Sói săn mồi – Quyển 4 – Phần 4

Phần 4
“Ầmmm… Ầmmm…”
Cánh cửa nặng nề đóng lại, Long cùng hai nữ nhân không hẹn mà cùng hít sâu một hơi bởi một khi đã bước chân vào đây đồng nghĩa cả ba người họ đã ký vào một bản giao kèo sinh tử, nếu may mắn thu được kỳ bảo và đột phá tu vi thì hắn cùng hai nàng sẽ sống còn nếu thất bại hay đám cao tầng đột nhiên trở về thì… mọi chuyện sẽ chấm dứt.
Lần thứ hai bước vào nơi này nhưng ở một tình cảnh hoàn toàn khác biệt khiến Lý Lan Địch cùng Liên nhi cũng không khỏi lo lắng, Thanh Liên Cung có quy định đệ tử môn phái chỉ cần luyện đến đệ nhất tầng của tâm pháp là có thể bước vào bên trong mật địa một lần và đây cũng gần như là lần duy nhất trong đời của đa số đệ tử, nguyên do cũng rất đơn giản là vì muốn có lần thứ hai tiến vào mật phủ thì phải là loại thiên tài kiệt xuất được cung chủ công nhận.
“Chúng ta không có nhiều thời gian, hai nàng dẫn đường đi!”
Tập trung cao độ đề phòng dị biến, Long ra hiệu cho hai nữ nhân của mình vì trước mặt hắn không chỉ có một mà có đến ba lối đi riêng biệt.
“Lối này!”
Hai người đẹp liếc nhau một cái rồi cùng một lúc lên tiếng, cả hai dẫn Long vào con đường nhỏ nhất và khá gập ghềnh, Long suy đoán hai lối đi còn lại ắt hẳn sẽ dẫn đến một nơi nào đó không hay ho cho lắm và hắn cũng không muốn thử một chút nào.
“Chủ nhân cẩn trọng, bước kiểm tra sắp bắt đầu!”
Qua một nén nhang với lối đi vòng vèo, Liên nhi đã nhận thấy có chút ánh sáng lấp lóe ở phía trước nên cẩn trọng nhắc nhở Long.
“Tiến tới!”
Biết điều gì sắp đến, Long từ sớm đã chuẩn bị sẵn mười hai thành công lực cho một kích toàn lực nếu kế hoạch của hắn không thành công.
“Xuy… Xuy…”
Nhằm không để kẻ gian có thể tiến vào mật phủ, các đời Vương Giả của Thanh Liên Cung đã tạo ra một bức màng năng lượng quỷ dị có tác dụng kiểm tra thanh liên chi khí của võ giả tiến vào, Liên nhi cùng Lý Lan Địch dĩ nhiên dễ dàng vượt qua một bước này nhưng cả hai đều vô cùng lo lắng cho nam nhân của mình.
“Xuy…”
Cắn răng áp chế ma khí cùng luân hồi chi khí đến tận cùng, Long thôi động vô vàn thanh liên chi khí cướp đoạt được bao trùm cả trong lẫn ngoài cơ thể nhằm đánh lừa lớp màn quỷ dị.
“Roẹt… Roẹt…”
Đột nhiên lúc chỉ còn nửa bước chân nữa là thành công thì hai mắt Long trợn trừng vì từ lớp màn kia vậy mà bắn ra một luồng lực lượng cường đại xâm nhập cơ thể hắn, chỉ trong một sát na mà kinh mạch toàn thân ma đầu căng phồng muốn tổ tung ngay lập tức bởi lực lượng cuồng bạo quá mức có thể tiếp nhận được… rốt cuộc hắn cũng là bị phát giác sao?
“Khốn kiếp muốn bạo chết lão tử sao? Các ngươi đã tặng lực lượng thì ta cũng không ngần ngại cắn nuốt đâu!”
Biết bản thân bại lộ, Long kích phát lực lượng siêu cường bước thêm một bước vọt ra khỏi màn sáng đáng sợ và cùng với đó điên cuồng hấp thu năng lượng bên trong cơ thể nhằm kích phát ba đầu đại mạch đã bạo toái lúc trước.
“Oanhh… Oanhh… Oanhh…”
“Rănggg… Rắccc… Rănggg… Rắccc…”
Từng tiếng nổ vang đầy ghê rợn bên trong cơ thể Long làm Lý Lan Địch cùng Liên nhi khiếp hãi, hai nữ nhân trợn mắt nhìn đến khuôn mặt vặn vẹo nổi đầy gân xanh của ma đầu mà run sợ không thôi, hắn ắt hẳn đang đau đớn nhưng tại sao ánh mắt kia lại hưng phấn dị thường đến vậy? Kẻ này liệu có còn là nhân loại nữa hay không?
“Khặc khặc… kỳ kinh bát mạch, bản tọa rốt cuộc cũng khôi phục hoàn toàn!”
Với thân thể cường hãn đến cùng cực, Long rất nhanh lợi dụng lực lượng có được để hồi phục thành công ba đầu đại mạch, một chiêu tru diệt kẻ ngoại lai được các bậc tiền nhân Thanh Liên Cung bố trí không ngờ lại thành toàn cho ma đầu khôi phục thực lực, đương nhiên thiên hạ này chỉ có Long mới làm được điều này vì hắn có vốn liếng hơn người còn nếu là kẻ khác thì từ sớm đã nổ tung thành từng mảnh nhỏ rồi.
“Chủ nhân!” Lý Lan Địch hai người tay tức thì hốt hoảng tiến tới lo lắng hỏi.
“Tiếp tục tiến đến, ta cảm giác được hôm nay đồng hành với mình chính là nữ thần may mắn!”
Ôm chầm lấy hai thân hình khêu gợi, Long bá đạo xoa nắn những bầu vú căng của mỹ nhân mà vui vẻ nói.
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 4 tại nguồn: htpss://gaigoi.city
Lại bước thêm tầm nghìn bước, rốt cuộc Thanh Liên Mật Phủ chân chính cũng lọt vào tầm mắt Long cùng hai nữ nhân, một khí tức thuần khiết đến tận cùng lập tức bao phủ lấy cả ba người làm ba linh hồn theo đó ngất ngây không thôi.
“Đó chính là Thanh Long Thiên Liên!”
Chỉ vào một đài sen xinh đẹp ở phương xa, Liên nhi mở miệng nói đầy kính trọng, trước một kiện bảo vật có thể chống đỡ một môn phái qua mấy nghìn năm không đổ thì người nào tới đây cũng phải phát ra một tia kính ý.
“Không Động Ấn!”
Long từ sớm đã không rời mắt khỏi đài sen kia rồi, nó lẳng lặng nằm giữa hồ nước xanh trong và phát ra khí tức quá đỗi thuần khiết như thể là cội nguồn của sự sống, đột nhiên trong đầu hắn xuất hiện một tia ý nghĩa không thể xâm phạm đến thần thánh kỳ bảo nhưng nó nhanh chóng tan biến thành mây khói bởi… sát ý… hắn đã cảm giác được sát ý tại nơi này.
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 4 tại nguồn: htpss://gaigoi.city
“Đã lâu không rời khỏi nơi đây nhưng ta không thể tưởng tượng nổi Thanh Liên Cung lại có ngày mục nát đến nỗi đệ tử trong phái lại tự mình dẫn địch nhân tiến vào mật phủ!”
Đúng như Long cảm nhận, từ bên trong bóng tối một lão bà với ánh mắt bức nhân xuất hiện nhìn lấy ba người Long khinh miệt nói, sát ý hiển lộ không một chút che dấu.
“Thập tam cấp – Tiên thiên tứ hoặc ngũ cấp đại cao thủ!”
Nặng nề thở ra một hơi, Long mở miệng phán đoán thực lực lão bà trước mặt khiến hai người Liên nhi run rẩy không thôi, các nàng thề rằng không hề hay biết bên trong mật phủ lại có loại cao thủ bậc này canh giữ.
“Ồ… ngươi vậy mà có thể phát giác tu vi của lão nương? Quả nhiên một ngoại nhân có thể bước chân đến nơi này thì chắc hẳn phải phải có điểm hơn người.” Lão bà cười nhạt nói, ánh mắt liên tục thăm dò Long.
“Cảm ơn lời khen của tiền bối, liệu ta có thể mời luôn hai vị cao thủ còn lại ra đây hay không?”
Nở một nụ cười tà, Long mở miếng khiến lão bà đối diện sững sờ… hắn… vậy mà phát hiện ra sao?
“Vù… Vù…”
Tiếp tục ẩn nấp đã không còn ý nghĩa, đúng như Long nói khi thêm hai thân ảnh nữa xuất hiện tăng số lượng đại cao thủ thập tam cấp có mặt ở nơi đây lên ba người, cả ba lão bà thực lực đều vô cùng khủng bố.
“Không thể nào!”
Lý Lan Địch gương mặt trắng bệch hốt hoảng nói, lòng tin của nàng với chủ nhân có thừa nhưng nó lại đang bị lung lay mãnh liệt vì đối diện hắn không phải một mà là ba vị Tiên Thiên tứ cấp trở lên đấy.
“Nếu ta không nhầm thì các ngươi đã theo chúng ta ngay từ khi chúng ta bước chân vào mật phủ, có vẻ như thỏa thích đứng ngoài quan sát con mồi là sở thích của các vị tiền bối sao?”
Vẫn thái độ dửng dưng như thể trước mặt mình chỉ là ba người bình thường, Long tiếp tục nói làm cả ba lão bà chấn kinh không nhỏ, nam nhân này có gì đó kỳ bí.
“Khà khà… thằng oắt con đáng ghét đừng tự cho mình là tài giỏi vì ngay sau đây ngươi sẽ được hiểu thế nào là sống không bằng chết, xâm nhập Thanh Liên Mật Phủ chỉ có một kết cục đó là xuống địa ngục nhận lỗi với Diêm Vương!”
Một lão bà có gương mặt xấu xí gằn giọng đầy khó chịu, thái độ của Long đã khiến mụ triệt để tức giận rồi.
“Sống không bằng chết sao? Ta rất mong được hưởng thụ cảm giá đó đấy!”
“Bạo Sát Quyền!”
“OANHHH!!!”
Sẽ không tiếp tục nhiều lời, Long cứ thế đập tới một quyền khủng bố khiến ba lão bà bất ngờ, vị khách không mời vậy mà đảo khách vi chủ dám động thủ trước?
“Tam Thanh, hắn là của ngươi!” Lão bà dẫn đầu cười nhạt nói.
“Đã lâu không vận động thật có ngứa ngáy tay chân, cho ta một nhịp thở là đủ!” Lão bà có gương mặt xấu xí cười lạnh đáp.
“Hạo Kiếp Ma Trảo – Vạn Ma Sâm La!”
“ROẸTTT… ROẸTTT…”
“PHANHHH… PHANHHH…”
Cuồng bạo vũ lực nổ tung, Long một đấm nặng tựa thần phong đập tới nhưng trảo chiêu của Tam Thanh lão bà cũng thua kém khi sắc bén còn vượt xa thần binh thông thường, một đấm đụng một trảo khiến từng đạo kình lực cùng chân khí bạo tác liên hồi tạo ra những tiếng động sởn gai ốc.
“Phốc!”
“Luân Hồi Bảo Giám – Luân Hồi Tam Kiếp Lực!”
“Tụ Long Nhất Chưởng!”
“ẦMMM!!!”
Một kích bị đánh bật ngay tức thì áp một chưởng tiếp tục đập tới, độ hung tàn của Long khiến lão bà biến sắc, đối chiến với hắn làm mụ cảm giác được một cỗ hung uy của một đầu mãnh thú đang phát tiếc thù hận.
Về phần Tụ Long Nhất Chưởng thì loại chưởng pháp này phát lực hết sức mạnh mẽ nhưng đòi hỏi thời gian tụ lực dài và dĩ nhiên Long từ sớm đã có chuẩn bị.
“Dám so lực lượng với lão nương, thằng oắt con ngươi đúng là không biết lượng sức mình!”
“Thanh Liên Thiên Quyết đế bát tầng – Thanh Liên Nhất Thể!”
“Hạo Kiếp Ma Chưởng – Âm Ti Chưởng!”
Mạnh miệng nhưng không một chút coi thường địch thủ, lão bà xuất sử đến mười thành công lực đánh ra một chưởng đón tiếp Long, Âm Ti Chưởng vừa ra đã mang theo một cỗ sát ý kinh thiên khóa chặt hắn.
“RẦMMM… RẦMMM… RẦMMM…”
Điên cuồng phát lực, cả Long và lão bà liên tục đánh ra đúng ba chưởng khủng bố tạo thành ba tiếng nổ chấn động thiên địa, không gian nơi cả hai đang đứng theo đó bị lực lượng bạo liệt xoắn nát thành ba hố đen đáng sợ và nếu mật phủ không được gia cố thì sợ rằng đã sớm tan tành luôn rồi.
“Phốccc… Phanhhh…”
Rốt cuộc cũng có kẻ chiến bại và lần này chính là Long, thân ảnh hắn bắn ngược trở ra sau một đường quyền và ba phát chưởng, hắc bào trên người Ma Tôn không biết từ bao giờ đã rách nát đến thê thảm, từ đầu đến chân hắn là vô vàn những vết thương lớn nhỏ đang không ngừng rỉ máu, Tiên Thiên tứ tầng cao thủ quả nhiên không hề đơn giản.
“Tam Thanh, ta phải nhắc cho ngươi biết rằng đã trải qua mười hơi thở!” Lão bà thứ hai ở phía sau cười lạnh nói.
“Đã biết, tên này quá mức tà dị khiến ta có chút bất ngờ nhưng mọi chuyện sẽ kết thúc tại đây, trước thực lực tuyệt đối thì mọi mưu mô đều không có ý nghĩa!”
“Hạo Kiếp Ma Chưởng – Âm Ti Chưởng!”
“OÀNHHH…”
Khó chịu đáp lời đồng bọn, Tam Thanh lão bà tức giận na di xuất một chưởng nhắm thẳng vào đầu Long, mênh mông thanh liên chi khí đệ bát tầng gào thét muốn nhấn chìm hắn vào địa ngục tăm tối.
“Rất mạnh! Tiên thiên cấp cao thủ thật khiến ta phải lau mắt mà nhìn… nhưng… muốn giết ta thì nhiêu đó vẫn còn thiếu nhiều lắm.”
Nội tạng nhộn nhạo, chân khí tán loạn làm Long rơi vào tình cảnh hết sức bất lợi, một chưởng của đối phương đến quá nhanh hiến hắn cảm giác được tử vong một lần nữa lại xuất hiện ở rất gần mình… cái cảm giác này… nó làm hắn hưng phấn, nó làm hắn muốn điên… triệt để điên.
“THANH”.
“LONG”.
“BIẾN”.
Nộ hống ba tiếng như cự thú hồng hoang gầm thét, chỉ trong một sát na từng tế bào trong người Long cuồn cuộn lực lượng trở lại hay thậm chí giờ đây còn cường đại hơn trước nhiều lần, máu huyết hắn sôi trào đưa lấy thanh liên chi khí chải chuốt từng đầu kinh mạch dẫn đầu cho luân hồi tam kiếp chi khí vận chuyển trở lại.
“Không… không thể nào!”
Cái khí tức xuất hiện nơi đối phương quá đỗi đặc thù làm Tam Thanh lão bà thật sự hoảng sợ, mụ đã từng cảm giác được cổ khí tức này từ một người và còn là một người vô cùng quyến lực tại Thanh Liên Cung… đúng… cung chủ Trương Hình Dư cũng có cỗ khí tức này. Rốt cuộc nam nhân này là kẻ nào? Quá nhiều câu hỏi cùng xuất hiện một lúc làm lão bà biến loạn đánh mất sự phòng bị nên có lúc đối chiến.
“OANHH!!!”
“Pặccc… Ặccc… không… không…”
Đẩy ra một chưởng nhẹ nhàng chặn đứng lão bà, Long bằng một tốc độ không tưởng chụp lấy cổ dài của mụ nhấc lên như một con búp bê xấu xí, đau đớn cùng khó thở làm Tam Thanh lão bà dẫy dụa không ngừng nhưng vô ích, da thịt đối phương cứ như tường đồng vách sắt làm từng cú đòn của mụ đánh vào không một chút tổn hại.

To top
Đóng QC