Mẹ và chị là chó cái dâm đãng – Phần 18

Website chuyển qua tên miền mới là:
truyensex.life
, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 18
Thấy cô hiệu trưởng thò tay vào áo xoa nắn bộ ngực của mình, cô Oanh chau mày định đẩy ra, nhưng lúc này dường như cả người cô không còn chút sức lực nào.
Cô hiệu trưởng không chịu buông tha mà cúi xuống thè lưỡi liếm lên vành tai của cô, sau đó còn cắn nhẹ nói: “Cô không phải thích thế này sao?”

Nghe thấy vậy, khuôn mặt cô Oanh có chút đỏ lên, vội vàng dùng sức né tránh bàn tay của cô hiệu trưởng, sau đó cô cố gắng đứng lên định chạy ra bên ngoài.

“Không còn chuyện gì nữa thì tôi đi đây! Mau buông ra! Cô làm tôi đau đấy!”

Cô hiệu trưởng nhéo nhẹ đầu vú của cô Oanh thêm mấy cái nữa rồi mới chịu rút tay ra, nhưng cô không có ý định để cô Oanh rời đi mà đứng ngăn cô lại, hung ác nói: “Cô nên ngoan ngoãn một chút đi! Đừng tưởng tôi không biết cái bộ mặt dâm đãng đĩ thõa của cô? Hừ! Nói tại sao cô lại giúp thằng nhãi đó âm mưu chống lại tôi? Hãy mau thành thật đi! Nếu không, cùng lắm thì cá chết lưới rách!”

“Nếu như chuyện này mà phanh phui ra ngoài, để xem cô làm sao có thể sống được. Đúng rồi, mấy ngày nay có phải con đĩ đó bị chơi đến mức sướng điên lên rồi không! Nói không chừng cô đã bị bỏ rơi rồi haha”

Quả nhiên cô Oanh sau khi nghe được những lời khiêu khích của cô hiệu trưởng thì cô có chút ủy khuất, nhưng cô vốn là một nữ nhân thông minh làm sao không hiểu rõ được là cô hiệu trưởng đang cô tình ly gián.

Cô Oanh hừ lạnh một tiếng nói.

“Cô đừng có mà ảo tưởng quá, nói không chừng bây giờ chủ nhân đã đưa đoạn clip đó lên mạng rồi, cô nên nhớ trong đoạn clip chỉ có cô và con đĩ đó… nghĩ xem ai sẽ tin một người phụ nữ đê tiện lăng loàn như cô đây… một khi đã vậy tôi cần phải sợ cô sao? Sao nào? Hiệu trưởng của chúng ta đã biết sợ rồi à? Nói cho cô biết, đừng bao giờ giở trò trước mặt tôi! Tôi không phải loại phụ nữ ngực to không não.”

Cô hiệu trưởng vô cùng sửng sốt khi nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng cùng với những lời đe dọa của cô Oanh.

Cô hiệu trưởng thẹn quá hóa giận mà tát mạnh vào mặt cô Oanh một cái rõ đau khiến cô loạng choạng sắp ngã nhào xuống sàn, nhân lúc cô Oanh không kịp phản ứng thì cô hiệu trưởng lại đạp ngã cô xuống sàn khiến cô rên rỉ một tiếng đau đớn.

Sau đó cô hiệu trưởng túm lấy tóc và đẩy cô Oanh nằm sấp xuống, đồng thời còng tay và chân cô lại bằng chiếc còng mà cô hiệu trưởng đã chuẩn bị trước đó.

“Cô làm cái quái gì thế?”

Cô Oanh vô cùng hốt hoảng khi thấy mình bị trói cả tay lẫn chân lại.

Cô hiệu trưởng cười lạnh một tiếng rồi lấy ra trong túi của mình một cuộn băng dính sau đó dán kín lên cửa sổ.

Vì văn phòng làm việc cùng với nhà vệ sinh cách nhau rất xa, cộng với việc cô hiệu trưởng dán kín những chỗ thoát âm nên bây giờ gần như bên trong này đã hoàn toàn bị cách âm với bên ngoài.

Tiếp đến cô hiệu trưởng thong thả lấy ra một chiếc roi da quất nhẹ vào trong không khí cười nham nhở nói.

“Tôi muốn làm gì à? Vừa rồi nhẹ nhàng thì cô không muốn, tất nhiên là phải dùng một chút bạo lực rồi.”

“Đừng đụng vào tôi! Ưm… tôi là của chủ nhân… không… mau… dừng lại…”

Cô hiệu trưởng vừa nghe cô Oanh nhắc đến tôi thì lập tức lộ ra vẻ mặt chán ghét cùng tức giận mà giơ roi lên đánh mạnh lên mông cô.

“Bốp”

“AAAAA”

Bị một roi quất mạnh vào mông, cô Oanh đau đớn kêu lên một tiếng, cả người không tự chủ co quắp lại.

“Mẹ kiếp! Tao đánh chết mày! Cho mày có chủ nhân này! Tao đánh chết mày! Đồ đê tiện!” Cô hiệu trưởng nổi điên vung roi đánh liên tục lên người cô Oanh khiến cô la hét vùng vẫy dữ dội hơn.

Nhưng làm sao cô có thể tránh được khi cả tay và chân đều bị trói, cứ như thế cả người cô đâu đâu cũng bị đánh, nào là đùi, ngực, bụng, lưng, mông…

Đánh được một lúc, cô Oanh đau đến mức không thể không lên tiếng cầu xin…

“Đừng đánh nữa mà! Làm ơn! Tôi đau chết mất! A! Đau quá! Đừng đánh nữa! Tha cho tôi đi! Hiệu trưởng, xin hãy tha cho tôi! Đau quá!”

Nhìn bộ dạng khóc lóc cầu xin rất đáng thương của cô Oanh, trong lòng cô hiệu trưởng mới có chút hả giận mà dừng tay lại.

Sau đó cô hiệu trưởng đá hai chân đang kẹp chặt của cô Oanh ra để lộ cái lồn hồng hào xinh đẹp.

Cô hiệu trưởng không chút thương tiếc mà dẫm nhẹ lên nó mà xoa xoa.

“Con đĩ đê tiện mày đã biết tao lợi hại như thế nào chưa? Nếu mày không muốn bị đánh thì nên ngoan ngoãn nghe theo lời tao.”

Cô Oanh lúc này toàn thân đau đớn không thể làm gì khác hơn là liên tục đồng ý.

“Tôi sẽ nghe lời cô mà! Chỉ cần cô đừng đánh nữa là được…”

Tuy ngoài miệng cô Oanh không ngừng gật đầu đồng ý, nhưng trong lòng cô lại ngập đầy hận ý…

Mặc dù cô hiệu trưởng biết cô Oanh không mấy tình nguyện, nhưng với tình cảnh hiện tại, cô Oanh không khác gì cá nằm trên thớt nên chẳng cần quá quan tâm.

Thấy cô Oanh ngoan ngoãn, cô hiệu trưởng cười một tiếng rồi cởi giày mình ra, sau đó giẫm lên mặt cô Oanh khinh rẻ nói.

“Mau liếm chân cho tao nhanh lên! Nếu mày khiến tao không thoải mái, tao liến đánh chết con đĩ mày.”

Cũng may cô hiệu trưởng đi giày cao gót chứ không phải là giày da hay là giày thể thao, tuy rằng chân có mùi, nhưng không đến mức khó chịu mấy.

Cô Oanh không còn lựa chọn nào khác, cô đánh nhắm mắt lại cố tưởng tượng trước mắt là đôi bàn chân thơm tho của chị tôi, sau đó cô thè lưỡi ra bắt đầu liếm, mặc dù có mùi nhưng cũng không đến nỗi nào.

Chiếc lưỡi mềm mại của cô từ từ liếm nhẹ mà mút lên đôi bàn chân hôi hám của cô hiệu trưởng, cô cố gắng lấy lòng hết mức có thể.

Còn cô hiệu trưởng thì một mặt thoải mái rên rỉ dùng đầu ngón chân của mình chà lên đầu lưỡi của cô Oanh, cười mắng: “Con đĩ nhỏ! Mày liếm rất điêu luyện. Có phải là thường xuyên liếm ngón chân người khác không?”

Cô Oanh chỉ hừ lạnh một tiếng mà không trả lời…

Thấy vậy, cô hiệu trưởng không vui liên vung một roi đánh xuống. Ư…

“Mẹ kiếp! Tao đang hỏi mà đó con đĩ!”

Bị quất đau, hai mắt cô Oanh thoáng hiện lên hận ý, nhưng ngay sau đó cô buộc phải rên rỉ cầu xin…

“Vâng… đúng vậy! Tôi thường xuyên liếm chân cho người khác. Đừng đánh nữa mà! Đừng đánh! Đau quá!”

Nghe tiếng van xin, cô hiệu trưởng vô cùng hài lòng, cô luồn tay xuống mân mê lồn của cô Oanh, thỉnh thoảng còn gảy nhẹ lên hột le khiến cô giật nảy mình sung sướng…

“Như thế nào? Có thích không? Yên tâm đi, về sau tao sẽ chơi con đĩ mày mỗi ngày, để mày được sung sướng thoải mái”

Thân thể thành thục nhạy cảm của cô Oanh ngay lập tức phản ứng trước sự trêu chọc của cô hiệu trưởng, bên dưới cái lồn không kiểm soát được rỉ ra rất nhiều dâm thủy khiến cô xấu hổ cúi đầu: “Cô… rốt cục cô muốn cái gì…”

Cô hiệu trưởng không có trả lời mà vẫn tiếp tục mân mê xoa nắn cái lồn mềm mại hồng hào khiến cô càng lúc càng thở gấp khó chịu nhưng vẫn không thể né tránh được.

“Hắc hắc con đĩ nhò! Tao rất thích huấn luyện mấy đứa không nghe lời như mày! Đặc biệt là một con đĩ rất xinh đẹp! Nào! Mau lên đỉnh cho tao xem đi!”

Cô Oanh mới không bao lâu đã lên đỉnh vì thủ dâm, hiện tại lồn cô lại bị cô hiệu trưởng kích thích, cơ thể nhanh chóng lại có cảm giác, dâm thủy cứ như suối mà chảy ra không ngừng, tiếng rên rỉ quyến rũ từ trong miệng nhỏ của cô dần dần phát ra.

Cô hiệu trưởng cười dâm đãng nhanh chóng chọc hết ngón tay vào lỗ lồn cô, ngay lập tức lồn cô bắn tung tóe nước.

Cô Oanh cảm thấy xấu hổ vội vàng kẹp chặt hai chân mình lại.

“Đừng! Đừng! Tôi sắp cao trào! Sắp cao trào rồi! Tôi đái… a! A!” Sau một tiếng rên rỉ cao vút, lồn cô cô giật một cái rồi phun ra một dòng nước vàng nhạt.

“Thật là nhiều nước! Khanh khách! Không ngờ mày lại vừa lên đỉnh vừa tiểu. Đúng là đồ chó cái rẻ tiền mà!”

Cô hiệu trưởng nói xong thì rút bàn tay dính đầy dâm thủy lên trước mặt cô Oanh châm chọc.

“Mày còn nói là không phải con chó cái dâm đãng? Tốt nhất là mày nên ngoan ngoãn nghe lời tao đi! Tao cam đoan sau này sẽ khiến mày thoải mái đến chết”

Cô Oanh vô cùng xấu hổ nhắm chặt hai mắt lại thở hổn hển, một lúc sau mới mở mắt trừng lớn nói: “Hừ! Cô đừng có mơ! Cô tưởng tôi là một con ngốc à! Có gì mau nói thẳng đi, đừng có giở trò với tôi”

Thấy cô Oanh không nghe lời mà vẫn còn cứng đầu, khuôn mặt cô hiệu trưởng nhăn lại không còn dịu dàng nữa.

“Rất đơn giản! Chỉ cần mày giúp tao lấy chiếc điện thoại chứa đoạn video đó là được. Từ giờ trở đi, mày sẽ thuộc về tao, tất nhiên tao sẽ không đối xử tệ với mày! Bằng không thì…”

Chưa nói hết câu, cô hiệu trưởng nghiêm mặt vung một roi thật mạnh xuống sàn nhà: “Nếu không thì hôm nay mày chịu khổ không ít đâu.”

Cô Oanh buồn cười nhìn cô hiệu trưởng lên tiếng: “Cô không sợ là tôi sẽ giả vờ đồng ý trước, sau đó sẽ báo lại với chủ nhân sao? Đến lúc đó cô chết chắc.”

Cô hiệu trưởng như đã biết được ý nghĩ của cô Oanh nên không thèm quan tâm cười nói: “Cái này dễ thôi, tao sẽ quay lại video cảnh mày cầu xin tao đánh. Đảm bảo sẽ khiến mày được thoải mái.”


Còn tiếp…

To top
Đóng QC