Phần 3
Kể từ lần đó đến nay. Ban ngày tôi vẫn thực hiện nhiệm vụ của một thằng bảo vệ quèn, đó là bảo vệ an ninh tại khu chung cư giàu trong lòng thành phố. Ban đêm, mỗi khi ông chú trung niên, chồng của cô ấy không có ở nhà hoặc phải đi công tác xa, tôi lại được tiếp xúc, gần gũi với cô ấy.
Tôi và cô ấy đã trở lên thân thiết hơn rất nhiều, giống như hai người bạn, mỗi khi gặp nhau nói chuyện với nhau, chúng tôi đều trao đổi mọi bí mật to nhỏ, cả tôi nữa tôi cũng cho cô ấy biết về giấc mơ của mình đó là trở lên giàu có, có địa vị, có quyền lực trong xã hội. Cô ấy nói tôi còn trẻ, là người có tham vọng, chắc chắn một ngày nào đó sẽ thành công… Mặc dù thân thiết với nhau như vậy, mặc dù đã động chạm xác thịt với nhau như vậy (dù là trên danh nghĩa massage), mặc dù cô ấy cho phép tôi thủ dâm khi nhìn ngắm cơ thể cô ấy. Thế nhưng cô ấy vẫn không cho phép tôi, không cho phép bản thân được đi quá giới hạn. Tôi muốn được yêu cô ấy, tôi muốn cô ấy lấy zin của tôi, cô ấy biết, nhưng cô ấy cố tình tỏ ra không biết. Liệu có phải là do lòng chung thủy tuyệt đối với ông chú kia, hay là còn vì một lý do nào khác…
Tôi đang ngồi ăn trưa một mình tại khu sinh hoạt chung của nhân viên bảo vệ, tôi ngồi nhâm nhi mặc dù thức ăn cho nhân viên chẳng có gì, một ít lạc rang, bát canh rau hẹ, một miếng trứng, vài lát thịt luộc… Tôi ngồi suy nghĩ mông lung về tương lai, về người phụ nữ ấy, về mẹ. Giờ đã là quá trưa, đường phố vắng hoe, sự im ắng bao trùm, thỉnh thoảng chỉ nghe tiếng rắc rắc của một cành cây khô nào đó bị gió mùa thu bẻ gãy. Bỗng thằng Vương từ đâu chạy tới, nó cởi trần để lộ ra cơ thể đen nhẻm, rắn chắc cùng cơ bụng 6 múi do quá trình tập gym đều đặn. Nó hớt hải hét toáng gọi tên tôi, tôi giật mình, đưa ánh mắt ngơ ngác nhìn nó. Nó thở hổn hển, mồ hôi đổ ra bóng nhẫy, nó phấn khích, nó nói với tôi người phụ nữ tại căn hộ phòng số 103 tìm tôi. Tôi hỏi lại ngờ vực “Thật không”? Vì chưa bao giờ cô ấy muốn gặp tôi khi trời đang sáng ban ngày ban mặt như này cả. Hơn nữa, ông chú trung niên, chồng cô ấy hiện tại đang có ở nhà.
Thằng Vương nhấn mạnh câu nói của nó như để khẳng định ” Thật “! Tôi chơi với nó đã lâu, hiểu được nhiều điều từ nó cả mặt tốt cả mặt xấu, thế nhưng tôi chắc chắn một điều ” Nói dối ” không phải sở thích của nó. Thằng này rất thật thà, ít nhất là cho tới hiện tại… Tôi vui mừng, rồi cảm giác vui mừng nhanh chóng tan biến chuyển sang hoang mang, tôi hơi run. Chẳng nhẽ chuyện của mình với cô ấy bị ông chú kia phát hiện rồi ư? Vứt đôi đũa sang một bên, tôi đứng dậy rời khỏi phòng sinh hoạt chung, thằng Vương chạy theo dò hỏi có chuyện gì khi thấy sắc mặt tôi thay đổi. Tôi nhìn nó mỉm cười ” Không có gì “! Có vẻ như nó cảm nhận được điều gì đó không lành từ nơi tôi, nó bước đi theo tôi, sẵn sàng giúp đỡ nếu có chuyện gì đó tồi tệ xảy ra.
Đi dọc dãy hành lang, tôi đã thấy từ đằng xa, ngay nơi cửa phòng số 103. Ông chú trung niên nọ đang đứng đút hai tay vào túi quần. Một người đàn ông to béo bụng phệ, với nước da trắng hồng, bộ ria mép được tỉa tót gọn gàng. Dù chỉ là một chiếc quần tây đen cùng áo sơ mi trắng mà hằng ngày ông vẫn mặc đi làm, thế nhưng thần thái của ông chú vẫn toát lên vẻ sang trọng, lịch lãm. Tôi cảm nhận được đôi chân mình bắt đầu trở lên run rẩy, tôi chưa từng biết sợ hãi bất kỳ điều gì, thế nhưng việc làm chuyện đen tối với vợ người khác sau lưng, khiến tôi trở lên yếu thế…
Tôi bước đến gần hơn, tim đập thình thịch. Nếu như chuyện của tôi và cô ấy bị phát hiện thì tôi coi như xong. Có thể sẽ bị đuổi việc, có thể sẽ bị ông chú thuê người đánh cho một trận nên thân hoặc tệ hơn là phải khăn gói về quê và chẳng thể nào gặp lại người phụ nữ ấy. Thế nhưng mọi sự sợ sệt, hoài nghi, hoang mang của tôi đều tan biến. Khi ông chú thấy tôi, ông mỉm cười, nụ cười thân thiện không giả tạo. Sau một vài giây hơi bỡ ngỡ tôi cũng nở nụ cười chào ông, ông chú khoác một tay lên vai tôi, dẫn tôi vào trong phòng. Thằng Vương nãy giờ vẫn đi theo tôi, đưa ánh mắt tò mò, ngơ ngác nhìn với theo tôi khi cánh cửa phòng số 103 từ từ đóng lại…
… Bạn đang đọc truyện Mẹ tôi là kiều nữ tại nguồn: https://gaigoi.city
Tôi bước vào trong phòng, không gian đã trở lên quen thuộc chứ không còn lạ lẫm, mới mẻ như ngày đầu tiên tôi đặt chân vào. Tôi nở nụ cười, ngay phòng khách, cô ấy đang ngồi vắt chân trên chiếc ghế sô – pha nỉ. Mặc một bộ áo dài màu đen có họa tiết hoa văn đính đá đẹp mắt, tóc búi cao, từng đường cong trên cơ thể cô ấy như thể được tôn thêm với bộ trang phục truyền thống ấy. Cô ấy nở nụ cười thật xinh khi nhìn thấy tôi, ông chú vỗ vỗ vai tôi kêu tôi ngồi xuống. Tôi cảm thấy hơi gượng gạo khi được ngồi ngang hàng với những tầng lớp có đẳng cấp cao hơn mình. Ông chú ngồi cạnh, ông chú mở lời…
Tôi chẳng thể nói rõ hay diễn tả chi tiết buổi chuyện trò trao đổi ấy ra sao, vì nó quá đột ngột, quá bất ngờ, mọi thứ cứ ngỡ như trong mơ vậy. Đại khái tôi chỉ nhớ, nhờ vào sự thuyết phục của cô ấy, cũng như nhận thấy sự tham vọng địa vị của một thằng trai trẻ đang bùng cháy trong tôi. Ông chú ngỏ ý giúp đỡ, muốn cho tôi một công việc đó là làm tài xế xe riêng của ông ấy. Tay chân tôi run rẩy, tôi đứng hình mất vài phút, không phải vì sợ nữa mà là vì tôi nhận thấy, cơ hội để cuộc đời tôi bước sang trang khác đã tới. Nếu tôi muốn, ngay ngày mai, ông chú sẽ dẫn tôi đi theo, tôi sẽ được học lái xe, được theo chân ông ấy bước chân vào thế giới thượng lưu, tôi nhìn ông ấy bằng đôi mắt đầy sự cảm kích cùng lòng biết ơn, tôi nhìn sang người phụ nữ ấy, tôi nhìn thấy một thiên thần. Cô ấy mỉm cười nhìn tôi, tôi cũng mỉm cười, rồi tôi gật đầu nhẹ ra hiệu đồng ý…
… Bạn đang đọc truyện Mẹ tôi là kiều nữ tại nguồn: https://gaigoi.city
Đã khá lâu rồi kể từ cái lần cuối cùng đó, người ta thường nói, ông trời sẽ chẳng lấy đi tất cả của một ai. Bước ngoặt cuộc đời đến với tôi như một đặc ân của số phận, một cách thật bất ngờ… Tôi đã lái xe khá vững, một tấm bằng lái xe hạng D là thành quả của những nỗ lực, vượt qua giới hạn bản thân, cũng một phần là nhờ sự nâng đỡ của ông chủ.
Ông chủ đã giúp đỡ tôi, cho tôi tiền bạc, cơ hội, hy vọng, cho tôi được tiếp xúc với những thú vui của giới thượng lưu vì tôi hiện tại đang là tài xế riêng của ông. Tuy nhiên có một thứ của ông chủ không thể cho mà hằng ngày hằng giờ hằng đêm tôi khao khát đó là người phụ nữ ấy. Phải rồi đã lâu rồi tôi chưa gặp lại cô ấy, do đặc thù tính chất công việc của ông chủ mà ở ngoài xã hội nhiều hơn là ở nhà, có lẽ cô ấy phải cô đơn lắm…
Hiện tại đang là 11h21 phút, tôi đang đánh lái đều đều điều khiển chiếc xe audi màu đen trên con đường tối âm u, 2 bên là những ruộng ngô phảng phất thơm thơm mùi sữa non cùng tiếng ếch nhái, tiếng côn trùng kêu réc réc… xa xa mà gần gần. Ông chủ vừa đi gặp đối tác nước ngoài bàn một dự án kinh doanh mới, do quá chén nên ngủ li bì từ lúc rời khách sạn cho đến tận bây giờ. Tôi cũng uống vài chén, đường xá xa xôi, công việc vất vả nhưng hiện tại trong lòng tôi cảm thấy hào hứng, hồi hộp và có gì đó vui vui một chút. Tôi đang trên đường trở về căn hộ sang trọng số 103, nơi mà tôi biết chắc chắn rằng người phụ nữ ấy đang ngóng chờ bọn tôi quay về. Ngoài trời bỗng trở mưa, những cơn mưa bụi nhẹ nhẹ bám vào cửa kính, tôi bật cần gạt nước, vừa lái xe tôi vừa hát thầm vu vơ một bài tình ca mà chính tôi còn chẳng biết…
Phải mất thêm 3 giờ chạy xe nữa, tôi mới đưa được ông chủ về nhà. Vẫn là con phố thân quen, với hàng cây bàng xum xuê đang mùa rụng lá. Ông chủ lúc này đã thức dậy, không phải tỉnh nhưng cũng chẳng phải say, chỉ ngồi im thỉnh thoảng ợ hơi nồng mùi rượu. Tôi gạt cần số, đỗ xe, quay sang ông chủ nói bằng giọng nhỏ nhẹ…
“Về đến nhà rồi chú”
Ông quay sang nhìn tôi bằng ánh mắt lờ đờ vô hồn, rồi đưa tay quờ quờ túi áo tui quần tìm điện thoại. Tôi với chiếc cặp màu đen ở hàng ghế sau ô tô, lục tìm điện thoại đưa cho ông, ông mỉm cười rồi tìm số trong cái danh bạ điện thoại có đến trăm số khác. Tìm đến số điện thoại có ghi ” Vợ yêu “! Ông gọi lần thứ nhất không có ai nghe máy, phải mất đến lần thứ 2, bên kia mới có tiếng đáp trả. Tôi hồi hộp lắm, ngồi lặng yên lắng nghe cuộc trò chuyện của hai ông bà chủ, rõ ràng về lý thì đây là cuộc nói chuyện vui vẻ của cặp vợ chồng sau bao nhiêu ngày xa cách mà chẳng liên quan gì đến tôi, thế nhưng khi nghe những tiếng ” Em nhớ anh”, ” Em yêu anh “… của cô ấy từ bên kia điện thoại nhỏ nhẹ vọng ra, cũng làm tôi có đôi chút chạnh lòng.
Ông chủ bước ra ngoài, dáng vẻ hơi liêu xiêu khi vẫn còn hơi men trong người, quần áo xộc xệch. Tôi cũng bước ra, chỉnh sửa lại quần áo hộ ông, để ông chuẩn bị gặp lại cô vợ trẻ…
Tôi và ông đứng dưới gốc cây bàng bên đường thêm 10 phút nữa, từ đằng xa về phía khu chung cư, bóng dáng của người phụ nữ mặc bộ đầm trắng đang hớt hải chạy về phía chúng tôi. Dưới cái ánh đèn đường màu vàng vàng trông cô thật quyến rũ, thật nổi bật, như những con đom đóm trong đêm. Ông chủ cũng bước vội lại, những bước đi loạng choạng, đủ để hiểu họ yêu nhau nhiều như thế nào. Họ càng ngày càng tiến về phía nhau, 10 mét, 5 mét, 2 mét, rồi chẳng còn khoảng cách nào nữa, họ ôm chầm lấy nhau thật chặt. Cô ấy thút thít giận hờn, còn ông chủ hôn những cái hôn đầy yêu thương lên trán, lên tóc cô ấy. Đôi tay ông vuốt ve theo chiều dài mái tóc đen óng ả xuống đến thắt lưng rồi xoa xoa nhẹ lên cặp mông căng tròn sau lớp váy đầm trắng. Tôi vẫn đứng dưới gốc cây bàng, lặng lẽ đứng nhìn, tôi có một nỗi buồn không tên, nhưng tôi cảm thấy vui vì nó… có lẽ vì ông chủ đã giúp tôi, giúp tôi trao cái ôm, trao những nụ hôn, những yêu thương của tôi cho cô ấy…
Hai người họ nắm tay bước những bước chầm chậm về phía khu chung cư, tôi theo sau, xách chiếc cặp đen đựng giấy tờ tài liệu cơ quan, cùng cái vali siêu to khổng lồ đựng đủ thứ đồ lỉnh kỉnh… Mọi chuyện vẫn diễn ra y như cái ngày đầu tôi gặp 2 người họ, vẫn là tôi, một thằng trai tơ quê mùa hiền lành đem một tình yêu thầm kín cho một người phụ nữ mãi mãi chẳng thuộc về mình.
… Bạn đang đọc truyện Mẹ tôi là kiều nữ tại nguồn: https://gaigoi.city
Mở cửa phòng số 103 quen thuộc cảnh vật vẫn như vậy, ánh sáng trắng trong lành từ không gian phòng ùa ra mời gọi như phá tan sự lạnh lẽo cô đơn tối tăm của không gian bên ngoài. Vứt vali và cặp sang một bên, tôi dìu ông chủ vào phòng ngủ. Có lẽ phần vì mệt, phần vì vẫn còn đang trong trạng thái say sưa nửa tỉnh nửa mê. Ông nằm lên chiếc đệm ga màu trắng êm ái rồi chìm vào giấc ngủ li bì ngay sau đó. Cô ấy ân cần đặt cái chậu ấm có vài lát gừng tươi, mùi gừng nhẹ nhàng thơm thơm phảng phất. Cô ấy làm ướt khăn rồi lau người cho ông chủ, tôi im lặng ngồi phía bên kia giường đối diện với cô, nhìn ngắm cô, cô biết, thỉnh thoảng cô ngẩng mặt, đưa đôi mắt với con ngươi màu nâu nhạt lên nhìn tôi rồi ngượng ngùng đánh mắt làm ngơ đi chỗ khác. Tôi nuốt nước bọt ực ực liên tục như ngày bé thèm khát có được một qua kem, nhưng lúc này không phải kem, mà là một điều gì đó khác. Và như một thứ hư hỏng, phía dưới đũng quần, dương vật bên trong của tôi bỗng nhiên căng cứng hết cỡ, nó giật giật, hơi thở tôi nặng nhọc hơn, tôi đổ mồ hôi, tôi kiềm lén, tôi đứng phắt dậy rồi bước ra ngoài hành lang căn phòng, tôi hít một hơi rồi thở dài. Tôi nhắm mắt, cô gắng giữ bình tĩnh nhất có thể, tôi rất sợ, tôi sợ rằng nếu một ngày nào đó tôi không còn giữ được phần người bên trong tôi thì chuyện gì tồi tệ sẽ xảy ra.
Những chậu hoa sứ ở ban công tỏa mùi hương thơm ngát, nó xoa dịu lòng tôi, tôi đưa tay xoa xoa đũng quần cho dương vật dịu bớt. Bất ngờ cô ấy từ trong phòng tiến ra ban công phía sau tôi, tôi hơi giật mình, tôi thẹn thùng. Cô ấy nở nụ cười cảm ơn tôi đã đưa ông chủ về nhà an toàn, tôi gật gù, tôi cũng cười, đưa tay ra sau gáy gãi gãi lúng túng… Cô ấy ngồi lên thành chậu hoa sứ, đôi chân thon thả trắng mịn màng khép lại ý tứ.
Cô ấy bắt đầu câu chuyện, cô ấy tâm sự với tôi cô ấy tâm sự với tôi về cuộc sống, về sự cô đơn, về tất cả những thứ như một người bạn. Tôi đứng dựa lưng vào ban công, hai tay đặt lên thành ban công, tôi lắng nghe, nhưng thật tình tôi mải mê ngắm cô ấy nên chẳng nhớ được gì nhiều.
Rồi cô ấy đòi uống bia giải sầu, tôi khuyên cô ấy đừng nên uống nhưng cô ấy cứ đòi uống, tôi đành xuống chỗ để xe ô tô lấy lên hai vỉ bia Hà Nội. Bóc lon, tiếng xèo xèo của ga cùng bọt trắng trào ra, tôi mỉm cười đưa cho cô ấy. Cô ấy đưa lên miệng uống một ngụm nhỏ rồi nhăn mặt thè lưỡi, có vẻ đây là lần đầu cô ấy tiếp xúc với nước uống chứa cồn. Tôi cười, tôi nói với cô ấy uống thêm vài lần sẽ thấy ngon hơn, cô ấy tin lời tôi, cô ấy uống thêm vài lần, vài lần, rồi vài lần nữa.
Cuối cùng cả tôi và cô ấy đã say, mặc dù là con trai nhưng nói thật tửu lượng của tôi rất kém. Tôi ngồi lên thành chậu hoa sứ cạnh cô ấy, tôi cảm nhận được hương thơm nhẹ nhàng từ hoa sứ hay từ cơ thể người phụ nữ ấy. Mái tóc đen dài óng ả bồng bềnh của cô ấy rũ xuống, tôi đưa tay vén mái tóc lên mang tai, cô ấy đưa mắt nhìn tôi, con người màu nâu nhạt lờ đờ ươn ướt chứa đựng rõ sự ưu tư muộn phiền.
Rồi cứ như có một lực hút ma mị, hai đôi mắt nhìn thấy nhau, cảm nhận được tâm tư của nhau, tôi cảm nhận được ánh mắt cô ấy càng ngày càng gần hơn, to hơn, rồi chẳng còn thấy gì nữa. Hai đôi mắt nhắm nghiền, tôi cảm nhận được hơi thở thơm tho ấm nóng cùng hơi men thoang thoảng từ miệng cô ấy. Tôi cảm nhận được sự mềm mại, ướt át khi lưỡi của cô ấy đang đan xen quyện lấy lưỡi của tôi. Tôi đang hôn cô ấy, môi chạm môi, lưỡi chạm lưỡi, tôi ngấu nghiến, tôi mút lưỡi cô ấy chùn chụt. Cô ấy lim rim đáp lại tôi, hai tay vòng sang ôm ghì lấy vai tôi. Một tay tôi ôm vào má cô ấy, tay còn lại xoa nhẹ nhẹ vùng thắt lưng rồi dần dần xuống bờ mông căng tròn của cô ấy tôi nắn bóp mạnh bạo hơn. Có tiếng rên khe khẽ nhỏ nhẹ từ miệng cô ấy thoát ra, dương vật trong quần tôi vừa dịu lại thì ngay lập tức lại cương cứng hết cỡ vì bị kích thích đến tột độ.
Tôi ngồi thụp xuống đất, đưa bàn chân với những ngón chân nhỏ xinh đều đều lên miệng, tôi mút ngon lành như đang thưởng thức món ăn gì đó ngon lắm. Một ngón, hai ngón, ba ngón… rồi cả 5 ngón chân cô ấy trong miệng tôi, cô ấy thích thú khi được tôi liếm mút bàn chân, đôi má ửng hồng, mắt lim rim. Tôi đổ chút bia lên bắp chân thon gọn của cô ấy, rồi dùng lưỡi đưa dọc theo bắp chân, cô ấy đưa tay vuốt ve lên tóc tôi, nhìn tôi trìu mến. Rôi tôi làm bạo, tôi không còn làm chủ được bản thân nữa, đưa hai bàn chân của cô ấy đặt lên thành chậu cây hoa sứ, tôi banh cặp đùi mịn màng của cô ấy sang hai bên, để lộ ra vùng tam giác sexy với cái quần lót ren mỏng màu trắng. Hơi thở của tôi trở nên nặng nề hơn, tôi vục mặt vào vùng tam giác ấy, hít một hơi thật sâu, thật dài. Mùi thơm của sữa tắm, cùng mùi nhè nhẹ của phụ nữ đầy kích thích đi thẳng vào khứu giác của tôi, nó làm tâm trí của tôi trở lên điên loạn. Tôi đưa cái lưỡi ướt át của mình dọc theo cái khe quần lót màu trắng, cô ấy rùng mình, hơi khẽ khép đùi lại, một tay túm chặt vào tóc tôi. Sự ngại ngùng của cô ấy dần chuyển sang hưởng ứng, cô ấy bắt đầu có những tiếng rên khoái cảm đầy khiêu dục…
“Ư… ư… ư…”!
Tôi vẫn đưa lưỡi liếm láp bướm của cô ấy qua chiếc quần lót đều đều, nhưng rồi khi tôi đưa tay, kéo dần chiếc quần lót ấy xuống, tôi muốn khám phá cô ấy nhiều hơn. Cô ấy giật mình tỉnh lại, cô ấy đưa tay ngăn tôi lại. Kéo lại chiếc quần lót vừa bị tụt một nửa, cô ấy thẹn thùng nhìn tôi rồi đứng phắt dậy chạy vào trong phòng tắm khóa trái cửa lại, bỏ mặc tôi ở lại ngoài ban công cùng nỗi niềm chất chứa, và cái dương vật căng cứng chưa được giải tỏa. Tôi đến sát cửa phòng tắm, tôi xin lỗi cô ấy, cô ấy không nói gì chỉ kêu tôi về đi. Tôi biết cô ấy muốn chuyện đó, thế nhưng tâm lý của một người vợ đức hạnh lại lên tiếng kịp thời không cho phép điều đó xảy ra, có lẽ cô ấy cần thêm thời gian, tôi biết sẽ rất lâu, nhưng tôi vẫn sẽ chờ…