Phần 8
– Anh và cái cô Mỹ Ngọc đó thế nào rồi?
– Người ta chỉ lo cho công việc và vui vẻ bên cái thằng Khánh Duy chết bầm đó.
– Haha… vậy là anh không có cửa nhỉ. (Quyên đang nằm vuốt ve cái ngực vạm vỡ của Lý Đạt.)
– Cũng có thể. Nhưng anh không bỏ cuộc thế đâu.
– Em nghĩ anh xem cô ta cũng như em lúc xưa thôi. Vẻ ngoài xinh đẹp, thân hình bốc lửa, anh gạ gẫm để được lên giường rồi lại tẻ nhạt và bỏ rơi.
– Này đừng nói anh như một thằng sở khanh thế cô bé. (Lý Đạt vuốt má Quyên.)
– Em chỉ nói đúng thôi. Anh chỉ muốn sướng con cặc này. (Quyên đưa tay xuống nắm lấy thằng cu bóp mạnh.)
– Em vẫn đẹp lắm Quyên à.
Lý Đạt hôn lên môi người yêu cũ và vứt cái chăn ra. Anh gác một chân của cô gái lên người, cả hai nằm nghiêng hướng vào nhau. Tay Quyên đưa xuống chỉnh con cặc đâm vào lồn mình.
– Không đeo bao sao?
– Em muốn tận hưởng nó, em muốn tinh trùng của anh.
– Em không sợ có thai?
– Hôm nay ngày an toàn anh yên tâm.
– Thế thì anh cho em biết mùi.
Lý Đạt đưa tay bấu mạnh vào mông bạn gái cũ rồi dập tới tấp.
– Thầy còn không mau ra đi chứ. (Bảo Châu đang nằm trên giường banh chân ra cho ông Phước cạ thân cặc vào khe bím.)
– Sắp rồi. Mà hình như bím em có gì thay đổi nhỉ?
– Làm gì có chuyện thay đổi?
– Thầy rành cái âm đạo của em hơn em tưởng đấy.
– Đừng nói những lời lẽ đó. Lẹ đi tôi còn về.
Ông Phước đớp lấy môi Bảo Châu để nút lưỡi.
– Áaaa… ơ… á… ớ… ớ… chậm thôi chậm thôi tên sở khanh này…
– Muốn anh tha sao? Đâu có dễ hờ… hờ…
– Hơ… hơ… em cũng sướng mà đúng không? Bảo Châu nói thầy nghe đi.
– Không đời nào… á… aaaa… chậm thôi đau chết được…
– Đau sướng à hahaha…
– Bệnh hoạn.
– Aaaaa thầy ra… thầy raaa…
Ông Phước bắn tinh nhầy nhụa lên bụng con bé Châu.
Bảo Châu đẩy ông ta lăn xuống người mình rồi vào nhà tắm, tắm rửa thay đồ chỉnh chu mang cái túi xách lên vai để đi về. Mở điện thoại thấy Tuấn Khôi gọi gần 10 cuộc. Cô quay qua nhìn ông Phước nằm một đống ngủ kho kho. Bảo Châu bước xuống nhà ra ngoài cổng gọi cho Tuấn Khôi.
– Alo sao anh gọi em không được?
– À dạ em có tí chuyện cần làm trong trường.
– Vậy anh đến đón em đi ăn nhé.
– Dạ em đang về nhà có gì em gọi anh nhé.
– Ờ thế cũng được.
Cùng lúc này tình cờ Lý Đạt chở cô người yêu cũ ngang qua.
– Ủa đó là con nhỏ Bảo Châu đúng không anh?
– Ờ đúng nó rồi. Nó đứng đó làm gì nhỉ?
– Nó cũng xinh đẹp quá chừng sao anh không thích nó. Dáng nó còn ngon hơn con nhỏ Ngọc.
– Anh không ưa tính của nó. Nhưng giờ nó thay đổi rồi nhìn cũng ngon.
– Này tên sở khanh lại muốn ăn nó nữa à.
– Cái gì ngon mà không thèm haha.
– Khốn khiếp.
– Em dạo này bận bịu nhỉ?
– Dạ tại em cũng cố gắng để được thể hiện bản thân nhiều hơn. Không có nhiều thời gian cho anh. Em xin lỗi nhé.
– Sao em lại xin lỗi anh chứ? Anh hiểu mà.
– Hôm nay em hơi mệt nên ăn xong anh đưa em về nhé.
– Ừm! Em ăn nốt đi. Anh thấy em dạo này có vẻ ốm.
– Không có đâu. Tại hôm nay em mệt nên nhìn em thế thôi.
Cả hai ăn uống xong thì Tuấn Khôi chở Bảo Châu về nhà cho cô nghỉ.
– Anh vào nhà một lát được chứ?
– Dạ được.
Vào trong Bảo Châu liền vào phòng nằm trên giường. Tuấn Khôi thấy người yêu uể oải nên đưa tay lên trán xem thử.
– Em sốt rồi đây này. Để anh đi mua thuốc cho em.
– Thôi không cần đâu anh. Em say nắng thôi. Nằm xíu là khỏe thôi.
– Thôi em ngủ đi.
– Dạ!
Tuấn khôi quan tâm ngồi đó canh Bảo Châu ngủ vì sợ cô cần gì mà mệt lại không làm được.
Trong cơn mê man ngủ Bảo Châu mơ thấy bản thân đang cùng thầy Phước ân ân ái ái ngay tại chiếc giường của mình. Trong giấc mơ Châu thấy mình đã chấp nhận cho lão già đó đâm cặc vào âm đạo nắc thỏa thích. Cô nàng giật mình, cả người nóng rang ướt đẫm mồ hôi. Trên trán đang được chườm khăn. Nhìn qua thấy Tuấn Khôi đang ngủ bên cạnh. Nhìn anh ấy Bảo Châu lại cảm thấy bản thân mình dơ bẩn và tệ hại.
– Alo Ngọc. Anh có một dự án phim ngắn 1 tập muốn mời em tham gia cùng. Lịch trình em còn nhiều không?
– Dạ dạo này dự án em cũng ít. Hay mình gặp nhau nói chuyện rõ hơn nhé anh.
– Oke vậy ngay bây giờ em có rảnh không?
– Dạ có ạ. Anh muốn gặp ngay bây giờ ạ.
– Đúng rồi em. Anh cũng có việc gần quán cũ nè em ra nha.
– Dạ để em chạy qua.
Một lát sau Mỹ Ngọc đến nơi gặp Khánh Duy.
– Nếu có thể tham gia thì anh sẽ nói với đạo diễn. Tại anh thấy vai này rất hợp với em. Với lại lịch quay một tuần 2 buổi thôi. Em ok chứ?
– Dạ nếu thế thì được anh. Nhưng mà em có cần phải cast gì không ạ?
– Không cần đâu. Anh đưa vào là sẽ được thôi.
– Thế thì phải phiền đến anh rồi ạ.
– Không sao đâu. Tại anh biết năng lực của em mà.
– Nhưng mà phim chủ đề gì thế anh?
– À chủ đề tình đầu em ạ.
– Tình đầu á. Nghe cũng hay. Nhưng anh có đóng không ạ.
– Có chứ. Anh là vai chính mà. Còn em sẽ là nữ chính.
– Thật ạ?
– Đúng. Với một điều nữa anh muốn nói với em. Là vì ở tập phim lúc trước của anh với em đó. Phim đó đang hot. Giờ anh ra phim ngắn cùng em. Nhà báo sẽ rộ lên tin về anh và em cho xem. Lúc đó tên tuổi em sẽ nổi hơn.
– Nhưng mà… như thế cũng được ạ.
– Được chứ. Anh có quen nhiều bên biên soạn báo lắm. Nên chuyện này trong tầm tay anh.
– Dạ… vậy em cảm ơn anh nhiều ạ.
– Chốt thế nhé. Ngày mai anh sẽ cho em tham khảo kịch bản.
– Dạ vâng.
– Nghe bảo ông dạo này đang cặp kè gái trẻ nhỉ?
– Bà đừng có nói bậy. Mà cho dù có thì sao?
– Ông nên nhớ tôi và ông vẫn chưa ly dị. Nếu có chuyện đó ông đừng trách tôi.
– Bà nực cười thật. Tôi và bà bây giờ chỉ là danh nghĩa thôi.
– Danh nghĩa thì vẫn là vợ chồng. À mà này thằng Phú tài xế từ nay là tài xế riêng của tôi. Nên nó sẽ không còn bổn phận đưa rước ông nữa.
– Được thôi tôi biết lái xe nên không cần đâu. Cũng lâu nay rồi tôi chả còn dùng nó. Tôi còn định đuổi việc nó đấy chứ. Bà thích thì cứ giữ lại.
Cuộc nói chuyện không mấy hòa nhã của ông Phước và vợ là bà Đào.
Nói chuyện xong ông Phước bỏ đi ra khỏi nhà. Vừa đi ra cổng ông gặp thằng Phú tài xế riêng.
– Từ nay mày là người của bả. Đừng đòi lương tao. (Ông Phước nói chuyện có phần tức)
– Dạ!
Ông Phước vừa lái xe ra khỏi nhà thằng Phú bước vào Gara xe. Nghe tiếng xe chạy bà Đào cũng ra ngoài gara mở cửa đi vào rồi đóng lại.
– Ông ấy đi chưa bà chủ? (Thằng Phú hỏi dò.)
– Rồi. Chắc là đi qua con đỉ cái đó rồi.
– Ơ kia sao bà nặng lời vậy?
– Tại vì con cũng là đỉ đực của bà mà.
Cả hai nhìn nhau cười nham nhở. Thằng Phú tháo dây nịt tuột cái quần tây xuống. Bà Đào thích ra mặt đi lại gần.
Tay bà đặt lên cái nhô nhô ở quần nhỏ xoa xoa.
– Đào nhớ Phú quá trời.
– Nhớ nhiều không?
– Nhiều lắm. Nhớ con chim của Phú nữa.
Bà Đào kéo quần lót xuống để con cặc đang cương dần lọt ra ngoài. Bà Đào sóc liên tục. Bà kéo cái áo sơ mi thằng Phú cao lên để liếm cái múi bụng của nó. Thằng Phú đặt tay lên khuôn mặt bà Đào và khen.
– Da mặt của bà vẫn căng mịn quá nhỉ. Nhìn trẻ trung lắm.
– Nhờ uống tinh trùng của Phú đấy. (Bà Đào trêu ghẹo.)
Thật ra ở cái tuổi 40 bà Đào vẫn giữ được cái vẻ trẻ trung như tuổi 27 28 là vì bà rất chăm chút cho da dẻ. Ở nhà có cả một cái phòng tập riêng cho bả. Hết tập thể dục rồi lại đi spa. Bởi thế mới hiểu sao thằng Phú đến với bả ngoài vì tiền ra còn có sự ham muốn với bà ấy.
Bà Đào liếm từ bụng rồi quỳ xuống dưới háng thằng tài xế của mình. Bà đưa lưỡi liếm láp toàn thân dương vật của phi công trẻ. Hai hòn bi bị cái lưỡi bà đảo đến tê liệt. Cái đôi môi căng mọng nhờ đi bơm của bà quả là có tác dụng. Bà ngậm mút dương vật bằng cái đôi môi gợi cảm ấy khiến thằng Phú phải mê đắm mê đuối. Cũng cái môi đó mà trong thằng Phú lực lưỡng thế cũng hóa bún thiu.
– Hờ… hờ…
– Sướng lắm đúng không? (Bà Đào nhả cặc ra ghẹo.)
– Sướng chết đi được.
Bà Đào vui lên phấn khởi. Bà ta mút nhanh nhẹn * Ọt… ọt… ọt…*
– Hờ… hờ… hờ… không ổn rồi…
Bà lại nhả cặc ra tay sóc liên tục.
– Bắn vào miệng Đào đi Phú.
Thằng Phú phê quá ôm lấy đầu Bà Đào và thúc liên tục, Bà Đào ngậm cặc Phú bú sâu trọn cả con. Cặc Phú cứ ra vào liên tục sâu ngoáy cùng mới cái cách mím môi làm nó tê dại. Nước miếng chảy lắm lem hai bên mép môi và chảy xuống cằm bà Đào. Nhìn cái cảnh bấy giờ không biết ai mới là chủ ai là tớ đây nữa. Chẳng mấy chốc nó rùng mình xuất tinh đầy ụ vào trong họng bà Đào.
Bà Đào nút nút tinh bên trong cái khe đầu khấc. Cặc Phú giật giật rồi im re trong miệng bả. Bà Đào kéo cặc ra khỏi miệng và liếm thêm vài cái mới tha cho anh chàng phi công.
– Hôm nay hơi ngấy đấy nhé. Tiền nè ăn đồ bổ vào. (Bà Đào vừa nói vừa lấy tiền ở trong túi quần ra đưa cho Phú một xấp dày.)
– Cảm ơn bà chủ. (Phú khum xuống hôn lên má bà Đào rồi mặc quần lại mở cửa gara bước ra ngoài.)
… Bạn đang đọc truyện Ngọc ngà Châu báu tại nguồn: https://gaigoi.city
Hôm sau Ngọc và Khánh Duy lại gặp nhau ở quán nước cũ để trao đổi.
Nhưng hôm nay Khánh Duy lạ lắm. Anh thay đổi cư xử với Ngọc. Bình thường anh đều có khoảng cách. Nhưng hôm nay anh cứ sáp vào con bé.
– Đây em đọc kịch bản đi. (Khánh Duy khiến Mỹ Ngọc bất ngờ vì thay vì ngồi đối diện thì Khánh Duy lại ngồi cạnh bên cô nàng trên một cái ghế sofa dài.)
– À dạ. (Mỹ Ngọc nhận kịch bản và đọc sơ qua.)
Trong lúc Mỹ Ngọc xem kịch bản thì Khánh Duy cứ chăm chú nhìn cô nàng bằng ánh mắt si mê khiến con bé cứ bị sượng sượng.
– Lại cảnh hôn á. (Mỹ Ngọc bất giác hỏi.)
– Sao thế. Em thấy không ổn sao?
– À dạ không có. Tại vì cảnh hôn trước nó còn làm cho em ngại đến giờ.
– Cố lên em dù gì mình cũng từng đóng cảnh ấy rồi. Nên là cứ bình thường thôi em.
– Dạ em biết thế nhưng em vẫn ngại ngại làm sao ấy.
Chợt Khánh Duy vô tư nắm lấy tay Ngọc.
– Em vẫn còn chưa cởi mở với anh à.
Cái nắm tay khiến Mỹ Ngọc ngại ngùng rụt tay về.
– À… dạ… chắc là như vậy. À mà anh để em về đọc kịch bản lại nha. Tại em sắp có tiết ở trường rồi ạ em về trước. (Mỹ Ngọc gấp gáp đứng dậy bỏ đồ vào túi rồi đi về.)