Những người mẹ – Phần 10

Phần 10
“Long… thức dậy con… nướng dữ vậy.”
“Chưa đã cơn nướng… mẹ đã giục tôi vào 6h sáng…”
Tôi: Ủa sáng rồi sao mẹ?
Mẹ: Mặt trời lên tám sào rồi! Hư quá… hôm nay ngủ bên phòng mẹ nữa.
Tôi: Hồi tối sục mệt quá mẹ ơi…
Mẹ: Đừng nhắc nữa… mẹ đập chết con bây giờ! Ép mẹ nói bậy. Nói tục. Ra ăn sáng đi. Thi thử xong rồi biết tay!!
Tôi: Mẹ… có ai ép đâu… mẹ tự nói thôi… giờ đổi thừa con…
Mẹ: Thôi im dùm tôi cái miệng đi… ra ăn sáng lẹ! Rồi phụ chị Thư phụ quán… hôm nay có mình Thư làm đó!
Tôi: Dạ… an tâm… để con phụ mẹ… rồi tối con qua mẹ ngủ nữa nha!
Mẹ: Thôi mơ đi… qua phá mẹ không hà… tranh thủ đi thằng quỷ!
… Bạn đang đọc truyện Những người mẹ tại nguồn: https://gaigoi.city
Cái quán hôm nay ít người làm mà đông vãi… hết già rồi trẻ. Hot boy… hot girl… rồi lũ trẻ trâu hot dog. Nó vô ngênh mặt hút thuốc phì phà tán gẫu.
Tôi thì không để ý. Sức thanh niên hoạt động cho ra mồ hôi… chạy bàn như điên. Giờ tôi mới hiểu cảnh kiếm tiền là cực đến cỡ nào. Tôi lại càng thương mẹ. Thương chị Thư hơn. Chị Thư con nhà cũng khá giả mà là đại tử ruột mẹ tôi cũng gần 2 năm mấy rồi. Từ ngày chị vô đại học. Tự lập sớm. Sau này phải noi gương chị. Bả cũng là hot girl của quán. Mấy cha thanh niên nghiêm túc cứ vào quán là cầm lap, Điện thoại di động bấm bấm. Nhưng thật ra là đang ngắm mông, khe vú chị mỗi lần chị sơ ý.
Tôi thì lâu lâu cũng nhìn mấy chị gái nẩy nà. Nhưng không suy nghĩ nhiều. Tôi nai tơ mà…
… Bạn đang đọc truyện Những người mẹ tại nguồn: https://gaigoi.city
Thằng Minh chú của Nam giờ đã đồng ý kết bạn, tôi giới thiệu tôi là bạn Nam. Tôi lên zalo nhắn tin thu phục thằng lờ dâm tặc này để chuẩn bị cho kế hoạch lớn sắp tới với cô giáo Nga.
“Chào chú… hôm nay có đi làm không chú Minh… rảnh con hỏi chuyện xíu!?”
Hắn bỏ bom: Kêu anh cho trẻ đi em, giờ anh đâu có mần nữa… coi người ta làm không hà. Hôm nay e không đi học thêm sao… nghe Nam nói e học giỏi nên cũng muốn gặp em một lần.
Tôi: Sao vậy? Em mấy muốn diện kiến anh một lần ấy chứ. Anh giỏi quá, còn trẻ mà giỏi…
Hắn: Giỏi gì? May mắn thôi em!
Tôi: Anh không những giỏi mà còn dâm nữa…
Hắn…
Tôi sau đó gửi mấy cái ảnh cho hắn coi. Chắc tức hộc nước rồi.
Minh: Ơ… sao em có mấy ảnh này?
Doanh nhân có khác. Bình tĩnh thấy rõ.
Tôi: Hổm em thấy xe anh đậu khách sạn đẹp quá. Tuy mazda không phải mec nhưng vẫn sang. Nói chung em rể… chị dâu đi chung xe là sang.
Thằng Minh quá bình tĩnh nó không thèm trả lời. Thôi chết mẹ rồi. Đụng phải chó sói rồi. Không biết nó có quen xã hội đen không. Nó đem tới dẹp quán mẹ tôi thì khổ. Mà tôi cũng đéo sợ. Cha mẹ tôi ai cũng là dân anh chị. Đánh chết mẹ tụi nó luôn. Nói tới đây tôi phụ chị Thư tiếp. Nhưng trong lòng tim đập như trống dồn. Bồng bột quá… Long à. Đang phụ thì mẹ tôi đang trong quầy chính vọng ra.
“Ê Long… không phụ mẹ cầm điện thoại hoài vậy con?!”
Tôi: Dạ… dạ… con phụ nè… con Hằng lớp trưởng nó gửi bài tập nhóm mẹ à…
Mẹ: Vậy thì được…
Nàng ngồi mặc cái váy hoa hồng ôi quý phái như nữ hoàng. Tướng cô chủ còn ngon hơn mấy đứa sinh viên phụ quán. Nó đẹp. Nó chững chạc. Mẹ tôi là thế. Lúc nào cũng thu hút. Dâm đãng đúng mực. Nghiêm khắc vừa đủ. Hồi tối mẹ nói bậy làm tôi muốn xuất tinh. Ôi ước gì nó quay lại. Nhưng tôi biết mẹ cũng bắt đầu cho tôi khám phá từ từ cái cuộc sống phụ nữ. Mẹ nói mẹ chỉ tôi chuyện nam nữ. Nàng không chỉ. Nhưng mỗi tối được mẹ thủ dâm dùm, tôi học được nhiều điều. Mẹ cũng thủ dâm cho tôi coi rồi. Cái cảnh nhìn mẹ ruột bành háng rồi nói bậy nó sướng rơn người. Tuy không nhìn thấy gì được nhưng cảm giác sướng gấp trăm lần có ghệ. Tôi bị mẹ say đắm rồi.
Đang miên man suy nghĩ thì con Hằng nó điện thoại cắt dòng cảm xúc tôi…
“Alo… alo…”
“Long nghe…”
“Chiều nay lớp mới của mình đi lao động… mình đại diện lớp thay cô Nga thông báo dùm. Long nhớ đem dao theo nhe…”
Tôi: Rồi Long biết rồi, when… Time?
Hằng: Time… time… cái đầu Long nè… 14h chiều.
Tôi: Ok ok…
Hằng: Mà xe Hằng hư rồi… Long qua chở mình đi nhe.
Tôi: Cha cha cha… được chở người đẹp rồi… mà thi thử thấp điểm hơn Long đi rồi Long chở…
Hằng: Ok ok… luôn… hihi.
… Bạn đang đọc truyện Những người mẹ tại nguồn: https://gaigoi.city
Gần 14h.
Trên con đường quen thuộc tới trường, gió bay bay… tiếng xe sục xịch chạy. Mùa hè sắp hết. Tôi gắng tranh thủ hít hết cái bầu không khí này. Không khí học trò. Năm học mới sắp bắt đầu. Hằng ngồi sau lâu lâu hai bầu vú cứ áp nhẹ vào lưng tôi mỗi khi tôi gặp ổ gà. Cặp ngực căng cứng. Đôi khi thầy giáo dạy cũng phải nhìn Hằng. Vừa học giỏi, cá tính, chỉ cả, lại là hot girl trường tôi. Nhưng tôi hay lầy với Hằng. Nên khá thân với Hằng. Độ thân xếp sau thằng Nam (Bi) thôi.
Gặp lại bạn mới lại càng nao nao.
Nam: Đù ngon mậy… hôm nay chở Hằng lớp trưởng luôn mạy?
Tôi: Xe Hằng hư mà mạy, mẹ mày đâu.
Nam: Mẹ không đi. Tao chủ trì luôn nhe.
Tôi: Thôi xàm. Loạn lớp hết thằng lờ.
Hằng: Cả lớp nghe tin gì chưa? Cô Nga năm tới không chủ nhiệm lớp mình?
Cả lớp đang cầm dao chặt cỏ lớ ngớ: Ủa sao vậy?
Hằng: Do cô Nga mẹ của Nam là một, hai là cô Nga nhiều việc nên xin không làm chủ nhiệm. Mình nghĩ vậy!
Cả lớp lại ngạc nhiên thêm lần nữa.
Tôi tự nhiên cũng hơi mừng: Ôi… bả nghỉ là đúng. Không muốn hằng ngày cứ đối diện với người đàn bà dâm đãng. Cứ sao sao ấy.
… Bạn đang đọc truyện Những người mẹ tại nguồn: https://gaigoi.city
Xong buổi lao động, ai cũng về, tôi, Hằng, Nam đứng lại nói chuyện tán gẫu nên đi sau cùng. Đại khái là chuyện học. Ánh mắt tôi liếc từ xa cách mấy chục mét. Chiếc xe màu đỏ đang đứng đó. Mazda 3. Tôi suy nghĩ không lẽ xe ông Minh. Có bao nhiêu chiếc giống vậy. Chưa định hình thì phía sau đã nghe một tiếng Bịch… bịch… tôi quay lại…
Thằng Nam bị một gã thanh niên cầm ống tiếp đánh vào lưng làm nó bê bê. Con Hằng la lên thất thanh. Á Á… Tôi không kịp trở tay thì thêm 1 thằng nữa nó quơ vô đầu tôi. Tôi né kịp. Tôi đá vô ngực nó một vố… thằng Nam cũng cho nó thêm một cú. Cảnh như phim hành động. Hai bên đánh nhau dữ dội. Tụi tôi đã ra khỏi cổng trường bị phục kích. Xe thì để gửi ngoài quán trà sữa.
Gã thanh niên bay lên đá vào ngực tôi… liên hoàng cước đây mà. Tôi té xuống đất cái bịch. Áo dơ mẹ hết trơn… Thằng Nam cũng không giữ được lâu chỉ biết né gậy sắt. Con Hằng la thất thanh không ra tiếng vơ vấu điện thoại mà không biết để đâu. Lại bị tụi nó tiến sát nhá nhá ống đồng vào đầu.
“Chết mẹ m giờ! Gọi không… gọi không?”
Dao tôi cắt cỏ rớt xuống đất len ken… hai tụi tôi bị hết đòn này tới đòn kia. Thấy con Hằng bị uy hiếp tôi đứng dậy cầm dao chém tới tấp… chém trúng gió không hà. Địt mẹ…
… Bạn đang đọc truyện Những người mẹ tại nguồn: https://gaigoi.city
… rồi hậu quả của việc dùng dao cắt cỏ để chém gió, tôi bị ống đồng chơi vào đầu. Máu phúng từa lưa… con Hằng như muốn xỉu. Hét lên…
“Chạy đi Bi… chạy Long… A A… cứu cứu đánh người. Đánh người… nó nói đéo nổi nữa. Đầu óc tôi quay cuồng choáng váng. Toàn màu đỏ.”
Lòng người rẻ rúng. Giờ mấy chịu lòi đầu ra coi đánh lộn. Hai gã đàn ông thấy đông quá hối:
“Điện thoại m đâu… xóa không… tao giết chết m bây giờ… tôi không đếm xỉa đến cách hỏi ngu của bọn dốt (tao sao chép ra cả đống) ôm đầu máu nắm tay con Hằng, thằng Bi cũng chạy như chó.”
Người ra coi ngày càng đông rồi la hô hoán. Tụi nó sợ bỏ chạy lại xe. Con Hằng, thằng Bi không để ý, nhưng tôi thì khác, tôi cố nhìn, điều khiển thị giác hết cỡ thuộc số xe để có dịp trả thù.
“Mày về được không?”
“Được…”
“Con Hằng lo tao được. Mày về đi…”
“Chạy nhanh nhe… coi chừng lũ khốn đó đó.”
Tôi biết thằng Nam không sao. Do lũ đó đánh nhầm thằng Nam. Minh chú ruột nó nên không sao.
“Thiệt không… lẹ đi…”
Nam: Hằng lo thằng Long nhe… hay là tui…
Tôi: Xàm l quá… về đi… hồi tụi nó đánh chết mịa hết giờ…
“Hằng chở Long về nha… ui da… máu ra nhiều quá.”
“Đi đâu?” – Hằng hốt hoảng…
Về nhà Hằng nói ba mẹ Hằng Long té xe… về nhà mẹ Trâm biết đánh mình chết.
“Ok ok… time time… when when…”
“Time cái đầu Hằng nè. Giờ này còn giỡn.”
… Bạn đang đọc truyện Những người mẹ tại nguồn: https://gaigoi.city
Hằng sơ cứu vết thương một cách cẩn thận. Hai tay Hằng chòm lên đầu tôi. Bầu ngực thơm nồng cứ hây hẩy phía dưới. Ngực Hằng to căng nhe. Mặc cái áo sơ mi trắng bó làm tôi thấy nứng kinh khủng. Thấy cả áo ngực trắng ẩn dưới lớp vải. Và đôi khi, cái khe nút áo hở ra thấy một mớ thịt trong ngực. Trắng hồng. Thơm phức.
“Sao Long im re vậy?”
Tôi: Đâu có! Đau mà nhịn đó! Không biết có bị gì không đây!
Hằng: Đau dữ hok? Làm mình lo quá đi!
Tôi: Giỡn thui! Vết thương ngoài da, lớp trưởng đừng băng lại nhe… nó hết chảy máu thì thôi. Chứ mẹ Trâm mình thấy mình bị đánh đó.
Hằng: Ờ ờ… nhà Hằng hôm nay đi vắng… thôi ở đây chừng nào hết đau thì về. Coi chừng ra. Tụi nó đánh Long nữa. Mà tụi nó là ai vậy Long?
Tôi: Ơ… ơ… mình cũng không biết. Chắc đánh nhầm người… kêu lấy điện thoại… mình cũng chả hiểu…
Hằng: Long nói mình không tin đâu… tưởng tôi là con nít hả?
Tôi: Hihi… nói thiệt mà không tin… mà nói nghe nà… công nhận ở ngoài Hằng dịu dàng và đẹp thiệt nhe… trong lớp Hằng chị cả quá… nói cũng lạ. Vậy nhà nhiều thằng nó đeo.
Hằng: Khen chi cho mắc cỡ rồi… hihi… có gì đâu… tại trong lớp ra oai cho lũ bạn nó khiếp vía. Với lại trong lớp mình chơi thân với Nam, Long, và con nhỏ Thi thôi… mấy đứa kia nó quậy chết mồ.
Tôi: Thân thiệt không? Vậy bữa kiểm tra ở nhà cô Nga cho Long vs Nam ‘cập bi’ nhe…
Hằng liếc nhìn… cái mặt non không chút tì vết. Trắng thấy cả chỉ máu. Tô tí môi son hồng môi đỏ chót…
“Dễ gì? Mà Long ăn cơm không? Hằng nấu…”
Tôi: Thôi khỏi cảm ơn lớp trưởng nhìu. Mình về đây để mẹ Trâm chờ!
Hằng: Mẹ thương như con gái vậy trời… cảm ơn Long chở Hằng về nhe… gắng dưỡng thương đó.

To top
Đóng QC