cảm thấy vị ngon của đồ ăn, có thể là bởi vì tuy Hoàng Tiểu Đào đang ngồi ăn cùng, nhưng giữa 2 chúng tôi lại không hề phát sinh đến nửa câu nói với nhau!!
Tôn lão hổ cùng với lão Vương ở phía bên kia bàn đang vô cùng sôi nổi, vừa mới nhập tiệc một lát đã liền rủ nhau đọ rượu! Tôi phát hiện, tuy nói lão Vương là 1 cảnh sát bình thường, nhưng mà Tôn lão hổ đối với ông ta lại vô cùng tôn kính, có thể nói là “bình khởi, bình tọa”!

Nhưng lúc này, 2 ông già đó chỉ đang thể hiện mình là 2 con nghiện rượu, tôi ngồi xem 1 lát đã cảm thấy chán, liền quay tầm mắt trở về.

Từ nhỏ tôi đã không uống rượu, hút thuốc để bảo vệ cơ thể mình, vì thế tôi luôn từ chối bất cứ lời mời uống rượu nào. 2 Ông già kia mời tôi không được, liền chuyển họng súng về phía Vương Đại Lực.

Phong cách mời rượu của Tôn lão hổ thực là quá nhàm chán, cái gì mà “chú không uống là không nể anh!!”, “Sao lại để long đen nhiều thế?”, Rồi thì “tôi mời cậu 1 chén rồi, thì cậu phải mờ lại tôi đi chứ lỵ!”. Còn lão Vương thì lại mời rượu kiểu khác, vô cùng bạo lực, Vương Đại Lực vừa bóp mồm bóp miệng uống hết 1 chén, Vương Viện Triều đã lại rót đấy2 ly, sau đó ngửa cổ uống ực hết ly của mình, rồi dằn mạnh cốc rượu của mình xuống bàn, làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, không uống không được!

Vương Đại Lực thường ngày ở trường khoác lác, tửu lượng như Kiều Phong, vạn chén không say, nhưng bây giờ làm sao chống lại nổi sự oanh tạc của 2 con sâu rượu hạng nặng kia? Chỉ chốc lát đã uống đến gần 1 lít rượu, đầu hết ngẩng lên lại gục xuống, mặt chuyển từ đỏ sang xanh, sau đó đập mặt đánh bộp xuống bàn, ngất hẳn!

Hoàng Tiểu Đào nhìn qua bên này cười cười, tôi cũng nhìn sang cười lại, ai ngờ cô ta lại quay ngoắt sang chỗ khác??? Lòng ta chả hiểu chuyện gì cả, chả lẽ là vì chuyện cô con gái rượu Tôn Băng Tâm của Tôn lão hổ khi nãy???

Bữa tiệc đã sắp kết thúc, Tôn lão hổ đã bắt đầu ngấm men, líu lưỡi nói với tôi: “Cháu trai, ta đây thời trẻ cùng với Vương Viện Triều lão đệ là hoàn toàn giống nhau, tính tình cương trực, đắc tội với vô số kẻ nên sự nghiệp lẹt đẹt! Đến lúc ba mươi mấy tuổi ta mới suy nghĩ, đời ta không thể nào cứ như này mãi được, kiểu gì tới năm 40 tuổi cũng sẽ gặp quý nhân, sau đó thì gặp được ông nội cháu. Không có Tống gia nhà cháu, cũng không có ta của ngày hôm nay! Ly rượu này, ta vừa mời ông nội cháu, lại vừa mời cháu, đừng có từ chối ta!”

Nói xong liền rót đầy ly của chính mình! Tôi thấy từ chối thì không hay, liền đổ đầy cho mình 1 ly trà: “Tôn thúc, cho phép cháu dùng trà thay rượu! Được chứ!”

“Được! Cạn ly!” Tôn lão hổ cùng tôi cụng ly, sau đó ngửa cổ, uống ực 1 hơi hết ly rượu.

Lúc tiệc tàn, lão Vương cùng với Tôn lão hổ đã ngấm hơi men quay về trước. Còn lại tôi dìu theo Vương Đại Lực, được Hoàng Tiểu Đào lái xe đưa về trường.

Suốt quãng đường về, Vương Đại Lực nằm ngủ như chết ở ghế sau, Hoàng Tiểu Đào im lặng lái xe, 1 câu cũng không nói. Tôi thấy đã sắp về đến trường tới nơi rồi, liền dùng hết dũng khí tích tụ nói: “Việc kia… Lần trước tôi có mời cô ăn cơm đó! Nhớ không?”

“Nhớ chứ! Ngày mai tôi được nghỉ, nhưng mà mai cũng không phải cuối tuần, cậu có rảnh không?” Hoàng Tiểu Đào nhàn nhạt trả lời.

“Có rảnh, có rảnh chứ!” Tôi gật đầu như máy khâu.

Tôi không nghĩ tình huống lại thuận lợi như vậy, mới thế mà đã mời được cô ấy đi ăn cơm rồi, lá gan cũng liền to ra thêm 1 tí: “Có chuyện này tôi muốn nói với cô, đó là tôi với con gái của Tôn lão hổ không có quan hệ gì đặc biệt cả. Chúng tôi chỉ coi nhau là bạn thôi!”

Hoàng Tiểu Đào xem thường: “Cậu bị ngốc hay gì? Nghĩ rằng tôi ghen sao? Tôi việc gì mà phải ghen vì cậu? Cậu nghĩ tôi với cậu là gì của nhau?”

Tôi vô cùng xấu hổ, gãi đầu gãi tai, không biết nên nói gì tiếp bây giờ. Đột nhiên Hoàng Tiểu Đào dừng xe lại nói: “Haizz, tôi phát hiện khoảng thời gian gần đây cậu rất là kỳ lạ nha! Tối nào cũng nhắn tin cho tôi hỏi là đã ngủ chưa? Lại còn hỏi tôi có thích ăn rau dền không???”

Mặt tôi lập tức nóng ran tới tận mang tai, vãi thật, không lẽ trước nay là do tôi “cuồng dâm sinh hoang tưởng”, tự mình đa tình hay sao! Con mẹ nó, cái cảm giác xấu hổ này, quanh đây có cái khe nào ổn ổn không nhỉ!

Tiếp theo, Hoàng Tiểu Đào nói thêm 1 câu, càng làm cho tôi muốn đi tìm khe để chui: “Tống Dương này! Không phải là cậu muốn theo đuổi tôi đấy chứ?”

Tôi cảm giác là máu trong cơ thể tôi chỉ sau 1 tiếng tách, đã dồn hết lên đầu, mặt tôi càng lúc càng nóng, có lẽ có thể đem đi chiên trứng được rồi.

“K… không… không có!” Tôi ấp úng: “Chỉ là tùy tiện mà nhắn như vậy thôi! Nếu… nếu… cô thấy phiền thì về sau tôi không… không nhắn nữa!”

“Tôi chưa nói là tôi phiền!”

“Ớ… Ờ… Ừm!”

Hoàng Tiểu Đào cười, đưa tay vỗ vỗ vai tôi: “Muốn theo đuổi con gái, cần phải chủ động 1 chút hiểu không? Nhát gan như cậu bây giờ thì làm được gì? Hay là định chờ “cọc đi tìm trâu”? Nhớ lại năm ngoái, có 1 tên làm ở cục thuế theo đuổi tôi, đã trực tiếp chờ 1 xe đầy hoa hồng đến trước cục cảnh sát đòi gặp tôi, còn nói nếu tôi không đồng ý, sẽ đem 1 cái băng rôn viết “Hoàng Tiểu Đào! Anh yêu em!” Treo lên ở đối diện cục cảnh sát!”

Tôi hỏi: “Vậy… vậy sau đó cô đã đồng ý?”

“Làm gì có chuyện đó? Tôi nói với hắn, nếu dám làm thế, tôi sẽ bắt hắn lại vì tội làm rối loạn cuộc trị an! Quả nhiên là hắn không dám!”

IQ của tôi đột nhiên rời xa tôi 1 lúc: “Nếu muốn theo đuổi cô, nên dùng cách nào cho tốt nhỉ?”

Hoàng Tiểu Đào phì cười: “Sao cậu lại ngốc như vậy? Đem chuyện đó hỏi tôi? Nghĩ rằng tôi sẽ nói cho cậu biết sao? Mà sao mặt cậu lại đỏ như gấc vậy, tôi sẽ đè cậu ra đây bây giờ hay sao? Sao cứ ở cạnh tôi là cậu lại trở nên như thế?”

Tôi đưa tay ra sờ lên mặt, mẹ nó, đỏ cứ như đít của khỉ đít đỏ vậy! Lúc này, đột nhiên Hoàng Tiểu Đào đưa 1 tay áp lên mặt tôi, sau đó, cái tay kia của cô cũng tiến lên mặt tôi nốt. Đôi bàn tay mát như ngọc của cô làm tôi cảm thấy vô cùng thoải mái, nội tâm bên trong cũng nhờ vậy mà an tĩnh lại.

Bởi vì chúng tôi đang ngồi trên xe, muốn giữ lấy cái tư thế này thì sẽ phải xoay người lại phía đối phương, vô tình lại đem 4 mắt nhìn nhau. Tôi chính là lần đầu được tiếp xúc gần gũi như vậy với 1 cô gái, liền chăm chú mà ngắm nhìn Hoàng Tiểu Đào, đôi mắt trong veo như đá quý không có lấy 1 vẩn tạp chất, đồng tử nhìn kỹ thì không phải màu đen, mà lại mang theo chút màu xám nhạt, đẹp vô cùng.

Làn da trắng mịn như phấn, dĩ nhiên là được chăm sóc vô cùng tốt, cho dù lại thật gần mà nhìn cũng không thể nào phát hiện có cái gì gọi là “tỳ vết”.

Sống mũi thẳng tắp, phía dưới là đôi môi hồng nhuận khả tiếu, dưới anh sáng mờ mờ bên trong xe, lại càng nổi bật lên như trái anh đào, khóe miệng hơi hé mở, dáng điệu đáng yêu mê hoặc lòng người!

Tôi trong lòng tự nói, nàng thật là đẹp đến hoàn mỹ rồi, sau đó lại tự vấn “hay là bởi vì ai cũng đẹp trong mắt người yêu mình?”, Rồi lại tự lắc đầu trả lời là không phải, nàng vốn dĩ đã đẹp vô cùng rồi.

“Biết cậu đáng yêu nhất ở điểm nào không?” Hoàng Tiểu Đào đột ngột hỏi 1 câu, làm tôi chẳng biết trả lời ra sao.

“Điểm nào?”

Hoàng Tiểu Đào cười: “Chính là ở chỗ, bất kể tôi nói cái gì về cậu, mặt cậu liền đỏ lên, nghĩ gì trong lòng cũng đem viết hết lên mặt, trêu cậu thật là quá vui đi!!!”

“Cái gì cơ? Trêu? Cô vừa mới trêu tôi?” Tôi kêu lên.

“Đúng thế!” Hoàng Tiểu Đào gật đầu.

“!!##%%, Cô… cô đùa giỡn tình cảm của tôi!”

“Đùa bỡn tình cảm của cậu?” Hoàng Tiểu Đào đột nhiên cười ha ha, đập tay lên đùi chan chat: “Tống Dương, cậu ngốc thật, được rồi, được rồi, để tỷ bồi thường cho 1 chút nha!”

“Bồi… bồi thường? Như thế nào?” Tim tôi đột nhiên tăng tốc, cổ họng khô khốc, lúc này khuôn mặt 2 chúng tôi cách nhau cùng lắm là vài cm, chẳng lẽ là muốn… bồi thường sao? Tôi còn chưa kịp chuẩn bị tâm lý mà, trời ơi!

“Nhắm mắt lại trước!” Hoàng Tiểu Đào tinh nghịch.

Tôi ngoan ngoãn nhắm mắt lại, cảm giác Hoàng Tiểu Đào áp sát mặt lại, tưởng như đã ngửi thấy cả hương thơm từ hơi thở của nàng.

Đúng lúc này, Vương Đại Lực từ ghế sau phát ra 1 tràng rên rỉ, Hoàng Tiểu Đào vội tách ra: “Ê! Ê! Đừng có mà nôn trên xe!”

Chúng tôi nhanh chóng lôi nó ra khỏi xe, kéo nó tới lề đường cho nó nôn. Vương Đại Lực hơi tỉnh, hỏi tôi: “Tống Dương, tao đang ở đâu đây!”

“Cậu uống say rồi, tôi đang đưa cả 2 cậu về trường đó!” Hoàng Tiểu Đào nói.

“Ợ… Tiểu Đào tỷ tỷ! Cảm tạ rồi, biết vậy hôm nay thà không đi! Ọe…” Vương Đại Lực vừa nói xong lại lên tiếng gọi “huệ tỷ”, cứ liên tục như thế cho đến lúc bụng nó rỗng tuếch, đến nước cũng không còn mà nôn ra mới thôi. Đồ ăn nó ăn trong tối nay, coi như của thiên đem trả lại địa cả.

Không khí trên xe lúc nãy vô cùng thân mật, nhờ Vương Đại Lực ra tay mà đem thổi bay hết cả. Suốt đoạn đường về sau, tôi với Hoàng Tiểu Đào đều giữ im lặng, đến trường học, cô ấy mới giúp tôi đỡ Vương Đại Lực xuống, sau đó dặn dò 1 câu “Nhớ đi chậm 1 chút” rồi mới lái xe rời đi.

Lòng tơi hơi hẫng 1 cái, quên mất, còn chưa xong vụ mời đi ăn cơm ngày mai! Biết làm sao bây giờ!

Đúng lúc này, 1 tin nhắn cập bến cái điện thoại di động của tôi, là tin nhắn của Hoàng Tiểu Đào: “8H sáng ngày mai, trước cửa khu đô thị Kim long thương hạ! Đừng có để tôi phải chờ!”

Tâm trí của tôi lập tức như cưỡi tên lửa mà bay lên, tôi đấm tay thật mạnh lên bầu trời đêm: “Yeahhhhh!”

To top
Đóng QC