Phần 13: Tỉ Tỉ Phong Tình
Một buổi tối này, La Phong sau khi dạo quanh Đỗ Phong mấy lượt thì liền đóng cửa Đỗ Cơ đường.
Mặc dù đã được Khuông Đông chỉ điểm La Phong vẫn chưa nóng vội xem xét qua bên trong mảnh ngọc giản mà Tống An gửi về.
Nhưng vừa mới ngả lưng xuống giường được một khắc thì bên tai vọng lại vài tiếng gió ba động khiến La Phong giật mình.
Còn chưa kịp định thần bỗng cánh cửa sổ phía xa xa bật lên một cái, một bóng trắng lướt vào nhoáng cái đã đứng trước mặt La Phong.
Ánh kiếm sắc nhọn xuất ra đã kề ngay cổ, La Phong xém chút vãi ra quần, nhưng khi nhìn lại thì hóa ra bóng ảnh kia vận một bộ thanh bào, trong đêm tối quang mang ẩn hiện làm cho La Phong không kịp nhìn rõ, hiện tại đã ở rất gần hắn mới hoàn hồn.
“Ah… A… A Nhĩ đại gia…”
“Câm mồm…”
Thì ra bóng người đó chính là Thái A Nhĩ, nhưng thay vì trên mặt treo một nụ cười xinh đẹp như lần đầu gặp mặt, nàng ánh mắt đầy sát khí khiến La Phong lạnh gáy.
Mũi kiếm đã trích ngay yết hầu La Phong, chỉ cần nàng khẽ hất một cái thì đầu hắn liền lăn như quả bóng rồi.
“Ah… ahaha… A Nhĩ tỉ tỉ… có chuyện gì từ từ nói… kiếm này ta thấy hơi bén… không cẩn thận ta lấy gì báo đáp tỉ chứ” La Phong một mặt mếu máo thì thào.
“Câm mồm… báo đáp con khỉ gì chứ cái đồ mất nết nhà ngươi… ngươi muốn chết?”
“Ai cha… A Nhĩ tỉ tỉ nói gì ta không hiểu nha, ta muốn chết hồi nào chứ”
Một lần nữa La Phong hoảng hốt, vội vàng vận dụng chút linh lực yếu ớt, hắn dẫm chân thoát khỏi định lao ra cửa bỏ chạy thì chỉ nghe đánh “bốp” một cái liền thấy mình đã nằm trong góc tường.
Từng bước chân nhẹ nhàng tiến đến, A Nhĩ dáng vẻ ung dung lại chỉ kiếm vào tên tiểu tử đã làm nàng thất tiết, trên mặt có chút hả hê.
“Hừ… chút bản lĩnh đó mà muốn thoát khỏi tay bản cô nương”
Thấy La Phong đang ôm bụng lăn long lóc, A Nhĩ thoáng dịu lại, vừa giận vừa buồn cười.
Vốn dĩ nàng cũng sư tỷ nhận lệnh đến Đỗ Cơ Đường thu hoạch một ít Xoa Man Tử, lại qua Nguyên Bình biết được La Phong hắn đã vượt qua khảo hạch vừa vặn lại nhận nhiệm vụ tại nơi này.
Liền một đường xông đến vấn tội, trong lòng dù muốn chúc mừng hắn vượt qua khảo hạch, nhưng nghĩ đến nổi xấu hổ mà hắn mang đến, A Nhĩ lửa giận lại bùng phát.
“A Nhĩ tỉ tỉ… chúng ta hiện tại đã là đồng môn, có cần phải nặng tay với đệ như vậy không chứ…” La Phong run rẩy trước mũi kiếm, dường như đứng lên cũng thấy khó khăn, chút linh lực nhỏ nhoi trong người đã tán loạn mất rồi.
“Ngươi còn biết chúng ta là đồng môn mà vẫn gọi ta là tỉ tỉ? Mau gọi Thái Nhĩ sư thúc không ta một kiếm phân thây” A Nhĩ trợn mắt ra vẻ hung dữ, nâng mũi kiếm sát cổ La Phong, nhưng giọng điệu đã không còn mấy phần sát khí.
“Ahaha… đệ tử La Phong tham kiến A Nhĩ sư thúc… sư thúc thần thông kinh người, đệ tử bái phục… bái phục a…” La Phong thấy vẻ mặt nàng dịu lại liền hèn mọn chổng mông lên vái ba lạy, không quên cười xòa, ôm lấy chân thon nài nỉ.
“Hừ… ngươi coi chừng ta đấy… bỏ ra…”
A Nhĩ lúc này cười thầm trong lòng khi chứng kiến tên tiểu tử gian xảo, thấy hắn cứ bu lấy chân liền ghét bỏ đá hắn ra một bên, thu lại kiếm quay bước đến cạnh giường ngồi xuống.
Vòng eo thon lướt nhẹ khoe ra kiều đồn nảy nở như đang trêu đùa khiến La Phong hoa cả mắt.
Nàng đưa tay bắn ra một đạo hỏa cầu nhỏ, chớp lên một cái ngọn nến trên bàn liền nổi lên thắp sáng cả gian phòng.
Ngồi tại bên giường vắt chéo chân, tà váy thanh nhã rẽ xuống khoe ra một bên đùi trắng phau mịn màng, nhìn xuống La Phong đang lụi cụi bò đến lại nói tiếp.
“Hừ… đi ra ngoài mà ngươi một câu, hai câu A Nhĩ sư thúc thì còn ra thể thống gì chứ, mau lại đây”, trong ánh nến ấm áp, khuôn mặt A Nhĩ thoáng đỏ nhè nhẹ, vén váy lộ hẳn đôi chân trần mơn mởn.
La Phong thấy cảnh này lại càng cuống quýt hèn mọn bò đến ôm lấy đùi nàng mà xuýt xoa, trên miệng nước dãi đã vung vãi một đường.
“A… A Nhĩ sư thúc có gì dặn dò… đệ tử nguyện chết không từ”
“Tiểu Phong tử… hôm nay ta đến không phải là để hỏi tội ngươi, nhưng nếu chuyện hôm đó ngươi dám để lộ ra ngoài thì đừng trách bản cô nương không nể tình đồng hương, mặc kệ gia gia ngươi hay là gì”
Thấy La Phong khuôn mặt nhăn nhó ôm lấy chân mình, mặc dù có chút xấu hổ nhưng A Nhĩ cũng chỉ lườm hắn một cái rồi mặc kệ.
Từ hai tay truyền đến làn da căng mịn, La Phong dường như quên hết mọi đau đớn vừa mới trải qua, ánh mắt lấm lép ngắm nhìn vẻ mặt nàng, tay thối từng bước lần mò mơn trớn trên chân ngọc.
“Đệ tử nào dám… A Nhĩ sư thúc, ngươi đến thu hoạch Xoa Man Tử ư?”
A Nhĩ da thịt mềm mịn, đùi trắng lộ cả gân xanh, La Phong càng mơn trớn càng thích thú, nhưng trong lòng cũng thấp thỏm không yên, lỡ mà lại chọc giận nàng thì lại ăn đòn no nê, nên cũng chỉ dám từng chút một trườn nhẹ bàn tay mà tận hưởng.
La Phong ánh mắt như nuốt trọn đôi chân mê người, mà khi nhìn đến kẻ váy là cặp đùi non căng tràn đang vắt chéo hiển lộ thì dương căn bên dưới đã chổng ngược lên rồi, hắn đưa 1 ngón tay khẽ chạm vào, mắt trộm nhìn vẻ mặt của nàng, đưa môi miệng lên nhẹ hôn vào bắp đùi trắng trẻo.
“Hừm… ngươi biết vậy là tốt, sẵn đây ta cũng nói luôn, người đầu nhập vào Nguyên Sơn Môn hẳn gia gia ngươi rất vui, nhưng tu luyện là một con đường gian khổ, nếu ngươi không kiên trì và nhẫn nại thì không những không đi được bao xa mà còn có thể mang họa vào thân, bởi vì cho dù là đồng môn thì người ta vẫn luôn sẵn dấu một đao sau lưng, sẵn sàng chém ngươi khi đứng trước lợi ích hay là bảo vật… tu chân giới không phải một màu hồng như ngươi tưởng tượng”
“Hì hì… A Nhĩ tỉ tỉ, tiểu Phong đã tỏ tường, ta sẽ muôn phần cẩn trọng”
“Ưm… ngươi hãy nhớ lấy những gì ta nói”
A Nhĩ lườm La Phong một hồi rồi nhẹ thở dài mang chút vẻ lo lắng, dù sao hắn cũng coi như người thân của nàng đi. Phụ Mẫu nàng cũng đâu có ý định sinh thêm cho nàng một đệ đệ hay tiểu muội chứ.
Ngay từ lần đầu gặp nàng đã muốn xem hắn là tiểu đệ của mình rồi, nhưng một màn sau đó khiến A Nhĩ ngơ ngác, sau khi bị La Phong lấy đi tấm thân xử nữ, nàng đã đau khổ đến dường nào.
Lúc đó những lời dạy bảo của sư phụ lại văng vẳng bên tai đã giúp nàng mạnh mẽ vượt qua được, ý niệm cầu trường sinh trên con đường tu luyện đã gạt bỏ tất cả sang một bên khiến A Nhĩ thấy thanh tĩnh trở lại.
Mặc dù vậy chuyện nàng thất tiết thì sư phụ còn chưa có biết, cùng lắm cũng chỉ nghe nàng trách phạt một chút mà thôi.
A Nhĩ lần này đến là quyết tâm đem tên tiểu tử La Phong này răn đe một trận, mặc kệ hắn đã làm gì, nàng đã thật tâm xem hắn là đệ đệ của mình, xem như là chưa từng có chuyện gì xảy ra trước kia vậy.
Ấy vậy mà nhìn xuống thấy tên tiểu tử này đã bại hoại hôn lên khắp đùi mình, A Nhĩ chỉ biết thở dài thườn thượt nhìn hắn, lại khẽ nói.
“Tiểu Phong… ngươi có muốn làm đệ đệ của ta không?”
“Đệ đệ ư… vậy ta không phải gọi là Thái sư thúc nữa ư?”.
La Phong trong lòng bất ngờ một hồi thì ngẩng mặt lên nhìn thiếu nữ xinh đẹp muốn làm tỉ tỉ hắn, bên dưới đã nhanh nhẹn đem côn thịt cởi ra sấn đến bắp chân thon mịn hẩy nhẹ.
Một màn này làm cho A Nhĩ thẹn đỏ mặt nhưng không hiểu sao nàng lại không nghĩ được gì nữa, hai đùi lại còn buông lỏng nhẹ tách ra như không còn chút sức lực nào.
Từ dưới đôi chân truyền đến cảm giác gân guốc nóng bỏng, một tay tên tiểu tử đã lần mò gần chạm đến cả kiều đồn, A Nhĩ cũng cảm thấy một trận hô hấp dồn dập, nhìn chằm chằm khuôn mặt non nớt của tiểu tử đang kẹp giữa hai đùi non mình, cố gắng ra vẻ bề trên mà nói.
“Nếu có người ngoài ngươi vẫn phải gọi ta hai tiếng trưởng bối… còn những lúc chỉ có ta và ngươi, thì có thể gọi ta là tỉ… ta thật lòng muốn đem ngươi làm đệ đệ, tiểu Phong tử à”, A Nhĩ bỗng ánh mắt đã dịu dàng trở lại.
“Vậy tốt quá, ta tất nhiên là muốn làm đệ đệ của A Nhĩ tỉ tỉ rồi… tỉ tỉ nói thật chứ?”
“Đúng vậy…”
“Ha ha… ta đồng ý… tỉ tỉ…”
“Ưm… đệ ngoan… khích khích…”
A Nhĩ mỉm cười xinh đẹp, tên đệ đệ này vui quá mà lao đến ôm chầm lấy khiến nàng hơi ngả ra sau, một tay chống lên giường một tay nàng nhẹ vuốt ve khuôn mặt La Phong đang dụi vào bụng nàng như làm nũng.
“Tỉ à… da thịt tỉ làm sao mà thơm mát ngọt ngào như vậy, ta thật là thích lắm đó”
La Phong lúc này được đà hai tay lại bắt đầu loạn xạ, bên dưới hoan hỉ tận hưởng đôi chân trần mềm mại đem hạ thân đẩy tới đẩy lui một trận.
“Tiểu Phong tử à, ta nay đã là tỉ tỉ của ngươi, đừng có xằng bậy nữa được không”
A Nhĩ thoáng rùng mình khi thấy tên tiểu tử cứ đẩy dương căn dưới chân mình, khuôn má ánh hồng một mảng vẫn nhẹ vuốt má đệ đệ khẽ trách, giọng điệu ôn nhu hơn vài phần.
“Đệ ngoan của tỉ… ngươi trông coi Đỗ Cơ đường còn không rõ ư, cái này Xoa Man Tử chính là ta được sư phụ phái đi lấy, nó dùng để đun nước tắm mà thôi, đối với nữ nhân thì cũng có đôi phần diệu dụng trong việc chăm sóc nhan sắc… khích khích… mỗi lần sư phụ ta pháp chế ra một tiểu trì liền gọi ta và các sư tỷ vào cùng tắm rửa nên da dẻ mới được như vậy đấy”
“Vậy ư… thật là mịn màng… chụt…”, La Phong lại cúi đầu xuống hôn lên đùi non tỉ tỉ.
A Nhĩ thấy vậy thì gõ nhẹ lên đầu đệ đệ một cái rồi đem tay kéo hắn đứng lên.
“Tiểu Phong tử à… đứng đắn một chút được không… Ahhh…”
Nhưng La Phong nào có phải một tên nhóc ngây thơ, liền tận dựng cơ hội một lần nữa chồm tới ôm lấy thân ngọc, một mặt giả ngây quân quýt lấy tỉ tỉ, hai chân đã nhanh nhẹn gác lên trườn hẳn vào giữa người A Nhĩ khiến cho hai đùi nàng phải tách ra hai bên vòng lấy bên hông hắn, chân váy xẻ tà dần vén lên đến tận bẹn, tham lam đem dương căn đặt vào giữa hạ thân mà chèn ép.
A Nhĩ mềm nhũn khẽ run lên khi cảm giác khúc thịt của đệ đệ đã chạm đến mu thịt của mình, nàng vậy mà bị hắn đẩy nằm ngửa ra rồi, khuôn miệng xinh xắn thở hổn hển lại nói.
“Tiểu Phong tử à… đừng như vậy nữa được không chứ, để tỉ xem giúp đệ luyện hóa hết Vấn Lộ Hoàn, nhanh ngươi còn phải dẫn ta đi thu hoạch Xoa Man Tử đấy”
“Tỉ tỉ à, đệ nhớ tỉ lắm biết không…”
La Phong lúc này đã không thể nhịn được nữa, hắn chồm lên hôn vào cổ ngọc ngấu nghiến, hai tay sờ soạng lên khắp thân hình thiếu nữ.
Một bên vạt áo A Nhĩ nhanh chóng bị kéo xuống lộ ra da thịt căng mịn, nàng còn chưa kịp định thần thì đã thấy tên đệ đệ gian xảo cúi xuống ôm lấy đào tiên của mình mà bú mút.
Bên dưới dương căn nóng hổi đã ép vào mu thịt đầy nóng bỏng, cảm nhận đầu quỷ của đệ đệ đang làm loạn khiến cho nội khố bên dưới dần trật ra, A Nhĩ bầu ngực lại phập phồng, nhũ hoa xinh đẹp săn lại đầy kích thích, nhìn xuống đệ đệ đang mút lấy nụ hồng của mình, nàng lại đưa tay lên xoa đầu hắn nói.
“Tiểu Phong tử… ta nay là gì của ngươi chứ?”
“Tất nhiên là tỉ tỉ của đệ…”, La Phong môi miệng không rời được khỏi đầu nhũ hoa của tỉ tỉ mình, ngẩng mặt lên nhìn nàng, ánh mắt đầy tiếu ý, một tay hắn đã luồn vào kéo đi hạ khố A Nhĩ khiến cho mu thịt trắng mịn lộ hẳn ra ngoài, dây dưa với dương căn nóng hổi.
“Làm gì có đệ đệ nào làm vậy với tỉ tỉ của mình chứ?”, A Nhĩ thoáng rên nhẹ một tiếng trong cổ họng khi nơi tư mật bị tên tiểu tử chèn ép, chân mày hơi nhíu lại vẻ đăm chiêu, liền sau đó luồn một tay xuống bên dưới nắm lấy khúc thịt La Phong lại không cho hắn lộng hành nữa.
“Ahh… tỉ à tay tỉ thật mịn… đệ có làm gì đâu nha…”, thẩy tỉ tỉ nắm lấy côn thịt mình nhưng chỉ giữ lấy mà không đẩy ra, vô tình khiến cho đầu nấm chọc vào cửa mình ẩm ướt, La Phong xuýt xoa.
“Hừm… còn nói nữa… ngoan… nghe lời tỉ tỉ… ahhh…”
A Nhĩ ánh mắt khẽ lườm nhưng giọng điệu cưng chiều, một tay lại vẹo lên má đệ đệ, nhưng một tay kia như không nghe lời nàng bỗng nhẹ vuốt lấy dương căn đệ đệ khiến cho đầu nấm ịn vào giữa nơi tư mật của mình, những ngón tay trắng mịn ngọc ngà cưng chiều vuốt ve khúc thịt gân guốc.
“Ahhh… tỉ tỉ…”
“Ưm… đệ đệ…”
Ánh nến thoảng lập lòe từ ngoài khung cửa, cơn gió nhẹ thổi vào mang theo chút hàn khí, nhưng không làm vơi đi được những hơi thở nóng bỏng.
Từ ngọn nến nghiêng nhìn về nơi rèm trướng, trên mép giường gỗ mộc mạc chỉ thoáng thấy hai bóng người lấp ló quấn vào nhau, nhưng tại nơi hạ thân đều đã lõa lồ trước ánh sáng mềm mại ấm áp, da thịt tiếp xúc đầy mê ly quyến luyến, chỉ nghe thấy âm thanh thổn thức cưng chiều của hai tỉ đệ, nhưng kỳ lạ thay nơi đó bàn tay ngọc của tỉ tỉ cứ nắm lấy khúc thịt của đệ đệ như thế mà đem chọc vào nơi đào nguyên ướt đẫm của mình.
Từ lúc vờn quanh nơi đóa môi hồng ướt át, bàn tay xinh đẹp dần đem đầu khúc thịt từng chút một nhét vào sâu hơn nữa, từng mảnh thịt mềm đỏ bóng quyện chặt vào, vây lấy côn thịt khô ráp như muốn hút thật chặt.
A Nhĩ mê man cảm nhận khí tức cương dương của đệ đệ, bên dưới bờ mông căng tràn giật nẩy liên hồi khiến cho dương vật La Phong nhích từng chút một vào sâu hơn, cho đến lúc không thể tiến vào nữa mới thở hắt kéo đầu đệ đệ lên ánh mắt gắt gao nhìn vào mắt hắn nỉ non.
“Ưm… đệ ngoan… của tỉ… ưm… ngoan lắm… tỉ thương đệ… ah… ưm…”
La Phong ngất ngây tận hưởng hương vị ngọt ngào, ánh mắt cũng không ngại nhìn lại A Nhĩ, hai tay nhẹ chống đem hạ thân bắt đầu di chuyển.
“Ahhh… tỉ tỉ mút tốt lắm… thật ẩm ướt… thật mềm mại… tỉ tỉ à… đệ nong tỉ nhé…”
“Hứ… ta là gì của đệ cơ này…”
“Là tỉ tỉ xinh đẹp của đệ”
“Hứ… đệ đệ gì mà lại đem dương căn chọc vào âm hộ tỉ như vậy chứ…” A Nhĩ một mặt lườm La Phong khẽ trách nhưng hạ thân gắt gao nẩy lên đón lấy nhịp đẩy của đệ đệ, từ khe suối dâm thủy dần bị dương căn ép đẩy trào ra ngoài đầy ướt át.
“Là tỉ tự đút nó vào đấy chứ…”
“Hừ… ai thèm… khích khích… ngoan… nghe tỉ nói này… tỉ và đệ tại nơi này chỉ có hai ta là thân thích cho nên phải dựa vào nhau nghe chưa… ưm…” A Nhĩ phía trên vuốt má La Phong cưng chiều quan tâm, thật giống như một tỉ tỉ đầy trách nhiệm, nhưng bên dưới nàng dường như đã không kiềm chế được đem hạ thân siết chặt ôm lấy đệ đệ của mình.
“Ahh… đệ nghe theo tỷ hết vậy…”
“Ưm… ngoan… hiện tại đệ ở đây cố gắng tu luyện… ưm… mặc dù nơi đây điều kiện linh khí có phần… ưm… thiếu thốn… nhưng ta sẽ thường xuyên ghé đến, ta sẽ xin sự phụ cho đệ một ít đan dược để nhanh chóng tiến cấp… ưm… ta nghĩ với tư chất của đệ… cũng sẽ không mất nhiều thời gian để Trúc Cơ, phải như vậy ta mới xin cho đệ nhập vào nội môn được nhé… ưm… ứm…”
A Nhĩ yêu chiều dặn dò, bên dưới từng ngón tay thon dài bất giác sợ nắn lấy hai viên ngọc nhăn nheo của đệ đệ đang dần săn lại và lớn hơn một vòng thì thổn thức.
Chỉ thấy côn thịt gân guốc lúc này đã trơn tuột mà tiến thoái bên trong nguyệt động, từng giọt dâm thủy đã đọng lại như sương mai, nhẹ quyện chảy theo đôi bờ mông trắng muốt đầy phong vận.
Nhưng từ cổ tay xinh đẹp bỗng một chuỗi hạt châu nhẹ nháy sáng đem A Nhĩ ngay lập tức thoát khỏi những mê man dục vọng.
“Ah… sư tỷ…”
La Phong đã gần như đã cởi bỏ được nơi yếm đào của tỉ tỉ, bên dưới hạ thân đang gắt gao tận hưởng thì chỉ thấy tê tê lên một cái đã bị A Nhĩ dùng linh lực đem hắn đẩy ra, khiến hắn phải treo lơ lửng trước người nàng.
A Nhĩ khuôn mặt đỏ ửng nhẹ kéo lấy váy mỏng rồi chỉnh tề lại y phục mà ngồi dậy.
Nhìn đến trước mặt dương căn của đệ đệ vẫn nóng hổi trương lên, bên trên đã ướt đẫm dâm thủy của chính mình.
“Tiểu Phong tử… sư tỷ ta đang đợi ở bên ngoài… tỉ tỉ dẫn ngươi đi gặp nàng… chúng ta còn phải thu hoạch Xoa Man Tử nữa…”
Ánh mắt A Nhĩ khẽ lườm đệ đệ của mình, bàn tay trắng nõn e lệ vuốt lấy tóc mai, thân hình mềm mại di chuyển, nàng mím đôi môi mọng nước cười nhẹ nhàng đầy quyến rũ, đem đầu dương căn của đệ đệ hôn lấy một cái thật sâu, liền rời khỏi giường gỗ.
La Phong bị chế trụ khiến cho cơ thể như đông cứng lại, dục vọng trong cơ thể vẫn còn sôi trào nhưng khi nghe A Nhĩ nhắc đến còn có người đang đợi nàng ở bên ngoài mới hốt hoảng.
Khi thấy tỉ tỉ nhẹ hôn lên đầu côn thịt của mình một cái sau đó một hồi cơ thể hắn mới bị thoát khỏi trói buộc mà rơi lại xuống giường.
Liền nhanh chóng mặc lại y phục mà bám sau lưng tỉ tỉ.
Nhìn kiều đồn nhấp nhô phía trước, hắn thầm mừng rỡ như điện dại, thế nào lại có được một tỉ tỉ đầy phong tình đến vậy.