Mẹ là hiệu trưởng – Phần 30: Lọ thuốc màu trắng 2

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.life, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Phần 30: Lọ thuốc màu trắng 2
Chẳng lẽ dì Ôn đã về? Trước khi tôi có thể xác nhận suy đoán của mình, một tiếng bước chân dồn dập đến gần tôi một cách nhanh chóng. Và tôi vừa bước ra khỏi phòng còn chưa kịp đóng cửa.
Đương nhiên loại tình tiết máu chó đụng phải dì Ôn trước cửa phòng là không thể xảy ra, phải biết căn biệt thự này rộng lớn cỡ nào, phải đi một quãng thời gian nhất định mới có thể đến phòng của dì ôn. Ngay cả khi tôi chạy, chỉ cần tôi rời khỏi phòng của dì Ôn là đủ.
Dĩ nhiên, tôi đi ra lối đi trên tầng hai, vừa lúc gặp dì Ôn đi lên, tôi chuẩn bị đi tới chào hỏi. Nhưng tôi thấy dì Ôn hình như có chút không đến.
Dì Ôn lúc này hoàn toàn khác với tư thế nhẹ nhàng di chuyển mà tôi nhìn thấy lần trước, như bị người truy sát, vẻ mặt tái nhợt, mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, hơi thở gấp gáp. Theo lý mà nói, nó chỉ là tầng 2, vì vậy không nên hụt hơi như thế. Kỳ lạ là sau khi dì Ôn leo cầu thang bước lên lối đi bằng phẳng chân phải bám vào bức tường bên cạnh vì trọng tâm không vững, dưới chiếc váy tím tao nhã, đôi chân dài trắng như thủy tinh bị kịp chặt, cũng khiến dì Ôn đi lại khó khăn, nhưng có vẻ như dì Ôn không cố tình làm thế, mà là muốn kìm hãm cái gì đó.
Khi tôi nhìn thấy điều này, trực giác của tôi, lẽ nào dì Ôn uống thuốc kích dục như lần trước của mẹ à? Nhưng là dì Ôn, ai dám làm chuyện này? Mà sau khi nhìn kỹ, dì Ôn bị thuốc kích dục làm cho động dục không khác gì nhiều so với mẹ, sau khi thuốc có tác dụng với mẹ, dáng vẻ dâm đãng đó, bây giờ nghĩ lại tôi vẫn là có chút không tiêu hóa được.
Mặc dù tôi không biết tại sao, tôi nhanh chóng bước đến gần cô ấy và hỗ trợ dì Ôn.
Dì Ôn sửng sốt trước sự xuất hiện đột ngột của tôi.
“Tiểu Phong? Tại sao cháu lại ở đây”
“Cháu đến chơi với tiểu khải” tôi đã trả lời. Tôi thừa nhận, câu trả lời của tôi đã bỏ sót rất nhiều chi tiết. Nhưng tôi không thể nói với dì Ôn rằng tôi đến nhà Từ Béo để xem bộ phim hạng A. Nếu tôi thực sự nói như vậy, tôi nghĩ rằng Từ Béo sẽ đuổi theo và giết tôi 9 quãng con đường, hoặc thậm chí tuyệt giao với tôi ba ngày.
“Còn tiểu khải đâu?”
Không biết có phải là do tôi nhầm hay không, khi dì Ôn hỏi Từ Béo đang ở đâu, vẻ mặt lộ ra vẻ lo lắng và có chút sợ hãi, đồng tử hơi co lại, tựa hồ đang hoảng hốt nhận được câu trả lời mà bà không muốn có được.
“Cậu ấy đã đi ra ngoài khi cháu đến. Cháu không biết cậu ấy đã đi đâu. Cháu nghĩ cậu ấy hẳn là quay lại sớm thôi. Không ngờ sau khi đợi nửa tiếng đồng hồ, cháu không gặp được nó. Cháu đang định quay về.” Dường như là câu trả lời mà dì Ôn muốn nghe, nhất thời dì Ôn buông lỏng lo lắng, và lông mày nhíu lại.
“Được rồi, Tiểu Phong, dì không sao, buông dì ra đi.”
Nghe xong lời này, tôi liền buông tay dì Ôn ra, nhưng thời điểm tôi buông dì Ôn ra, khuôn mặt xinh đẹp quen thuộc của dì Ôn lại thoáng hiện lên một tia đỏ bừng và đột nhiên cả người sụp xuống trên mặt đất.
May mà phản ứng của tôi đủ nhanh, tôi nhanh chóng vươn tay đỡ lấy thân thể mỏng manh của dì Ôn, không cho dì Ôn ngã xuống đất.
Theo quán tính, lúc này tôi và dì Ôn đã gần sát nhau, một luồng xạ hương như thung lũng trống trải hay phong lan xâm nhập vào dây thần kinh khứu giác của tôi, khiến dục vọng thầm lặng trong người tôi bỗng chốc bị khơi dậy. Có một sự bùng nổ mãnh liệt.
Tuy nhiên, tôi không phải là người duy nhất có cảm giác kỳ lạ. Khi tôi đến gần, một hơi thở mạnh mẽ nam tính cơ thể cũng có phản ứng. Dì Ôn rõ ràng có thể cảm nhận được có một luồng nhiệt từ từ, từ hạ thân chảy ra, bí đạo vốn đã trống rỗng muốn vật khổng lồ lấp đầy, đột nhiên bởi vì sự xuất hiện của tôi, đã vượt xa so với bình thường, dương khí của đàn ông chắc chắn là một liều thuốc kích dục rất nguy hiểm cho phụ nữ. Hơn nữa, thể chất hiện tại của Ôn Uyển Đình khi bị hơi thở nam tính của tôi lôi kéo, giống như đang kích nổ mười tấn quả bom. Hơi thở của dì Ôn càng lúc càng gấp gáp, so với lúc trước nhanh hơn gấp mười lần, sắc mặt hoàn toàn từ tái nhợt chuyển sang ửng hồng. Cũng may dì Ôn còn có lý trí, biết người đàn ông trước mặt là đứa trẻ trạc tuổi con trai bà, đồng thời cũng là bạn tốt của con trai bà từ nhỏ đã lớn lên. Không phải là tên hoang dâm loạn nào đó, nơi này cách phòng không xa, cho dù là nghiến răng nghiến lợi cũng phải nhịn.
Vì vậy Ôn Uyển Đình cố gắng hết sức kiềm chế bản thân, cố gắng không để mình thấy có gì khác thường, nói: “Đừng lo lắng Tiểu Phong, dì Ôn không sao đâu, chỉ là hôm nay có chút mệt”.
Tuy rằng cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng không có nghĩ tới quá nhiều, dù sao theo suy nghĩ của người bình thường, phụ nữ cả ngày không thể đều tình cờ xảy ra trúng thuốc được.
Dì Ôn đã nói như vậy thì tôi không thể nói đc gì, dù tôi nhớ nhung tấm thân ngọc mềm và thơm tho của dì Ôn, dì ấy vẫn là trưởng bối của tôi, bất luận là về mặt lễ phép, hay là mặt khác tôi cũng không nên chống lại dì Ôn.
Vì vậy tôi chỉ có thể miễn cưỡng buông dì Ôn ra. Tôi chỉ không ngờ những cảnh kịch tính lại xảy ra đột ngột như vậy.
Mất lực chống đỡ, dì Ôn không ngờ tôi lại dễ dàng buông ra, hơn nữa còn rút toàn bộ tay đi, đột nhiên, cơ thể mất đi trọng tâm và loạng choạng ngã xuống đất.
Khi tôi nhìn thấy điều này, tôi cũng biết mình dường như đã làm sai điều gì đó, vì vậy tôi vội vàng đỡ dì Ôn dậy.
“Thực xin lỗi, dì Ôn, cháu…” nghe thấy giọng điệu tội lỗi của tôi, trên mặt đỏ bừng nở tia cười, ” ta không trách cháu, là dì Ôn không đứng vững mà thôi”.
“Cháu…”. Tôi định nói gì đó, nhưng tôi đột nhiên sững sờ.
Vị trí của dì Ôn và tôi lúc này bởi vì được tôi chống đỡ, ngực tôi vừa hay ở trước mặt dì Ôn, hai tay đỡ cánh tay của dì Ôn, mà dì Ôn chỉ vừa đứng dậy, cơ thể hơi tiến về phía trước, vừa vặn tạo thành một đường xiên hình tam giác với đường ngắm của tôi.
Khi dì Ôn từ từ nâng người lên và di chuyển đến tiêu điểm của mắt tôi, mắt tôi vừa khéo rơi xuống trước ngực dì. Cái này còn chưa tính là cái gì, cái đáng chết không chết, quần áo của dì Ôn hôm nay buông lỏng hơn, do nguyên tắc câu cá, cổ áo ngực dì Ôn rủ xuống, lộ ra một mảng lớn trắng như tuyết.
Bầu vú căng tròn và trắng nõn được bọc trong một chiếc áo lót màu tím, có một đường rãnh màu đen khó dò. Còn không biết có phải vừa rồi do động tác quá mức của dì Ôn khiến cho chiếc áo lót ren màu tím bên trong dường như bị xê dịch có phải do động tác quá mạnh của dì Ôn không?
Cái này… tôi dường như bị phân tâm bởi một chút quầng vú này, và tôi không thể giải phóng bản thân trong một thời gian dài. Sau đó thân thể có phản ứng, dương vật to lớn ở hạ thể cũng dần dần thức tỉnh, ngọn lửa dục vọng trong lòng hừng hực xông lên.
“Được rồi, Tiểu Phong, có thể thả dì ra được rồi, Tiểu Phong… Tiểu Phong… Tiểu Phong??”
Thấy tôi không lên tiếng cũng không nhúc nhích, dì Ôn bối rối gọi tôi vài lần, nhưng tôi vẫn như không nghe, chày cối không nhúc nhích. Vì vậy dì Ôn cảm thấy kỳ quái, nếu là người đàn ông khác, dì Ôn còn có thể hiểu được vì muốn quấn lấy bà, nhưng tôi chỉ là một đứa trẻ trong nhận thức của dì Ôn, dì Ôn rất hiểu tôi không phải là loại người ấy. Hơn nữa đến tận bây giờ, tôi ở trong nhận thức của dì vẫn chỉ là một đứa trẻ, làm sao tôi có thể suy nghĩ lệch lạc được.
Khi nhìn lên, thấy rằng tôi đang nhìn dì ấy chăm chú, không, chính xác là, tôi đang nhìn vào ngực dì ấy, biểu tình ngơ ngác, quan trọng nhất là lỗ mũi bên trái tôi cư nhiên chảy máu, thấy vậy, dì Ôn sửng sốt một chút, có chút không rõ.
Ngay lập tức, nhìn xuống dì ấy, chỉ thấy cổ áo của dì ấy đã mở rộng ra, để lộ ra mảnh tuyết trắng đó. Lúc này thân thể xeton xinh đẹp của mình có sức hấp dẫn như thế nào đối với đám nhóc con này. Ngay lập tức, Ôn Uyển Đình khẽ mỉm cười, sau khi biến mất hoàn toàn phản ứng như một người phụ nữ nên làm. Thay vào đó, dì ấy nói: “Trong đẹp không??”
“Trông đẹp quá…” lúc này, tôi vẫn đang đắm chìm trong khung cảnh tuyệt vời và không thể giải tỏa được bản thân, tôi suýt nữa thì buộc miệng.
“Có lớn không?”
“Lớn”
“Có muốn sờ không”
“Muốn, ah…”cuối cùng tôi cũng định thần lại, nhưng bị câu hỏi của dì Ôn làm cho sửng sốt, mà ngượng ngùng.
“Dì Ôn, cháu… cháu không phải…”. Tôi không thể nói ra khỏi miệng, tôi không biết phải nói gì, chẳng lẽ dì Ôn cháu xin lỗi, cháu không phải có ý nhìn ngực dì đâu. Nếu tôi thực sự nói điều đó, tôi thực sự bị che mắt rồi. Tình huống hiện tại của tôi tương đương với, bạn không cẩn thận nhìn thấy bộ phận bí mật của trưởng bối, lại bị trưởng bối phát hiện, nói cách khác, nếu là bạn gặp phải tình huống như thế, bạn sẽ nói thế nào? Nói là không phải cố ý à?
Vì vậy, bây giờ tôi rất xấu hổ, tôi muốn nói lời xin lỗi, nhưng tôi không biết phải nói gì, thậm chí còn không biết sắp xếp từ ngữ thế nào, tôi cảm thấy hông biết nói gì, bầu không khí lúc này khó tả không biết hình dung thế nào.
Thấy tôi ngượng ngùng, dì Ôn chỉ cười nhẹ, không tiếp tục trêu chọc tôi nữa, nếu không tôi thật sự phải mò ra một cái lỗ mà chui vào. Không ngờ đứa nhỏ, không biết từ lúc nào đã lớn rồi… nghĩ đến đây, ý nghĩ muốn tôi tránh xa dì ấy đã lặng lẽ thay đổi.”Đỡ dì vào phòng đi”. Tôi phải nói rằng dì Ôn thực sự rất chu đáo, dì ấy không nhắc đến chuyện vừa xảy ra mà thay vào đó rời đi lực chú ý của tôi, tránh cho tôi xấu hổ.
Tuy nhiên, lúc này thần kinh của tôi có phần lạc nhịp vì sự kích thích vừa rồi. Tôi bất ngờ bế dì Ôn lên, động tác bất ngờ của tôi khiến dì Ôn ngẩn ra, ánh mắt có chút trừng lớn, không biết vì sao mà nhìn tôi. Như không nhận ra mình đã sai, tôi đi thẳng đến cuối tầng hai với vòng tay của dì Ôn.
Cho đến khi tôi bế dì Ôn trở lại giường trong phòng, dì Ôn vãn giữ vẻ mặt kinh ngạc, dường như không hiểu những gì tôi đang làm. Khoảnh khắc nhìn thấy chiếc giường, bà thầm nghĩ, chẳng lẽ đứa nhỏ trước mặt muốn vô lễ với bà sao? Xét cho cùng, dì Ôn là phụ nữ trưởng thành, và với một số kinh nghiệm trong quá khứ, suy nghĩ của bà khó tránh xã hội hóa.
Tuy nhiên, dì ấy nhanh chóng phủ định, dì ấy hiểu rất rõ tính tôi, dựa vào kinh nghiệm nhiều năm lăn lộn ngoài xã hội. Hơn nữa Ôn Uyển Đình là người như thế nào, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể biết được tôi là ai, chưa kể dì Ôn và mẹ tôi có chút quan hệ qua lại không tệ, đó là lý do tại sao dì Ôn rất yên tâm để tôi giúp, không hề phòng bị. Chỉ là khi tôi đặt dì Ôn lên giường, thân thể tôi không tránh khỏi đụng phải dì Ôn. Sự nam tính của tôi, thứ mà đàn ông bình thường không có được, khiến tôi cảm thấy như có gì đó ở dì Ôn đang thu hút tôi. Đó là một cảm giác tuyệt vời, và nếu tôi phải mô tả nó, nó giống như so với cảm xúc của tôi, Ôn Uyển Đình bị ảnh hưởng nhiều hơn, bản thân dì ấy khác hẳn, dưới tác động của người khác phái của tôi sự trống rỗng đến cực độ không thể lấp đầy, và vùng kín hạ thể như bị hàng ngàn con kiến cắn, nếu không có tôi ở đây. Hoặc là Ôn Uyển Đình không thể không dùng tay xoa dịu âm hộ ngứa ngáy của bà.
Thân thê dì ấy không kiềm chế được dục vọng sắp không thể kiềm chế được nữa, vì vậy khi tôi đặt dì ấy xuống, Ôn Uyển Đình cũng không lo tôi sẽ phát hiện ra cái gì, xông tới giá treo, láy túi lật ra, lấy đồ từ bên trong.
Hành động của dì Ôn khiến tôi cảm thấy rất kỳ lạ, không, nói chính xác là dì Ôn hôm nay rất kỳ lạ. Tại sao dì Ôn hôm nay hoàn toàn khác với vẻ dịu dàng tao nhã thường ngày, tôi luôn cảm thấy dì Ôn hôm nay như không quen. Điều tôi không biết là lúc này dì Ôn quay lưng về phía tôi, và thứ bà lấy ra từ trong túi xách chính là lọ thuốc màu trắng mà tôi nhìn thấy lúc nãy.
“Sao lại không còn nữa”, khi tôi nhặt nó lên trước đó, bên trong đã trống rỗng. Ôn Uyển Đình vừa mới nhớ tới chuyện hôm qua xảy ra đã quá muộn, nếu ra tay giải quyết, nhất định sẽ bị con trai nghi ngờ. Do vội vàng nên đã quên mất mình đã đổ bao nhiêu viên thuốc, sáng nay bệnh viện có việc gấp cần giải quyết ra ngoài thì để quên túi xách ở nhà. Tuy nhiên, lại sơ ý để ý xem trong lọ thuốc còn thuốc không. Hơn nữa, dì ấy đặc biệt nhập loại thuốc này qua kênh không phải dược phẩm của bệnh viện bình thường, phải lấy trong kho đá của bệnh viện nơi cất giữ thuốc đặc trị, mới có được, bây giờ dì ấy bị co giật, dì ấy không cảm thấy rằng dì ấy có thể chịu đựng cho đến thời điểm đó.

To top
Đóng QC