Sex học đường – Phần 21

Phần 21
– Cô không sợ… Hải mỉm cười nhìn Hiền.
– Sợ… sợ gì? Hiền lườm Hải hỏi tới.
– Sợ em giở trò… Hải được nước lấn tới.
– Em dám… Hiền trợn mắt, chu môi hướng Hải nói khi tay nắm đấm chỉ chỉ cậu học trò.
– Thì… thì lỡ như em không kiềm chế được ấy mà… Hải cúi đầu nói nhỏ kiểu e thẹn.
– Thôi cái ông tướng… Hiền nói vậy nhưng vẫn ngồi dậy chỉnh lại áo phông.
– Biết ngay cô sợ mà… hihi… Hải cười cười trêu cô.
Hiền im lặng tránh né câu khiêu khích ấy của cậu học trò. Có lẽ là cái Liên nói đúng – Hải giờ là một người đàn ông chứ không phải là cậu học trò bé nhỏ của cô ngày nào. Thân hình cao to săn chắc với nụ cười sát gái… Hai cô bạn đã tâm sự với nhau tất cả và Hiền đã cố gắng khuyên nhủ cô bạn thân tránh để sa chân vào mối quan hệ bị cả xã hội chê cười này.
“Cảm ơn mày vì đã lo lắng cho tau. Nhưng tau không hối hận, tau biết mối quan hệ này là sao? Tau biết một mai Hải nó sẽ có người yêu có vợ con như bao người đàn khác và tau mãi mãi chỉ có thể lén lút cùng Hải nhưng có sao đâu. Tau chấp nhận điều đó và tau vẫn cảm thấy với hạnh phúc của mình bây giờ? Có cha mẹ chồng thương yêu như con gái, có chồng tâm lý như hai chị em ruột, và đặc biệt tau cảm thấy thỏa mãn và hạnh phúc bên Hải”.
“Nhưng mày có nghĩ đến chuyện một ngày cha mẹ chồng biết vở kịch của hai đứa, cha mẹ Hải biết… tất cả mọi người sẽ nghĩ sao? Nếu để lựa chọn mày đâu thiếu người hả con kia…”
“Chuyện này tau đã quyết rồi. Thôi không nói chuyện tau nữa. Chuyện này thì sao rồi…”
“Chuyện gì… Tau thì có chuyện gì?”
“Mày muốn sống cái cuộc sống thiếu thốn tình cảm ấy thêm bao lâu nữa. Tuổi Xuân con gái chúng mình được mấy đâu…”
“Tự nhiên nhắc đến chuyện đó. Tau không biết mở lời sao cho phải…”
“Vợ chồng trẻ với nhau mà tháng được lần hai lần. Chưa kể toàn mày chủ động… mày bảo ông không có bồ bịch lung tung, vẫn yêu thương và chăm chút cho gia đình… vậy có khi nào ông giống…”
“Con điên… Mày nghĩ đi đâu vậy?”
“Chứ sao nữa? Nhìn mày thế mà nằm cạnh không động đực là có vấn đề. Cứ Hải nhìn còn thèm nữa là…”
“Con quỷ cái này…”
Hiền ngồi đó mà từng câu từng chữ khi nói chuyện cùng Liên cứ lượn lờ trong tâm trí cô. Chồng cô vẫn yêu thương, chăm chút cho gia đình con cái từng li từng tí. Đã bao lần Liên đọc tin nhắn điện thoại hay dò hỏi phong phanh mà không có lấy một câu điều tiếng chồng cô này nọ. Nhưng Hiền không thể lý giải được lý do bên Hiền Quân không có cảm xúc… Hiền đã mua bao loại rượu ngâm cho Quân vì cứ nghĩ chồng cô trong vấn đề đó yếu nhưng cũng không phải? Vậy vấn đề là nằm ở đâu…
– Cô có đẹp, có quyến rũ không… Bao câu hỏi một lúc ùa về trong Hiền. Cô ngồi đó vô thức hỏi cậu học trò câu hỏi nhạy cảm.
– Tất nhiên là đẹp… là quyến rũ…
Khuôn mặt Hiền đỏ tía tai khi mình lại hỏi những câu như vậy với một người con trai khác mà lại chính là học trò ngoan của mình.
– Có nhiều chuyện giữ trong lòng chưa chắc lại tốt đâu cô.
Hải nhận thấy cô có tâm sự trong lòng nên cũng muốn rời đi. Lý trí nói cho hắn biết chuyện này là một chuyện không hay…
– Thật sao?
– Thật… rất thật thưa cô.
– Vậy… vậy tại sao… tại sao…
Hiền nhìn Hải như muốn gào lên để hỏi nhưng nhìn hắn, nhìn cậu học trò chính tay cô dìu dắt bao năm mà miệng Hiền không thể mở lời.
Hải đứng đó nhìn cô như vậy nó rất đau lòng. Hải biết câu hỏi cô giáo mình muốn hỏi là gì? Bởi vì Liên đã nói qua câu chuyện của Hiền cho Hải.
“Cục cưng ngốc. Chỉ cần nhóc yêu của cô vui và hạnh phúc thì bên ngoài có bao nhiêu người thì có sao? Cô chấp nhận bên em là chấp nhận điều đó. Cô chỉ cần biết tình cảm em dành cho cô là thật lòng. Dù chỉ là một chút ít mà thôi”.
Tin nhắn ấy của Liên khi hai cô trò nói chuyện đêm khuya làm Hải tò mò. Cô ám chỉ điều gì khi đang nói chuyện về cô Hiền lại nói vậy?
“Cô biết em đã biết Hiền nó biết chuyện giữa hai ta. Cô còn biết Hiền nó vô tình nhìn thấy cảnh ấy… Đừng nhìn vậy chứ Hiền nó cũng đáng thương lắm đó. Chí ít là hơn cô. Cô có em… có anh Thắng như một người bạn thân… Còn cô Hiền em thiếu thốn thứ em đã cho cô”.
Hải vẫn đứng đó nhìn cô giáo mình. Nếu nói nó không muốn cô Hiền là một điều giả dối. Nhưng nó biết cô sẽ không để chuyện đó xảy ra. Cô là mẫu người phụ nữ gia đình, được nuôi dượng trong một gia đình gia giáo nề nếp từ nhỏ nên đối với cô chuyện đó là một chuyện kinh khủng vô cùng.
– Cô Liên đã nói qua cho em biết một số chuyện. Em biết cô cũng đã biết chuyện đó. Nếu vấn đề không phải ở cô thì là ở Thầy Quân. Hoặc là trong vấn đề đó của thầy cô có vấn đề. Cô nên ngồi nói chuyện với thầy.
Hải nói xong câu để lại mình Hiền ngồi đó ngơ ngác nhìn bóng lưng cậu học trò bé nhỏ ngày nào. Mới ngày nào nó còn vô tư ôm cô ngủ, còn nhõng nhẽo mỗi lúc đi ngủ. Mà giờ đây nó lại đứng trước cô khuyên nhủ về chuyện quan hệ nam nữ. Đứa học trò bé nhỏ ấy đã khôn lớn thật rồi…
“Cô cảm ơn em! Thật xấu hổ khi để em nói ra câu đó”.
Hải đang đi bộ vừa nghỉ lung tung về chuyện cô Hiền thì thấy tin nhắn đến. Hắn không biết nói thẳng ra như vậy có tốt hay không?
“Cô là cô giáo của em mà. Em yêu và thương cô. Em chỉ muốn nhìn thấy cô cười và hạnh phúc thôi”.
Hải đi một mạch ra quán bi a. Hắn muốn quên đi mấy cái chuyện đau đầu này.
– Mày đang đâu…
– Sao đó…
– Con An với con Huyền đang bị tụi khối 11 vây ở nhà xe nè…
– Mày nói cái gì? Bọn nào…
– Tau cóc biết. Nhanh lên… Có cả mất thằng con trai nữa…
Hải thả vội cần bia sau khi nghe điện thoại thằng Đại. Hắn biết nếu chuyện này giải quyết được thì thằng Đại đã không điện nó…
Khi chạy vào đến lối nhà xe thì hắn thấy cả đám đông đang tụ tập tại nhà xe lớp hắn. Hải có thấy được cả đám bạn đang bị một đám học sinh vây lại phía trong?
– Trung câu chó… Hải đứng xa gọi với vào vì nhận thấy kẻ cầm đầu đám kia chính là thằng Trung khối 11.
– Thằng chó nào… Thằng Trung đứng trong đám đông hét lớn làm cả đám bạn Hải co rúm vào trong.
– Tau…
Hải đi từ từ đến đám đông mà đầu nhảy số. Hải biết thằng Trung này thuộc dạng khó dây vào… Trung là em trai Đông câu chó… Một đám thành phần nghiện ngập chơi bời tụ tập lại với nhau thành lập một hẳn một bang hội. Đông chính là đàn anh, là đầu đàn của cái bánh hội ấy. Ở cái trường này nhắc đến Trung câu chó là không đứa học sinh nào không biết và không sợ cả. Chính Trung là kẻ đứng sau giật dây chuyện xin tiền đểu tại nhà xe này…
– Có chuyện gì mà đông vui vậy?
– Liên quan mày sao?
Thằng Trung bước lên trước nhìn Hải. Cả hai biết nhau qua game, qua bi a hay thi thoảng làm trận bài. Thằng Trung cũng biết Hải là em của Phi mà hắn cũng biết anh trai hắn cũng phải nể anh Phi mấy phần…
– Chuyện bọn con gái thì để bọn nó tự giải quyết với nhau đi…
– Bốp… con đĩ… mà có tin tau lột đồ cho cả trường nhìn cái thân hình mày không hả?
– Bốp… cả mày nữa…
– Bốp…
Hải không thể kiềm chế được nữa khi nhìn thấy Huyền bị một đứa con gái khác tát thẳng mặt, bên cạnh đó An cũng ôm mặt đau điếng vì bị một thằng con trai đứng bên giáng một cái tát.
Hải phang cho một thằng đứng ra ngáng đường một cú đấm móc mạnh màu mặt trước khi bị bạn nó đạp cho một cái vào ngực. Khi Hải vừa ngã nhào xuống cũng là lúc Đại, Linh và Hưng cave cùng đám bạn lao ra với gậy tre tập thể dục. Hai nhóm lao vào ẩu đả… Gì chứ cái khoản đánh nhau 1 1 thì Hải nó không ngán ai trong đám bạn học. Đơn giản vì khi học cấp hai nó cũng phá phách đánh lộn có tiếng, chưa kể đến sau này hắn siêng năng tập thể hình cùng thể dục thể thao nên cơ thể săn chắc và nhanh nhẹn.
– Bốp… a… bốp… a…
Hải nắm đầu tóc một thằng khá nhỏ con mà đứng đấm như đấm vào bao tải trước khi hắn nhìn thấy một đứa con gái đang cầm cái gậy hướng con Huyền đi tới.
– Chạy đi Huyền…
Hắn vội chạy tới vừa hét vọng cho con Huyền đang khóc sướt mướt đầu kia biết.
– Bốp…
Một cú vả mạnh xuống… hai mắt con Huyền ngơ ngác nhìn lên. Cơ thể nó đang bị Hải nằm đè lên trên khi cố gắng gánh hộ cho đứa bạn một gậy. Ăn nguyên một gậy vào bả vai nhưng Hải vẫn gượng dậy…
– Hải… cẩn thận…
Vừa loạng choạng đứng dậy thì hắn nghe tiếng hét chói tai của An. Linh tính báo cho hắn điều không lành? Vừa ngoảy đầu lại thì hắn đã thấy Trung câu chó áp sát đến với cái mặt máu me…
– Aaaaaaaaaaaa… mấy đứa con gái đồng thanh hét lớn…
Hải nghiêng người trước cú chọc thẳng vào bụng. Con dăm găm bé xíu trượt qua bên hông… Chiếc áo phông bắt đầu be bét máu…
Sau khi đâm trượt bên hông thì Trung thu đao chọc thẳng phát thứ hai. Nhát này thì hướng ngực đâm tới…
Nén cơn đau rát nơi vùng bụng. Hải nghiêng người đưa tay trái lên tạt ngang làm chệch hướng con dao…
– Bốp…
Cánh tay phải tung ra một cú đấm móc uy lực mạnh vào mặt Trung câu chó. Trúng lảo đảo gần bổ ngược ra sau…
– Mày thích chơi dao hả… thích hả…
Trong cơn điên Hải lao lên đá phang con dao. Tay chân đấm đá lia lịa vào người đối thủ…
Từng cú đấm mạnh thẳng vào mặt… từng cú đá hết lực vào bụng… Trung câu chó đau đớn nằm cuộn tròn chịu trận…
– Bốp…
Hai thằng bạn Trung lao lên đấm đá Hải rồi nhanh chóng đỡ lấy đồng bọn chạy trốn.
– Thầy Đông ra… chuồn… chuồn nhanh…
– Thằng chó… Chuyện này chưa xong đâu…
Trung câu chó đau đớn nhổ ra một ngụm máu cùng một vài cái răng đi cùng. Ánh mắt oán độc nhìn về phía gào thét trong khi đám bạn vẫn đang dìu hai bên…
Hải không nói gì mà giật lấy cái gậy trong tay thằng Linh định lao tới. Nhưng thằng Hưng cave với Đại đã nhanh chóng ôm lấy bạn mình…
Cánh tay trái đầm đìa máu… Chiếc áo phông màu trắng nhuộm đỏ một màu máu bên hông trái…
– Anh… Anh… An chạy tới khóc thút thít với ánh mắt sợ sệt…
– Không sao… Không sao… bị xước ngoài da thôi mà…
– Hải… Hải… ông… ông chạy nhiều máu quá… Khuôn mặt tái xanh, tay chân bủn rủn Huyền tiến tới hỏi thăm bạn.
– Đi… đi ra trạm xá nhanh. Hưng cave kinh nghiệm tiến đến dìu lấy hắn.
– Em có sao không? Đâu đâu cả rồi…
Thầy Đông hùng hổ lao đến, trong tay lăm lăm chiếc mũ cối tau với khuôn mặt dữ tợn. Thầy hỏi thăm Hải sao đó nhìn qua đám học sinh lớp chọn… Cả đám bị dập cho te tua… Cũng dễ hiểu thôi! Bọn mọt sách thì lấy đâu ra kinh nghiệm đấm đá so với bọn chúng.
Tay trái băng bó nơi bắp tay. Một vết cắt khá sâu và dài… Rất may là vết đâm nơi bụng lại chỉ trượt nhẹ qua da… Hải ngồi đó như một vị anh Hùng trong lớp khi cả đám bạn xúm lại hỏi thăm… Có đứa thì bầm một bên mắt… có đứa thì chân đi nhắc… có đứa lại bị đấm cho mồm vênh lên cục… Hải nhìn đám bạn mà phì cười…
– Hải… Huyền… An… Đại… Lên phòng giáo viên… Thầy Đông đứng ngoài cửa gọi với vào.
– Thầy ơi… chân em đau không đi được…
– Đau cũng lết lên… Mà mày bị đau tay với đau bụng mà…
– Em quên… em đau tay không đi được…
– Có tin tau cho nguyên một mão cối không hả…
– Thầy cho em mũ cối tàu ấy a. Em cảm ơn… cảm ơn…
– Cút…
Hải tinh nghịch trêu thầy Đông trước con mắt ngơ ngác của đám bạn. Cả đám nhìn thấy thầy thì mặt đã tái xanh rồi kìa…
Đi ra phía hành lang thì Hải nhìn qua phía cổng nơi đang tụ tập một đám đông dân anh chị. Đóng thùng đồ răn ri… mũ cối với hình xăm đầy người… Ai ai cũng bặm trợn hổ báo vô cùng. Đúng là dân giang hồ chính cống… Hải cố tìm một khuôn mặt quen trong đám đông nhưng chẳng thấy ai làm hắn thấy là lạ.

To top
Đóng QC