Phần 184
Những ngày tiếp theo tưởng chừng như rất yên bình, ngày nào Khả Hân cũng bơ phờ, coi ngày coi giờ, dường như mỗi phút mỗi giây đối với nàng đều là cực hình, nàng đang chờ một tháng nhanh qua, để có thể biết tung tích của tôi từ Lãnh Băng Sương.
Trong khoảng thời gian này lúc nửa đêm, thỉnh thoảng Khả Hân cũng có sắc mặt phiếm hồng, hô hấp dồn dập, bộ ngực phập phồng tương đối dữ dội, giống như bị suyễn, hơn nữa hai chân thỉnh thoảng cọ vào nhau, đây là biểu hiện động tình của nữ nhân.
Đối với một nữ nhân bình thường, loại biểu hiện này cũng có chút không bình thường, mấy ngày nay mỗi ngày Khả Hân đều bơ phờ. Người khác, bị loại đả kích này, nào còn tâm tư suy nghĩ những chuyện này, nhưng nàng lại khác thường như vậy, dường như không thể khống chế bản thân, bởi vậy tôi nghĩ đó là vì thuốc của Tư Kiến đã lưu lại di chứng.
Nghĩ đến loại thuốc của Tư Kiến, có lẽ chính là do người đứng sau màn kia cung cấp. Xem ra Khả Hân bị ảnh hưởng rất nhiều bởi loại thuốc đó, nghĩ đến cuộc đối thoại giữa hai người, tôi không khỏi rùng mình.
Trong khoảng thời gian này, biểu hiện của Tư Kiến cũng làm cho tôi kinh ngạc. Theo lý thuyết, tôi mất tích, hẳn là hắn cảm thấy cao hứng mới đúng, nhưng mỗi ngày hắn cũng có bộ mặt sầu não, hoàn toàn không có bộ dáng vui vẻ, nhất là khi hắn sử dụng cái laptop nói chuyện với người bí mật kia, hắn đều có vẻ rất rối rắm và thương cảm, hơn nữa sau khi nhìn thấy tin nhắn của đối phương, hắn thống khổ túm lấy tóc mình, cảm xúc dao động rất lớn.
Mỗi lần Tư Kiến nằm trên giường, hắn mở mắt nhìn trần nhà, vẫn luôn suy nghĩ và đấu tranh về điều gì đó. Dù sao thì hắn cũng đang ở tuổi thanh niên sung huyết, ham muốn tình dục rất thịnh vượng, cho nên có đôi khi hắn nhìn cửa phòng của mình, nghĩ đến Khả Hân bên kia, thỉnh thoảng nửa đêm thức dậy, lén mở camera giám sát trong máy tính, quan sát phòng bên cạnh, khi không nhịn được, hắn xem lại video sex của hai người trước kia, sau đó sục dương vật cương cứng của mình thủ dâm.
Điều kỳ lạ là trước đây hắn không có thủ dâm, ngay cả khi cương lâu, hắn vẫn cố nén, nằm trên giường tùy ý dương vật cương cứng, cho đến khi từ từ chìm vào giấc ngủ. Lý do hắn không thủ dâm là vì người Châu Phi tin vào ý tưởng Thiên Chúa sẽ trừng phạt những người làm phung phí tinh trùng của họ… Chẳng qua theo thời gian, dục vọng của hắn cũng dần dần tăng cao, lại không có nơi phát tiết, sẽ từ từ tích góp càng lúc càng nhiều.
Khả Hân vẫn tốt, tâm tư của nàng đều hướng về tôi, còn những thứ khác đối với nàng đều không quan trọng, nàng có thể chịu đựng được. Tư Kiến thì khác, mỗi ngày ở nhà làm bạn với nàng, giặt giũ nấu cơm dọn dẹp nhà cửa, quả thực ngọn lửa trong lòng càng lúc càng bùng cháy, hắn không thể chịu đựng được nữa. Hơn nữa hắn không thể để nàng ở nhà một mình, tự mình ra ngoài giải tỏa, cho nên hắn buồn bực muốn chết. Chẳng qua hắn cũng biết trạng thái tinh thần hiện tại của nàng, bởi vì trong lòng nàng đối với hắn có oán hận, cho nên mỗi ngày cũng không để ý tới hắn, hoàn toàn coi hắn như không khí. Nếu hắn hướng Khả Hân cầu hoan, không thể nghi ngờ là tự chuốc lấy thất bại, làm không tốt còn có thể chọc giận làm cho tâm tình của nàng mất kiểm soát.
Tư Kiến còn biện pháp khác, đó là sử dụng dược hương, đây là phương pháp hữu hiệu nhất để khống chế Khả Hân, trải qua khoảng thời gian quan sát này, tôi có thể xác định một điểm, loại dược hương này chính là một loại thuốc, dược lực của nó có thể làm cho một liệt phụ trinh tiết, biến thành một dâm oa đảng phụ.
Lại qua nửa tháng, tựa hồ như Tư Kiến thật sự nhịn không nổi nữa. Mỗi ngày Khả Hân vẫn có bộ dáng u sầu, nàng u sầu lại có một vẻ đẹp khác, như thể nàng là một nữ thần u sầu, thiếu đi sự quyến rũ, nhưng chỉ cần nam nhân nhìn vẻ mặt u sầu của nàng đều nhịn không được muốn chìu chuộng, thương yêu để giải sầu cho nàng.
Mỗi khi ăn cơm tối xong, Khả Hân luôn trở về phòng tiếp tục xuất thần, mỗi đêm Tư Kiến đều thắp huân hương cho nàng. Đêm nay trước khi thắp huân hương, hắn lặng lẽ cầm huân hương trở về phòng ngủ của mình, bí mật lấy lọ thuốc kia ra.
Tư Kiến dùng ống tiêm bôi đều thuốc lên hương thơm, hơn nữa dùng phân lượng so với trước kia còn lớn hơn không ít, thậm chí còn hơn lần đầu tiên sử dụng, lúc mới bắt đầu hắn dùng lượng tương đối ít, sau khi do dự một chút, hắn không khỏi gia tăng liều lượng. Có lẽ hắn cho rằng hiện tại Khả Hân đối với hắn tương đối kinh tởm, sức kháng cự của nàng tương đối nặng cho nên nếu hắn không tăng liều lượng thì chưa chắc thành công.
Sau khi hắn bôi huân hương xong, cầm huân hương đi đến bên cạnh lư hương. Đột nhiên hắn do dự, nhìn huân hương chần chờ thật lâu, lại nhìn cửa phòng Khả Hân còn đang thương tâm trong phòng chờ tin tức của tôi. Hiện tại lại hướng nàng hạ dược, tựa hồ như hắn không đành lòng, chần chờ thật lâu, nhưng vẫn cắn răng châm hương, lư hương bắt đầu phát ra làn khói nhàn nhạt tràn ngập trong phòng.
Thời gian trôi qua, khói trong phòng càng lúc càng dày đặc, Khả Hân nằm lăn qua lộn lại trằn trọc mãi không ngủ, có vẻ rất phiền lòng, khi nàng ngửi mùi hương huân khí, nàng mới an tĩnh lại.
Trước kia, đều là tôi thắp hương, chúng tôi đều thích cái mùi này. Khi ngửi mùi này, dường như Khả Hân nghĩ đến tôi, loại hương này vờn quanh phòng, giống như là tôi đang ở bên cạnh nàng. Nhất thời nàng an tĩnh lại không ít, từ từ nhắm mắt lại, chỉ là nàng không biết thứ hương mà nàng hít phải là một lượng lớn thuốc kích dục.
Sau khi làm xong hết thảy, Tư Kiến liền trở lại phòng ngủ của mình, nằm trên giường chờ, đồng thời đưa tay sục sục tiểu đệ đệ của mình đã gần một tháng không được cho ăn no, nó đã đói từ lâu. Đàn ông là động vật suy nghĩ nửa thân dưới, một khi dục vọng mất kiểm soát, dương vật chỉ nghĩ về âm đạo của phụ nữ, sẽ không nghĩ đến những chuyện khác.
Trong lúc đó, hắn cũng tính toán thời gian, dựa theo thời gian, dược vật đã phát huy tác dụng, hơn nữa lần này Tư Kiến dùng lượng thuốc rất lớn, hiệu quả dược liệu sẽ nhanh hơn mới đúng.
Ở trong phòng bên kia, Khả Hân lăn lộn trên giường, hai chân cọ xát kịch liệt, hô hấp càng lúc càng dồn dập, bộ ngực đầy đặn phập phồng cấp tốc, dường như bị suyễn giãy giụa sắp chết. Trước đó, nàng đã sớm tuột cái quần lót xuống bắt đầu thủ dâm, tôi nghĩ thời điểm thủ dâm sẽ không giải quyết được vấn đề, nàng sẽ chủ động chạy đến phòng Tư Kiến cầu hoang. Nhưng lúc này nàng lại không làm vậy, hai tay dùng sức giữ chặt quần lót của mình, phảng phất như muốn kéo đáy quần lót siết vào trong khe âm hộ của mình. Hơn nữa tay kia vươn tới cổ bóp mạnh, đồng thời hai mắt mở to, nước mắt không ngừng chảy ra.
Nhìn thấy cảnh này, tôi không khỏi khẩn trương hẳn lên, chẳng lẽ Tư Kiến dùng lượng thuốc quá lớn, kết quả làm cho Khả Hân trúng độc?
“Bịch… bang…” Theo một tiếng động lớn, tay Khả Hân quét qua quét lại vung vẩy một cách thô bạo, hất điện thoại di động và những thứ trên bàn cạnh giường xuống đất, phát ra tiếng vang thật lớn. Nàng nằm ở trên giường giãy dụa kịch liệt, mà không thủ dâm, cũng không đi tìm Tư Kiến trong phòng của hắn.
Mà Tư Kiến ở phòng mình cách vách đương nhiên cũng nghe được âm thanh này, hắn không coi trọng điều đó, dù sao trong khoảng thời gian này Khả Hân đã mất trí, thường xuyên đập phá đồ đạc. Dựa theo suy nghĩ của hắn, hẳn là nàng ngồi dậy, sau đó muốn đứng dậy, nhưng bởi vì mật huyệt ngứa ngáy cho nên đứng không vững mới phát ra âm thanh đó, trước kia trong giám sát hắn nhìn thấy không phải đều là một màn này sao? Trên mặt hắn lộ ra một tia ý cười.
Tư Kiến không thông qua giám sát để coi, chính vì sợ dược hiệu phát tác quá nhanh, nếu Khả Hân đột nhiên mở cửa phát hiện bí mật của cái laptop thì không hay, cho nên hắn chọn cách yên lặng chờ đợi. Dựa theo lý giải của hắn, sau khi nghe thanh âm kia, ngay sau đó hẳn là tiếng mở cửa, sau đó là tiếng bước chân của nàng mới đúng, nhưng kế tiếp lại không có tiếng mở cửa!
Tư Kiến không khỏi vểnh tai lên, cẩn thận lắng nghe thanh âm bên kia. Chỉ nghe một lát, nó đã cảm thấy có gì không ổn, bởi vì tiếng hít thở nặng nề của Khả Hân quá rõ ràng, hơn nữa còn có tiếng rên đau đớn của nàng, còn kèm theo tiếng đập nệm.
Trên mặt Tư Kiến lộ ra biểu tình kinh hoàng, hắn không khỏi nghĩ đến có thể là dùng thuốc quá liều hay không, đây chính là án mạng!
Tư Kiến vội vàng nhảy xuống giường, chân trần chạy qua phòng Khả Hân…
…
Bạn đang đọc truyện
Nuôi sói trong nhà
tại nguồn:
http://truyensex.life/nuoi-soi-trong-nha/
Sau khi Tư Kiến mở cửa phòng ra, nhìn thấy Khả Hân đang lăn lộn trên giường không ngừng, lúc này nàng giống như sắp bị ngạt thở, tự bóp cổ mình. Hắn nhìn thấy bộ dáng của nàng, thiếu chút nữa bị dọa chết khiếp.
Tư Kiến vội vã chạy trở về phòng ngủ, lấy cái hộp ra, bên trong hộp có mấy lọ thuốc, hai tay run run hoảng hốt lục lọi. Sau khi tìm được thuốc hắn muốn, hắn vội vàng lấy ra một ống tiêm rút thuốc bên trong ra.
Đây là một lọ thuốc khác, không giống như lọ mà hắn thường sử dụng. Hai tay bị dọa vẫn còn run, phải cố gắng nhiều lần cuối cùng mới rút thuốc ra, hắn vội vàng cầm ống tiêm chạy tới phòng ngủ Khả Hân.
Tư Kiến vội vàng cưỡi lên người Khả Hân, giữ chặt cơ thể đang vặn vẹo của nàng xuống, sau đó chích kim vào cánh tay nàng, nhanh chóng tiêm thuốc vào.
Tiêm xong chưa đầy một phút sau Khả Hân an tĩnh lại, tuy rằng hô hấp vẫn còn dồn dập, tâm thần đã vững vàng hơn rất nhiều.
“Hừm…” Tư Kiến thở phào nhẹ nhõm, nhắm mắt điều hòa hơi thở, lấy tay lau mồ hôi trán. Vừa rồi thật sự dọa chết hắn. Hiển nhiên là thuốc quá liều, cũng đáng đời, hắn quá mức nóng vội, thiếu chút nữa phải trả giá bằng mạng sống của Khả Hân. Xem ra hắn đối với loại thuốc này cũng không hiểu rõ lắm, bằng không đã không xảy ra tình huống này, cũng may là hắn kịp thời cho nàng thuốc giải.
Khả Hân từ từ an tĩnh lại, sau đó chìm vào giấc ngủ, phát ra tiếng ngáy đều. Tư Kiến bước tới giường từ từ đắp chăn cho nàng, trải qua một trận kinh hoàng như vậy, hắn cũng mất đi hứng thú làm tình. Hắn đi tới cửa phòng, nhìn lại nàng đang ngủ ngon lành lần cuối, thở dài, trong mắt hiện lên một tia hối hận và áy náy, cuối cùng từ từ đóng cửa phòng lại.
Tư Kiến quấn ống tiêm đã sử dụng ném vào trong túi rác, rồi nằm vật ra giường. Chỉ là hắn tuyệt đối không nghĩ tới, hắn vừa mới rời đi không lâu, Khả Hân liền mở mắt ra, nàng gần như đã bình phục, trong mắt mang theo nghi hoặc, một tay vuốt cánh tay mình, cánh tay vừa mới bị hắn tiêm mũi thuốc vẫn còn đau.
Thần sắc trong mắt Khả Hân không ngừng thay đổi, nàng cũng không có biểu đạt quá nhiều, chỉ ôm cánh tay nhìn ngoài cửa sổ, thật lâu thật lâu sau, mới mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, Khả Hân thức dậy rất sớm, nàng đứng dậy đi vào nhà tắm bắt đầu rửa mặt, dáng vẻ rất hốc hác phờ phạc, thứ nhất là do bị tâm lý tra tấn, thứ hai là do tối hôm qua bị thuốc của Tư Kiến tạo thành. Nàng nhìn mình trong gương, trong mắt không ngừng biến hóa, chẳng lẽ nàng đã phát hiện ra điều gì sao? Chẳng lẽ nàng đã bắt đầu hoài nghi hắn? Mà lúc này hắn còn đang ngủ say, trải qua một đêm kinh hách, hắn ngủ rất muộn, cho nên sáng nay đã ngủ quên.
Sau khi Khả Hân nhìn mình trong gương một lúc lâu trong nhà tắm, nàng thở dài như thể đã đưa ra quyết định. Nàng vào bếp bắt đầu chuẩn bị điểm tâm, từ sau khi tôi rời đi, nàng đã không làm bất cứ việc gì, tất cả việc nhà đều do Tư Kiến làm.
Sau khi Khả Hân làm xong điểm tâm, Tư Kiến cũng thức dậy. Sau khi hắn mở mắt ra, tựa hồ như nhớ tới cái gì. Đúng rồi, không biết nàng như thế nào, hắn hốt hoảng mở cửa, nhìn thấy điểm tâm đã được dọn trên bàn ăn và thân ảnh bận rộn của nàng.
“Rửa mặt rồi ăn cơm đi…” Khả Hân đờ đẫn nói với Tư Kiến, biểu tình trên mặt vẫn u sầu, không có bất kỳ dị thường nào.
“A… A… được…” Tựa hồ như cảm giác được Khả Hân có chút khác thường, Tư Kiến ngớ ngẩn hồi lâu mới phản ứng lại, nghĩ thầm sao hôm nay đột nhiên nàng làm điểm tâm, chẳng lẽ nhanh như vậy đã hồi phục rồi sao? Chẳng lẽ là di chứng do thuốc quá liều tối hôm qua gây ra? Hay là loại thuốc đó còn có tác dụng chữa bệnh trầm cảm?
Sau khi im lặng ăn xong điểm tâm, trạng thái tinh thần của Khả Hân có vẻ tốt hơn rất nhiều, lúc này lại phá lệ ăn nhiều đồ ăn. Sau khi ăn điểm tâm xong, nàng chủ động thu dọn bát đũa, còn Tư Kiến thì ngồi ở trên bàn ngẩn người nhìn bóng lưng nàng. Chuyện gì xảy ra vậy? Có phải là tác dụng phụ của thuốc tối qua để lại không? Thực quá kỳ lạ!
Sau khi Khả Hân dọn dẹp xong, nàng trở về phòng của mình, một mình ngồi trên giường ngơ ngác không biết suy nghĩ cái gì.
Tư Kiến ngồi ngẩn người trên ghế sofa, dường như cũng đang suy nghĩ đến tình trạng của Khả Hân, điều này khiến cho hắn không nắm được đầu mối.
Sau khi ngồi trên giường một hồi, Khả Hân đi tới trước tủ đồ, bước lên cái ghế đẩu rồi đứng lên, tìm kiếm cái gì đó trên nóc tủ, sau khi tìm kiếm một lúc lâu, nàng tìm được một cái camera, cái camera mini có kích thước rất nhỏ.
Đó là camera tôi đã mua trước đây khi làm phóng viên, loại camera mini này dùng để quay lén, chỉ có thể sử dụng thẻ nhớ để lưu trữ, không thể theo dõi trực tiếp trong thời gian thực, hiệu suất tương đối cũ, nên tôi đã loại bỏ và giữ lại nó trong tủ đồ, bây giờ Khả Hân tìm ra nó. Đến giữa trưa, là Tư Kiến làm cơm trưa, nàng không tranh để làm, đến tối, buổi cơm chiều vẫn là hắn làm, bữa cơm trưa và chiều nàng đều ăn rất nhiều. Nàng biểu hiện rất bình thường, không lộ ra sơ hở gì.
Đợi đến tối lúc Tư Kiến đi tắm, rốt cục Khả Hân mới có hành động. Chỉ thấy nàng đặt những camera mini kia trong phòng ngủ của hắn, phòng ngủ của hắn có nhiều đồ cho nên một cái camera mini có thể che giấu dễ dàng, nàng cũng giấu một cái ở phía sau ghế sofa phòng khách. Sau khi làm xong, nàng bắt đầu dọn dẹp phòng.
Sau khi tắm xong, Tư Kiến đi ra. Đối với việc Khả Hân đột nhiên trở nên rất siêng năng, hắn cảm giác có chút kỳ quái, nhưng không có liên tưởng quá nhiều.
Mấy ngày kế tiếp, mỗi ngày Khả Hân thừa dịp Tư Kiến tắm, đều thay thẻ nhớ của hai cái camera mini. Mỗi sáng nàng đều mở máy tính trong phòng ngủ, xem video ghi lại trong thẻ nhớ. Khi nàng xem video ngày đầu tiên, cũng không có phát hiện ra cái gì, khi xem đến ngày thứ ba, rốt cục nàng phát hiện ra vấn đề!
Bởi vì Tư Kiến đều ở bên Khả Hân mỗi ngày, không dám rời khỏi nàng một bước, nên nàng chỉ có thể thay thẻ nhớ trong camera, lúc hắn đang tắm, mà thời gian xem thẻ nhớ, là mỗi ngày sau khi ăn điểm tâm, trong khoảng thời gian này, hắn không bao giờ làm phiền nàng nên nàng có thể yên tâm xem.
Trong video vào ngày thứ ba, cuối cùng Khả Hân đã phát hiện ra vấn đề, đó là cái đêm Tư Kiến không chịu đựng được nữa, đã bật màn hình giám sát phòng ngủ của nàng, nhìn cơ thể của nàng và sục dương vật. Tuy rằng cái camera mini này tương đối cũ, nhưng màn hình vẫn rất rõ ràng, tuy chỉ có một góc độ, vẫn ghi lại nhất cử nhất động của hắn.
Sau khi Khả Hân phát hiện mình bị theo dõi, nàng trực tiếp tìm vị trí camera giám sát trong phòng ngủ của chúng tôi, biểu tình của nàng lúc đó khó có thể hình dung được.
Mặc dù Tư Kiến là người tâm tư kín đáo lại tỉ mỉ, nhưng mấy ngày nay vì hắn quá lo cho Khả Hân nên đã không xem đoạn phim giám sát quay lại mấy ngày qua, điều này đã tạo cơ hội cho nàng phát hiện ra bí mật của hắn. Hơn nữa hắn chỉ kiểm tra giám sát thời gian thực vào ban đêm, lúc đó nàng đều nằm trên giường, mà Khả Hân xem video vào buổi sáng, hắn lại không có kiểm tra, cho nên nhiều ngày rồi, hắn không có phát hiện ra những điều này.
Nhìn thấy Tư Kiến lợi dụng giám sát để theo dõi mình, khi Khả Hân tìm được vị trí camera, ngồi trước máy tính nội tâm nàng thật lâu không thể bình phục lại được. Hô hấp dồn dập, trên mặt mang theo biểu tình không thể tin, tựa hồ như khó có thể tiếp nhận kết quả này, nhiều lần nàng muốn ra ngoài tìm hắn, cuối cùng đều từ bỏ. Nàng tiếp tục ẩn nhẫn, thả dây dài câu cá lớn, tìm hiểu nhiều bí mật hơn.
Qua vài ngày sau, thấy tình hình của Khả Hân không có gì bất thường, Tư Kiến lại bắt đầu động dục niệm, lần trước bởi vì ngoài ý muốn mà khiến cho kế hoạch của hắn vỡ vang, mấy ngày nay nàng không có biểu tình dị thường, hắn cũng yên lòng, lại bắt đầu rục rịch.
Qua vài ngày sau, hắn lại sử dụng những lọ thuốc đó, chiết xuất chúng và rắc lên hương để đốt, điều mà Tư Kiến không biết là tất cả những điều này đã được camera do Khả Hân lắp đặt ghi lại.
Trong phòng lại tràn ngập khói, từ từ thẩm thấu vào trong phòng Khả Hân, lần này Tư Kiến học ngoan, đặt rất ít phân lượng, so với mấy lần trước ít hơn nhiều. Chỉ là nàng không thể nhìn thấy màn hình hắn hạ dược trong thời gian thực…