Phần 10
1 tháng sau…
– Em có giữ sức khỏe tốt không đấy?
– Em có mà. Anh đừng lo nha.
– Sao không lo được. Anh có bên cạnh em đâu. Sợ em nhớ anh ăn không ngon ngủ không yên rồi mất sức.
– Hứ đừng có mà ảo tưởng. Lo học cho tôi nhờ. Anh ở đây tôi mới mất sức á.
– Tại sao?
– Anh cứ quần tôi thì sao mà không mất sức.
– Vậy thì lo tận hưởng những tháng ngày trong trẻo đi. Đợi tui về khuấy đục.
– Ghê quá đi. Thôi em ngủ nhé. Anh lo mà sửa soạn đi học đi đó.
– Vâng cục cưng. Em ngủ ngon nhé. Yêu em!
– Dạ yêu anh!
Cuộc gọi điện thoại ngắn cho nhau trước khi ngủ của cặp đôi đang yêu xa. Bảo Châu và Tuấn Khôi. Lúc em ngủ cũng là lúc anh đón chào ngày mới.
1 tuần tiếp theo…
Lúc này Bảo Châu đã là thành viên của LĐN nhờ Mỹ Ngọc giới thiệu vào. Bảo Châu sau khi thoát ông Phước cũng sống một cuộc sống an yên hơn.
– Bảo Châu. Thầy Phước tìm em đấy. (Thầy Long nói.)
Bảo Châu nhìn ra ngoài cửa thấy thầy Phước đứng đợi. Con bé bước ra.
– Thầy tìm em ạ!
– Ừm. Mình nói chuyện riêng một lát nhé.
– Dạ!
Cả hai cùng nhau đi lên sân thượng của trường để nói chuyện riêng.
Lúc này trên sân thượng có một cặp nam nữ đang nép bên trong cái chỗ phơi phục trang trên sân thượng để hú hí.
Cả hai chui vào giữa những sào đồ nên từ ngoài nhìn vào chả ai thấy được. Lúc này cô gái đang quỳ dưới chân chàng trai để mút chim.
– Hờ… hờ… sâu hơn đi bé…
Cô gái ngậm nút sâu hơn để thỏa mãn chàng trai.
– Cho anh bắn vào miệng em nhé!
Chàng trai vịn đầu cô nàng lại rồi nắc nhanh nhẹn vào miệng cô. Tầm 15 giây anh bắn tinh điên cuồng trôi vào cổ họng cô nàng. Xong việc cả hai định đi xuống thì nghe tiếng bước chân nên nép vào. Nhìn lén ra thì thấy thầy Phước à Bảo Châu. Cả hai lén nghe hai thầy trò nói gì.
– Dạo này em sống tốt nhỉ? (Thầy Phước hỏi.)
– Dạ cũng may mắn là em hòa nhập tốt.
– Em có hối hận vì đã không chọn cuộc sống này sớm hơn không?
– Không? Em nghĩ mình may mắn. Vì quá khứ cho em nhiều thứ để ngày hôm nay em hiểu bình yên là gì?
– Ý em là lúc trước em không bình yên khi bên thầy sao?
– Chuyện qua rồi. Bây giờ nó là quá khứ mà em muốn quên đi.
– Em tuyệt tình thật. Em biết không? Thầy đã yêu em cho đến bây giờ.
– Em và thầy là không thể.
– Thầy biết chứ. Thầy đã hối hận khi đưa em đến để gặp Xlee và có cuộc gặp gỡ định mệnh đó. Đáng lý thầy nên ngăn em gặp anh ta vào cái đêm đó.
– Đó là số trời.
– Em đã từng có tình cảm với thầy chứ?
Bảo Châu im lặng không trả lời. Vì chính bản thân cô cũng không biết.
– Em không thể trả lời sao? Em đã từng yêu thầy đúng không?
– Thầy đừng hỏi chuyện này nữa. Em về lớp đây ạ.
Nói xong Bảo Châu quay đi. Ông Phước chạy nhanh ôm lấy Bảo Châu lại.
– Đừng Châu. Thầy nhớ em lắm.
– Thầy buông em ra đi. Ai đó thấy thì tệ lắm.
Ông Phước dần buông ra. Cô nàng đi nhanh xuống. Ông Phước thở dài rồi cũng đi. Lúc này cặp trai gái bước ra trên tay là cái điện thoại.
– Má… em thấy gì không? Anh nghi đâu có sai. (Chàng trai)
– Thì ra lúc trước ông Phước với con Châu có chuyện tình cảm thật. (Cô gái nói.)
Về phía Mỹ Ngọc. Cô nàng cũng đang bước vào những buổi quay cuối cùng trong dự án phim của Khánh Duy. Hôm nay đến ngày quay cảnh thân mật mà cô nàng e ngại. Nội dung của tập này là cả hai cùng nhau đón sinh nhật tại một khách sạn thơ mộng. Cặp đôi cùng nhau nhâm nhi một chút men say và cuốn vào nhau. Lúc đầu Mỹ Ngọc cứ nghĩ chỉ là ngồi và hôn nhau bình thường thôi. Chợt đạo diễn cho vào cảnh Khánh Duy bế Mỹ Ngọc vào phòng.
– Ủa em tưởng chỉ hôn ở đây luôn ạ?
– Không bé. Cảnh này chàng trai bế cô gái vào phòng và trao nhau lần đầu. (Đạo diễn nói)
– Sao chứ? Trong kịch bản đâu có thế? (Mỹ Ngọc ngạc nhiên.)
– Sao lại không? Em đã đọc kỹ kịch bản chưa?
– Đây anh xem. Trong kịch bản chỉ là trao nhau nụ hôn lần đầu.
– Em xem kịch bản của mọi người nè. Nụ hôn, lần đầu. Tóm lại là nụ hôn đầu và lần đầu.
– Gì chứ?
– Sao? Em không muốn quay à. Em quay cảnh này gần cuối rồi đó.
– Thôi ráng lên em. Không sao đâu. (Khánh Duy trấn an.)
– Nhưng mà em chưa chuẩn bị tâm lý.
– Anh sẽ giúp em yên tâm.
– Bên trong set up xong hết rồi. Hai đứa bắt đầu đi. (Đạo diễn.)
Tuy hơi lo sợ nhưng Mỹ Ngọc vẫn nhập tâm diễn cảnh hôn cùng Khánh Duy ngoài phòng khách. Anh chàng đưa lưỡi qua xoắn lấy lưỡi Mỹ Ngọc. Tuy ngại ngùng nhưng cô muốn quay thật tốt chứ không lặp lại nhiều lần. Cả hai hôn nhau cuồng nhiệt. Khánh Duy đứng dậy bế Mỹ Ngọc vào phòng.
– Cắt. Tốt lắm. Rồi hai bạn chỉ đạo diễn xuất thị phạm cho hai diễn viên cảnh tiếp theo giúp anh.
Hai chỉ đạo diễn xuất bước ra một nam một nữ. Hai người nhập vai. Người nam nằm đè lên người nữ và bắt đầu hôn lên cổ, vừa hôn vừa tháo cái nơ áo của nữ kéo áo xuống.
Mỹ Ngọc đứng bên ngoài xem mà há mồm lên lo lắng. Một lát nữa cô sẽ đóng cảnh này.
– Cắt tốt lắm. Rồi diễn viên chuẩn bị.
Cả hai vào vị trí chờ chỉ đạo của đạo diễn. Mỹ Ngọc người đẫm mồ hôi vì lo lắng.
– Âm thanh, ánh sáng, máy chuẩn bị. Diễn viên. 1 2 3 Diễn.
Nghe khẩu hiệu. Khánh Duy bế Mỹ Ngọc đi về phía giường. Anh đặt Mỹ Ngọc nằm xuống và tiếp tục hôn lên môi. Khanh Duy bắt đầu bước lên giường nằm đè lên Mỹ Ngọc. Cô nàng nhắm đôi mắt lai hôn Khánh Duy.
Khánh Duy kéo chăn che lại và bắt đầu hôn xuống cổ và cởi nơ áo Mỹ Ngọc. Chợt lúc này Mỹ Ngọc cảm nhận được thứ gì đó đang cộm cộm ngay mu bím. Khánh Duy cứ thế mà hôn hít làn da mượt mà của Mỹ Ngọc.
– Cắt…
Mỹ Ngọc vẫn còn chưa bình tĩnh với những gì vừa diễn ra. Trong đầu cô nàng luôn suy nghĩ đến cái gì đã cộm vào người mình. Nàng nhìn Khánh Duy với cảm xúc kỳ lạ. Ngọc tự hỏi có khi nào Khánh Duy đã nổi hứng khi diễn cảnh đó hay không.
– Em ổn chứ? (Khánh Duy hỏi thăm Mỹ Ngọc.)
– Dạ… dạ… em ok.
– Diễn viên chuẩn bị quay lại lần 2 nhé. Cảnh lúc nãy Mỹ Ngọc. Em đừng mở mắt ra, hay lo lắng gương mặt em sẽ bị sượng. Hai đứa giúp anh nhé.
Và lần hai cảnh ân ái đó lại bắt đầu. Lần này Mỹ Ngọc nhập tâm hết sức có thể. Nhưng rồi lại bị phân tâm bởi cái cứng cứng phía dưới chạm vào người. Và cứ thế là quay tiếp lần 3 lần 4…
Và đến lần thứ 8. Lần này Khánh Duy còn bạo gan hơn. Anh ta tách hai chân Mỹ Ngọc ra và nằm lọt vào giữa háng. Lúc này cái thanh cộm đó trực tiếp áp vào trọn bím Mỹ Ngọc. Cô nàng dường như đã biết được cái thứ đó là gì. Cô nàng run lẩy bẩy nhưng cố trấn an. Khánh Duy thấy Mỹ Ngoc vẫn đang nhập vai anh ta càng bạo hơn. Phần dưới Khánh Duy bắt đầu di chuyển nhẹ nhàng cạ cây hàng của mình vào bím cô nàng. Mỹ Ngọc bị cạ cảm thấy tuy kích thích nhưng có phần khó chịu. Cái hột le của cô nàng liên tục bị va chạm, khiến cô nàng có phần hứng thú. Nhưng Mỹ Ngọc không phải là người dễ dãi. Cô nàng đưa tay xuống đẩy hông Khánh Duy cao lên để không chạm vào chỗ đó của mình nữa. Khánh Duy biết Mỹ Ngọc đã nhận ra trò của mình nên dừng lại. Cũng may lần thứ 8 này cả hai đã diễn đúng ý đạo diễn nên đã hoàn thành buổi quay hôm nay.
Về nhà. Mỹ Ngọc vẫn chưa hết nghĩ ngợi về chuyện vừa rồi. Mỹ Ngọc cảm thấy vừa ngại vừa sợ khi mà Khánh Duy làm chuyện kỳ cục đó với mình.
– Mình nghĩ quá hay sao nhỉ? Chỉ là nhập vai thôi mà? Nhưng mà anh ấy cứng lên và cố ý cạ mình? Chết thật, không lẽ anh ấy cố tình… không không thể có chuyện đó… aaaa khó chịu quá.
… Bạn đang đọc truyện Ngọc ngà Châu báu tại nguồn: https://gaigoi.city
Sáng hôm sau Bảo Châu vừa vào lớp thì Mỹ Ngọc nắm tay kéo đi ra một góc.
– Có chuyện gì vậy Ngọc? (Bảo Châu thắc mắc hỏi.)
– Châu xem video này đi. (Mỹ Ngọc đưa màn hình điện thoại cho Bảo Châu xem.)
Bảo Châu hoảng hốt khi clip đó là clip quay lại cuộc nói chuyện giữa Bảo Châu và thầy Phước trên sân thượng.
– Ở đâu mà Ngọc có clip này vậy?
– Ngọc không biểt có một tài khoản mail lạ gửi cho mọi người trong lớp mình.
– Cả lớp á?
– Ừm. Thầy Long đang tìm người gửi và giải quyết. Thầy đã cảnh cáo mọi người không được phát tán clip. Châu đừng lo nha.
– Chết mất. Nếu lộ ra thì phải làm sao đây?
… Bạn đang đọc truyện Ngọc ngà Châu báu tại nguồn: https://gaigoi.city
Lúc này ở nhà bà Đào đưa đoạn clip cho ông Phước xem.
– Ông xem đi. Ông hay thật, cặp kè với con bé học trò mà để cho ai cũng biết thế này à?
– Tại sao bà có clip này?
– Một người lạ gửi mail công việc cho tôi. Ông khôn hồn mà giải quyết cho rõ chuyện này. Không thì đừng trách.
… Bạn đang đọc truyện Ngọc ngà Châu báu tại nguồn: https://gaigoi.city
Tai họa lại ập vào Bảo Châu khiến con bé rơi vào khủng hoảng.
– Châu hả đến gặp thầy. (Thầy Phước nhắn tin cho Bảo Châu.)
Một lát sau Bảo Châu đến nhà riêng để gặp ông Phước.
– Thầy vui lòng chưa. Hả? Tại sao thầy cứ biến cuộc sống tôi rơi vào bế tắc thế này?
– Thầy đâu có muốn. Clip đó đã đến tay vợ thầy rồi đấy. Không phải em là nạn nhân.
– Nhưng thầy là người đã tạo ra tất cả. Nếu thầy chọn an yên cho cả hai thì làm sao có clip đó chứ?
– Thầy thật sự vì yêu em. Thầy nhớ em nên muốn nói chuyện với em thôi?
– Thầy yêu tôi? Thầy yêu tôi mà thầy khiến cuộc sống tôi hết lần này đến lần khác bị xáo trộn. Vậy là yêu sao hả thầy?
– Thầy xin lỗi. Nhưng chuyện bây giờ không phải là mình cãi nhau. Em và thầy nên cùng nhau giải quyết.
– Cùng nhau? Giải quyết như nào đây?
– Thầy sẽ đứng lên nói tất cả chỉ là buổi tập dượt.
– Thầy nghĩ ai sẽ tin?
– Nếu chúng ta có đồng minh.
– Đồng minh sao? Ai chứ?
– Nhóm Mỹ Ngọc. Giờ chỉ có họ mới giúp được chúng ta.
– Thầy nói xem thầy muốn làm gì?
– Em hãy nhờ mọi người viết một kịch bản tập mới cho kênh youtube, trong phần kịch bản có phân đoạn như trong clip đó. Khi đó mình sẽ bảo tất cả chỉ là diễn tập.
Bảo Châu suy nghĩ một lúc lâu.
– Thầy có chắc là cách này sẽ ổn chứ?
– Chắc chắn là như thế.
– Được rồi? Tôi sẽ nhờ họ. Và sau chuyện này tôi mong thầy cút khỏi cuộc đời tôi. Tạm biệt thầy.
… Bạn đang đọc truyện Ngọc ngà Châu báu tại nguồn: https://gaigoi.city
– Á… á… á… ứ… cặc con to quá Phú ơi.
– To mới làm bà sướng mê chứ…
– Hư quá… bà là đồ mê cu thế sao?
– Không đúng sao? Bà chủ của con…
– Bà chỉ mê của Phú thôi… nắc mạnh hơn vào lồn bà đi Phú… ơ… ư…
Thằng Phú chiều lòng bà chủ lấy hết sức trẻ đóng vài cú cống hiến chanh chách vào cái âm đạo dâm tiện.
– Áaaa… a… a… a. A… bà sướng lồn quá Phú ơi.
Thằng Phú nhiệt huyết cặc nó không ngừng ra vào cái lồn nhớp nước nhờn. Nước lồn bà Đào chảy nhiều như thác đổ.
Lúc này ông Phước đứng bên ngoài đưa tai vào phòng nghe vợ mình rên sung sướng. Ông tức giận đập cửa.
Bà Đào và Phú giật mình mặc lại đồ ra mở cửa.
– Ông làm gì mà um sùm thế?
– Chuyện gì đang xảy ra đây? (Ông Phước tức trợn mắt.)
– Thì ông thấy đó Ông ăn chả thì tôi ăn nem thôi.
– Bà ăn nem trong nhà không nể nang tôi sao?
– Vậy ông và con bé đó đã mang đến cho tôi phiền phức gì?
– Tất cả chỉ là hiểu lầm.
– Hiểu lầm sao? Ông đừng tưởng tôi không biết. Ông và con bé đó đã cặp nhau từ lâu rồi.
– Bàa… bà theo dõi tôi à?
– Chuyện bình thường thôi. Từ nay việc tôi tôi làm, việc ông ông làm thế thôi.
– Bà…
Không đợi ông Phước nói hết câu. Bà Đào đóng sầm cửa và bước vào tiếp tục âu yếm với trai trẻ.
Ông Phước tức đỏ mặt bỏ đi ra khỏi nhà.