Quần lót của mẹ – Phần 11

Phần 11
Nga lúng túng đứng dậy trong lúc Dương cũng rút tay ra khỏi lưng quần mẹ. Nàng vuốt vuốt lớp vải hai bên đùi, quần tập gym của nữ luôn ôm sát cơ thể nên những đường nét nơi nhạy cảm lộ ra thật nổi bật.
– Mẹ luôn xinh đẹp và hấp dẫn, mướt còn hơn con gái 20.
– Làm như rành lắm vậy – Nga bĩu môi.
– Thiệt mà. Hồi đi chơi với thằng Trọng có lần gặp một con nhỏ mới bước qua tuổi 20, lúc nó cởi đồ ra con rất choáng váng cứ tưởng đó là thân hình đẹp nhất, nhưng giờ so với mẹ không có cửa nào hết.
– Mẹ còn chưa nói chuyện này với ba! Liệu hồn con đó.
Đây là lần thứ hai Nga nhắc lại lời dọa nhưng ý nghĩa đã khác trước đây. Nga không mách lại với ông Hải nhưng bản án vẫn treo lơ lửng tự khắc buộc con trai cũng phải giữ kín bí mật cho mẹ, bí mật về những gì đã xảy ra trong nhiều ngày qua khiến người mẹ trẻ rối bời trong niềm lâng lâng khó tả.
– Con biết mình sai đâu có dám tái phạm nữa. Nói ra để thấy mẹ của con là đẹp nhất, đẹp và quá ư gợi cảm!
– Cái mặt này tưởng hiền hóa ra cũng quỷ lắm đó nha! – Nga dí ngón tay cong ưỡn vào trán Dương – Đừng có tưởng mẹ không biết con lục lạo đồ lót của mẹ.
– Khì khì… mẹ biết rồi hả?
– Sao không? Đồ đạc của mẹ lúc nào cũng có trật tự, xốc xổ là biết liền. Kiếm cái gì trong đó nói nghe coi!
– Con đi tìm… cảm hứng tuổi trẻ – Dương bụm miệng cười khục khục.
– Cảm hứng đến nỗi phải phơi riêng một cái quần lót trên này chứ gì?
Nga lúng túng giấu đi nỗi ái ngại hình dung cảnh con trai cầm chiếc quần lót khiêu dâm ngửa mặt phóng tinh vào đó. Nhìn gương mặt đỏ ửng của mẹ mà thằng con trai mới lớn muốn chết ngất vì si mê. Mẹ ngọt ngào và gợi tình quá đi mất! Mẹ cũng thật tinh ý biết hết những chuyện Dương làm.
– Con giặt rồi… sao… sao mẹ biết?
– Nhưng chưa sạch, vẫn còn mùi của… – Nga bỏ lơi câu nói vì ngượng với chính mình.
– Ai biểu… ai biểu xì líp của mẹ ác liệt quá làm chi khiến con… chịu không nổi!
– Nói cho con biết mà tâm phục khẩu phục, cái quần đó mẹ chưa mặc lần nào nên không có chuyện dơ phải đem giặt đâu nhé!
– Mẹ đúng là nguy hiểm thiệt luôn á! Ủa mà chưa mặc thiệt hả?
– Chưa. Chính xác là chưa có cơ hội.
– Vậy… lát mẹ mặc đi dạy được không?
– Tào lao quá đi. Cái đó mặc lên trường… cho chết hả?
– Không phải chết một người, chết cả trường, hi hi… Nếu vậy tối nay mẹ mặc cho con coi đi.
– Chắc ăn đòn quá! Bớt tào lao lại đi, xuống tắm đi học nhanh. Hôm nay mẹ cũng có tiết đầu, rầy rà trễ giờ đó nha.
Hai mẹ con đi song hành nhưng không còn mạnh ai nấy bước mà quàng tay qua lưng nhau ôm eo, chốc chốc Dương quay qua hôn má Nga để có cớ nhìn vào cổ áo khoét sâu phô trương đến nửa bầu vú. Hai ngọn đồi ngồn ngộn trắng tươi khiến nó chỉ muốn vùi mặt vào ngay thôi. Xuống hết cầu thang là gặp phòng Dương trước tiên còn phòng Nga phải đi một đoạn hết sảnh tầng. Nga vừa quay lưng đi thì Dương gọi, giờ là lúc phù hợp để hỏi chuyện hôm qua.
– Mẹ biết sao trên lớp con lườm mẹ không?
– Ừ, mẹ còn chưa hỏi tội chuyện đó. Cái nhóm của con mất trật tự, la có một tiếng mà cũng giận lẫy nữa hả? Bỏ cái tính đó đi nha!
– Giận lẫy còn đỡ à, tức như bò đá luôn.
– Mắc gì tức?
– Mẹ không hiểu gì đâu, trả lời câu hỏi này của con đi đã. Sao mẹ biểu con tìm cái quần lót vàng rồi cuối cùng lại mặc cái trắng đi dạy? Uổng công con chạy lên tìm.
– Thì tại vì lo nhắc mấy người cái vụ dây kéo nên quên, chứ đúng ra là mặc màu vàng vì mẹ cũng mặc áo dài vàng. Ủa, mà chuyện của đàn bà con gái, hỏi làm gì?
– Tại mẹ hết đó. Tưởng mặc màu vàng ai dè màu trắng, làm… thua độ.
– Thua độ? – Nga nhíu mày nghiêng đầu nhìn Dương.
– Con tự tin cá độ với tụi nó là mẹ mặc quần lót vàng… rốt cuộc…
– Trời đất ơi… đám con nít quỷ! – Nga nhéo tai Dương nhưng khóe môi không giấu được nụ cười thinh thích – Hèn chi cứ thấy rù rì với nhau.
– Ui da đau…
– Mấy đứa bạn thì không nói làm gì, con cũng hùa với tụi nó nhìn chỗ đó của mẹ nữa hả?
– Đâu có! Con nhìn… cô giáo chủ nhiệm mà! Ai biểu cô đẹp và hấp dẫn quá làm chi. Mảnh quần lót nhỏ xíu mơ hồ ẩn hiện bảo đứa nào kiềm lòng cho được.
– Còn lẽo lự. Hôm nay lên lớp còn như vậy là mẹ cho cái xóm nhà lá của con ra đứng ngoài cửa nghe chưa?
– Đó là chuyện lát nữa, còn bây giờ… con muốn hôn mẹ.
– Nịnh để xin tiền chứ gì?
– Không phải nịnh, cũng không phải xin tiền. Con chỉ muốn xin… hôn bướm thôi.
Dương ngồi thụp xuống ôm mông Nga vùi mặt vào háng hôn chùn chụt. Sao… sao nó dám công khai… làm như vậy? Nga ú ớ như bị trời trồng trước sự bất ngờ bạo động. Đến khi hoàn hồn thì đứa con tinh nghịch ôm bụng cười nắc nẻ tháo chạy vào phòng.
– Thằng kia… đứng lại cho mẹ… Chạy hả?
– Con tắm rồi đi học đây. Mẹ cũng về tắm đi. Ha ha…
– Quýnh chết có bữa nha chưa! – Môi cười chúm chím nhìn theo rồi tự hỏi sao mình lại thích cảm giác này thế nhỉ?
– À mẹ ơi… con quên lấy đồ, mẹ đem vào giùm con với.
Mắc nợ thằng này chắc! Nga vào phòng mở tủ lấy bộ đồ học sinh mang vào nhà tắm. Cứ tưởng Dương còn đang đợi nước nóng chứ có ai ngờ nó đã trần truồng đứng sau tấm kính ô tắm. Dương cố tình quay người hướng ra ngoài thử xem mẹ phản ứng thế nào. Dù có chút nước chảy nhòe trên tấm kính nhưng Nga vẫn thấy rất rõ thân hình cao lớn trần trụi không mảnh vải trên người. Nàng chết điếng không thể điều khiển nhãn quan được nữa, ánh mắt cứ tia vào chỗ bộ lông đen tua tủa bao quanh con cặc to có cái đầu loe đỏ bóng bẩy. Nga run rẩy suýt ngã quỵ, ôi cặc trai tơ kìa, đẹp quá đi mất.
– Hay mẹ vô tắm cho con như hồi nhỏ đi, hi hi…
– Cái thằng khỉ này. Lớn rồi nghiêm túc cho tui nhờ!
Nga bỏ về phòng một mạch, hai má lại đỏ như gấc vì vừa thích vừa ngượng. Nàng rất muốn ở lại để nhìn lâu hơn nữa con cặc mà mình từng cầm ở phòng khám, nhưng tình huống lúc đó là chính đáng còn bây giờ thì… thôi bỏ đi. Xách cái lồn ướt mèm vào toilet, Nga pha nước ấm rồi uốn lượn thoát khỏi bộ đồ tập gym bước vào bồn tắm. Đôi chân thẳng tắp lúc nào cũng nép sát vào nhau cứ như đứa con gái đang tuổi dậy thì biết xấu hổ khi tự khám phá thân thể. Thằng bé mới vừa hôn mu của mình rồi còn gạt mình vào phòng khoe con cặc rậm lông, cái thằng này thế nào cũng phải đánh cho một trận nên thân. Đôi môi đỏ như son lại chúm chím cười một mình, nghe như sống mũi con trai vẫn còn ấn lên chiếc mu lồn mềm mại. Lúc nãy cả người toàn mồ hôi nên chỗ háng cũng ướt đẫm, đáng lẽ nó nên đợi mình tắm rửa thơm tho hẳn hôn có phải tốt hơn không.
Dương tắm rất nhanh vung tay múa chân lau mình cho kịp giờ đi học. Vừa tròng bộ đồ học sinh là Dương nghĩ tới những gì sẽ diễn ra trong tiết văn. Hôm nay nó nhất định phải thắng độ. Dương chạy vội qua phòng tìm Nga, may quá mẹ không khóa trái cửa như thường ngày, qua lớp kính mờ tuy không thể nhìn rõ làn da của mẹ mịn như thế nào nhưng Dương vẫn thấy từng đường nét không thể nhầm lẫn với ai khác. Thân thể mẹ đẹp quá, đôi vú vun cao đưa hẳn tới trước còn cặp mông tiên nữ kiêu hãnh hất về phía sau. Dương ước gì có thể ôm lấy thân thể kia trong trạng thái không bị trang phục ngăn cách, sẽ đến lúc nó làm được điều này.
Nga vòng chiếc nịt vú từ sau ra trước máng hai sợi dây treo lên vai cài khóa giữa. Áo lót của nàng phần lớn cài phía trước, đó cũng là sở thích của chồng vì ông Hải muốn khi lâm trận có thể nhanh chóng cởi bỏ sự vướng víu để cưỡng chiếm hai ngọn đồi chiến lược. Tiếp đến Nga khom người xỏ từng chân vào quần lót, nàng nhìn trước ngó sau chỉnh lại cho ngay ngắn mới đi ra phòng ngủ. Giật mình thấy con trai ngồi trên giường nhìn đăm đăm vào nhà tắm, Nga hốt hoảng đưa tay che vú che háng lúng túng thụt lùi nấp sau tấm kính.
– Con… sao con vào phòng mẹ không gõ cửa? Đi ra mau.
– Mẹ mặc quần lót vàng hả? Hôm nay mẹ mặc cái khác được không?
– Mặc cái gì kệ tui, vô duyên. Đi ra ngoài.
– Mẹ chiều con một lần đi, hôm nay mặc màu khác nha!
– Cái thằng này…
– Hôm nay con nhất định phải thắng độ. Mẹ mà mặc màu này thế nào có đứa nói đại cũng trúng. Hôm nay chọn màu nào thật bất ngờ để không ai đoán ra.
Dương thản nhiên kéo hộc tủ lấy lên từng cái, đều là những màu nhạt Nga đã mặc. Dương lắc đầu, không được, kiểu này không khéo lại thua nữa thì mất mặt lắm, phải chọn một cái thật khác mới thắng được tụi nó. À… đây rồi. Dương cầm nhón vào sợi dây lưng đưa lên trước mặt, chiếc xì líp màu tím nhạt đong đưa trên hai ngón tay được mang đến cửa toilet.
– Mẹ thay cái này đi.
– Trời đất ơi, giờ quy định quần lót của mẹ nữa hả? – Nga ngượng cứng người.
– Thay giùm con đi mà. Không là con cứ đứng đây trễ giờ cả hai ráng chịu.
– Thì đưa đây. Quỷ gì đâu á!
Ánh đèn trong nhà tắm hắt lên sáng rực, Dương lại được ngắm dáng mẹ cởi quần rồi mặc quần qua lớp kính mờ. Tin chắc là cái của mình chọn đã được kéo lên Dương mới chịu rời đi.
– Cảm ơn mẹ. Thưa mẹ con đi học.
Nghe tiếng bước chân uỵch uỵch chạy xuống cầu thang Nga mới dám thò đầu ra ngoài. Trên người nàng chỉ có mảnh áo lót đỡ cặp vú nặng trĩu và chiếc xì líp bé cỏn con. Vì quần lót tím mà Nga phải chọn bộ áo dài tím cho đồng tông. Mặc dù đồ lót không nhất thiết cùng màu với đồ mặc bên ngoài nhưng Nga vẫn thích chúng tương đồng, nhiều năm rồi nàng vẫn giữ thói quen này. Nga muốn dành bộ áo nổi bật này cho những sự kiện quan trọng, chẳng hạn họp với ban giám hiệu hay dự hội nghị ngành giáo dục chứ không định mặc lên lớp. Nga xoay nghiêng nhìn vào khoảng hở giữa hai tà áo qua tấm kính lớn vuốt ve bờ mông cười cười. Mấy đứa con nít quỷ thiệt mà, hóa ra chúng nó rù rì là nhìn vào chỗ này của mình.
Nhìn lưng thun vắt ngang treo mảnh ren nhỏ hằn lên lớp vải satin, giờ Nga mới thấy cái kiểu lấp ló của quần lót thật khêu gợi. Nàng vén tà áo ra phía trước chìa cặp mông tròn lẳn vào kính, mờ ảo sau lớp vải quần là chiếc xì líp như cánh chim mảnh mai vươn ra hai bên. Thằng bé mà nhìn mông mẹ trong tư thế này chắc nó sẽ phun òng ọc cho mà xem. Mà cái thằng hư thiệt, không khuyên bảo bạn bè lại hùa theo mấy chuyện bậy bạ, còn đem quần lót của mẹ ra cá độ nữa chứ! Đã thế hôm nay cho cái xóm nhà lá lọt tròng luôn.
Vừa tới trường là Dương đã gạ gầy sòng để phục hận lần trước thua đau. Thằng bạn lỡ dại nghe lời Dương đã bị thêm một phen chọc quê nên giờ nó vái lạy chạy dài, nó không ngu gì đu theo Dương nữa. Dương tự tin bao nhiêu thì tụi bạn càng tự tin gấp bội. Cô Nga chưa bao giờ mặc đồ tím nên lời khẳng định của Dương càng bị xem là đoán mò ngu ngốc. Hai tiết sinh trôi đi trong miễn cưỡng, thời gian như dài ra khi cả nhóm cứ trông ngóng tiết thứ ba. Dương là người nôn nóng hơn hết, dù tin chắc sẽ thắng trận này nhưng vẫn không tránh khỏi cảm giác hồi hộp. Hồi sáng tận mắt thấy mẹ thay cái quần đang mặc để tròng vào cái mà nó yêu cầu, có nội ứng kiểu đó thì làm sao thua được. Dương nghiền ngẫm lại lần nữa để củng cố sự tự tin.
Có tiếng chuông ngân báo hiệu hết tiết, cô dạy môn sinh vẫn nán lại giảng nốt phần còn giang dở khiến lòng Dương như lửa đốt. Sao cô nói dài thế không biết, cô ơi lấn qua giờ văn rồi kìa… Cuối cùng cô cũng đứng trước bục giảng chào cả lớp khi người mẹ xinh đẹp của nó đã đợi bên ngoài. Cũng trong bộ áo dài sư phạm nhưng quần lót của cô sinh chỉ là loại thường chứ không phải hàng cao cấp, càng không phải loại mảnh mai bé xíu mà to bảng trông rất chán. Nếu so sánh phần hông giữa hai cô giáo thì đúng là một trời một vực. Một bên là người phàm mắt thịt còn một bên đúng chất tiên nữ giáng phàm, mọi so sánh chỉ càng làm cho cô Nga thêm nổi bật mà thôi.
Chỉ mới xuất hiện trước cửa mà cả lớp đã hướng mắt nhìn về cô chủ nhiệm. Bộ áo dài có màu không nhạt cũng không quá đậm, vừa đủ giúp Nga rực rỡ không thể nhầm lẫn với bất kỳ ai. Lợi thế về nước da và vóc dáng khiến Nga hợp với mọi màu áo. Thật vậy trong bộ áo tím, làn da trên triền cổ lẫn bàn tay như trắng hơn và mịn hơn thường ngày. Họa tiết phía trước tôn cho đường nét thân thể thêm trập trùng uốn lượn hút hồn, nhất là bộ ngực căng tròn nhô cao về phía trước.
Nga ngại ngùng trong từng bước chân đi từ cửa đến giữa bục giảng. Thường ngày nàng vẫn rất tự nhiên nhưng hôm nay biết mình bị chiếu tướng ngay chỗ nhạy cảm khiến nàng có chút ngượng ngùng. Thay vì xách giỏ thì nàng cặp bên hông che đi khoảng hở mà đối với cánh đàn ông là giết người không gươm giáo. Mắt Nga thoáng đảo qua chỗ nhóm nam sinh ngồi sát cửa như muốn kiểm tra ánh mắt chúng nó. Nga cố giữ nét thản nhiên chào cả lớp rồi về chỗ mình, tay vẫn khư khư giữ chiếc giỏ bên hông nên chẳng một đứa nào tìm thấy những đường nét khêu gợi đang trông ngóng. Gì thế? Đừng có nói khi con đi mẹ đã thay quần khác đó nha. Con mà thua vố này là giận mẹ đến hết học kỳ luôn đó.
Cả đám liên quan cá độ rất bất ngờ vì không thể nhanh chóng xác định màu miếng khô mực như thường ngày vẫn thế, tất cả đành dõi theo từng bước chân đang đi về bàn giáo viên để đợi thời khắc cô Nga ngồi xuống ghế, cô sẽ đặt túi xách lên bàn và khi đó tà áo sẽ hở ra phô bày một đường ren thần thánh. Nga thừa biết cái nhóm quỷ quái đang trông chờ thời khắc đó, nàng không vội ngồi xuống mà đứng đó lưỡng lự.
– Hôm nay cô không mặc quần lót hay sao mà che kỹ vậy tụi bây – Một đứa hỏi rất khẽ.
– Má… nãy giờ đéo thấy gì hết.
– Tao thấy cô kỳ kỳ sao đó mày ơi.
– Nhìn mặc bộ áo dài tím là biết rồi, chưa thấy bao giờ luôn. Không lẽ xì líp tím thiệt hả mày, vì cô hay mặc xuyệt tông lắm.
– Chưa chắc, đợi hở ra mới biết. Như hôm trước áo dài vàng mà quần lót trắng đó. Không chừng từ hôm nay đổi gu, không xuyệt tông nữa mà chơi màu trắng hay hồng thì sao.
Cả Dương và đám lố nhố còn lại đều mang tâm trạng bất an như nhau. Dương thì lo lắng không biết có bị mẹ chơi đòn bất ngờ hay không, đám bạn thì căn cứ theo thói quen của Nga mơ hồ nhận thấy dấu hiệu thua độ. Nhưng chúng nó tự động viên nhau, khi mọi chứng cứ còn chưa rõ ràng thì chỉ biết trông cậy vào vận may, mong rằng cô không chơi đồng tông.
Bình thường chắc Nga sẽ không để tâm tới những trao đổi nhỏ đến mức không nghe thấy, nhưng do đã chú ý từ đầu nên nàng nhận ra học trò đang nhìn trộm xì xầm, là cái cái vụ quần lót chứ còn gì nữa. Thằng Dương này về đánh cho một trận sưng mông mới được, con đã không ngăn bạn mà còn hùa theo báo hại bây giờ làm cho mẹ mất tự nhiên vô cùng. Những nam sinh khác cũng nhận thấy hôm nay cô khác lạ buộc miệng hỏi.
– Cô ơi, cô mặc áo dài tím đẹp quá, đẹp nhất từ trước tới nay luôn đó cô!
– Nhưng sao thấy cô có vẻ không vui vậy cô?
– Cô có buồn gì đâu – Nga mỉm cười khiến không khí đang trầm lắng chợt nhẹ nhàng cởi mở – Hôm nay cô hơi căng thẳng một chút.
Mẹ căng thẳng vì không dám cho con kiểm tra màu quần lót chứ gì. Không lẽ mẹ đã đổi màu khác, sợ con tức giận nên cứ bẽn lẽn giấu giếm? Trời ơi lấy cái giỏ ra giùm đi mà…
– Sao vậy cô? – Một giọng nam cất lên từ cuối lớp.
– Căng vì cô đang tìm một cái đề xứng tầm với lớp mình để chúng ta… làm kiểm tra 15 phút… Giờ thì mình lấy giấy ra… và xếp tập lại nào mấy cưng!!!
– Thôi mà cô… em chưa học bài cô ơi…
Năn nỉ ỉ ôi cũng vô ích vì đó là lối thoát duy nhất Nga có thể nghĩ ra. Nàng nghiêng nghiêng nhìn mấy cô cậu học trò đang náo loạn mà buồn cười làm sao.
– Chết mẹ tao chưa học bài…
– Tao cũng vậy… Ê mày học chưa?
– Học đâu… mới kiểm tra tuần trước mà trời!!!
Hôm trước bị cái quần lót khiến Dương ấm ức cả ngày, hôm nay vụ cá độ còn chưa ngả ngũ lại có cảm giác bị mẹ chơi khăm lần nữa. Ai đời mẹ con với nhau, kiểm tra 15 phút cũng không báo trước cho người ta chuẩn bị. Cũng tại Dương thôi, tối hôm qua lo rình ba mẹ đụ liên khúc có học hành quái gì đâu. Dương khóc không thành tiếng vì trong đầu chẳng có lấy một chữ. Học sinh thì lúc nào chả thế, nói tới kiểm tra là y như rằng hoảng hốt. Nhưng cũng có ai ngờ trông gương mặt hiền lành xinh đẹp của cô Nga lại có thể tung đòn khó đỡ đến vậy. Giờ thì cả lớp cuốn cuồn rứt giấy để lên bàn và không quên tranh thủ đọc như nhai ngốn mấy dòng thơ trong sách.
Tạo ra “bất ổn” để hóa giải tình thế gay cấn, phải dùng tới chiêu độc mới có thể đối phó với mấy đứa con nít quỷ ngồi ngoài kia. Nhân lúc không ai để ý, Nga vén áo đặt mông xuống ghế rồi nhanh tay kéo tà phía trước che khoảng hở bên hông, thế là xong, đến khi lớp ổn định thì cái xóm nhà lá của Dương cũng hỡi ôi vì không biết cô ngồi xuống từ lúc nào. Vẫn như lúc cô đứng, khoảng hở thần thánh lại tiếp tục bị che khuất và màu của quần lót vẫn còn là ẩn số.
Cả lớp đọc đề cắm đầu viết như điên. Cô cho đề ác quá, chỉ trong 15 phút ngắn ngủi làm sao truyền tải hết lượng thông tin lớn như vậy. Chẳng còn chút tâm trí rình sơ hở nghía con khô mực màu gì vì cả đám đang cố nặn ra càng nhiều chữ càng tốt. Không còn bị chiếu tướng, Nga bước ra giữa bục viết tựa đề bài học hôm nay, nàng khẽ ngoái nhìn qua vai bắt gặp ánh mắt Dương dán vào mông mình. Chỉ một mình nó liều lĩnh bỏ làm bài để nhìn nàng đăm đăm. Nga biết nó đang nóng lòng muốn có một lời đáp. Nàng mím môi cười cười xoay người một chút, chỉ một chút thôi nhưng đủ để Dương bắt gặp chiếc xì líp tím vắt hững hờ bên hông mẹ. Nó cung tay yeah một tiếng khiến thằng bạn bên cạnh phải ngạc nhiên.
– Mày làm xong rồi hả?
– Chưa… – Dương bối rối nói trớ – Tao mới nghĩ ra một ý rất hay nên mừng quá.
– Chỉ cho tao với…
– Trật tự… – Nga vỗ thước vào bảng cộp cộp – Còn 8 phút nữa nộp bài nhé mấy cưng!!!
– Sao nhanh vậy cô? – Lát đát có tiếng rên rỉ phản đối.
Dương vui trước quần lót màu tím huyền diệu lén đưa ngón tay cái cho Nga thấy nhưng nàng nghiêm mặt dùng ánh mắt chỉ vào tờ giấy bắt phải tập trung làm bài. Cảm ơn mẹ, yêu mẹ nhất trên đời. Con chỉ cần xác minh thôi, vậy là thắng rồi… Thật nghịch lý khi quần lót Nga mặc lại giúp Dương khơi nguồn cảm hứng, ý tứ cứ tuôn ra khiến nó viết đến cuống cả tay. 15 phút đối với Nga thật dài nhưng với học sinh chỉ là thoáng qua.
– Thôi ngưng viết – Bộp bộp… Nga vỗ hai tay vào nhau – nộp bài nào các em.
– Trời ơi chưa làm xong luôn… Mày viết kịp không?
– Kịp mới sợ.
Trong lúc từng tờ giấy được chuyển từ trong ra ngoài vẫn có đứa tranh thủ viết thêm vài dòng. Lớp trưởng sẽ theo lối đi giữa lớp thu xấp bài ở từng đầu bàn mang lên cho cô, trước giờ vẫn như thế nhưng hôm nay Nga lại làm khác. Nàng ra dấu cho lớp trưởng cứ ngồi tại chỗ, đích thân Nga sẽ xuống tận nơi lấy bài. Cái xóm nhà lá của Dương là nức lòng hơn hết, vậy là chúng nó sẽ được chiêm ngưỡng làn da ở eo và tất cả những gì có thể trong một cự ly rất gần. Thắng thua khoan nhắc đến, từ cuối tiết sinh đã khắc khoải lắm rồi, giờ được nhìn sát vào hông cô để thưởng thức chiếc quần lót ma quỷ thì có thua độ cũng cam lòng.
Nga thừa biết bọn nhóc đang trông chờ điều này nhưng suy cho cùng nàng đâu thể ngồi lì một chỗ che che đậy đậy, rồi còn những ngày sắp tới liệu có che được không? Trừ phi nàng đổi trang phục khác hoặc mặc loại vải dày, nhưng Nga không muốn. Satin mỏng là chất liệu nàng thích nhất, không chỉ vì sự gợi cảm tinh tế mà còn rất mát và thoải mái. Không thể vì mấy cái chuyện cỏn con mà Nga phải thay đổi bản thân, vì những điều đó Nga đã đưa ra một quyết định đầy “tình người”. Muốn nhìn chứ gì? Được rồi các quý ông, chuẩn bị rửa mắt đi nhé, hôm nay cô cho cả đám tốn tinh trùng.
Nga buông tay đang giữ tà áo bước xuống từ bục giảng, khoảng hở chết người giữa hai tà áo như bị nung nóng khi có nhiều ánh mắt nhìn chòng chọc vào đó. Đường ren tím hằn lên rõ nét, đám con trai ngồi gần cửa ra vào cố giấu sự phấn khích nhưng sắc mặt lại hiện rõ nét ngây dại đờ đẫn. Vậy là sự đồng tông giữa áo dài và quần lót một lần nữa được khẳng định thành quy luật, còn màu trắng hôm qua chỉ là sự đảo lộn ngoài dự tính mà thôi.
Thua rồi, cả đám thua một thằng thật rồi. Sao lại là màu tím? Sao thằng Dương có thể đoán là màu tím? Má nó… màu này cô đã mặc bao giờ đâu? Những câu hỏi không lời đáp cứ lần lượt vang trong đầu kẻ thua cuộc. Nhưng kệ mẹ đi, giờ tụi nó chỉ biết chú tâm vào miếng khô mực nhỏ xíu đầy uy lực đang trưng trước mắt. Trời ơi nhìn phê quá, cô ơi là cô… cô còn cái quần nào độc nữa mặc cho tụi em ngắm với… Mẹ ơi, nhìn chỗ đó của mẹ làm con nứng quá, Dương kẹp hai chân nhìn theo dáng thướt tha của cô chủ nhiệm đang tiến về hướng cửa ra vào. Mấy thằng ngồi bàn đầu chết trân khi Nga đứng trước mặt tươi cười. Hương thơm từ thân thể cô giáo khiến chúng nó ngu đến không còn nhớ tên mình.
– Sao em, làm bài được không?
– Dạ… dạ hỏng biết!
– Chắc là không học bài chứ gì? Còn em?
– Dạ cũng tạm tạm thôi cô.
Nga rảo bước dọc theo dãy bàn cố tình khoe phần hông lần lượt trước từng cặp mắt mở to. Nhìn đi, ráng mà nhìn cho lọt tròng hết đi đồ con nít quỷ. Dãy bàn đầu hạnh phúc bao nhiêu thì những đứa ngồi bàn nhì trở về sau uất ức bấy nhiêu. Sao tụi kia sướng thế? Được nhìn cận cảnh như chui hẳn vào tà áo. Cả đám dán mắt vào đường ren màu tím từ bờ mông băng qua khoảng hở vòng tới trước rồi khuất sâu vào háng… Cha mẹ ơi thế nào tụi nó cũng ngửi thấy mùi háng của cô rồi.
Dương cũng có cùng tâm trạng đó khi cố đánh hơi gán ghép với cái hôn sáng nay mong nhận ra mùi nơi đặc biệt của mẹ. Trời đất thánh thần ơi… xì líp gợi dục quá mà thân thể cô thì thơm phức, chết chứ sống gì nổi nữa trời!!! Những con cặc hỗn láo đã ngất đầu trong quần tây và thằng con ngoan của Nga còn nứng hơn ai hết.
– Cô ơi cho em xin…
– Toilet hả em? – Nga đã sớm đoán biết.
– Dạ em nữa cô.
– Dương có đi không em? Có thì đi luôn cho đông vui.
– Dạ có.

Còn tiếp…
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website gaigoi.city, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.

To top
Đóng QC